Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-08-2019] Tôi đắc Pháp từ năm 1997. Vì tu luyện từ rất sớm, nên tôi đã trở thành người điều phối của khu vực. Hàng ngày tôi đều bận rộn với công việc và các công tác của Đại Pháp. Vì không dành nhiều thời gian để học Pháp và thích tham gia vào mọi việc nên tôi đã vô ý dưỡng thành tâm làm việc rất mạnh mẽ.

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu năm 1999, tôi tiếp tục giữ vai trò là người điều phối, nhưng vẫn không thường xuyên học Pháp và không biết cách hướng nội khi gặp mâu thuẫn. Cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở này của tôi khiến tôi nhiều lần bị cảnh sát bắt.

Nếu thực sự tín Sư tín Pháp, chúng ta sẽ ngộ ra rằng luôn có Sư phụ ở bên coi sóc. Đối mặt với những tình huống nguy hiểm, nếu chúng ta tín Sư tín Pháp và không có tư tưởng của người thường thì uy lực Đại Pháp sẽ triển hiện, biến nguy thành an.

Giải thể các nhân tố gây bức hại trong trại lao động

Tháng 7 năm 2010, tôi cùng một học viên nữa đến thăm một học viên khác. Khi tới nơi, chúng tôi thấy cảnh sát đang ở đó lục soát nhà của người học viên. Chúng tôi bị bắt và bị tạm giam 15 ngày.

Trong trại giam, tôi đã nói với những người cùng phòng về chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, giải thích về sự tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Tôi tiếp tục phát chính niệm, nhẩm thuộc Pháp và luyện công. Với sự từ bi điểm hóa của Sư phụ, tôi đã nhận ra rất nhiều vấn đề trong tu luyện bản thân.

Sau 15 ngày, cảnh sát muốn đưa tôi tới trại cải tạo lao động, họ bảo tôi sẽ bị giam ở đó hai năm chín tháng. Tôi không động tâm. Trên đường tới trại, tôi xuất ra một niệm: “Dù thế nào các người cũng sẽ đưa ta trở lại.” Tôi cũng giảng chân tướng cho các cảnh sát về Pháp Luân Đại Pháp.

Khi tới trại, một cảnh sát nói đây là một nơi tốt và tôi nên ở lại. Tôi nói: “Vậy thì anh hãy ở lại, đây không phải chỗ dành cho tôi.” Khi kiểm tra sức khỏe, huyết áp của tôi rất cao, lãnh đạo trại giam đã từ chối nhận tôi. Người cảnh sát áp giải tôi phàn nàn: “Huyết áp cao như thế mà bà còn chạy lung tung khắp nơi.” Tôi trả lời: “Ý anh là sao? Tôi chỉ đến thăm một người bạn. Điều đó có gì sai?”

Họ phải đưa tôi trở lại trại tạm giam. Nhưng thay vì thả tôi ra, họ lại đưa tôi đến một trung tâm tẩy não. Tôi không ra khỏi xe, hai cảnh sát đã khiêng tôi vào trong. Tôi nhớ Sư phụ đã giảng:

“Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực – Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi không hợp tác với họ. Tôi nói: “Trại cải tạo lao động đã không nhận tôi, nếu các ông bắt tôi vào đây, từ giờ tôi sẽ không ăn không uống.” Tôi cũng cầu xin Sư phụ giúp. Bác sĩ kiểm tra huyết áp của tôi hai lần, cả hai lần đều 200. Tới 6 giờ tối, họ bảo tôi gói ghém đồ đạc và gọi gia đình tới đón tôi về nhà.

Trong thời gian tôi bị bắt, con gái tôi đang chuẩn bị thi lấy chứng chỉ giảng dạy. Tôi cảm thấy có lỗi với con khi bị giam trong thời điểm quan trọng này. Tôi nói với cháu: “Mẹ xin lỗi đã không thể ở bên con.”

Con gái tôi bình tĩnh nói: “Mẹ đừng lo, mẹ phải tin rằng mẹ sẽ quay về.” Tôi gật đầu và nhắc cháu hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cháu nói cháu biết rõ. Con gái tôi đã vượt qua hàng ngàn ứng viên và được nhận vào vị trí giảng dạy. Cháu rất biết ơn Sư phụ đã giúp cháu.

Tín Sư tín Pháp, lần nữa giải thể bức hại

Tháng 11 năm 2012, khi chồng tôi đang mở cửa đi làm thì cảnh sát ập vào. Tôi khóa cửa phòng, nhưng họ đã phá cửa. Họ lục soát nhà và tịch thu sách Đại Pháp, một máy tính xách tay, một máy tính để bàn của tôi. Tôi không phối hợp, bốn cảnh sát mang tôi ra ngoài. Tôi hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Cảnh sát bắt bớ người vô tội!” Nhiều người hàng xóm đã chứng kiến cảnh tôi bị cảnh sát bắt giữ và áp giải ra xe.

Tại đồn cảnh sát, tôi bị còng tay xuống ghế sắt. Viên cảnh sát trưởng trên tay cầm một danh sách, và hỏi tôi đã ở đâu. Tôi lập tức hiểu ra tại sao tôi bị bắt.

Vài ngày trước, một đồng tu đã gọi điện cho tôi từ điện thoại di động của cô ấy, nói chuyện về một vấn đề quan trọng liên quan đến giảng chân tướng. Cô ấy có nói đến một địa điểm. Tôi hỏi vì sao dùng điện thoại di động, cô ấy nói rằng cô vẫn luôn làm như thế. Cảnh sát đã theo dõi điện thoại di động của cô ấy. Những học viên tới địa điểm đó đều bị đưa vào danh sách của cảnh sát. Tôi đã không coi trọng và ngăn chặn việc này kịp thời, dẫn đến việc nhiều học viên bị bắt giữ. Một số đã bị kết án tù. Đây là bài học giáo huấn đau xót.

Trong tâm tôi rất khổ sở. Bởi chúng tôi đã làm không tốt nên đã tạo cơ hội cho những cảnh sát bức hại các học viên, phạm tội với Đại Pháp. Điều đó sẽ ảnh hưởng xấu tới tương lai của họ. Vì tôi đã xuất niệm vô tư vô ngã, phù hợp với Pháp, nên sự việc phát sinh biến hoá. Tôi nói với họ tôi không phải người xấu và đề nghị họ tháo còng tay cho tôi.

Viên trưởng đồn nói rằng tự tôi đã gây rắc rối cho bản thân, nhưng ông ấy vẫn tháo còng tay. Tôi yêu cầu đưa tôi ra khỏi ghế sắt, ông ấy đồng ý. Tôi nói với ông ấy: “Tôi sẽ không nói gì với anh bởi như thế sẽ làm hại anh.” Trưởng đồn nói ông sẽ được khen thưởng nếu tôi hợp tác. Tôi giải thích rằng tương lai ông sẽ gặp nguy hiểm nếu bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không thể làm hại ông cũng như làm hại bản thân nếu nói cho ông biết. Sau đó ông ấy không hỏi tôi thêm câu nào nữa. Tôi tiếp tục nói về Pháp Luân Đại Pháp với cảnh sát và phát chính niệm mỗi khi có thể.

Tối hôm đó họ đưa tôi đến trại tạm giam. Tôi xuất niệm: “Các người phải đưa ta trở lại.” Tôi phát chính niệm và xin Sư phụ gia trì. Trong khi chờ kiểm tra y tế, hai chân tôi run đến nỗi đứng không vững, phải ngồi xuống. Trong tâm tôi nói với Sư phụ: “Sư phụ, xảy ra chuyện lớn như vậy, bên ngoài còn rất nhiều việc cần con làm. Con không thể ở đây.”

Một lần nữa huyết áp của tôi lại lên rất cao, và tim tôi đập bất thường. Trại tạm giam từ chối nhận tôi, nên cảnh sát phải đưa tôi quay trở về đồn. Sau đó chồng tôi tới đón tôi về nhà.

Những năm gần đây, nhờ sự giúp đỡ của các đồng tu và đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm trên website Minh Huệ, tôi đã có thể tĩnh tâm học Pháp và biết cách hướng nội tìm, phát hiện ra bản thân còn nhiều vấn đề. Tôi quyết tâm sẽ tu luyện một cách vững chắc.

Làm các việc không thể thay thế tu luyện. Tôi không thể đề cao tầng thứ chỉ bằng việc điều phối. Tôi cần phải làm tốt cả ba việc để đạt tới tiêu chuẩn mà Sư phụ yêu cầu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/10/390797.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/5/180192.html

Đăng ngày 15-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share