Bài viết của Xuân Mai

[MINH HUỆ 19-08-2019] Một lần, tôi giảng chân tướng cho một người đàn ông khoảng 60 tuổi. Thấy ông ấy có vẻ buồn, tôi đã hỏi có chuyện gì xảy ra. Đột nhiên ông ấy nói: “Tôi không muốn sống nữa.” Tôi hỏi ông ấy lý do tại sao và ông ấy bắt đầu kể cho tôi nghe về gia đình mình: ông bị ốm nhưng không có tiền để chữa trị, con của ông không hiếu thảo, ông đã làm việc cả đời, nhưng vẫn nghèo khó.

Tôi im lặng lắng nghe ông nói. Tôi cảm thấy sự cay đắng của ông. Tôi cố gắng an ủi ông và nói với ông về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói một lúc lâu, cố gắng khích lệ ông, nhưng ông vẫn không muốn sống. Tôi nói với ông về nhân quả báo ứng và tự tử là có tội. Tôi nói nếu ông không muốn sống, tại sao ông vẫn sợ đối diện với khó khăn? Tôi khích lệ ông hãy mạnh mẽ bởi vì Thần Phật sẽ giúp ông vượt qua khó khăn. Ông tiếp tục lắng nghe tôi giảng chân tướng và đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Tôi nói với ông hãy chân thành niệm các từ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cuối cùng, ông nói: “Nếu tôi không gặp chị ngày hôm nay, tôi sẽ uống một liều thuốc độc và dùng cái chết để quên đi mọi thứ.”

Tôi sinh năm 1960. Năm 1998, tôi bị đủ mọi loại bệnh tật. Một người bạn đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Tôi không có bất kỳ quyển sách nào lẫn nhạc luyện công. Do đó tôi đã chép tay cuốn sách của Đại Pháp và đếm chuyển động khi luyện công. Mọi bệnh tật tôi bị trước đây như viêm vai, loạn sản cổ tử cung, viêm họng kinh niên, đau dạ dày, bệnh phụ khoa, bệnh mề đay, bệnh trĩ, v.v. Tất cả đều biến mất. Sau khi tôi tu luyện, tôi cảm thấy khỏe mạnh và trở nên lạc quan.

Bà Xuân hơn tôi 8 tuổi. Bà cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp năm 1998. Cả hai chúng tôi cùng nhau phát tài liệu Đại Pháp hàng ngày. Một buổi tối, tiếng còi cảnh sát hú ầm ầm trên đường; chúng tôi không quan tâm đến tiếng xe cảnh sát và tiếp tục đi tới một tòa nhà cao tầng để phát tờ rơi từng tầng một. Trời nóng đến mức bà Xuân có thể gần như vắt tóc ra nước được.

Chúng tôi cũng phân phát các tờ rơi ở các thị trấn bên cạnh. Năm 2003, tôi bắt đầu sản xuất các tài liệu giảng chân tướng. Tôi học cách in, ghi đĩa CD và làm các sách Đại Pháp. Ngày lại ngày, năm tiếp năm, tài liệu giảng chân tướng có ở mọi nơi. Mọi người bắt đầu thức tỉnh. Giống như lời Sư phụ giảng:

“Hỡi các đệ tử Đại Pháp, chư vị là ánh vàng kim nơi thế gian dơ bẩn, là hy vọng của con người thế gian, là đồ đệ của Pháp đang trợ giúp Sư phụ, là các Pháp Vương của tương lai.” (Lời chúc – Tinh tấn yếu chỉ III)

Ngày 15 tháng 12 năm 2014, tôi đã ghi một đĩa CD cho một thanh niên và cậu ta sau đó đã báo tôi cho cảnh sát. Khi ở đồn cảnh sát, tôi đã không hợp tác với họ. Thân thể tôi bắt đầu xuất hiện vấn đề, nhưng cảnh sát vẫn phi pháp đưa tôi vào trại tạm giam.

Tôi đã cố gắng nghĩ cách thoát ra. Nhưng suy nghĩ của tôi rất náo loạn, giống như Sư phụ giảng:

“Đúng là sông biển quay lộn, cái gì cũng xuất hiện, chư vị hoàn toàn không nhập tĩnh được.” (Bài giảng thứ chín – Chuyển Pháp Luân)

Sau hai ngày, tôi bắt đầu nghĩ đến việc hướng nội.

“Nếu chư vị muốn đề cao bản thân, thì chư vị phải hướng nội mà tìm, đặt công phu vào cái tâm ấy.” (Bài giảng thứ chín – Chuyển Pháp Luân)

Tôi thấy nhiều chấp trước, chẳng hạn như tâm hoàn thành nhiệm vụ, chứng thực bản thân, an dật và mong muốn được thoát ra ngoài, v.v…

Sau khi tĩnh tâm lại, tôi đã tới tìm vị Giám đốc trại tạm giam để giảng chân tướng cho ông ấy. Tôi cũng nói chuyện với tất cả mọi người trong buồng giam. Một cô gái cảm thấy sự việc thật bất công, và nhiều người trong phòng giam muốn thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Sáng ngày thứ 12, cảnh sát đưa tôi tới một bệnh viện để kiểm tra. Bởi vì tôi không qua được cuộc khám sức khỏe, tôi đã được thả và trở về nhà. Tôi rất biết ơn Sư phụ đã bảo vệ tôi để tôi có thể rời khỏi trại tạm giam và trở về nhà!

Cuối năm 2015, cảnh sát gọi điện cho con trai tôi và nói rằng họ muốn khởi tố tôi. Khi nghe thấy điều đó, tôi trở nên sợ hãi. Tôi sợ bị bức hại, do đó phía con người của tôi đã làm chủ đạo; tôi đã không dám về nhà, do đó tôi tới nhà một học viên. Tôi không thể tập trung khi học Pháp vì tôi không biết phải làm gì. Ngày hôm sau, tôi tới nhà một học viên khác. Tôi cảm thấy mệt mỏi và tim tôi đập nhanh. Đột nhiên, tôi cảm thấy như mình đang ngạt thở, việc này khiến tôi bừng tỉnh. Chính là cựu thế lực đang bám theo tôi và muốn lấy đi mạng sống của tôi. Ngay lập tức, tôi tự nhủ trong tâm: “Ta được Sư phụ ta bảo vệ. Không ai được phép tham dự.” Tôi đứng dậy và tạm biệt đồng tu. Tôi cảm ơn cô ấy và nói tôi muốn về nhà. Sư phụ đã giảng:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu – Tinh tấn yếu chỉ I)

Trong hơn 10 năm qua, tôi đã sống trong một môi trường bức hại. Luôn có những học viên tới nhà tôi và chúng tôi học Pháp cùng nhau. Nhưng vì tôi mải mê với làm các việc Đại Pháp và học Pháp không nhập tâm, nhiều lần tôi đã không đạt được gì từ việc học Pháp. Tôi chỉ làm các việc thụ động. Bây giờ khi gặp rắc rối, tôi đã bảo họ không tới nhà tôi nữa. Tôi nhân cơ hội này học thuộc Chuyển Pháp Luân. Ban đầu, có nhiều can nhiễu, tôi không thể ngồi yên và tâm trí tôi không thể ổn định. Tôi cố gắng kiểm soát bản thân và bài trừ can nhiễu trong tâm. Dần dần, tôi đã tĩnh lại. Tôi dùng các Pháp lý để tu chính bản thân. Sau đó can nhiễu đã bị tiêu trừ và các học viên lại có thể đến học Pháp.

Hai sự việc nêu trên khiến tôi nhận ra tầm quan trọng của việc tĩnh tâm học Pháp. Nếu chúng ta không học Pháp cho tốt, chúng ta không thể đề cao. Sư phụ đã giảng:

“Tâm tính của chư vị đề cao rồi, thì công của chư vị cũng tăng cao lên theo. Tâm tính cao bao nhiêu công cao bấy nhiêu, đó là chân lý tuyệt đối” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân)

Kể từ ngày đó, ngoài việc kiên trì học Pháp trong nhóm nhỏ và giảng chân tướng trực diện, bất cứ khi nào có thời gian, tôi lại nhẩm thuộc Chuyển Pháp Luân. Cho đến nay tôi đã học được 20 lượt. Khi tâm tính của tôi đề cao, những nội hàm của Đại Pháp cũng triển hiện cho tôi.

Một lần khi bà Xuân đang phát lịch năm mới, có người đã báo bà cho cảnh sát và do đó cảnh sát đã tới nhà bà nhiều lần. Chúng tôi nhận ra rằng đây là việc nghiêm trọng và do đó chúng tôi đã học Pháp thật nhiều, nhẩm thuộc Pháp và hướng nội. Cả hai chúng tôi phối hợp với nhau và kiên trì toàn tâm toàn ý giảng chân tướng trực diện. Khi chúng tôi gặp vấn đề, chúng tôi đã xây dựng được thói quen hướng nội và chính lại bản thân. Tôi đã cố gắng không quan tâm đến được mất. Hàng ngày chúng tôi đi qua những con phố lớn nhỏ và nói chuyện với vô số người. Trí huệ của Đại Pháp ban cho không ngừng triển hiện.

Sư phụ đã giảng:

“Mỗi một loại bệnh đều có một loại công năng trị liệu nhắm vào bệnh ấy; chỉ riêng về các công năng trị bệnh, tôi nói rằng có trên nghìn loại, có bao nhiêu bệnh thì có bấy nhiêu công năng để trị.” (Bài giảng thứ bảy – Chuyển Pháp Luân)

Một lần tôi giảng chân tướng cho một ông cụ lớn tuổi thích đọc mọi loại sách. Sau khi nghỉ hưu, ông ấy bán sách ngoài đường phố. Ông ấy khá hiểu biết. Ông ấy nói có khá nhiều người đã giảng chân tướng cho ông, nhưng ông vẫn không tán thành Đại Pháp.

Bà Xuân đứng ở góc phố để phát chính niệm trong khi tôi nói chuyện với ông ấy. Tôi nói: “Ông biết rất nhiều, biết quá nhiều thứ và có quá nhiều kiến thức. Nhiều người kính trọng ông.” Ông ấy vui khi nghe thấy những lời nói tốt. Do đó chúng tôi bắt đầu chuyện trò với nhau.

Tôi nói: “Ông là một người tốt bụng, điều đó thật tuyệt. Tôi nghĩ đó là nền tảng căn bản của ông. Ông giàu lòng trắc ẩn phải vậy không?” Ông ấy đáp: “Đúng vậy.” Tôi nói: “Bây giờ ông đã có tuổi. Ông biết nhiều về lịch sử. Ông đã sống qua nhiều phong trào chính trị khác nhau trước đây, phải không?” Ông ấy đáp: “Đúng vậy.”

Tôi nói: Nền văn minh Trung Hoa là nền văn minh 5000 năm. Nền văn hóa của chúng ta do thần truyền cấp. Ông biết về khái niệm nhân, lễ, nghĩa, trí, tín phải không? Hãy nhìn xung quanh xem. Xã hội của chúng ta đã trở thành thế nào? “Ông ấy im lặng. Tôi tiếp tục: “Khi người ta nói đến từ “kiến thức”, họ sẽ nghĩ về những người nội tâm sâu sắc, chứ không phải những người biết mọi thứ. Phải vậy không?” “Chị nói đúng.” Tôi ngừng một chút. Ông ấy hỏi về nhận thức của tôi, và tôi đã nói với ông ấy. Ông ấy đồng ý với quan điểm của tôi.

Sau đó tôi giảng chân tướng cho ông ấy. Cuối cùng, tôi hỏi ông: “Ông có hiểu những gì tôi nói không?” “Có, tôi hiểu.” Ông ấy đã trải qua rất nhiều chuyện trong đời này, và bây giờ cuối cùng ông ấy đã được cứu!

Một lần khác tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho một người đàn ông không tiếp nhận sự thật. Tôi bước đi, sau đó đứng lại và nhìn người này. Tôi thấy rằng chân ông ấy không linh hoạt và ông đang chuẩn bị qua đường. Tôi nhanh chóng quay lại để cùng ông ấy qua đường. Ông ấy cảm ơn sự giúp đỡ của tôi. Tôi nói ông ấy hãy nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo. Tại sao ông không thoái Đảng?” Ông ấy gật đầu và cảm ơn tôi lần nữa.

Có lần khác tôi gặp một người đàn ông không thể nhấc chân lên được, ông ấy phải kéo lê chân khi bước đi. Tôi hỏi ông ấy chuyện gì đã xảy ra. Ông ấy nói rằng ông bị bệnh liên quan đến mạch máu não. Tôi đã giảng chân tướng cho ông ấy. Ông ấy giận dữ và không muốn chấp nhận bất cứ điều gì. Tôi thấy ông ấy sổ mũi và đưa cho ông ấy một khăn giấy. Nhưng ông không thể nhấc tay lên được. Do đó tôi đã giúp ông lau sạch nước mũi. Ông ấy nói rằng không ai quan tâm đến ông. Tôi đã cố gắng an ủi ông ấy. Tôi nói rằng ngày nay các giá trị đạo đức trong xã hội chúng ta đều suy đồi, và không còn ai thực sự quan tâm đến người khác. Chỉ có Sư phụ đang cứu người. Tôi nói ông ấy hãy nhẩm các chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sau khi tôi nói vài lần, ông ấy đã nhắc lại theo tôi. Thật kỳ diệu là ông ấy không còn phải kéo lê chân khi bước đi nữa. Ông ấy đã rất hạnh phúc.

Chúng tôi đã gặp đủ mọi loại người khi giảng chân tướng trực diện. Ân oán trong nhân thế thật phức tạp và rối ren, thế nhân đã bị tà Đảng đầu độc thâm sâu trong hàng chục năm. Chúng sinh đều khổ, thấy ai cũng khổ! Cảm tạ Sư phụ từ bi của chúng ta đã ban danh hiệu đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp cho tôi. Tôi sẽ tiếp tục hoàn thành sứ mệnh của mình và làm tốt ba việc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/19/391645.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/13/180300.html

Đăng ngày 08-11-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share