Bài viết bởi một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2018] Mùa đông năm 2017, bụng tôi bị đau lần đầu và không để ý nhiều và cho rằng chẳng qua là mình đang tiêu nghiệp. Nhưng sau đó tình trạng của tôi trở nên nặng hơn cho đến khi tôi không thể chịu nổi cơn đau được nữa.

Trước sự hối thúc của gia đình, tôi đã nhượng bộ và đi đến bệnh viện. Sau một loạt kiểm tra và điều trị đau đớn, bác sỹ chẩn đoán tôi mắc bệnh hiểm nghèo. Nhưng được sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, tôi đã phát chính niệm cường đại và tinh tấn học Pháp. Kỳ diệu thay, cuối cùng tôi đã hồi phục.

Triệu chứng nghiệp bệnh là một khổ nạn lớn

Bụng tôi đau trầm trọng kéo dài khoảng một tháng trước khi tôi nhận ra rằng đến lúc tôi phải đề cao tâm tính. Tôi luôn nóng nảy và không thiện đãi người khác. Ngay khi nhận ra nguyên nhân thật sự gây ra cơn đau, nó liền biến mất.

Mặc dù biết rõ cốt lõi của vấn đề, nhưng tôi đã không nghiêm khắc với bản thân. Tôi không quy chính bản thân ngay lập tức để đạt tiêu chuẩn của Pháp. Cơn đau ở bụng đã tái phát vào tháng Năm vừa rồi, và tôi để ý thấy có một khối u lớn ở trong bụng dưới. Khối u này phát triển khá to đến mức tôi không thể duỗi thẳng chân phải hay đứng thẳng được.

Chỉ còn một tháng nữa là đám cưới của con gái cả của tôi, nên mọi người trong gia đình đều thúc giục tôi đi khám bác sỹ. Tôi bảo với họ rằng tôi sẽ không đi và tỏ ra khá cương quyết, nên không ai ép buộc tôi nữa.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2006, và Sư phụ Lý Hồng Chí đã tịnh hóa thân thể cho tôi. Tôi đã không cần dùng đến một viên thuốc nào trong suốt 12 năm qua. Tôi biết khối u này chỉ là giả tướng và là khảo nghiệm để giúp tôi đề cao tâm tính.

Nhượng bộ trước áp lực gia đình

Tuy nhiên, khi khối u tiếp tục phát triển, tín tâm của tôi bắt đầu dao động. Cuối cùng các con gái và con rể đã đưa tôi đến bệnh viện thành phố để chụp CT và lấy mẫu máu. Nhưng các bác sỹ không thể xác định được bệnh gì.

Ngày hôm sau, các con đưa tôi đến Bệnh viện 301 ở Bắc Kinh. Sau khi kiểm tra xong, bác sỹ nói không thể làm phẫu thuật và nói điều duy nhất họ có thể làm cho tôi là giảm viêm. Điều này nghe có vẻ khá nghiêm trọng và con gái tôi bật khóc.

Mẹ của con rể đề nghị tôi nên đi khám bác sỹ Trung y. Ông ấy truyền một lượng lớn thuốc qua tĩnh mạch cho tôi, và hằng ngày tôi đều uống thuốc và bôi thuốc ngoài da.

Cuối cùng mủ bắt đầu xuất hiện bên trong khối u. Bác sỹ đã đưa vào một ống tiêm lớn để hút nó ra. Quá trình được lặp lại hàng chục lần trong ngày, cách hai ngày làm một lần. Nó khiến tôi đau đớn khôn thấu. Hai bên cẳng chân của tôi đều sưng phù. Sau một tháng điều trị, khối u nhỏ lại và hai chân cũng đỡ sưng.

Thủ thuật gây đau đớn

Để xác định nguyên nhân thực sự của khối u, bác sỹ muốn tiến hành nội soi. Quy trình này đã không thành công trong lần đầu và kết quả chưa rõ ràng.

Mặc dù biết rõ ràng đó là giả tướng và khảo nghiệm, nhưng vì không thể chịu nổi cơn đau, nên tôi đồng ý tiến hành tất cả các xét nghiệm và điều trị.

Con gái tôi đặt lịch hẹn cho một ca nội soi khác. Bác sỹ yêu cầu tôi uống thêm nhiều nước trước khi quy trình bắt đầu để làm sạch nội tạng của tôi. Chúng tôi đợi nửa ngày, nhưng vì tôi không thể đi ngoài, nên việc nội soi phải tạm hoãn.

Tôi cảm thấy chướng bụng khó chịu bởi tất cả các chất lỏng ở trong bụng. Sau đó các nhân viên y tế quyết định rút những chất lỏng đó ra bằng cách đưa một cái ống vào trong dạ dày của tôi.

Tôi từ chối: “Không, tôi sẽ về nhà. Tôi có thể nhổ nó ra được.”

Trên đường về nhà, tôi chỉ có một niệm duy nhất: “Quên nó đi. Ngay cả chỉ còn một hơi thở, tôi vẫn có thể nói với mọi người về Đại Pháp và làm hết sức có thể để cứu họ.”

Ngay khi chúng tôi về đến căn hộ của con gái, tôi nôn ra hết thảy các chất lỏng bên trong cơ thể. Tôi tin rằng Sư phụ đã cứu tôi, và cuối cùng tôi đã có thể về nhà.

Tôi chia sẻ điều này với các học viên địa phương và tất cả họ đều đồng ý rằng bởi niệm đầu đó của tôi được xuất ra trên cơ điểm là để cứu người, nên Sư phụ có thể cứu tôi.

Bị chẩn đoán mắc bệnh nan y

Vài ngày sau, con gái tôi gọi điện và nói bác sỹ muốn tiếp tục và muốn làm nội soi cho tôi. Tôi không muốn đi nhưng cuối cùng cũng đi khám để con gái yên tâm. Họ nói rằng tôi bị ung thư đường ruột giai đoạn cuối và đã quá trễ để phẫu thuật.

Trong tâm tôi biết rằng tôi không mắc bệnh gì cả. Tất cả chỉ là giả tướng và tôi phủ nhận nó. Tuy nhiên tôi lại đi theo sự sắp xếp của con gái và quay lại bệnh viện.

Sau khi tốn gần 60.000 tệ cho các xét nghiệm và điều trị vô cùng đau đớn, y học hiện đại đã chứng tỏ rằng nó không thể giúp được gì. Các bác sỹ cũng đành chào thua!

Trở về nhà với Đại Pháp

Khối u xuất hiện trở lại. Tôi biết thuốc thang không thể chữa trị nó bởi đây không phải là “bệnh”. Tôi vứt bỏ hết tất cả thuốc uống, đã một thời gian dài như vậy tôi bị hãm nhập trong lối tư duy của người thường.

Các phương pháp [điều trị] của người thường khiến tôi chịu nhiều thống khổ, sụt cân nghiêm trọng, chỉ còn nặng khoảng 50kg mặc dù tôi cao hơn 1,8 mét. Cuối cùng tôi hạ tâm xuống, hoàn toàn giao cấp hết mọi thứ cho Sư phụ, đi hay ở là do Sư phụ an bài. Tôi bắt đầu dành nhiều thời gian để học Pháp và phát chính niệm. Tôi muốn đề cao và quy chính bản thân dựa trên Pháp.

Kỳ tích xuất hiện

Khối u ngày càng lớn dần và khiến tôi rất khó chịu. Tôi không thể ngồi hoặc nằm. Tôi liên tục cầu xin Sư phụ giúp đỡ và không lâu sau kỳ tích đã xuất hiện.

Lúc còn trẻ, tôi có một vết sẹo kích cỡ bằng ngón tay ở vị trí bụng dưới. Khối u đã xuyên qua da và vết sẹo cũ gần như trở nên gần như trong suốt. Sau đó nó vỡ ra, và tất cả dịch mủ tích tụ bên trong khối u phun ra, dính lên chân tôi và giường ngủ.

Tôi gọi cho vợ của một học viên đến giúp đỡ. Đúng lúc con gái út của tôi về nhà và giúp tôi lau dọn sạch sẽ. Chúng tôi đặt băng gạc lên vết thương hở và thay băng đều đặn. Sau vài ngày, mủ ngưng chảy và vết sẹo tự lành. Tôi biết chính là Sư phụ đã thanh lý thân thể cho tôi.

Khi tôi luyện công vào sáng hôm sau, tôi cảm thấy toàn thân vô cùng nhẹ nhàng, những giọt nước mắt cảm ân Sư phụ cứ lăn dài trên má tôi.

Tuyệt đối tín Sư tín Pháp

Tôi dần ngộ ra rằng, nếu chúng ta tuyệt đối tín Sư tín Pháp vào mọi thời khắc, thì chúng ta có thể vượt qua mọi ma nạn. Sư phụ đã giảng trong bài thơ “Sư Đồ Ân”, sách Hồng Ngâm II rằng:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực”

Tạm dịch:

“Đệ tử chính niệm đủ
Thầy có lực hồi thiên”

Từ nay về sau tôi duy chỉ có tinh tấn thực tu và làm tốt ba việc mới có thể báo đáp Sư ân.

Gửi lời cảm ơn chân thành cảm ơn đồng tu

Tôi muốn nhân cơ hội này để bày tỏ lòng cảm ơn chân thành đến các đồng tu đã giúp đỡ tôi vượt qua ma nạn.

Chúng tôi có một cánh đồng rau cần hai ngày chăm sóc một lần. Các học viên trong thôn của chúng tôi và các thôn lân cận đã đến để giúp tôi thu hoạch rau, bất kể nắng mưa. Hơn 30 học viên địa phương đã giúp gia đình tôi thu hoạch bắp trong mùa thu. Họ giúp đỡ vô điều kiện như thể chúng tôi là họ hàng thân thích.

Nhìn thấy những gì họ làm, người dân trong làng tôi nhận xét: “Hãy nhìn các học viên Pháp Luân Công kìa. Họ tương trợ lẫn nhau khi cần!”

Nhiều học viên cũng đến để học Pháp cùng tôi và phát chính niệm. Họ giúp tôi đề cao dựa trên Pháp và vượt quan nghiệp bệnh!

Chân thành cảm tạ Sư tôn!

Chân thành cảm tạ các đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/24/378843.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/15/174637.html

Đăng ngày 03-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share