Hành trình tu luyện - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Wed, 01 May 2024 11:53:32 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.2Gọi điện thoại về Trung Quốc cũng là quá trình tu luyện tâm tínhhttps://vn.minghui.org/news/264027-goi-dien-thoai-ve-trung-quoc-cung-la-qua-trinh-tu-luyen-tam-tinh.htmlWed, 01 May 2024 11:53:32 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=264027[MINH HUỆ 21-03-2024] Tôi may mắn được tham gia hạng mục gọi điện thoại cho người Trung Quốc để giảng chân tướng. Tất cả chúng sinh đều là thân nhân của Sư phụ Trước khi bắt đầu gọi điện thoại, […]

The post Gọi điện thoại về Trung Quốc cũng là quá trình tu luyện tâm tính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-03-2024] Tôi may mắn được tham gia hạng mục gọi điện thoại cho người Trung Quốc để giảng chân tướng.

Tất cả chúng sinh đều là thân nhân của Sư phụ

Trước khi bắt đầu gọi điện thoại, tôi sẽ phát chính niệm 15 phút để giải thể tất cả những sinh mệnh tà ác và những nhân tố ngăn cản chúng sinh trả lời điện thoại và minh bạch chân tướng.

Có lần, tôi gọi điện thoại cho hai người đầu tiên, họ bắt đầu mắng tôi sau khi nghe máy. Khi tôi gọi điện thoại cho người thứ ba, giọng điệu của người này cũng như hai người trước. Tôi bắt đầu cảm thấy có chút sợ hãi và nghĩ: “Mình sẽ bị la mắng nữa đây”. Sau đó, tư tưởng của tôi đột nhiên thay đổi: “Tất cả họ đều là thân nhân của Sư phụ, vậy nên có bị thân nhân của Sư phụ la mắng thì cũng không sao“. Sau đó, tôi không còn sợ nữa. Sau khi anh ta nói xong, tôi bắt đầu giảng chân tướng cho anh ta, giảng cho anh ta tại sao cần phải thoái xuất khỏi ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc) và các tổ chức thanh niên của nó, cũng như sự phổ truyền rộng rãi của Đại Pháp. Tôi nói cho anh ta rằng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là giả, và bảo anh ta niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Người nhận cuộc gọi vui mừng tiếp nhận tất cả điều này và đồng ý thoái Đội, chọn cho mình một tương lai tươi sáng!

Một lần khác, sau khi bắt máy thì một người đã nói với tôi: “Tôi đang ở trong đồn cảnh sát. Tôi sẽ ghi âm những gì chị nói, tố cáo chị và tôi sẽ được khen thưởng“. Lúc đó, tôi không sợ hãi và nói: “Được, anh có thể ghi âm những lời của tôi”. Sau đó, ông ta bắt đầu tra hỏi tôi, hỏi thông tin cá nhân của tôi. Sau khi tôi thành thật trả lời, ông ấy nói: “Chị rất lương thiện“. Tôi giảng chân tướng cho ông ấy và giải thích tại sao ông ấy cần thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh niên của nó, bảo ông ấy niệm chín chữ chân ngôn để được bình an.

Ông ấy do dự và nói: “Tôi đang làm việc cho ĐCSTQ nên không thoái được. Nếu tôi thoái thì sẽ không nhận được tiền lương nữa”. Tôi nói: “Tôi không đề nghị anh rời khỏi tổ chức mà là đề nghị anh thừa nhận với Thần rằng anh thoái, và buông bỏ lời thề đã từng lập. Anh không thể hiến dâng sinh mệnh của mình cho ĐCSTQ, không nên trở thành con dê thế tội của nó. Như vậy, khi Trời diệt ĐCSTQ, anh sẽ không bị liên lụy“. Nghe vậy, ông ấy không còn lo lắng gì nữa và đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Ngay khi tôi chuẩn bị cúp máy thì ông ấy nói: “Xin chị đừng vội cúp máy. Tôi muốn hỏi chị một vấn đề riêng tư”. Sau khi ông ấy hỏi thông tin cá nhân của tôi trước đó thì đã biết một chút về tình hình hiện tại của tôi. Ông ấy nói: “Tôi có một đứa con gái nhỏ hơn con trai của chị một tuổi. Chúng ta có thể trở thành sui gia được không? Chị thiện lương như vậy, con trai của chị cũng sẽ không tệ. Sống trong gia đình như vậy, con gái tôi sẽ không bị thiệt thòi“. Tôi nói với ông ấy: “Hôm nay, anh đã chọn đứng về phía chính nghĩa và lương thiện, vậy nên Trời sẽ bảo hộ anh và ban cho anh vô hạn phúc phần”.

Sau khi cúp máy, tôi ngẫm lại toàn bộ quá trình. Khi ông ấy muốn ghi âm và tố cáo tôi cho cảnh sát, tôi đã không tranh cãi với ông ta. Ngữ điệu của tôi vẫn bình tĩnh và ôn hoà. Đó là từ bi đã giải thể tà ác phía sau ông ấy, và bởi vì tà ác đã bị giải thể, nên ông ấy có thể nghe chân tướng với một thái độ nghiêm túc.

Trong một cuộc gọi khác, sau khi được kết nối, tôi giảng chân tướng cho người nhận cuộc gọi. Người này nói tai của ông ấy bị thương khi còn trong quân đội, nên ông ấy không thể nghe được rõ ràng và cúp máy. Nhưng trực giác mách bảo tôi rằng ông ấy là người hữu duyên. Vì vậy, tôi đã xuất ra một niệm trong tâm: “Thưa Sư phụ, con muốn cứu người này. Xin Sư phụ gia trì cho đệ tử“. Ngay lúc đó, một học viên khác bấm lại số của ông ấy, sau khi cuộc gọi được kết nối, tôi rất bất ngờ. Người nhận dường như trở thành một người hoàn toàn khác rồi. Giọng nói của ông ấy to và rõ ràng, ông ấy không còn nói rằng mình không thể nghe rõ nữa. Sau khi nghe chân tướng, ông ấy đã chọn thoái các tổ chức của ĐCSTQ.

Bài trừ can nhiễu

Một buổi sáng khi tôi thức dậy luyện công, mắt phải của tôi nổi lên một cục u lớn. Nó không chỉ đau mà còn đỏ và sưng tấy. Lúc đó, tôi đã nghĩ đó là do tôi ngồi lâu trước màn hình máy tính, vì tôi đã sử dụng máy tính trong sáu tiếng đồng hồ. Đến ngày thứ ba, tình trạng ngày càng nặng hơn, cho đến khi đôi mắt của tôi không thể mở được nữa, tôi chỉ có thể khép mắt lại. Tôi suy nghĩ: “Nguyên nhân của việc này là gì? Mặc dù tôi sử dụng máy tính trong thời gian dài, tôi không xem thứ gì khác. Tôi đang làm những việc liên quan đến chứng thực Pháp. Tại sao vấn này trở nên nghiêm trọng như thế, tại sao tôi không thể đọc Pháp được nữa, chỉ còn cách nghe băng giảng Pháp”.

Vào ngày thứ tư, tôi nghe bài chia sẻ của một học viên trong phần “Hồi ức về Sư phụ”. Có một đoạn kể rằng Sư phụ leo núi Thái Sơn cùng một học viên. Vị học viên hỏi: “Sư phụ, Ngài có mệt không?” Sư phụ trả lời: “Tôi đang bị kéo xuống vì nghiệp lực của chúng sinh“. Tôi trào nước mắt. Cùng lúc đó, tôi xuất ra một niệm: “Nếu đó là nghiệp lực của tôi, tôi có thể gánh chịu. Tôi không muốn Sư phụ gánh chịu khổ nạn thay tôi. Nếu đó là can nhiễu của cựu thế lực, tôi sẽ không khách khí mà thanh trừ hết thảy”. Sau khi phát ra niệm này, tôi nhìn thấy toàn bộ ngôi nhà của mình đầy ắp Pháp Luân, và mắt tôi đã bình phục trở lại. Đệ tử cảm tạ Sư phụ.

Tín Sư tín Pháp một trăm phần trăm là vấn đề then chốt nhất và phẩm chất mà người tu luyện nên có, đặc biệt khi đối diện với ma nạn. Tín Sư tín Pháp không phải là khẩu hiệu mà là thực hành trong quá trình tu luyện. Sư phụ đã gánh chịu tất cả nghiệp lực thay cho chúng sinh để họ có thể đắc cứu. Khi một người được cứu độ, đó là sự cứu độ của một thiên thể rộng lớn. Bằng cách giảng chân tướng cho người dân ở Trung Quốc và nói với họ về việc thoái các tổ chức của ĐCSTQ, họ sẽ có cơ hội chọn cho mình một tương lai tươi sáng.

Cảm tạ Sư phụ đã ban cho chúng con nền tảng này để con có thể phối hợp cùng các đồng tu và cứu nhiều người Trung Quốc hơn nữa. Chính vì vậy con mới có thể hoàn thành thệ ước và sứ mệnh của mình, xứng đáng với ân cứu độ của Sư phụ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/21/474294.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/12/216555.html

Đăng ngày 01-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Gọi điện thoại về Trung Quốc cũng là quá trình tu luyện tâm tính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Ôm giữ sắc tâm, thân thể vàng kim tan biếnhttps://vn.minghui.org/news/264003-om-giu-sac-tam-than-the-vang-kim-tan-bien.htmlTue, 30 Apr 2024 09:23:13 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=264003[MINH HUỆ 18-03-2024] Một hôm ngay trước đêm giao thừa năm nay, tôi đã có một giấc mơ rất sống động. Tôi thấy dòng lũ bất tận chảy từ phía Đông sang Tây đổ vào một con sông lớn. Dòng nước chảy xiết từ thượng […]

The post Ôm giữ sắc tâm, thân thể vàng kim tan biến first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 18-03-2024] Một hôm ngay trước đêm giao thừa năm nay, tôi đã có một giấc mơ rất sống động. Tôi thấy dòng lũ bất tận chảy từ phía Đông sang Tây đổ vào một con sông lớn. Dòng nước chảy xiết từ thượng nguồn xuống cuốn theo một nữ học viên Đại Pháp mà tôi biết. Khi cô ấy đến gần tôi, theo bản năng tôi vươn tay ra và cố gắng ngăn cô ấy khỏi bị nước lũ cuốn đi. Tuy nhiên, cô ấy ngơ ngác nhìn tôi và không hề có ý định cầu cứu. Cơ thể của cô trôi theo dòng nước về phía Tây. Phía sau cô ấy hiện ra một người có thân thể màu vàng kim đã bị chết đuối. Đầu và chân của người này chìm trong nước, chỉ còn phần lưng nổi lên trên. Cùng lúc đó, cơ thể vàng kim của người ấy dần dần tan biến.

Tôi nghĩ “Thật đáng tiếc!” rồi chợt tỉnh từ giấc mơ.

Sau khi thức dậy, tôi ngồi trên giường hướng nội và nghĩ về điểm hóa trong mơ. Vì tôi biết cô ấy nên để không có bất kỳ sự hối tiếc nào, tôi quyết định liên lạc với cô và kể cho cô nghe những gì tôi đã thấy trong giấc mơ.

Nữ học viên hồi âm lại và nói rằng mặc dù cô ấy đã ra nước ngoài định cư nhưng vẫn giữ ứng dụng mạng xã hội WeChat trên điện thoại, cũng không thay đổi số điện thoại của mình, chỉ là để xem liệu ‘nhà văn’ kia có còn nghĩ về cô hay không, và một ngày nào đó sẽ liên lạc với cô ấy. Nữ học viên này đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm, nhưng vẫn mắc một căn bệnh mãn tính và đang ở trong tình trạng tiêu nghiệp. Có lần tôi hỏi cô ấy: “Em có thực sự tín tâm vào Đại Pháp không? Em là một người phụ nữ đã có gia đình rồi mà!“

Mặc dù như vậy, Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, vẫn không bao giờ từ bỏ cô ấy mà thường điểm hóa cho cô nhiều lần trong giấc mơ cũng như ngoài đời thực.

Tu luyện là hết sức nghiêm túc và không thể trộn lẫn với bất cứ những thứ khác nào.

Tôi viết bài chia sẻ này để nhắc nhở bản thân và các đồng tu hãy trân quý chính mình, trân trọng cơ duyên tu luyện Đại Pháp, trân trọng con đường tu luyện mà chúng ta đã đi qua, cũng như các chúng sinh trên thiên giới và những người đã đặt hy vọng vô hạn vào chúng ta.

Chúng ta phải thực sự tín Sư tín Pháp, kính Sư kính Pháp, đồng thời đáp ứng được sự kỳ vọng đối với các đệ tử Đại Pháp. Chúng ta không được để thân thể vàng kim mà mình đã tu luyện được tan biến mà phải theo Sư phụ để trở về gia viên của mình.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/18/474310.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/14/216575.html

Đăng ngày 30-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Ôm giữ sắc tâm, thân thể vàng kim tan biến first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Tôi đã loại bỏ tâm oán hận sau khi hiểu được mối quan hệ nghiệp lực luân báo với chồnghttps://vn.minghui.org/news/263909-toi-da-loai-bo-tam-oan-han-sau-khi-hieu-duoc-moi-quan-he-nghiep-luc-luan-bao-voi-chong.htmlSat, 27 Apr 2024 13:21:14 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263909[MINH HUỆ 15-02-2024] Tâm oán hận của tôi đối với chồng đã gia tăng mạnh mẽ trong cuộc hôn nhân 11 năm của chúng tôi. Hai năm trước, nó đã lên tới đỉnh điểm. Tôi cảm thấy mình là […]

The post Tôi đã loại bỏ tâm oán hận sau khi hiểu được mối quan hệ nghiệp lực luân báo với chồng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-02-2024] Tâm oán hận của tôi đối với chồng đã gia tăng mạnh mẽ trong cuộc hôn nhân 11 năm của chúng tôi. Hai năm trước, nó đã lên tới đỉnh điểm. Tôi cảm thấy mình là người duy nhất nỗ lực vì mối quan hệ của chúng tôi.

Tôi đang làm việc nhưng chồng tôi lại thường nhờ tôi làm các việc vặt. Ngay cả khi ông ấy không kiếm được nhiều tiền và không chăm sóc con cái, ông ấy lại chỉ trích tôi. Tôi đã nảy sinh tâm oán hận.

Sư phụ nhìn thấy tâm chấp trước mạnh mẽ của tôi nên Ngài đã cho tôi nhìn thấy một cảnh tượng trong một tiền kiếp: tôi đã gây sát thương cho chồng bằng cách bắn hàng loạt mũi tên vào cổ ông ấy. Ngay cả khi đã nhìn thấy mối quan hệ nghiệp lực của chúng tôi, tôi vẫn oán hận khi bị ông ấy đối xử tồi tệ. Mặc dù tâm oán hận đã dần giảm thiểu sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi vẫn thiếu sự từ bi dành cho ông ấy.

Tôi đã trải qua rất nhiều khảo nghiệm tâm tính để loại bỏ tâm oán hận và dần dần tôi đã có thể đề cao lên, tuy nhiên tôi chưa bao giờ loại bỏ nó hoàn toàn cho đến khi trải qua những sự việc sau đây.

Một đêm nọ, khi tôi chuẩn bị ngủ, tôi nhờ chồng mang cục sạc đến cho tôi. Ông ấy đã ném nó lên chăn và nó đập trúng chiếc máy tính bảng ngay trước mặt tôi, khiến màn hình bị nứt. Tôi không tức giận mà được gợi nhớ đến một sự việc khác cũng có liên quan đến cục sạc.

Nhiều năm trước, cháu trai tôi phải nhập viện. Tôi đã về nhà để lấy một cục sạc. Thật khó để tôi bước lên tận sáu tầng lầu trong khi đang ẵm con gái nhỏ (lúc đó nặng hơn 10 kg). Tôi gọi cho chồng tôi và nhờ ông ấy mang cục sạc xuống tầng dưới nhưng ông ấy đã từ chối.

Tôi không còn lựa chọn nào khác nên đành nhờ một người hàng xóm sống ở tầng dưới ẵm con gái của tôi, còn tôi thì chạy lên sáu tầng lầu để lấy cục sạc. Nhìn thấy chồng tôi ngồi trên ghế sô pha, tôi tức giận đến mức muốn đánh ông ấy nhưng lại thôi. Tôi đã căm ghét chồng một thời gian dài sau sự việc ấy.

Khi tôi nghĩ về hai sự việc có liên quan đến cục sạc, tôi đột nhiên ngộ ra mối quan hệ nghiệp lực luân báo giữa tôi và chồng: ông ấy không cần phải làm bất kỳ điều gì cho tôi bởi vì tôi nợ ông ấy. Nếu ông ấy làm gì đó cho tôi, tôi sẽ phải hoàn trả bằng cách nào đó.

Một sự việc khác cũng đã giúp tôi thấu hiểu những hành vi gây tổn thương mà chồng dành cho tôi. Tôi đã để cháo tôi nấu vào đêm hôm trước ở trong chiếc nồi cơm điện. Sáng hôm sau, ông ấy lấy một ít cháo để ăn sáng trước khi đi đến chỗ công trình xây dựng. Ông ấy muốn giữ cháo ấm cho tôi, tuy nhiên lại ấn nhầm nút khiến cho mớ cháo ấy bị cứng lại. Tôi không chịu được nên đã phàn nàn, cho tới khi tôi nghĩ về ý tốt của ông ấy và nhận ra rằng, bởi vì mối quan hệ nghiệp lực luân báo trong tiền kiếp nên ông ấy không cần phải làm bất kỳ điều gì cho tôi.

Một sự việc khác đã giúp tôi nhận ra rõ ràng hơn về mối quan hệ nghiệp lực giữa tôi và chồng. Một hôm, tôi cho quần áo vào máy giặt trước khi đi làm. Khi ông ấy về nhà, chiếc máy giặt đang phát ra tiếng ồn rất lạ nên ông ấy đã tắt nó đi. Khi tôi về nhà, tôi thấy cửa máy giặt đã bị kẹt cứng. Tôi tức giận và đổ lỗi cho chồng nhưng ông ấy lại biện hộ cho bản thân mình. Tôi đã phải mất rất nhiều công sức mới sửa được chiếc máy giặt.

Từ những sự việc này, tôi hiểu ra rằng không có gì là ngẫu nhiên. Sư phụ đã giảng:

“Từ xưa đến nay, đối với nhân loại, Thần chưa từng bao giờ buông lỏng khống chế với bất kể dân tộc nào, với bất kể cá nhân nào;…” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada 2005)

Bởi vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, làm sao có thể không có duyên cớ gì mà chồng tôi lại ngược đãi tôi như thế được? Hành động của ông ấy chính là kết quả của nghiệp lực mà tôi đã gây ra trong một tiền kiếp vì đã làm tổn hại ông ấy. Dù cho Sư phụ đã an bài con đường tu luyện của tôi để tôi có thể hoàn trả nợ nghiệp, tôi vẫn cần phải tự ngộ và nhẫn chịu những chuyện xảy ra với mình và đề cao tâm tính. Pháp của Sư phụ đã giảng rất minh bạch về nguyên lý này rồi. Tôi chỉ không thể hiểu được nó bởi vì ngộ tính tôi quá kém và tâm chấp trước quá mạnh mẽ.

Tôi đã ngừng phàn nàn chồng của mình. Bây giờ, mỗi khi ông ấy không làm gì ở nhà, tôi không còn cảm thấy tình cảnh bất công nữa và cũng không mong chờ gì từ ông ấy. Tôi giờ đây đã có thể cân nhắc sự việc từ góc độ của ông ấy.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/15/473231.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/2/216426.html

Đăng ngày 27-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Tôi đã loại bỏ tâm oán hận sau khi hiểu được mối quan hệ nghiệp lực luân báo với chồng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Kính Sư tín Pháp không chỉ ở ngoài miệnghttps://vn.minghui.org/news/263907-kinh-su-tin-phap-khong-chi-o-ngoai-mieng.htmlSat, 27 Apr 2024 13:20:57 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263907[MINH HUỆ 05-03-2024] Trên con đường tu luyện, có hai giai đoạn “nút thắt” đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Sau này, khi tôi có nhận thức mới về việc kính Sư tín Pháp, sự việc liền bất ngờ […]

The post Kính Sư tín Pháp không chỉ ở ngoài miệng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-03-2024]

Trên con đường tu luyện, có hai giai đoạn “nút thắt” đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Sau này, khi tôi có nhận thức mới về việc kính Sư tín Pháp, sự việc liền bất ngờ được giải quyết.

Trong bài “Sư phụ đã trải đường cho chúng ta trở về nhà” được đăng tải trên trang Minghui.org, tác giả viết: “Vậy chúng ta tu điều gì? Tôi ngộ được rằng những gì chúng ta tu, từ đầu đến cuối, chính là lòng kính ngưỡng của chúng ta đối với Sư phụ và đức tin của chúng ta vào Đại Pháp. Có sự kính ngưỡng và đức tin này, Sư phụ sẽ dẫn dắt chúng ta đề cao”.

Những lời này khiến tôi vô cùng xúc động, bởi tôi đã từng trải qua cảm nhận như những gì tác giả nhắc đến.

Mặc dù nói rằng tôi không tinh tấn, nhưng rất nhiều khi tôi tự cho rằng mình đã vượt được quan – tức là tôi đã vượt qua khảo nghiệm đó, hoặc đã nhanh chóng đột phá được. Nhưng khi tôi quán chiếu về những gì đã xảy ra và suy nghĩ dựa trên Pháp, tôi nhận ra rằng phần tôi tự hoàn thành mới ít ỏi làm sao. Con người là yếu nhược, mọi thứ chúng ta có đều do Đại Pháp ban cho; tất cả đều do Sư phụ làm, tất cả số đó; chúng ta không có lý do để cảm thấy dương dương tự đắc và tự khen mình.

Tôi đã có được những nhận thức quan trọng về tu luyện. Một là tôi lĩnh hội được Pháp lý thông qua việc học Pháp thật nhiều, và rằng Pháp chính lại các quan niệm, nhân niệm, và niệm đầu bất chính, không phủ hợp với Pháp của tôi. Nhận thức khác nữa là khi tôi không lĩnh hội được nội hàm sâu hơn của Pháp, nhưng nếu tôi học Pháp với tâm tĩnh lặng và tuyệt đối tín Sư tín Pháp, đạt đến tiêu chuẩn, tôi có thể cảm nhận được rằng Sư phụ sẽ mở ra một cánh cửa mới cho tôi và tôi từng bước tiến vào đó, giúp tôi lý giải được nội hàm sâu hơn của Pháp.

Chỉ khi có được nhận thức mới này, tôi mới thấy mình chưa thực sự kính Sư tín Pháp. Khi tôi đạt được tiêu chuẩn của một người tu luyện, đó là bởi vì Pháp đã ban mọi thứ cho tôi. Thành công của tôi không phải là do tôi có năng lực thế nào, nhận thức của tôi ra sao, những thống khổ mà tôi đã vượt qua, hay những gì mà tôi giành được. Tất cả những thứ đó đều do Sư phụ và Đại Pháp ban cấp cho tôi. Tất cả những gì tôi cần làm là kính Sư tín Pháp.

Thiên mục của tôi không khai mở, thân thể cũng hoàn toàn không cảm nhận được gì. Hơn nữa, thể ngộ của tôi về Pháp trong những ngày đầu còn nông cạn, nên tôi nghĩ mình không có bất kỳ công năng nào. Mỗi khi đọc về đồng tu vận dụng thần thông hoặc hiển Thần tích, tôi thường cảm thấy mình không có chúng.

Khi phát chính niệm ở nơi làm việc, tôi thường đến một chỗ riêng biệt. Người ta hay hút thuốc ở đó và khói thuốc khiến tôi khó chịu. Một hôm, tôi chợt nghĩ đến việc cầu xin Sư phụ xua cái mùi đó đi bởi vì nó gây ảnh hưởng đến khả năng tập trung của tôi khi phát chính niệm. Kỳ thực cái mùi đó lập tức biến mất. Nghe thì có vẻ là một việc nhỏ, nhưng tôi cảm thấy rất thần kỳ. Trải nghiệm này đã tác động sâu sắc đến tôi bởi trước đây tôi chưa bao giờ dùng chính niệm như thế. Tôi từng không tin rằng mình có công năng. Thông qua trải nghiệm này tôi cảm thấy như thể mình đã tìm lại được một kho báu đã mất.

Khi nghĩ đến sự việc này, tôi cũng nhận ra rằng tôi đã không tin vào bản thân mình. Tôi đã không có thể ngộ rõ ràng về Pháp, và không biết vị trí của mình ở đâu trong Pháp.

Tôi là một sinh mệnh do Pháp tạo ra, nên tôi là một phần tử của Pháp. Tất cả những gì tôi cần làm là đồng hóa với Pháp. Sư phụ đã cấp mọi thứ cần thiết cho chúng ta trên con đường tu luyện. Ngay khi chúng ta có đức tin và chính niệm của chúng ta khởi lên, mọi thứ chúng ta cần đều ở đó, đang chờ đợi chúng ta.

Không tin vào bản thân chính là vì tôi không tín Sư tín Pháp, không khắc ghi từng lời giảng của Sư tôn. Tôi chỉ tiếp thụ một cách có chọn lọc, rồi trộn lẫn với nhận thức và các quan niệm ngoan cố của bản thân. Điều đó làm giảm đáng kể tín tâm của tôi vào Sư phụ và Pháp. Giờ đây khi nhìn lại, tôi cảm thấy thật hổ thẹn.

Trên đây là thể ngộ ở tầng thứ hiện tại của tôi. Có điều gì không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu chỉ chính.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/5/473843.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/30/216393.html

Đăng ngày 27-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Kính Sư tín Pháp không chỉ ở ngoài miệng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
“Bác là người tốt nhất mà cháu từng gặp”https://vn.minghui.org/news/263905-bac-la-nguoi-tot-nhat-ma-chau-tung-gap.htmlSat, 27 Apr 2024 13:20:41 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263905[MINH HUỆ 23-01-2024] Trong 28 năm tôi chân chính tu luyện trong Pháp Luân Đại Pháp tính mệnh song tu, Sư phụ đã nhào nặn và đúc lại sinh mệnh của tôi. Có lần, một người bạn người thường đã nhiều […]

The post “Bác là người tốt nhất mà cháu từng gặp” first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Tịnh Liên, đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 23-01-2024] Trong 28 năm tôi chân chính tu luyện trong Pháp Luân Đại Pháp tính mệnh song tu, Sư phụ đã nhào nặn và đúc lại sinh mệnh của tôi. Có lần, một người bạn người thường đã nhiều năm không gặp tình cờ trông thấy tôi, anh ấy vô cùng ngạc nhiên và thốt lên: “Nhiều năm không gặp anh, không ngờ anh vẫn trẻ trung như vậy”. Từ tận đáy lòng, anh ấy ca ngợi vẻ đẹp và sự thần kỳ của Pháp Luân Công.

“Cháu đã đến nhiều bệnh viện và đã gặp nhiều bác sỹ, bác là người tốt nhất mà cháu từng gặp”

Sau khi tôi mãn hạn án tù oan sai trở về nhà, tà ác địa phương coi tôi như là đối tượng trọng điểm cần phải giám sát nghiêm ngặt. Ở nơi tôi công tác có một toán cảnh sát chuyên môn theo dõi xem tôi làm việc ra sao, về nhà thì thế nào và tôi tiếp xúc với những ai. Họ xem tất cả những thứ đó là “Thông tin tình báo Pháp Luân Công”. Về phần mình, tôi căn bản không mảy may để tâm đến việc này và làm những gì bản thân nên làm.

Tôi đi làm đúng giờ và chưa bao giờ đi muộn. Lúc tan sở, tôi thường là người ra về cuối cùng. Bao nhiêu năm công tác như vậy nhưng tôi chưa bao giờ nghỉ làm một lần nào cả, càng không có chuyện phải xin nghỉ vì đau ốm, tinh thần dồi dào và sức lực dường như vô tận. Trong công tác, tôi làm việc rất trung thực, chăm chỉ và trách nhiệm. Có lần, một y tá mà tôi chưa từng gặp đã nói với tôi: “Anh là một người rất tốt bụng và luôn luôn mỉm cười”.

Một lần nọ, một nam thanh niên đưa bạn gái đến khám bệnh và tình cờ lúc đó chỉ có một mình tôi trực ban. Trong suốt quá trình khám, cậu ấy cứ ngồi im không nói gì và chằm chằm quan sát nhất cử nhất động của tôi để xem tôi khám bệnh cho bạn gái cậu ấy như thế nào. Sau khi kiểm tra xong và lấy kết quả, cậu ấy mới nói với tôi rằng: “Cháu đã đến nhiều bệnh viện và đã gặp nhiều bác sỹ, bác là người tốt nhất mà cháu từng gặp, từ cách đối đãi với bệnh nhân, thái độ và cả năng lực y khoa nữa”. Tôi nói: “Đều là việc bác nên làm, cảm ơn cháu đã công nhận”.

Bạn gái của cậu ấy mỉm cười hỏi tôi: “Bác có nhận phong bì không?” Tôi nói với cô ấy tôi tu luyện Pháp Luân Công và làm việc chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, xưa nay chưa bao giờ nhận thứ gì cả. Cô ấy vừa cười vừa nói: “Thảo nào bác không giống với những người khác”. Tôi đưa cho cô ấy một tấm bùa hộ mệnh. Vừa nhìn và thấy ba chữ “bùa hộ mệnh”, cô ấy đã vui sướng thốt lên “Bùa hộ mệnh”. Cô ấy vui mừng không nói lên lời và niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” trên tấm bùa hộ mệnh. Bạn trai của cô cũng mỉm cười gật đầu.

Cảnh sát nói: “Gia đình anh ta như thế, sao anh ta vẫn lạc quan như vậy được nhỉ?”

Người cảnh sát theo dõi tôi có lần gặp một học viên Pháp Luân Công và thắc mắc với cô ấy: “Gia đình anh ta (ám chỉ tôi) như thế, sao anh ta vẫn lạc quan như vậy được nhỉ?” Người học viên này bảo anh ta rằng đó là cảnh giới mà chỉ tu luyện Pháp Luân Công mới xuất hiện. Người cảnh sát gật đầu tỏ vẻ tỏ ý đã hiểu, sau đó không theo dõi tôi nữa.

Thái độ của tôi đối với cảnh sát đã thay đổi theo thời gian. Lúc đầu, tôi phản kháng và sợ hãi, dần dần sinh tâm oán hận và thậm chí có niệm đầu báo thù. Thuận theo việc thăng tiến trong tu luyện và đề cao tâm tính, tôi không sợ hãi, không oán, không hận cảnh sát nữa. Hơn thế, tôi còn có thể nghĩ cho họ, xem họ như người thân của mình, khoan dung, thiện đãi và cứu độ họ.

Tôi nhận thấy thái độ của cảnh sát đối với các học viên Pháp Luân Công cũng dần dần có sự chuyển biến. Ban đầu, cảnh sát tỏ ra thù địch, thái độ ngang ngược đối với học viên, nhưng dần dần họ chuyển sang bất đắc dĩ và không hiểu rõ [mà tham gia bức hại]. Thuận theo Chính Pháp của Sư phụ không ngừng tiến về phía trước, các nhân tố tà ác bị thanh trừ ngày càng nhiều và tà ác còn sót lại ngày càng ít, cảnh sát càng ngày càng kính phục các học viên Pháp Luân Công, đặc biệt là những học viên Pháp Luân Công vô cùng kiên định. Những cảnh sát tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công phần lớn đều làm với tâm thái làm cho có, không tích cực và lơ là.

Đồn trưởng đồn công an: “Tôi rất kính trọng nhân phẩm của anh!”

Trong những năm gần đây, đội an ninh nội địa ở địa phương đã phát động một hoạt động “kiểm soát” quy mô lớn đối với các học viên Pháp Luân Công. Phàm là học viên Pháp Luân Công từng bị kết án phi pháp đều bị liệt vào danh sách những đối tượng trọng điểm để kiểm soát. Tôi là một trong số đó. Nói là kiểm soát, nhưng thực ra họ cũng chỉ là đi theo làm “vệ sĩ” mà thôi, cũng chẳng khởi tác dụng gì lớn, đệ tử Đại Pháp nên làm gì thì vẫn làm cái đó, không bị ảnh hưởng gì.

Một lần, trong một cuộc họp tại đồn công an, người của đồn công an, cộng đồng dân cư và nhân viên an ninh nội địa đã tập hợp lại và tổ chức một cuộc họp vì riêng tôi. Ban đầu, rất nhiều người tham gia giám sát tôi, họ không hiểu tôi là người thế nào mà chỉ biết tôi là người “Pháp Luân Công” và thân phận là một học viên Pháp Luân Công. Họ thu thập thông tin về tôi từ nhiều nguồn khác nhau, khi tổng hợp lại và công bố đã khiến rất nhiều người đã rất cảm động. Đây là điều mà đích thân đồn trưởng đồn công an đã nói với tôi sau khi ông ấy gặp tôi. Ông ấy nói: “Trước kia tôi không biết tình hình cụ thể của anh, nhưng khi biết tương đối đầy đủ về anh, dù tín ngưỡng bất động, nhưng tôi rất kính trọng nhân phẩm của anh“.

Kỳ thực, tôi chỉ làm những gì tôi nên làm bằng lương tri và thiện niệm của mình. Trong mắt của những cảnh sát giám thì đây là chân dung của tôi: Trong công tác, hàng ngày đi làm và tan tầm đúng giờ (đôi khi tôi tăng ca và tan làm muộn), chưa bao giờ xin nghỉ làm, hơn nữa còn đi bộ đi làm, bước nhanh thoăn thoắt và rất khỏe mạnh; Đối với vợ tôi, cô ấy mắc chứng tâm thần phân liệt và phải nằm viện điều trị lâu dài. Mỗi sáng thứ Bảy tôi đều đến bệnh viện để mang cho cô ấy những món ăn ngon, gồm canh xương hầm, cơm, sủi cảo, mì sợi, mì trộn cay, trái cây, v.v; Đối với gia đình, tôi dù đi ra ngoài hay về nhà thì đều lẻ loi một mình, thân đơn bóng chiếc. Tôi giữ mình trong sạch và phẩm hạnh đoan chính. Về hình tượng của bản thân, tôi luôn luôn ăn mặc chỉnh tề, đúng mực và chính thống, trước nay không chạy theo mốt. Quần áo tôi mặc dù không phải là hàng hiệu, nhưng tôi vẫn toát lên phong thái và khí chất phi phàm.

Hết thảy những điều này của tôi đều là do Sư phụ ban cho và do Pháp Luân Đại Pháp tái định hình lại.

Con vô cùng cảm ơn Sư phụ! Cảm ơn Đại Pháp!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/23/471228.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/26/216014.html

Đăng ngày 27-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post “Bác là người tốt nhất mà cháu từng gặp” first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Tôi đã vượt qua cơn buồn ngủ khi đả tọa như thế nàohttps://vn.minghui.org/news/263867-toi-da-vuot-qua-con-buon-ngu-khi-da-toa-nhu-the-nao.htmlFri, 26 Apr 2024 13:35:01 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263867[MINH HUỆ 27-03-2024] Tôi thường ngủ gật khi đả tọa và điều này đã diễn ra trong một thời gian dài. Tôi quyết tâm thay đổi, vậy nên tôi đã ngồi trước một tấm gương lớn trong lúc đả toạ, […]

The post Tôi đã vượt qua cơn buồn ngủ khi đả tọa như thế nào first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-03-2024] Tôi thường ngủ gật khi đả tọa và điều này đã diễn ra trong một thời gian dài. Tôi quyết tâm thay đổi, vậy nên tôi đã ngồi trước một tấm gương lớn trong lúc đả toạ, nhưng ngay khi nhắm mắt lại, tôi lại ngủ gật.

Sư phụ nhìn thấy cái tâm của tôi muốn làm tốt nên đã giúp tôi. Một hôm trong lúc đả toạ, tôi cảm thấy như có ai đó vỗ nhẹ vào bên phải của mình. “Ái chà“. Tôi nhận ra mình đã không ngồi thẳng. Đó chính là vấn đề! Tôi ngồi thẳng lưng lên, nhưng chỉ một lúc thì lại ngồi như tư thế thường ngày. Đó là thói quen đã dưỡng thành trong một thời gian dài.

Một tuần sau, tôi cảm thấy Pháp thân của Sư phụ lấy thứ gì đó ra khỏi vai phải của tôi. Trạng thái tu luyện của tôi cứ lặp đi lặp lại trong một thời gian. Tôi nghĩ đó là vì chủ ý thức của tôi không mạnh.

Sư phụ đã đề cập đến vấn đề này trong Pháp:

“Có người cứ nói: ‘Thưa Sư phụ, con cứ nhắm mắt lại là lắc động’. Tôi nói rằng không phải thế, chư vị đã hình thành thói quen vứt bỏ chủ ý thức của mình, hễ chư vị nhắm mắt liền buông lơi chủ ý thức của mình, đã mất rồi; chư vị đã hình thành thói quen như thế mất rồi.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Tôi quyết tâm phải làm cho tốt. Tôi bắt đầu học thuộc phần “Chủ ý thức phải mạnh” trong sách Chuyển Pháp Luân. Tôi nhẩm Pháp mỗi khi có thời gian để giữ cho đầu não thanh tỉnh. Sư phụ giảng:

“Nhưng đại đa số người ta có thể lấy tư tưởng chủ quan rất mạnh (chủ ý thức mạnh) để bài trừ nó, phản đối nó.” (Chủ ý thức phải mạnh, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngộ ra rằng đây là lý do vì sao tôi không thể thay đổi trạng thái của mình khi đả tọa. Chính niệm của tôi không đủ mạnh để hỗ trợ chủ ý thức nên đã không thể đột phá trong một thời gian dài.

Tôi quyết tâm thay đổi bản thân bằng cách lắng nghe chăm chú khẩu lệnh của Sư phụ để làm theo lời Sư phụ, chú ý đến tư tưởng của bản thân, giữ tư thế ngay thẳng, và làm theo những gì Sư phụ nói.

Sau 20 năm tu luyện, tôi nhận ra mình đã không làm theo khẩu lệnh của Sư phụ: Mỗi lần hai tay kết ấn, tôi thả lỏng người và ngủ gật. Sau khi tôi nhận ra vấn đề của mình, tôi đã có thể ngồi thẳng, giữ đầu thẳng, và tập trung tư tưởng. Bây giờ tôi có thể cảm nhận năng lượng chuyển động mạnh mẽ giữa tay và cánh tay, và toàn thân cảm thấy ấm áp. Khi tôi đáp ứng được tiêu chuẩn của mỗi từng động tác và tư thế, tôi có thể ngồi với lưng thẳng trong một tiếng đồng hồ mà không hề ngủ gật!

Một hôm trong lúc ngồi đả toạ, tôi cảm thấy như mình đang nổi trên không trung cách mặt đất một thước. Đó là cảm giác rất tuyệt vời và dễ chịu, và nó xảy ra liên tiếp trong ba ngày.

Kể từ đó, miễn là tôi chú ý đến tư tưởng của mình, chiểu theo khẩu lệnh của Sư phụ và giữ tư thế ngay thẳng thì tôi có thể cảm nhận được điện tê, dòng năng lượng ấm áp chảy xuyên qua cơ thể. Mặc dù mất nhiều năm để vượt qua quan này nhưng tôi rất vui vì cuối cùng mình đã thành công.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/27/474592.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/14/216576.html

Đăng ngày 26-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Tôi đã vượt qua cơn buồn ngủ khi đả tọa như thế nào first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Thể hội về việc gửi bài cho trang Minh Huệhttps://vn.minghui.org/news/263863-the-hoi-ve-viec-gui-bai-cho-trang-minh-hue.htmlFri, 26 Apr 2024 13:34:04 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263863[MINH HUỆ 08-03-2024] Trong nhiều năm qua, sự trợ giúp của trang Minh Huệ đối với tu luyện của tôi là không thể thay thế. Nhờ có trang Minh Huệ, tôi đã hiểu được và biết cách bắt kịp tiến trình Chính Pháp […]

The post Thể hội về việc gửi bài cho trang Minh Huệ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Huệ Tử, đệ tử Đại Pháp tại Đại lục

[MINH HUỆ 08-03-2024] Trong nhiều năm qua, sự trợ giúp của trang Minh Huệ đối với tu luyện của tôi là không thể thay thế. Nhờ có trang Minh Huệ, tôi đã hiểu được và biết cách bắt kịp tiến trình Chính Pháp của Sư tôn; tôi cũng thấy được khoảng cách tu luyện của bản thân với các đồng tu, tìm ra chỗ thiếu sót của mình và không ngừng đề cao trong tu luyện. Đồng thời, trong quá trình gửi bài đến trang Minh Huệ, bản thân tôi cũng được thụ ích rất nhiều. Dưới đây tôi xin chia sẻ một chút thể hội cá nhân về phương diện này, có điều gì chưa phù hợp, mong các đồng tu từ bi chỉ chính.

Chứng thực Đại Pháp

Trong quá trình tu luyện, các đệ tử Đại Pháp chân tu đều được thể nghiệm sự huyền diệu của tu luyện và vẻ thù thắng của Đại Pháp, đồng thời cũng cảm ngộ sự chăm sóc từ bi mọi lúc mọi nơi và điểm hóa của Sư tôn. Tôi cũng đã trải qua những trạng thái như vậy. Trong quá trình tu luyện của mình, tôi cũng có vô số những trải nghiệm thần kỳ, nhiều không kể xiết. Chẳng hạn, cơ duyên đắc Pháp của bản thân dường như ngẫu nhiên nhưng kỳ thực là rất kỳ diệu, dùng chính niệm vượt qua quan nạn nghiệp bệnh, người thân và bạn bè nhờ minh chân tướng mà đắc được phúc báo, hoa Ưu Đàm Bà La nở rộ nhiều nơi trong nhà, những chuyển biến sau khi đề cao tâm tính, Thần tích triển hiện nhờ tín Sư tín Pháp, v.v… Tôi muốn viết ra những điều này để chứng thực Đại Pháp, vậy là tôi đã nảy ra ý niệm gửi bài đến trang Minh Huệ.

Đồng thời, cũng qua nền tảng Minh Huệ đáng trân quý này, vào các dịp lễ lớn, chúng ta có thể gửi đến Sư tôn lời chúc mừng để biểu đạt lòng cảm ân. Ngoài ra, chúng ta cũng có thể thông qua mỗi tiếng lòng cảm ân của đệ tử Đại Pháp mà truyền rộng khắp chúng sinh trong vũ trụ.

Đề cao bản thân

Quá trình viết bài chia sẻ cũng là quá trình đề cao tâm tính. Khi viết bài, đôi khi tôi có quá nhiều suy nghĩ không biết bắt đầu từ đâu; đôi khi có quá nhiều sự việc mà tôi không biết lựa chọn và sắp xếp như thế nào; có khi mất cả buổi mà tôi cũng không nghĩ ra được một tiêu đề phù hợp. Khi này, chỉ cần cơ điểm của bài viết là chính và có thể vượt qua tâm ngại khó liền có thể nhận được sự gia trì từ bi của Sư tôn. Ý tưởng của tôi trở nên mạch lạc hơn, những điều phức tạp trở nên đơn giản, và tôi có thể viết trôi chảy. Trong quá trình đó, tôi dần dần tu khứ tạp niệm và các tâm như tâm ngại khó, tâm nôn nóng, tâm nóng lòng truy cầu kết quả, tâm thích việc lớn công to. Việc viết bài cũng giúp tôi học cách nghĩ cho người khác. Khi gặp khó khăn trong việc chọn từ chọn câu, hay nhất thời không nghĩ ra được cách diễn đạt nào phù hợp hơn, tư tâm liền nổi lên: “Được rồi, cứ như vậy đi, hãy để các đồng tu duyệt bài của Minh Huệ sửa”. Song, chính niệm đã nhắc tôi nên nghĩ cho các đồng tu của Minghui.com và cố gắng giảm bớt khối lượng công việc cho các đồng tu biên tập. Với thiện niệm này, bài nào tôi cũng viết rất cẩn thận, kiểm tra và sửa lại nhiều lần, đồng thời cố gắng làm cho bài viết hoàn thiện nhất có thể trước khi gửi đi.

Ngoài ra, viết bài còn là quá trình tu “Chân”. Khi viết bài chia sẻ, tôi yêu cầu bản thân không viết về những điều không chắc chắn, cũng không viết ra những chi tiết không thể nhớ chính xác và đảm bảo rằng thông tin là xác thực. Tôi cũng không phóng đại sự thật, cố gắng viết những trải nghiệm và cảm xúc thực sự của bản thân bằng ngữ khí tường hòa và ngôn từ đơn giản.

Việc đối đãi với kết quả sau đó của việc gửi bài cũng là một khảo nghiệm về tâm tính. Bài viết nếu được chọn đăng thì phải nhắc bản thân không sinh tâm hoan hỷ, không được đăng cũng không nên chán nản hay cảm thấy tự ti. Bất kể kết quả thế nào, hãy coi đó như một phần của quá trình tu luyện và là động lực để bản thân đề cao.

Con xin cảm tạ Sư tôn đã ban cho chúng con một diễn đàn giao lưu tu luyện trân quý như vậy! Tôi cũng xin cảm ơn các đồng tu đã vất vả phó xuất từ việc viết bài, gửi bài, đến biên tập!

(Phụ trách biên tập: Văn Khiêm)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/8/473983.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/5/216473.html

Đăng ngày 26-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Thể hội về việc gửi bài cho trang Minh Huệ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Trong khoan tâm thấu xương giải ân oán, bỏ chấp trướchttps://vn.minghui.org/news/263861-trong-khoan-tam-thau-xuong-giai-an-oan-bo-chap-truoc.htmlFri, 26 Apr 2024 13:33:37 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263861[MINH HUỆ 14-01-2024] Tôi là đệ tử lâu năm tu luyện trong Đại Pháp được hơn 20 năm, quay đầu nhìn lại quá trình tu luyện hơn 20 năm qua, tôi không sao kìm được nước mắt tuôn rơi, hồi tưởng lại con đường mình […]

The post Trong khoan tâm thấu xương giải ân oán, bỏ chấp trước first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Hồ Bắc

[MINH HUỆ 14-01-2024] Tôi là đệ tử lâu năm tu luyện trong Đại Pháp được hơn 20 năm, quay đầu nhìn lại quá trình tu luyện hơn 20 năm qua, tôi không sao kìm được nước mắt tuôn rơi, hồi tưởng lại con đường mình đã đi qua, có đề cao tâm tính, có vui mừng sau khi ngộ rõ ra Pháp lý; có hổ thẹn, hối hận, cũng có tiếc nuối vì không được như ý. Đời đời kiếp kiếp tôi nợ nghiệp không thể hoàn trả, nhờ có Sư phụ bảo hộ trên con đường tu luyện, có chỉ đạo của Pháp lý, để cho đệ tử sau bao lần va vấp té ngã mà vượt qua được, từ đó thể ngộ được hạnh phúc và sự mỹ diệu sau khi thăng hoa lên. Tôi viết lại đây đôi điều trong quá trình tu luyện tâm tính những năm qua để giao lưu với các đồng tu và báo cáo lên Sư phụ.

1. Thuở đầu tu luyện

Vừa xem sách Đại Pháp, tôi đã lập tức biến thành một người khác, thế giới quan phát sinh biến hóa long trời lở đất, không còn tự tư, tự ngã, oán hận, danh, lợi tình và nhân tâm nữa. Như thể hết thảy mọi thứ nơi nhân thế, nào tiền tài, quyền, vật chất chẳng còn quan hệ gì với tôi nữa. Trong tâm chẳng muốn gì cả, chỉ còn Đại Pháp, thực sự nhẹ nhõm cả thân và tâm, lúc luyện công đa phần có thể định trụ lại, thân thể cũng không còn nữa, chỉ còn một chút tư duy của bản thân.

Trước đây, tôi và mẹ chồng nhìn thấy nhau cũng lờ nhau đi, tôi vừa xem sách Đại Pháp liền minh bạch ra, tất cả đều là nghiệp lực luân báo. Tôi lập tức đến nhà mẹ chồng, gặp mẹ chồng, tôi rất tự nhiên, tươi cười nói: Mẹ, trước đây con sai rồi, làm sai rồi, mong mẹ thứ lỗi, con hiện giờ học Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ con dạy con làm người tốt, đối với ai cũng làm người tốt. Những việc trước đây xí xóa hết, làm lại từ đầu nhé. Mẹ chồng cảm động rơi lệ. Đại Pháp đã hóa giải ân oán giữa tôi và mẹ chồng.

Từ ngày đắc Pháp, tôi không một lần xem lại chương trình ti vi của người thường, càng không một lần cùng dạo phố mua sắm với đồng nghiệp nữa, làm việc xong liền về nhà học Pháp luyện công, mỗi ngày mỗi giờ đều đang thăng hoa trong Đại Pháp, tâm tính cũng đề cao, mỗi ngày mỗi giờ đều thật hạnh phúc!

2. Phong vân đột biến

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân tội ác cực đại vu khống hãm hại Pháp Luân Công, khống chế kênh truyền thông lừa dối độc hại thế nhân. Tôi đi Bắc Kinh để yêu cầu trả lại sự trong sạch cho Sư phụ Đại Pháp, nói lời chính nghĩa cho Đại Pháp, rồi vì không từ bỏ tu luyện mà tôi bị cưỡng bức lao động phi pháp ba năm.

Trong hoàn cảnh ác liệt như thế, tại trại lao động, tôi chỉ nghĩ mình có thể trở thành đệ tử của Sư phụ, có thể đắc được Đại Pháp vũ trụ tại thế gian này, thì tôi là người hạnh phúc và may mắn nhất thế giới rồi, căn bản không biết đến khổ, đối với tôi mà nói thống khổ nhất chính là không thể học Pháp luyện công, họ lợi dụng chồng con tôi để tôi từ bỏ tu luyện, nhưng tôi làm sao có thể? Bởi vì tâm danh lợi không dao động nổi sự tín tâm kiên định của tôi đối với Đại Pháp và Sư phụ!

Chẳng hạn, một hôm, có Tiểu Hồ đến nói với tôi: Chị gì ơi, chỉ cần nói dối họ là không luyện nữa, về nhà rồi lén luyện là được, thông minh lên chút đi, sao phải chịu khổ thế? Lúc ấy, vẫn còn chưa biết đến giảng chân tướng, tôi bảo: Lấy một ví dụ, chúng tôi đều cùng một mẹ sinh ra, cha mẹ tôi sinh năm, sáu người con, một hôm kẻ sát nhân lại vu cáo cho cha chúng tôi giết người, nhưng chúng tôi đều biết cha mình bị oan, chúng tôi phải kêu oan cho cha, thế là có tội sao? Vì muốn không phải chịu cái khổ này mà đi hãm hại chính cha mình sao? Tiểu Hồ khóc nói: Tôi thật sự mừng vì Sư phụ chị có đệ tử như chị, chị đúng là người tốt.

Sư phụ gia trì cho tôi, đệ tử mới có thể trong hoàn cảnh của quan lớn, nạn lớn này mà ổn định vượt qua.

3. Quan nạn gia đình

Khi tôi ra trại lao động, con gái vẫn đang học đại học, tôi phải đến thành phố khác sinh sống. Một hôm, con gái đưa bạn trai về nhà ăn cơm, vợ chồng tôi thấy chàng thanh niên này cũng được, ổn trọng, cũng rất hiểu chuyện, nên đồng ý cho các con quen nhau.

Mấy năm sau, một hôm, con gái gọi điện thoại báo sắp sinh em bé nên kêu tôi tới. Rốt cuộc là chuyện gì chúng tôi còn chưa rõ, con gái vừa về nhà liền khóc lóc kể với tôi, bạn trai có vợ, người con trai luôn nói sẽ ly hôn với vợ vì không thích vợ anh ta, mà muốn kết hôn với con gái tôi, v.v.

Ma nạn bất thình lình xuất hiện, xử lý vấn đề trọng đại này như thế nào cũng thật là khó. Tôi là người tu luyện, biết không thể bảo con gái bỏ thai, vì đứa nhỏ cũng là một sinh mệnh! Đứa nhỏ không có tội, nếu bỏ cũng chính là sát sinh. Tôi ổn trụ lại bản thân. Đầu tiên nghe ý kiến của con gái, con gái bảo bác sỹ nói không thể bỏ được, bởi vì thai nhi đã quá lớn rồi, nếu bỏ con thì mẹ sẽ gặp nguy hiểm đến mạng sống. Hơn nữa bạn trai cũng không muốn cho con gái bỏ đi. Có lẽ mệnh của đứa trẻ này lớn, con gái vừa đi bệnh viện liền phát sốt, vừa về nhà, thân nhiệt đã bình thường trở lại, mấy lần liền đều như thế, cứ như vậy đứa trẻ mới được sinh ra thuận lợi. Tôi hỏi người con trai kia rốt cuộc định làm sao, anh này bảo mình vốn đã ly hôn, chỉ là vấn đề chưa giải quyết ổn chuyện con cái. Vậy là đứa trẻ này do tôi một tay nuôi lớn.

Con gái dần dần trở nên nóng tính, trút hết bất hạnh, thống khổ, oán hận của bản thân lên đầu tôi, nói khi con cần tôi nhất thì tôi đang trong trại lao động, nếu không con đã không làm bạn với người con trai kia, nói con hận tôi. Từ đó, mối quan hệ giữa tôi và con gái trở nên căng thẳng. Lúc ấy, tôi cứ nghĩ con nói đúng, con gặp bất hạnh thì tôi nhất định có trách nhiệm. Thực lòng mà nói, lúc ấy, tôi cũng rất khổ sở, con gái mình đẻ ra gặp ma nạn thế này, vừa không nói ra được, vừa không tiện giao lưu với đồng tu. Thêm nữa, con gái gặp chuyện không vừa ý liền tìm tôi trút bực tức, có lúc bên cạnh con có đồ vật gì, liền dùng cái đó mà đánh tôi, tôi mà tránh chậm một chút là gặp nguy hiểm.

Chẳng hạn, có một hôm cháu ngoại viết bài tập về nhà, có lẽ có bài xem không hiểu, con gái ngồi sau cháu, vừa đánh vừa giảng bài cho cháu, lúc này cháu bé bị căng thẳng, sợ bị mẹ đánh, nên càng không làm được bài, con gái liền đánh cháu liên tục, đánh hơn một tiếng đồng hồ, tôi thực ngồi không yên nổi nữa, bèn qua đó, thấy mặt con gái biến sắc, như bị mất kiểm soát vậy, tôi bảo với con gái: Con đừng tức giận nữa. Rồi bảo với cháu ngoại: Mau xin lỗi mẹ cháu đi, xem cháu làm mẹ cháu tức giận thế kia kìa. Lúc ấy, tôi không có phòng bị gì, ai ngờ con gái đấm một đấm vào thẳng sống mũi tôi, làm răng trên bị lung lay cả chân ra, ngày hôm ấy cháu ngoại bị con gái đánh đến chấn động não bộ loại nhẹ.

Từ đó, tôi liên tục bị chảy máu chân răng, mấy năm ấy, ban đầu, tôi vô cùng thống khổ, miệng không ngừng chảy máu, một đêm phải dậy nhổ máu mấy lần, chỉ có thể nằm ngửa để ngủ, nếu không máu sẽ chảy ra chăn.

Gặp sự việc khoan tâm xẻo xương này, trong tâm tôi rất khổ sở, cả ngày bức bối, ngày dồn tháng tích, tâm oán hận của tôi bắt đầu sinh sôi không ngừng, thấy thương tâm, tự trách, tự tư, tự ngã, v.v., đủ loại cảm xúc bất hảo đều phản ánh ra. Vì con gái không chịu nói chuyện với tôi, nên tôi cũng không có cách nào để tâm sự với con. Nếu không nghe theo con nói, là con gái liền gào lên, nổi trận lôi đình.

4. Đã tuyết còn thêm sương

Đối diện với ma tính của con gái, tôi phần lớn là dùng biện pháp của người thường, ví như con làm hay nói gì quá đáng, trong tâm tôi sẽ thấy bức bách trong lòng, để cho con thấy sắc mặt tôi, cho rằng là để con biết tôi đang phản đối hành vi lời nói của con. Trong tâm nghĩ con gái đối với mình thế này không có chút lễ phép nào, vẫn may mình còn một người chồng tốt.

Trong tâm trong mắt tôi, chồng tôi là người thật thà nhân hậu. Khu chúng tôi có một bà lão đã chứng kiến chồng tôi trưởng thành từ nhỏ đến lớn, thấy tôi liền bảo tôi có phúc lớn vì tìm được người chồng tốt, rất biết sống. Chồng xưa nay không tiêu pha tiền bạc hoang phí, từ trước đến giờ không có quần áo gì xa xỉ cho mình cả, cũng có thể nói, ông ấy tiêu pha rất tằn tiện, nên tôi vô cùng yên tâm về chồng, trong lòng không mảy may lo lắng. Xem Tuần báo Minh Huệ, những bài đồng tu viết là chồng ngoại tình, muốn ly hôn, tôi đều không xem, thầm nghĩ mình không có khảo nghiệm ma nạn về phương diện này, không có liên quan đến mình.

Vài năm trước, chồng tôi nghỉ hưu, về nhà rồi ông ấy lại thay đổi quá nhiều, không quan tâm gì đến tôi gì nữa, chỉ nói chuyện với con gái, tôi vào phòng này thì ông ấy lập tức sang phòng khác, ngày nào cũng vậy. Hơn nữa, ông ấy về hưu mà không có đồng hưu nào. Đến Tết, tôi bảo lì xì cho cháu ngoại, mà ông ấy bảo không có tiền, bảo tôi lì xì cho cháu.

Còn nữa, ông ấy để điện thoại ở phòng khác, thường thường cứ cầm điện thoại là ra ngoài cả nửa ngày. Một buổi tối, chồng bảo: “Bà trước đây không phải muốn ly hôn sao, chúng ta giờ ly hôn đi.” Tôi lúc ấy không nghĩ nhiều, còn cho rằng chồng thuận miệng nói vậy thôi, tôi trả lời: “Sắp hết một đời rồi, cũng chưa ở cùng nhau bao nhiêu (chồng tôi đi làm bên ngoài suốt), ông nghỉ hưu về nhà thì chúng ta học Pháp luyện công đi, ly hôn gì nữa.”

Ai biết được điều chồng nói là lời chân tâm. Sau đó, tôi phát hiện điện thoại của ông ấy thường xuyên đổ chuông liên hồi, một hôm điện thoại của ông ấy đổ chuông, tôi cầm lên xem, tôi giật mình chao ôi, thì ra là chồng ngoại tình, ông ấy chụp ảnh như người một nhà với người phụ nữ khác, còn có số điện thoại của người phụ nữ kia, còn có tin nhắn ông ấy gửi cho người phụ nữ kia, bảo rẳng tôi không chịu ly hôn với ông ấy, còn viết những lời lẽ quan tâm nghe mà nổi da gà.

Lúc ấy, toàn thân tôi phát run, trong tâm rối bời, cầm điện thoại hỏi chồng người phụ nữ này là ai, ở đâu? Ông ấy nói dối không phải mình viết, là người khác gửi cho, nói lung tung cả lên, xem ra có vẻ chột dạ, thấy rõ ông ấy đang rất căng thẳng.

Tôi gọi điện cho người phụ nữ kia, hỏi cô ấy là người thế nào với chồng tôi, cô ấy bảo là đồng nghiệp của chồng, cô ấy cũng sắp nghỉ hưu rồi, hỏi thăm việc nghỉ hưu của chồng. Tôi bảo: Việc của hai người tôi biết rồi, tôi bảo với cô, cô đừng có phá hoại gia đình chúng tôi, cháu ngoại tôi đã lớn cao bằng ông ngoại nó rồi. Cô ấy chửi bới tôi: Ai phá hoại gia đình bà, bà bị thần kinh à, rồi cúp máy luôn. Sau đó, tôi lại gọi điện vài lần, cô ấy vẫn không nghe. Chồng bảo người phụ nữ kia là công nhân.

Tôi nói với con gái về việc của cha nó, con gái không có phản ứng gì, còn trừng mắt nhìn tôi, một chút đồng tình cũng không có, tôi cố gắng khống chế cảm xúc của mình, nhưng khi phát hiện ra chồng đem tiền cho người phụ nữ kia, tôi tức quá không thèm ngó ngàng gì đến nữa. Con gái nghe chuyện, liền gào thét lên, nổi trận lôi đình, bảo chồng với tôi ly hôn, muốn cho tôi đi. Tôi chịu hết nổi rồi, lập tức cũng nổi trận lôi đình, không còn lý trí nữa, nói: Các người lại đây, hôm nay tôi quyết một phen. Lúc ấy, tôi xé nát cái túi cầm trong tay. Con gái thấy tôi quyết tâm, không đuổi tôi nữa. Chồng vội bảo con gái là cha không đúng. Con gái căn bản không quan tâm cha nó sai hay không, vẫn nói giúp cha. Tôi đau đớn khôn cùng, nhưng vẫn cố gắng tự nhủ mình là người tu luyện, không thể làm loạn lên. Tôi không động tay đánh con gái.

Nỗi thống khổ trong tâm tôi vẫn rất khó kìm nén, tôi không thể nào bình tĩnh trước việc chồng làm bao lâu nay: Tôi đối với cha mẹ ông tốt như thế, vất vả nuôi con gái lớn, lại nhọc nhằn nuôi cháu ngoại, cả đời vất vả vì cái nhà này… Chồng bịt tai lại không nghe, đi ngủ, tôi liền lay tỉnh ông ấy, có lúc còn đánh cho tỉnh.

Chuyện này phát sinh nhiều lần. Tôi bàn với chồng sẽ về nhà mình ở. Ông ấy đồng ý.

5. Tìm lạitrạng thái tu luyện thuởđầu

Khi quay về nhà mình, hoàn cảnh thay đổi đi, thông qua học thuộc Pháp, học Pháp thật nhiều, nghe bài giao lưu trên Minh Huệ thật nhiều, dần dần tôi đã thanh tỉnh ra, không còn tiêu trầm nữa, mà coi những mâu thuẫn này là hảo sự, coi là cơ hội tốt để tu luyện, ma luyện bản thân, tu bỏ đi các chủng loại nhân tâm đã bị phơi bày, quy chính bản thân, tôi không thể cứ lại nằm ì ra, cần đề cao tâm tính, tìm về chính mình.

Hồi tưởng lại toàn bộ quá trình tu luyện của bản thân khi ở cùng con gái, tôi bắt đầu tĩnh tâm xuống hướng nội tìm, bởi vì thực tu không đủ, bị nhân tâm che mờ, trong quá trình gặp ma nạn, mặc dù lúc ấy tôi nhẫn được, không có tranh biện, kìm nén không nói, nhưng trong tâm vẫn rất tức giận, căm phẫn bất bình. Những năm này cứ liên tục phải lặp đi lặp lại quan tình này, tu vừa khổ vừa mệt, bị danh lợi mê hoặc mà lạc mất phương hướng, cơ điểm lúc đó toàn là vị tư vị ngã, dùng cái lý đã trượt dốc của người thường để đo lường, không có dùng Pháp để đo lường tốt xấu đúng sai, một bài học giáo huấn đau đớn thê thảm.

Cải biến quan niệm hình thành hậu thiện, tất cả những ma nạn đều không phải là ngẫu nhiên, chồng và con gái giúp tôi bộc lộ hết ra những tâm chưa tu bỏ như tư tâm, tự ngã, nôn nóng, cậy thế, tranh đấu, oán hận, tình vợ chồng, tâm tật đố, nhân tâm truy cầu báo đáp, nhân tâm truy cầu hoàn mỹ, tâm lợi ích, một đống nhân tâm nhơ bẩn, tôi phải trân quý mà đề cao bản thân ngay trong hoàn cảnh phức tạp này. Hạ quyết tâm phải quy chính trong Pháp, triệt để cải biến bản thân.

Sư phụ giảng:

“Tại sao lại gặp những vấn đề này? [Đó] đều là nghiệp lực mà bản thân chư vị mắc nợ tạo thành; chúng tôi đã giúp chư vị tiêu trừ vô số phần rồi. Chỉ còn lại một chút được phân chia tại giữa mỗi tầng, để đề cao tâm tính của chư vị, thiết lập một số ma nạn để ‘ma luyện’ tâm của chư vị và vứt bỏ các chủng chấp trước. Đây đều là [khó] nạn của bản thân chư vị; nhưng chúng tôi lợi dụng chúng để đề cao tâm tính của chư vị; đều có thể để chư vị vượt qua được.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận thức được rằng trong bức hại, Sư phụ gia trì cho tôi, giúp tôi có thể bình ổn vượt qua được trong hoàn cảnh tà ác, nhưng hết thảy nhân tâm vẫn cần phải được tẩy sạch trong Đại Pháp, chân chính đề cao lên trong ma nạn mới tính, tu luyện là nghiêm túc phi thường.

Trong quá trình gặp ma nạn ấy đã thôi thúc tôi đồng hóa với Đại Pháp, buông bỏ tự ngã, minh bạch rằng ma nạn gia đình cũng là nợ nghiệp đời đời kiếp kiếp của bản thân, luôn phải chú ý từng tư từng niệm của mình; quan tâm nhiều hơn đến con gái trong cuộc sống, lúc con bận việc thì tôi làm món con thích ăn, đưa cơm hộp cho con gái, tất niên con bận việc, thì chúng tôi dọn dẹp vệ sinh cho. Tôi cũng không tranh cãi số tiền những năm kia rốt cuộc đi đâu rồi, không hỏi, không đề cập đến, về ăn mặc cũng quan tâm đến ông ấy nhiều hơn. Bình thường phát chính niệm nhiều hơn, thanh trừ tất cả những nhân tố bất chính trong trường không gian của bản thân. Trong tu luyện tôi nỗ lực xem nhẹ danh, lợi, tình cũng như chấp trước vào tự ngã, nỗ lực làm được vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã. Tôi thay đổi, con gái và chồng cũng thay đổi. Những năm sau này, thái độ của con gái với tôi cũng thay đổi rất nhiều, có lúc còn nói mấy câu quan tâm đến tôi, có chút tôn kính tôi. Tôi với chồng cũng không tranh cãi nữa, cảm tình vợ chồng lại tốt, chồng tôi cũng đang tu Đại Pháp rồi.

Trong những năm tháng phong ba này, tôi trải qua những gập ghềnh trong quá trình buông bỏ các loại tâm chấp trước, có lúc đau như khoan xương xẻo tim, có lúc vui mừng vì đã thành thục nhận thức từ Pháp, giúp tôi càng thêm tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp, càng thêm kiên định với con đường tu luyện, đệ tử chỉ có tinh tấn, mới có thể báo đáp ân đức của Sư phụ.

Trên đây là đôi điều về nhận thức của tôi, nếu có chỗ không thích hợp kính mong các đồng tu từ bi chỉ ra chỉnh lý.

Cảm tạ Sư phụ dụng tâm an bài! Cảm tạ Sư phụ từ bi khổ độ!

Đệ tử khấu tạ Sư tôn!

Hợp thập.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/14/470907.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/21/216291.html

Đăng ngày 26-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Trong khoan tâm thấu xương giải ân oán, bỏ chấp trước first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Tiêu trừ tâm kiêu ngạo, bảo trì tinh tấnhttps://vn.minghui.org/news/263830-tieu-tru-tam-kieu-ngao-bao-tri-tinh-tan.htmlThu, 25 Apr 2024 11:39:13 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263830[MINH HUỆ 10-04-2024] Kính chào Sư phụ! Xin chào các đồng tu! Tôi là sinh viên năm nhất khoa vũ đạo tại Cơ sở Middletown của Đại học Phi Thiên. Hôm nay tôi muốn chia sẻ với mọi người về những trải nghiệm trong nhận […]

The post Tiêu trừ tâm kiêu ngạo, bảo trì tinh tấn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở hải ngoại

[MINH HUỆ 10-04-2024]

Kính chào Sư phụ!

Xin chào các đồng tu!

Tôi là sinh viên năm nhất khoa vũ đạo tại Cơ sở Middletown của Đại học Phi Thiên. Hôm nay tôi muốn chia sẻ với mọi người về những trải nghiệm trong nhận thức và cách khắc phục một số chấp trước căn bản của tôi.

Tiêu trừ tâm kiêu ngạo

Có lẽ chấp trước lớn nhất mà tôi nhận ra được trong năm nay là tôi nghĩ mình giỏi hơn người khác. Trước đây, tôi chưa bao giờ nghĩ bản thân có vấn đề này, vì tôi luôn tìm cách tỏ ra khiêm tốn và khiến bản thân trông có vẻ tự chủ. Cho đến khi tôi tham gia Cuộc thi múa của Tân Đường Nhân năm nay, cuối cùng tôi mới nhận ra đây là một vấn đề nghiêm túc cần phải giải quyết. Từ khi còn nhỏ, tôi luôn hành động theo cách khiến mình “nổi bật”. Tôi luôn là tuýp người “xuất sắc”, đặc biệt là trong hành động của mình. Vì tôi muốn được công nhận, nên tôi luôn tuân thủ quy tắc và cố gắng trở thành một “đứa trẻ ngoan”. Tôi sẽ cảm thấy tự hào mỗi khi nhận được bất kỳ hình thức khen ngợi nào. Khi tôi thấy người khác làm tốt hơn mình, tôi sẽ tật đố và tức giận. Từ đó tôi hình thành một quan niệm, ấy là tôi luôn muốn được coi trọng.

Khi tôi bắt đầu đến Cơ sở Middletown học vũ đạo, tính cạnh tranh và kiêu ngạo của tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn. Ban đầu chỉ là động cơ thuần túy muốn tiến bộ, dần dần trở thành nguyện vọng muốn duy trì dẫn đầu. Thay vì luyện tập cùng các vũ công khác và giúp đỡ họ, tôi lại chỉ trích người khác và chỉ tập trung vào bản thân. Nhìn lại, động lực trong hầu hết mọi việc tôi làm là để hiển thị bản thân, và tạo cho mọi người cảm giác rằng tôi giỏi hơn người khác.

Sư phụ giảng:

“Làm người tu luyện, thì hết thảy những khổ não gặp ở người thường đều là vượt quan; hết thảy tán dương gặp phải đều là khảo nghiệm.” (Người tu tự ở trong ấy, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Người tu luyện chỉ nên chú trọng đề cao tâm tính, phản bổn quy chân, làm tốt những việc bản thân nên làm. Tôi không nên chấp trước vào việc hiển thị bản thân và cường điệu thành tích của mình. Cho dù những gì tôi làm là tốt hay không tốt, tôi cũng không nên bị dẫn động và quên bản thân là một người tu luyện. Mỗi khi tôi đọc các bài viết hoặc bài phỏng vấn về trải nghiệm của các nghệ sĩ múa Shen Yun, họ luôn nhắc đến chủ đề phối hợp nhóm và sự vô tư. Để bảo đảm diễn xuất thành công và có thể cứu độ chúng sinh, mỗi nghệ sĩ đều cần giúp đỡ lẫn nhau, không ai ích kỷ cả. Tôi đặc biệt nhớ một bài viết nói rằng, người biểu diễn – vũ công chính thực sự rất khiêm tốn. Có khiêm tốn, con người sẽ có động lực để tiếp tục tiến bộ, đồng thời cũng hiểu được đạo trung dung giữa kiêu ngạo và rụt rè.

Sư phụ giảng:

“Có vị về phương diện này có năng lực mạnh hơn một chút, có vị về phương diện kia mạnh hơn một chút, chư vị không được vì thế mà suy nghĩ hoang tưởng, chư vị nói ‘tôi có bản sự lớn thế này, thế này thế kia’, đó là Pháp trao cho chư vị! Chư vị không đạt tới thì vẫn không được đâu. [Là] Chính Pháp cần [và] khiến cho trí huệ của chư vị đạt tới bước đó, vì thế chư vị không được cảm thấy bản thân mình có bản sự gì.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Tất cả thành quả đạt được trong những phương diện như tu luyện, vũ đạo, học hành, v.v., đều là do Sư phụ ban cho tôi. Mặc dù tôi đã phó xuất rất nhiều để đề cao trong những năm qua, nhưng kỳ thực chính Sư phụ đã ban cho tôi tất cả những gì tôi có hiện nay. Mọi người xung quanh tôi cũng không ngừng nỗ lực đề cao và đạt được mục tiêu giống tôi. Tôi có thể kiêu ngạo về điều gì đây?

Khi tôi bắt đầu nghĩ như vậy, việc bảo trì tâm thái bình tĩnh trên lớp vũ đạo trở nên dễ dàng hơn, cũng có thể tập trung chú ý trong những lớp học khác. Điều này cũng giúp tôi bảo trì sự tập trung khi học Pháp, luyện công và phát chính niệm, vì tôi không còn mãi nghĩ đến thành tựu của bản thân nữa. Tôi có thể ít quan tâm hơn đến những gì người khác nghĩ về mình, hơn nữa có thể đơn thuần giúp đỡ người khác. Tôi cũng nhận thấy vũ đạo của mình còn thiếu sót ở nhiều mặt. Trạng thái kiêu ngạo trước đây đã đánh lừa tôi, khiến tôi nhìn thấy con người hoàn hảo của mình trong gương.

Sau trải nghiệm lần này, mỗi khi tôi nhìn thấy mình đang múa (trong gương), tôi ý thức rằng mình vẫn còn rất nhiều điều cần cải thiện. Tôi vẫn đang vật lộn với vấn đề này, nhưng bây giờ tôi biết rằng dù tôi có làm gì thì cũng không được có bất kỳ động cơ bất thuần nào đằng sau đó. Khi cần thiết, tôi có thể lùi một bước; và thuần túy chỉ vì sự đề cao mà đề cao. Chỉ khi tâm tôi ở trạng thái này, tôi mới có thể đạt được kết quả tốt nhất.

Bảo trì tinh tấn sau khi vào đại học

Năm 2023, tôi tốt nghiệp Học viện Nghệ thuật Miền Bắc, đã quen với phương thức sinh hoạt và môi trường ở đây, tôi đã sống với những thói quen và thời khóa biểu giống nhau hàng ngày trong suốt 5 năm. Thông thường bao gồm thời gian cố định mỗi ngày như luyện công, học Pháp và chia sẻ với mọi người. Trong thời gian ở Học viện Nghệ thuật Miền Bắc, tôi cảm thấy bản thân ngày càng tinh tấn hơn, ngày càng nghiêm túc đối đãi với tu luyện của bản thân.

Tuy nhiên, khi tôi bắt đầu vào đại học, mọi thứ đột nhiên dường như xuống dốc. Việc thức dậy luyện công mỗi sáng ngày càng trở nên khó khăn hơn, vì tôi cảm thấy mình cần ngủ. Tôi thường tự nhủ: “Mình sẽ luyện công sau trong ngày”, và thực tế là tôi sẽ đợi đến tối hoặc thậm chí bỏ qua ngày hôm đó. Hơn nữa tôi rất bận rộn với các khóa học, rất khó có thời gian để học Pháp, dù có thời gian vẫn rất khó tập trung chú ý và nhập tâm học Pháp. Nói chung tôi cảm thấy bản thân ngày càng lười, bắt đầu coi tu luyện là hình thức.

Tôi tự hỏi bản thân: Vì sao trạng thái tu luyện của mình đột nhiên khác biệt như vậy? Vì sao cảm thấy không còn tinh tấn như thời trung học phổ thông? Ngay giây phút đó, tôi đã minh bạch. Trong một thời gian dài, tôi đảm nhiệm vai trò người phụ trách Câu lạc bộ Đại Pháp ở trường trung học, tôi không chỉ có nghĩa vụ tham gia học Pháp luyện công tập thể, mà còn có nghĩa vụ không ngừng đề cao bản thân. Rất nhiều bạn bè của tôi và bạn học trong lớp nghệ thuật cũng coi trọng tu luyện. Tôi lấy mục tiêu lên Đại học Phi Thiên là động lực để tinh tấn. Nói chung, mọi hoàn cảnh sinh sống của tôi đều là môi trường để đề cao và tu luyện tinh tấn, luôn có sự khác biệt rõ ràng trong hành vi của người tinh tấn và người không tinh tấn. Thời điểm đó chỉ là nhân tố bên ngoài thúc đẩy tôi tu luyện tinh tấn. Tuy nhiên, cuộc sống đại học chính là phải học cách tự đưa ra quyết định và kiểm soát bản thân. Bây giờ tôi không có sự thúc đẩy của những nhân tố này nữa, vậy nên đã buông lơi bản thân. Có thể nói, tôi chưa bao giờ thực sự dụng tâm tu luyện.

Ngay cả khi nhận ra vấn đề này, tôi vẫn viện những lý do như lịch trình bận rộn, huấn luyện vũ đạo, hoạt động tình nguyện, v.v., để bào chữa cho trạng thái không cải thiện của mình. Vì sợ bị người khác đánh giá, tôi đã che giấu vấn đề này.

Ngay học kỳ đầu, bạn cùng phòng thường nói với tôi rằng, số lần luyện công của tôi không đủ, và khích lệ tôi thức dậy sớm luyện công ít nhất một giờ. Ban đầu tôi rất bối rối, vì bạn cùng phòng hầu như không biết lịch trình sắp xếp của tôi, hơn nữa tôi cho rằng bạn ấy không có quyền bảo tôi nên làm thế nào. Nhưng tôi nhanh chóng thay đổi thái độ, nhận ra đây là điểm hóa của Sư phụ, để tôi bỏ đi tâm lười biếng. Thực chất đây không chỉ là nhắc nhở tôi luyện công, mà còn nhắc nhở tôi phải thực tu ở mọi phương diện trong tu luyện.

Tôi cố gắng quay lại trạng thái tinh tấn trước đây, yêu cầu bản thân ít nhất phải học Pháp, luyện công và phát chính niệm mỗi ngày. Nhưng tôi vẫn phát hiện rằng trạng thái của bản thân lúc tốt lúc xấu. Trong kỳ nghỉ đông, tôi hướng nội tìm bản thân, cố gắng tìm ra nguồn gốc của vấn đề. Một hôm, tôi đọc đến một câu trong sách “Chuyển Pháp Luân” khiến tôi ấn tượng sâu sắc.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì chư vị dập đầu xong, bái sư xong, ra khỏi cửa lại quay lại là chư vị khi xưa, nơi người thường muốn làm gì liền làm nấy, chỉ vì danh lợi của mình mà tranh mà đấu, thì hỏi [dập đầu bái sư] có tác dụng gì?” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận thấy biểu hiện của mình rất giống với những gì Sư phụ giảng. Tôi có thể học Pháp, và đọc cùng mọi người, sau khi rời đi liền không nhớ vừa đọc những gì. Đây là vì tôi coi việc học Pháp như hình thức, chỉ đọc Pháp chứ không thực sự học thấu Pháp. Tôi lý giải rằng, do tôi lý giải Pháp không sâu, cựu thế lực đã lợi dụng điều này như một cái cớ khiến tôi lười biếng và luôn nghĩ đến những điều không cần thiết.

Đọc Pháp là một chuyện, nhưng thực sự lý giải, tiếp nhận và áp dụng tất cả những gì đã đọc vào cuộc sống lại là chuyện khác. Cũng có sự khác biệt khi luyện công theo nhạc và luyện công với sự tập trung và chính niệm.

Sau kỳ nghỉ và trở lại trường, tôi tự nhủ: “Tất cả nội dung mình đọc khi học Pháp, cho dù là chủ đề nào, đều là Pháp của Sư phụ và chắc chắn sẽ hữu ích với mình. Từ giờ trở đi, mình phải hiểu chính xác những gì mình đọc và minh bạch rõ ràng từng câu chữ.” Trong những tháng sau đó, thái độ mới này cho thấy rất hiệu quả.

Ví dụ, có rất nhiều chương trong “Chuyển Pháp Luân” mà trước đây tôi không hiểu lắm, đặc biệt là Bài giảng thứ năm và Bài giảng thứ tám, vì tôi không biết điều này có liên quan gì đến cá nhân người tu luyện, do đó đầu não tôi thường trống rỗng khi đọc những chương này. Tuy nhiên, trong kỳ nghỉ xuân, tôi có thể đọc hai bài giảng trong “Chuyển Pháp Luân” với nhóm mỗi ngày. Tôi nghĩ đây là cơ hội tuyệt vời để giải quyết vấn đề này, và thực sự quả đúng như vậy. Khi đọc đến những chương này, tôi không còn cảm thấy mơ hồ nữa, và có thể lý giải được tất cả những điều đó có liên quan đến tu luyện của tôi như thế nào. Thông qua thực sự học Pháp, tôi càng tín Sư tín Pháp hơn, vì tôi đã hiểu rõ hơn về sứ mệnh của mình và ý nghĩa của việc trở thành một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Đệ tử cảm tạ Sư phụ đã ban cho đệ tử cơ hội trở nên tinh tấn hơn nữa.

Kết luận

Theo hiểu biết của tôi, đại học là giai đoạn chuyển tiếp từ thành niên sang người lớn, là giai đoạn khám phá con người thật của mình và làm mới lại con người cũ của mình. Riêng năm nay, tôi cảm thấy những trải nghiệm này giúp tôi trở nên tinh tấn hơn trước, thực sự là một bước tiến lớn trên con đường tu luyện của tôi. Bây giờ tôi đang học đại học, tôi tin chắc rằng đây là lúc tôi phải củng cố hơn nữa niềm tin của mình vào Đại Pháp. Tôi rất biết ơn Sư phụ đã ban cho tôi cơ hội được học ở Cơ sở Middletown của Đại học Phi Thiên, trên con đường tu luyện của mình, tôi (tin rằng) sẽ luôn nhận được sự hỗ trợ từ các bạn đồng tu nơi đây.

Trên đây là lý giải hữu hạn của tôi, nếu có chỗ nào không phù hợp với Đại Pháp, mong được từ bi chỉ chính.

Cảm tạ Sư phụ!

Cảm ơn đồng tu!

(Bài phát biểu tại Hội chia sẻ tâm đắc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 2024 ở Cơ sở Middletown của Đại học Phi Thiên)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/4/10/消除傲慢之心-保持精進-475046.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/12/216558.html

Đăng ngày 25-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Tiêu trừ tâm kiêu ngạo, bảo trì tinh tấn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sau một việc thiện nhỏ, chiếc đồng hồ đã chạy chính xác trở lạihttps://vn.minghui.org/news/263764-sau-mot-viec-thien-nho-chiec-dong-ho-da-chay-chinh-xac-tro-lai.htmlTue, 23 Apr 2024 14:40:38 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263764[MINH HUỆ 10-03-2024] Văn phòng của tôi có một chiếc đồng hồ thạch anh do người tiền nhiệm để lại. Dần dần nó trở nên không chính xác, tháng nào cũng chạy chậm từ hai đến ba phút khiến tôi cứ phải […]

The post Sau một việc thiện nhỏ, chiếc đồng hồ đã chạy chính xác trở lại first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-03-2024] Văn phòng của tôi có một chiếc đồng hồ thạch anh do người tiền nhiệm để lại. Dần dần nó trở nên không chính xác, tháng nào cũng chạy chậm từ hai đến ba phút khiến tôi cứ phải điều chỉnh bằng tay. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận thấy chiếc đồng hồ này cũng là một sinh mệnh và không muốn vứt bỏ nó. Vậy nên, tôi vẫn tiếp tục sử dụng nó.

Một hôm, người quản lý tới phòng của tôi và phát hiện ra đồng hồ của tôi chạy không chính xác. Ông yêu cầu Thư ký thay cho tôi một chiếc đồng hồ mới, nhưng tôi nói không cần. Người Thư ký vẫn mang một chiếc đồng hồ mới đến Văn phòng của tôi và nói rằng có người cũng thích chiếc đồng hồ này. Tôi liền bảo anh ấy đưa nó cho người đó đi, còn tôi tiếp tục sử dụng chiếc đồng hồ cũ.

Tuy nhiên, một điều kỳ diều đã xảy ra. Chiếc đồng hồ của tôi dần dần có thể chạy chính xác! Trong vòng chưa đầy sáu tháng, nó đã chạy chính xác tới từng giây. Tôi rất cảm động, chiếc đồng hồ này cũng là một sinh mệnh sống, nó được an bài cho tôi và sẽ phục vụ tôi. Tôi chưa bao giờ vứt bỏ nó và vẫn tiếp tục sử dụng. Nó có thể đã rất cảm động. Suy nghĩ của tôi có lẽ là một việc thiện nhỏ, mang lại lợi ích cho nó, hoặc Sư phụ có thể dùng nó để khích lệ tôi tu luyện tinh tấn hơn.

Sau sự việc này, tôi thực sự cảm thấy rằng người tu luyện Đại Pháp có thể thay đổi môi trường xung quanh, chính lại những gì không đúng đắn, và khiến mọi thứ xung quanh đều được lợi ích, bao gồm cả những đồ dùng chúng ta sử dụng trong cuộc sống hàng ngày. Mỗi khi nhìn vào chiếc đồng hồ này, tôi lại cảm thấy vui vì được chứng kiến sự kỳ diệu và huyền năng của Đại Pháp. Tôi cũng cảm thấy thật may mắn khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/10/474023.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/9/216512.html

Đăng ngày 23-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sau một việc thiện nhỏ, chiếc đồng hồ đã chạy chính xác trở lại first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Nhận thức thêm nữa về tầm quan trọng của việc đệ tử Đại Pháp tham gia vào lần kêu gọi gửi bài chia sẻ “Ngày 13 tháng 5” gần đây của Minh Huệhttps://vn.minghui.org/news/263708-nhan-thuc-them-nua-ve-tam-quan-trong-cua-viec-de-tu-dai-phap-tham-gia-vao-lan-keu-goi-gui-bai-chia-se-ngay-13-thang-5-gan-day-cua-minh-hue.htmlSun, 21 Apr 2024 11:49:20 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263708[MINH HUỆ 02-04-2024] Hôm nay tôi đi học Pháp nhóm, sau khi học xong “Chuyển Pháp Luân”, các đồng tu chia sẻ lý giải của họ về tầm quan trọng của việc kêu gọi gửi bài cho Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới […]

The post Nhận thức thêm nữa về tầm quan trọng của việc đệ tử Đại Pháp tham gia vào lần kêu gọi gửi bài chia sẻ “Ngày 13 tháng 5” gần đây của Minh Huệ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 02-04-2024] Hôm nay tôi đi học Pháp nhóm, sau khi học xong “Chuyển Pháp Luân”, các đồng tu chia sẻ lý giải của họ về tầm quan trọng của việc kêu gọi gửi bài cho Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới năm 2024 của Minh Huệ Net. Tôi đã nhìn ra sự thua kém của mình và cũng gặt hái được rất nhiều sau buổi trao đổi. Dưới đây, tôi sẽ viết ra những gì tôi đã gặt hái được và chia sẻ nó với các đồng tu.

Trước tiên, hai đồng tu chia sẻ kinh nghiệm của họ về việc khích lệ và giúp đỡ các học viên khác tham gia viết bài chia sẻ theo lời kêu gọi trong những ngày gần đây. Họ không chỉ giúp các đồng tu xung quanh viết bài mà còn đi đến các huyện lân cận để giúp các đồng tu ở đó nhận thức được ý nghĩa của việc kêu gọi viết bài lần này. Câu chuyện mà họ kể về một nữ đồng tu khiến tôi rất xúc động. Nữ đồng tu đó bị gãy xương cổ tay, sau khi được họ động viên, cô ấy nói: “Tôi phủ định giả tướng này và quyết tâm viết bài.”

Có người vì cảm thấy bản thân tu không tốt nên vẫn luôn không viết gì cả, các đồng tu đã đưa thông tri kêu gọi viết bài chia sẻ cho anh ấy đọc, giúp tháo gỡ khúc mắc vốn ngăn cản anh ấy viết bài. Anh ấy nhớ lại chính niệm chính hành của mình khi buông bỏ mọi thứ để chứng thực Đại Pháp hơn 20 năm về trước rồi ngay lập tức cầm bút lên, và trong vòng chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, anh ấy đã viết xong một bài chia sẻ rất ấn tượng. Có đồng tu đã không thể bắt chéo chân suốt một thời gian dài, vậy mà trong khi mọi người chia sẻ, anh ấy lại có thể tự nhiên ngồi song bàn. Anh ấy kích động và bật khóc vì biết ơn.

Sau khi các đồng tu kể xong câu chuyện về lần kêu gọi gửi bài gần đây nhất, chúng tôi lại tiếp tục chia sẻ về ý nghĩa của việc viết và gửi bài chia sẻ. Một đồng tu nói rằng mỗi lần anh ấy ra ngoài kêu gọi viết bài, anh ấy đều sẽ cầm theo thông tri kêu gọi gửi bài của Minh Huệ Net. Năm này qua năm khác, mỗi năm có hai lần kêu gọi gửi bài và họ đều không nề hà gì mà sẵn sàng đi giao lưu chia sẻ với các đồng tu, khích lệ nhiều đồng tu hăng hái viết bài hơn nữa, phá trừ can nhiễu của tà ma ngăn trở các đồng tu gửi bài chia sẻ. Vào ngày đầu tiên Minh Huệ đăng thông tri kêu gọi gửi bài năm nay, một đồng tu đã viết xong bài chia sẻ, rồi sau đó đi khích lệ và giúp đỡ các đồng tu khác viết bài và gửi bài.

Khi mọi người chia sẻ, tôi rất ấn tượng với tiêu đề của một bài viết, đó là bài “Sư phụ còn có thể ban cho chúng ta bao nhiêu cơ hội như vậy nữa – Mong các đồng tu hãy cầm bút Thần lên và mau chóng hành động?” đã đăng trên Minh Huệ Net vào ngày 23 tháng 3 năm 2024. Những chữ này khiến tôi chấn động sâu sắc. Thật vậy, các đồng tu à, chúng ta sẽ còn có được mấy lần cơ hội để tham gia vào cuộc kêu gọi gửi bài “Ngày 13 tháng 5” của Minh Huệ Net như thế này nữa? Trong cuộc bức hại tà ác này, chúng ta còn có bao nhiêu cơ hội để có thể ở trên vũ đài của chính chúng ta mà triển hiện phong thái của đệ tử Đại Pháp với toàn thế giới? Chúng ta còn bao nhiêu cơ hội để có thể đột phá sự phong tỏa Internet, ghi lại những thần tích chúng ta đã gặp trong thời kỳ Chính Pháp mà chúng ta may mắn được tham gia, để báo cáo với Sư phụ và chia sẻ cùng các đồng tu, để mang lại ánh sáng và hy vọng cho chúng sinh? Các đồng tu, cộng đồng chúng ta hãy trân quý món quà mà Sư phụ đã ban tặng cho các đệ tử Đại Pháp chúng ta với lòng từ bi vô hạn!

Tôi nghĩ có vài nguyên nhân chủ yếu khiến các đồng tu chưa thể tham gia gửi bài chia sẻ, cụ thể như sau:

Thứ nhất, cảm thấy bản thân tu luyện không tốt, không muốn viết.

Kỳ thực, Sư phụ không chỉ một lần đề cập trong các bài giảng Pháp rằng những ai hiện vẫn còn là đệ tử Đại Pháp, hơn nữa còn một mạch đi đến hôm nay, thì đều là những người tu luyện tốt. Chỉ là vì trạng thái tu luyện gần đây có vấn đề mà sự đề cao của bản thân gặp trở ngại, nhưng đó cũng chỉ là một bước trong cả quá trình, không có nghĩa là sau này chúng ta vẫn sẽ luôn ở trong trạng thái không tốt. Suy cho cùng, Chính Pháp vẫn chưa kết thúc và đây chính là cơ hội còn lại cho chúng ta.

Việc tham gia viết bài chia sẻ gửi Minh Huệ Net cũng là đang chứng thực Đại Pháp. Khi giảng Pháp, Sư phụ cũng nhiều lần khẳng định việc gửi bài chia sẻ, hình thức của Pháp hội cũng là Sư phụ lưu lại cho các đệ tử Đại Pháp. Nếu không có cuộc bức hại, chúng ta có thể tổ chức Pháp hội và thiết lập các phân hội trên khắp thế giới, thì tôi nghĩ lúc ấy không có đồng tu nào là không muốn tham gia. Hiện nay chỉ vì cuộc bức hại vẫn chưa kết thúc nên mới áp dụng hình thức kêu gọi viết bài trực tuyến để nhiều đệ tử Đại Pháp đại lục hơn nữa có cơ hội tham gia vào sự kiện trọng đại kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới. Hình thức khác nhau nhưng ý nghĩa giống nhau và cuộc bức hại tà ác này mà khiến nó càng thêm vĩ đại và thần thánh. Ba việc mà Sư phụ muốn chúng ta làm, nếu chúng ta cảm thấy trạng thái gần đây của mình không tốt và chưa làm tốt, thì việc tham gia vào cuộc kêu gọi gửi bài của Minh Huệ Net lúc này chính là cơ hội để viên dung việc đúng đắn mà Sư phụ muốn chúng ta làm.

Viết bài, gửi bài và giúp Minh Huệ Net kêu gọi gửi bài viết cũng vừa hay là dịp tốt để chúng ta điều chỉnh trạng thái của bản thân. Bởi lúc đang viết bài, chúng ta đều sẽ nhớ về trạng thái tốt nhất của mình. Những ai đã tham gia viết bài đều có cảm giác như vậy. Chỉ cần bản thân dụng tâm viết thì ngay cả khi chúng ta viết về những thiếu sót của bản thân, thì quá trình hướng nội đó cũng là một quá trình đề cao và thăng hoa tâm tính.

Sau khi gửi bài, có người đã tìm ra những thiếu sót của mình, có người nhớ tới đủ loại thần tích đã trải nghiệm khi bản thân chứng thực Pháp và tìm về trạng thái nên có của mình. Tôi nghĩ đây cũng là một trong những lý do để Sư phụ ban cho các đồng tu đại lục cơ hội tham gia gửi bài chia sẻ. Xung quanh chúng tôi có rất nhiều đồng tu đã xuất hiện thần tích khi họ kiên định một niệm viết bài chia sẻ.

Thứ hai, cảm thấy bản thân viết không hay và không biết viết thế nào

Đối với những đồng tu nói rằng “không biết viết” [thế nào], tôi cảm thấy rằng họ càng nên chủ động cầm bút và đột phá khỏi những trói buộc của quan niệm con người. Minh Huệ Net đã đăng tải rất nhiều rất nhiều câu chuyện thần kỳ mà về các học viên lớn tuổi đã bỏ cuốc xuống và cầm chuột lên như thế nào. Cảm giác tôi “không biết viết” đó chủ yếu vẫn là vì bản thân chưa minh bạch về tầm quan trọng của việc gửi bài chia sẻ. Mỗi năm chỉ có hai lần cơ hội như vậy. Chúng ta tu luyện thêm một năm thì chắc chắn là có tâm đắc tu luyện nào đó đáng để ghi lại, những câu chuyện thần kỳ về người thân, bạn bè và con người thế gian xung quanh chúng ta minh bạch chân tướng, thụ ích từ Đại Pháp, được bảo hộ và được cứu độ đều đáng được viết ra để chứng thực Đại Pháp.

Các đồng tu không biết viết như thế nào thì có thể đọc lại vài lần thông tri kêu gọi gửi bài trên Minh Huệ Net, bởi mỗi lần thông tri đều viết rất rõ ràng từ việc viết về việc gì, viết về nội dung gì, viết về việc triển hiện phong thái và diện mạo của đệ tử Đại Pháp từ khía cạnh nào. Chỉ là rất nhiều đồng tu chúng ta không coi trọng, chỉ lướt qua, đọc một lần để biết rồi để sang một bên. Thực ra, mỗi lần thông tri kêu gọi gửi bài đều rất ghi rõ ràng, chỉ cần đọc vài lần, thì sẽ biết cần viết những nội dung gì.

Đôi khi các đệ tử Đại Pháp cảm thấy rằng không có điều gì đặc sắc đáng để đề cập, nhưng khi người khác nghe thấy, nhất là với con người thế gian mà nói, thì chúng đều là những thần tích triển hiện ra khi các đệ tử Đại Pháp thực hành tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn.

Sư phụ giảng:

“Trong một không gian đặc định, người ta làm xong một việc gì, [ví dụ] người ta huơ tay làm một việc gì, tất cả đều là tồn tại vật chất; làm việc gì thì cũng lưu lại một hình tượng và tín tức”. (Chuyển Pháp Luân)

Chúng ta có thể lưu lại những gì mà chúng ta đã làm trong khi chứng thực Pháp tại không gian này bằng cách nào? Tôi nghĩ chính là phải dùng bút ghi lại. Kỳ thực, Sư phụ đã ban cho mỗi người chúng ta một cây bút thần, càng viết sẽ càng biết viết và càng viết thì sẽ viết càng tốt hơn. Tôi hy vọng các đệ tử Đại Pháp mới và lâu năm đều có thể sử dụng cây bút thần của mình!

Thứ ba, nghĩ rằng bản thân có viết cũng không chắc sẽ được đăng, vẫn nên để các đồng tu viết tốt viết thì hơn

Vì nghĩ rằng bản thân có viết cũng không chắc sẽ được đăng mà bỏ qua cơ hội đề cao bản thân, bỏ qua trách nhiệm hồng dương và chứng thực Đại Pháp. Xung quanh tôi cũng có rất nhiều người như thế. Tôi cảm thấy những đồng tu này nên suy xét một chút, xem lối nghĩ này của bản thân họ là vị tư hay là vô tư vô ngã? Nhiều đồng tu, đặc biệt là các đệ tử Đại Pháp đại lục, thường đọc các bài viết chia sẻ trên Minh Huệ Net hoặc Tuần báo Minh Huệ và họ đã khích lệ rất nhiều đồng tu. Nhưng những bài viết này là các học viên phải loại bỏ và diệt trừ can nhiễu để viết ra, đột phá sự phong tỏa để gửi đến Minh Huệ Net, rồi các bài viết này lại được các đồng tu làm Minh Huệ Net bỏ công chỉnh sửa, thì sau đó chúng ta mới có thể đọc chúng. Nếu mỗi đồng tu đều cảm thấy mình viết không tốt, thì những bài viết này ở đâu mà có chứ? Lẽ nào chúng ta chỉ muốn được từ Minh Huệ Net mà không nguyện ý phó xuất sao? Nếu mỗi đồng tu đều sẵn sàng giúp đỡ vô điều kiện mọi hoạt động của Minh Huệ Net và đều có thể tích cực phối hợp, thì khi đó chúng ta mới thực sự đạt được chỉnh thể đề cao và thăng hoa. Nếu bài chia sẻ được gửi sớm hơn một ngày, các đồng tu biên tập của Minh Huệ Net sẽ có thêm một ngày để sửa bản thảo. Nếu tất cả chúng ta đều để đến những ngày cuối cùng mới gửi bài đi, như vậy vô hình trung sẽ tạo thêm rất nhiều áp lực và gánh nặng cho các đồng tu biên tập.

Kỳ thực, ngay cả khi bài viết của chúng ta không được đăng thì chúng ta cũng nên ghi ra tâm đắc tu luyện của mình, đây cũng là trách nhiệm với sự tu luyện của bản thân. Các bài viết không được đăng cũng có thể chia sẻ tại nhóm học Pháp, như vậy cũng có thể giúp khích lệ các học viên khác. Các bài viết của nhiều đồng tu trong nhóm chúng tôi chính là thông qua chia sẻ như vậy mà phát huy tác dụng to lớn. Trong lúc chia sẻ những bài viết này, đôi khi chỉ một câu ở trong đó cũng có thể giúp ích cho đồng tu, khiến đồng tu ngay lập tức cải biến quan niệm. Một số đồng tu có chướng ngại trong tư tưởng, sau khi đọc các bài chia sẻ, họ lập tức loại bỏ can nhiễu, đột phá quan niệm của con người. Cho nên, việc bài viết được đăng hay không không phải là cái cớ để chúng ta viết hay không viết.

Đã hơn một tháng kể từ khi Minh Huệ Net đăng thông tri kêu gọi gửi bài cho Ngày Pháp Luân Đại Pháp lần thứ 25, hy vọng những đồng tu còn chưa gửi bài đều có thể tranh thủ thời gian, trân quý cơ hội gửi bài lần này, viết ra tâm đắc và câu chuyện tu luyện của bản thân, để triển hiện cho con người thế gian thấy được thần thái của các đệ tử Đại Pháp, lòng biết ơn với hồng ân cứu độ từ bi của Sư phụ, làm chứng cho ​​sự thần kỳ và vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp!

Tầng thứ bản thân có hạn, nếu có điểm nào không ổn, xin các đồng tu từ bi góp ý.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/2/474811.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/12/216551.html

Đăng ngày 21-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Nhận thức thêm nữa về tầm quan trọng của việc đệ tử Đại Pháp tham gia vào lần kêu gọi gửi bài chia sẻ “Ngày 13 tháng 5” gần đây của Minh Huệ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Một số suy nghĩ về việc gửi bài chia sẻ cho Minh Huệhttps://vn.minghui.org/news/263678-mot-so-suy-nghi-ve-viec-gui-bai-chia-se-cho-minh-hue.htmlSat, 20 Apr 2024 10:40:08 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263678[MINH HUỆ 23-03-2024] Có thể nhiều học viên vẫn chưa coi trọng thông tri kêu gọi gửi bài chia sẻ của Minh Huệ Net. Một số người nói rằng trước đây họ chưa từng viết bài, một số nói rằng họ không có gì để […]

The post Một số suy nghĩ về việc gửi bài chia sẻ cho Minh Huệ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Hiểu Độ ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-03-2024] Có thể nhiều học viên vẫn chưa coi trọng thông tri kêu gọi gửi bài chia sẻ của Minh Huệ Net. Một số người nói rằng trước đây họ chưa từng viết bài, một số nói rằng họ không có gì để viết và một số thì nói rằng họ không được học hành đến nơi đến chốn, nên chỉ đi ra ngoài phát tài liệu chân tướng mà thôi.

Nhận thức của tôi lại hơi khác một chút. Tôi nghĩ rằng dù là Pháp hội (Hội chia sẻ kinh nghiệm) trực tuyến hay thông tri kêu gọi gửi bài chia sẻ kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, thì đều là những sự kiện lớn dành cho các học viên Pháp Luân Đại Pháp toàn cầu, là một phần nội dung quan trọng trong tu luyện của chúng ta và là một cách để chúng ta chứng thực Pháp cũng như giảng chân tướng cứu độ thế nhân. Gửi bài chia sẻ cũng là một quá trình để chúng ta loại bỏ các tâm chấp trước, đề cao tâm tính và phối hợp chỉnh thể.

Dù nội dung bài viết là gì thì cũng đều là một cơ hội cho chúng ta báo cáo quá trình tu luyện Chính Pháp của bản thân với Sư phụ. Sư phụ sẽ thấy. Khi chúng ta thực sự dùng chính niệm để viết ra được một bài chia sẻ hay, nói không chừng Sư phụ sẽ có đích thân sửa nó, giúp phóng đại tác dụng của chúng ta, khích lệ chúng ta tiến bước.

Minh Huệ Net càng nhận được nhiều bài chia sẻ thì Sư phụ càng biết rõ hơn trạng thái tu luyện cùng chứng thực Pháp và giảng chân tướng cứu độ thế nhân đang như thế nào. Việc chúng ta tích cực tham gia đóng góp bài chia sẻ cũng có thể thúc đẩy tiến trình Chính Pháp tiến về phía trước.

Đây cũng là một hoạt động mang tính tham chiếu để lưu lại cho con người tương lai về những gì các đệ tử đã trải qua trong quá trình trợ Sư Chính Pháp. Những chúng sinh và chúng thần trên thiên thượng cũng đang nhìn chúng ta và những nhân tố tà ác sẽ bị thanh trừng trong quá trình này. Càng nhiều học viên tham gia thì càng nhiều phương diện được đề cập. Nội dung bài chia sẻ càng tốt thì sức mạnh để chấn nhiếp tà ác càng lớn, đồng thời cũng truyền cảm hứng cho thế nhân và kích phát chính niệm, thúc đẩy chính hành của chúng ta.

Việc chuẩn bị và viết bài chia sẻ cũng là quá trình tu luyện. Trong lúc viết, chúng ta có thể sẽ gặp những Pháp lý và nhận thức mà bản thân dường như vẫn chưa sáng tỏ lắm. Điều này sẽ nhắc nhở chúng ta học Pháp nhiều hơn để có thể nhận thức thêm nữa, lý giải sâu hơn nữa, tăng cường lý tính, và lĩnh hội nhiều hơn nữa.

Đối với những học viên cảm thấy khó viết hoặc sợ viết, thì chẳng phải đây là một cơ tuyệt vời sao? Chỉ cần chúng ta cố gắng thì dần dần chúng ta sẽ đề cao lên được.

Một số học viên không sẵn lòng viết, nói rằng họ không làm được gì nhiều. Kỳ thực, tu luyện nhiều năm như vậy, thì luôn luôn có việc gì đó, không lớn thì nhỏ, là kinh nghiệm hay bài học giáo huấn nào đó, không lẽ thực sự không có gì để viết sao? Chúng ta có thể tập trung viết về nhận thức về một phương diện nào đó hoặc kể về những phản hồi tích cực của thế nhân đối với Đại Pháp. Đối với các học viên yêu thích hoặc có khả năng về âm nhạc, hội họa, nhiếp ảnh, thủ công hay thơ ca, thì đây càng là cơ hội để họ vận dụng những kỹ năng ấy vào việc cứu người trong thời kỳ Chính Pháp.

Các học viên thường xuyên ra ngoài phát tài liệu hoặc giảng chân tướng Đại Pháp, các bạn có lẽ có rất nhiều trải nghiệm có thể viết ra. Nói không chừng còn có thể có tác dụng giúp các bạn đề cao trong tu luyện. Với những ai trình độ học vấn không cao thì có thể kể lại những kinh nghiệm của mình và nhờ các học viên khác viết giúp.

Kỳ thực, viết một bài chia sẻ không hề khó. Chúng ta hãy viết ra những trải nghiệm, suy nghĩ, nhận thức của mình. Hoặc có thể là viết về các sự việc xảy ra, dù chỉ là việc nhỏ. Sau đó, hãy suy nghĩ xem chủ đề chính mà mình muốn đề cập là gì và xóa đi những phần không liên quan, giữ lại phần hữu ích, như thế là đã trở thành một bài chia sẻ rồi.

Mong các đồng tu hãy tận dụng thời gian viết bài chia sẻ sớm nhất có thể để Minh Huệ Net có thời gian chỉnh lý. Hạn chót là ngày 15 tháng 4.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/23/474479.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/4/216453.html

Đăng ngày 20-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Một số suy nghĩ về việc gửi bài chia sẻ cho Minh Huệ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>