Bài viết của một học viên ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2017] Mặc dù bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, thế nhưng gần đây tôi mới có được đề cao nhanh chóng trong tu luyện. Tôi có đột phá lớn trong việc lĩnh ngộ Pháp, đề cao tâm tính và giảng chân tướng. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của bản thân mình.

Cải biến tích cực sau khi bắt đầu ghi nhớ các bài giảng Pháp

Tôi từng cảm thấy buồn ngủ bất cứ khi nào học Pháp, dù là học một mình hay học nhóm. Tôi đã thử mọi cách có thể nghĩ ra để vượt qua nhưng đều không thể. Tôi đọc các bài viết trên Minh Huệ chia sẻ về việc ghi nhớ Pháp, vì vậy tôi quyết định thử.

Tôi bắt đầu ghi nhớ đoạn giảng Pháp sau trong Chuyển Pháp Luân:

“‘Tâm tính’ là gì? Tâm tính bao gồm có đức (‘đức’ là một chủng vật chất), gồm có Nhẫn, gồm có ngộ, gồm có xả, xả bỏ các loại dục vọng và các loại tâm chấp trước trong người thường; còn cả khả năng chịu khổ v.v., gồm các thứ của rất nhiều phương diện.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Qua đoạn Pháp này, tôi minh bạch rằng tâm tính bao gồm có ngộ và nhiều thứ phương diện khác nữa. Trước khi ghi nhớ Pháp, tôi không minh bạch được Pháp lý này.

Ghi nhớ Pháp giúp tôi vượt qua cơn buồn ngủ xuất hiện bất cứ khi nào tôi học Pháp và có được nhận thức Pháp sâu sắc hơn. Việc này cũng giúp tôi hướng nội và tìm ra nhiều chấp trước. Ví dụ, do tâm sợ hãi, tôi đã phàn nàn về các học viên vì họ nói quá lớn tiếng khi giảng chân tướng cho mọi người về cuộc bức hại. Tôi cũng thấy nôn nóng khi không thể thuyết phục nhiều người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Khi giúp được nhiều người thoái ĐCSTQ, tôi sẽ hiển thị trước các học viên khác. Tôi thấy tật đố khi biết họ thuyết phục được nhiều người làm tam thoái hơn.

Thông qua việc ghi nhớ Pháp, tôi minh bạch rằng một học viên chỉ có thể tu luyện tốt nếu người này học Pháp tốt. Như thế họ có thể phát chính niệm tốt và cứu nhiều người hơn.

Đại Pháp dạy tôi từ bi

Vợ chồng tôi sống cùng mẹ chồng kể từ khi kết hôn. Mẹ chồng tôi không tự chủ được hoạt động của cơ thể và thường làm ướt quần hoặc giường do không kịp đi vệ sinh. Tôi chưa bao giờ kêu ca về điều đó. Tôi chỉ lặng lẽ tắm cho bà và giúp bà thay quần áo sạch. Tôi cũng nói với chồng rằng bà đã có một cuộc đời vất vả và chúng tôi phải tốt với bà.

Có lần mẹ chồng tôi phải nhập viện. Vì con gái bà sống ở một thị trấn khác, nên tôi nhận trách nhiệm chăm sóc bà cả ngày lẫn đêm. Mỗi ngày bà đại tiểu tiện ra quần mười mấy lần. Tôi luôn lau rửa và thay quần áo sạch cho bà. Một ngày, bà đi tiểu ra quần ngay sau khi tôi thay quần sạch cho bà, đúng lúc ấy thì con gái bà lại tới thăm.

Khi chị chồng tôi thấy quần bà ướt, chị mắng tôi: “Tại sao em không thay quần cho mẹ?” Tôi nói rằng mình vừa mới thay. Chị ấy bắt bẻ: “Phải rồi, bà không phải mẹ cô, vì vậy cô không quan tâm!” Sau đó cô ấy nói ra những câu thực sự làm tổn thương người khác. Bệnh nhân cùng phòng lên tiếng cho tôi: “Tôi nghĩ rằng cô ấy (ý nói là tôi) là con gái của bà ấy. Cô ấy đã làm những việc tốt như vậy cho bà ấy. Vợ chồng cô đã làm được gì?” Chị chồng tôi không nói được gì.

Tôi cảm thấy uất ức, nhưng sau khi về nhà, tôi bình tĩnh lại và nhớ lại Pháp Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Khi gặp mâu thuẫn kiểu này, chư vị đầu tiên nên phải bình tĩnh, không nên đối xử giống như hắn. Tất nhiên chúng ta có thể giải thích một cách có thiện ý; nói rõ sự việc thì không hề gì; tuy nhiên chư vị chấp trước quá thì không được. Khi chúng ta gặp phải những chuyện phiền phức như thế, thì [chúng ta] không được giống như người ta mà tranh mà đấu. Họ làm sao, chư vị cũng làm vậy, thì chư vị chẳng phải người thường là gì? Chư vị không những không giống hắn mà tranh mà đấu, mà trong tâm chư vị phải không hận hắn, thật sự không thể hận hắn. Một khi chư vị hận hắn, thì chẳng phải chư vị tức giận là gì? Chư vị chưa thực hiện được ‘Nhẫn’. Chúng tôi giảng Chân Thiện Nhẫn; ‘Thiện’ của chư vị cũng chẳng còn có nữa.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

“Chính là vì hắn tạo cho chư vị mâu thuẫn như vậy, tạo ra cơ hội đề cao tâm tính, [nên] chư vị mới từ trong đó mà có thể đề cao tâm tính của mình; tâm tính chư vị chẳng phải đã đề cao lên là gì?” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhắc nhở bản thân rằng mình là một học viên, vì vậy tôi phải nghĩ cho người khác trước. Chị chồng tôi sức khỏe không tốt, nên chị ấy không vui khi thấy mẹ mình bị ốm. Tôi nên từ bi với chị.

Sau khi buông tâm xuống, chị chồng đã xin lỗi tôi. Chị ấy nói: “Mọi người trong bệnh viện đều khen ngợi em, em là người con dâu tốt nhất từ trước đến nay.”

Buông bỏ nhân tâm và cứu người

Lúc ban đầu, mỗi lần tôi chỉ can đảm giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho một người. Nếu có hai hoặc nhiều người hơn, tôi không dám giảng chân tướng cho họ. Tôi sẽ nhờ các học viên khác giảng, trong khi đó tôi sẽ phát chính niệm. Nếu chỉ có một mình, tôi sẽ từ bỏ. Tôi thấy buồn nhưng không thể đột phá được trạng thái này.

Khi nhận thức Pháp của tôi được đề cao, tôi hướng nội và nhận ra rằng mình thật ích kỷ. Tôi phát chính niệm để loại bỏ nó. Tôi buông bỏ tâm sợ hãi và nảy sinh từ bi.

Một ngày, khi đang đi xe buýt, tôi thấy một nhóm người ngồi cùng nhau ở lề đường. Tôi xuống xe và đi tới chỗ họ. Tôi nói với họ về cuộc bức hại và hàng triệu người Trung Quốc đã thoái Đảng như thế nào. Cả tám người họ đều đồng ý thoái.

Tôi thường gặp những người chửi mắng tôi khi tôi cố gắng giảng chân tướng cho họ. Một lần, tôi cố gắng thuyết phục một người ở độ tuổi 50 làm tam thoái. Bà ấy hét lên: “Tránh xa ra! Tôi không muốn nghe cô nói.” Bà ấy cũng lặp lại tuyên truyền của ĐCSTQ. Tôi không bị động tâm. Tôi cảm thấy tiếc cho bà vì rõ ràng là bà đã bị lừa dối. Thấy chúng sinh bị tà đảng lừa gạt quá đáng thương, tôi liền xuất tâm từ bi, suýt nữa rơi nước mắt. Khi bà ấy ngừng la hét, tôi nói: “Đảng đã phạm phải rất nhiều tội ác và giết quá nhiều người. Nó thậm chí còn thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống. Nó đã làm quá nhiều việc tà ác. Khi mọi người gia nhập Đảng, họ thề cống hiến sinh mệnh của mình cho nó. Khi trời trừng phạt nó, bất cứ ai là thành phần của nó sẽ bị theo nó hủy diệt. Hãy thoái Đảng vì sự an toàn của bà.”

Bà ấy tin những gì tôi nói và xin lỗi tôi. Bà ấy thoái Đảng bằng tên thật. Vì thấy mừng cho bà, tôi không thể cầm được nước mắt. Khi đi xa quay đầu lại nhìn, tôi thấy bà mỉm cười với tôi.

Không can nhiễu nào có thể ngăn cản tôi cứu người. Có lần tôi ngã trên cầu thang khi đang ra ngoài để giảng chân tướng. Lúc ấy, tôi nhớ lại Pháp Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Vì vậy tôi đứng dậy ngay lập tức. Tôi không cảm nhận được chân mình. Tôi di chuyển chậm và thấy mình vẫn có thể bước đi được, vì vậy tôi bắt đầu đi giảng chân tướng. Chân tôi nóng lên. Khi về nhà, nó đã thực sự sưng lên. Tối hôm đó, nó đau nhiều đến mức tôi không thể đi được. Tôi phải bám vào một chiếc ghế để di chuyển.

Tôi biết đây là bức hại của cựu thế lực, nên đã phát chính niệm trong thời gian dài và hướng nội tìm. Tôi tự nhủ: “Thậm chí nếu mình có chấp trước, cựu thế lực không được phép bức hại, bởi mình sẽ quy chính bản thân trên con đường tu luyện. Sư phụ mới quyết định sinh mệnh của mình. Mình sẽ ra ngoài cứu người.”

Vào ngày thứ ba, sau khi học Pháp, tôi đi một đôi giày rộng và ra ngoài mà không hề nghĩ chân mình có bị đau hay không. Sư phụ thấy được cái tâm của tôi và an bài mọi người đến gặp tôi để tôi giảng chân tướng cho họ. Trong một thời gian ngắn, tôi thuyết phục được hơn 10 người thoái Đảng. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ mình.

Được Sư phụ bảo hộ, tôi đã tu luyện được gần 20 năm. Tôi đã gặp những khổ nạn và khảo nghiệm, và cũng có niềm vui khi trải nghiệm sự thăng hoa trong tu luyện. Dùng ngôn ngữ thì không cách nào biểu đạt được lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Sư phụ giảng:

Đại Pháp đồ thị chúng sinh đắc cứu đích duy nhất hy vọng

(Duy nhất đích hy vọng, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

Đồ [đệ] Đại Pháp là hy vọng duy nhất được cứu cho chúng sinh

(Hy vọng duy nhất, Hồng Ngâm III)

Trong tâm, tôi nói với Sư phụ: “Con biết việc cứu người quan trọng nhường nào. Cảm tạ Sư phụ đã ban cho chúng con cơ hội và vinh diệu tham gia cứu độ chúng sinh.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/24/358227.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/12/179392.html

Đăng ngày 05-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share