Ngày Đại Pháp thế giới - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Tue, 15 Aug 2023 08:24:09 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=5.9.8Lợi ích từ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp: Tôi khỏe hơn hồi 36 năm trướchttps://vn.minghui.org/news/251066-loi-ich-tu-tu-luyen-phap-luan-dai-phap-toi-khoe-hon-hoi-36-nam-truoc.htmlTue, 15 Aug 2023 08:24:09 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=251066[MINH HUỆ 31-12-2023] Khi 19 tuổi, tôi đã chỉ lên bầu trời đầy mây và nói với chị gái mình: “Trái tim em giống như bầu trời này, phủ đầy mây, và chẳng có ánh mặt trời.” […]

The post Lợi ích từ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp: Tôi khỏe hơn hồi 36 năm trước first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Hoa Thiên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-12-2023] Khi 19 tuổi, tôi đã chỉ lên bầu trời đầy mây và nói với chị gái mình: “Trái tim em giống như bầu trời này, phủ đầy mây, và chẳng có ánh mặt trời.” Hôm nay, tôi 73 tuổi, trái tim tôi ngập tràn ánh nắng, và tôi được tắm mình trong Phật quang yêu cầu con người tuân theo Chân – Thiện – Nhẫn.

Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi trở nên khỏe mạnh, cả thể chất và tinh thần. Ngày qua ngày đạo đức của tôi được gột rửa. Tôi hiểu được ý nghĩa thực sự của sinh mệnh, đó là trở về bản ngã và chân ngã của mỗi người. Là một học viên Đại Pháp, tôi cảm nhận cảm giác thuộc về Đại Pháp, và cuộc sống tươi đẹp.

Ở tuổi 73, tôi khỏe hơn tôi lúc 37 tuổi

Từ nhỏ tôi đã đau ốm. Ở tuổi 34, tôi bắt đầu phải chịu những cơn đau đầu dữ dội. Một lần tôi đã suy sụp bởi một cơn đau đầu, tôi nôn mửa và bị tiêu chảy và cảm thấy toàn thân yếu mệt. Tôi đã không thể cầm một cốc nước, còn các khớp chân thì biến dạng. Tôi còn phải chịu đựng chứng tăng sản, viêm túi mật, cổ tử cung tăng sản, bệnh Meniere, và nhiều hơn nữa. Ở tuổi đầu 30, tôi bị bệnh tật tra tấn hành hạ và cảm thấy không có chút sinh khí nào. Tôi phải vật lộn để sống, và gia đình tôi cũng phải chịu đựng. Một người quen của chồng tôi đã hỏi tôi: “Trông chị không già nua lắm, thế mà chị phải cần có chồng bế và dìu chị đi. Chị mắc bệnh gì nặng thế?”

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 3 năm 1998, tôi đã nhận ra trạng thái không bệnh là như thế nào. Sư phụ đã giải thoát tôi khỏi sự dày vò của bệnh tật.

Sư phụ đã giảng:

“Học viên Pháp Luân Đại Pháp chúng ta sau một giai đoạn tu luyện, từ bên ngoài mà trông thì thấy khác rất nhiều; da trở nên mềm, trắng hồng; người cao tuổi có nếp nhăn xuất hiện giảm nhiều, thậm chí có rất rất ít [nếp nhăn]; đó là một hiện tượng phổ biến. Ở đây tôi không nói chuyện trời ơi đất hỡi, chúng ta ngồi tại đây có những học viên lâu năm đã hiểu được điểm này. Ngoài ra những phụ nữ cao tuổi sẽ có kinh nguyệt trở lại; bởi vì công pháp tính mệnh song tu yêu cầu khí của kinh huyết để tu luyện mệnh.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Giờ đây đồng nghiệp, hàng xóm, và những người tôi giảng chân tướng đều nói với tôi: “Chị có gương mặt thật hồng hào!” Mấy hôm trước tôi đã tình cờ gặp một người hàng xóm, và cô ấy nói, “Chị thực sự ngày càng trẻ ra, còn gương mặt chị rất hồng hào.”

Mấy năm trước khi tôi vừa chuyển đến nhà tôi hiện nay, tôi đã đến cửa nhà cô ấy để giảng chân tướng cho cô ấy, và chỉ sau đó tôi mới biết cô ấy là một người theo đạo Cơ đốc. Cô ấy nói, “Tôi không phản đối việc chị tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chị tu môn của chị, tôi tu môn của tôi.” Chín năm đã trôi qua kể từ khi tôi chuyển đến sống cùng tòa nhà với cô ấy. Nhận thấy tôi ngày càng khỏe hơn, tôi có thể cảm nhận được sự ngưỡng mộ đối với Đại Pháp từ cách cô ấy nhìn tôi.

Có một tín đồ Cơ đốc địa phương, cô ấy rất tử tế và không hoang đường. Cô ấy nói: “Tôi thấy rằng học viên Pháp Luân Đại Pháp các chị đều có gương mặt hồng hào, sức khỏe tốt, và biểu hiện thái độ tốt, và tử tế đối với mọi người. Vì vậy, tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt.”

Mấy năm trước, vợ chồng tôi trở về quê nhà. Chúng tôi đi cùng với gia đình chị dâu tôi từ một nơi khác đến để tham quan phong cảnh và leo lên đỉnh núi. Con rể của chị dâu tôi đã giơ ngón tay cái lên với tôi và nói: “Những người trẻ chúng cháu không thể theo kịp được cô ngay cả khi chúng cháu có thở hổn hển và cố bước nhanh hơn.”

Vài hôm trước, chúng tôi tình cờ gặp lại một người hàng xóm cũ. Cô ấy nói, “Ồ, cả hai vị đều khỏe thế, và gương mặt các vị thật hồng hào. Chồng tôi giờ sống trong trại dưỡng lão rồi.” Tôi nói, “Chị biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà. Trong môn của chúng tôi thì: ‘một người luyện công, cả gia đình được lợi ích’ “ (Giảng Pháp tại Pháp hội Úc châu).

Chồng tôi đã chứng kiến điều này. Trong cái môi trường đáng sợ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tà ác bức hại Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp), ông ấy chưa bao giờ nói một lời phản đối tôi tu luyện, và ông ấy đã lẳng lặng hỗ trợ tôi làm các việc mà một học viên Đại Pháp cần làm. Ông ấy cũng đã được Đại Pháp bảo hộ. Vậy nên, ông ấy đã gần 80 tuổi rồi mà vẫn khỏe mạnh.

Hóa giải các mối ác nghiệp

Nhiều thành viên gia đình tôi đã bị bức hại trong các cuộc vận động chính trị trước đây do ĐCSTQ phát động. Trong Cách mạng Văn hóa, cha tôi đã bị đám đông do cái ĐCSTQ đồi bại kích động đánh chết bằng gậy và sào gỗ. Tôi cũng bị phân biệt đối xử, và bị làm nhục vì chuyện đó, và tôi đã không có cơ hội đi học hay tìm một việc làm.

Chị gái tôi làm việc ngoài thị trấn, và chồng chị ấy là một đảng viên. Lần nào thấy tôi, chị ấy lại “lên lớp” tôi với mớ lý thuyết của ĐCSTQ. Tôi rất khó chịu và nói với chị ấy: “Chúng ta đi trên những con đường khác nhau.” Sau đó, tôi không còn gọi chị ấy là chị gái nữa. Dù là bất kỳ dịp nào mỗi khi chúng tôi gặp nhau, tôi đều gọi họ của chị ấy cộng với một “chức danh nào đó”, làm chị ấy lúng túng.

Tôi đã không ưa một cậu em họ của mình mà đã ruồng bỏ người vợ đầu của nó. Trong cuộc họp dòng họ sau khi cha tôi được phục hồi, chú em họ đó đã đề nghị vợ sau của cậu ấy cũng được tham gia. Tôi ngay lập tức đã phản đối: “Cô ta mà tham dự, thì tôi sẽ bỏ đi.” Cậu ta đã rất bối rối, còn tôi thì từ đó không đếm xỉa đến họ.

Tôi đã nghĩ về nhiều việc mà tôi đã làm sai trong quá khứ, điều này không chỉ tạo nghiệp mà còn gây ra những mối quan hệ ác nghiệp với người khác. Nhờ học Pháp, tôi hiểu rằng hành xử trước đây của tôi là ích kỷ. Tôi đã trút được giận và thấy thỏa mãn tức thời, nhưng làm tổn thương người khác. Tôi nhận ra rằng mình phải buông bỏ cái tình này, thoát khỏi sự ích kỷ, đối mặt với mọi việc bằng sự từ bi, hóa giải tất cả các mối quan hệ ác nghiệp mà tôi đã gây ra, giảng chân tướng cho họ về Đại Pháp, thức tỉnh lương tâm họ, và giúp họ hiểu công lý.

Sau khi ngộ ra những điều đó, tôi quyết định mình phải sửa chữa những lỗi lầm. Tôi mua quà và quay trở về thành phố quê nhà để đến thăm những người đó. Khi tôi cư xử với người khác bằng Chân – Thiện – Nhẫn, thì uy lực thực sự rất mạnh. Họ đều cảm động, nhất là vợ của em họ tôi. Cô ấy thấy rằng tôi chỉ kém cô ấy vài tuổi thôi, nhưng trông trẻ và năng động hơn nhiều. Cô ấy nói rằng tôi rất dễ chịu và tử tế, và cô ấy rất ghen tị với tôi.

Tôi bảo cô ấy: “Đó là nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đấy – cô cũng có thể học môn này mà.” Cô ấy nói ngay: “Em có thể học sao?” Tôi nói: “Có chứ. Lần sau đến, tôi sẽ mang cho cô cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.” Cô ấy kể với tôi rằng sau khi nhận Chuyển Pháp Luân, cô đã học những từ mà cô chưa bết bằng cách dùng từ điển cho học sinh tiểu học, và chồng cô cũng dạy cô nhận mặt chữ, cô đã học chậm nhưng nghiêm túc. Đáng tiếc là, chồng cô (em họ tôi) sợ cuộc bức hại và đã ngăn cô ấy học thêm nữa.

Chị gái tôi đã bị các cuộc vận động của ĐCSTQ tẩy não và lúc đầu đã hiểu lầm Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi đến nhà chị ấy, chị ấy tỏ ra không vui. Khi tôi giảng chân tướng cho chị ấy, chị ấy đã bỏ đi. Sau đó, chị thấy tôi đã hóa giải được tất cả các mối quan hệ ác nghiệp của tôi trong quá khứ. Cuối cùng chị đã nói với tôi: “Tính khí nóng nảy của em không còn nữa nhỉ, và em có được sức khỏe tốt. Môn tu luyện này tốt thật đấy.”

Tôi đã mang đến cho chị một số tài liệu giảng chân tướng và chị đã nhận chúng. Chị đã chia sẻ suy nghĩ của chị với tôi sau khi đọc chúng. Tôi đề nghị chị chuyển các tài liệu đó cho các con chị và treo chúng ở cửa nhà hàng xóm sau khi đọc hết để khiến nhiều người hơn có thể biết được chân tướng, và chị đã làm theo. Đặc biệt, chị đã đọc cuốn Hồi ức về Sư phụ và nói với tôi: “Em nên phân phát cuốn sách này cho nhiều người hơn, rất cảm động.” Con trai chị ấy, con dâu, con gái, và con rể tất cả đều đã ký kiện Giang (cựu lãnh đạo ĐCSTQ đã khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Công) năm 2015. Hiện gia đình chị thực sự rất ổn.

Đối xử tốt với chồng mình

Tôi là con gái út trong nhà. Cha tôi đi làm ngoài thị trấn và bốn chị gái tôi đều đi học ngoài thị trấn và đi làm ở những nơi khác. Mẹ đã chăm sóc tôi, mẹ không muốn tôi làm gì cả, và mẹ đáp ứng tất cả những gì mà tôi đòi. Một lần cha đã nói với tôi: “Mẹ con làm hỏng con rồi, và con sau này sẽ phải chịu khổ.” Tôi đã không hiểu ông muốn nói gì, và tại sao ông không muốn con gái ông sống trong sung sướng.

Khi kết hôn, tôi cứ nghĩ rằng chồng tôi phải đối xử với tôi như mẹ tôi đã làm, nhưng mọi việc không xảy ra như tôi mong đợi. Thậm chí khó chịu hơn là khi tôi nổi giận, thì chồng tôi không hay biết cơn giận của tôi là từ đâu, và anh thường bối rối. Anh làm cơm và mời tôi ăn, lúc đầu tôi lạnh lùng và chửi rủa anh. Khi tôi có tâm trạng tốt, anh sẽ gọi đùa tôi là “luôn đúng”. Cuộc hôn nhân của chúng tôi rạn nứt trong nhiều năm, và cả hai chúng tôi thực sự phải chịu đựng rất nhiều.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi luôn tự nghĩ: Anh là người đầu tiên mình gặp mặt hàng ngày, anh là người mình tiếp xúc nhiều nhất hàng ngày, nhà chính là nơi ta không phải che giấu suy nghĩ thật và hành động thật, như thế hầu hết các chấp trước của mình được phản ánh trong các chuyện nhỏ nhặt trong gia đình. Mình phải tu tốt bản thân bắt đầu từ việc đối xử tốt với những người quanh mình.

Mặc dù tôi hiểu nguyên lý này của Pháp, nhưng thực sự làm theo không dễ. Nói một cách văn hoa, băng sâu một thước đâu phải bởi một ngày. Tôi đã không thể tìm ra một số chấp trước, và một số đã trở thành các thói quen, những từ ngữ phê phán và phàn nàn sẽ nhảy từ miệng tôi một cách ngẫu nhiên. Trong quá trình tu bản thân, tôi đã trải nghiệm nhiều đau đớn thấu tim và đấu tranh nội tâm. Nhưng khi mà tôi thực tu, thì Sư phụ từ bi sẽ giúp tôi tống khứ những thứ xấu trong tôi.

Dần dần, tôi đã thay đổi thái độ, tôi sẽ xin lỗi chồng nếu tôi làm gì đó sai. Sáng sáng, anh dậy muộn hơn tôi. Tôi sẽ chuẩn bị nước ấm để anh lau rửa và bữa sáng, và tôi đã làm như thế hàng ngày, y như mẹ đã làm cho tôi khi tôi còn nhỏ. Trong một hay hai năm gần đây, răng anh ấy bắt đầu rụng, cân nhắc nhu cầu của anh trở thành lựa chọn hàng đầu của tôi khi mua đồ ăn, và tôi cố ăn các món còn thừa. Nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì tôi sẽ không thể làm được như thế. Tôi rất cảm động khi đọc cuốn “Hồi ức về Sư phụ”, trong đó kể rằng Sư phụ đã ăn mỳ và súp còn thừa mà các học viên bỏ lại.

Năm kia, cháu gái tôi đã tặng tôi một cái chăn lông ngỗng. Tôi đã nói với chồng mình: “Cái này cho anh đấy.” Hai năm sau, tôi chợt nhận ra rằng mình đã ổn với thời tiết giá lạnh. Tôi từng thường xuyên dùng một cái thảm điện để sưởi ấm chân hàng đêm khi đi ngủ vào mùa đông, nhưng tôi đã không dùng đến nó trong hai năm qua. Khi luyện công tôi không cảm thấy lạnh ngay cả trong nhiệt độ đóng băng.

Một hôm, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tôi: sự vị tha, chăn lông ngỗng. Tôi chợt ngộ ra rằng Sư phụ nhân từ đã thấy rằng trong việc này tôi đã nghĩ đến người khác trước, nên đã lấy đi nỗi sợ cái lạnh trong tôi. Điều này khiến tôi hiểu và trải nghiệm được rằng một thay đổi nhỏ trong tâm trí tôi là một sự đề cao tâm tính, đồng thời, cơ thể tôi được chuyển hóa thành một thần thể. Sự huyền diệu của tu luyện nằm trong từng điều nhỏ bé.

Khi học Pháp, tôi thường nghĩ: “Sư phụ ơi, ước gì con đã có thể tu Pháp Luân Đại Pháp sớm hơn. Sau khi học các bài giảng của Sư phụ ở các nơi, tôi thực sự bắt đầu thay đổi quan niệm con người của mình và nhận ra rằng hôn nhân là do Thần sắp đặt, và phụ nữ thì nên dịu dàng và đức hạnh. Tôi học cách đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nghĩ cho người khác, và dần chỉnh sửa hành vi của bản thân. Được truyền cảm hứng từ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, bằng việc thay đổi bản thân, tôi đã làm gia đình mình hòa thuận hơn.

Tôi thực sự muốn nhiều người hơn mà chưa hiểu Pháp Luân Đại Pháp tìm được cơ hội đọc cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, cuốn Chuyển Pháp Luân. Đó là cuốn sách đã thay đổi cuộc đời của hàng trăm triệu người, là những gì mà chúng ta đã chờ đợi trong hàng triệu năm, và là khởi nguồn của hạnh phúc thực sự trong đời.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/31/449804.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/3/209710.html

Đăng ngày 15-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Lợi ích từ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp: Tôi khỏe hơn hồi 36 năm trước first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
[Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Những câu chuyện của các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở một thị trấn miền núi xa xôihttps://vn.minghui.org/news/250984-ky-niem-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi-nhung-cau-chuyen-cua-cac-hoc-vien-phap-luan-dai-phap-o-mot-thi-tran-mien-nui-xa-xoi.htmlSun, 13 Aug 2023 09:30:58 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=250984[MINH HUỆ 04-06-2023] Ở Liêu Ninh có một thị trấn nhỏ được bao quanh bởi những ngọn núi nhưng lại dễ dàng kết nối với đường cao tốc liên tỉnh. Nơi đây có nguồn tài nguyên phong […]

The post [Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Những câu chuyện của các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở một thị trấn miền núi xa xôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Hoa Nhất, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-06-2023] Ở Liêu Ninh có một thị trấn nhỏ được bao quanh bởi những ngọn núi nhưng lại dễ dàng kết nối với đường cao tốc liên tỉnh. Nơi đây có nguồn tài nguyên phong phú và không khí trong lành. Năm 1996, Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền đến thị trấn này. Tuy chỉ trong khoảng thời gian ba năm ngắn ngủi nhưng đã thu hút được gần 400 người dân địa phương, bao gồm cả tôi, lần lượt đắc Pháp và thụ hưởng lợi ích từ môn tu luyện tinh thần cổ xưa này. Nhiều người trong chúng tôi thấy sức khoẻ của mình được hồi phục và tính cách cũng dần cải thiện, dẫn đến gia đình và khu phố hòa thuận. Ngay cả những người không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cũng thường nhận xét với chúng tôi rằng “Pháp Luân Đại Pháp thật tốt!”

Hồng truyền Đại Pháp

Sau khi nhóm người đầu tiên trong thị trấn đắc Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi đã thiết lập các điểm luyện công quanh thị trấn để giúp cho nhiều người hơn nữa biết đến môn tu luyện này. Vào một buổi tối mùa hè năm 1998, hơn 300 học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tập trung tại quảng trường thị trấn để cùng nhau luyện công. Ngay khi nhạc luyện công bắt đầu, chúng tôi đồng loạt bắt đầu các động tác. Khung cảnh yên bình và tráng lệ đã thu hút một đám đông khổng lồ. Nhiều người chứng kiến đã kinh ngạc vì có quá nhiều người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Khi ngày càng có nhiều người dân địa phương học Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi đã thành lập các nhóm học Pháp cho tất cả học viên cả già lẫn trẻ để cùng nhau học Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tâm tính của mọi người đề cao rất nhanh. Những người con dâu và mẹ chồng của họ không còn cãi nhau nữa, các công nhân ngừng trộm đồ của chủ. Có một người thợ hàn thường hay lấy các que hàn ở công ty của mình và đem cho người khác như thể chúng là của anh ấy. Sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy không còn làm thế nữa. Thậm chí khi người em rể của anh lại hỏi xin, nhưng thay vì lấy của công ty cho em rể, anh ấy đã đề nghị mua cho em rể bằng tiền của mình. Nhờ vậy, người em rể của anh ấy rất ngưỡng mộ Đại Pháp.

Vào mỗi cuối tuần chúng tôi dành thời gian đi đến các vùng nông thôn để quảng bá Pháp Luân Đại Pháp. Có lần 7 người chúng tôi đã đạp xe đến một ngôi làng cách chỗ chúng tôi 5 km. Ở đấy một phụ nữ tầm tuổi 60 đã mời chúng tôi vào nhà của bà. Bà hào hứng kể: “Tối qua tôi có một giấc mơ, trong mơ tôi nhìn thấy có 7 vị thần tiên từ trên trời giáng xuống sân nhà tôi. Hôm nay 7 người các bạn đã đến! Các bạn là những vị thần tiên trong giấc mơ của tôi!” Ngày hôm đó, nhiều người dân làng của bà đã học các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp.

Năm 1998, gần 1.000 học viên từ thị trấn của chúng tôi và hơn 10 thị trấn lân cận đã cùng nhau tham dự Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm được tổ chức tại một câu lạc bộ ở thị trấn chúng tôi. Hơn 10 học viên đã đọc bài chia sẻ về những thay đổi phi thường mà họ đã trải nghiệm sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều khán giả đã xúc động rơi nước mắt. Khi Pháp hội kết thúc, nhiều người dân địa phương đã hỏi xem có chuyện gì đang xảy ra khi thấy có rất nhiều người rời khỏi câu lạc bộ, và một số người trong số họ sau đó cũng bắt đầu tập luyện.

Bảo vệ Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc bức hại bắt đầu

Tháng 12 năm 1998, Hiệp hội Khí công tỉnh Liêu Ninh đã đăng một bài báo công kích Pháp Luân Đại Pháp. Ngày 30 tháng 12 năm đó, vài nghìn học viên trên khắp tỉnh Liêu Ninh, bao gồm hơn 100 học viên từ thị trấn chúng tôi, đã tập trung bên ngoài tòa nhà văn phòng của Hiệp hội Khí công ở Thẩm Dương, yêu cầu họ rút lại bài viết và khôi phục danh tiếng của Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã đứng đó suốt tám tiếng đồng hồ.

Ngày hôm sau một vài học viên đã có buổi nói chuyện với Hiệp hội Khí công. Vào 4 giờ chiều ngày hôm đó, nhân viên của Hiệp hội Khí công đã lái xe vòng quanh đám đông học viên và vẫy chào chúng tôi để xin lỗi. Họ hứa sẽ khôi phục danh tiếng của pháp môn, nhưng chúng tôi đều cảm thấy rằng điều tồi tệ nhất vẫn chưa đến.

Vào ngày 24 tháng 4 năm 1999, điều phối viên ở địa phương chúng tôi cho hay hôm đó đã có hơn 40 học viên ở Thiên Tân bị bắt vì tham gia thỉnh nguyện nhằm phản đối bài báo công kích Pháp Luân Đại Pháp được viết bởi Hà Tộ Hưu, một viện sĩ của Viện Khoa học Trung Quốc ở Thiên Tân. Hơn 40 học viên địa phương chúng tôi quyết định đi Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Khoảng 3 giờ chiều ngày hôm sau, chúng tôi đến nơi. Chúng tôi thấy hơn 10.000 học viên từ khắp đất nước đang đứng bên ngoài Văn phòng Khiếu nại của Hội đồng Nhà nước. Đến 9 giờ tối, đại diện của các học viên được mời vào trong để nói chuyện với các quan chức chính phủ, sau đó bước ra và nói với chúng tôi rằng các học viên Thiên Tân bị bắt đã được thả. Chúng tôi cảm thấy rằng vấn đề đã được giải quyết một cách công bằng, vì vậy tất cả chúng tôi rời Bắc Kinh trở về quê nhà của mình.

Tuy nhiên câu chuyện chưa kết thúc ở đó. Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, khi đó là lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động chiến dịch bức hại Pháp Luân Đại Pháp trên toàn quốc. Nhiều điều phối viên trên khắp đất nước đã bị bắt vào ngày hôm đó, bao gồm cả người đầu tiên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở thị trấn chúng tôi. Ngay khi biết tin ông ấy bị bắt, hơn 100 học viên ở địa phương chúng tôi đã đến phòng cảnh sát để yêu cầu thả ông ấy ra. Chúng tôi đứng ngoài sân, trong khi hai người đại diện vào trong để nói chuyện với cảnh sát.

Khoảng 6 giờ chiều, chúng tôi thấy những người quản lý ở chỗ làm của chúng tôi, hoặc các thành viên gia đình mình bước vào sân. Họ đến để lôi chúng tôi đi. Vài người trong chúng tôi đã bị rách quần áo, một số khác thì bị đấm hoặc đá. Chúng tôi đã vòng tay nhau để khỏi bị lôi đi.

Vào khoảng hơn 11 giờ đêm, có hai chiếc xe buýt lớn và một số xe cảnh sát từ huyện đi thẳng đến khu nhà của phòng cảnh sát. Hàng chục công an đã xuống xe và bắt đầu dùng dùi cui đánh đập chúng tôi, và hàng chục người trong chúng tôi đã bị bắt. Những người không bị bắt đã xếp hàng trước các xe tuần tra của cảnh sát để ngăn các đồng tu của chúng tôi bị mang đi. Cảnh sát bước ra khỏi xe và giải tán mọi người bằng cách dùng dùi cui đánh chúng tôi.

Đến Bắc Kinh thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp

Sáng ngày 21 tháng 7 năm 1999, một số học viên địa phương chỗ chúng tôi đã bắt đầu chuyến hành trình đến Bắc Kinh, ở đó chúng tôi nhìn thấy rất nhiều học viên khác đến từ khắp nơi trong huyện. Chúng tôi không hiểu lý do tại sao chính phủ lại thay đổi trắng đen, tung tin đồn thất thiệt và đàn áp một môn tu luyện tinh thần giúp cải thiện sức khỏe và tiết kiệm cho đất nước những khoản chi phí y tế khổng lồ như vậy. Lời kêu gọi của chúng tôi bị bỏ ngoài tai, và nhiều người trong chúng tôi đã bị bắt.

Sau khi chúng tôi được thả và trở về Liêu Ninh, nơi làm việc của chúng tôi và ủy ban dân phố địa phương đã gây áp lực buộc chúng tôi phải viết tuyên bố từ bỏ đức tin của mình và hứa sẽ không thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp nữa. Những ai từ chối tuân thủ sẽ bị đình chỉ công việc hoặc bị buộc phải tham gia các lớp học “tẩy não”. Loa phóng thanh tại nơi làm việc liên tục phát tên những công nhân đã bị kỷ luật vì đi Bắc Kinh thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp.

Ngày 20 tháng 10 năm 1999, trong chuyến công du nước Pháp, khi được một phóng viên phỏng vấn, Giang Trạch Dân đã nói Pháp Luân Đại Pháp là tà giáo. Đi theo sau tuyên bố vô căn cứ của ông ta là các vụ bắt giữ học viên khắp huyện. Chúng tôi lại đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Một số người trong chúng tôi đã bị bắt và bị giam giữ.

Hơn 40 người chúng tôi đã đến Bắc Kinh vào cuối tháng 12 năm 2000 và gặp các học viên từ các vùng khác của đất nước. Chúng tôi cùng nhau phân phát tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp và giúp người dân Bắc Kinh hiểu rằng tất cả những tuyên truyền đó đều là dối trá.

Chúng tôi đã đến Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 23 tháng 12 năm 2000, để giăng biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo,” “Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp”, và “Khôi phục thanh danh của Pháp Luân Đại Pháp.” Nhiều học viên từ các tỉnh khác cũng có mặt ở đó và chúng tôi cùng nhau hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp!” Nhiều du khách đã dừng lại xem, và cảnh sát đã lao vào bắt giữ chúng tôi.

Hôm đó có gần 1.000 học viên đã bị bắt tại Quảng trường Thiên An Môn và tất cả chúng tôi đều bị đưa đến Sở Cảnh sát Thiên An Môn. Vài người trong chúng tôi đã bị cảnh sát đánh bầm dập, và số khác thì bị giật đứt tóc. Chúng tôi không biết những học viên khác nhưng tất cả chúng tôi đều cảm thấy như thể chúng tôi là một gia đình lớn. Chúng tôi cùng nhau hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện–Nhẫn hảo!” Một học viên bất ngờ nói rất hào hứng: “Nhìn kìa! Pháp Luân!” Chúng tôi đồng loạt nhìn lên và thấy những Pháp Luân đầy màu sắc đang xoay trên bầu trời. Cảnh tượng đó diễn ra khá lâu.

Vì có quá nhiều người nên cảnh sát đã chia và đưa chúng tôi tới những nơi khác nhau. Vào ngày thứ ba, vẫn còn hàng trăm người không đồng ý tiết lộ thông tin cá nhân. Cảnh sát nói họ sẽ đưa chúng tôi đến một nơi nào đó. Họ đã gọi đến vài chiếc xe buýt lớn và chỉ mất hai giờ để đưa chúng tôi đến một nơi xa xôi ở huyện Kê tỉnh Hà Bắc. Chúng tôi nhìn ra ngoài thì thấy các sỹ quan có vũ trang đang đứng chờ sẵn ở đấy. Cảnh sát trên xe buýt tiến hành hỏi từng người để lấy thông tin về nơi chốn của chúng tôi. Nhưng chúng tôi đã từ chối trả lời các câu hỏi và tất cả đều bị đẩy ra ngoài xe buýt.

Chúng tôi bị bắt đứng đó đối mặt với các sĩ quan có vũ trang. Có cảm giác như họ sắp bắn chúng tôi.

Nhưng cuối cùng thì cũng không có chuyện gì xảy ra cả. Cảnh sát lên xe của họ. Một trong những viên cảnh sát ở đó nói: “Bây giờ mọi người được tự do. Đừng leo núi. Chỉ cần đi theo con đường đó và mọi người sẽ có thể ra khỏi chỗ này và về nhà.”

Khi không có ai để ý, một học viên trong chúng tôi đã treo tấm biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo“ ở sau một chiếc xe cảnh sát. Khi chiếc xe chạy đi, tấm biểu ngữ đã tung bay trong gió. Tất cả chúng tôi đều rất hạnh phúc, mặc dù đã bị bỏ đói ba ngày, nhưng tinh thần của tất cả mọi người đều rất tốt.

Ngay khi về trở về, vài người trong chúng tôi đã bị bắt, bị kết án, bị cưỡng bức lao động, bị đưa đến trung tâm tẩy não, bị phạt tiền hoặc bị đình chỉ công việc. Mẹ của một học viên đã dẫn các con của anh đến trại tạm giam và cùng nhau quỳ xuống trước mặt anh để cầu xin anh viết bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Anh đã khóc và bước lại đỡ mẹ của mình đứng lên và nói: “Con trai của mẹ không làm bất cứ điều gì sai trái cả. Vậy con nên xám hối vì điều gì đây?” Sau đó mẹ anh đã hiểu ra và đưa các con của anh về và không gây thêm bất cứ áp lực nào cho anh nữa.

Trong khi bị giam giữ rất nhiều người trong chúng tôi đã bị tra tấn. Sau khi được thả chúng tôi phải đối mặt với những hiểu lầm và áp lực từ phía gia đình. Vợ hoặc chồng của một số học viên đã ly dị họ. Tuy nhiên chúng tôi biết bản thân đang đi trên con đường chân chính và niềm tin của chúng tôi không hề bị lung lay. Chúng tôi thường xuyên chia sẻ kinh nghiệm tu luyện với nhau và từ đó hiểu rõ hơn ý nghĩa của cuộc đời trên con đường tìm lại chân ngã. Với sự bảo hộ của Sư phụ và niềm tin vào Đại Pháp, chúng tôi đã vượt qua những thời điểm khó khăn đó.

Truyền bá chân tướng

Do tuyên truyền vu khống của ĐCSTQ, nhiều người địa phương đã quay lưng lại với Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã vượt qua vô số khó khăn, bao gồm cả mất đi công ăn việc làm, để giúp mọi người nhìn thấy được sự dối trá của ĐCSTQ. Chúng tôi đã chia nhau ra một số đi phát tài liệu thông tin, một số treo biểu ngữ, và một số nói chuyện trực tiếp với mọi người.

Chúng tôi đã chắt chiu từng đồng để làm tài liệu. Một học viên lớn tuổi tuy không còn thu nhập nữa, nhưng bác đã đưa cho chúng tôi 100 nhân dân tệ mệnh giá nhỏ. Tôi đã xúc động đến rơi lệ. Chúng tôi thường lấy tài liệu từ các học viên ở ngoại thành. Sau đó, một học viên ở địa phương đề xuất chúng tôi nên thành lập các điểm sản xuất tài liệu của riêng mình tại nhà. Chúng tôi có máy tính và máy in. Sau khi sản xuất đủ tài liệu, chúng tôi chuyển phương thức vận chuyển từ xe đạp sang xe máy, xe ba bánh hoặc ô tô, để đi đến các vùng xa để phân phát tài liệu.

Sau khi ĐCSTQ dàn dựng vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 23 tháng 1 năm 2001, chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian để sản xuất các dạng tài liệu khác nhau, bao gồm tờ rơi, băng ghi âm, áp phích và băng video để vạch trần sự dối trá rằng những người tự thiêu là các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi phân phát tài liệu cho hầu hết các hộ gia đình trong thị trấn. Một số người nói với chúng tôi sau khi đọc các tài liệu: “Pháp Luân Đại Pháp đã bị gài bẫy trong vụ tự thiêu.” Do đó, họ đã thay đổi thái độ đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Ngày 13 tháng 5 năm 2000 được tuyên bố là Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới. Để kỷ niệm ngày đặc biệt này và giúp cho nhiều người hơn nữa hiểu được sự thật, chúng tôi quyết định treo biểu ngữ và phân phát các dạng tài liệu vào đêm hôm trước. Khi trời chạng vạng tối, mỗi người chúng tôi đến địa điểm được chỉ định để treo biểu ngữ. Tổng cộng có 270 biểu ngữ với dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện–Nhẫn hảo!” và “Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới” được treo khắp nơi trong thị trấn. Ngày hôm sau, chúng tôi nghe thấy tiếng còi cảnh sát quanh thị trấn. Một người dân địa phương nói: “Biểu ngữ Pháp Luân Đại Pháp có mặt ở khắp mọi nơi! Làm sao các anh [cảnh sát] có thể ngăn chặn được chứ?!“

Thúc giục mọi người làm tam thoái

Sau khi sách Cửu Bình và Giải thể Văn hoá Đảng lần lượt được xuất bản vào năm 2004 và 2006, chúng tôi đã sản xuất vô số bản của hai cuốn sách và đem phát cho người dân ở trong thị trấn chúng tôi và các làng lân cận. Chúng tôi thậm chí còn gửi vài cuốn đến cho các quan chức chính quyền. Một quan chức đã nói với chúng tôi: “Pháp Luân Đại Pháp có một số người thực sự tài năng. Họ đã nhìn thấu ĐCSTQ, và có vẻ như Đảng thực sự sắp tan rã!” Một số quan chức đã làm tam thoái (thoái ĐCSTQ và hai tổ chức Đoàn, Đội của nó).

Hơn 20 năm qua, chúng tôi đã phát tài liệu giảng chân tướng đến mỗi hộ gia đình trong thị trấn ít nhất là trăm lần. Một số người trong chúng tôi cũng thường xuyên nói chuyện trực tiếp với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Khoảng 60-70% người dân trong thị trấn của chúng tôi đã thoái ĐCSTQ và hai tổ chức liên đới của nó.

Lịch Pháp Luân Đại Pháp là một trong những tài liệu phổ biến. Lúc đầu, chúng tôi chỉ phát được vài trăm cuốn lịch. Con số dần dần tăng lên vài ngàn mỗi năm. Có năm chúng tôi thậm chí còn phát được cả 7.000 cuốn lịch. Nhiều người, gồm cả các lãnh đạo công ty và các nhân viên văn phòng cũng hỏi xin khi họ thấy chúng tôi. Ngay khi một học viên mang một túi lịch đến nơi làm việc của anh ấy, lịch sẽ biến mất trong vài giây. Một văn phòng khác thì để lịch và các tài liệu khác trên bàn cho công nhân.

Nhiều người bao gồm cả tài xế taxi cũng nghe lời khuyên của chúng tôi và đồng ý niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và mang bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp trên người. Họ lần lượt được ban phước. Một số công nhân đã không bị thương sau khi gặp tai nạn ở nơi làm việc.

Thị trấn của chúng tôi nói chung cũng được ban phước với một nền kinh tế đang bùng nổ. Khi đất nước rơi vào suy thoái, các doanh nghiệp trong thị trấn của chúng tôi vẫn có thể trả lương cho công nhân của họ và phát tiền thưởng. Nhiều người dân ngoại thành nói với chúng tôi: “Tại sao công việc kinh doanh của các anh vẫn bùng nổ trong khi mọi nơi khác trên đất nước đang bị suy thoái?”

Khởi kiện Giang Trạch Dân

Vào tháng 6 năm 2005, gần 100 học viên ở địa phương của chúng tôi đã dùng tên thật của chúng tôi để điền đơn khiếu nại Gianng Trạch Dân vì đã phát động cuộc bức hại. Chúng tôi cũng kêu gọi sự ủng hộ của công chúng và hơn 3.000 người dân địa phương đã ký tên vào đơn khiếu nại của chúng tôi. Tiếp theo, chúng tôi gửi đơn khiếu nại của mình, cùng với chữ ký của những người ủng hộ, tới Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao và Tòa án Nhân dân Tối cao.

Khi cảnh sát và người sử dụng lao động sách nhiễu chúng tôi vì đã nộp đơn khiếu nại, chúng tôi đã giải thích lý do tại sao chúng tôi phải quy trách nhiệm cho Giang Trạch Dân. Họ đã hiểu và ngừng sách nhiễu chúng tôi.

Tôi cùng với một học viên khác đã đến một thành phố lân cận để giúp các học viên ở đó soạn đơn khiếu nại Giang Trạch Dân. Bà Dương đã từng bị giam giữ tại Trại lao động cưỡng bức Mã Tam Gia và ở đó bà đã bị tra tấn rất dã man. Kết quả là một bên cơ thể của bà bị xơ cứng, bà đi lại khó khăn và không thể nói chuyện rõ ràng. Khi bà ấy đến gặp chúng tôi, chúng tôi thấy miệng của bà bị méo xệch và chảy nước dãi. Bà ấy đã cố gắng kể lại quá trình bị tra tấn của mình cho chúng tôi nghe. Sau khi tổng hợp xong các khiếu nại của bà, chúng tôi rất ngạc nhiên khi thấy bà không còn chảy nước dãi nữa và miệng của bà cũng đã trở nên bình thường. Khi ra về bà ấy đã có thể đi lại bình thường.

Chúng tôi cũng đã gửi thư cho các văn phòng chính phủ, trường học và các cơ quan tư pháp trên cả nước để vạch trần cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp của Giang Trạch Dân.

Không bao giờ từ bỏ nỗ lực giảng rõ chân tướng

Vào năm 2012, chúng tôi bắt đầu dùng điện thoại di động để gọi cho công chúng và phát các tin nhắn tự động để vạch trần về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Vài người trong chúng tôi thậm chí còn dùng đến mấy chiếc điện thoại cho hạng mục này để gọi cho mọi người trên khắp cả nước.

Ngoài ra chúng tôi cũng trực tiếp nói chuyện với mọi người qua điện thoại và có rất nhiều câu chuyện cảm động. Có người đã nói: “Tôi sẽ thoái ĐCSTQ. Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Một người khác nói với người học viên đang nói chuyện anh ấy rằng: “Anh là người tốt. Tôi có thể cảm nhận được rằng cuộc gọi của anh thực sự vì lợi ích của tôi. Chúc anh bình an và hạnh phúc.”

Tất nhiên, cũng có những người chửi mắng chúng tôi qua điện thoại. Chúng tôi thường gọi lại sau và thử nói chuyện lại với họ. Một số cảm động trước sự chân thành và tốt bụng của chúng tôi và đồng ý thoái ĐCSTQ và hai tổ chức liên đới của nó.

Chúng tôi cũng đã giúp đỡ và khích lệ lẫn nhau. Bất cứ khi nào có ai đó bị bắt, những người còn lại trong chúng tôi sẽ đi cùng gia đình họ để tìm cách giải cứu họ. Một số trong chúng tôi thậm chí còn giúp trang trải chi phí thuê luật sư.

Có lần có năm học viên đã bị bắt và bị xét xử chung vì đức tin của họ. Tất cả năm luật sư bào chữa đều bào chữa vô tội và bác bỏ những cáo buộc vô căn cứ chống lại họ. Người nhà của một học viên cho biết sau phiên tòa: “Bây giờ tôi đã hiểu rằng tu luyện Pháp Luân Công chưa bao giờ là bất hợp pháp.”

Chính quyền tỉnh Liêu Ninh đã lập một trường luật tại một ngôi làng cách thị trấn của chúng tôi khoảng 15 cây số. Trường luật này trên thực tế là một trung tâm tẩy não, và có khoảng 1.000 học viên trên toàn tỉnh đã bị giam giữ ở đó vào lúc này hay lúc khác trong suốt mười năm qua. Các học viên địa phương của chúng tôi thường đến đó để phát chính niệm ở khoảng cách gần.

Khi đại dịch COVID-19 lần đầu tiên bùng phát ở thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, các học viên địa phương ở chỗ chúng tôi đã quyết định rằng mình nên nhanh chóng phân phát tài liệu hướng dẫn mọi người cách giữ an toàn, trước khi mọi thứ trong tỉnh của chúng tôi bị phong tỏa. Chỉ trong một tuần, chúng tôi đã phân phát tài liệu phủ khắp thị trấn chúng tôi và tất cả các làng lân cận. Chúng tôi cũng tổng hợp số điện thoại của các cư dân ở Vũ Hán và gọi cho họ để hướng dẫn họ cách giữ an toàn. Người dân Vũ Hán đã rất cảm động và nhiều người đã đồng ý làm tam thoái và niệm 9 chữ cát tường: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Vào tháng 12 năm 2022, khu vực của chúng tôi đã bùng phát đại dịch, sau khi ĐCSTQ đột ngột dỡ bỏ các biện pháp phong tỏa hà khắc. Nhiều người dân địa phương đã bị nhiễm bệnh và chúng tôi lại một lần nữa đi phát tài liệu hướng dẫn mọi người cách giữ an toàn. Một số người trong chúng tôi cũng đều đặn ra ngoài mỗi ngày để nói chuyện trực tiếp với mọi người. Sau khi chúng tôi nói hết cho người dân ở trong khu vực, chúng tôi bắt đầu chuyển sang nói chuyện với những người bán hàng đến từ bên ngoài thị trấn. Mỗi khi họ nhìn thấy chúng tôi ở chợ, họ sẽ nói: “Pháp Luân Đại Pháp lại đến để ban phúc lành.”

Gần đây Sư phụ đã cho đăng bài “Vì sao có nhân loại” và đã tiết lộ nhiều thiên cơ trong bài viết. Chúng tôi hy vọng sẽ có nhiều người hơn nữa có thể nắm bắt cơ hội được cứu.

Thời gian 23 năm qua đã giúp tôi luyện mỗi học viên chúng tôi ở nơi thị trấn xa xôi này. Chúng tôi là một chỉnh thể không thể phá vỡ. Chúng tôi hỗ trợ và khích lệ lẫn nhau trên hành trình tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp. Chúng tôi đã gặp phải những khó khăn, khổ nạn, sai lầm và nhầm lẫn trên đường đi. Chính Sư phụ từ bi đã tịnh hóa thân tâm chúng tôi, và hướng dẫn chúng tôi tiến về phía trước. Chúng tôi tự hào được là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, và chúng tôi không hối tiếc khi bước trên con đường này. Chúng sinh được cứu chính là của cải và hạnh phúc của chúng tôi. Chúng ta là vì chúng sinh mà tới thế gian này.

Còn rất nhiều câu chuyện cảm động về các học viên địa phương nhưng do dung lượng bài viết mà chúng tôi không thể đưa vào đây. Những câu chuyện tu luyện của các đệ tử Đại Pháp trợ giúp Sư cứu độ chúng sinh đều là những áng thơ tráng lệ, và là minh chứng cho lịch sử.

(Bài chia sẻ nhân dịp chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 đăng tải trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/4/460938.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/6/209760.html

Đăng ngày 13-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post [Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Những câu chuyện của các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở một thị trấn miền núi xa xôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
[Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Những đắng cay ngọt bùi trong hành trình 19 năm cố gắng ngồi đả tọa trong tư thế song bànhttps://vn.minghui.org/news/250749-ky-niem-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi-nhung-dang-cay-ngot-bui-trong-hanh-trinh-19-nam-co-gang-ngoi-da-toa-trong-tu-the-song-ban.htmlSun, 06 Aug 2023 09:54:13 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=250749[MINH HUỆ 01-06-2023] Tôi bắt đầu tu luyện từ năm 1993 và may mắn được tham dự hai khoá giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí. Nhìn lại hành trình tu luyện của bản thân, tôi thấy mình đã làm tốt […]

The post [Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Những đắng cay ngọt bùi trong hành trình 19 năm cố gắng ngồi đả tọa trong tư thế song bàn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-06-2023] Tôi bắt đầu tu luyện từ năm 1993 và may mắn được tham dự hai khoá giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí. Nhìn lại hành trình tu luyện của bản thân, tôi thấy mình đã làm tốt được một số phương diện, tuy nhiên vẫn còn kém ở nhiều mặt khác. Cũng có lúc tôi đã cảm thấy vô cùng hối hận. Trong hành trình tu luyện này của tôi không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió nhưng niềm tin của tôi vào Sư phụ và Pháp không bao giờ dao động.

Tôi muốn chia sẻ cùng mọi người một khó khăn đặc biệt mà tôi đã phải đối mặt trong quá trình tu luyện của mình. Tôi đã phải mất những 19 năm (từ năm 1993 đến năm 2012) để cuối cùng tôi có thể ngồi song bàn khi đả toạ. Cả tâm lẫn thân của tôi đều đã được tôi luyện rất nhiều trong suốt một quá trình dài đằng đẵng và mệt mỏi.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, những người không biết rõ về tôi đều nghĩ rằng tôi là giáo viên thể dục khi tôi nói mình là giáo viên. Họ nghĩ như vậy vì tôi có thân hình trông rất thể thao. Sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bị sốc vì thân hình thể thao này của mình không thể ngồi bắt chéo hai chân lên nhau (thế hoa sen) trong khi đả toạ, cho dù là tôi có cố gắng thế nào đi nữa. Vì vậy để ngồi được tư thế đó đã trở thành một khảo nghiệm lớn mà tôi cần phải vượt qua trong quá trình tu luyện của mình.

Ngay từ thời điểm xuất tâm quyết định tu luyện, tôi nhận thấy cục nghiệp lực to lớn mà tôi có đã được đẩy xuất ra khỏi cơ thể của tôi với tốc độ cực nhanh, thể hiện rõ thông qua tình trạng thể chất bất thường của tôi. Ví dụ như tôi không thể ngồi xổm trên cả hai chân cùng một lúc, và chỉ có thể sử dụng một chân luân phiên khi ngồi xổm, nếu không cơ thể tôi sẽ có cảm giác như sắp nổ tung. Tôi cảm thấy cơ thể của mình bị vặn vẹo và thắt nút khắp nơi. Đồng thời cảm thấy khó khăn khi cúi gập người, và chỉ có thể cúi đầu xuống một chút. Từ phần vai trở xuống đến thắt lưng thì cứng đơ như một tấm ván. Tôi không thể xoay bàn chân trái ra ngoài, và gặp khó khăn khi nhấc bàn chân trái lên đầu gối phải trong khi đả toạ.

Trong lần đầu tiên ngồi đả toạ, tôi thậm chí còn không thể ấn được chân trái xuống đất, mà chỉ có thể đặt chân phải lên bắp chân trái. Ngay cả ở vị trí này, mỗi phút đều không thể chịu nổi.

Khi tôi ngồi đả toạ cùng với các học viên khác, ban đầu tôi không muốn họ nhìn thấy mình đang phải vật lộn, vì vậy tôi luôn đợi mọi người khoanh chân và nhắm mắt lại trước khi tôi di chuyển chân của mình. Sau này tôi nhận ra việc tôi chờ đợi như vậy là biểu hiện của chấp trước hư danh và giữ thể diện của tôi. Vì vậy, tôi đã buông nó ra và bắt đầu di chuyển chân của mình cùng lúc với những người khác.

Một học viên mới nhìn thấy tôi đang vật lộn với đôi chân của mình bèn nói rằng cách tôi bắt chân ngồi trông không giống một học viên lâu năm. Các đồng tu khác cũng bình luận về việc liệu tôi có nên ngồi đả toạ ở nhà để không gây ảnh hưởng tiêu cực đến các học viên mới hay không. Nhưng tôi nghĩ rằng sự kiên trì này của tôi có thể thực sự truyền cảm hứng cho những người khác.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Công tu hữu lộ tâm vi kính
Đại Pháp vô biên khổ tố chu” (Pháp Luân Đại Pháp, Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

Tu luyện có đường tâm là tắt
Đại Pháp vô biên khổ làm thuyền

Lần đầu đọc bài thơ trên, tôi cảm thấy như thể mình đã tìm được một con đường tắt thực sự để tu luyện: Đó là tu luyện tâm tính và chịu đựng gian khổ. Tôi có thể đạt được cả hai thông qua nỗ lực ngồi song bàn. Tôi cảm ơn Sư phụ vì sự an bài độc đáo của Ngài dành cho tôi.

Sư phụ cũng giảng:

“Là người tu luyện, đường đời từ nay về sau sẽ được cải biến; Pháp thân của tôi sẽ an bài lại cho chư vị.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Nếu việc cố gắng ngồi song bàn của tôi là điều mà Sư phụ đã an bài cho tôi, thì tôi chỉ cần tiếp tục cố gắng làm cho thật tốt. Tôi đã dùng một sợi dây thừng để cố định lại đôi chân sao cho chúng không bị trượt xuống. Thậm chí có lúc tôi còn dùng cả bao cát để đè chân xuống. Nếu việc ngồi đả toạ của tôi không đạt tiêu chuẩn, tôi sẽ luyện thêm các bài công pháp đứng để bù đắp. Có lần, tôi đã luyện bài công pháp thứ nhất chín lần và cảm thấy xương của mình như muốn rời ra. Tôi nhận ra rằng mình đã quá háo hức để thành công, và tôi đã “căng” quá sức.

Tôi cũng hy vọng mình có thể ngồi song bàn trong khi học Pháp như bao học viên khác, nhưng vì quá đau nên tôi đã chuyển sang quỳ gối. Sau đó đầu gối của tôi bắt đầu có vấn đề và nó đau dữ dội. Sau đó tôi đã đổi qua một tư thế khác cho đến khi không chịu nổi nữa. Dù sao đi nữa, việc tôi phải trải qua đủ loại khó chịu cũng là điều bình thường vì tôi đã và đang cố gắng hết sức để trở thành một người tu luyện tốt hơn.

Tôi không oán hận về việc phải chịu đựng những khó khăn vì tôi tin chắc rằng đó là con đường mà Sư phụ đã an bài cho mình. Tôi không biết mình có bao nhiêu nghiệp lực, nhưng tôi chắc chắn rằng càng chịu đựng thì nghiệp lực của tôi càng ít. Vì vậy, tôi tập ngồi song bàn bất cứ khi nào có thời gian, và tôi không hề cảm thấy cay đắng hay sợ hãi khi làm như vậy. Tôi chỉ biết rằng miễn là tôi còn đau đớn, thì phần nghiệp lực trong tôi đang được tiêu trừ đi.

Tôi cũng chú ý để không phát triển bất kỳ tâm chấp trước nào trong quá trình này, chẳng hạn như tật đố với người khác vì họ có thể ngồi song bàn hay lo lắng về việc khi nào mình có thể ngồi được như họ, hoặc cảm thấy chán nản và sợ hãi khi phải chịu đựng những cơn đau. Ngay khi những suy nghĩ đó nổi lên, tôi sẽ hạ lệnh cho chúng nó ngừng ngay, vì tôi không muốn những suy nghĩ đó gây thêm khó khăn cho việc tu luyện của mình, đặc biệt là khi tôi đã có quá nhiều nghiệp lực.

Ngay cả khi đã cố gắng rất nhiều, nhưng tình trạng ngồi đả toạ của tôi vẫn không cải thiện là mấy sau nhiều năm. Các đồng tu cũng cảm thấy lo lắng cho tôi. Một trong số họ tự hỏi liệu tôi có đang quá chấp trước vào việc chịu đựng đau đớn, còn người khác thì cảnh báo với tôi rằng tầng thứ tu luyện của tôi sẽ bị ảnh hưởng nếu tôi vẫn không thể ngồi song bàn đúng cách.

Mặc dù bản thân tôi không chấp trước vào việc ngồi song bàn, nhưng tôi đã có một câu hỏi trong đầu: Sư phụ đã giảng rằng ngay cả những người có cấy đinh hoặc tấm kim loại ở chân cuối cùng cũng có thể bắt chân song bàn. Tại sao tôi lại không thể làm được chuyện này sau một quãng thời gian dài, đặc biệt là khi tôi tự coi mình là người tương đối tinh tấn và kiên định trong tu luyện?

Năm 1998 tôi có một giấc mơ, trong mơ tôi thấy mình đang chạy trên đường thì có một nhóm người đi xe máy từ hướng ngược lại lao tới. Trên mỗi chiếc xe máy đều có người ngồi sau xe tay cầm gậy cố gắng đánh tôi khi xe chạy ngang qua tôi. Tôi vừa chạy vừa hô lên: “Sư phụ ơi, Sư phụ ơi”, và những chiếc gậy này đã không thực sự chạm vào tôi. Đến cuối đường, trước mặt là những ngọn núi phủ đầy tuyết và dài vô tận mà muốn về được nhà thì tôi phải trèo qua đó. Giấc mơ này khiến tôi nhận ra rằng con đường tu luyện của mình sẽ không suôn sẻ.

Sau giấc mơ tôi có hỏi Sư phụ: “Con đã tu luyện rất lâu rồi. Tại sao con vẫn không thể đột phá được trong việc ngồi đả toạ?” Một giọng nói xuất hiện trong đầu tôi, nói rằng: “Con sẽ phải chịu đựng nhiều hơn những người khác!” Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã trả lời câu hỏi của mình. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và liền lập tức ngồi đả toạ. Nghĩ đến những ngọn núi phủ tuyết trong giấc mơ của mình, tôi tự nhủ: “Ngồi năm phút cũng bằng leo năm mét lên một ngọn núi phủ đầy tuyết.”

Vào một ngày trong năm 2003, khi vừa vắt chân lên để ngồi đả toạ, một ý nghĩ liền hiện lên trong đầu tôi: “Đã 10 năm rồi mà vẫn chẳng có gì thay đổi.” Lúc ấy tôi cảm thấy có chút cay đắng và buồn bã, nhưng tôi chặn ngay ý nghĩ tiêu cực này. Ngay khi bắt đầu ngồi đả toạ, tôi liền tiến nhập vào trạng thái định: Cơ thể tôi giống như một ngọn núi lửa đang phun trào, vươn thẳng lên bầu trời. Cảm giác này kéo dài trong nhiều giây. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ đệ tử của Ngài, và tôi đã thấy rằng, trong khi chân của tôi ở thế giới con người có vẻ như vụng về và tôi không thể bắt chéo chúng đúng cách, tuy vậy những thay đổi đối với cơ thể của tôi ở phía bên kia là rất lớn. Những giọt nước mắt biết ơn lặng lẽ tuôn rơi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và không còn thấy cay đắng khi đả toạ với tư thế chưa được hoàn hảo của mình.

Vào đầu năm 2012, tôi chợt nhận ra rằng đã gần 19 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện, nhưng tôi vẫn chưa thể ngồi song bàn. Tôi tự hỏi liệu nó cứ như thế này mãi cho đến khi tôi đạt viên mãn hay sao. Tôi tự hỏi: “Tôi có thể chấp nhận điều đó không?” Vâng tôi có thể! Nếu đây thực sự là an bài của Sư phụ và điều đó có nghĩa là mỗi ngày tôi đều sẽ có cơ hội như này để tiêu nghiệp và tu tâm.

Vào một ngày tháng 5 năm 2012, trên thân thể của tôi xuất hiện những triệu chứng tiêu nghiệp rất mạnh mẽ và tôi cảm thấy vô cùng yếu ớt. Tôi cảm thấy sắp có một thay đổi lớn đối với thân thể và sự tu luyện của mình. Tôi đã ở lì trong nhà suốt 5 ngày (tôi sống một mình), mỗi ngày tôi đều học Pháp, luyện công, phát chính niệm và đọc các bài viết trên trang Minghui.org. Vào đêm thứ năm, lần đầu tiên tôi có thể đặt hai chân chồng lên nhau, và tôi đã ngồi thiền ở thế song bàn trong suốt một giờ.

Sau 19 năm, cuối cùng tôi đã làm được! Những giọt nước mắt biết ơn lăn dài trên má tôi.

Nhìn lại, tôi nhận ra rằng mình đã từng bước lựa chọn trong suốt những năm tháng tu luyện của mình: thay vì dùng nhân tâm để giải quyết vấn đề ngồi song bàn và các vấn đề tu luyện khác, tôi đã chọn chính niệm và vượt qua hết cột mốc này đến cột mốc khác trên hành trình tu luyện của mình. Để bước đi trên con đường chân chính, cách duy nhất là học Pháp nhiều hơn và học Pháp cho thật tốt.

Trong tu luyện không có gì là ngẫu nhiên. Bất cứ chỗ nào cần phải được cải thiện, thì liền có khảo nghiệm xuất hiện. Tình huống tu luyện của mỗi người là khác nhau, tầng thứ và khó khăn gặp phải trong tu luyện cũng khác nhau. Tuy nhiên, chúng ta nên dùng chính niệm để xử lý bất cứ điều gì xảy đến với mình và nhớ luôn kiểm tra xem những suy nghĩ của mình có phù hợp với Pháp hay không và những chấp trước nào đã được loại bỏ rồi, mà không chấp trước vào kết quả.

Cũng giống như vấn đề ngồi song bàn của tôi, tôi đã xử lý nhiều việc khác trong quá trình tu luyện của mình bằng chính niệm. Khi tôi loại bỏ hết chấp trước này đến chấp trước khác và dần đề cao bản thân, nghiệp lực của tôi đã được tiêu trừ từng chút từng chút một. Những chấp trước đã được loại bỏ giống như “bàn đạp” thúc đẩy tôi đề cao tầng thứ tu luyện của mình.

Ngay cả khi chúng ta vấp ngã trên đường đi và không vượt qua tốt một số khảo nghiệm, chúng ta nên nhớ rằng đó là quá trình tu luyện. Chúng ta chỉ cần nhanh chóng đứng dậy và làm tốt hơn nữa. Niềm tin của chúng ta vào Sư phụ và Pháp không thể bị lung lay bởi những vấp ngã không thường xuyên của mình.

Tôi viết ra hành trình tu luyện này của mình để nhắc nhở và khuyến khích bản thân luôn tinh tấn như khi mới bắt đầu tu luyện, hoàn thành sứ mệnh trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh, đồng thời bước đi trên con đường phía trước thật tốt đẹp.

Con vô cùng cảm tạ Sư phụ vì sự cứu độ từ bi của Ngài!

(Bài chia sẻ nhân dịp chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 đăng tải trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/1/452726.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/6/209750.html

Đăng ngày 06-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post [Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Những đắng cay ngọt bùi trong hành trình 19 năm cố gắng ngồi đả tọa trong tư thế song bàn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Đan Mạch: Người phụ nữ Việt Nam hạnh ngộ, tiếp duyên với Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/250737-dan-mach-nguoi-phu-nu-viet-nam-hanh-ngo-tiep-duyen-voi-phap-luan-dai-phap.htmlSat, 05 Aug 2023 11:13:58 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=250737[MINH HUỆ 15-05-2023] Ngày 13 tháng 5 là Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, một ngày không thể quên đối với hàng triệu học viên Pháp Luân Đại Pháp trên toàn thế giới. Ngày đặc biệt này đánh dấu kỷ niệm 31 […]

The post Đan Mạch: Người phụ nữ Việt Nam hạnh ngộ, tiếp duyên với Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Lâm Đồng, phóng viên Minh Huệ tại Đan Mạch

[MINH HUỆ 15-05-2023] Ngày 13 tháng 5 là Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, một ngày không thể quên đối với hàng triệu học viên Pháp Luân Đại Pháp trên toàn thế giới. Ngày đặc biệt này đánh dấu kỷ niệm 31 năm kể từ khi môn tu luyện được phổ truyền vào năm 1992. Ngày này cũng trùng với sinh nhật lần thứ 72 của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập môn tu luyện này. Các học viên từ khắp nơi trên thế giới đã gửi lời chúc mừng đến Sư phụ Lý và tổ chức các hoạt động và sự kiện để kỷ niệm ngày này. Cô Dương Thị Kim Tuyền, một học viên Pháp Luân Đại Pháp Việt Nam sống ở Đan Mạch, bày tỏ lòng biết ơn sự cứu độ từ bi của Sư phụ. Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cuộc đời cô đã có những thay đổi đáng kinh ngạc theo hướng tích cực.

fbbbcbbe1175b0536fb05f9d102e70fa.jpg

Cô Dương Thị Kim Tuyền, một học viên Pháp Luân Đại Pháp người Việt Nam sống ở Đan Mạch

Cuộc gặp gỡ kỳ diệu với Đại Pháp

“Tôi năm nay 43 tuổi và đang sống cùng chồng ở một vùng ngoại ô nhỏ ở Đan Mạch. Tôi đang tham gia các khóa học chuyên ngành xã hội và chăm sóc sức khỏe và sẽ tốt nghiệp vào năm tới,” cô Tuyền nói.

Cô Tuyền nhớ lại: “Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 5 năm. Trước đây, tôi chấp trước vào danh và lợi và rất tật đố với người khác. Tôi cũng có dục vọng mạnh mẽ về việc được sống thoải mái. Tôi có tâm hiển thị, coi thường người khác và tâm tranh đấu. Tôi bị bệnh trĩ. Mỗi khi đến kỳ kinh nguyệt, tôi lại bị đau bụng, mệt mỏi, lạnh và bị nôn. Tôi ra máu rất nhiều và cơn đau bụng thường kéo dài một tuần. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc xin nghỉ ốm. Nếu không thể nghỉ ốm, tôi sẽ phải uống nhiều loại thuốc trước khi đi làm. Tôi đã thử dùng nhiều loại thuốc khác nhau, nhưng không có loại nào hiệu quả. Tôi đã phải chịu đựng đau đớn như vậy trong hơn 20 năm! Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được nỗi thống khổ này!

“Một ngày nọ, vào tháng 12 năm 2017, trong đầu tôi chợt nảy ra ý nghĩ tìm một bài tập nhẹ nhàng để chữa bệnh. Tôi bật máy tính lên và may mắn tìm được các video hướng dẫn các bài công pháp đơn giản, nhẹ nhàng và chậm rãi của Sư phụ Lý Hồng Chí. Mặc dù trước đây tôi không có kiến thức gì về tu luyện, nhưng tôi đã thích môn tu luyện ngay từ lần tiếp xúc đầu tiên. Hằng ngày, tôi bắt đầu tự mình luyện năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không biết bất kỳ học viên Pháp Luân Đại Pháp nào và tôi cũng không biết về cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.”

Cô Tuyền kể tiếp: “Đúng vào lúc này, tôi nhận tin mình đã trượt kỳ thi năng lực tiếng Đan Mạch. Đó là một đòn giáng mạnh vào tôi và tôi đã khóc rất lâu. Trong khi đang cảm thấy đau khổ và chán nản, tôi truy cập trang web thông tin Pháp Luân Đại Pháp . Tôi cẩn thận đọc thông tin trên trang web và tải xuống cuốn sách Chuyển Pháp Luân.“

“Tôi tiếp tục đọc sách mà không thể rời mắt. Mọi đau khổ của tôi biến mất và trong lòng tôi ngập tràn hạnh phúc. Tôi không còn bất kỳ quan niệm người thường nào nữa và tâm trí tôi cảm thấy trống rỗng và nhẹ nhàng. Đó là một cảm giác tuyệt vời! Tôi hy vọng sẽ luôn được ở trạng thái như thế! Tôi đã trải qua trạng thái này trong vòng một tuần trước khi nó biến mất.”

“Càng đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cơn đau bụng khi đến kỳ kinh nguyệt và bệnh trĩ của tôi càng thuyên giảm hơn,” cô Tuyền nói. “Tôi đã thoát khỏi các loại thuốc và chứng đau bụng kinh cùng bệnh trĩ của tôi cũng biến mất! Tôi không phải dùng bất kỳ loại thuốc nào trong năm năm qua và vẫn luôn tràn đầy sức sống!

Cô Tuyền thức dậy lúc 2 hoặc 3 giờ sáng để luyện công trước khi đi học hoặc đi làm. Cô nói rằng mình tràn đầy năng lượng tích cực mỗi ngày. Cô giải thích: “Nhờ đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu được nguyên lý vũ trụ Chân-Thiện-Nhẫn và tầm quan trọng của việc đề cao tâm tính và tầng thứ tu luyện. Tôi cũng vô cùng xúc động sau khi đọc các bài giảng khác của Sư phụ. Tôi đã ngộ ra nhiều Pháp lý mà trước đây tôi chưa từng biết. Tôi nhận ra rằng Thần Phật có tồn tại và cũng hiểu được những bí mật trong những bí mật về vũ trụ! Mọi điều Sư phụ giảng đều là sự thật và mọi tế bào trong cơ thể tôi đều cộng hưởng với các bài giảng. Tôi đã rất, rất vui mừng! Tâm và thân tôi đã thực sự được cải biến!”

Cô Tuyền chia sẻ: “Trước đây tôi là người nóng tính, dễ bị kích động. Tôi đã cố gắng hết sức để tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Tôi không còn nóng tính và đã trở nên bình tĩnh và ôn hòa hơn.”

Truyền rộng phúc âm của Đại Pháp

Cô Tuyền đã chia sẻ về Pháp Luân Đại Pháp với gia đình mình ở Việt Nam. Trước đây cô Tuyền từng theo học đại học ở Việt Nam và làm kỹ sư môi trường. Vì nơi công tác của cô ở xa nhà, nên cô đã tại nhà của dì cô, gần nơi cô làm việc trong vòng 8 năm. Dì của cô, một Phật tử thuần thành, đã nói với cô rằng để thoát khỏi đau khổ và luân hồi, người ta phải ăn chay, đọc kinh Phật và đi chùa. Cô Tuyền cũng đã cùng dì tới thăm một số ngôi chùa.

“Có lẽ khoảng thời gian đó đã đặt định nền tảng tín Thần, tín Phật, giúp tôi không bỏ lỡ cơ duyên với Đại Pháp,” cô Tuyền nói.

Vài tháng sau khi tu luyện, cô Tuyền đã gọi điện về cho người nhà. “Tôi nói với dì mình: ‘Dì đi chùa bao nhiêu năm rồi mà bệnh tình không có chuyển biến gì. Nếu dì đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và luyện năm bài công pháp, dì sẽ cảm thấy tốt hơn nhiều.’”

Cô Tuyền cũng giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp với cha mẹ mình và nói rằng Đại Pháp nâng cao sức khỏe thể chất và tinh thần, và có thể giúp một người thoát khỏi luân hồi. Cô cũng giới thiệu vẻ đẹp của Đại Pháp cho các thành viên khác trong gia đình ở Việt Nam và nói với họ về những thay đổi tích cực mà cô đã trải qua.

“Tôi hiểu rằng các đệ tử Đại Pháp có trách nhiệm cứu độ chúng sinh. Tôi cần tuân theo các tiêu chuẩn của Sư phụ và làm tốt ba việc,” cô Tuyền giải thích.

Sau khi tự tu luyện trong vòng 5 năm rưỡi, cuối cùng cô đã liên lạc được với các học viên Pháp Luân Đại Pháp khác ở Đan Mạch vào tháng 7 năm 2022. Cô đã nhận được các tờ rơi thông tin về Pháp Luân Đại Pháp từ các học viên khác và bắt đầu phân phát chúng cho người dân trong thành phố của mình. Cô cũng nâng cao nhận thức về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Cô Tuyền nói: “Tôi cũng đã thu thập chữ ký cho một bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại và tôi đã tham gia nhiều hoạt động để nâng cao nhận thức của mọi người về cuộc bức hại. Nhiều người biết rằng ĐCSTQ là tà ác và nói rằng nó không nên tồn tại! Nhiều người cũng bị sốc khi biết về sự tàn bạo và cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của ĐCSTQ. Tôi đã thu thập được hơn 2.400 chữ ký trong vòng 5 tháng.”

Nhân dịp kỷ niệm 31 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền ra công chúng, cô Tuyền nói: “Bố mẹ, dì và bản thân tôi vô cùng biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí! Sư phụ đã ban cho chúng tôi điều trân quý nhất và tốt nhất trên thế giới—Đại Pháp của vũ trụ! Điều may mắn nhất của chúng tôi là có thể tu luyện Đại Pháp trong đời này! Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho gia đình tôi rất nhiều điều kỳ diệu. Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Tôi hy vọng có thể lan truyền thông điệp này tới nhiều người hơn nữa để họ cũng có cơ duyên được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/15/460207.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/28/209593.html

Đăng ngày 05-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Đan Mạch: Người phụ nữ Việt Nam hạnh ngộ, tiếp duyên với Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
[Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Đắc Pháp ở trong tùhttps://vn.minghui.org/news/250356-chuc-mung-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi-dac-phap-o-trong-tu.htmlWed, 26 Jul 2023 15:00:12 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=250356[MINH HUỆ 24-05-2023] Tôi là một đệ tử lâu năm bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Nhân dịp kỷ niệm ngày 13 tháng 5, Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi xin chia sẻ […]

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Đắc Pháp ở trong tù first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 24-05-2023] Tôi là một đệ tử lâu năm bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Nhân dịp kỷ niệm ngày 13 tháng 5, Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi xin chia sẻ câu chuyện của bản thân sau khi đắc Pháp trong tù và bắt đầu tu luyện đã có được thân thể khỏe mạnh và đạo đức thăng hoa.

Bốn cuốn bảo thư đã thay đổi cuộc đời tôi

Trước khi đắc Pháp, tôi là một thanh niên lầm đường lạc lối, dành phần lớn thời gian ở những chốn sa đọa, trụy lạc và trác táng. Tôi đã sống cuộc sống như thể không có ngày mai, cho đến khi nhận án tù chung thân và bị giam trong tù.

Thời hạn tù dài đã ảnh hưởng nặng nề đến tôi. Tôi bắt đầu suy ngẫm về cuộc đời thất bại của mình và tự hỏi: “Con người ta sống vì điều gì? Tôi sẽ sống như thế nào đây?” Tôi bắt đầu đọc sách và cố gắng tìm câu trả lời ở trong những cuốn sách. Trong tù có đủ loại người: Một số người tin vào Phật giáo, một số người tin vào các tôn giáo khác, một số người nghiên cứu “Hồng Lâu Mộng” (một trong Tứ đại danh tác của văn học Trung Quốc). Tôi đã mượn sách của họ và cũng nhờ gia đình gửi cho tôi cuốn “Đạo Đức Kinh” (còn gọi là Lão Tử ngũ thiên văn). Tôi đã đọc tất cả số sách đó nhưng vẫn không tìm thấy câu trả lời mà mình đang kiếm tìm.

Vào tháng 7 năm 1997, một người tù nhân theo Phật giáo đã đưa cho tôi hai cuốn sách, “Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney” và “Chuyển Pháp Luân quyển II.” Tôi lật trang đầu tiên của cuốn “Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney” và nhìn thấy bức ảnh của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Nhìn Ngài rất hòa ái, thân thiết, trong tâm tôi rất có hảo cảm và đã đọc một mạch hết cả hai cuốn. Những lời giảng của Sư phụ về thân thể người, sinh mệnh, vũ trụ và mối quan hệ giữa khí công và tu luyện đã khiến tôi minh bạch về những vấn đề mà mình đã thắc mắc bấy lâu. Tâm trí tôi trở nên rộng mở, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Tôi rất yêu thích hai cuốn sách không muốn rời tay và đã hỏi vị tù nhân kia rằng anh ấy lấy sách ở đâu. Anh ấy hỏi tôi rằng sách viết có hay không, tôi nói rằng: “Cuốn sách này viết vô cùng hay!” Anh ấy nói sách này do người nhà của một tù nhân sắp được phóng thích gửi vào, người tù nhân đó không muốn mang sách về nhà, nếu ai muốn có thể tới chỗ anh ấy để lấy, còn có hai cuốn khác nữa.

Tôi vừa nghe thấy vậy liền nói: “Tôi muốn giữ hai cuốn sách này và cả hai cuốn kia nữa.” Chúng tôi đã tìm được vị tù nhân kia và tôi đã mua cả bốn cuốn sách với giá 25 nhân dân tệ. Hai cuốn còn lại là “Chuyển Pháp Luân” và “Pháp Luân Đại Pháp Nghĩa Giải.” Cầm những cuốn sách quý giá trên tay, tôi nói với vị ấy rằng: “Bây giờ tôi sẽ học Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ không đọc Đạo Đức Kinh hay bất kỳ cuốn sách nào khác nữa. Chúng ta hãy cùng nhau đọc, anh cũng nên cất các cuốn kinh sách Phật giáo của mình đi. Anh ấy trả lời: “Anh cứ đọc những gì anh muốn, còn tôi sẽ đọc những gì tôi muốn.” Ngày hôm đó tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi đọc các cuốn sách Đại Pháp, tôi đã hiểu được Pháp lý nhân quả báo ứng, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Tôi hiểu rằng mình đang phải trả giá cho những việc làm xấu xa của mình trong kiếp này.

Sư phụ giảng:

“Kẻ ác do tâm tật đố sai khiến, ích kỷ, nóng giận, mà tự thấy bất công. Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui. Bậc Giác Giả không có tâm chấp trước, tĩnh nhìn thế nhân đang lấy điều huyễn hoặc làm cõi mê.” (Cảnh giới, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi đang là một kẻ ác, phải sống chung thân ở trong tù, và tôi mong muốn tu luyện Đại Pháp để trở thành một người tốt. Tôi không còn muốn làm điều xấu nữa, tôi hy vọng sẽ đạt được tiêu chuẩn mà Pháp Luân Đại Pháp đặt ra.

Môi trường ở trong tù được cải thiện

Lúc đầu, tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp duy nhất trong số 200 tù nhân của nhà tù. Khi Pháp Luân Đại Pháp trở nên phổ biến hơn ở Trung Quốc, các tù nhân khác đã mượn sách Đại Pháp của tôi hoặc nhờ tôi dạy các bài công pháp cho họ. Hàng chục tù nhân đã tập luyện trong khu nhà tù của tôi trước ngày 25 tháng 4 năm 1999 (ngày mà 10.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp tập trung tại Bắc Kinh để thỉnh nguyện ôn hòa). Chúng tôi tổ chức các nhóm học Pháp và nghe các video Sư phụ giảng Pháp. Chúng tôi cũng luyện công ngoài trời. Đó là một khung cảnh ngoạn mục và các lính canh cũng đã ra ngoài để xem.

Đại Pháp đã nhanh chóng cải biến hành vi của mọi người. Nhiều tù nhân thường hút thuốc, uống rượu và đánh bạc quanh năm. Sau khi bước vào tu luyện, tâm tính của họ cải thiện và họ đã bỏ hút thuốc, uống rượu và đánh bạc.

Một số người đã dừng chửi bới, không còn giả vờ ốm để trốn việc hay làm việc chểnh mảng mà thay vào đó là chủ động lao động. Những người bị bệnh mãn tính đã trở nên khỏe mạnh ngay sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Mọi người đều được trải nghiệm điều kỳ diệu từ Đại Pháp và tinh tấn hơn trong tu luyện. Không tù nhân nào thích dọn dẹp nhà xưởng và khu vệ sinh, nhưng những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã tình nguyện dọn dẹp và tên của họ thường xuất hiện trên bảng “những người gương mẫu.”

Một buổi chiều nọ, một tù nhân nói với tôi: “Giáo đạo viên của trại giam hỏi tôi ai đang tổ chức các hoạt động Pháp Luân Đại Pháp. Tôi trả lời là anh, nên ông ấy muốn nói chuyện với anh.”

Tôi đã gặp vị giáo đạo viên, anh ấy hỏi: “Có bao nhiêu người đang học Pháp Luân Đại Pháp trong trại giam này của chúng ta?” Tôi báo cho anh ấy con số, anh ấy nói: “Tất cả các anh đã làm rất tốt. Anh có thể gọi thêm người cùng tập không?” Tôi vui mừng trả lời: “Chúng tôi không ép ai tập cả, vì điều đó phụ thuộc vào nguyện ý của từng người.”

Anh ấy hiểu ra và nói vài lời động viên. Tôi đã chia sẻ chuyện này với các học viên khác và họ rất vui khi nghe thấy điều đó. Hành vi tích cực của chúng tôi cùng ảnh hưởng tích cực của Đại Pháp đã được những người khác ghi nhận.

Trải qua bức hại và phản bức hại

Sau cuộc thỉnh nguyện ôn hòa của các học viên vào ngày 25 tháng 4 năm 1999, nhà tù đã cấm chúng tôi tập luyện và yêu cầu chúng tôi giao nộp tất cả các sách Đại Pháp. Lúc đó, có hơn 200 học viên và hầu hết họ đã ngừng tập luyện khi biết tin này. Tôi nói với mọi người: “Nếu các bạn không muốn tu luyện, xin đừng nộp lại sách. Tôi sẽ trả cho bạn 10 nhân dân tệ mỗi cuốn.” Tôi gom lại hai túi sách và cất vào khu sản xuất.

Vào khoảng thời gian đó, điều phối viên Pháp Luân Đại Pháp địa phương đã gửi cho tôi hai bài kinh văn của Sư phụ, đó là bài “Vị trí” và “An định” (Tinh Tấn Yếu Chỉ II). Tôi làm theo gợi ý của Sư phụ, viết thư ngỏ gửi phụ trách nhà tù và phụ trách khu trại giam. Tôi đã giải thích về vẻ đẹp của Đại Pháp, về việc 40 tù nhân và bản thân tôi đã được hưởng lợi về mặt thể chất và tinh thần như thế nào từ môn tu luyện này, và những điều tốt đẹp mà chúng tôi đã làm để cải thiện môi trường trong tù. Tôi hy vọng lãnh đạo sẽ đối xử công bằng với chúng tôi và cho phép chúng tôi tiếp tục tu luyện.

Vị giáo đạo viên là người tiếp nhận lá thư của tôi, đây cũng là người đã khuyến khích tôi kêu gọi thêm nhiều tù nhân tu luyện Đại Pháp. Nhưng thái độ của anh ấy đã thay đổi 180 độ, không còn thân thiện và động viên như trước nữa, anh ấy đã đưa ra lời cảnh cáo và đe dọa.

Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, ngày Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, toàn bộ nhà tù dường như bị bao phủ bởi một tấm màn đen tối. Đó là thời khắc tăm tối nhất, không chút tia sáng le lói nào. Chúng tôi không được bật nhạc luyện công, các học viên cũ bắt đầu cư xử như những người thường. Những người bỏ rượu hoặc hút thuốc lại tái nghiện. Những người đã ngừng chửi thề giờ đây thậm chí còn chửi rủa nhiều hơn. ĐCSTQ đã biến con người ta biến thành ma quỷ! Vị giáo đạo viên đã ra lệnh cho tất cả các học viên đứng lên và tuyên bố ngừng tu luyện. Mọi người đều tuyên bố từ bỏ, tôi cũng ngược với ý muốn của bản thân mà từ bỏ. Nhưng tôi biết rằng Đại Pháp là tốt, và rằng cuộc bức hại chỉ là một trong các chiến dịch của ĐCSTQ.

Tôi tiếp tục bí mật đọc sách Đại Pháp, nhưng vài tháng sau có người báo cáo tôi với lính canh. Lính canh tìm thấy những cuốn sách tôi đã giấu và tống tôi vào phòng biệt giam. Họ tước quyền được giảm án của tôi và buộc tôi phải tự kiểm điểm bản thân trong trại giam. Tôi lại từ bỏ tu luyện. Nhưng các nguyên lý của Đại Pháp đã bén rễ trong tâm tôi không thể bị xóa bỏ bởi sự đe dọa và bức hại của ĐCSTQ. Tôi nên làm gì đây?

Năm 2002, các học viên lần lượt bị kết án phi pháp và bỏ tù. Một học viên đã bị đưa đến khu nhà tù của tôi, tôi đã nói với anh ấy về hoàn cảnh của mình. Anh ấy nói với tôi những gì đang xảy ra với môn tu luyện ở trong và ngoài Trung Quốc, đồng thời giải thích mối quan hệ giữa tu luyện cá nhân và tu luyện trong Chính Pháp. Anh ấy đã chia sẻ những bài giảng mới với tôi, tôi đã rơi nước mắt khi đọc bài “Tham khảo lời tiên tri.”

Sư phụ giảng rằng:

“Từ góc độ của các chư Thần mà xét thì quá trình Sư phụ ở nơi cõi người đang Chính Pháp chính là quá trình phục sinh từ cõi chết.” (Tham khảo lời tiên triTinh Tấn Yếu Chỉ II)

Sư phụ đã chịu đựng quá nhiều cho chúng ta, còn những gì tôi đã làm thật đáng thất vọng. Tôi đã thanh tỉnh hơn và hiểu ra mình cần làm gì. Tôi phải phủ nhận an bài của cựu thế lực và bù đắp cho những tổn thất mà tôi đã gây ra. Tôi biết mình cần quay lại con đường tu luyện Đại Pháp và trở thành một đệ tử chân chính.

Tôi đã gửi một lá thư công khai tới nhà tù và những người quản lý của khu trại giam, vô hiệu hóa các tuyên bố từ bỏ tu luyện trước đây của mình. Tôi giải thích rằng chúng trái với nguyện ý của tôi và rằng tôi làm dưới sự đe dọa và áp lực của lính canh. Tôi một lần nữa giải thích về những điều kỳ diệu của Đại Pháp, tôi đã được hưởng lợi như thế nào từ môn tu luyện và tại sao Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo ĐCSTQ, lại bức hại chúng tôi. Tôi nói thêm rằng tôi hy vọng lãnh đạo nhà tù sẽ đối xử công bằng với các học viên và cho phép tôi tu luyện.

Đáp lại thư của tôi, lãnh đạo khu trại giam đã cử các tù nhân giám sát tôi 24 giờ mỗi ngày, cấm tôi tiếp xúc thân nhân hay bạn tù, và từ chối giảm án cho tôi.

Chấp trước vào sợ hãi của tôi đã tăng trưởng trước sự đàn áp này. Mỗi ngày tôi đều cảm thấy khủng hoảng bất an và thậm chí cảm thấy lạnh thấu xương. Tôi sợ lính canh sẽ biệt giam tôi, đánh đập, chửi bới tôi và sốc điện tôi bằng dùi cui điện. Vì thế, tôi bắt đầu phát chính niệm mọi lúc―ngay khi tôi mở mắt thức dậy, hay khi nằm, khi ngồi, khi đi và khi lao động, cho đến khi tôi nhắm mắt lại để ngủ. Tôi cũng học thuộc lòng bài “Chính niệm” và có nhiều lĩnh ngộ hơn về bài giảng này. Tôi cảm thấy chính niệm của mình ngày càng mạnh mẽ hơn.

Tôi cũng học thuộc và nhẩm những gì tôi nhớ về các bài giảng của Sư phụ. Chấp trước sợ hãi của tôi đã hoàn toàn bị loại bỏ trong ba tháng. Và tôi thực sự hiểu những gì Sư phụ giảng:

“…liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi không quan tâm liệu bản án của mình có được giảm nhẹ hay không hay liệu người thân có thể đến thăm tôi hay không, nhưng tôi hiểu rằng đây là những hình thức bức hại do nhà tù áp đặt lên tôi, nên tôi đã phủ nhận chúng. Tôi đã nói chuyện với quản giáo của khu nhà tù và người đứng đầu nhà tù về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, và đề nghị họ cho tôi tu luyện.

Vị phụ trách nhà tù đập bàn và hét lên: “Các người không được phép tu luyện!” Tôi nhìn anh ấy và trả lời một cách bình tĩnh: “Nếu anh không cho tôi tập trong phòng giam của tôi, tôi sẽ tập trong phòng của anh.” Anh ta nói và cười nhạo: “Để xem anh có dám không!” Tôi liền ngồi trên sàn, vắt chéo chân trong tư thế song bàn, thực hiện các thủ ấn (động tác tay), và bắt đầu thiền định. Tôi bước vào trạng thái định ngay lập tức, và tôi nghe thấy một giọng nói từ xa: “Đứng lên!”

“Rầm!” Tôi bị đá vào mặt, máu mũi chảy ra. Tiếp theo là một vài cú đá nữa vào nửa thân trên của tôi, rồi đến những cí đấm. Điều kỳ lạ là tôi không hề bị thương, như thể tôi không phải là người bị đánh.

Tôi ngồi đó lặng lẽ, không nghĩ gì. Cửa mở và hai tù nhân đưa tôi ra ngoài. Khi tôi trở lại phòng giam, các tù nhân nhìn tôi nhưng không ai nói chuyện với tôi. Tôi soi gương thấy mặt tôi sưng vù vì bị đá, môi bị rách nhưng máu đã khô. Máu dính khắp ngực tôi nhưng tôi không cảm thấy đau. Tôi biết Sư phụ luôn ở bên cạnh và chịu đau thay cho tôi, tôi vô cùng cảm tạ hồng ân hạo đãng và lòng từ bi của Ngài!

Tôi biết mình không nên thụ động chấp nhận sự ngược đãi và rằng tôi phải chứng thực Đại Pháp trong khi phản bức hại, bởi vì đó là con đường tu luyện do Sư phụ an bài. Tôi muốn tiếp tục viết những bức thư ngỏ để phơi bày và chấm dứt cuộc bức hại các học viên.

Biết rằng chẳng ai đọc được những bức thư của tôi, nên tôi nghĩ đến việc dán chúng lên cột đèn giữa sân nhà tù. Bằng cách này, các nhà lãnh đạo nhà tù chắc chắn sẽ chú ý đến nó.

Tôi xé trang trước và trang sau của một cuốn sổ và viết mười hai chữ tiếng Trung cỡ lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Hãy ngừng bức hại Pháp Luân Đại Pháp!” Tôi đã chia sẻ ý tưởng của mình với các học viên khác và họ cũng được khích lệ. Tôi nói rằng tất cả chúng ta nên đứng trước cột đèn và luyện công vào buổi sáng khi chúng ta đi làm, và điều đó sẽ có tác dụng răn đe lớn hơn đối với những hành động bức hại. Họ nghe những gì tôi nói nhưng không trả lời.

Sư phụ giảng:

“Trong ma nạn hiện nay thì làm điều gì, cũng đều cần tự bản thân ngộ.” (LộTinh Tấn Yếu Chỉ II)

Sáng hôm sau, tôi giấu bức thư và tờ giấy vào trong người. Tôi theo đám đông ra khỏi khu vực nghỉ ngơi và dừng lại trước cột đèn. Sau khi dán lá thư và tờ giấy lên cột, tôi bắt đầu luyện bài công pháp đầu tiên.

Có hơn một nghìn tù nhân và lính canh từ các khu trại giam khác nhau tập trung tại sân. Một số tù nhân nhìn thấy tờ giấy và đọc to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Hãy ngừng bức hại Pháp Luân Đại Pháp!” Có những giọng nói rõ ràng đến nỗi những người xung quanh họ có thể nghe thấy. Một số lính canh chạy đến và hét lên: “Anh ta thuộc nhóm nào?” Sau đó, hai lính canh đưa tôi đến phòng biệt giam.

Tôi bị giam ở đó trong vòng hai tuần và sau đó được chuyển đến một khu nhà tù khác. Các học viên trong khu đó đã tạo ra một môi trường nơi họ có thể đọc sách Đại Pháp và tự do luyện công. Tôi hỏi họ: “Tôi không thể luyện ở khu nhà tù trước nhưng ở đây thì lại có thể. Tôi đang được hưởng lợi từ các bạn à? Các học viên cười và nói: “Trong tu luyện không có gì là ngẫu nhiên,” anh được luyện nghĩa là anh xứng đáng được luyện.

Sư phụ giảng rằng:

“Những khảo nghiệm mà một người tu luyện trải qua là điều mà người thường không cách nào chịu đựng nổi, do đó những ai tu thành viên mãn trong lịch sử là hết sức thưa thớt ít ỏi. Con người vẫn là con người, vào thời điểm then chốt họ rất khó vứt bỏ quan niệm của con người, mà lại cứ tìm cho ra những cái cớ để thuyết phục bản thân. Nhưng một người tu luyện vĩ đại có thể trong khảo nghiệm trọng đại, mà vứt bỏ tự ngã, cho đến hết thảy tư tưởng của người thường. Tại đây tôi chúc mừng những ai tu luyện Đại Pháp đã vượt qua khảo nghiệm có thể viên mãn hay không này. Sự vĩnh viễn của sinh mệnh bất diệt cho đến tầng sở tại trong tương lai của chư vị, chúng là do bản thân chư vị khai sáng; uy đức là bản thân chư vị tu xuất lai. Hãy tinh tấn, điều này là vĩ đại nhất, thù thắng2 nhất. (ĐịnhTinh Tấn Yếu Chỉ II)

Mỗi khi đọc đoạn Pháp này, chính niệm của tôi lại trở nên mạnh mẽ hơn thúc đẩy tôi tiến lên trên con đường tu luyện của mình. Tôi hy vọng những chia sẻ của tôi sẽ khích lệ các học viên. Chúng ta hãy tận dụng tối đa thời gian của mình và không làm Sư phụ thất vọng. Hãy bước ra khỏi thời khắc đen tối nhất và chào đón sự xuất hiện của vũ trụ mới.

Trên đây là sự hiểu biết ở tầng thứ hiện tại của tôi, xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

Con xin cảm tạ sự cứu độ từ bi của Sư phụ!

(Bài viết được chọn đăng nhân dịp kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/24/461096.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/28/209588.html

Đăng ngày 26-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Đắc Pháp ở trong tù first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sydney, Úc: Dân chúng ủng hộ cuộc mít-tinh và diễu hành phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp kéo dài 24 năm quahttps://vn.minghui.org/news/250170-sydney-uc-dan-chung-ung-ho-cuoc-mit-tinh-va-dieu-hanh-phan-doi-cuoc-buc-hai-phap-luan-dai-phap-keo-dai-24-nam-qua.htmlThu, 20 Jul 2023 03:11:03 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=250170[MINH HUỆ 16-07-2023] Ngày 14 tháng 7 năm 2023, các học viên Pháp Luân Đại Pháp và dân chúng thuộc mọi tầng lớp xã hội đã tổ chức một cuộc mít-tinh tại Martin Place ở Sydney, Úc. Họ phản đối cuộc bức hại kéo dài 24 […]

The post Sydney, Úc: Dân chúng ủng hộ cuộc mít-tinh và diễu hành phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp kéo dài 24 năm qua first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Sydney

[MINH HUỆ 16-07-2023] Ngày 14 tháng 7 năm 2023, các học viên Pháp Luân Đại Pháp và dân chúng thuộc mọi tầng lớp xã hội đã tổ chức một cuộc mít-tinh tại Martin Place ở Sydney, Úc. Họ phản đối cuộc bức hại kéo dài 24 năm qua của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên Pháp Luân Công, đồng thời kêu gọi những người tốt trên khắp thế giới đứng lên, phơi bày tội ác của ĐCSTQ và cùng nhau chấm dứt cuộc bức hại phi nhân tính này.

Sau buổi mít-tinh với sự tham gia của các nhà lãnh đạo chính trị địa phương, các học viên đã tổ chức một cuộc diễu hành vào buổi trưa, do Đoàn nhạc Tian Guo dẫn đầu. Đội hình gồm đội cờ, đội trống lưng và nhóm tiên nữ. Nhiều người đã dừng lại để xem, chụp ảnh bằng điện thoại di động của họ, và ca ngợi Pháp Luân Đại Pháp, đồng thời giơ ngón tay cái lên bày tỏ sự tán thưởng đối với các học viên.

Cuộc diễu hành bắt đầu tại Martin Place, đi qua các đường phố chính của trung tâm Sydney, và kết thúc tại công viên Belmore. Cuộc diễu hành bao gồm ba chủ điểm: Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Hãy chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, và Ủng hộ 410 triệu người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

9d5a48fbbf0d7f1602779e3ac2a3a85d.jpg57aa335d8fd7b4d25298a626c0079a3c.jpg276e36cecc738457b8cdafc76cb46ce1.jpg9c873eb5f9ade4624d75d81c40888460.jpgaf54f396c4877b2969faa211ccdcf6e0.jpgbc6bea0f63a36c09104ead7a739121a5.jpgc8d5d3abb6f53ad793407b7954571cf2.jpg

f197364b03456939e7e1292750d87321.jpg

Một cuộc diễu hành đã được tổ chức tại Sydney vào ngày 14 tháng 7 năm 2023 để ghi dấu kỷ niệm 24 năm các học viên kháng nghị cuộc bức hại của ĐCSTQ.

bf9c481db862688f2eeb6d8e418e9d4a.jpg

Người dân ký đơn thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại

Luật sư: “Tôi thích cuộc diễu hành của Pháp Luân Đại Pháp.”

Luật sư Sam Savanna ở Sydney nói: “Tôi thấy đoàn diễu hành rất đẹp, tôi thực sự rất thích.”

Ông Sam cho hay ông đặc biệt cảm kích khi được xem các học viên Pháp Luân Đại Pháp diễu hành vì công lý. Ông nói rằng ông sẽ nói với bạn bè của mình về điều đó cũng như vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.

2c1e4d7fdc2ed9f1aa5d3376008660d1.jpg

Luật sư Sam Savanna khích lệ các học viên: “Tôi ủng hộ những người đấu tranh cho công lý!”

Khi ông Sam biết rằng Pháp Luân Đại Pháp đã bị ĐCSTQ bức hại ở Trung Quốc trong 24 năm qua, ông nói: “Tôi rất đau lòng khi biết đến điều này và tôi gửi đến họ những lời chúc tốt đẹp nhất!”

Cư dân địa phương ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp

Anh Joshua Gindy nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ cuộc diễu hành bèn nhanh chóng lấy điện thoại di động ra để ghi lại. Anh cho biết, “Âm nhạc này thật hay. Tôi rất thích nó. Thật đáng kinh ngạc.“

Khi biết ĐCSTQ đang bức hại một nhóm học viên tuyệt vời như vậy, anh ấy nói: “Thật kinh khủng, mọi người chỉ làm điều đó vì hòa bình, vì sự tu dưỡng bản thân mà họ thực hành nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, vậy mà vì điều này mà họ bị cầm tù. Thật lố bịch. Tôi rất vui khi thấy các bạn đứng lên ủng hộ điều này. Pháp Luân Công rất tốt, tôi hoàn toàn ủng hộ pháp môn này. Những gì các bạn đã làm thật tuyệt vời.”

957b7963b0236baaead31a8e535ad0c4.jpg

Anh Joshua Gindy cho biết anh thích âm nhạc của Đoàn nhạc Tian Guo

Khi biết các học viên Pháp Luân Đại Pháp tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, anh nói: “Tôi thích điều đó. Mọi người nên tuân theo nguyên lý này. Mọi người nên đối xử với người khác bằng Chân-Thiện-Nhẫn.”

Anh ấy cũng nói, “Tôi sẽ nán lại đây để xem. Tôi thích họ. Chắc chắn là tôi sẽ đọc tờ thông tin này.”

Anh hy vọng có thể nói với công chúng, đặc biệt là với các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc rằng: “Chúng tôi nhất định ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp. Đây là một pháp môn rất tốt. Tôi đã nghe những câu chuyện về các cuộc kháng nghị của các bạn. ĐCSTQ thu hoạch nội tạng của các học viên, điều này nghe quá đau lòng và thực sự đáng buồn. Tôi hy vọng mọi người sẽ ủng hộ những người phản đối cuộc bức hại này. Hãy ủng hộ người dân Trung Quốc và Pháp Luân Đại Pháp.”

“Những gì chúng ta có thể làm là để nhiều người hơn biết đến cuộc bức hại”

d824d32d8bf6b3c770e96be2c79c7221.jpg

Bà Lea ngưỡng mộ sự tường hòa của các học viên: “Thật tuyệt vời.”

Bà Lea làm việc cho một tổ chức tôn giáo có tên là Sisters of Mercy ở Bắc Sydney. Bà cho biết: “Trước đây tôi chưa từng nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp. Hôm nay, khi đến Martin Place, tôi đã rất ngạc nhiên trước cảm giác yên bình (do các học viên thể hiện). Tôi đã nán lại để tìm hiểu xem sự kiện đó nói về điều gì.”

Bà Lea cho hay mọi người đều cần nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, bà giải thích: “Chân: Tôi nghĩ điều này rất cần thiết. Nếu mọi người đều nói sự thật, sẽ không có chiến tranh cho nhân loại.”

“Thiện: Tôi hành thiện (trong cuộc sống của tôi). Nếu bạn muốn trở thành một người tốt và hạnh phúc, bạn nhất định phải tử tế. Nếu bạn không tử tế với người khác, bạn sẽ không hạnh phúc. Nếu mọi thứ đều tập trung vào bản thân bạn, bạn cũng sẽ không hạnh phúc.“

“Nhẫn: Tôi nghĩ tất cả chúng ta cần khoan dung với sự khác biệt của người khác. Mọi người sẽ hạnh phúc, nếu chúng ta có thể khoan dung với những ý kiến ​​khác nhau của mọi người.”

Khi nói về cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Đại Pháp, bà Lea nói: “Tôi lớn lên ở Úc, bởi vậy điều này thật khó tin đối với tôi. Cuộc bức hại thật ghê tởm. ĐCSTQ là một chế độ độc tài, và họ đang phạm tội. Đây không chỉ là chủ nghĩa cộng sản. Bây giờ đã là năm 2023 rồi, tại sao điều này vẫn xảy ra? Đó là vì tiền, lòng tham và muốn tôn mình ở trên người khác.”

Bà cho biét: “Tôi đã chụp những bức ảnh về sự kiện này và tôi sẽ đưa chúng lên trang mạng xã hội của mình. Điều duy nhất chúng tôi có thể làm là để nhiều người hơn nữa biết đến cuộc bức hại này.”

“Xin hãy mạnh mẽ, có đức tin và kiên trì”

Khi nghe thấy Đoàn nhạc Tian Guo biểu diễn, cô Hala Fakhry và các con trai đã dừng lại để lắng nghe. “Âm nhạc của họ rất hay và tôi muốn khích lệ các con tôi tìm hiểu về văn hóa và những trải nghiệm của người khác. Tôi muốn giữ cho tâm trí chúng luôn cởi mở,” cô nói.

“(Màn biểu diễn của đoàn nhạc) thật yên bình, vui vẻ và êm dịu, các con tôi cũng trở nên trầm tĩnh hơn.”

dcaa351abfafe1b0e9c958f5c2bb96d2.jpg

Cô Hala Fakhry và các con trai rất thích âm nhạc của Đoàn nhạc Tian Guo

Khi nghe nói Pháp Luân Đại Pháp bị ĐCSTQ bức hại ra sao, cô Hala nói: “Tôi rất ngạc nhiên khi nghe điều đó. Tôi hy vọng nó sẽ xuất hiện trên các phương tiện truyền thông nhiều hơn và trước công chúng nhiều hơn. Nếu biết chúng ta có thể đưa ra lựa chọn đúng đắn. Thật tốt khi biết thông tin này.”

Cô Hala muốn nói với các học viên ở Trung Quốc rằng: “Sự thật chính là sức mạnh. Xin hãy mạnh mẽ, có niềm tin và kiên trì.”

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/7/16/463048.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/18/210365.html

Đăng ngày 20-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sydney, Úc: Dân chúng ủng hộ cuộc mít-tinh và diễu hành phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp kéo dài 24 năm qua first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Nhật Bản: Các học viên được truyền động lực để tinh tấn hơn sau khi đọc các bài chia sẻ mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giớihttps://vn.minghui.org/news/250144-nhat-ban-cac-hoc-vien-duoc-truyen-dong-luc-de-tinh-tan-hon-sau-khi-doc-cac-bai-chia-se-mung-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi.htmlWed, 19 Jul 2023 09:52:00 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=250144[MINH HUỆ 19-06-2023] Hàng năm, trang web Minh Huệ đều đăng các bài chia sẻ mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới của các học viên Pháp Luân Đại Pháp trên khắp thế giới. Các bài chia sẻ trên Minh Huệ […]

The post Nhật Bản: Các học viên được truyền động lực để tinh tấn hơn sau khi đọc các bài chia sẻ mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nhật Bản

[MINH HUỆ 19-06-2023] Hàng năm, trang web Minh Huệ đều đăng các bài chia sẻ mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới của các học viên Pháp Luân Đại Pháp trên khắp thế giới. Các bài chia sẻ trên Minh Huệ cũng giống như một Pháp hội chia sẻ trải nghiệm tu luyện quy mô lớn. Mỗi bài viết là một câu chuyện về hành trình tu luyện của học viên. Trong đó có những trải nghiệm hân hoan, hạnh phúc sau khi học Đại Pháp và sức khỏe thể chất được phục hồi, có những trải nghiệm về việc đề cao trong tu luyện nhờ loại bỏ các chấp trước khi đối mặt với mâu thuẫn.

Các bài chia sẻ kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới năm 2023 là minh chứng cho thấy Pháp Luân Đại Pháp có thể cải biến một người từ căn bản và đó cũng là tư liệu tham khảo hữu ích cho các học viên trong những giai đoạn tu luyện khác nhau. Khi đọc các bài chia sẻ, các học viên có thể đề cao hơn nữa thông qua tỉ học tỉ tu, đối chiếu với việc học Pháp và tu luyện của các học viên khác.

Hướng nội và kiên tín vào Đại Pháp

Cô Takase Yoshie, một bà mẹ đơn thân, mắc chứng rối loạn tự chủ và lo âu do áp lực công việc. Cô đã đến gặp một bác sỹ Trung Y, và vị bác sỹ này đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho cô. Hiện giờ, cô tin tưởng vững chắc vào Đại Pháp, từ đó được tiếp thêm sức mạnh từ Đại Pháp và trở nên tự tin, cởi mở hơn.

Cô xúc động khi đọc bài chia sẻ “Một cánh cửa khác được mở ra”. Đồng tu trong bài viết: “Thân thể của tôi thỉnh thoảng vẫn trải qua quá trình tịnh hóa, chủ yếu là đau đầu, sốt và đau nhức cơ thể. Hiện tượng này thường xảy ra vào cuối tuần hoặc vào ngày nghỉ của tôi, vì vậy nó không ảnh hưởng đến việc học và công việc của tôi.”

Cô Yoshie cho hay: “Đồng tu trong bài từng mắc chứng dị ứng nghiêm trọng và căn bệnh này đã hoàn toàn biến mất sau khi cô ấy tu luyện. Có thể giữ cho tâm không bị động bởi trạng thái thân thể bề mặt chính là trí huệ mà Đại Pháp ban cho, cũng chính là chính niệm khi một người thực sự tín Sư tín Pháp mới có thể triển hiện xuất lai. Điều đó đã khích lệ tôi rất nhiều.”

Cô tiếp tục chia sẻ: “Là một bác sỹ tâm lý, đồng tu trong bài viết đã kiên nhẫn đối đãi với các bệnh nhân chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp, nhưng cô ấy đã bị chấm dứt hợp đồng vì sự ghen tị của các bác sỹ khác. Đối với một người đang phải đi thuê nhà và nuôi ba đứa con nhỏ, thì trong hoàn cảnh đó thường sẽ sinh tâm oán giận, lo lắng và tuyệt vọng. Nhưng đồng tu đã đối đãi với mọi việc một cách bình tĩnh và hoàn toàn không có suy nghĩ tiêu cực nào cả. Cuối cùng, cô đã có một công việc và một nơi làm việc tốt, mở ra một hoàn cảnh tu luyện tốt hơn.”

“Tôi cho rằng đồng tu trong bài viết trong khi vượt qua khó nạn đã buông bỏ được tâm oán hận và tâm tranh đấu, bảo trì sự thiện lương nhất đối với bệnh nhân và tu luyện bản thân theo nguyên lý của Đại Pháp, nên ‘một cánh cửa khác đã mở ra’. Tôi cảm động trước trạng thái của đồng tu, bất cứ lúc nào cũng có thể hướng nội và tin tưởng vững chắc vào Đại Pháp. Điều đó khiến tôi nhận ra rằng đó mới là điều căn bản để làm được ngày càng tinh tấn.”

Cho dù xảy ra chuyện gì, tôi sẽ chỉ nhìn vào mặt tốt của đối phương

Cô Sasaki Masae từng bỏ lỡ một cơ duyên tu luyện Đại Pháp. Có lần, cô đến một điểm luyện công nhưng do lịch trình công việc bận rộn nên cô không tu luyện tiếp nữa. Năm 2011, cô lại tham gia điểm luyện công khi được một người bạn rủ. Lần này, cô cảm thấy Pháp Luân Công chính là điều cô hằng tìm kiếm và quyết định sẽ tiếp tục tu luyện.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, cô hay phàn nàn về chồng. Nhưng từ khi tu luyện, cô đã buông bỏ được tâm oán hận, chồng cô cũng thay đổi. Cuộc sống gia đình cô trở nên êm ấm, hòa thuận. Cô chia sẻ: “Gần đây, nhiều chuyện đã xảy ra trong cuộc sống của tôi. Đối với tôi, tôi cảm thấy vấn đề xuất hiện dù lớn hay nhỏ, cũng đều là an bài của Sư phụ.”

Trong bài “Đắm trong niềm hân hoan, hạnh phúc sau khi tu bỏ tâm tật đố”, đồng tu chia sẻ: “tôi đã dưỡng thành tính cách không thể chịu được lời chỉ trích của người khác; thấy ai hơn mình thì tật đố đến bất bình.”

Cô Masae cho hay: “Tôi cảm thấy bản thân mình cũng giống như vậy. Khi thể ngộ của tôi khác với các đồng tu trong hạng mục, tôi luôn cảm thấy tâm tình rất nặng nề. Đồng tu trong bài viết bộc bạch: ‘Nhận thức bề mặt về Đại Pháp đã không thể giúp tôi coi nhẹ, bình tĩnh trong các mâu thuẫn nữa, thế nên kiểu cố gắng nhẫn nhịn trước đây không còn tác dụng nữa.’ Tôi cũng rơi vào tình trạng này. Khi nảy sinh xung đột với các đồng tu, cho dù trong tâm phản đối nhưng tôi không nói ra miệng, đó chẳng qua chỉ biểu hiện nhẫn nhịn ở bề mặt. Và sau một thời gian, xung đột sẽ lại xuất hiện trở lại.”

Gần đây, một đồng tu đã nói với cô Masae: “Tôi nghĩ cô làm theo cách này sẽ tốt hơn đấy.” Cô Sasaki Masae cảm thấy đồng tu đó đang hạ thấp mình, vậy nên cô đã phản bác lại một cách phẫn nộ: “Tôi lại nghĩ làm thế này tốt hơn. Cho nên tôi mới làm như vậy.” Lời vừa nói ra, cô Masae liền cảm thấy có gì đó không đúng nhưng cô không hiểu rốt cuộc đó là tâm gì.

Sau khi đọc câu “Tôi không nhận ra cái gốc của tâm bất bình chính là tâm tật đố”, cô chợt nhận ra mình cũng có tật đố. Khi cô buông bỏ chấp trước, ngày hôm sau, đồng tu đã nói chuyện nhẹ nhàng với cô như thể không có chuyện gì xảy ra.

Cô Masae nói rằng sau này, cho dù xảy ra chuyện gì, tôi sẽ chỉ nhìn vào mặt tốt của đối phương. Điều quan trọng là cần bảo trì tâm thái tường hòa. Cô cho hay cô sẽ không ngừng loại bỏ từng ý niệm bất hảo để được theo Sư phụ trở về ngôi nhà đích thực của mình!

Tu luyện Đại Pháp có thể cải biến con người từ căn bản

Lần đầu tiên anh Teru Ochiai tiếp xúc với cuốn sách Chuyển Pháp Luân là khi anh còn là học sinh tiểu học. Cha anh đã nhận được một cuốn Chuyển Pháp Luân từ một đồng nghiệp, sau đó ông đưa lại cuốn sách cho anh vì thấy anh rất hứng thú với khí công. Anh cho biết Pháp Luân Công đã dạy anh cải biến bản thân để có thể đối mặt với những khó khăn và áp lực trong cuộc sống bằng cái nhìn tích cực. Và anh đã thể nghiệm được rằng khi anh trở thành một người tốt hơn, mọi thứ xung quanh anh cũng trở nên tốt đẹp hơn.

Anh Ochiai chia sẻ: “Tôi đã đọc bài chia sẻ ‘Đắm trong niềm hân hoan, hạnh phúc sau khi tu bỏ tâm tật đố’, tác giả trong bài viết đã sinh tâm tật đố từ khi còn nhỏ. Dường như tôi cũng có tình huống tương tự. Tác giả cũng đã từng chỉ nhẫn nhịn trên bề mặt trong một thời gian dài. Nhưng sau khi chồng cô ấy tu luyện Đại Pháp, cô ấy đã nhận thấy sự khác biệt trong trạng thái tu luyện giữa chồng và bản thân, cô bắt đầu nhận ra tâm tật đố của mình và loại bỏ tâm oán hận.”

“Đồng thời, tác giả nhận ra rằng cả chồng cô và các đồng tu đều đang giúp cô tu luyện. Cô đã thản nhiên tiếp nhận ưu điểm của họ và từ đáy lòng mình, cô thực sự mừng cho họ. Tôi đã rất xúc động trước sự thay đổi căn bản này“, anh nói.

Tác giả viết “’bông hoa trong tim’ này lại không phải là vì mình vui mừng bao nhiêu, mà là khi bản thân toàn tâm toàn ý mừng cho người khác mới có thể nở rộ!”. Anh Ochiai nói: “Tôi cảm thấy tu luyện Đại Pháp thực sự có thể cải biến con người từ tầng sâu nhất và căn bản nhất. Tôi cảm thấy mình vẫn còn tâm tật đố. Bài chia sẻ này đã khích lệ tôi và tôi muốn thực sự cải biến chính mình.”

Giới thiệu các nguyên lý của Đại Pháp cho học sinh

Ban đầu, cô Fujita Machiko biết đến Pháp Luân Công là vì con gái cô ốm yếu, và cô đã nhận được một tờ rơi có thông tin về một điểm luyện công tập thể trong hộp thư của mình. Con gái cô đã hồi phục ngay sau khi luyện công. Nhiều bệnh của cô cũng biến mất, và bây giờ cô ấy không cần dùng thuốc nữa.

Là một giáo viên tiểu học mẫn cán, cô Machiko ấn tượng sâu sắc với bài chia sẻ “Chân-Thiện-Nhẫn giúp các em học sinh thay đổi”. Cách đây khá lâu, cô Machiko làm việc trong một trường cấp hai. Nhà trường rất coi trọng thành tích học tập, nhưng môi trường lộn xộn, học sinh quăng bàn ghế, đập vỡ kính, làm hỏng nhà vệ sinh. Giáo viên và cán bộ của trường cảm thấy không an toàn khi ở một mình trong văn phòng, vì vậy cô đã rời khỏi ngôi trường đó.

Cô chia sẻ: “Lúc đó, tôi đã chọn rời đi. Nhưng cô giáo trong bài chia sẻ đã dạy dỗ học sinh như con của mình, nói với các em về nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Cô ấy đã đặt sự phát triển của học sinh lên hàng đầu chứ không phải là thành tích học tập. Điều này giúp các em học sinh có tâm thái ôn hòa và thực sự được thụ ích từ Đại Pháp.“

“Giáo viên này tuy coi trọng việc dạy học nhưng cô cũng rất để ý đến việc bồi dưỡng phẩm chất đạo đức cho học sinh. Cô hướng dẫn học sinh sống chân thành, thiện lương và bao dung. Cô thường kể cho học sinh nghe những câu chuyện về các nhà hiền triết cổ đại. Điều này giúp những học sinh vị thành niên hiểu được tầm quan trọng của Chân-Thiện-Nhẫn.”

“Sau khi việc mở lớp học thêm để kiếm tiền trở nên phổ biến, cô giáo này kiên quyết không mở lớp kiếm tiền, và kết quả học tập của học sinh của cô đều tiến bộ đều đặn, trở thành lớp học tiêu biểu. Cô không đối xử phân biệt với học sinh dựa trên điểm số, cũng không bỏ rơi bất kỳ học sinh nào. Vị giáo viên này lấy Đại Pháp tiêu chuẩn và đối xử công bằng với học sinh.”

“Một giáo viên tin vào Chân-Thiện-Nhẫn có thể có ảnh hưởng lớn đến học sinh như vậy. Điều đó thực sự tuyệt vời. Sau khi đọc bài chia sẻ này, tôi nhớ lại một học sinh mà tôi từng dạy đã đá vào bàn, và tôi thấy tiếc vì khi đó mình chưa học Đại Pháp. Đối với các em học sinh, có thể được học Chân-Thiện-Nhẫn từ thầy cô là một cơ duyên khó có thể sánh được.“

“Mặc dù tôi không còn theo nghề cũ làm giáo viên, nhưng tôi quyết tâm nghiêm khắc hành xử theo Chân-Thiện-Nhẫn và dẫn dắt các em học sinh quanh mình để dạy dỗ chúng thật tốt. Cho dù gặp phải tình huống nào, tôi đều cố gắng truyền đạt nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn cho chúng càng nhiều càng tốt: Chân là nói điều chân thật, không nói dối. Thiện là quan tâm đến người khác, dùng tâm an hòa đối đãi tốt với mọi người. Nhẫn là đối mặt một cách tích cực với bất kỳ vấn đề nào ngay cả khi phải chịu thống khổ.”

Đọc nhiều bài chia sẻ hơn để có thể tinh tấn hơn

Cô Hasegawa Kozue bắt đầu học Pháp Luân Công sau khi tham gia một lớp học ở địa phương cách đây 13 năm. Thời điểm đó, cô mắc các bệnh như đau thần kinh tọa, thiếu máu, phì đại tim, thấp khớp, cường giáp, ung thư vú lành tính, chảy máu tử cung và các bệnh khác. Những căn bệnh này đã biến mất sau khi cô tu luyện Pháp Luân Công. Cô nói: “Tôi biết ơn Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi để tôi có thể tu luyện Đại Pháp. Sư phụ cũng dạy tôi sống theo Chân-Thiện-Nhẫn và bắc cho chúng tôi một chiếc thang lên thiên thượng.”

Trong số các bài chia sẻ mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, cô cho biết bài viết ‘Đắm trong niềm hân hoan, hạnh phúc sau khi tu bỏ tâm tật đố’ khiến cô cảm động nhất. Cô nói rằng câu nói ‘xem việc vượt quan trong tu luyện là khổ nạn trong cuộc sống’ trong bài viết cũng giống như trạng thái của cô khi mới bắt đầu tu luyện.

Khi gặp vấn đề, cô chỉ giải quyết hời hợt. Tác giả của bài chia sẻ viết: “Nhẫn chân chính không phải là lấy việc giải quyết mâu thuẫn làm mục đích, đó là hữu vi. Chỉ khi nội tâm không lay động, không hề vì bất kể điều kiện bên ngoài nào mà động theo thì mới đạt đến trạng thái “Nhẫn” mà một người tu luyện nên có.” Cô Kozue rất tán đồng với chia sẻ này. Khi gặp vấn đề, cần nhìn vào bản chất và sau đó loại bỏ nó.

Tác giả bài viết đã ngộ ra: “Nghĩ đến đây, lần đầu tiên tôi ý thức được rằng trên suốt chặng đường tu luyện, những đồng tu tạo cơ hội vượt quan cho mình, thậm chí những gì mà người thường phải gánh chịu, rốt cuộc là thế nào. Sư phụ vì để bắc chiếc thang lên trời cho mỗi đệ tử chúng ta, mà mỗi bậc trên chiếc thang đó đều là những người giúp chúng ta vượt quan. Mỗi một bước đề cao của tôi đều là nhờ sự gia trì của Sư phụ, là giẫm lên vai người khác mà leo lên.” Những lời này đã truyền động lực cho cô Kozue. Cô cho hay từ nay về sau, cô cần cảm ơn những người đã giúp cô vượt qua các xung đột.

Cuối cùng, tác giả viết: “Con xin cảm tạ Sư tôn đã bảo hộ, điểm hóa, dẫn dắt con cuối cùng cũng thoát khỏi quấy nhiễu của chấp trước tật đố, tâm tính đề cao từng chút một. ” Về vấn đề này, cô Kozue cho biết: “Tôi nhận ra rằng điều quan trọng nhất trên hành trình tu luyện là không được bỏ cuộc. Tôi rất cảm ơn đồng tu đã chia sẻ. Sau này, tôi cũng sẽ đọc các bài chia sẻ thể ngộ tu luyện trên Minh Huệ nhiều hơn để có thể tinh tấn hơn.”

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/19/462133.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/22/210000.html

Đăng ngày 19-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Nhật Bản: Các học viên được truyền động lực để tinh tấn hơn sau khi đọc các bài chia sẻ mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
[Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Học viên Mỹ: Một cánh cửa khác được mở ra (Bản dịch)https://vn.minghui.org/news/249994-chuc-mung-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi-hoc-vien-my-mot-canh-cua-khac-duoc-mo-ra.htmlFri, 14 Jul 2023 11:57:51 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=249994[MINH HUỆ 23-05-2023] Tôi học Y, khoa tâm thần học và làm việc bán thời gian tại một phòng khám sau khi tốt nghiệp. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp thân thể và tư tưởng của tôi được tịnh hóa. Tôi chuyên tâm làm […]

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Học viên Mỹ: Một cánh cửa khác được mở ra (Bản dịch) first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Mỹ

[MINH HUỆ 23-05-2023]

Tôi học Y, khoa tâm thần học và làm việc bán thời gian tại một phòng khám sau khi tốt nghiệp. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp thân thể và tư tưởng của tôi được tịnh hóa. Tôi chuyên tâm làm việc, chiểu theo nguyên tắc của Pháp Luân Đại Pháp để giữ tâm ngay thẳng và những cánh cửa của cuộc đời lần lượt được mở ra.

1. Tịnh hóa thân thể, tinh lực dồi dào

Ngay sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thân thể tôi xuất hiện nhiều triệu chứng khác nhau và sau đó đã biến mất. Điều này đã loại bỏ tất cả các loại yếu tố không khỏe mạnh và thân thể tôi được tịnh hóa.

Nhiều năm trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi bị dị ứng nghiêm trọng theo mùa, sau khi chuyển đến một thành phố ở Trung Tây (Mỹ). Lúc đó, tôi không nhận ra có loại bệnh dị ứng như vậy, tôi chỉ nghĩ là vì áp lực công việc quá lớn. Tôi không ngủ được, cảm thấy chóng mặt và không thể thở được vào ban đêm. Nhiều năm sau đó, triệu chứng bệnh ngày càng nghiêm trọng. Các triệu chứng dị ứng xuất hiện hàng năm, kéo dài từ một tháng đến hai tháng, không thuốc nào có tác dụng. Tôi gần như phải châm cứu mỗi ngày mới có thể nằm ngủ được.

Vào năm đầu tiên khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, đặc biệt là khi tôi ngồi thiền, tôi cần phải trải một chiếc khăn lớn trước mặt vì nước mũi tôi cứ chảy ra tựa như một chiếc vòi nước vậy. Trong năm đó, triệu chứng dị ứng của tôi đã biến mất. Vào cuối mùa dị ứng, tôi mới nhận ra mình không bị dị ứng nữa!

Từ nhỏ, tôi lớn lên trong tình trạng thiếu máu và suy dinh dưỡng, thậm chí ngủ 10 giờ đồng hồ mỗi ngày tôi vẫn cảm thấy mệt mỏi. Tôi nhớ khi còn học đại học, tôi luôn phải chợp mắt nghỉ ngơi, nếu không, các tiết học buổi chiều sẽ trở nên rất khó khăn với tôi. Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra tinh thần của mình được đề cao một cách rõ rệt. Và rồi, tôi chỉ cần ngủ sáu giờ mỗi đêm và không cảm thấy mệt mỏi vào ngày hôm sau. Vậy thử nghĩ xem, cuộc sống của tôi đã được kéo dài bao lâu?

Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi gần như không bao giờ bỏ lỡ luyện công buổi sáng. Đối với tôi mà nói, điều này giống như cơ thể của tôi được đến một không gian khác, nhận được điều chỉnh, điều trị và tịnh hóa. Sau đó, tôi cảm thấy tràn đầy sinh lực. Tôi sẽ không bỏ lỡ việc luyện công.

Tôi còn có một hiện tượng thú vị khác, sau khi tôi lặng lẽ hoàn thành năm bài công pháp, những nốt phát ban khổng lồ sẽ xuất hiện trên chân tôi, chúng vừa ngứa vừa đỏ, nhưng sẽ lặn đi chỉ trong vòng vài phút sau đó.

Thân thể của tôi thỉnh thoảng vẫn trải qua quá trình tịnh hóa, chủ yếu là đau đầu, sốt và đau nhức cơ thể. Hiện tượng này thường xảy ra vào cuối tuần hoặc vào ngày nghỉ của tôi, vì vậy nó không ảnh hưởng đến việc học và công việc của tôi.

2. Gặp ma nạn, bình tĩnh đối đãi

Tôi là một bác sĩ tâm lý, sau khi tốt nghiệp xong, tôi lựa chọn làm công việc bán thời gian. Ba năm sau, phòng khám nơi tôi làm việc đóng cửa tất cả các phòng ban. Tuy nhiên, vì tôi đồng thời làm việc bán thời gian tại một trung tâm chăm sóc sức khỏe tinh thần cộng đồng khác nên tôi đã thảo luận với chủ nhiệm khoa ở đây rằng, phòng khám trước đây tôi làm việc rất phù hợp với họ, vì vậy, họ đã tiếp quản phòng khám này. Điều này giúp cho các nhân viên trong phòng khám cũ đều giữ được công việc. Bác sĩ D, vốn là cộng sự và làm việc cùng tôi ở phòng khám cũ nay đã trở thành giám đốc của phòng khám và tôi tiếp tục làm công việc bán thời gian.

Kể từ khi tôi đến làm việc ở phòng khám mới này, vì bác sĩ D đã kín lịch, không thể nhận thêm nên tôi đã tiếp nhận khoảng 90% bệnh nhân mới. Tôi tin rằng, chữa trị cho bệnh nhân ngoài chú trọng gốc rễ của bệnh, mà còn phải là điều trị hội chứng bệnh. Đối với mỗi bệnh nhân mới, tôi đều tiến hành ghi chép toàn diện bệnh án của bệnh nhân, không chỉ là các triệu chứng hiện tại, mà còn xét tình hình sức khỏe từ tuổi thiếu niên thậm chí từ khi còn nhỏ. Tôi sẽ thu thập tiền sử bệnh của gia đình, tiền sử sử dụng ma túy và các chấn thương, hay họ có từng có phản ứng với loại thuốc nào hay không. Có như vậy mới có thể đưa ra chẩn đoán một cách chính xác. Với đích đến điều trị các hội chứng, hầu hết các triệu chứng đều thuyên giảm, người bệnh không những hồi phục mà còn duy trình được trạng thái khỏe mạnh.

Thực tế cũng như vậy. Có lúc tôi có những bệnh nhân mới, ban đầu cần phải theo dõi chặt chẽ bệnh tình, nhưng cuối cùng họ sẽ khỏe lại và các triệu chứng của họ cũng ổn định. Chỉ cần họ tiếp tục dùng thuốc và tránh tiếp xúc với những chất gây nghiện. Hầu hết trong số họ đều có thể đạt được trạng thái không có triệu chứng bệnh. Điều này đã giúp lịch trình của tôi được nới rộng ra và tôi có thể tiếp nhận thêm nhiều bệnh nhân mới.

Bác sĩ D không tin rằng một sinh viên mới ra trường có thể có thành tựu như tôi làm được: bệnh nhân sau khi hồi phục đều rất ổn định và tôi có thể tiếp nhận 90% số bệnh nhân mới. Mặc dù tôi làm việc bán thời gian, nhưng phần lớn lợi nhuận của phòng khám là do công sức của tôi.

Khi tôi bắt đầu tu luyện, bác sĩ D quyết định thử thách tôi làm việc và thậm chí còn báo cáo với trụ sở trung tâm y tế về hình thức hành nghề y của tôi. Cựu giám đốc đã đến và chọn ngẫu nhiên 50 hồ sơ bệnh án của tôi và tiến hành kiểm tra. Ông đã cho tôi một đánh giá rất tốt rằng: “Nếu như tôi là cô ấy, tôi cũng sẽ làm như vậy.” Nhưng bằng cách nào đó, bác sĩ D và giám đốc kế nhiệm lại hoàn toàn coi thường kết quả đánh giá đó và đã sa thải tôi.

Đối điện với ma nạn đến bất ngờ này, tôi biết có điều gì đó không ổn. Tôi nghĩ rằng mọi việc sẽ ổn nếu làm rõ sự việc này, vì vậy tôi đã gặp giám đốc và trình bày tất cả những lo lắng của tôi cũng như tình hình làm việc của tôi. Vì ông ấy không phải là bác sĩ lâm sàng, nên họ vẫn quyết định để tôi nghỉ việc vào ngày “Thầy thuốc quốc gia” năm 2006.

Họ hỏi tôi có điều gì muốn nói không, tôi đề nghị họ phải viết ra từng lời mà tôi nói ra, rằng: “Các vị sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn về quyết định và hành động của mình. Trong tình huống không có sự cố trong điều trị, không có khiếu nại của bệnh nhân, không có vấn đề trong việc chăm sóc bệnh nhân. Vì vậy các vị hoàn toàn dựa trên cảm tính chủ quan chứ không phải điều tra khách quan để xét vấn đề. Nếu bệnh nhân của tôi xảy ra bất cứ vấn đề gì, các vị sẽ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm.”

Họ vô cùng kinh ngạc trước sự bình tĩnh của tôi, tôi biết tôi sẽ không sao và tôi cần phải buông bỏ tâm tranh đấu. Mặc dù nhiều bạn bè khích lệ tôi kiện công ty này vì hành động phân biệt đối xử, nhưng tôi nghĩ mình là một người tu luyện, đây không chỉ đơn giản là vấn đề giữa người này với người kia, mà đây là một dạng bức hại, họ cũng chỉ là người bị hại, tôi không nên trả đũa họ.

Tôi biết đây là một khảo nghiệm, một khảo nghiệm rất lớn, nhưng tôi có sự chỉ đạo của Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tăng cường học Pháp, cố gắng tiếp tục cuộc sống một cách bình thường nhất có thể. Chồng tôi vô cùng lo lắng và băn khăn vấn đề – tiền nhà sẽ trả thế nào đây? Và còn phải nuôi dạy ba đứa trẻ (bảy tuổi, bốn tuổi và sáu tháng tuổi). Tôi trấn an anh ấy đừng lo lắng và đồng thời bắt đầu tìm kiếm một công việc mới.

Bởi vì phòng khám đã cắt nguồn tài chính của tôi một cách vô lý nên tôi cảm thấy tiếc nuối cho người đã khởi xướng việc này. Người mà đố kỵ và bất an đã bị các nhân tố xấu trong vũ trụ lợi dụng. Sáu tháng sau, phòng khám đó đã đóng cửa vĩnh viễn.

3. Một cánh cửa khác mở ra

Sau khi tôi bị sa thải, tôi không có cơ hội làm việc trong hoặc xung quanh thành phố, và tôi cũng bận rộn làm các hạng mục chứng thực Đại Pháp. Khi tôi đang ở Washington, D.C., tham dự một sự kiện hồng dương Đại Pháp, tôi nhận được một cuộc gọi từ một bệnh viện địa phương cách nhà khoảng 4 km. Họ muốn sắp xếp khóa đào tạo máy tính cho tôi trước khi tôi bắt đầu làm việc tại đây.

Vài tuần trước khi tôi rời phòng khám cũ, tôi đã từng liên lạc với bệnh viện này. Bệnh viện này được thành lập từ năm 2004 và được mệnh danh là “Thánh địa trị liệu”, tuy nhiên bệnh viện lại không có khoa tâm thần. Khi tôi gọi điện thoại đến, tổng đài đã kết nối trực tiếp với giám đốc bệnh viện – người phỏng vấn tôi ngay trong tuần lễ đó.

Chúng tôi nói chuyện hơn hai giờ đồng hồ, và giám đốc điều hành cảm thán rằng, ông chưa từng gặp ai phù hợp với công việc này như tôi. Bởi vì tôi có rất nhiều kinh nghiệm chuyện môn, và cũng có kinh nghiệm về Trung Y. Ông nói: “Cô thật sự là một luồng gió mới!”. Ông hứa sẽ đẩy nhanh quá trình nhận tôi làm việc. Một tháng sau khi tôi rời phòng khám cũ, tôi đã bắt đầu công việc tư vấn tâm lý cho bệnh viện này.

Tôi cũng đang xem xét việc mở phòng khám riêng. Với suy nghĩ này, đồng nghiệp của tôi đã gọi điện thoại cho tôi. Cô ấy đã mở phòng khám riêng cách đây hai năm và cô ấy chỉ cho tôi cách thức hoạt động của nó. Trong vòng chưa đầy một tháng sau, tôi đã thành lập một phòng khám riêng. Môi trường của phòng khám của tôi rất tốt, ngoài cửa sổ lớn có một vườn hoa hồng rộng. Mọi thứ đều diễn ra thuận lợi, như thể trong mệnh của tôi đã được định sẵn vậy. Phòng khám rất rộng rãi và tôi dùng nó để tổ chức các khóa học giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp với ban giám đốc của bệnh viện và họ rất ấn tượng với các lớp học cuối tuần miễn phí của tôi và họ giúp tôi phổ biến thông tin trong các bản tin cũng như báo địa phương trong nhiều năm.

Trong năm đó, tôi không những không bị tổn thất về tài chính mà thời gian của tôi cũng trở nên linh hoạt hơn và tôi có thể tham gia nhiều hạng mục liên quan đến Đại Pháp hơn. Tôi không làm quảng cáo cho phòng khám riêng của mình hay mua bảo hiểm, phần lớn bệnh nhân của tôi đều biết đến nhờ truyền miệng. Phòng khám riêng của tôi đến nay đã thành lập được 17 năm và đến nay vẫn không ngừng phát triển.

Tôi từng nhận một bệnh nhân nặng, cô ấy không chỉ bị rối loạn cảm xúc mà còn bị sang chấn tâm lý nặng nề, nhưng cô ấy là một “chiến binh”, từ chối giấy chứng nhận thương tật và nhận phúc lợi. Cô ấy vừa đi học đại học, vừa đi làm. Sau khi tôi yêu cầu tiền sử bệnh chi tiết và giải thích về tình trạng sức khỏe của cô ấy và phác đồ điều trị. Khi đi trên đường trở về cô ấy khóc và nói: “Những người như chị đã mang hy vọng đến cho người khác.” Nhiều năm sau, cô ấy giống như bao người khác, có một tinh thần vô cùng ổn định.

Nhiều năm sau, tôi gặp lại vị bác sĩ đã sa thải tôi tại một hội nghị, ông ấy nhìn tôi với vẻ kinh ngạc. Tôi tiến đến và bắt tay ông ấy, giới thiệu về công việc và cuộc sống gần đây của tôi. Ông ấy có ấn tượng sâu sắc với phòng khám riêng của tôi và việc tôi có thể chủ động trò chuyện đã giúp ông cảm thấy nhẹ lòng. Tôi nhận danh thiếp của ông ấy và sau đó gửi cho ông thông tin về buổi biểu diễn của Shen Yun.

Là Pháp Luân Đại Pháp đã dẫn dắt tôi trở thành con người như hiện tại. Trong nhiều năm tu luyện, tôi càng chú tâm loại bỏ tâm tranh đấu. Trong khi mâu thuẫn xuất hiện, tôi có thể bình tĩnh đưa ra quyết định mà không vội vàng phản ứng. Tôi quan tâm đến từng niệm đầu tư tưởng của bản thân, không rơi vào cách nghĩ tiêu cực và chiểu theo các nguyên tắc của Pháp Luân Đại Pháp trong cuộc sống và công việc. Tôi nhận ra rằng, tôi chỉ có một nguyện vọng, đó là Sư phụ thành toàn cho tôi!

(Bài chia sẻ nhân dịp chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 đăng trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/20/460960.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/23/209495.html

Đăng ngày 14-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Học viên Mỹ: Một cánh cửa khác được mở ra (Bản dịch) first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
[Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Học viên Canada: Đại Pháp đã giúp tôi học cách kiên nhẫn (bản dịch)https://vn.minghui.org/news/249937-chuc-mung-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi-hoc-vien-canada-dai-phap-da-giup-toi-hoc-cach-kien-nhan.htmlWed, 12 Jul 2023 12:32:05 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=249937[MINH HUỆ 28-05-2023] Kiên nhẫn, là khái niệm được giảng dạy trong nhiều trường học hiện nay và mọi người ý thức được rằng đức tính này có thể được trau dồi và học tập. Con người hiện đại vì chịu áp lực và lo lắng […]

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Học viên Canada: Đại Pháp đã giúp tôi học cách kiên nhẫn (bản dịch) first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 28-05-2023] Kiên nhẫn, là khái niệm được giảng dạy trong nhiều trường học hiện nay và mọi người ý thức được rằng đức tính này có thể được trau dồi và học tập. Con người hiện đại vì chịu áp lực và lo lắng can nhiễu nên đều đang kiếm tìm cách thức để giảm thiểu những cảm xúc tiêu cực trong những lúc gặp khó khăn.

Tôi tin rằng, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể cải biến nhân sinh, là một phương thức tốt để tăng cường khả năng chữa lành và sức chịu đựng của con người và tu luyện có thể giúp con người duy trì được thái độ tích cực trong thời điểm khó khăn.

Nhân dịp Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi muốn chia sẻ với mọi người về phương pháp bảo trì sự bình hòa cả thân tâm của mình. Vì trong vài năm qua, tôi đã trải nghiệm những khó khăn mà người thường không thể hình dung ra được. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi sự kiên cường phi thường và một nội tâm bình hòa. Nếu như không có Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã sớm chìm sâu trong sự lo âu vô tận và trong sự tuyệt vọng.

1. Phong ba bão táp kéo đến

Pháp Luân Đại Pháp có thể thay đổi tư tưởng từ căn bản của một người, giúp đạo đức của họ trở nên tốt đẹp hơn, chân thành hơn, từ bi hơn và khoan dung hơn. Nhờ đó, chúng ta có thể đạt được sự bình an thật sự, rũ bỏ được phiền muộn. Mọi điều xung quanh ta cũng trở nên thoáng đãng hơn lên, con người cũng thêm phần tự tin, tất cả đều theo một chiều hướng tốt đẹp.

Tháng 11 năm 2021, gia đình tôi vội vàng đưa con trai út đến bệnh viện. Các bác sĩ đến chật kín phòng, họ đang chuẩn bị khoan lỗ trên chân của cháu, cháu nhỏ vô cùng sợ hãi. Sau khi gây mê và đặt nội khí quản, tim của cháu có thể ngừng đập bất cứ lúc nào. Nỗi tuyệt vọng kéo đến đột ngột này giống như vật nặng đè nén lên tôi vậy.

Vì thiếu ngủ, thân thể suy nhược, mệt mỏi không thể gượng dậy, tôi đã gục xuống đất và khóc. Nhưng một ý nghĩ nói với tôi rằng: ngồi dậy, tay kết ấn, không nghĩ bất cứ điều gì, tim của đứa bé vẫn đang đập.

Khi tôi ngồi dậy, tôi đã hoàn toàn thoát khỏi nỗi sợ hãi và tội lỗi mãnh liệt đó. Tôi cảm nhận được bình yên và tĩnh lặng thuần khiết không thể diễn tả thành lời. Nhưng khi tôi không ngồi dậy, tâm trí tôi luôn hướng về máy theo dõi oxy trong bệnh viện. Con trai nằm trên giường bệnh với một chiếc ống được cắm vào cơ thể, không còn chút ý thức nào. Khi sóng của máy điện tâm đồ lên cao, tôi cảm thấy vui mừng; khi hạ thấp, tôi lại bi thương. Trái tim tôi đau nhói vì áp lực to lớn mà thống khổ đó, tôi cảm thấy thật cô đơn.

Tôi bình tĩnh lại, dồn hết sự tập trung của mình vào đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Tôi học Pháp mỗi ngày, sau đó tôi nhận ra rằng, mình buộc phải buông tay, tất cả đều giao cho Sư phụ, Sư phụ sẽ quyết định sự ra đi hay ở lại của đứa bé.

Sư phụ giảng:

“[nếu] chư vị không bỏ được cái tâm ấy, không bỏ được cái [suy nghĩ về] bệnh ấy, [thì] chúng tôi chẳng thể làm gì, đối với chư vị chẳng thể giúp được.” (Chuyển Pháp Luân)

“Đồng thời khi bản thân chư vị chịu đựng, chư vị có thể vứt bỏ tâm thật nhẹ nhàng, chẳng để nó trong tâm.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy những vật chất tiêu cực nặng nề đã tan biến, cảm giác không an toàn không thể khống chế tôi nữa. Buổi tối hôm đó, tình trạng của cháu đã có thay đổi lớn 180 độ. Trong vài ngày tiếp đó, tôi bảo trì trạng thái vô cùng thanh tỉnh. Tôi đến phòng thiền của bệnh viện để thiền định, có một nhân viên cũng đến tham gia và điều này khích lệ tôi rất nhiều.

Vài ngày sau, con trai tôi đã tỉnh, sức khỏe cháu không bị ảnh hưởng thậm chí còn khỏe mạnh hơn trước.

Tháng 8 năm 2021, một sự việc tương tự lại phát sinh một lần nữa. Tôi biết rồi mọi chuyện sẽ đều tốt lên, cho dù đó là chuyện gì. Cho dù con trai tôi là sinh hay là tử, tôi cũng không lo lắng nữa. Tôi không đặt nặng lời bác sĩ nói, tôi biết cháu sẽ làm mọi người ngạc nhiên.

Có một lần, tình trạng bệnh của cháu đã đến mức nguy kịch nhất và đã có lúc tôi nghĩ con sẽ rời xa chúng tôi. Khi đó tất cả bác sĩ đều chạy đến phòng bệnh, lắp máy theo dõi, nhịp tim và nồng độ oxy đều giảm xuống. Tôi ngồi xuống, hai tay hợp thập, nhắm mắt lại. Khi tôi hạ tay xuống, tôi thầm nhủ trao đứa bé cho Sư phụ, Sư phụ sẽ quyết định hết thảy mọi điều. Rất nhanh sau đó, thần tích lại xuất hiện một lần nữa, cháu nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường. Tất cả hộ tá trong phòng chăm sóc đặc biệt đã nhiều lần nói với tôi rằng tôi có vẻ rất bình thản. Vì vậy qua sự việc này, họ rất quan tâm đến Pháp Luân Đại Pháp.

2. Câu chuyện của con trai tôi

Khi tôi mang thai cách đây hai năm, tôi được thông báo đứa trẻ trong bụng có thể mắc một căn bệnh hiếm gặp, có vấn đề nghiêm trọng về tim và não bộ. Tôi hiểu rằng sinh mệnh con người đáng quý đến nhường nào, vì vậy tôi chưa từng có suy nghĩ sẽ từ bỏ cháu.

Đây là con thứ ba của tôi và con có thừa một nhiễm sắc thể số 21. Khi ra đời, việc hô hấp của cháu rất khó khăn. Trong giờ đầu tiên sau khi cháu chào đời, khi bác sĩ siêu tâm tim cho cháu, tôi dựa trên trí nhớ của mình để đọc cho cháu nghe đoạn Pháp đầu tiên của cuốn “Chuyển Pháp Luân”.

Tôi tin chắc rằng, là Pháp Luân Đại Pháp và tâm thái bình tĩnh tích cực của tôi đã giúp cháu. Kết quả kiểm tra cho thấy, tim cháu không có vấn đề, việc hít thở cũng đang được cải thiện nhanh chóng. Những ngày tiếp theo, các nhân viên y tế vô cùng ngạc nhiên khi cháu có thể ăn uống bình thường, khỏe khoắn và hoạt bát như những đứa trẻ bình thường khác. Thời điểm đó tôi đang sống ở Úc, chồng và hai con của tôi ở cách chúng tôi 1 giờ 30 phút lái xe. Tôi đã phải một mình đối diện với những điều này, là Pháp Luân Đại Pháp đã tiếp cho tôi dũng khí. Khi tôi cảm thấy áp lực, là Đại Pháp đã ban cho tôi sự bình tĩnh. Khi tôi cảm thấy bị cảm xúc không tốt khống chế, là Đại Pháp đã giúp tôi suy nghĩ một cách lý trí.

Sau khi trải qua ma nạn ban đầu này, cuộc sống của gia đình tôi lại trở lại bình thường. Con trai út của tôi hồi phục tốt và tôi tiếp tục chăm sóc hai cháu còn lại. Nhưng chúng tôi không biết rằng, một trận phong ba nữa lại kéo đến.

Tháng 11 năm 2021, con trai út được đưa đến bệnh viện trong trạng thái khó thở. Cháu được đặt nội khí quản và hôn mê suốt năm ngày. Nhưng trong năm ngày tiếp theo, cháu đã hồi phục hoàn toàn một cách thần kỳ. Sau sự việc này, cháu bắt đầu bập bẹ học nói, trở thành một đứa trẻ vui vẻ, mọi việc diễn ra như mong đợi.

Vào tháng 5 năm 2022, chúng tôi trở về Canada. Công việc dọn nhà và chăm sóc ba đứa trẻ khiến tôi rất bận rộn. Đến tháng 8 năm 2022, con trai tôi lại nhập viện. Cháu không ngừng nôn mửa, mặt tái nhợt và được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu tủy cấp tính. Trong đợt hóa trị đầu tiên, cháu bị khó thở và lại hôn mê và phải đặt nội khí quản trong hai tuần.

Cháu trải qua sáu tháng điều trị. Trong quá tình đó, tôi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn mỗi ngày. Tôi học Pháp hàng ngày, sức chịu đựng của tôi ngày một mạnh mẽ hơn. Trong khó khăn, tôi không ghen tị người khác sống tốt hơn mình, sống thoải mái hơn mình, mà trong tâm tôi là sự cảm ân. Cảm tạ Sư phụ đã cho tôi cơ hội tìm về chân ngã thật sự của mình, một chân ngã thuần chính hơn, không oán không trách, tâm tình bình hòa, vui vẻ.

Đồng thời, con trai út của tôi cũng được thụ ích rất nhiều, nhiều lần vượt qua ranh giới sinh tử mà không bị ảnh hưởng, hơn nữa còn trở nên kiên cường hơn. Cháu lớn lên rất mạnh khỏe và điều này khiến các chuyên gia trong lĩnh vực y tế phải kinh ngạc. Họ không nghĩ cháu lại phát triển thuận lợi đến vậy.

Một bác sĩ nhìn vào hồ sơ của cháu và nói: “Chà, con trai chị thật khiến người ta bất ngờ đó! Tôi không dám tin sau khi cậu bé trải qua nhiều lần nguy kịch mà giờ vẫn hồi phục tốt đến vậy.” Điều này làm tôi nhớ đến hoa sen mà tôi đã tặng cho mọi người, hoa sen giữa bùn lầy, nở rộ mỹ lệ và thuần khiết.

Kết luận

Khi tôi vấp ngã, tôi biết rằng mình phải hướng nội tìm, có như vậy tôi sẽ tìm được dũng khí để đứng lên và giúp tôi trở nên tốt đẹp hơn. Tôi đã học được cách buông bỏ tính cách đa sầu đa cảm, tâm sợ hãi và sự mất an toàn. Tôi không còn bị lợi ích vật chất mê hoặc, hiểu được rằng tâm tính của bản thân mới là điều quan trọng nhất. Là Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến cho chúng ta tâm thái kiên nhẫn không gì sánh được trên thế giới này.

Tôi muốn nhân cơ hội kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới để bày tỏ lòng cảm ân vô hạn của mình đến Sư phụ! Pháp Luân Đại Pháp là ánh sáng rực rỡ trong sinh mệnh của tôi, giúp tôi vượt qua tự ngã, trưởng thành trong khó khăn. Tôi xin trích một đoạn Pháp của Sư phụ để kết thúc bài chia sẻ của mình.

Sư phụ giảng:

“Vậy nói cách khác, đời người ở thế gian này không phải vì để thành tựu gì đó nơi xã hội. Đời người phấn đấu giao tranh, giành giật không từ thủ đoạn, ấy chỉ có thể khiến người ta trở thành xấu. Hạ thế làm người là để tiêu tội nghiệp, lấy tu luyện tốt bản thân làm mục đích. Người đến thế gian vì để được cứu, vì để đợi Sáng Thế Chủ cứu về thế giới thiên quốc nên mới đến làm người; khi chờ đợi đời này đời khác đều đang tích lũy công đức, đó cũng là mục đích của người luân hồi chuyển sinh; loạn thế là vì để thành tựu chúng sinh.” (Vì sao có nhân loại)

(Bài chia sẻ nhân dịp chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 đăng trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/30/209636.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/28/460959.html

Đăng ngày 12-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Học viên Canada: Đại Pháp đã giúp tôi học cách kiên nhẫn (bản dịch) first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Học viên mới tại Hàn Quốc: Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện chân chínhhttps://vn.minghui.org/news/249891-hoc-vien-moi-tai-han-quoc-phap-luan-dai-phap-la-mon-tu-luyen-chan-chinh.htmlTue, 11 Jul 2023 07:52:43 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=249891[MINH HUỆ 28-06-2023] Sau khi các biện pháp ngăn chặn và kiểm soát đại dịch COVID-19 ở Hàn Quốc được dỡ bỏ, ngày càng nhiều người dân Hàn Quốc trở lại với các hoạt động ngoài trời. Mọi người tham gia các […]

The post Học viên mới tại Hàn Quốc: Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện chân chính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hàn Quốc

[MINH HUỆ 28-06-2023] Sau khi các biện pháp ngăn chặn và kiểm soát đại dịch COVID-19 ở Hàn Quốc được dỡ bỏ, ngày càng nhiều người dân Hàn Quốc trở lại với các hoạt động ngoài trời. Mọi người tham gia các loại hoạt động để duy trì lối sống lành mạnh. Hàng tháng, Nhà sách Thiên Thê ở quận Long Sơn đều mở các lớp học chín ngày Pháp Luân Đại Pháp để giới thiệu môn tu luyện cho mọi người.

Pháp Luân Đại Pháp, còn gọi là Pháp Luân Công, là phương pháp tu luyện dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, mang lại những lợi ích tuyệt vời cả về thể chất và tinh thần. Các lớp học chín ngày được mở miễn phí cho tất cả mọi người, người học sẽ được xem video các bài giảng và hướng dẫn luyện các bài công pháp. Trong tháng 6 năm 2023, các học viên mới đã chia sẻ trải nghiệm tu luyện của bản thân sau khi vừa hoàn thành lớp học chín ngày Pháp Luân Đại Pháp.

7e1671cd5fef60ca5c568671085ff76e.jpg

Các học viên mới tham gia các lớp học chín ngày Pháp Luân Đại Pháp tại Hiệu sách Thiên Thê trong tháng 6 luyện bài công pháp thứ năm, Thần thông gia trì Pháp

Tán đồng Pháp lý trong “Nhẫn” có “Thiện”

Bà Ryu Banghyeon, 81 tuổi, trước đây là giáo viên tiểu học và kể từ khi nghỉ hưu, bà đã tham gia nhiều hoạt động như biểu diễn nhạc cụ, đi bộ. Sau khi đại dịch COVID bùng phát, bà bắt đầu tìm kiếm một hoạt động mới để tiếp tục thực hiện sở thích của mình.

Cách đây không lâu, bà Ryu đã được tặng một tờ rơi về Pháp Luân Đại Pháp tại Công viên giải trí Ttukseom Hangang, Seoul. Bà cho hay: “Pháp Luân Đại Pháp thu hút tôi bởi nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của môn tu luyện khiến tôi cảm động.”

Bà hiểu rằng “Chân” nghĩa là mọi người có thể hiểu chân lý để không bị lạc lối, “Thiện” nghĩa là đối xử tốt với mọi người để không ai coi nhau như kẻ thù, và “Nhẫn” là nhẫn chịu gian khổ và khoan dung. Bà đặc biệt tán đồng Pháp lý trong “Nhẫn” có “Thiện” này.

Bà Ryu đã mua sách Pháp Luân Đại Pháp từ hiệu sách Thiên Thê và bắt đầu học các động tác luyện công từ các học viên ở gần nhà. Khi bà biết thông tin vào ngày 13 tháng 5, Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, các học viên sẽ tập trung tại Quảng trường Seoul Plaza để cùng nhau luyện các bài công pháp, bà đã quyết định tham gia.

Bà chia sẻ: “Vào ngày 13 tháng 5, nhiều học viên đã tập trung tại Quảng trường Seoul Plaza, nhưng mọi người chỉ lặng lẽ cùng nhau luyện các bài công pháp rồi lại lặng lẽ tản ra. Điều đó khiến tôi thấy vô cùng đặc biệt bởi với các sự kiện thông thường khi có nhiều người tham gia như vậy, lúc kết thúc thường rất ồn ào. Thế nhưng các học viên Pháp Luân Đại Pháp thì không như vậy. Ban đầu tôi muốn mời người học viên đã hướng dẫn tôi các bài công pháp một bữa, nhưng học viên đó đã từ chối lời mời của tôi và muốn tôi chuyển lời cảm ơn này đến người khác.”

Sau khi thấy thông báo về Lớp học chín ngày đăng trên Tuần báo Minh Huệ, bà Ryu đã đăng ký tham gia lớp học. Bà cho hay: “Mặc dù trước khi lớp học này bắt đầu, tôi vẫn chưa đọc xong các cuốn sách, nhưng tôi muốn thử nhìn xem quyết tâm của mình thông qua lớp học chín ngày này. Tôi muốn xem liệu mình có thể kiên trì hay không. Trên thực tế, tôi đã tham gia tất cả các buổi học.” Bà Ryu cho hay sau này bà cũng muốn dùng tâm thái này để cố gắng tu luyện tinh tấn.

Tham gia các buổi học sau khi chứng kiến những thay đổi ở vợ mình

Ông Park sucheon, 77 tuổi và vợ là bà Park Seungok, 74 tuổi, đã tham gia lớp học chín ngày vào tháng 6. Trong suốt 50 đến 60 năm qua, hai vợ chồng ông đã tiếp xúc với nhiều tôn giáo khác nhau. Cách đây bốn năm, bà Park Seungok thấy một người hơn 80 tuổi luyện tập Pháp Luân Đại Pháp gần Bệnh viện Bohoon Seoul. Sau đó, bà bắt đầu tu luyện.

Bà cho hay: “Trước đó, tôi đã thử các tôn giáo khác nhau và đã tiêu tốn rất nhiều tiền, vì vậy khi biết Pháp Luân Đại Pháp được truyền dạy miễn phí, tôi đã rất ngạc nhiên.” Ba ngày sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, chân của bà vốn lúc nào cũng tê cóng (bà không thể chịu được máy lạnh hay quạt) do loãng xương đã khỏi bệnh một cách thần kỳ.

Bà Park Seungok đã chia sẻ điều kỳ diệu xảy ra với bà. Một hôm, bà bị trượt chân và ngã trong nhà vệ sinh và bị thương ở cổ tay. Việc châm cứu cũng không có tác dụng và cổ tay bà ngày càng sưng to. Bệnh viện cho biết tình trạng sưng đó là do căng dây chằng và phải mất một thời gian mới hết sưng. Sau đó, bà nhớ tới Pháp Luân Đại Pháp nên đã luyện bài công pháp thứ 3. Sau khi luyện công trong 10 phút, chỗ sưng thực sự đã biến mất.

Bà rất ngạc nhiên và sau đó hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện chân chính.

Chồng bà, ông Park sucheon, rất thích nghe nhạc luyện công, vì vậy mỗi khi ông cảm thấy bực bội, bà sẽ bật nhạc luyện công cho ông nghe. Sau khi chứng kiến những thay đổi ở vợ, ông Park Sucheon cũng tham gia lớp học chín ngày.

Ông Park Sucheon từng tham gia chiến tranh ở Việt Nam. Ông chia sẻ: “Khi đó, trên chiến trường, tôi không ngại hy sinh vì đất nước. Tôi nghĩ nếu bản thân may mắn sống sót trở về thì nhất định phải sống chân chính cho đến cuối đời. Vì tôi đã sống sót trở về nên tôi phải làm nhiều điều tốt hơn trong phần còn lại của cuộc đời mình. Những đồng đội của tôi trong cuộc chiến tranh vẫn đang phải chịu tác dụng phụ của chất độc màu da cam, vì vậy tôi cũng muốn giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho họ.”

Hiệu sách Thiên Thê ở Seoul, Hàn Quốc, nằm gần lối vào của cửa ra số 13 của ga Samgakji. Các lớp học chín ngày Pháp Luân Đại Pháp tiếp theo sẽ được tổ chức từ ngày 11 tháng 7 đến ngày 19 tháng 7 năm 2023. Các lớp học buổi sáng sẽ được tổ chức từ 9 giờ 30 sáng đến trưa, và các lớp buổi tối từ 19 giờ 15 đến 21 giờ 30. Để tìm hiểu thêm về các lớp học, vui lòng gọi tới đường dây nóng: 02-504-0860.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/28/462437.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/3/210153.html

Đăng ngày 11-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Học viên mới tại Hàn Quốc: Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện chân chính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
[Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Gia đình chúng tôi không ai bị nhiễm dịchhttps://vn.minghui.org/news/249887-chuc-mung-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi-gia-dinh-chung-toi-khong-ai-bi-nhiem-dich.htmlTue, 11 Jul 2023 07:50:59 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=249887[MINH HUỆ 25-05-2023] Vợ chồng tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vợ chồng con trai và hai cháu nội của chúng tôi cũng biết Đại Pháp là tốt và ủng hộ chúng tôi tu luyện. Tất cả chúng tôi đều […]

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Gia đình chúng tôi không ai bị nhiễm dịch first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-05-2023] Vợ chồng tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vợ chồng con trai và hai cháu nội của chúng tôi cũng biết Đại Pháp là tốt và ủng hộ chúng tôi tu luyện. Tất cả chúng tôi đều được Đại Pháp ban phước và bảo hộ. Dưới đây là những câu chuyện của chúng tôi.

Chồng tôi khỏi ung thư gan giai đoạn cuối

Mùa hè năm 1996, chồng tôi được chẩn đoán ung thư gan giai đoạn cuối. Ông là lãnh đạo của một ban ngành trong chính quyền thành phố. Chính phủ đã chi trả gần 300.000 nhân dân tệ cho chi phí điều trị của ông, nhưng bệnh tình của ông không chuyển biến gì nhiều mà vẫn ngày càng xấu đi.

Bản thân tôi là bác sĩ. Dựa trên kiến ​​thức chuyên môn, tôi biết, tình trạng hoại tử gan và chảy máu thường xuyên ở hệ tiêu hóa của chồng tôi là không thể điều trị bằng thuốc. Huyết sắc tố của ông ấy chỉ có 3,5 gam/decilit, thấp hơn nhiều so với mức bình thường là từ 13,8 đến 17,2 gam/decilit. Trông ông rất xanh xao. Các chuyên gia khuyên ông hãy ngừng điều trị và an dưỡng tại nhà.

Con trai tôi hồi đó còn rất nhỏ. Tôi không thể tưởng tượng mọi việc sẽ ra sao khi không có chồng bên cạnh nữa. Tôi không bỏ cuộc và vẫn tìm kiếm các trị liệu khác cho ông. Đồng nghiệp của tôi đã cố gắng thuyết phục tôi không nên lãng phí tiền bạc và sức lực của mình. Các lãnh đạo đến nhà thăm chồng tôi, nhưng ông ấy đã không thể nói chuyện nữa. Ông chỉ còn nằm thở yếu ớt với đôi mắt nhắm nghiền. Khi nhìn thấy ông, một số người lắc đầu, một số thì nói với tôi: “Chị hãy chuẩn bị tinh thần nhé”.

Họ hàng chồng tôi đến thăm. Tôi biết họ đến để giúp tôi lo việc hậu sự. Cháu trai kéo tôi sang một bên và nói: “Dì ơi, việc sắp xếp tang lễ cho chú đã gần xong. Chúng cháu đã chọn tấm vải liệm, nhà tang lễ và nghĩa trang xong rồi.” Tôi không thể chấp nhận mất chồng được, chỉ nghĩ đến tôi cũng không dám.

Chiều hôm đó, cháu gái chồng từ quê lên, cô ấy là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô đến cuối giường của chồng tôi, chưa kịp nói gì thì chồng tôi bỗng dưng mở mắt!

Cô ấy hỏi, “Bác ơi bác có nhận ra con không?” Chồng tôi không trả lời.

Cháu gái nói: “Chữa chạy bằng thuốc là không còn tác dụng. Chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể mang đến hy vọng cho bác”. Rồi cháu hỏi: “Bác có muốn học Pháp Luân Đại Pháp không?”

Chồng tôi không nói được, nhưng dường như ông ấy hiểu lời cháu gái. Cô cháu lấy máy nghe nhạc ra và bắt đầu mở các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí cho ông ấy nghe. Ông ấy đã mở mắt khá nhiều lần, ngay cả cô y tá cũng nhận thấy.

Cháu gái để lại chiếc máy nghe nhạc cho ông, và tôi tiếp tục mở cho ông ấy nghe. Ông vẫn tiếp tục lắng nghe, và điều kỳ diệu đã xảy ra! Chồng tôi tiến bộ rõ rệt từng ngày. Năng lượng cơ thể ông dần tăng lên. Ông có thể nói chuyện, uống sữa và ăn cháo. Sau hai tuần, ông ấy đã có thể đi lại!

Sự cải thiện về sức khỏe của chồng tôi khiến nhiều bác sĩ và bệnh nhân sửng sốt. Trong vòng chưa đầy ba tuần, ông ấy đã được xuất viện.

Cháu gái của ông lại qua và đưa cho ông một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, rồi dạy chồng tôi luyện các bài công pháp. Chồng tôi có ngộ tính tốt. Ông cảm thấy dòng năng lượng ấm áp chạy khắp cơ thể mình, và ông cảm thấy nhẹ nhàng khi luyện công. Trong vòng chưa đầy sáu tháng, ông ấy đã hoàn toàn bình phục.

Đại Pháp đã cứu mạng chồng tôi. Tất cả những người biết ông ấy đều kinh ngạc trước sự hồi phục kỳ diệu này. Mọi người đều đến thăm và chúc mừng ông.

Bản thân tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm sau đó.

Chào đời với thể trạng yếu ớt, cháu nội của chúng tôi giờ là một thiếu niên khỏe mạnh

Tháng 8 năm 2008, cháu nội đầu của tôi chào đời. Khắp người cháu xuất hiện những đốm máu và số lượng tiểu cầu của cháu chỉ đạt mức 50.000 tiểu cầu/microlit, trong khi mức bình thường là từ 150.000 đến 400.000 tiểu cầu/microlit. Cháu khóc suốt ngày đêm. Bác sĩ cho biết cháu bị nhiễm virus, có thể là do mẹ cháu bị cúm khi mang thai.

Bác sĩ nhi khoa khuyên chúng tôi ngừng điều trị. Con trai tôi vô cùng đau khổ và tham khảo thêm một số chuyên gia ở Bắc Kinh, nhưng đều nhận được câu trả lời như vậy.

Vào thời điểm đó, cháu bé lại bị bệnh vàng da, điều trị trong 6 tuần nhưng không thuyên giảm. Sau khi được xuất viện, tôi bảo con dâu tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” cho cháu, nhưng con dâu không tin.

Vợ chồng tôi quyết định can thiệp. Chúng tôi đứng ở cuối giường của cháu và nói: “Con hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Đại Pháp sẽ cứu con.” Chúng tôi lặp đi lặp lại 9 chữ vàng và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Hai ngày sau, bệnh vàng da của cháu nội biến mất và cháu cũng biểu hiện dễ chịu hơn.

Mặc dù vậy, con dâu tôi vẫn phản đối Đại Pháp. Cháu đã vứt bỏ tài liệu Đại Pháp và thẻ bình an tôi đưa. Con trai tôi bảo tôi đừng đưa cho cô ấy bất cứ thứ gì nữa.

Con dâu đã giữ khoảng cách với tôi, không nói chuyện hay giao tiếp bằng mắt với tôi, như thể không có tôi ở đó. Điều đó khiến tôi bị tổn thương. Mặc dù ý thức được rằng mình là người tu luyện, nhưng tôi vẫn còn những khoảnh khắc yếu mềm này.

Khi cháu nội tôi lên bốn tuổi, cháu đột nhiên xuất hiện triệu chứng dị ứng. Cháu đã làm xét nghiệm dị ứng tại Bệnh viện Hiệp Hòa, một bệnh viện danh tiếng ở Bắc Kinh và kết quả cháu bị dị ứng với 24 thứ, bao gồm cả gió, hoa, cỏ và sữa. Bất cứ khi nào tiếp xúc với những thứ này, cháu sẽ bị ho và khó thở. Cháu không thể nằm ngủ và chỉ có thể ngủ ngồi. Hàng tháng, cháu phải nhập viện để tiêm steroid. Bác sĩ cho biết bệnh dị ứng của cháu không thể chữa được.

Vợ chồng tôi bảo cháu nội nhẩm niệm 9 chữ chân ngôn cùng với chúng tôi. Sau một vài ngày, chứng dị ứng của cháu đã biến mất cho đến tận bây giờ.

Ở trường học, cháu tôi vào Đội Thiếu niên Tiền phong. Tôi giải thích với cháu về Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó, rằng chúng là tổ chức xấu và chúng ta không nên tham gia để trở thành đồng phạm với tội ác của nó. Cháu đã đồng ý rút khỏi nó.

Con dâu phát hiện ra chúng tôi khuyên cháu nội học thuộc lòng 9 chữ chân ngôn nên đã cãi nhau với chồng, thậm chí còn dọa ly hôn.

Con trai tôi cũng buồn. Cháu đi công tác và không về nhà trong hai tuần. Con gọi điện cho tôi và khóc: “Con biết vợ con đối xử thật tệ với bố mẹ mặc dù bố mẹ đã làm rất nhiều điều cho chúng con. Nếu cô ấy nhất quyết đòi ly hôn, con sẽ không cản nữa.”

Tôi nói: “Một mình cô ấy chăm sóc cho hai đứa trẻ là không dễ dàng. Bố mẹ mong con và gia đình nhỏ của mình được hạnh phúc. Con hãy về nhà sớm và giải quyết mọi việc với vợ, chứ không nên chọn ly hôn làm giải pháp.”

Con dâu tôi đã rất sợ khi chồng đi lâu không về. Cô ấy đã gọi cho chồng và nói rằng sẽ không ngăn cản con trai học Đại Pháp nữa.

Đồng thời, khi con dâu đến thăm tôi, tôi đã giải thích cho cô ấy về việc chính quyền cộng sản Trung Quốc đã tuyên truyền phỉ báng Đại Pháp như thế nào và nhiều quan chức cấp cao đã phải chịu quả báo vì tham gia vào cuộc bức hại. Cô ấy đã hiểu và xin lỗi tôi.

Sau đó, con dâu đã thay đổi hoàn toàn. Cháu đến thăm chúng tôi thường xuyên và thể hiện tâm kính trọng hơn đối với Đại Pháp và Sư phụ.

Không bị nhiễm dịch

Đại dịch ba năm qua đã lấy đi sinh mệnh của rất nhiều người. Biết rằng đại dịch sẽ nhắm vào chế độ cộng sản, con trai tôi luôn nhẩm niệm chín chữ chân ngôn của Đại Pháp và khuyến khích các đồng nghiệp thoái Đảng bất cứ khi nào có thể. Có lần, cháu đã từng dùng nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp để giúp đỡ một đồng nghiệp gặp mâu thuẫn. Người đồng nghiệp đó không còn tức giận nữa và cảm ơn cháu vì lời khuyên hữu ích.

Một ngày nọ, cháu nội gọi cho tôi và nói: “Tất cả 60 học sinh trong lớp của cháu và thầy cô giáo đều có kết quả xét nghiệm dương tính với COVID-19, chỉ có cháu không bị!”

Trong ba năm qua, cả sáu người trong gia đình tôi không ai bị nhiễm COVID-19.

Bà thông gia của tôi bị gãy chân và không thể ngủ được. Tôi đến thăm bà ấy và khuyên bà ấy niệm 9 chữ chân ngôn. Tôi nói với bà ấy những thông tin cơ bản về Đại Pháp và những câu chuyện về những người được Đại Pháp ban phước và bảo hộ khi họ tin tưởng và thành kính với Đại Pháp. Bà ấy đồng ý thử. Con dâu sau đó nói với tôi rằng mẹ cô ấy đã có thể ngủ được và cơn đau của bà cũng đã giảm bớt!

Đại Pháp đã cứu tất cả gia đình chúng tôi. Lòng cảm ân của chúng tôi đối với Đại Pháp là không thể diễn tả được bằng lời.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên website này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ có thể sẽ kết tập nội dung trên website để xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/25/460155.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/29/209617.html

Đăng ngày 11-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post [Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Gia đình chúng tôi không ai bị nhiễm dịch first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Đài Loan: Độc giả bày tỏ sự trân quý đối với các bài viết mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giớihttps://vn.minghui.org/news/249832-dai-loan-doc-gia-bay-to-su-tran-quy-doi-voi-cac-bai-viet-mung-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi.htmlSun, 09 Jul 2023 11:49:38 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=249832[MINH HUỆ 14-06-2023] Hưởng ứng Thông tri kêu gọi gửi bài nhân kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới2023, gần đây, hàng nghìn bài viết đã được gửi về cho Minh Huệ Net. Trong số đó, 60 bài đã được chọn đăng trên Minghui.org […]

The post Đài Loan: Độc giả bày tỏ sự trân quý đối với các bài viết mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Nghiệp Như Nhân, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 14-06-2023] Hưởng ứng Thông tri kêu gọi gửi bài nhân kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới2023, gần đây, hàng nghìn bài viết đã được gửi về cho Minh Huệ Net. Trong số đó, 60 bài đã được chọn đăng trên Minghui.org và được mọi người trên khắp thế giới đón đọc.

Nhiều độc giả ở Đài Loan sau khi đọc những bài viết trên đã chia sẻ thể hội của họ. Nhiều người cảm thấy sự đề cao của các học viên thật đáng kinh ngạc, đó là những điều mà người thường không thể làm được. Trong khi một số cho biết họ đã học được rất nhiều điều từ những bài viết này và rất ấn tượng trước uy lực của Pháp Luân Đại Pháp.

Sức mạnh nội tâm đến từ thiện niệm

Ông Dịch Tần, quản lý của một trung tâm thể hình ở Đài Bắc, cho biết ông rất ấn tượng với bài “Hành thiện đắc phúc báo”. Chồng của tác giả bài viết từng bị bỏ tù vì những hành vi phạm pháp. Tuy nhiên, sau khi được trả tự do, anh ta và những người bạn xã hội đen của mình lại tiếp tục lên các kế hoạch hành ác nhằm “kiếm bộn tiền” và không ngừng đối xử tệ bạc với vợ. Cho dù có bị chồng đối xử tệ bạc đến đâu, vợ anh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp, vẫn luôn tử tế, kiên nhẫn với chồng và khuyên chồng rời bỏ con đường cũ. Dần dần, người chồng đã quyết định tránh xa những người bạn xã hội đen của và tránh phạm thêm tội ác.

Tiếp đến là câu chuyện của cặp vợ chồng có một cháu trai vốn nhiễm nhiều thói hư tật xấu từ khi còn nhỏ. Mặc dù người cháu trai đã vay 70.000 nhân dân tệ của hai vợ chồng và không có khả năng trả nợ nhưng họ vẫn luôn ủng hộ và tiếp tục giúp đỡ cháu. “Tôi đã rất xúc động,” ông Dịch nói, “bởi hầu hết mọi người khi gặp tình huống như vậy sẽ nghĩ cháu trai đã hết hy vọng và chỉ muốn tránh xa. Nhưng người học viên này đã nhờ chồng của cô ấy giúp cháu trai tìm được việc làm, dần dần cảm hóa được cháu trai và giúp cậu ấy đi đúng hướng.”

Sau khi nữ học viên phải sống xa gia đình vì cuộc bức hại, trong khi chồng của cô bị bỏ tù, chính người cháu trai đã mua nhà cho họ, số tiền đó vượt xa số tiền mà cặp vợ chồng đã từng cho người cháu vay. Người cháu cũng khởi nghiệp kinh doanh thành công. “Đây chính là sức mạnh của thiện niệm!” ông Dịch nói.

“Trong câu chuyện đó, tác giả là một phụ nữ mạnh mẽ. Tôi cho rằng, định nghĩa về phụ nữ mạnh mẽ không chỉ là có thể gánh vác cuộc sống, mà còn là có nội lực mạnh mẽ và không bị bất kể sự việc gì hạ gục. Nữ học viên này có một cuộc sống không hề suôn sẻ: Chồng cô bị bỏ tù mấy lần và cha cô qua đời. Nhưng dù chuyện gì xảy ra, thay vì than oán hay bỏ cuộc, cô vẫn có thể giữ tấm lòng thiện lương. Nhờ vậy, cô ấy đã lần lượt vượt qua khó khăn”.

Ông Dịch nói tiếp: “Thực ra, cuộc đời mỗi người không ai là không gặp phong ba bão táp. Khi gặp phải những chuyện không hài lòng hay bế tắc, mọi người trở nên thất vọng và đổ lỗi cho người khác mà không biết rằng càng lo lắng muốn nhanh chóng giải quyết, thì sự tình càng trở nên phức tạp hơn. Nếu chúng ta có thể học hỏi từ nữ học viên này và đối xử với mọi người bằng sự chân thành và tử tế, thì những trở ngại này có thể được hóa giải và trong quá trình đó, chúng ta có thể đề cao bản thân rất nhiều — và những gì thu hoạch được vượt xa cả những gì chúng ta mong đợi.”

Ông cho biết thêm với sự đồng cảm sâu sắc: “Bất kể người nữ học viên này gặp phải chuyện gì, thì đều có thể gặp dữ hóa lành, bởi vì trong lòng cô ấy có lòng tốt, và lòng tốt này đủ mạnh để cảm hóa những người xung quanh cô ấy.”

Bí quyết của trường thọ và khỏe mạnh

Ông Lữ Lý Tổ, Chủ tịch sáng lập Hiệp hội Văn hóa Đài Loan tại Đào Viên, cho biết ông rất ấn tượng với bài viết: “Tôi quét tuyết trên mái nhà ở tuổi 90.” Ông Lữ năm nay đã 86 tuổi, rất khỏe mạnh và thích làm việc trong khu vườn của mình. Ông thậm chí có thể leo lên ngọn cây để tỉa cành, mặc dù gia đình ông cố gắng ngăn cản.

Tác giả của bài viết này là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 94 tuổi ở tỉnh Hà Bắc. Bà bắt đầu tu luyện ở tuổi 68 và luôn cảm thấy khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. Sau khi tu luyện, những căn bệnh hành hạ bà trong nhiều thập kỷ đã biến mất, từ viêm thanh quản đến tật chân đi khập khiễng. Hàng xóm của bà đã rất vui mừng cho bà.

Học viên này sống ở nông thôn và thường đạp xe đến cánh đồng của gia đình để giúp thu hoạch lúa mì và ngô. Bà ấy cũng tưới nước và cày. Có vẻ như không có gì bà ấy không thể làm. Vào mùa thu, bà thậm chí còn xới đất bằng một cái cào nặng.

Ông Lữ cũng là một người lớn lên ở nông thôn và giúp gia đình làm công việc đồng áng từ khi còn học tiểu học cho đến đại học. Ông nói rằng đó là lý do tại sao bài báo gây được sự đồng cảm lớn với ông.

Khi tác giả 91 tuổi, bà vẫn cào tuyết trên mái nhà. Một người hàng xóm nhìn thấy bà và đã chụp ảnh lại bằng điện thoại di động. Anh ấy nói: “Dì ơi, con muốn chụp một bức ảnh của dì và đăng lên Internet để mọi người có thể nhìn thấy một cụ bà 90 tuổi đang quét tuyết trên mái nhà! Cháu định sẽ nộp đơn xin ghi vào Sách kỷ lục Guinness!” ông Lữ cho biết đây là minh chứng cho thấy Pháp Luân Đại Pháp phi thường như thế nào.

Mô tả về cách nữ học viên này cải thiện tâm tính cũng rất cảm động. Chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, người học viên này luôn đối xử tốt với người khác. Ngay cả khi con gái bị bố mẹ chồng bắt nạt, bà cũng không đấu tranh với họ và xử lý tình huống một cách hòa bình. “Điều này không dễ thực hiện vì hầu hết các bậc cha mẹ đều làm mọi cách để bảo vệ con mình. Những gì học viên này đã làm vượt xa những gì một người thường có thể làm – đó là minh chứng cho sức mạnh của lòng tốt.”

Đọc những câu chuyện này khiến ông Lữ càng tò mò hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Ông cho biết ông sẽ đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Cuối bài, tác giả viết: “Ngày xưa, các hoàng đế của các triều đại Trung Quốc đã tìm kiếm bí quyết trường thọ nhưng không ai tìm ra. Ngày nay, Đại Pháp ngàn năm có một này đang phổ truyền khắp thế giới. Bất cứ ai muốn tránh tai họa, kéo dài tuổi thọ và có sức khỏe tốt, hãy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và bạn sẽ được thọ ích lâu dài.”

Ông Lữ tâm đắc với điều này. Ông cho biết sức khỏe tốt và tuổi thọ rất quan trọng. Ông cảm thấy trách nhiệm của mình là truyền lại văn hóa cho các thế hệ tương lai và đã bắt đầu học năm bài công pháp.

Một gia đình hạnh phúc

Cô Lý, vợ của ông Lữ là một giáo viên. Cô thích đọc bài: “Chuyển biến quan niệm, đối xử tốt với mẹ chồng”.

Người học viên luôn mâu thuẫn với mẹ chồng, và cả hai đều không hài lòng. Sau khi bắt đầu chiểu theo các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp và hướng nội, cô trở nên từ bi hơn và mối quan hệ của cô với mẹ chồng đã được cải thiện rất nhiều. Mọi người trong gia đình nhìn thấy điều này và rất ấn tượng.

“Người ta thường nói mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu là vấn đề muôn thuở,” cô Lý nói. “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thật đáng khâm phục. Họ có thể quan tâm đến người khác và thay đổi hoàn toàn tình hình. Sau này nếu có duyên, tôi sẽ đọc các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp.”

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/6/14/461895.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/15/209896.html

Đăng ngày 09-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Đài Loan: Độc giả bày tỏ sự trân quý đối với các bài viết mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>