Tham khảo - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Thu, 06 Mar 2025 12:34:23 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.3Những người tin vào lời dối trá của ĐCSTQ sẽ không có tương laihttps://vn.minghui.org/news/280549-nhung-nguoi-tin-vao-loi-doi-tra-cua-dcstq-se-khong-co-tuong-lai.htmlThu, 06 Mar 2025 12:34:23 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280549[MINH HUỆ 26-02-2025] Một bài viết trên Minh Huệ Net gần đây đã khiến tôi phải suy ngẫm. Trong bài “Thế gian sao lại có cuốn sách hay đến vậy – Thể hội tu luyện của các học viên mới khi tham gia lớp […]

The post Những người tin vào lời dối trá của ĐCSTQ sẽ không có tương lai first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-02-2025] Một bài viết trên Minh Huệ Net gần đây đã khiến tôi phải suy ngẫm. Trong bài “Thế gian sao lại có cuốn sách hay đến vậy – Thể hội tu luyện của các học viên mới khi tham gia lớp học chín ngày ở Seoul”, ông Cho Seung Yeon đã tham dự lớp học Pháp Luân Đại Pháp 9 ngày sau 10 năm kể từ lần đầu tiên ông biết đến môn tu luyện qua người hàng xóm của mình.

Lý do ông Cho trì hoãn đến 10 năm mới bắt đầu tu luyện là bởi vì, hồi đó, ông nhìn thấy bức ảnh một học viên bị tra tấn và hiểu lầm rằng Pháp Luân Đại Pháp là không tốt, vì vậy ông đã có một cái nhìn tiêu cực về pháp môn này.

Tôi từng luôn nghĩ rằng chỉ có người dân ở Trung Quốc mới là nạn nhân của những tuyên truyền phát tán bởi ĐCSTQ do sự phong tỏa thông tin. Còn những người sống ở các quốc gia dân chủ có quyền truy cập vào mọi thông tin trên internet, thì họ sẽ không bị lừa dối bởi những lời dối trá phỉ báng của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Nhưng tôi đã nhầm. Sự tuyên truyền của ĐCSTQ đã tràn lan trên internet, và khi người dân ở các quốc gia dân chủ đọc phải và không tìm hiểu thêm để biết Pháp Luân Đại Pháp thực sự là gì, họ sẽ tin vào điều đó. Chỉ những ai cố gắng tìm hiểu sự thật và đọc các sách của Pháp Luân Đại Pháp mới không bị ĐCSTQ lừa dối.

Quan điểm của ông Cho về Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi hoàn toàn sau khi ông đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân: “Lần đầu tiên đọc Chuyển Pháp Luân,tôi đã rất chấn động. Ồ! Thế gian sao lại có cuốn sách hay đến vậy! Những điều tôi vẫn luôn muốn tìm lời giải, hóa ra lại đều có trong cuốn sách này. Trước đây, tôi đã đọc rất nhiều các sách tôn giáo và sách tu dưỡng tâm tính, nhưng có gộp hết tất cả các nội dung đó lại thì căn bản cũng không thể nào sánh nổi với cuốn Chuyển Pháp Luân này. Vì vậy, tôi lập tức quyết định bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.”

Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, ông Cho đã bỏ rượu. Bản thân ông không thể tin được điều đó bởi vì ông thường uống ít nhất ba chai rượu mỗi ngày.

Ông cho biết: “Sau khi bỏ rượu, tôi bị đi ngoài ra máu, sau khi đi bệnh viện kiểm tra, bác sỹ nói không có vấn đề gì. Sau khi đọc xong Chuyển Pháp Luân, tôi mới biết đó là Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi.”

Ông Cho đã có được sức khỏe tốt vì ông may mắn được thấy và đọc “một cuốn sách hay đến vậy” như lời ông nói. Đáng tiếc là, đối với nhiều người ở Trung Quốc, họ tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ và không chịu đọc các cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp. Nếu họ đọc sách Đại Pháp và chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn được giảng trong sách, họ sẽ đều trở thành những người tốt và có được sức khỏe tốt. Và đã không có nhiều sinh mệnh bị mất đi trong đại dịch đến vậy

Mỗi sinh mệnh đều đáng trân quý. Sáng Thế Chủ ban cơ hội được cứu cho tất cả những ai giữ thiện niệm và tín Thần. Còn đối với những người phát tán những lời dối trá của ĐCSTQ về Pháp Luân Đại Pháp, họ chính là đang hủy hoại tương lai của chính mình và tương lai của những người tin vào những lời dối trá đó.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/26/491127.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/28/225671.html

Đăng ngày 06-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Những người tin vào lời dối trá của ĐCSTQ sẽ không có tương lai first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Thời báo New York Times đã thay đổi như thế nàohttps://vn.minghui.org/news/280451-thoi-bao-new-york-times-da-thay-doi-nhu-the-nao.htmlMon, 03 Mar 2025 12:45:18 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280451[MINH HUỆ 25-02-2025] Chân thực, chính xác và khách quan là nền tảng đạo đức cốt lõi của báo chí. Nhưng trước cám giỗ của lợi ích vật chất, như những quyền lợi mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) có thể mang lại, quan điểm của một cơ quan […]

The post Thời báo New York Times đã thay đổi như thế nào first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Khởi Minh

[MINH HUỆ 25-02-2025] Chân thực, chính xác và khách quan là nền tảng đạo đức cốt lõi của báo chí. Nhưng trước cám giỗ của lợi ích vật chất, như những quyền lợi mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) có thể mang lại, quan điểm của một cơ quan truyền thông có thể thay đổi. Có thể nhận thấy sự thay đổi này ở Thời báo New York Times sau khi xem xét những bài viết của thời báo này về cuộc bức hại Pháp Luân Công trong những năm qua.

Trước cuộc thỉnh nguyện hòa bình của các học viên Pháp Luân Công ở Bắc Kinh vào ngày 25 tháng 4 năm 1999, New York Times là một trong những tờ báo đầu tiên đưa tin vào ngày 27 tháng 4 năm 1999 qua bài viết có tựa đề: “Tại Bắc Kinh: Tiếng gầm của những người biểu tình trong im lặng”, trong đó viết: các học viên giữ yên lặng và ôn hòa, và “… trong đất nước 1,2 tỷ dân này, đây là một nhóm lớn với khoảng 70 triệu học viên, theo ước tính của chính phủ Trung Quốc.”

Khi các học viên Pháp Luân Công tổ chức một cuộc họp báo tại Hiệp Hội Phóng viên Liên Hợp Quốc (UNCA) vào ngày 7 tháng 10 năm 1999, New York Times cũng đưa tin về sự kiện này. Theo ông Erol Avdovic, chủ tịch của UNCA, người đã mời các học viên tham gia sự kiện, một người phát ngôn của phái đoàn Trung Quốc tại Liên Hợp Quốc đã yêu cầu hoãn hoặc hủy cuộc họp báo này, nhưng đề nghị của vị này đã bị từ chối. Bởi vì từ khi thành lập vào năm 1948, UNCA luôn thúc đẩy tự do ngôn luận, điều mà ĐCSTQ sợ nhất. Ở Trung Quốc đại lục, nơi ĐCSTQ phỉ báng Pháp Luân Công, mọi người chỉ có thể nghe thấy những vu khống về pháp môn. Việc phơi bày sự thật một cách kịp thời là vô cùng quan trọng đối với quyền được biết của công chúng, và để bảo vệ nhân quyền của các học viên Pháp Luân Công.

Ngày 21 tháng 1 năm 2000, thời báo New York Times đã đưa tin về việc giam giữ hơn 50 học viên Pháp Luân Công ở Bệnh viện Tâm thần Chu Khẩu Điếm. Ông Dương Dương, người phát ngôn của một đồn cảnh sát gần bệnh viện, nói với phóng viên AFP rằng những học viên này không phải là bệnh nhân; mà họ bị giam giữ ở đây để được “cải tạo”. Bài báo của New York Times đã phơi bày âm mưu thâm độc của ĐCSTQ trong việc sử dụng các bệnh viện tâm thần để bức hại các học viên Pháp Luân Công.

Năm 2001, New York Times đã trích dẫn một báo cáo điều tra mới được công bố, cho thấy chính phủ Trung Quốc đã sử dụng các biện pháp chính trị để đưa các học viên Pháp Luân Công và những người bất đồng chính kiến vào bệnh viên tâm thần nhằm bức hại họ. Các trường hợp tương tự nhanh chóng được đưa ra ánh sáng và thu hút sự chú ý cũng như chỉ trích của các tổ chức nhân quyền quốc tế.

Tháng 2 năm 2000, New York Times đưa tin Báo cáo Nhân quyền năm 1999 của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ tập trung vào Trung Quốc. Ngoài ra, tờ báo còn nêu rõ rằng sau khi chính quyền Clinton quyết định lên án hồ sơ nhân quyền của Trung Quốc tại Hội nghị Nhân quyền Liên Hợp Quốc ở Geneva vào ngày 6 tháng 3 năm 2000, Trung Quốc đã cố gắng sử dụng biện pháp ngoại giao thường xuyên và các thủ đoạn quen thuộc để lảng tránh sự chỉ trích này

Ngày 21 tháng 9 năm 2005, New York Times đăng một bài báo về sự bất công trong hệ thống tư pháp ở Trung Quốc, bao gồm lạm dụng tra tấn để lấy cung và coi thường sinh mạng con người. Theo bài báo, thay vì bảo vệ quyền lợi cho người dân, luật pháp Trung Quốc đã trở thành nguồn gốc của nỗi kinh hoàng đối với người dân ở quốc gia này.

Trong nhiều năm, thời báo New York Times đã theo dõi và đưa những tin tích cực về Pháp Luân Công. Tờ báo đã cung cấp cho Quốc hội Hoa Kỳ các báo cáo về cuộc bức hại Pháp Luân Công cũng như những vi phạm nghiêm trọng về nhân quyền của các học viên. New York Times cũng đã chia sẻ với thế giới thông tin chân thực về cuộc bức hại tàn khốc đối với những người Trung Quốc tin vào Chân-Thiện-Nhẫn, vốn là điều ĐCSTQ căm ghét.

Những thay đổi bất ngờ

Năm 2006, một nhóm các học viên Pháp Luân Công tài năng ở Mỹ đã thành lập Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun tại New York, nhằm mục đích phục hưng nền văn hóa 5.000 năm của Trung Hoa. Việc Shen Yun trình diễn văn hóa truyền thống rõ ràng động đến sự căm giận của ĐCSTQ.

Vì Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun có trụ sở tại Hoa Kỳ, ĐCSTQ không thể trực tiếp đàn áp hoặc đình chỉ được nên đã triển khai các thủ đoạn quen thuộc như dùng tiền để mua chuộc các cơ quan truyền thông, quan chức và côn đồ ở nước ngoài, sử dụng Lãnh sự quán Trung Quốc với sự hỗ trợ của các đặc vụ của ĐCSTQ trực tiếp can thiệp và gây rắc rối cho Đoàn bằng các cách thức đê tiện như quấy rối, đe dọa bạo lực, vu cáo pháp lý, phá hoại xe buýt của Đoàn v.v..

Năm 2008, thời báo New York Times đột nhiên thay đổi hoàn toàn giọng điệu khi đưa tin về các buổi biểu diễn của Shen Yun. Tuy nhiên, việc đưa tin phiến diện và sai sự thật – theo kiểu truyền thông của ĐCSTQ – tại Hoa Kỳ là không áp dụng nổi, bởi vì người Mỹ không phải là người Trung Quốc, họ không có tường lửa, có thể tự mình suy nghĩ độc lập, không dễ bị các phương tiện truyền thông đánh lừa.

Trên thực tế, các bài báo đưa tin sai lệch của New York Times đã khơi dậy sự tò mò của người Mỹ và khiến nhiều người đến xem Shen Yun hơn. Ông Angus, một bác sỹ ở New Jersey, sau khi xem buổi biểu diễn của Shen Yun cho biết ông rất thích chương trình này, và nói thêm rằng bài báo trên tờ New York Times không đáng tin cậy. Ông cho hay giọng ca, vũ đạo, biên đạo và các câu chuyện trong chương trình đều rất hay, buổi biểu diễn tuyệt vời hơn nhiều so với bài báo mô tả.

Bài báo của New York Times đã cho công chúng thấy sự ảnh hưởng của ĐCSTQ, và phơi bày những thỏa thuận ngầm giữa tờ báo này với Đảng. Mặc dù những năm sau đó có những bài viết tích cực về Pháp Luân Công, nhưng một khi rơi vào nanh vuốt của ĐCSTQ, sẽ rất khó để thoát khỏi nó. Và quả đúng như vậy, vào năm 2014, thời báo New York Times đã cấp diễn đàn cho doanh nhân Trung Quốc Trần Quang Tiêu bôi nhọ Pháp Luân Công. Với chiêu trò mua lại New York Times, ông Trần đã tổ chức một cuộc họp báo ở New York để một lần nữa cường điệu vụ tự thiêu giả xảy ra 13 năm trước. ĐCSTQ đã dàn dựng vụ tự thiêu này để phỉ báng Pháp Luân Công và biện minh cho cuộc bức hại.

Chỉ cần tìm hiểu một chút về Pháp Luân Công sẽ thấy môn tu luyện này cấm chỉ tự sát, và dạy người ta trở thành người tốt và biết trân trọng cuộc sống. Ngược lại, ĐCSTQ coi thường mạng sống con người đã giết hại hàng chục triệu người Trung Quốc trong các chiến dịch chính trị của nó. Song, trước sự mua chuộc của ĐCSTQ, New York Times đã quay lưng lại với những tiêu chuẩn đạo đức và bán rẻ lương tâm của mình.

Vì sao vị doanh nhân Trung Quốc kia lại giả vờ mua lại thời báo New York Times mà không phải một cơ quan truyền thông khác? Có lẽ New York Times đã chịu ảnh hưởng nặng nề của ĐCSTQ, khiến chế độ này dễ dàng sử dụng tờ báo như một vũ khí tuyên truyền.

Ngày 7 tháng 7 năm 2020, thời báo New York Times một lần nữa đóng vai trò là cơ quan ngôn luận của ĐCSTQ khi chỉ trích phần mềm do các học viên Pháp Luân Công phát triển nhằm cho phép người dân ở Trung Quốc vượt tường lửa internet của ĐCSTQ. Bằng việc trích dẫn lời của bà Rebacca MacKinnon, cựu Trưởng Văn phòng CNN tại Bắc Kinh, bài báo đã hạ thấp vai trò của phần mềm. Nhưng luận điệu này hoàn toàn không phù hợp với thực tế. Nếu phần mềm không hiệu quả, thì vì sao ĐCSTQ lại chi những khoản tiền khổng lồ để xây dựng tường lửa internet? Vì sao ĐCSTQ chi khoản tiền lớn cho việc kiểm duyệt internet và WeChat ở đại lục, và tìm cách xóa các bài báo phơi bày tình trạng thực tế ở Trung Quốc? Hành động của ĐCSTQ cho thấy tầm quan trọng của phần mềm phá vỡ sự kiểm duyệt của nó.

Sự xâm nhập chưa từng có

Cuối năm 2020, ĐCSTQ đã mở rộng phạm vi của Đại hội Đại biểu Toàn quốc lần 19 về đào tạo truyền thông và mạng xã hội, đồng thời tài trợ cho năm cơ quan truyền thông lớn, trong đó có thời báo New York Times, đến thăm Trung Quốc. Những người vốn quen với các thủ đoạn của ĐCSTQ đều biết “chuyến thăm Trung Quốc” này là một hình thức hối lộ với mục đích thao túng. Bị lợi ích làm cho mờ mắt, New York Times còn đâu tâm trí quan tâm đến nhân quyền?.

Năm 2024, trong vòng chưa đầy nửa năm, thời báo New York Times đã đăng tám bài viết vu khống Shen Yun và Pháp Luân Công. Liệu những bài viết này có phù hợp với tiêu chuẩn biên tập mà tờ báo công bố là “khách quan” và “không sợ hãi hay thiên vị” không?

Những người bị mờ mắt trước vật chất không dễ mà hiểu được tín ngưỡng đối với Thần và cảnh giới của người tu luyện chân chính. Các học viên Pháp Luân Công tuân theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn, họ có thể chịu đựng cuộc bức hại suốt hơn hai thập kỷ và kiên định với đức tin của mình bất chấp các chiến thuật khủng bố của ĐCSTQ.

Hầu hết người Trung Quốc tự trói mình với ĐCSTQ do bị dụ dỗ, hoặc bị đe dọa và bức hại tàn bạo. Các nguyên thủ quốc gia và các tổ chức chính trị, kinh tế và văn hóa trong cộng đồng quốc tế cũng không thể ngăn chặn được sự xâm nhập, âm mưu phá hoại, mặt trận thống nhất, chiến tranh không giới hạn và các chiêu trò tàn ác khác của ĐCSTQ.

Thời báo New York Times đã trở thành một trong những tờ báo lớn hàng đầu ở Hoa Kỳ vì chủ sở hữu ban đầu của tờ báo này đã tuân thủ các nguyên tắc đưa tin được đặt ra khi tờ báo bên bờ vực phá sản vào năm 1896: “Đưa tin một cách khách quan, không sợ hãi hay thiên vị, không phân biệt đảng phái, khu vực, hoặc bất kỳ lợi ích đặc biệt nào.”

Vậy mà ngày nay sau một thế kỷ, chủ sở hữu của thời báo New York Times rốt cuộc là ai? Ai đã khiến cho tờ báo này từ bỏ các nguyên tắc đưa tin, chấp nhận tinh thần cộng sản và có nguy cơ mất lòng tin ở công chúng?

Chân-Thiện-Nhẫn là giá trị phổ quát. Nhà sáng lập Pháp Luân Công, Đại sư Lý Hồng Chí, giải thích rằng những người phù hợp với giá trị này sẽ là người tốt, còn ai rời xa giá trị này thì là người xấu. Mỗi người đều đang tự đánh giá và lựa chọn con đường mà mình sẽ đi. Những ai tiếp tục hành ác, bao gồm cả việc tiếp tay ĐCSTQ bức hại những người vô tội, sẽ phải chịu trách nhiệm về hành động của mình trước Thần.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/25/491112.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/27/225661.html

Đăng ngày 03-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Thời báo New York Times đã thay đổi như thế nào first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Dùng tiêu chuẩn gì để đo lường tu luyện của chúng ta?https://vn.minghui.org/news/280375-dung-tieu-chuan-gi-de-do-luong-tu-luyen-cua-chung-ta.htmlSat, 01 Mar 2025 15:00:04 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280375[MINH HUỆ 18-02-2025] Sau khi xem một vòng các bài giao lưu dựa trên Pháp, tại đây, tôi xin đưa ra một vấn đề trực tiếp hơn: Nên dùng tiêu chuẩn gì để đo lường tu luyện của chúng ta? Làm sao nhìn ra thiếu sót của chúng ta? 1. […]

The post Dùng tiêu chuẩn gì để đo lường tu luyện của chúng ta? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Thanh Tỉnh

[MINH HUỆ 18-02-2025] Sau khi xem một vòng các bài giao lưu dựa trên Pháp, tại đây, tôi xin đưa ra một vấn đề trực tiếp hơn: Nên dùng tiêu chuẩn gì để đo lường tu luyện của chúng ta? Làm sao nhìn ra thiếu sót của chúng ta?

1. Tình huống của hôm nay đã khác, nên dùng tiêu chuẩn cuối cùng để đo lường tu luyện của chúng ta

Về việc “dùng tiêu chuẩn gì để đo lường tu luyện của chúng ta”, đệ tử Đại Pháp dĩ Pháp vi Sư, đương nhiên là dùng Đại Pháp làm tiêu chuẩn, từ đó nhìn ra thiếu sót của bản thân, đây là toàn bộ đáp án thống nhất. Trong vấn đề này, thường không có đáp án cụ thể, vì “Tầng khác nhau có Pháp của tầng khác nhau” (Bài giảng thứ nhấtChuyển Pháp Luân). Đệ tử Đại Pháp tu luyện tại tầng thứ khác nhau, trạng thái khác nhau, Đại Pháp sẽ triển hiện cho đệ tử Đại Pháp nội hàm khác nhau, các phương diện khác nhau, vậy nên trong tình huống thông thường, vấn đề này không có đáp án thống nhất.

Nhưng tình huống hôm nay đã khác. Vì tu luyện Chính Pháp đã đi đến giai đoạn gần cuối rồi, vậy thì cần dùng tiêu chuẩn cuối cùng để đo lường người tu luyện chúng ta. Ở đây, cá nhân tôi nhận thức rằng, mỗi một đệ tử Đại Pháp đều có thể dùng những gì Sư phụ giảng trong kinh văn “Cảm ơn thiếp chúc của chúng sinh” ngày 1 tháng 1 năm 2007 để đo lường lại bản thân.

Sư phụ giảng:

“Thành tâm mong rằng các đệ tử Đại Pháp của tôi đều có thể viên mãn! Thành tâm mong rằng con người thế gian đều [hiểu] rõ chân tướng, nhận rõ ra những độc hại do ác ma tà đảng lớn nhất được định ra trong lịch sử cấp nhân loại để gây ra cho người Trung Quốc và toàn thế giới, những bức hại mà [chúng gây ra] cho các đệ tử Đại Pháp, và đều vượt qua kiếp [nạn] lớn nhất của chúng sinh trong lịch sử này, thành tâm mong rằng chúng sinh đều được cứu!” (Cảm ơn thiếp chúc của chúng sinh, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Sự kỳ vọng Sư phụ đề cập trong kinh văn chính là tiêu chuẩn mà đệ tử Đại Pháp cần tự yêu cầu bản thân trong tu luyện. Trước đây, đệ tử Đại Pháp vốn là có thể dựa vào tiêu chuẩn ấy để đo lường tu luyện của bản thân. Còn hiện nay, trong giai đoạn cuối cùng của tu luyện chính Pháp, đệ tử Đại Pháp nên chủ động dùng tiêu chuẩn này để đo lường tu luyện của bản thân.

2. Nếu dùng tiêu chuẩn cuối cùng để đo lường, thì những thiếu sót của chúng ta trên tổng thể vẫn rất lớn

Nếu dùng tiêu chuẩn này để đo lường tu luyện của chúng ta, những thiếu sót của chúng ta trong tu luyện sẽ lộ ra càng rõ hơn.

Trước hết, rất nhiều đồng tu khi giảng chân tướng, phát chính niệm, vẫn lấy “Trung Cộng rớt đài, kết thúc bức hại” và làm sao để “bản thân và đồng tu thoát khỏi nguy hiểm bị bức hại” làm mục tiêu một cách không tự biết, chứ vẫn chưa lấy “con người thế gian đều hiểu rõ chân tướng, nhận rõ bản chất cuối cùng của Trung cộng, nhận rõ những độc hại của tà đảng đối với người Trung Quốc, với toàn thế giới, chúng sinh đều được cứu” làm mục tiêu định hướng cho tu luyện.

Kỳ thực, rất nhiều đệ tử Đại Pháp khi quyết định làm gì, hay không làm gì, chủ yếu vẫn là “để bản thân có thể tu luyện tốt hơn”, chứ vẫn chưa lấy “đệ tử Đại Pháp đều có thể viên mãn” làm nguyên tắc mà mình cần phải nỗ lực viên dung.

Nếu chúng ta dùng tiêu chuẩn cuối cùng này, tiêu chuẩn cao hơn này để đo lường tu luyện của mình, thì chúng ta sẽ đề cao nhanh hơn, từ đó khiến bản thân càng đồng hóa với Pháp tốt hơn, giúp chỉnh thể chúng ta càng có uy đức lớn hơn để hoàn thành sứ mệnh lịch sử và trọng trách mà vũ trụ đã phó thác.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/18/490853.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/23/225604.html

Đăng ngày 01-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Dùng tiêu chuẩn gì để đo lường tu luyện của chúng ta? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
The Diplomat: Các tài liệu bị rò rỉ tiết lộ việc ĐCSTQ đàn áp những người bất đồng chính kiến trên toàn thế giớihttps://vn.minghui.org/news/280369-the-diplomat-cac-tai-lieu-bi-ro-ri-tiet-lo-viec-dcstq-dan-ap-nhung-nguoi-bat-dong-chinh-kien-tren-toan-the-gioi.htmlSat, 01 Mar 2025 14:59:08 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280369[MINH HUỆ 26-02-2025] Ngày 24 tháng 2 năm 2025, tờ The Diplomat đã đăng một bài báo tiết lộ việc Trung Quốc đàn áp những người bất đồng chính kiến ​​ở nước ngoài, đặc biệt là các học viên Pháp Luân Công. Bài viết có tiêu đề “Tài […]

The post The Diplomat: Các tài liệu bị rò rỉ tiết lộ việc ĐCSTQ đàn áp những người bất đồng chính kiến trên toàn thế giới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Vương Anh, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 26-02-2025] Ngày 24 tháng 2 năm 2025, tờ The Diplomat đã đăng một bài báo tiết lộ việc Trung Quốc đàn áp những người bất đồng chính kiến ​​ở nước ngoài, đặc biệt là các học viên Pháp Luân Công. Bài viết có tiêu đề “Tài liệu bị rò rỉ của ĐCSTQ phơi bày cuộc đàn áp những người bất đồng chính kiến ​​trên toàn cầu” của phóng viên Tasnim Nazeer, trong đó viết: “Đảng Cộng sản Trung Quốc đã và đang nỗ lực ‘dập tắt phong trào Pháp Luân Công’ trên khắp thế giới – bao gồm cả ở Hoa Kỳ.”

Gần đây, tài liệu rò rỉ từ những người tố giác cấp cao đã tiết lộ rằng cuộc đàn áp Pháp Luân Công trên diện rộng, có tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã mở rộng ra tới nước ngoài, bao gồm cả Hoa Kỳ. Cụ thể, ĐCSTQ đã vũ khí hóa các phương tiện truyền thông ở nước ngoài và tham gia vào các cuộc chiến pháp lý nhắm vào các tổ chức liên quan đến Pháp Luân Công. Bài báo cho biết, Pháp Luân Công là một môn tu luyện đã bị bức hại từ lâu ở Trung Quốc, các học viên ở Trung Quốc đã bị ĐCSTQ bức hại tàn bạo, bao gồm cả tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng.

“Nguồn thông tin chính của những tiết lộ này là các văn bản chính thức bị rò rỉ và các thông tin nội bộ về một cuộc họp cấp cao của Ủy ban Chính trị và Pháp luật của ĐCSTQ vào năm 2022, có sự tham dự của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình. Theo các tài liệu bị rò rỉ và thông tin nội bộ, ông Tập đã thể hiện sự thất vọng trước việc ĐCSTQ không thể vô hiệu hóa các hoạt động của Pháp Luân Công ở nước ngoài”, bài báo đưa tin. “Ông ta được cho là đã chỉ thị cho các quan chức tăng cường các nỗ lực hòng ‘dập tắt phong trào Pháp Luân Công một cách triệt để trên phạm vi quốc tế.’ Chỉ thị này được giao cho Bộ An ninh Quốc gia đảm trách việc tiến hành cuộc đàn áp xuyên quốc gia này.”

Ông Viên Hồng Băng, một cựu giáo sư luật của Đại học Bắc Kinh và là chuyên gia về chiến lược của ĐCSTQ, đã ủng hộ những tiết lộ này bằng những thông tin chi tiết từ hai nguồn tin nội bộ của ĐCSTQ. Một nguồn là từ những người có lương tâm trong hệ thống ĐCSTQ, và một nguồn khác là từ người thân trong gia đình của Thế hệ Đỏ thứ hai của ĐCSTQ. Một số gia đình Thế hệ Đỏ thứ hai này rất bất mãn với Tập Cận Bình, thậm chí còn căm ghét ông ta nữa, ông Viên cho biết.

“Thông tin rò rỉ tiết lộ hai chiến lược chính trong chiến dịch này, đó là gây ảnh hưởng đến dư luận toàn cầu; và tận dụng chiến tranh pháp lý. Mục tiêu là gì? Bịt miệng các học viên Pháp Luân Công, làm mất uy tín các tổ chức của họ và dập tắt sự ủng hộ đối với họ trên trường quốc tế,” bài báo trên The Diplomat đưa tin.

Theo ông Viên, ĐCSTQ chủ yếu dựa vào việc dùng tiền để hối lộ một số nhân vật chủ chốt trong giới truyền thông như tổng biên tập, phóng viên, nhà báo nổi tiếng, v.v. “Để thâm nhập vào các phương tiện truyền thông ở nước ngoài, ĐCSTQ đã dành ra một khoản tiền gọi là Quỹ Mặt trận Thống nhất Hải ngoại. Khoản tiền này chuyên được dùng để hối lộ cho những nhân vật chủ chốt ở các nơi ở nước ngoài,” ông Viên nói. “Một số kênh truyền thông trong xã hội tự do dân chủ đã trở thành công cụ của chế độ độc tài ĐCSTQ hòng bôi nhọ, tấn công và đàn áp Pháp Luân Công.”

Ngoài việc thao túng giới truyền thông, ĐCSTQ còn tăng cường các biện pháp về pháp lý. Nhờ có nguồn lực tài chính khổng lồ, ĐCSTQ đã bịt miệng những người chỉ trích một cách hiệu quả thông qua các thủ đoạn pháp lý. Điều này đã giúp sự thao túng của ĐCSTQ vượt xa khỏi biên giới của nó, sử dụng mọi kênh có sẵn để gây ảnh hưởng đến nhận thức và chính sách.

Trong một báo cáo năm 2021 của Freedom House phát hiện rằng, “Trung Quốc đang thực hiện chiến dịch đàn áp xuyên quốc gia một cách tinh vi nhất, toàn cầu nhất và toàn diện nhất trên thế giới.” Thủ đoạn mà họ sử dụng từ hành hung những người bất đồng chính kiến đến tiến hành các chiến dịch gián điệp và quấy rối. “Họ không chỉ nhắm vào các học viên Pháp Luân Công mà còn cả các thành viên của các nhóm dân tộc ‘nhạy cảm’ như người Duy Ngô Nhĩ hoặc người Tây Tạng, thậm chí cả các cựu quan chức ĐCSTQ hiện đang sinh sống tại nước ngoài,” bài báo cho biết.

Một “Ảnh chụp nhanh” do Ủy ban An ninh Nội địa của Hạ viện Hoa Kỳ công bố hồi đầu tháng 2 cáo buộc rằng, “các trường hợp gián điệp liên quan đến ĐCSTQ và các hành vi đàn áp xuyên quốc gia trên khắp Hoa Kỳ đã mở rộng nhanh chóng”. Tài liệu này trích dẫn hàng chục trường hợp trong hai năm qua, trong đó những người khác nhau bị truy tố bởi hành vi đại diện cho ĐCSTQ để gây ảnh hưởng đến lập trường chính trị, điều hành các “đồn cảnh sát hải ngoại” không khai báo và theo dõi những người bất đồng chính kiến tại Hoa Kỳ.

Bà Wendy Rogers, chủ tịch Ban Cố vấn Quốc tế của Liên minh Quốc tế Chấm dứt Lạm dụng Cấy ghép Nội tạng ở Trung Quốc, cho biết cộng đồng y tế vẫn chưa giải quyết những vụ lạm dụng nội tạng này. “Cộng đồng y tế toàn cầu đã không hành động để ngăn chặn nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng bởi nhiều thành viên trong số họ đã tin vào những lời cam kết của Trung Quốc. Các bác sỹ phương Tây còn cho rằng các chuẩn mực đạo đức quy định việc hiến tạng ở phương Tây cũng được áp dụng ở Trung Quốc,” bà quan ngại, và bà kêu gọi các tổ chức y tế cắt đứt quan hệ với các đối tác Trung Quốc trừ khi có sự minh bạch hoàn toàn về việc mua bán nội tạng.

Những nỗ lực lập pháp như “Đạo luật Chấm dứt Cưỡng bức Thu hoạch Nội tạng” của Hoa Kỳ có thể giúp cải thiện tình trạng hiện nay. The Diplomat khẳng định, “Dự luật này sẽ yêu cầu đưa nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng vào báo cáo nhân quyền về các quốc gia hàng năm của Bộ Ngoại giao, đồng thời quy định các biện pháp trừng phạt đối với ‘các cá nhân nước ngoài tài trợ, bảo trợ hoặc dung túng cho hành vi cưỡng bức thu hoạch nội tạng hoặc buôn bán người vì mục đích lấy nội tạng.’”

Bà Rogers cho biết, “Đạo luật ‘Chấm dứt Cưỡng bức Thu hoạch Nội tạng’ là một sáng kiến tuyệt vời trong việc ngăn công dân Hoa Kỳ tham gia vào du lịch ghép tạng. Các quốc gia khác đang xem xét luật tương tự, đó là một động thái tích cực.” Bà cho rằng các chính phủ cần phải tự tìm hiểu thông tin và thúc đẩy hành động thông qua các kênh ngoại giao và các tổ chức quốc tế.

“Trong lúc thế giới tìm cách đối phó với những tiết lộ từ các tài liệu bị rò rỉ này, có một điều rõ ràng là những nỗ lực của ĐCSTQ nhằm bịt miệng những người bất đồng chính kiến đã vượt xa biên giới Trung Quốc, gây ra mối đe dọa nghiêm trọng đối với tự do, nhân quyền và tính toàn vẹn của các xã hội dân chủ trên toàn thế giới,” bài báo kết luận.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/26/491125.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/27/225662.html

Đăng ngày 01-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post The Diplomat: Các tài liệu bị rò rỉ tiết lộ việc ĐCSTQ đàn áp những người bất đồng chính kiến trên toàn thế giới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Án oan xuyên thế kỷhttps://vn.minghui.org/news/280337-an-oan-xuyen-the-ky.htmlFri, 28 Feb 2025 11:53:05 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280337[MINH HUỆ 12-02-2025] Tất cả các vụ án mà ĐCSTQ bức hại các học viên Pháp Luân Công, từ khâu lập án, khởi tố đến xét xử, đều là phi pháp, đều là rắp tâm hãm hại, bởi vì hành vi của học viên Pháp Luân […]

The post Án oan xuyên thế kỷ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 12-02-2025] Tất cả các vụ án mà ĐCSTQ bức hại các học viên Pháp Luân Công, từ khâu lập án, khởi tố đến xét xử, đều là phi pháp, đều là rắp tâm hãm hại, bởi vì hành vi của học viên Pháp Luân Công không hề vi phạm bất kỳ luật nào. Tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận là quyền mà Hiến pháp ban cho công dân. Học viên Pháp Luân Công tu luyện Pháp Luân Công, giảng rõ chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công cho thế nhân… đều là những hành vi hợp pháp của công dân, song lại bị coi là bằng chứng phạm tội. Trong tình huống không có bất kỳ sự thật nào là phạm tội, lại đưa một công dân hợp pháp ra tòa án với tội danh vô căn cứ, rồi hoang đường dùng danh nghĩa luật pháp để tuyên án có tội. Đây là nỗi bi ai của luật pháp, là nỗi đau xót của đất nước chúng ta, là vụ án oan xuyên thế kỷ.

1. “Hiến pháp” là pháp luật căn bản của quốc gia

Điều 35 của “Hiến pháp” Trung Quốc quy định: “Công dân nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền tự do ngôn luận, xuất bản, hội họp, lập hội, diễu hành, biểu tình.”

Điều 36 của “Hiến pháp” Trung Quốc quy định: “Công dân nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo. Bất kỳ cơ quan nhà nước, đoàn thể xã hội, và cá nhân nào cũng không được cưỡng ép công dân tin vào tôn giáo hoặc không tin vào tôn giáo nào, không được phân biệt đối xử với công dân có tín ngưỡng tôn giáo và công dân không có tín ngưỡng tôn giáo.”

Hiến pháp là pháp luật cơ bản của quốc gia, là thể hiện ý chí tối cao của quốc gia, quyền tự do tín ngưỡng, ngôn luận, xuất bản, lập hội… mà Hiến pháp ban cho công dân cũng là thần thánh bất khả xâm phạm.

Điều 98 của “Luật Lập pháp” của Trung Quốc quy định: “Hiến pháp có hiệu lực pháp lý tối cao, mọi luật pháp, pháp quy hành chính và pháp quy địa phương đều không được đi ngược lại Hiến pháp.”

2. Trong các văn bản pháp quy và pháp lệnh, Pháp Luân Công không có tên trong danh sách tà giáo nào

Về “Thông Tư số 39 [năm 2000]”

Ở Trung Quốc, rất nhiều người lầm tưởng rằng nhà nước đã kết luận hoặc xác định rằng Pháp Luân Công là tà giáo. Thực tế là, nhà nước căn bản không hề xác định Pháp Luân Công là tà giáo.

Nói là “tà giáo” là Giang Trạch Dân lần đầu tiên nói vậy khi trả lời phỏng vấn của phóng viên tờ “Le Figaro” (Pháp) vào ngày 26 tháng 10 năm 1999. Ngày hôm sau, “Nhân Dân Nhật Báo” theo đà đăng bài viết của bình luận viên, trong đó lặp lại lời vu khống của Giang Trạch Dân. Tuy nhiên, phát ngôn cá nhân và bài báo trên truyền thông không phải là luật pháp. Điều 80 và 81 của “Hiến pháp Trung Quốc” đã quy định về chức trách quyền hạn của chủ tịch nước, hoạt động của chủ tịch nước trong phạm vi chức trách quyền hạn là đại diện cho quốc gia, hoạt động ngoài phạm vi chức trách quyền hạn không đại biểu cho quốc gia, chỉ là hành vi cá nhân. Giang Trạch Dân, với tư cách là chủ tịch nước, không có quyền lực để đưa ra nhận định như vậy. Vì vậy, đây chỉ là hành vi cá nhân của Giang Trạch Dân, không đại diện cho quốc gia.

Sau đó không lâu, ngày 10 tháng 5 năm 2000, Bộ Công an đã ban hành “Thông báo của Bộ Công an về việc xác định và cấm một số tổ chức tà giáo” (Thông Tư số 39 [năm 2000]), văn kiện này đã xác định rõ ràng các tổ chức tà giáo đã được Văn phòng Trung ương Đảng, Văn phòng Quốc vụ Viện xác định là có 7 loại, Bộ Công an xác định là có 7 loại, tổng cộng là 14 loại tổ chức tà giáo, mà trong 14 loại tà giáo này không có Pháp Luân Công. Thông tư này của Bộ Công an rõ ràng đã phủ định lời vu khống của Giang Trạch Dân và truyền thông đối với Pháp Luân Công, cho thấy Pháp Luân Công không phải là tà giáo, Pháp Luân Công là hợp pháp ở Trung Quốc, bức hại Pháp Luân Công là không có cơ sở pháp lý.

Điều đáng chú ý hơn nữa là, sau 15 năm bức hại Pháp Luân Công, ngày 2 tháng 6 năm 2014, “Báo Pháp chế Buổi chiều” lại công khai tái khẳng định thông báo này của Bộ Công an, tái khẳng định 14 loại tà giáo đã được xác định. Điều này hiển nhiên tương đương với việc tái khẳng định rõ ràng rằng Pháp Luân Công không phải là tà giáo.

Lệnh số 50 của Tổng cục Báo chí và Xuất bản

Ngày 1 tháng 3 năm 2011, Tổng Cục trưởng Tổng cục Báo chí và Xuất bản Trung Quốc, Liễu Bân Kiệt, đã ban hành Lệnh số 50 của Tổng Cục Báo chí và Xuất bản, công bố “Quyết định của Tổng Cục Báo chí và Xuất bản về việc bãi bỏ các văn kiện quy phạm thuộc nhóm thứ năm”, quyết định này ở mục thứ 99 và 100 rõ ràng đã bãi bỏ hai văn kiện được ban hành năm 1999 sau đây: (1) Thông tư về việc tái khẳng định ý kiến xử lý các ấn phẩm về Pháp Luân Công. (2) Thông tri về việc cấm in ấn các ấn phẩm phi pháp như Pháp Luân Công, tiếp tục tăng cường quản lý công tác in ấn xuất bản phẩm. Quốc vụ Viện đã công bố Lệnh số 50 của Tổng cục Báo chí và Xuất bản Nhà nước, đồng thời đăng trên “Công báo Quốc vụ Viện” Số 28 năm 2011 (để tìm kiếm hai văn kiện đã bị bãi bỏ này trên mạng, vui lòng nhập những từ khóa sau: 中国政府网国务院公报二零一一年第28号 (Trang web Chính phủ Trung Quốc Công báo Quốc vụ Viện Số 28 năm 2011). Việc bãi bỏ hai văn kiện này cho thấy sách của Pháp Luân Công là hoàn toàn hợp pháp.

3. Cái gọi là điều luật mà ĐCSTQ dựng lên để hãm hại học viên Pháp Luân Công đều là vi hiến, vi pháp, vô hiệu

Cố ý vận dụng sai Điều 300 Bộ Luật Hình sự

Pháp Luân Công đã không phải tà giáo, thì ĐCSTQ dùng Điều 300 Bộ Luật Hình sự để cáo buộc học viên Pháp Luân Công hiển nhiên là vô lý, không có hiệu lực.

Trong phần mô tả về tội trạng của khoản 1 Điều 300 “Bộ Luật Hình sự” có thể thấy rằng, để cấu thành tội này phải có đủ hai yếu tố cơ bản mới có hiệu lực, một là “lợi dụng tổ chức tà giáo”, hai là “phá hoại việc thực thi pháp luật”, thiếu một trong hai yếu tố này thì không thể cấu thành tội này.

Pháp Luân Công đã không phải là tà giáo, thì yếu tố thứ nhất rõ ràng không tồn tại; mà toàn bộ chứng cứ do bên công tố cung cấp đều không thể chứng minh được hành vi của học viên Pháp Luân Công đã phá hoại việc thực thi pháp luật như thế nào, phá hoại việc thực thi điều luật nào, gây nguy hại cho xã hội ra sao. Những chứng cứ này không liên quan gì đến cáo buộc phá hoại việc thực thi pháp luật, nên đều vô hiệu. Trong hai yếu tố cấu thành tội phạm, còn không có được một yếu tố, vì vậy, dùng Điều 300 của Luật Hình sự để cáo buộc học viên Pháp Luân Công là không có hiệu lực, là áp dụng sai luật.

Trên thực tế, với một công dân thông thường hoặc một quần thể xã hội thông thường, thì chỉ tồn tại vấn đề có vi phạm pháp luật hay không, chứ căn bản chưa thể nói gì đến vấn đề phá hoại việc thi hành pháp luật của quốc gia. Bởi vì một công dân bình thường căn bản không có điều kiện, cũng không có năng lực để thực hiện loại tội phạm đó. Chỉ có những quan chức nắm giữ quyền lực công, đặc biệt là người nắm giữ quyền lực tối cao mới có năng lực hoặc điều kiện thực hiện loại tội phạm này, như lấy quyền thay pháp, dùng nhân trị thay thế pháp trị, hoặc lợi dụng quyền lực can thiệp hoặc can dự vào hoạt động tư pháp, phá hoại tính độc lập, công chính của nền tư pháp (như nhân viên “Phòng 610” thao túng công an, kiểm sát, tòa án để bức hại học viên Pháp Luân Công bằng hình thức pháp luật) — đây mới là phá hoại việc thực thi pháp luật, đây mới là tội phạm thực sự.

Cho đến thời điểm hiện tại, trong luật pháp hiện hành của Trung Quốc, không có bất kỳ điều luật nào nói rằng tu luyện Pháp Luân Công là vi phạm pháp luật, cũng không có bất kỳ điều luật nào nói rằng học viên Pháp Luân Công phát tặng tài liệu chân tướng Pháp Luân Công, giảng chân tướng Pháp Luân Công cho mọi người là vi phạm pháp luật. Căn cứ theo nguyên tắc “Pháp vô minh văn bất vi tội” (Không quy định rõ ràng bằng văn bản pháp luật thì không phải là tội), học viên Pháp Luân Công tu luyện Pháp Luân Công, phát tặng tài liệu chân tướng Pháp Luân Công, nói chân tướng cuộc bức hại Pháp Luân Công cho người dân, hoàn toàn là hợp pháp. Đây không phải là chứng cứ phạm tội. Lấy một ví dụ đơn giản nhất, ví dụ như pháp luật quy định hút ma túy là vi phạm pháp luật, vậy thì ma túy chính là chứng cứ phạm tội; nhưng pháp luật không quy định hút thuốc lá là vi phạm pháp luật, thì thuốc lá không thể là chứng cứ để cáo buộc phạm tội.

Lấy hành vi sở hữu, phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công và nói chân tướng Pháp Luân Công cho mọi người để cáo buộc học viên Pháp Luân Công là trái với “nguyên tắc pháp định về hình phạt”, không có cơ sở. Ngoài ra, bất kỳ tội phạm nào cũng có tính nguy hại cho xã hội, vả lại tính nguy hại cho xã hội này nhất định phải cụ thể, phải là thấy được sờ được, nói cách khác phải có thể kiểm chứng, thậm chí có thể định lượng được. Không có tính nguy hại cho xã hội, thì không thể nói đến vấn đề vi phạm pháp luật và phạm tội được.

Sự thật khách quan là, không có ai bị tổn hại vì chúng ta tu luyện Pháp Luân Công, cũng không có điều luật nào không thực thi được vì học viên Pháp Luân Công giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công cho thế nhân. Hành vi học viên Pháp Luân Công nói chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công cho thế nhân, không liên quan gì đến “phá hoại việc thực thi pháp luật.” Xin hỏi có điều luật nào vì những cái gọi là chứng cứ này mà không thể thi hành? Thế thì những hành vi này sao có thể trở thành chứng cứ để cáo buộc phạm tội được? Có thể thấy bản cáo trạng đối với học viên Pháp Luân Công vừa không có căn cứ sự thật, vừa không có cơ sở pháp lý, không có hiệu lực.

Giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao là vi phạm pháp luật và vô hiệu

Hiện nay, cái gọi là căn cứ “pháp luật” mà viện kiểm sát, công an, tòa án dùng để cáo buộc học viên Pháp Luân Công là giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao, nhưng căn cứ này không có hiệu lực. Bởi vì giải thích tư pháp mà Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao đưa ra đối với Điều 300 Bộ Luật Hình sự, do vi phạm “Hiến pháp”, “Luật Lập pháp” nên vô hiệu, không thể làm căn cứ để tuyên án.

1. Giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao vô hiệu do vi phạm quy định về quyền lập pháp trong “Hiến pháp” và “Luật Lập pháp.”

Điều 58 của “Hiến pháp” Trung Quốc quy định: “Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc và Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc thi hành quyền lập pháp quốc gia.”

Khoản 4, 5 Điều 11 “Luật Lập pháp” quy định: đối với “tội phạm và hình phạt”, “tước đoạt, hạn chế quyền chính trị của công dân, biện pháp cưỡng chế và xử phạt về tự do thân thể” thì chỉ có thể chế định pháp luật. Tức là chỉ có thể do Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc hoặc Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc thông qua luật thì mới được xác lập. Bất kỳ cơ quan nhà nước hay tổ chức nào cũng không có quyền này.

Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao là cơ quan chấp pháp, không phải là cơ quan lập pháp, họ không có quyền lập pháp và quyền giải thích lập pháp. Họ không có quyền quy định hành vi gì là thuộc về vi pháp phạm tội, hành vi gì cần thi hành hình phạt. Mà Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao trong giải thích tư pháp đã liệt kê ra một số biểu hiện hành vi, và quy định rằng đối với những biểu hiện hành vi này, có thể căn cứ theo khoản 1 Điều 300 Bộ Luật Hình sự, tội tổ chức, lợi dụng tà giáo phá hoại việc thực thi pháp luật để định tội, xử phạt.

Quy định này của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao là vi phạm pháp luật, là vô căn cứ. Những biểu hiện hành vi mà Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao liệt kê trong giải thích tư pháp không phải là điều mà Điều 300 của Bộ Luật Hình sự quy định, mà là Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao tự quy định, vì vậy không liên quan gì đến Điều 300 của Bộ Luật Hình sự, không phải là phá hoại việc thi hành pháp luật quốc gia. Đã không có quan hệ gì với Điều 300 Bộ Luật Hình sự, sao có thể dùng tội danh của Điều 300 Bộ Luật Hình sự để định tội kết án được chứ? Đây chẳng phải là chuyện nực cười sao.

Loại giải thích tư pháp này của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao hoàn toàn tách khỏi phạm vi văn bản Điều 300 của “Bộ Luật Hình sự”, thực tế đây không phải là đi giải thích tư pháp, mà là cố ý biên tạo lời dối trá, là vì bức hại Pháp Luân Công mà biên soạn cái gọi là cơ sở pháp lý. Thực tế, đây là lấy danh nghĩa giải thích tư pháp để thực hiện việc lập pháp hoặc giải thích lập pháp, rõ ràng là vượt quyền, vì vậy là vi phạm pháp luật, vô hiệu, không thể làm căn cứ phán quyết.

2. Giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao vô hiệu do trái với tôn chỉ và ý nghĩa vốn có của Điều 300 của “Bộ Luật Hình sự”, không thể làm căn cứ phán án.

Điều 48 của “Luật Lập pháp” quy định: Quyền giải thích luật pháp thuộc về Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc. Luật pháp do Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc giải thích khi có một trong các tình huống sau đây: (1) Quy định pháp luật cần làm rõ hơn nữa hàm nghĩa cụ thể; (2) Luật pháp ban hành sau khi xuất hiện tình huống mới, cần làm rõ cơ sở áp dụng pháp luật.

Điều 119 “Luật Lập pháp” quy định: Giải thích mà Tòa án Tối cao, Viện Kiểm sát Tối cao đưa ra thuộc về giải thích áp dụng cụ thể luật pháp trong công tác xét xử, kiểm sát, cần phải chủ yếu nhắm vào các điều khoản luật pháp cụ thể, đồng thời phù hợp với mục đích, nguyên tắc, và ý nghĩa gốc của lập pháp. Gặp phải tình huống được quy định tại khoản 2 Điều 45 của luật này, cần hướng tới Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc yêu cầu giải thích luật pháp hoặc kiến nghị xây dựng, sửa đổi các luật pháp có liên quan.

“Nghị quyết về Tăng cường công tác giải thích pháp luật” vào năm 1981 của Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc đã quy định, giải thích tư pháp chỉ có thể tiến hành nhắm vào vấn đề áp dụng luật pháp cụ thể trong công tác tư pháp. Có thể thấy, giải thích là để thuyết minh về một điều luật nào đó, nhưng tuyệt đối không được tách khỏi văn bản pháp luật để sáng tạo luật pháp. Đồng thời, loại thuyết minh này cũng không thể xâm phạm vào lĩnh vực giải thích lập pháp, tội danh mà Điều 300 Bộ Luật Hình sự xác lập là “…phá hoại việc thực thi pháp luật”, vậy thì, giải thích của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao rõ ràng cần phải xoay quanh điều kiện cấu thành của tội danh này và sự thật cần phải có để tiến hành giải thích. Tức là cần phải thuật rõ, cần đáp ứng điều kiện nào, như về chủ quan có phải là cố ý hay không, khách quan cần phải có hành vi gì, gây ra hậu quả nguy hại nào, thì mới cấu thành tội này; mà giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao đối với Điều 300 Bộ Luật Hình sự là trái với tôn chỉ và ý nghĩa ban đầu của Điều 300 “Bộ Luật Hình sự”, những biểu hiện hành vi được liệt kê trong bao nhiêu điều khoản, bao nhiêu mục không hề liên quan gì đến “phá hoại việc thực thi pháp luật”, không hề tương đồng với tôn chỉ và ý nghĩa ban đầu của Điều 300 “Bộ Luật Hình sự.” Vì vậy, giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao không liên quan gì với Điều 300 Bộ Luật Hình sự, nên không thể trở thành căn cứ cáo buộc là vi phạm Điều 300 Bộ Luật Hình sự.

3. Giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao trái với “nguyên tắc xác định tội phạm và hình phạt” của Luật Hình sự, không thể trở thành căn cứ phán án.

“Không quy định rõ ràng bằng văn bản pháp luật thì không phải là tội”, đây là nguyên tắc căn bản của Luật Hình sự, tức là “nguyên tắc xác định tội phạm và hình phạt.”

Luật Hình sự Trung Quốc không nói tu luyện Pháp Luân Công là vi phạm pháp luật. Học viên Pháp Luân Công nói chân tướng cuộc bức hại Pháp Luân Công cho mọi người, hoàn toàn là hợp pháp. Còn giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao lại muốn “định tội và xử phạt” đối với những hành vi hợp pháp này của học viên Pháp Luân Công, điều này hoàn toàn trái với nguyên tắc xác định tội phạm và hình phạt của Luật Hình sự. Vì vậy, giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao không chỉ vi phạm pháp luật, vô hiệu, mà còn là phạm tội, là đội lốt giải thích tư pháp để rắp tâm hãm hại học viên Pháp Luân Công. Nhân viên viện kiểm sát, công an, tòa án dùng giải thích tư pháp của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao làm căn cứ để định tội và kết án đối với học viên Pháp Luân Công, đây không phải là chấp pháp, mà là phạm tội, người chấp pháp đã cấu thành tội vu cáo hãm hại, tội lạm dụng chức quyền, tội thiên vị làm trái pháp luật, hành vi này chắc chắn sẽ bị truy cứu trách nhiệm pháp lý.

4. Ý kiến bất đồng từ nội bộ chính phủ và giới luật pháp

Do Giang Trạch Dân bức hại Pháp Luân Công là vi phạm Hiến pháp, cũng hết sức trái với lẽ thường, vì vậy đã gặp phải sự phản đối mạnh mẽ trong nội bộ đảng, trong số bảy Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị thời đó, có đến sáu người không đồng ý.

Thủ tướng Chu Dung Cơ tại Hội nghị Thường ủy đã nói: Mọi người luyện công rèn luyện thân thể là quyền của công dân, hơn nữa có lợi cho đất nước, chúng ta không nên can thiệp.

Nguyên Ủy viên trưởng Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc Kiều Thạch luôn kiên quyết phản đối Giang Trạch Dân bức hại Pháp Luân Công. Ông đã bày tỏ trước khi lâm chung vào tháng 6 năm 2015: Bản thân tôi có thể không được thấy ngày Pháp Luân Công được minh oan, nhưng vẫn kiên trì lập trường năm 1998 của mình: “Pháp Luân Công có trăm điều lợi mà không có đến một điều hại cho quốc gia dân tộc”. Đồng thời, ông yêu cầu không cho phép Giang Trạch Dân tham gia lễ truy điệu thi hài của mình.

Nguyên Thủ tướng Quốc vụ Viện Ôn Gia Bảo trong thời gian tại nhiệm đã mấy lần đề xuất minh oan cho Pháp Luân Công, đặc biệt là vào năm 2012 khi Bộ Chính trị Trung ương ĐCSTQ triệu tập hội nghị Thường vụ để nghiên cứu xử lý vấn đề Bạc Hy Lai, ông Ôn Gia Bảo lại đề xuất nhân sự kiện xử lý Bạc Hy Lai mà giải quyết luôn vấn đề Pháp Luân Công, nhưng đã gặp phải sự phản đối kịch liệt của Chu Vĩnh Khang.

Ngoài ra, còn có một nhóm quan chức cấp tỉnh như nguyên Bí thư Tỉnh ủy Giang Tô Trần Hoán Hữu… cũng phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công. Từ đó có thể thấy trong tầng lớp lãnh đạo tối cao của ĐCSTQ vẫn luôn tồn tại tiếng nói phản đối bức hại Pháp Luân Công, yêu cầu minh oan cho Pháp Luân Công.

Từ khi bức hại Pháp Luân Công đến nay, rất nhiều học giả, giáo sư nổi tiếng trong giới luật pháp Trung Quốc đều mạnh mẽ lên án hành vi phạm pháp phạm tội này (như giáo sư Đằng Bưu, học giả nổi tiếng của Đại học Chính trị và Pháp luật Trung Quốc, giáo sư Trương Tán Ninh của Học viện Pháp luật Đại học Đông Nam…), và ra tòa biện hộ vô tội cho học viên Pháp Luân Công. Những năm gần đây, đã có hơn 100 luật sư biện hộ vô tội cho học viên Pháp Luân Công trong hơn 1.000 phiên tòa.

Rất nhiều luật sư trong phần biện hộ đã chỉ ra rằng: Trong xã hội ngày nay, những người tham ô hủ bại, phạm tội hình sự, không có ai là người luyện Pháp Luân Công. Học viên Pháp Luân Công là một nhóm công dân tuân thủ pháp luật lương thiện nhất, cảnh giới đạo đức cao thượng của họ khiến người ta khâm phục và kính trọng. Dùng thủ đoạn pháp luật để đàn áp những người tốt nhất này là nỗi bi ai của luật pháp Trung Quốc. Tất cả các vụ án Pháp Luân Công đều là án oan, giả, sai, tất cả nhân viên thụ lý vụ án liên quan đều phạm pháp phạm tội, đều sẽ phải gánh chịu trách nhiệm pháp lý.

Những biện hộ vô tội có lý có chứng mà các luật sư này đã làm cho các học viên Pháp Luân Công đã khiến rất nhiều thẩm phán, kiểm sát viên, cảnh sát và người tham dự tại tòa chấn động, thường có người khâm phục giơ ngón tay cái lên nói: Luật sư nói hay quá, quá đặc sắc, thực sự đã cho chúng ta một bài học về pháp luật… Thì ra tu luyện Pháp Luân Công là hợp pháp, đàn áp Pháp Luân Công mới là vi phạm pháp luật… Trước đây, chúng ta thù hận Pháp Luân Công hóa ra là đã bị lừa bịp rồi. Mọi người đều đã nhận thức được sự tà ác và hoang đường của cuộc bức hại này.

Hơn 20 năm qua, đối diện với cuộc đàn áp vô lý, các học viên Pháp Luân Công vẫn thuỷ chung kiên trì dùng phương thức hòa bình, nói cho thế nhân biết chân tướng cuộc bức hại Pháp Luân Công, nói cho mọi người biết bức hại Pháp Luân Công là vi phạm pháp luật, là vô căn cứ, là tà ác. Mọi lý do bức hại đều là dối trá, đều là bịa đặt ra nhằm bôi nhọ và đàn áp Pháp Luân Công.

Cùng với sự lan tỏa rộng khắp của chân tướng Pháp Luân Công, ngày càng có nhiều người nhìn thấy sự thuần chính và lương thiện của học viên Pháp Luân Công, cũng nhìn thấy sự hoang đường và tà ác của cuộc bức hại của Giang Trạch Dân nhắm vào Pháp Luân Công. Đặc biệt là ngày càng có nhiều nhân viên công an, kiểm sát, tòa án, sau khi hiểu rõ chân tướng Pháp Luân Công, đều thức tỉnh, đều đang dùng phương thức của riêng mình để phản kháng cuộc bức hại hoang đường này. Theo báo cáo của Minh Huệ Net, kể từ năm 2016, đặc biệt là từ năm 2017 đến nay, ngày càng nhiều học viên Pháp Luân Công vô tội đã được trả tự do.

Mất đi sự chống đỡ của dối trá, cuộc bức hại này đã khó mà duy trì tiếp được, bất cứ lúc nào cũng có khả năng chấm dứt. Khi khả năng này trở thành hiện thực, tất cả những người tham gia bức hại Pháp Luân Công, bao gồm cả kẻ chủ mưu cuộc bức hại này là Giang Trạch Dân, đều sẽ bị truy cứu trách nhiệm pháp lý. Trong cuộc đọ sức giữa thiện và ác này, làm thế nào để đặt đúng vị trí của mình, đây là điều mà mỗi người đều nên suy nghĩ nghiêm túc.

Xây dựng một xã hội pháp trị kiện toàn, là nền tảng ổn định lâu dài của một quốc gia, là đảm bảo căn bản cho quyền công dân của mỗi người. Phá hoại nền pháp trị của quốc gia, người bị tổn hại sẽ là tất cả mọi người. Hôm nay có thể bức hại Pháp Luân Công, ngày mai cũng có thể bức hại bạn. Thậm chí đến cả Lưu Thiếu Kỳ, nguyên Chủ tịch nước, cũng không đảm bảo được quyền thân thể của mình, đều có thể tùy ý bị bức hại đến chết. Thời “Cách mạng Văn hóa” có thể trong một đêm đập tan “viện kiểm sát, công an, tòa án”, một lượng lớn nhân viên viện kiểm sát, công an, tòa án bị điều đến vùng quê hẻo lánh tiếp nhận cải tạo lao động. Đây đều là những bi kịch do phá hoại nền pháp trị của quốc gia mà ra.

Để những bi kịch như vậy không tái diễn, hy vọng mỗi người có lương tri, chính nghĩa đều có thể đứng ra phản kháng cuộc bức hại hoang đường này.

5. Tiếng sóng của chế tài quốc tế

Năm 2016, Hoa Kỳ đã thông qua “Đạo luật Magnitsky về Trách nhiệm Giải trình Nhân quyền Toàn cầu.” Đạo luật này quy định và thực thi chế tài đối với những người đã được xác nhận là xâm phạm nhân quyền.

Đạo luật này đã nhận được sự tán đồng rộng rãi của cộng đồng quốc tế, “Đạo luật Magnitsky” đã trở thành luật pháp ở Hoa Kỳ, Canada, và Anh. Hiện nay có 28 quốc gia đã xây dựng hoặc chuẩn bị xây dựng “Đạo luật Magnitsky” tương tự như của Mỹ, đối với những người bức hại nhân quyền thì từ chối cấp visa, đóng băng tài sản ở nước ngoài. Việc thực thi “Đạo luật Magnitsky” cho thấy bất kỳ ai xâm phạm nhân quyền, chà đạp nhân quyền đều sẽ phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình.

Tháng 5 năm 2019, chính phủ Hoa Kỳ bắt đầu thúc đẩy việc thi hành “Đạo luật Magnitsky về Trách nhiệm Giải trình Nhân quyền Toàn cầu”, Canada, Anh, Úc, Liên minh Châu Âu và hơn 20 quốc gia khác đã bày tỏ sẽ theo sát. Theo thời gian, luật này chắc chắn sẽ được thực thi và thực hiện ở phạm vi xã hội quốc tế rộng lớn hơn.

Đồng thời, các đoàn thể tín ngưỡng tôn giáo ở Hoa Kỳ, trong đó có Pháp Luân Công, cũng được thông báo rằng, chính phủ Hoa Kỳ sẽ thẩm tra nghiêm ngặt hơn đơn xin thị thực, từ chối cấp thị thực cho những người bức hại nhân quyền và tôn giáo, bao gồm cả visa định cư và visa không định cư (như du lịch, thăm thân, thương vụ, v.v.), người đã có visa (kể cả người có “thẻ xanh”) cũng sẽ bị từ chối nhập cảnh. Quan chức Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nói với học viên Pháp Luân Công có thể trình lên danh sách những người tham gia bức hại Pháp Luân Công và cả người nhà, con cái của họ.

Quan chức chính phủ Hoa Kỳ còn nói với học viên Pháp Luân Công, đây mới chỉ là bước đầu tiên, còn nhiều biện pháp nữa sẽ được đưa ra liên tục, bất kỳ ai xâm phạm nhân quyền và bức hại tín ngưỡng tôn giáo, bao gồm cả người nhà, con cái của họ, đều sẽ phải chịu chế tài và trừng phạt nghiêm khắc.

6. Chân tướng

Những người quen thuộc với lịch sử cận đại Trung Quốc đều biết rằng, ĐCSTQ từ khi ra đời, đặc biệt là từ khi chấp chính, các cuộc vận động chính trị mà nó tiến hành, đều dựa vào việc bịa đặt dối trá, lừa bịp thế nhân mới có thể tiến hành được. Khi ĐCSTQ muốn đàn áp ai, thì trước tiên sẽ tạo tin đồn về người đó, dựng lên tội danh, sau đó thông qua truyền thông và chính sách mà nó khống chế để rót vào đầu thế nhân, kích động thù hận và lừa mị mọi người tham gia vào tội ác của nó. Đây chính là cái mà ĐCSTQ gọi là vận động quần chúng.

Ví dụ như thời Cách mạng Văn hóa, để đánh đổ Lưu Thiếu Kỳ, ĐCSTQ đã tung tin đồn rằng Lưu Thiếu Kỳ là kẻ phản bội, nội gián, kẻ phản bội giai cấp công nhân. Thực tế có phải vậy không, căn bản không phải. Đàn áp Pháp Luân Công cũng như vậy. Để kích động mọi người thù hận Pháp Luân Công, và lừa mị mọi người tham gia vào cuộc vận động đàn áp Pháp Luân Công, tập đoàn Giang Trạch Dân của ĐCSTQ đã lợi dụng truyền thông mà nó nắm trong tay để ngang nhiên tạo tin đồn, dùng hết khả năng phỉ báng, vu khống, biên soạn dối trá, tiến hành tuyên truyền bôi nhọ một cách không kiêng nể gì. Như cái gọi là “Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn”, “Sự kiện 25 tháng 4”, “1400 trường hợp tử vong” v.v., hết trò dối trá vụng về này đến trò dối trá vụng về khác, mục đích chính là kích động thù hận, lừa mị mọi người tham gia vào tội ác bức hại Pháp Luân Công, đóng vai trò đồng phạm và công cụ tàn hại người lương thiện cho tập đoàn Giang Trạch Dân của ĐCSTQ.

Ví dụ như ngày 23 tháng 1 năm 2001, để bôi nhọ Pháp Luân Công, Giang Trạch Dân đã đạo diễn màn kịch lố bịch “tự thiêu ở Thiên An Môn”, để kích động mọi người thù hận Pháp Luân Công, tạo đà để leo thang bức hại.

Ngày 14 tháng 8 năm 2001, tại hội nghị Liên Hợp Quốc, Tổ chức Phát triển Giáo dục Quốc tế (IED) đã ra tuyên bố về “Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn” nhằm lên án mạnh mẽ hành vi chủ nghĩa khủng bố quốc gia của ĐCSTQ: “Chúng tôi đã có được một đoạn phim ghi hình sự kiện này [vụ án tự thiêu ở Thiên An Môn], từ đó rút ra kết luận, sự kiện này là do chính phủ một tay đạo diễn.” Đối diện với bằng chứng xác thực, đoàn đại biểu ĐCSTQ á khẩu không nói được lời nào, không có lời nào để biện bạch. Tuyên bố này đã được Liên Hợp Quốc lưu hồ sơ.

Ngày 8 tháng 10 năm 2003, bộ phim tài liệu “Lửa giả” do Đài Truyền hình Tân Đường Nhân (NTD) sản xuất để vạch trần “Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn”, đã đoạt giải danh dự tại Liên hoan Phim và Truyền hình Quốc tế Columbus lần thứ 51. Liên hoan Phim và Truyền hình Quốc tế Columbus là sự kiện nổi tiếng trong lĩnh vực phim tài liệu, lịch sử của nó chỉ đứng sau “Oscar.” Bộ phim này đã vạch trần rất nhiều điểm nghi vấn của “Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn” đầu năm 2001, từ đó chứng minh rằng vụ án này là một ngụy án mà tập đoàn Giang Trạch Dân của ĐCSTQ dựng lên để giá hoạ cho Pháp Luân Công.

Học viên Pháp Luân Công giảng chân tướng Pháp Luân Công cho thế nhân, mục đích chính là để làm sáng tỏ những dối trá mà tập đoàn Giang Trạch Dân của ĐCSTQ đã biên soạn ra để đàn áp Pháp Luân Công, để mọi người có thể giải thoát khỏi sự dối trá này, để tránh trở thành vật thế tội cho những lời dối trá này. Tục ngữ nói: “Nghe cả hai tai thì sáng suốt, chỉ nghe một tai thì mê muội”. Khi bạn thực sự hiểu rõ về Pháp Luân Công, bạn tự nhiên sẽ có thể rút ra kết luận đúng đắn của chính mình từ cuộc chiến giữa thiện và ác, phải và trái này. Vì vậy, có thể thực sự liễu giải được Pháp Luân Công là vô cùng quan trọng đối với mỗi người.

Pháp Luân Công còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một pháp môn tu luyện thượng thừa của Phật gia. Pháp Luân Công dạy con người hướng thiện, yêu cầu người tu luyện bắt đầu từ việc làm người tốt, tu luyện tâm tính của bản thân chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn, nâng cao cảnh giới đạo đức của bản thân, từ đó đạt được tịnh hóa tâm linh và thân thể khỏe mạnh. Pháp Luân Công vừa truyền ra, do Pháp lý dạy người hướng thiện và hiệu quả thần kỳ trong việc trị bệnh khỏe người, đã lập tức được mọi người phổ biến và chào đón, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã lan rộng khắp Thần Châu đại địa, đến năm 1999, đã có hàng trăm triệu người tu luyện Pháp Luân Công.

Trước khi cuộc bức hại tháng 7 năm 1999 xảy ra, rất nhiều báo chí, đài truyền hình và đài phát thanh cấp trung ương và tỉnh thành ở Trung Quốc đều đưa tin tích cực về Pháp Luân Công, ca ngợi hiệu quả thần kỳ của Pháp Luân Công trong việc nâng cao đạo đức con người và trị bệnh khỏe thân.

Năm 1998, Tổng cục Thể dục Thể thao Quốc gia đã tổ chức các chuyên gia giới y học của Bắc Kinh, Vũ Hán, Đại Liên, và tỉnh Quảng Đông, tiến hành năm cuộc điều tra y học đối với gần 35.000 học viên Pháp Luân Công. Kết quả điều tra cho thấy, hiệu quả trị bệnh khỏe người của môn tu luyện Pháp Luân Công cao tới hơn 98%.

Nửa cuối năm 1998, nguyên Ủy viên trưởng của Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc Kiều Thạch đã tổ chức một số cán bộ lão thành của Quốc hội tiến hành điều tra chuyên sâu về Pháp Luân Công trong mấy tháng, kết luận cuối cùng đưa ra là: Pháp Luân Công chỉ có trăm điều lợi mà không có đến một điều hại cho quốc gia và dân tộc.

Hiện nay, Pháp Luân Công đã được hồng truyền đến hơn 100 quốc gia và khu vực. Pháp Luân Công đến đâu, lòng người ở đó hướng thiện, đạo đức hồi thăng, quả là cảnh tượng thịnh thế tường hòa. Mọi người đều hết lời ca ngợi Pháp Luân Công không chỉ mang lại sức khỏe, mà còn nâng cao cảnh giới đạo đức của con người. Rất nhiều chính phủ các nước cũng đã lần lượt trao thưởng cho Pháp Luân Công và nhà sáng lập Pháp Luân Công là Đại sư Lý Hồng Chí, biểu dương đóng góp kiệt xuất của Đại sư cho sức khỏe thân tâm của nhân loại.

Gần 33 năm kể từ khi Pháp Luân Công truyền ra đến nay, thực tiễn tu luyện của hàng trăm triệu người đã chứng minh Pháp Luân Công không chỉ có hiệu quả thần kỳ trong việc trị bệnh khỏe người, mà xác thực còn có thể đề thăng cảnh giới đạo đức của con người từ bản chất.

(Biên tập viên phụ trách: Nhâm Gia)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/12/490542.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/13/225460.html

Đăng ngày 28-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Án oan xuyên thế kỷ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Con ngựa thành Troy của ĐCSTQ và hiểm họa khôn lường của nóhttps://vn.minghui.org/news/280274-con-ngua-thanh-troy-cua-dcstq-va-hiem-hoa-khon-luong-cua-no.htmlWed, 26 Feb 2025 12:16:26 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280274[MINH HUỆ 23-02-2025] Ngạn ngữ phương Tây có câu: Hãy cẩn thận với món quà mà kẻ thù mang tặng. Theo sử thi Iliad của Homer, sau 10 năm ròng rã tấn công thành Troy mà vẫn thất bại, quân Hy Lạp giả vờ rút lui, để lại trên chiến trường […]

The post Con ngựa thành Troy của ĐCSTQ và hiểm họa khôn lường của nó first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Trương Thiên Hữu

[MINH HUỆ 23-02-2025] Ngạn ngữ phương Tây có câu: Hãy cẩn thận với món quà mà kẻ thù mang tặng.

Theo sử thi Iliad của Homer, sau 10 năm ròng rã tấn công thành Troy mà vẫn thất bại, quân Hy Lạp giả vờ rút lui, để lại trên chiến trường một con ngựa gỗ khổng lồ. Lính bảo vệ thành Troy không biết đó là cái bẫy, còn coi là một chiến lợi phẩm, bèn chuyển con ngựa vào trong thành. Khi màn đêm xuống, đợi đến lúc người dân ngủ say, những người lính Hy Lạp ẩn trong bụng ngựa đã mở cổng thành để cho đội quân Hy Lạp tràn vào và chiếm được thành Troy. Người đời sau thường dùng điển cố “con ngựa thành Troy” này để ẩn dụ cho các hoạt động cài cắm phục binh trong hàng ngũ địch, trong ngoài phối hợp.

Gián điệp Liên Xô trong Bộ Tài chính Hoa Kỳ

Lịch sử thường hay lặp lại, và nếu chú ý, chúng ta có thể học được rất nhiều điều. Sau khi Chiến tranh Trung-Nhật kết thúc năm 1945, Trung Hoa Dân Quốc do Tưởng Giới Thạch đứng đầu trăm bề thiếu thốn, đã thỉnh cầu Hoa Kỳ hỗ trợ để tái thiết đất nước. Chính phủ Hoa Kỳ đồng ý viện trợ 7 triệu đô la. Tuy nhiên, đến năm 1947, khoản viện trợ vẫn không thấy đâu. Trung Hoa Dân Quốc cử người sang hỏi, Hoa Kỳ tiến hành điều tra, kết quả phát hiện ra rằng khoản tiền này đã bị Thứ trưởng Bộ Tài chính Hoa Kỳ, Harry Dexter White, giữ lại.

Trước đó, FBI Hoa Kỳ đã điều tra lai lịch của White và tìm được bằng chứng xác thực cho thấy ông ta là một gián điệp của Liên Xô. FBI đã ghi lại những phát hiện của họ trong một báo cáo có tên “Hoạt động gián điệp của Liên Xô tại Hoa Kỳ” và trình lên Nhà Trắng, Bộ trưởng Tư pháp và Bộ Ngoại giao vào ngày 4 tháng 12 năm 1945.

Song, không biết vì lý do gì, Tổng thống Hoa Kỳ lúc bấy giờ là Harry S. Truman vẫn đề cử White làm Giám đốc điều hành của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) sáu tuần sau đó, vào ngày 23 tháng 1 năm 1946. Trước sự việc này, FBI đã gửi một tài liệu dài 28 trang tới Nhà Trắng vào ngày 4 tháng 2 năm 1946. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, Thượng viện không hề hay biết về các cáo buộc của FBI đối với White và vẫn phê chuẩn đề cử này hai ngày sau đó, ngày 6 tháng 2.

Mãi đến năm 1948, White mới bị bắt. Trong một phiên điều trần của Hạ viện, White phủ nhận mình là đảng viên và điệp viên của Liên Xô. Bởi vì bằng chứng quan trọng nhất có liên quan đến mạng lưới tình báo sâu rộng của Liên Xô tại Hoa Kỳ không thể được công khai, điều này khiến White đã có thể tự bào chữa và thoát tội. Sau phiên điều trần, ông ta qua đời vì một cơn nhồi máu cơ tim. Mặc dù có nghi ngờ rằng một đặc vụ Liên Xô đã ‘giết người diệt khẩu’, nhưng cuộc điều tra đã không được tiến hành sâu hơn do thiếu bằng chứng.

Các tài liệu giải mật được tiết lộ vào năm 1953 cho thấy White đã giao cho Liên Xô các bản khắc để in tiền của Bộ Tài chính Hoa Kỳ mà quân Đồng minh lưu hành trong khu vực bị Đức chiếm đóng. Liên Xô đã sử dụng chúng in tiền với số lượng lớn, gây ra lạm phát nghiêm trọng trong khu vực chiếm đóng, khiến Hoa Kỳ thiệt hại khoảng 250 triệu đô la.

Thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều thông tin được giải mật. Các hoạt động cụ thể của White đã được liệt kê trong cuốn sổ của Alexander Vassiliev, nhà báo và là đặc vụ của KGB. White là điệp viên cấp cao nhất của Liên Xô trong chính phủ Hoa Kỳ.

White tự hào nói rằng ông ta sẽ trì hoãn các khoản thanh toán cho Trung Hoa Dân Quốc càng lâu càng tốt trong phạm vi quyền hạn của mình. Các hành động của White tại Hoa Kỳ đã đóng một vai trò gián tiếp trong việc phá hủy nền kinh tế của Trung Hoa Dân Quốc và do đó cho phép Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đánh bại Tưởng Giới Thạch và giành quyền kiểm soát đất nước.

The New York Times đưa tin sai lệch về Stalin và nạn đói lớn ở Ukraina

Một số sự kiện xảy ra hơn 70 năm trước, giờ đây nghe có vẻ khó tin bởi vì nhiều người cho đến nay vẫn chưa thấy rõ, chính là con quỷ chủ nghĩa cộng sản đang cướp thế giới từ tay người dân các nước, để đạt được mục đích cuối cùng là thống trị thế giới này.

Hồi đó, hầu hết mọi người đều nhầm lẫn trước những lời dối trá của Liên Xô. Ví như, thông tin từ nhiều nguồn khác nhau cho thấy Nạn đói Ukraina năm 1932 – 1933 đã giết chết hàng triệu người Ukraina. Tuy nhiên, Walter Duranty, trưởng văn phòng Moscow của The New York Times (1922–1936), đã phủ nhận điều này. Thay vào đó, ông ta ca ngợi Joseph Stalin và công kích Gareth Jones, một nhà báo người Anh đã chứng kiến ​​nạn đói ở Ukraina và đưa tin về nó.

Vào tháng 8 năm 1933, Duranty đã đăng một bài trên trang nhất của The New York Times, trong đó viết, “Vụ mùa bội thu sắp được thu hoạch cho thấy bất kỳ báo cáo nào về nạn đói ở Nga ngày nay đều là phóng đại hoặc tuyên truyền ác ý.” Nhưng điều này khác xa sự thật. Theo một bài báo năm 2022 của NPR có tựa đề, “‘The New York Times’ không thể rũ bỏ đám mây đen trên Giải Pulitzer được trao 90 năm trước,” một nhà ngoại giao người Anh đã bí mật ghi lại vào tháng 9 năm 1933 rằng Duranty đã nói với ông rằng ở Ukraina, “có tới 10 triệu người có thể đã chết trực tiếp hoặc gián tiếp vì thiếu lương thực trong năm qua.” Nhưng ước tính này chưa bao giờ được báo cáo hoặc công bố.

Robert Conquest, nhà sử học nổi tiếng người Anh và là một chuyên gia về lịch sử Liên Xô, đã viết trong cuốn sách kinh điển của mình The Harvest of Sorrow (Mùa gặt của nỗi buồn) rằng, với tư cách là một phóng viên có tên tuổi của tờ báo nổi tiếng nhất thế giới vào thời điểm đó, việc Duranty phủ nhận Nạn đói lớn đã được coi là sự thật. Duranty không chỉ lừa dối độc giả của The New York Times, mà vì danh tiếng của tờ báo, ông ta còn ảnh hưởng đến quan điểm của vô số người về Stalin và chính quyền Liên Xô.

Sau sự sụp đổ của Liên Xô và Đông Âu tan rã, phần lớn các nước phương Tây tin rằng chủ nghĩa cộng sản đã diệt vong và áp dụng chính sách xoa dịu trong suốt thời gian dài đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Nhưng ĐCSTQ không bao giờ ngừng thúc đẩy chương trình nghị sự của riêng mình.

Khi giao thương giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ phát triển, ĐCSTQ đã thắt chặt thêm sự phụ thuộc của nền kinh tế Hoa Kỳ vào hàng hóa giá rẻ của Trung Quốc trong khi xâm nhập vào Hoa Kỳ bằng nhiều danh nghĩa khác nhau. Mặc dù Hoa Kỳ đã thực hiện một số biện pháp như hạn chế công nghệ cao, nhưng tác hại gây ra không thể được loại bỏ một cách nhanh chóng.

Thâm nhập tại New York: Từ Văn phòng Thống đốc đến các cơ sở cộng đồng

Năm 2024, hai nhà nghiên cứu cấp cao của Quỹ Bảo vệ Dân chủ Hoa Kỳ, Emily de La Bruyère và Nathan Picarsic, đã công bố một báo cáo mới nhất có tựa đề “Kẻ thù sát sườn: Sự xâm nhập của Trung Quốc vào các địa phương Hoa Kỳ.” Trong đó tiết lộ ảnh hưởng của ĐCSTQ ngày càng tăng ở cấp địa phương của Hoa Kỳ.

Khi Linda Sun (Sun Wen), cựu phó chánh văn phòng của Văn phòng Thống đốc tiểu bang New York, bị phát hiện làm việc cho ĐCSTQ, đã gây chấn động giới chính trị Hoa Kỳ. Chính phủ Trung Quốc được cho là đã cung cấp hàng triệu đô la tiền thưởng cho Sun và chồng bà ta. Theo cáo trạng, bà ta đã ngăn cản các nhà ngoại giao Đài Loan liên lạc với chính quyền tiểu bang, cấp giấy khen trái phép cho Tổng lãnh sự Trung Quốc Hoàng Bình, hỗ trợ Lãnh sự quán Trung Quốc gây ảnh hưởng đến bài phát biểu của Thống đốc Kathy Hochul về các vấn đề nhạy cảm, và giả mạo chữ ký của Hochul để mời một phái đoàn từ tỉnh Hà Nam của Trung Quốc đến Hoa Kỳ, cùng với các hành vi khác.

Sau khi Sun bị truy tố, Jim Risch, đảng viên Cộng hòa cấp cao trong Ủy ban Đối ngoại Thượng viện, cho biết trong một bài đăng trên nền tảng X rằng không có gì là bí mật khi ĐCSTQ đã xâm nhập vào xã hội Hoa Kỳ ở cấp tiểu bang và địa phương. Ủy ban Giám sát và Trách nhiệm Giải trình của Hạ viện cũng cho biết trong một bài đăng rằng trường hợp của Sun khó có khả năng là một sự cố đơn lẻ.

Một cuộc điều tra năm 2020 của Newsweek ước tính rằng 600 tổ chức Mặt trận Thống nhất của ĐCSTQ đã được phát hiện tại Hoa Kỳ có thể đã tuyển dụng từ 20.000 đến 30.000 người làm việc cho ĐCSTQ, dù vô tình hay cố ý.

Theo The Wall Street Journal, trong thập kỷ qua, các hiệp hội đồng hương Trung Quốc đã được ĐCSTQ phát triển thành “đối tác”, giúp Đảng gây ảnh hưởng đến diễn ngôn chính trị của Hoa Kỳ. Ví dụ, Sun đã được Hiệp hội Đồng hương Hà Nam sử dụng cho Công tác Mặt trận Thống nhất của mình.

Số liệu thống kê mới nhất từ The Wall Street Journal cũng cho thấy chỉ riêng ở thành phố New York đã có hơn 100 hội đồng hương như vậy. Họ làm việc cho các cơ quan tình báo của ĐCSTQ: một số đánh cắp bí mật thương mại và công nghệ, một số giúp ĐCSTQ điều hành các đồn cảnh sát bí mật và đàn áp xuyên quốc gia những người bất đồng chính kiến và các học viên Pháp Luân Công, và một số hoạt động bí mật trong chính phủ Hoa Kỳ để chi phối lập trường của chính phủ này trước các vấn đề liên quan đến lợi ích của ĐCSTQ.

Thâm nhập khắp châu Âu

Không chỉ xâm nhập vào Hoa Kỳ, các đặc vụ của ĐCSTQ cũng đã hoạt động tích cực tại Đức, Anh, Pháp và các quốc gia Châu Âu khác. Vào ngày 13 tháng 1 năm 2025, bộ phim tài liệu France-China: The Secret War (Pháp-Trung: Cuộc chiến bí mật) phát sóng lần đầu trên đài truyền hình Pháp đã tiết lộ hoạt động gián điệp bí mật phủ khắp của ĐCSTQ tại Pháp — từ chính trị, văn hóa, công nghệ đến quân sự. ĐCSTQ khao khát bắt kịp các quốc gia khác một cách nhanh chóng bằng cách liên tục cố gắng đánh cắp và sao chép những lợi điểm của Pháp.

Tại Vương quốc Anh, The Times đưa tin về việc bắt giữ một nhà nghiên cứu quốc hội có thẻ thông hành nghị viện, người đã làm việc nhiều năm với các nghị sỹ về chính sách quốc tế, bao gồm cả quan hệ với Bắc Kinh. Người này trước đây từng sống và làm việc tại Trung Quốc, và các quan chức an ninh nghi ngờ rằng ông ta đã được tuyển dụng làm đặc vụ khi ở đó và được đưa trở lại Vương quốc Anh với ý định xâm nhập vào các mạng lưới chính trị chỉ trích chế độ Bắc Kinh.

Vụ việc công dân Anh bị nghi ngờ xâm nhập vào quốc hội đã làm dấy lên sự cảnh giác rộng rãi ở Vương quốc Anh. Ken McCallum, người đứng đầu MI5, đã cảnh báo rằng ĐCSTQ đặt ra “thách thức chiến lược mang tính đột phá nhất” đối với Vương quốc Anh. Ban Công tác Mặt trận Thống nhất của ĐCSTQ thậm chí còn thiết lập quan hệ với các thành viên của hoàng gia và đã bị tòa án phát hiện có liên quan đến can thiệp chính trị.

Năm 2023, Ủy ban Tình báo và An ninh của Nghị viện Anh công bố một báo cáo cho biết mục tiêu quốc gia của ĐCSTQ rất đơn giản: đó là đảm bảo rằng ĐCSTQ tiếp tục nắm quyền, và mọi thứ khác đều nhằm hướng tới mục tiêu này. Hầu như tất cả các hoạt động của ĐCSTQ trên toàn cầu đều xoay quanh việc chống lại Hoa Kỳ. Các cơ quan tình báo của ĐCSTQ nhắm vào những người quan tâm đến độc lập của Đài Loan, độc lập của Tây Tạng, chủ nghĩa ly khai Tân Cương và phong trào dân chủ Trung Quốc, cũng như Pháp Luân Công. Trọng tâm của công tác tình báo của ĐCSTQ ở Vương quốc Anh là tạo ra sự chia rẽ giữa Vương quốc Anh và Hoa Kỳ về các chính sách đối với Trung Quốc.

Việc ĐCSTQ đánh cắp các thành tựu khoa học và công nghệ ở châu Âu và công tác mặt trận thống nhất của họ trong giới thượng lưu châu Âu đều nhằm mục đích vượt qua Hoa Kỳ và phá hủy mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và châu Âu.

Shakespeare đã từng nói, “Để bẫy chúng ta, ma quỷ thường cố tình nói sự thật, chiếm được lòng tin của chúng ta trong những chuyện nhỏ nhặt, rồi đến thời điểm then chốt, chúng ta lại rơi vào bẫy của chúng.”

Nếu Hoa Kỳ không thúc đẩy mạnh mẽ việc ĐCSTQ gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới vào năm 2001, nếu Hoa Kỳ không mở cửa để đào tạo nhân tài, những người sau đó đã trở về Trung Quốc để mang lại lợi ích cho chế độ cộng sản, và nếu Hoa Kỳ không rót một lượng vốn lớn vào Trung Quốc, ĐCSTQ sẽ không thể tích lũy được nguồn tài chính khổng lồ như vậy, và cũng không thể bắn “những viên đạn bọc đường” để chia rẽ phương Tây và cuối cùng kiểm soát thế giới.

Bài học rút ra từ lịch sử

Nhà viết kịch người Ireland, George Bernard Shaw, đã từng cảm thán: “Nếu lịch sử không lặp lại và những điều bất ngờ luôn xảy ra, thì nhân loại làm sao rút ra được bài học kinh nghiệm đây?”.

Câu mở đầu của Tuyên ngôn Cộng sản viết, “Một bóng ma đang ám ảnh châu Âu — bóng ma của chủ nghĩa cộng sản.” Bóng ma này bấy lâu nay đã ngụy trang bằng các thuật ngữ như “tự do”, “tiến bộ” và “thức tỉnh” để lừa dối mọi người từ bỏ truyền thống, đạo đức và đức tin vào Thần. Dưới sự che đậy của các phương tiện truyền thông vốn bị ma quỷ thao túng, mức độ thực hiện chiến lược thống trị thế giới của bóng ma này ở mọi phương diện, văn hóa, nghệ thuật, kinh tế, khoa học công nghệ, truyền thông v.v.. đã vượt xa sự hiểu biết của hầu hết mọi người.

Cuộc chiến cuối cùng giữa thiện và ác đang diễn ra. Chỉ khi chúng ta trừ bỏ tà linh cộng sản từ tận gốc rễ, nhân loại mới có thể thực sự hướng thiện và nối lại mối liên hệ với Thần.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/23/491009.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/24/225619.html

Đăng ngày 26-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Con ngựa thành Troy của ĐCSTQ và hiểm họa khôn lường của nó first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Cái giá phải trả khi giao dịch với “Đại Dâm Phụ”https://vn.minghui.org/news/280206-cai-gia-phai-tra-khi-giao-dich-voi-dai-dam-phu.htmlMon, 24 Feb 2025 12:16:54 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280206[MINH HUỆ 14-02-2025] Trong sách Khải Huyền của Kinh Thánh có dự ngôn rằng, khi ngày mạt thế của nhân loại đến, Satan sẽ gây họa cho thế gian: “Các nước sẽ bị thứ rượu gian dâm cuồng loạn của nó làm say khướt. Các vua trên đất sẽ […]

The post Cái giá phải trả khi giao dịch với “Đại Dâm Phụ” first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Chương Thiên Hữu

[MINH HUỆ 14-02-2025] Trong sách Khải Huyền của Kinh Thánh có dự ngôn rằng, khi ngày mạt thế của nhân loại đến, Satan sẽ gây họa cho thế gian: “Các nước sẽ bị thứ rượu gian dâm cuồng loạn của nó làm say khướt. Các vua trên đất sẽ gian dâm với nó và những con buôn trên đất sẽ làm giàu nhờ sự xa hoa trụy lạc của nó.” Nhìn lại lịch sử, chúng ta thấy Satan, vì ngạo mạn kiêu căng mà mưu toan để được sánh ngang với Thượng Đế, rồi từ một đại thiên sứ biến thành một thiên thần sa ngã, nhưng dường như câu chuyện này vẫn chưa tương xứng với dự ngôn của Thánh kinh Khải Huyền, còn chủ nghĩa cộng sản mới phù hợp là hình tượng ma quỷ trong đó, “dâm loạn với vua các chư quốc, giao dịch với con buôn trên đất để phát tài về sau.”

Chủ nghĩa cộng sản (“Đại Dâm Phụ”), trong giao dịch với các vị vua, tổng thống, thủ tướng, và các nhà chính trị, yếu nhân thuộc mọi cấp bậc, mọi giới trên thế giới, có một đặc điểm nổi bật là, nó lựa chọn những từ ngữ vốn mang ý nghĩa tốt đẹp mà ai cũng khao khát, sau đó đánh tráo khái niệm bằng nội dung không liên quan hoặc thậm chí trái ngược, để thực hiện mục tiêu bá chủ toàn cầu của chủ nghĩa cộng sản.

Ví dụ như “tiến bộ” (là phải phủ định và vứt bỏ truyền thống), “bình đẳng chủng tộc” (nhấn mạnh màu da, thay thế cho sự công nhận về năng lực, hủy bỏ nguyên tắc bình đẳng “làm nhiều hưởng nhiều, làm ít hưởng ít, không làm không hưởng”, trên thực tế đã gây ra tình trạng phân biệt đối xử trái chiều và bất bình đẳng trong nhiều lĩnh vực), “nữ quyền” (dưới danh nghĩa này khuyến khích quan hệ ngoài hôn nhân, gia đình đơn thân, nhà trường tước đoạt quyền thiên phú của người mẹ trong việc bảo vệ và giáo dục con cái về vấn đề giới tính), “thôn địa cầu” (toàn cầu hóa, “Quốc tế ca nhất định phải thực hiện”), “phúc lợi cao” (hưởng chung tài sản, khuyến khích không làm mà hưởng, lấy của người giàu chia cho người nghèo), “bệnh AIDS” (khuyến khích hậu quả do quan hệ chung chạ, không chỉ bản thân người mắc phải gánh chịu hậu quả, mà còn gây họa cho trẻ sơ sinh, nhưng lại tô hồng cho bệnh AIDS và ra sức kêu gọi tài trợ). Thủ đoạn thường thấy để đạt được những mục đích này là thuế cao, chính phủ lớn, Liên minh châu Âu, Liên Hợp Quốc, và nhiều tổ chức và dự án được thành lập dưới danh nghĩa “quốc tế hóa”, dùng tiền của đông đảo người nộp thuế (thu nhập từ lao động của người lao động), vào việc làm giàu cho cá nhân một số người theo chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa Mác, cũng như vào các mục tiêu chiến lược nhằm khống chế các quốc gia trên toàn cầu bằng ý thức hệ cộng sản và mô hình kinh tế cộng sản.

Năm 1989, sau khi Bức tường Berlin sụp đổ, các quốc gia cộng sản trên thế giới lần lượt biến mất, nhưng không hề từ bỏ việc thực hiện chủ nghĩa cộng sản trên toàn cầu, mà ngược lại còn lừa gạt lòng tốt của các nước phương Tây vốn không trải qua nỗi đau về tai họa đỏ của chủ nghĩa cộng sản, mượn lực để trỗi dậy, và trong thời gian ngắn trở thành cường quốc kinh tế và cường quốc quân sự. Đến năm 2024, vỏn vẹn chỉ trong 35 năm, dưới bàn tay của ĐCSTQ, hình thái ý thức cộng sản đã nhanh chóng thâm nhập sâu mà mua chuộc tẩy não mọi tầng lớp xã hội phương Tây (gồm cả Hoa Kỳ), từ hoàng gia, chính phủ, giáo dục, truyền thông, in ấn, y tế, vệ sinh công cộng, bảo vệ môi trường, văn hóa nghệ thuật, công tác từ thiện, v.v., đường hoàng trở thành một bộ phận trong đời sống và công việc hàng ngày của người dân xã hội phương Tây (bao gồm cả Hoa Kỳ), chỉ chờ đến bước cuối cùng đánh bại Hoa Kỳ để trở thành cường quốc số một thế giới.

Bẫy lừa tinh vi trong những năm 1940

Hồi tưởng lại một chút, trước khi Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989, ĐCSTQ đã chuẩn bị như thế nào để chiếm đoạt Trung Quốc, để “đánh bại nước Mỹ” ngày nay, để “tấn tốc trỗi dậy” trên toàn cầu? Hãy lấy một ví dụ đơn giản.

Ngày 19 tháng 8 năm 1940, trong một chỉ thị mang tên “Chỉ thị về việc mở rộng công tác kết tình bằng hữu với quân đội bạn”, ĐCSTQ đã đề xuất phải tranh thủ được 2 triệu bạn bè trong quân đội Quốc Dân Đảng, bao gồm cả bạn bè quốc tế. Trong văn kiện này, ĐCSTQ yêu cầu: “Đối với mỗi đại diện cụ thể của các đảng phái, các tầng lớp, các đơn vị bạn, các chính quyền, các đoàn thể các giới, cần tiến hành nghiên cứu sâu sắc và tỉ mỉ về nhiều phương diện, nghiên cứu chi tiết về tên họ, tuổi tác, quê quán, tài sản, cuộc sống, lịch sử, biến đổi tư tưởng, khuynh hướng chính trị, sở thích sinh hoạt, đặc điểm tính cách, quan hệ xã hội, quan hệ thân tộc của những người này, biên soạn thành tiểu sử riêng cho từng người.” Đối với đối tượng cần tranh thủ, phải đạt đến trình độ “viết tiểu sử”, đồng thời lợi dụng “mọi quan hệ xã hội có thể” để “kết bạn” bằng các hình thức tặng quà, chúc mừng ngày lễ, quan tâm giúp đỡ khi gặp khó khăn cấp bách, v.v. Có thể thấy cơ điểm tư duy của Trung Cộng sâu đến nhường nào, đã sớm vượt xa mọi luân lý đạo đức của nhân loại.

Đối với những người từ chối “kết bạn”, ĐCSTQ chỉ thị trong văn kiện: “Có thể khéo léo tìm cách khuếch đại khó khăn của họ trong cuộc sống, ép buộc họ không thể không cải biến thái độ đối với chúng ta, để mở ra cánh cửa liên thông.” Nói cách khác, trước tiên phải thông qua nhiều loại thủ đoạn, gây phiền phức cho đối phương, tạo ra những vấn đề khó giải quyết, sau đó giả vờ chìa tay giúp đỡ trong lúc nguy nan, dùng tình cảm để lung lạc nhân tâm của đối tượng nhắm đến.

Đến năm 1946, trong chính phủ Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới Thạch, từ trên xuống dưới, thậm chí đến cả những bộ phận nòng cốt nhất, đều có “bằng hữu” của ĐCSTQ; họ gần như đã truyền đi mọi bí mật cho ĐCSTQ ngay lập tức.

ĐCSTQ cũng bắt đầu dùng phương thức “kết bạn để lập ra mặt trận thống nhất với các nhân sỹ quốc tế”. Trùm đặc vụ Lý Khắc Nông của ĐCSTQ đã tính đi toán lại rằng đối tượng mục tiêu này vừa không thể là người của “Cộng sản Liên Xô”, vừa không thể là nhân sỹ thân cộng lộ liễu của Mỹ, mà phải là người trung lập và có danh tiếng tốt, vì vậy Edgar Snow đã lọt vào tầm ngắm của ĐCSTQ, và trở thành ứng cử viên lý tưởng.

Không lâu sau, Lý Khắc Nông đích thân dẫn đầu một đoàn người ngựa cấp trung đoàn đến vùng biên Diên An để nghênh đón Snow. Mà ở Diên An, mọi thứ đã được bố trí chu đáo đâu vào đó, dọn ra một căn nhà tốt nhất, điều động những “Hồng Tiểu Quỷ” (vệ binh mẫn cán) siêng năng lanh lợi nhất đến hầu hạ. Lý Khắc Nông thậm chí còn cầm tay chỉ việc dạy những “tiểu quỷ” này phải pha trà thế nào, treo áo, lau bàn, quét nhà ra sao, chỉ e có bất kỳ chỗ nào chưa chu đáo.

Ông ta để Snow thấy rằng, hầm trú ẩn mà Mao Trạch Đông ở còn tồi tàn hơn nhiều so với căn hầm đã chuẩn bị cho Snow. Do đó, Snow cảm động mãi không thôi.

Nỗi khổ tâm này của ĐCSTQ quả nhiên đã nhận được sự đền đáp xứng đáng. Cuốn sách “Sao Đỏ Chiếu sáng Trung Quốc” do Snow viết đã gây chấn động giới truyền thông phương Tây, khiến cả nước Mỹ từ trên xuống dưới sinh ra hảo cảm đối với ĐCSTQ; sau này, thậm chí Mỹ còn phái đoàn khảo sát đến Diên An, và giống như Snow, những gì họ nhìn thấy, nghe thấy đều là bố cục được ĐCSTQ tỉ mỉ bày bố. Đến nay, phương pháp này vẫn tiếp diễn, chỉ có điều Snow đã qua đời, đối tượng mục tiêu đã biến thành vô số nhân sỹ thuộc giới chính trị, thương mại, khoa học kỹ thuật, giáo dục, pháp luật, tài chính, tình báo… của Mỹ mà ĐCSTQ đã sàng lọc, đó là những người muốn đạt được lợi ích hậu hĩnh từ Trung Quốc (những “khách buôn trên đất” được nói đến trong Thánh kinh Khải Huyền).

Năm đó, nước Mỹ (tổng thống đương nhiệm là Franklin Roosevelt) đã sinh thiện cảm với ĐCSTQ, không chỉ trang bị vũ khí cho ĐCSTQ đánh Quốc Dân Đảng, gây ra nội chiến, mà vào ngày 25 tháng 8 năm 1945, ngay sau khi cuộc kháng chiến chống Nhật vừa kết thúc, quân đội Mỹ còn dùng máy bay khẩn cấp vận chuyển các tướng lĩnh ĐCSTQ như Đặng Tiểu Bình, Lâm Bưu, Lưu Bá Thừa, Trần Nghị, Nhiếp Vinh Trăn v.v., từ Diên An đến bộ chỉ huy tiền phương Đông Bắc, Hoa Bắc; so với việc Mỹ đưa nhân viên tiền trạm của Quốc Dân Đảng bằng không vận thì còn sớm hơn một ngày. Sai lầm năm đó của chính phủ Mỹ là đã đặt tiền đề khiến Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới Thạch bị ĐCSTQ (Mao Trạch Đông) đánh bại trong cuộc nội chiến ở Trung Quốc.

Năm 1949 (tổng thống Mỹ đương nhiệm là Harry Truman), Tưởng Giới Thạch bị buộc phải rút khỏi Trung Quốc Đại lục sang Đài Loan. Trong thời gian ở Đài Loan, Tưởng Công tĩnh tâm suy ngẫm lại chuyện đã qua, đã nhìn thấy biểu hiện của chủ nghĩa cộng sản tại nhân gian, vừa hay đã chứng nghiệm dự ngôn trong Khải Huyền: Satan phải được phóng thích khỏi ngục tù, ra để mê hoặc các nước trên mặt đất. Tưởng Công nhắc nhở nhân loại: chủ nghĩa cộng sản là tai họa lớn nhất mà nhân loại phải đối mặt kể từ khi Thần tạo ra vũ trụ.

Tiếp tục lừa mị và thâm nhập

Năm 1989 (tổng thống Mỹ đương nhiệm là George H.W. Bush), Liên Xô và Đông Âu giải thể, nhiều người ta tưởng rằng tòa tháp chủ nghĩa cộng sản đã sụp đổ, nhưng đây chỉ là giả tượng. Trong Tuyên ngôn Đảng Cộng sản, Karl Marx tuyên cáo rằng chủ nghĩa cộng sản là một bóng ma. Bóng ma thì không mang nhãn mác, không quang minh chính đại, mà phụ thể vào những nơi khó bị phát giác.

ĐCSTQ (chính quyền Đặng Tiểu Bình) tuyên bố “cải cách mở cửa”, dùng phương thức “ẩn mình chờ thời”, nên khiến thế giới lầm tưởng rằng ĐCSTQ đã sớm từ bỏ ý thức hệ và hướng đến dân chủ tự do trong quá trình hội nhập với thế giới. Đây chính là phương thức mà bóng ma kia mượn con người để hành sự trong thời kỳ đó. Từ năm 1993 đến năm 2009, nước Mỹ (tổng thống Mỹ đương nhiệm lần lượt là Bill Clinton và George W. Bush) đã đặt nền móng để đưa Trung Quốc gia nhập vào Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) vào năm 2001.

Trong những năm gần đây, cùng với sự phát triển kinh tế, ĐCSTQ (chính quyền Tập Cận Bình) không còn “ẩn mình” nữa, mà giương cao cờ hiệu “Một Vành đai, một Con đường”, “Cộng đồng cùng chung vận mệnh của nhân loại”, triển khai mặt trận thống nhất trên phạm vi toàn cầu, từng bước thẩm thấu và khống chế toàn cầu. “Đại Dâm Phụ” giao dịch với các nước, mục đích trước sau như một: khống chế toàn cầu, trước khi đạt được mục đích thì lấy lòng, ẩn mình chờ thời, cò kè mặc cả… chẳng qua chỉ là những toan tính trong quá trình đó mà thôi.

Báo cáo “Công tác mặt trận thống nhất hải ngoại của ĐCSTQ” do Ủy ban Thẩm tra Kinh tế và An ninh Mỹ-Trung (US-China Economic and Security Review Commission, USCC) thuộc Quốc hội Mỹ được công bố công khai năm 2018 đã chỉ ra rằng, mặt trận thống nhất là “hoạt động gây ảnh hưởng có tính lật đổ nhất, phản dân chủ nhất của ĐCSTQ” đối với các nước trên thế giới, “mục đích của nó (mặt trận thống nhất của ĐCSTQ) là chuyển hóa người Mỹ, khiến họ phản đối lợi ích của chính phủ Mỹ, phản đối lợi ích của xã hội Mỹ”. Báo cáo phát hiện ra rằng, trong những năm gần đây, ĐCSTQ đã tăng thêm khoảng 40.000 cán bộ cho công tác thống nhất.

Vô số nhà báo, học giả, lãnh đạo chính trị và quân sự Mỹ đã sang Trung Quốc Đại lục để tiến hành cái gọi là “giao lưu”. Trong chiến thuật “kết bạn” (tức là mặt trận thống nhất và thâm nhập) của ĐCSTQ, ĐCSTQ không từ bất cứ mưu kế nào, chẳng hạn như công tâm kế (đánh vào tâm lý), mỹ nhân kế, kim tiền kế, khổ nhục kế, kế đào hố… Với bất kỳ ai có chút truy cầu về lợi ích, có chút ảo tưởng, thì hầu như không ai là không trúng kế. Đối với ĐCSTQ, chỉ cần bạn muốn có gì đó, thì “tóm được bạn” chỉ là vấn đề thời gian nhanh hay chậm mà thôi.

Ngày nay, mạch nước ngầm chủ nghĩa cộng sản chảy cả trong tối ngoài sáng đã tràn ngập cơ thể nước Mỹ, từ giới truyền thông truyền thống (legacy media), chuyên gia học giả, đến quan chức chính phủ… những người chống đỡ cho ĐCSTQ, nhận thứ tốt từ tay ĐCSTQ đâu đâu cũng có.

Năm 1961, Tưởng Giới Thạch, trong bài viết “Đảng cộng sản là kẻ thù lớn nhất của nhân loại”, đã chỉ ra rằng: “Sự tấn tốc bành trướng của chủ nghĩa cộng sản khiến người ta sửng sốt hết sức. Để thuyết phục 850 triệu người quy theo Chúa, phải mất thời gian lâu dài đến hơn 1900 năm; mà chỉ trong vòng 40 năm ngắn ngủi, cả thế giới đã có một nửa dân số bị giam cầm trong ‘Bức Màn Sắt’. Trong 15 năm kể từ khi Chiến tranh Thế giới Thứ hai kết thúc, đã có 800 triệu người sống dưới chế độ nô dịch bạo chính của chủ nghĩa cộng sản. Bước tiến xâm lược của nó đang đạt được tốc độ ngày càng tăng.”

40 năm mà Tưởng Công nói đến là quá trình “Đại Dâm Phụ” vừa dùng bạo lực chuyên chế đối với nhân dân của mình, vừa “ẩn mình”, chờ cơ hội trỗi dậy.

Trận chiến cuối cùng

Năm 2004, cuốn kỳ thư “Chín bài Bình luận về Đảng Cộng Sản” (Cửu Bình) đã được phát hành tại Mỹ, lần đầu tiên trong lịch sử đã phơi bày một cách toàn diện và có hệ thống bản chất, các thủ đoạn ma quỷ, và những tội ác chống lại loài người của ĐCSTQ.

Năm 2017, cuốn sách “Mục đích Cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản” được phát hành tại Mỹ.

Năm 2018, cuốn sách “Ma quỷ đang Thống trị Thế giới Chúng ta” được phát hành tại Mỹ.

Ba cuốn sách nói trên, đã trình bày một cách hệ thống về ngọn nguồn của Đảng Cộng sản, Chủ nghĩa Cộng sản, và ma quỷ thống trị thế giới, đồng thời giúp mọi người trong khi nhìn rõ hiện trạng, cũng thấy được cái giá đắt phải trả khi đánh bạn với ma quỷ, khi giao dịch với “Đại Dâm Phụ”, gióng lên hồi chuông cảnh báo cho nước Mỹ và thế giới!

Quốc phụ của nước Mỹ George Washington từng nói: “Khi tự do bị phóng túng vô độ, thì ma quỷ chuyên chế dễ dàng thừa cơ mà vào.”

Năm 2025, thế giới này chỉ còn cách mục tiêu cuối cùng mà chủ nghĩa cộng sản muốn thực hiện một bước chân nữa; chỉ có đầu óc tỉnh táo, nhìn thấu bộ mặt giả dối của ác ma chủ nghĩa cộng sản mà ĐCSTQ là đại diện (cho dù là “tươi cười”, “thương mại”, “chiến lang”, hay hình thức khác), không tiếp tục bơm máu cho ĐCSTQ (đầu tư tiền và thị trường), không cho ĐCSTQ cơ hội tiếp tục lớn mạnh và sinh tồn nữa, thì con ác ma lớn nhất báng bổ Thần và hủy hoại nhân loại này mới có thể tiêu vong triệt để, các quốc gia mới có thể một lần nữa nhận được ân điển của Thần, khôi phục tự do, tôn nghiêm thực thụ, hưởng thụ sự bác ái, dân quyền, dân sinh thực thụ.

Thánh Kinh Khải Huyền viết rằng, khi thế giới rơi vào thời loạn thế, thì ắt sẽ xuất hiện Đại Thiên sứ dẫn dắt thế nhân, tróc nã và giam cầm con cổ xà ngàn năm (hình tượng của ĐCSTQ trong không gian khác là con rồng đỏ). Trong thực tế, giới tu luyện đã sớm nhìn thấy trận quyết chiến giữa Chính (mà trung tâm Thần và các Đại Thiên sứ của Ngài) và Tà (mà trung tâm là con rồng đỏ ĐCSTQ) đã bắt đầu từ mùa hè năm 1999, tiếng kèn hiệu của trận chiến cuối cùng cũng đã nổi lên vào năm 2024.

Khi cuộc Đại Thẩm phán cuối cùng vén màn, Sáng Thế Chủ sẽ phán xét cuộc đời của chúng ta như thế nào? Kết cục trở về thiên đường, vĩnh viễn trường tồn là vấn đề trọng đại có thể đạt được khi mỗi người trong cuộc sống, quốc gia, cũng như nhân loại đưa ra lựa chọn đúng đắn của chính mình.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/14/490713.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/15/225493.html

Đăng ngày 24-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Cái giá phải trả khi giao dịch với “Đại Dâm Phụ” first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Từ Chống Cánh hữu đến Cách mạng Văn hóa: Chiến tranh không giới hạn của ĐCSTQ suốt mấy thập niên quahttps://vn.minghui.org/news/280204-tu-chong-canh-huu-den-cach-mang-van-hoa-chien-tranh-khong-gioi-han-cua-dcstq-suot-may-thap-nien-qua.htmlMon, 24 Feb 2025 12:16:31 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280204[MINH HUỆ 07-02-2025] Năm 1999, hai quan chức quân sự cấp cao của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã xuất bản cuốn Chiến tranh không giới hạn, trong đó đề xuất việc đánh bại kẻ thù bằng các phương thức mà không cần đối đầu trực tiếp […]

The post Từ Chống Cánh hữu đến Cách mạng Văn hóa: Chiến tranh không giới hạn của ĐCSTQ suốt mấy thập niên qua first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Hiểu Ngữ và Nhất Ngôn

[MINH HUỆ 07-02-2025] Năm 1999, hai quan chức quân sự cấp cao của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã xuất bản cuốn Chiến tranh không giới hạn, trong đó đề xuất việc đánh bại kẻ thù bằng các phương thức mà không cần đối đầu trực tiếp bằng quân sự. Cụ thể là, cuốn sách nói về chiến tranh bằng chính trị, các công cụ pháp lý (luật pháp), và các biện pháp kinh tế.

Mặc dù mãi đến năm 1999, cuốn sách này mới được xuất bản, nhưng những chiến thuật này, từ khi mới xuất hiện, đã được ĐCSTQ vận dụng trong hàng loạt cuộc vận động chính trị. Với giá trị cốt lõi là đấu tranh giai cấp, bạo lực, và dối trá, chính quyền cộng sản Trung Quốc nhắm mục tiêu và các nhóm bị nó coi là kẻ thù mà không đếm xỉa đến bất cứ chuẩn mực đạo đức nào.

Từ thời Karl Marx, thuyết vô thần đã là một chủ để trung tâm của hệ tư tưởng cộng sản. ĐCSTQ đã lợi dụng thuyết vô thần và thuyết tiến hóa để lừa mị dân chúng, khiến các đảng viên ĐCSTQ bị thuần hóa như động vật, mà đánh mất đi phẩm giá và nhân tính của bản thân. Nhớ có nhà sinh vật học người Anh tên Henry Huxley từng tự xưng là con chó ngao của Darwin; còn Giang Thanh, vợ của Mao Trạch Đông, khi giải thích về vai trò của mình trong cuộc Cách mạng Văn hóa, đã tự gọi mình là con chó của Chủ tịch Mao, sẵn sàng tấn công kẻ địch khi cần.

Đây không phải là vấn đề nhỏ, vì xã hội nhân loại không phải là vương quốc động vật. Nói cho cùng, con người có thể tạo ra nền văn minh còn động vật thì không. Tuy nhiên, sau khi du nhập vào Trung Quốc, hệ tư tưởng cộng sản đã nhanh chóng lan rộng, để lại dấu vết của máu cùng những thảm kịch. Bằng sự tàn bạo và dối trá, chính quyền vừa lừa mị những người thiện lương, vừa kích động những kẻ có động cơ ích kỷ tấn công những người khác. Nó đã dùng hàng loạt biện pháp, từ tàn bạo tuyệt đối tới các công cụ chính trị, pháp lý và kinh tế — những đặc điểm điển hình của chiến tranh không giới hạn.

Trong phong trào Cải cách Ruộng đất năm 1950, ĐCSTQ đã cưỡng chế tịch thu đất đai và tài sản của địa chủ, dán nhãn cho những người đối lập là “giai cấp bóc lột”, hòng biện minh cho sự tàn bạo mà nó đã gây ra. Suốt mấy thập niên sau đó, chính quyền ĐCSTQ vẫn huy động dân thường tấn công địa chủ và con cháu của họ, từ đó gieo rắc lòng thù hận vào tâm trí nhân dân, khiến họ mất đi sự tôn trọng dành cho nhau.

Trong phong trào Chống Cánh hữu (1957-1959), ĐCSTQ lại đàn áp các phần tử trí thức có hiểu biết về lịch sử và trân trọng các giá trị truyền thống, vốn là đại diện cho dòng chính của xã hội, giữ vai trò quan trọng trong việc truyền thừa di sản của nền văn minh hàng nghìn năm của Trung Quốc. Để phong trào này thành công, trước tiên, ĐCSTQ “hoan nghênh” giới trí thức phát biểu ý kiến trung thực, rồi lại dùng những ý kiến đó làm “bằng chứng” để gán tội cho họ.

Phong trào Chống Cánh hữu đã giáng một đòn nặng nề lên nền văn hóa truyền thống Trung Quốc. Qua chiến dịch này, giới trí thức đã đánh mất phẩm giá của mình trong việc bảo vệ các giá trị truyền thống. Họ cũng học cách im lặng hoặc răm rắp nghe theo tuyên truyền của ĐCSTQ, vì đó là cách duy nhất để được an toàn.

Cuộc Cách mạng Văn hóa (1966-1976) đã tiến thêm một bước nữa trong việc phá hủy các giá trị văn hóa truyền thống Trung Hoa một cách hệ thống. ĐCSTQ phỉ báng Khổng Tử, xúi giục người dân đấu tố lẫn nhau: trò đấu tố thầy, con đấu tố cha mẹ, và ngay giữa vợ với chồng, cũng xúi giục đấu tranh giai cấp. Qua chiến dịch kéo dài hàng thập kỷ này, ĐCSTQ đã khiến người dân Trung Quốc chối bỏ nền văn hóa của chính mình, kể cả giá trị quan và nhân cách, rồi lại nhồi nhét văn hóa ĐCSTQ.

Sau hàng loạt cuộc vận động đẫm máu, thảm kịch vẫn tiếp diễn, đáng chú ý là vụ Thảm sát Thiên An Môn năm 1989 và cuộc bức Pháp Luân Công từ năm 1999 cho đến nay. ĐCSTQ đã lợi dụng toàn bộ bộ máy nhà nước để đàn áp nhóm người tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn, và lừa gạt công chúng bằng những tuyên truyền thù hận bất tận. Với “kinh nghiệm xương máu” qua các cuộc vận động chính trị trước đây, nhiều người đã học cách đánh mất lương tri và tư duy độc lập và đã trực tiếp hoặc gián tiếp tham gia vào cuộc đàn áp.

Rất nhiều học viên Pháp Luân Công bị phân biệt đối xử, bị bắt giữ và giam cầm chỉ vì tín ngưỡng vào Chân-Thiện-Nhẫn. Họ đã phải chịu đựng những tra tấn về thể xác, dày vò tinh thần, lao động cưỡng bức, và các lớp tẩy não liên miên. Theo thống kê từ trang website Minh Huệ, hơn 5.000 học viên đã thiệt mạng, nhưng con số thực tế có thể còn cao hơn nhiều do ĐCSTQ kiểm duyệt thông tin và che giấu tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng của nó.

Như đã đề cập bên trên, các cuộc vận động do ĐCSTQ phát động đều mang đặc điểm của chiến tranh không giới hạn, đặc biệt là với cuộc bức hại Pháp Luân Công. ĐCSTQ thành lập Phòng 610, một cơ quan ngoài vòng pháp luật, để thực thi cuộc bức hại ở tất cả các cấp, mọi ngành nghề, và len lỏi đến từng ngóc ngách của xã hội. Không chỉ bắt giữ, giam cầm và tra tấn các học viên, ĐCSTQ còn cưỡng chế khiến con cái của các học viên phải bỏ học, ép buộc các cặp vợ chồng phải ly hôn, và ép chủ lao động chấm dứt hợp đồng lao động với các học viên. Động cơ của những tội ác này có thể tóm gọn trong một mệnh lệnh của Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, nhằm bức hại các học viên Pháp Luân Công: “Bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính và hủy hoại thân thể”.

Hiện nay, ĐCSTQ tiếp tục bành trướng mưu đồ cộng sản chủ nghĩa của nó ra nước ngoài, kể cả xuất khẩu cuộc bức hại Pháp Luân Công ra nước ngoài, nhưng ngày càng có nhiều người nhận thức rõ bản chất của ĐCSTQ. Hơn 440 triệu người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Phong trào bài trừ ĐCSTQ trong xã hội quốc tế sẽ giúp nhiều người hơn nữa tìm lại lương tâm của mình và tránh xa nguy hiểm.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/7/490460.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/13/225456.html

Đăng ngày 24-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Từ Chống Cánh hữu đến Cách mạng Văn hóa: Chiến tranh không giới hạn của ĐCSTQ suốt mấy thập niên qua first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Tờ Washington Examiner vạch trần sự thao túng của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với truyền thông Hoa Kỳ hòng chống lại Shen Yunhttps://vn.minghui.org/news/280200-to-washington-examiner-vach-tran-su-thao-tung-cua-dang-cong-san-trung-quoc-doi-voi-truyen-thong-hoa-ky-hong-chong-lai-shen-yun.htmlMon, 24 Feb 2025 12:15:36 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280200[MINH HUỆ 21-02-2025] Trong một bài viết đăng ngày 20 tháng 2 năm 2025 dưới tiêu đề “ĐCSTQ lợi dụng truyền thông Hoa Kỳ để chống lại Shen Yun“, tờ Washington Examiner đề cập rằng sau khi thất bại trong việc trấn áp và đe dọa trực tiếp để khiến […]

The post Tờ Washington Examiner vạch trần sự thao túng của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với truyền thông Hoa Kỳ hòng chống lại Shen Yun first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 21-02-2025] Trong một bài viết đăng ngày 20 tháng 2 năm 2025 dưới tiêu đề “ĐCSTQ lợi dụng truyền thông Hoa Kỳ để chống lại Shen Yun“, tờ Washington Examiner đề cập rằng sau khi thất bại trong việc trấn áp và đe dọa trực tiếp để khiến Đoàn Nghệ thuật Shen Yun ngừng hoạt động, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã chuyển sang dùng một thủ đoạn khác nham hiểm hơn: lợi dụng truyền thông Hoa Kỳ làm vũ khí thao túng dư luận chống lại Shen Yun.

Sứ mệnh của Shen Yun là giới thiệu 5.000 năm nền văn hóa Trung Hoa chân chính, điều mà ĐCSTQ đã luôn tìm mọi cách xóa bỏ, đặc biệt là sau Cách mạng Văn hóa. ĐCSTQ đã cố gắng gây áp lực lên các nhà hát trên toàn thế giới yêu cầu họ hủy các buổi biểu diễn của Shen Yun bằng các chiến dịch bôi nhọ, thậm chí đe dọa đánh bom. Khi những nỗ lực này thất bại, ĐCSTQ đã kết hợp với tờ New York Times, trong vòng sáu tháng, tờ báo này đã cho đăng sáu bài viết với những luận điểm phù hợp với tuyên truyền của ĐCSTQ chống lại Shen Yun.

Theo tờ Washington Examiner, ĐCSTQ đã không thể khiến Shen Yun ngừng hoạt động thông qua đàn áp, và “giờ đây đã chuyển sang một chiến thuật thậm chí còn quỷ quyệt hơn — lợi dụng các cơ quan truyền thông Mỹ như tờ New York Times để tấn công Shen Yun”.

Tác giả bài viết gọi việc đàn áp mở rộng của ĐCSTQ đối với Shen Yun là “vấn đề của Hoa Kỳ” bởi vì điều đó có nghĩa là các đặc vụ nước ngoài đã xâm nhập vào báo chí Hoa Kỳ để bịt miệng những người bất đồng chính kiến.

Bài viết trên tờ New York Times chỉ trích Shen Yun không chỉ là một bài báo, mà là một dấu hiệu cho thấy ĐCSTQ đã “thao túng các tập đoàn lớn tránh việc chỉ trích Trung Quốc, và sử dụng các nhà báo phương Tây để dẫn hướng các câu chuyện của mình.”

Tác giả đã nói về việc các hãng thể thao, điện ảnh và công nghệ đã nhượng bộ trước yêu cầu của ĐCSTQ để đổi lấy lợi nhuận như thế nào. Các trường đại học Hoa Kỳ đã bị xâm nhập bởi các Viện Khổng Tử, bản chất là truyền bá tuyên truyền của ĐCSTQ. Bài báo viết: “Giờ đây, ĐCSTQ đang lợi dụng truyền thông Hoa Kỳ để bôi nhọ những người bất đồng chính kiến đang tìm kiếm nơi lánh nạn ở Hoa Kỳ, biến báo chí của chúng ta chống lại những người đã trốn chạy khỏi áp bức.”

Lớn lên ở Iran, tác giả cho hay ông đã chứng kiến chế độ Iran sử dụng chiến tranh tâm lý và tuyên truyền như thế nào để bịt miệng những người bất đồng chính kiến. Ông cho biết: “Chế độ Iran đã sử dụng các phương tiện truyền thông do nhà nước kiểm soát để kích động người dân chống lại nhau và tiêu diệt phe đối lập. Giờ đây, tôi thấy ĐCSTQ đang sử dụng cùng một chiến thuật … hòng bịt miệng những người vạch trần sự thật.”

Tác giả viết rằng nếu một cơ quan truyền thông Hoa Kỳ có thể bị vũ khí hóa để chống lại một đoàn nghệ thuật biểu diễn, “điều gì ngăn cản nó sử dụng các chiến thuật tương tự để chống lại người dân Hoa Kỳ bình thường?”. Ông coi đó là sự vi phạm nghiêm trọng quyền tự do ngôn luận khi ĐCSTQ có thể thao túng các sự việc ở Hoa Kỳ nhằm gây ảnh hưởng đến nhận thức của công chúng và các quyết định chính sách, và nói: “khi đó Hoa Kỳ sẽ không còn là quốc gia tự trị nữa”.

Cuối cùng, tác giả nêu rõ: “Các nghệ sĩ biểu diễn của Shen Yun đến Hoa Kỳ vì họ tin vào cam kết về quyền tự do. Nếu chúng ta cho phép các thủ đoạn của ĐCSTQ xâm nhập vào truyền thông, các tập đoàn và các tổ chức của chúng ta, chúng ta chính là đang phản bội cam kết đó. Vấn đề này quan trọng hơn cả Shen Yun. Đó là về việc bảo vệ linh hồn của Hoa Kỳ.” Ông kêu gọi Hoa Kỳ hành động ngay lập tức và thực thi Đạo luật Đăng ký Đại diện Nước ngoài để yêu cầu các giám đốc điều hành truyền thông thúc đẩy tuyên truyền của ĐCSTQ phải đăng ký làm đại diện nước ngoài. Ông cũng kêu gọi Hoa Kỳ xem xét kỹ lưỡng các nền tảng thuộc sở hữu của ĐCSTQ, và buộc các tập đoàn cổ súy hệ tư tưởng của ĐCSTQ hơn các giá trị của Hoa Kỳ trên đất Hoa Kỳ phải chịu trách nhiệm.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/21/490960.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/22/225589.html

Share

The post Tờ Washington Examiner vạch trần sự thao túng của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với truyền thông Hoa Kỳ hòng chống lại Shen Yun first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Không phải động vật thì chính là thực vật – Trung Cộng đã đối đãi với người Trung Quốc thế nào?https://vn.minghui.org/news/280008-khong-phai-dong-vat-thi-chinh-la-thuc-vat-trung-cong-da-doi-dai-voi-nguoi-trung-quoc-the-nao.htmlTue, 18 Feb 2025 12:50:46 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280008[MINH HUỆ 10-02-2025] Trước hết, tôi muốn làm sáng tỏ một khái niệm pháp luật: Ai là người Trung Quốc? Trong xã hội tự do, người ta nói “người Trung Quốc” là chỉ người có quốc tịch Trung Quốc, cũng chính là người ở Trung Quốc đại lục, không bao […]

The post Không phải động vật thì chính là thực vật – Trung Cộng đã đối đãi với người Trung Quốc thế nào? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Bút Canh

[MINH HUỆ 10-02-2025] Trước hết, tôi muốn làm sáng tỏ một khái niệm pháp luật: Ai là người Trung Quốc? Trong xã hội tự do, người ta nói “người Trung Quốc” là chỉ người có quốc tịch Trung Quốc, cũng chính là người ở Trung Quốc đại lục, không bao gồm Hoa kiều ở các quốc gia khác. Trên thế giới có rất nhiều Hoa kiều, Hoa kiều có hộ chiếu Singapore thì là người Singapore, có hộ chiếu Malaysia thì là người Malaysia, có hộ chiếu Mỹ thì là người Mỹ. Một ví dụ tiêu biểu là ở Đài Loan, khi Tưởng Giới Thạch còn sống, nói người Đài Loan là chỉ công dân của Trung Hoa Dân quốc, khi Tưởng Giới Thạch qua đời, trong tâm trí của người Đài Loan đã dần dần thay cách gọi “công dân của Trung Hoa Dân quốc” thành “người Đài Loan”, nhưng trên pháp luật thì vẫn thuộc về “Trung Hoa Dân quốc” do Tôn Trung Sơn thành lập. Bài viết này chỉ muốn thảo luận về người Trung Quốc theo ý nghĩa pháp luật.

Tại Trung Quốc, văn hóa truyền thống của các triều đại đều mười phần nhấn mạnh việc yêu dân. Dù là tư tưởng “dân vi quý” của Mạnh Tử, hay là chí hướng “vị sinh dân lập mệnh” (tạo dựng cuộc sống cho người dân) của Trương Tái, hoặc sự nhân từ “vi quân chi đạo, tất tu tiên tồn bách tính” (đạo làm vua, ắt trước hết phải nhớ đến muôn dân) của Đường Thái Tông, đều biết rằng “lấy dân làm gốc”. “Lấy dân làm gốc” không phải xem dân như thịt ngon để nhắm rượu, xem như rau hẹ mà cắt, mà là lấy lợi ích của bách tính làm hạch tâm để thi hành các nguyên tắc chính trị, là then chốt để các minh quân hiền thần của các triều đại cùng nhau mở ra thái bình thịnh thế.

Đáng tiếc là, người Trung Quốc thời cận đại trải qua cuộc chiến thuốc phiện, hỗn chiến quân phiệt, kháng chiến chống Nhật và nội chiến giữa Dân Quốc và Trung Cộng, không đợi được quân vương nhân từ và hiền thần, mà rước đến con cháu của Marx là Đảng Cộng sản Trung Quốc lúc nào cũng hô hào “vì dân phục vụ” nhưng lại tàn bạo như Kiệt – Trụ.

Vì sao Trung Cộng lại tàn bạo như thế với nhân dân Trung Quốc? Muốn trả lời câu hỏi này, chúng ta trước hết cần biết rằng, Trung Cộng rốt cuộc đối xử với người Trung Quốc như thế nào.

Lật mở “Từ điển Tân Hoa” của Trung Cộng, chúng ta không khó để tìm được định nghĩa của nó về “con người” như sau: Người: “động vật cao cấp”. Hơn nữa trong “từ điển Hán ngữ hiện đại” có miêu tả chi tiết hơn về “người” “động vật cao cấp” này: “là động vật cao cấp sinh sống trên trái đất, biết nói chuyện, có thể chế tạo và sử dụng công cụ để tiến hành lao động”. Hiển nhiên là, một từ “cao cấp” là cách giải thích cụ thể của Trung Cộng về việc sử dụng ngôn ngữ và công cụ lao động, là tu từ của “động vật”. Theo cách giải thích này, trẻ sơ sinh không biết nói chuyện, cũng không thể lao động, liệu có thể chỉ được tính là động vật cấp thấp chăng?

Nếu có người cho rằng người viết đang cưỡng từ đoạt lý, thế thì chúng ta hãy nhớ lại định nghĩa về con người trong văn hóa truyền thống. “Thuyết văn giải tự” nói người là “thiên địa chi tính tối quý giả dã” (là sinh mệnh quý giá nhất trong trời đất). Còn trong “Lễ Ký – Lễ Vận” cho rằng: “Cố nhân giả, kỳ thiên địa chi đức, âm dương chi giao, quỷ thần chi hội, ngũ hành chi tú khí dã”. (Kẻ làm người, là đức của trời đất, là sự giao hòa của âm dương, là sự giao hội giữa thần và quỷ, là tinh khí của ngũ hành). Người xưa cho rằng con người là trân quý nhất, con người được trang bị nhân tính và bản chất thiện lương mà động vật không có. Thân người khó được, chỉ có người mới có thể thông qua tu luyện gian khổ mà thành Phật, đắc Đạo, vậy mới nói người là linh của vạn vật.

Trung Cộng phủ định Thần Phật, tuyên dương thuyết vô thần và thuyết tiến hóa. Trong mắt nó, người chẳng qua chỉ là khỉ “tiến hóa” thành. Bởi vậy, xem người là động vật hoàn toàn phù hợp với logic tầng đáy của nó. Trung Cộng đã xem người là động vật thì hết thảy những gì Trung Cộng làm với người Trung Quốc đều có thể hiểu được.

Là động vật, trước hết không thể có tư tưởng của loài người. Thế nên Trung Cộng đã phát động cách mạng đại văn hóa, các cuộc vận động như phá tứ cựu để phá hoại văn hóa truyền thống cũng như cưỡng chế nhồi nhét văn hóa đảng vào người Trung Quốc. Chỉ mấy năm ngắn ngủi, người Trung Quốc đã mất đi tín ngưỡng vào Thần, chỉ được phép tin tưởng đảng cộng sản. Không tin Thần Phật, tự nhiên cũng sẽ không tin thiện ác hữu báo, không biết lễ nghĩa liêm sỉ nữa. Trung Cộng bắt đầu chế tạo lượng lớn những đặc sản của nó là thuyết vô thần như “người già ăn vạ”, “người mẹ Trung Quốc” và “gấu con”.

Sự trung thủy giữa vợ chồng vẫn luôn là phẩm chất mà người xưa xem trọng, còn động vật thì không hề có yêu cầu đạo đức thế này, vì vậy Trung Cộng đã tiến hành cải tạo cực kỳ có hệ thống nhằm biến tư tưởng con người trở nên dâm loạn. Trung Cộng từng tuyên truyền mạnh mẽ chế độ “cộng sản cộng thê” (chung tài sản, chung vợ), mưu tính hủy diệt triệt để quan hệ vợ chồng truyền thống. Trung Cộng phản đối hôn nhân sắp đặt, cổ xúy tự do yêu đương, dùng những cách nói ngụy thiện như “tình yêu đích thực”, “mở cửa” để dẫn dụ, dung túng con người dâm loạn, cố ý bật đèn xanh cho kẻ dâm loạn khi xây dựng pháp luật cho người dân phổ thông, “khoan dung” một cách kỳ lạ cho kẻ ngoại tình trong hôn nhân, loạn tình dục vậy mà lại trở thành một trào lưu. Trung Cộng không chỉ coi người Trung Quốc là động vật, mà còn muốn biến người Trung Quốc thành cầm thú giao hợp bừa bãi.

Trung Cộng đã hủy hoại tư tưởng của con người, đồng thời cũng muốn cướp đoạt quyền lợi làm người. Trung Cộng thổi phồng nó là trị quốc bằng pháp luật, nhưng người sống ở Trung Quốc đại lục đều biết, hệ thống tư pháp của Trung Cộng có biết bao hủ bại đen tối. Trung Cộng trong cách mạng văn hóa đã tạo ra biết bao án giả, án oan sai, mọi người bị đưa vào các trại cải tạo, trại lao động để bức hại “cải tạo” phi pháp. Tuy Trung Cộng mấy năm nay đã hủy bỏ chế độ trại cải tạo khét tiếng, nhưng nó vẫn tiếp tục sử dụng bệnh viện tâm thần, trung tâm cai nghiện, các cơ sở giáo dục pháp luật làm nơi bức hại ngoài vòng pháp luật cho các nhân sỹ bất đồng ý kiến và người có tín ngưỡng tôn giáo.

Quan chức của ủy ban chính trị pháp luật từ cấp trung ương đến địa phương đều hủ bại cuồng vọng, biết pháp nhưng lại phạm pháp, trở thành ngành nghề có tỷ lệ phạm tội cao nhất trong giới quan trường của Trung Cộng. Điều này đương nhiên “có lợi” cho Trung Cộng dùng để bức hại phi pháp dân chúng Trung Quốc, dưới mô thức hành vi không coi nhân quyền và pháp luật ra gì trong thời gian dài, người dân đã ngộ nhận rằng Trung Cộng cho họ quyền lực vô hạn, mà không hề biết rằng trong con mắt của Trung Cộng vốn đã thành thạo trong việc vắt chanh bỏ vỏ, họ chẳng qua cũng chỉ rác không có chút giá trị, sử dụng một lần rồi bỏ.

Trong sự việc “dân tị nạn Tiktok” ùa sang “Sách đỏ nhỏ” xảy ra gần đây, có rất nhiều người Mỹ không hiểu tình hình đã khen ngợi Trung Cộng, lên án chính phủ Mỹ đã ngăn cấm Tik Tok (phiên bản nước ngoài của Douyin). Họ đâu biết rằng, tại đất nước Trung Cộng, người dân nếu không có sự giúp đỡ của công cụ “vượt tường lửa” thì cơ bản không thể vào các trang web nước ngoài, càng không thể nói đến chuyện tự do sử dụng Facebook, Twitter (X), và Google. Mà hành vi “vượt tường lửa” này càng trực tiếp mạo phạm pháp luật của Trung Cộng.

Thực ra, việc quản lý ngôn luận của Trung Cộng là điều mà người nước ngoài không thể tưởng tượng. Chưa nói đến diễu hành trên phố, kháng nghị, hễ có người viết ra chân tướng Trung Cộng tàn sát sinh viên trong sự kiện Lục Tứ (ngày 4 tháng 6 năm 1989) trên mạng, hoặc viết một câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong tin nhắn, thì chưa cần đến hôm sau đã bị Trung Cộng đến bắt để bức hại rồi.

Có một ví dụ nổi tiếng: MC hàng đầu của Trung Quốc Lý Giai Kỳ, đang phát sóng trực tiếp vào ngày “4/6”, bánh kem hình xe tăng đặt trên kệ hàng đã bị Trung Cộng cấm chỉ. Sự tốt đẹp được triển hiện ở đất nước Trung Cộng, hoàn toàn là biểu tượng giả dối sau khi nhân dân bị bức hại tàn khốc và bị buộc phải im lặng trước áp lực chính trị đè nặng.

Có những người chưa từng chứng kiến sự khủng bố của Trung Cộng, cho rằng Trung Cộng đang phát triển kinh tế, mức sống người ta đang được nâng cao, không có nó cũng không được. Thật ra, Trung Cộng không hề cho người Trung Quốc ăn miễn phí, bản thân người Trung Quốc thông minh tài trí, vất vả lao động mới là nguyên nhân chủ yếu làm tăng trưởng thu nhập của họ, Trung Cộng chỉ là một bộ phận để mở rộng môi trường kinh tế mà thôi. Mặt khác, Trung Cộng xem người Trung Quốc là nô lệ, nếu không bị Trung Cộng cướp đoạt thì người Trung Quốc tất nhiên sẽ càng sung túc giàu có hơn nữa.

Thử hỏi, có bao nhiêu gia đình phải vắt kiệt sáu cái túi tiền (chỉ vợ chồng và cha mẹ hai bên) mới góp đủ tiền đặt cọc nhà? Có bao nhiêu người vì nợ hơn 30 năm tiền nhà mà cảm thấy nghẹt thở? Lại có biết bao người đối diện với giá nhà vô lý và mức lương còm cõi đến đáng thương đành quyết định lựa chọn buông xuôi, từ bỏ việc mua nhà, yêu đương, kết hôn, sinh con? Nô lệ nhà cửa không chỉ là cách nói trào phúng cay đắng về bản thân của người Trung Quốc, mà còn là hiện trạng bóc lột chèn ép của Trung Cộng.

Đương nhiên, Trung Cộng không chỉ vơ vét nhà đất, thị trường chứng khoán của Trung Cộng lại càng là cỗ máy xay thịt máu tanh, vơ vét của một nhóm người dân chơi cổ phiếu được gọi trào phúng là “rau hẹ”. Tại đây, người Trung Quốc thoái hóa từ động vật thành thực vật xong, thật nực cười đến đáng thương.

Càng chưa nói đến những gì mà Trung Cộng đã làm trong thời kỳ dịch bệnh như cưỡng chế cách ly, cưỡng chế giám sát, cưỡng chế tiêm vắc-xin, toàn bộ người dân Trung Quốc đều bị hại thâm sâu. Khi có người dân biểu đạt rằng vắc-xin chưa đủ thí nghiệm chứng nghiệm và thời gian nghiên cứu, sau khi đưa ra yêu cầu không muốn mạo hiểm tiêm phòng, Trung Cộng đã tìm đến lãnh đạo (ông chủ) của người này, dùng các thủ đoạn để cưỡng chế tiêm chủng như đuổi việc. Đây là thật sự quan tâm đến sức khỏe của người dân sao? Rõ ràng là không, ấy là Trung Cộng khinh rẻ người Trung Quốc như động vật, động vật không có quyền lựa chọn, bản thân động vật chính là vật thể thí nghiệm. Tiêm một ống không có tác dụng thì tiêm hai ống, hai ống không có tác dụng thì ba ống. Người Trung Quốc sống đã không có tôn nghiêm, lại không có quyền lên tiếng, càng không có tự do thân thể, không khác gì động vật ở nông trại.

Hơn nữa, sau khi tiêm vắc-xin xong, có rất nhiều người xuất hiện hậu di chứng, khiến dân chúng bất mãn. Dưới dư luận mạnh mẽ lên tiếng phê phán, tháng 4 năm 2024, Dương Hiểu Minh — “cha đẻ của vắc-xin Covid” — đã được Trung Cộng khen ngợi đột nhiên bị ngã ngựa. Hiển nhiên, đây là thủ đoạn của một Trung Cộng “vĩ đại, quang minh, chính trực” để đổ lỗi xoa dịu cơn phẫn nộ của người dân.

Vậy thì Trung Cộng vì sao lại nới lỏng giám sát? Là khi sinh kế của dân chúng giảm sút không ngừng, là vì dịch bệnh càng ngày càng nghiêm trọng, là một thế hệ người trẻ Trung Quốc bắt đầu cách mạng giấy trắng.

Có người nói, Trung Cộng đã tiêu tốn lượng lớn nhân lực, tài lực để khống chế dịch bệnh, ý tưởng là tốt. Không phải thế, Trung Cộng là muốn dùng phần lớn kim tiền khống chế những ảnh hưởng của dịch bệnh đến quyết sách của các chính phủ nước ngoài, để xuất khẩu khủng bố và chế độ chính trị của nó, là cái giá phải trả cho việc người đứng đầu đảng của nó khăng khăng muốn làm cái gọi là “kể câu chuyện hay về Trung Quốc”.

Trong dịch bệnh, người Trung Quốc tử vong lượng lớn, các lò hỏa thiêu hoạt động quá công suất, mà Trung Cộng vẫn một mực giấu kín không thông báo. Mặt khác, tình trạng thiếu nhân khẩu đã dẫn đến nhiều vấn đề xã hội cũng không thể che giấu. Thế là Trung Cộng lại khởi động cỗ máy tuyên truyền, thúc đẩy người Trung Quốc sinh nhiều con, đây là trái ngược hẳn với tuyên truyền “một người sinh vượt, cả làng treo dây” vào thập niên 70. Vào thời điểm kế hoạch hóa gia đình, Trung Cộng lại như kẻ điên loạn lôi sản phụ “sinh vượt” đi phá thai, cần biết là, loại sỉ nhục nhân cách phụ nữ này, làm tổn thương đến sức khỏe của phụ nữ, hành vi cướp đoạt quyền được sinh ra thậm chí còn không xảy ra ở động vật.

Khủng bố và máu tanh của việc ép phá thai vẫn chưa phải là tội ác lớn nhất của Trung Cộng, nạn thu hoạch nội tạng sống càng khiến tội ác của Trung Cộng thêm chồng chất. Ngày nay, đối tượng bị mổ cướp nội tạng đã chuyển hướng từ người tu luyện Pháp Luân Công sang dân chúng phổ thông. Đặc biệt là trong “sự kiện Hồ Hâm Vũ”, dân chúng Đại lục đã bắt đầu thực sự ý thức rằng nạn mổ cướp nội tạng của Trung Cộng đã trở thành một ngành công nghiệp hoàn chỉnh.

Sau khi Cao Chiêm Tường, Thứ trưởng Bộ Văn hóa, nguyên Bí thư Đảng ủy của Liên đoàn Văn học Nghệ thuật Trung Quốc qua đời, tin tức này bị báo cáo lượng lớn ra ngoài. Truyền thông Trung Cộng nói: “Mấy năm qua, Cao Chiêm Tường vẫn luôn chiến đấu với bệnh tật, nội tạng đã được thay mấy cái, ông từng nói đùa rằng rất nhiều linh kiện không phải là của ông rồi”. Vậy thì những nội tạng kia là của ai? Ông ta lấy đâu ra nhiều tiền thế để làm phẫu thuật? Thay một cơ quan nội tạng có phải sẽ cần cướp đi một mạng người Trung Quốc? Chân tướng đằng sau nó thật khiến người ta không rét mà run. Kỳ lạ là các lãnh đạo cấp cao của Trung Cộng đều sống lâu như thế, họ hoàn toàn xem dân chúng Trung Quốc thành kho lưu trữ nội tạng để sử dụng bất cứ khi nào.

Trên thực tế, thể chế quân đội, cảnh sát, tư pháp, giáo dục, và y tế của Trung Cộng sớm đã hình thành một hệ thống thu hoạch nội tạng lớn và bí mật. Nội tạng một khi được lấy ra, lợi ích kinh tế khổng lồ khiến Trung Cộng không thể chủ động dừng tay, vì thế mỗi một người Trung Quốc đều có khả năng là “con cừu chờ chết” tiếp theo.

Ngày này, khi Trung Cộng thống trị Trung Quốc, mọi người không có tự do tín ngưỡng, không có tự do ngôn luận, càng không có tự do thân thể, Trung Cộng đã cướp đoạt hết thảy quyền lợi mà Trời ban cho con người. Theo thống kê không đầy đủ, Trung Cộng đã tạo ra cái chết bất thường cho hàng chục triệu người Trung Quốc, hàng trăm triệu gia đình Trung Quốc bị bức hại, thêm nữa là mấy trăm triệu thai nhi bị mất mạng dưới tay Trung Cộng. Trung Cộng vì sao lại giả dối, cực đoan, tà ác, tàn bạo đến thế với người Trung Quốc? Chính là vì Trung Cộng xem người Trung Quốc là động vật, như gia súc. Vậy vì sao Trung Cộng lại xem con người là động vật? Đáp án chỉ có một: Vì Trung Cộng là ác ma. Đảng viên của Trung Cộng là những người đã bị chủ nghĩa cộng sản thuần hóa mà xem vật chất là cao nhất.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/10/490565.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/11/225438.html

Đăng ngày 18-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Không phải động vật thì chính là thực vật – Trung Cộng đã đối đãi với người Trung Quốc thế nào? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Thần tính của Shen Yunhttps://vn.minghui.org/news/280006-than-tinh-cua-shen-yun.htmlTue, 18 Feb 2025 12:50:29 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=280006[MINH HUỆ 09-02-2025] Một tác phẩm nghệ thuật vĩ đại sẽ làm chấn động nhân tâm, khơi dậy từ bi thiện tính, hàm dưỡng đạo đức, vốn đã có địa vị cao thượng trong văn minh phương Đông cũng như phương Tây. Nghệ thuật truyền thống sử dụng phương […]

The post Thần tính của Shen Yun first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Văn Dĩ Minh

[MINH HUỆ 09-02-2025] Một tác phẩm nghệ thuật vĩ đại sẽ làm chấn động nhân tâm, khơi dậy từ bi thiện tính, hàm dưỡng đạo đức, vốn đã có địa vị cao thượng trong văn minh phương Đông cũng như phương Tây. Nghệ thuật truyền thống sử dụng phương thức ôn hòa, bình hòa để tưới mát tâm hồn con người, mà để lại dư vị sâu sắc lâu dài. Tác gia Gustave Flaubert người Pháp đã miêu tả tác phẩm nghệ thuật vĩ đại như sau: “Trong tác phẩm của mình, người nghệ sỹ phải giống như Thượng đế khi tạo vật vậy, vô hình mà toàn năng; tới đâu cũng khiến người ta cảm nhận được, chỉ là không nhìn thấy người ấy.”

Nhà triết học cổ Hy Lạp Pythagoras cho rằng sự huyền diệu của âm nhạc nằm ở chỗ mô phỏng được sự hài hòa mà thiên thể triển hiện ra, phản ánh ra quy luật hài hòa của vũ trụ. Trong văn hóa Trung Quốc, âm nhạc đối ứng với thiên địa ngũ hành, theo ghi chép trong “Lễ Ký”: “Đại nhạc (âm nhạc lớn) hài hòa với trời đất; đại lễ đồng điệu với trời đất.”

Trong văn hóa truyền thống, dù là phương Đông hay phương Tây, đều thể hiện sự kính ngưỡng và ca tụng trời đất vũ trụ. Trong một nhà hát của Đức có viết một câu thế này: “Bach đã cho chúng ta ngôn ngữ của Thượng đế, Mozart đã cho chúng ta tiếng cười của Thượng đế, Beethoven đã cho chúng ta ngọn lửa của Thượng đế, mà Thượng đế cho chúng ta âm nhạc, để chúng ta có thể cầu nguyện mà không cần dùng đến ngôn ngữ.”

Văn hóa truyền thống tốt đẹp đã từng dưỡng dục, tu dưỡng nhân loại trong thời gian dài: người phương Tây từ những câu chuyện cổ tích như “Mỹ nhân ngư”, “Công chúa Bạch Tuyết” mà cảm nhận được cuộc giao tranh giữa chính nghĩa và tà ác; người Trung Quốc thông qua tứ đại danh tác, bình thư, hý kịch mà cảm nhận được thiện ác hữu báo, Trời bảo hộ muôn dân.

Thế nhưng, khi xã hội hiện đại càng ngày càng coi trọng văn hóa vật chất, tuy cuộc sống thuận tiện hơn, thoải mái hơn, nhưng quan niệm đạo đức lại trượt dốc từng ngày, dưới tác dụng của ý thức hiện đại, văn hóa thịnh hành là giải phóng cảm xúc cá nhân, kích thích tâm lý và cảm giác của con người, truy cầu hưởng lạc vật chất. Những người có tri thức mong chờ hết thảy những thứ này sẽ thay đổi, mong chờ quay về truyền thống.

Năm 2006, Đoàn Nghệ thuật Shen Yun được thành lập tại New York, dùng múa cổ điển Trung Quốc để tái hiện nền văn minh 5.000 năm, từ khi thành lập đã đi lưu diễn ở hơn 200 thành phố tại Châu Á, Châu Âu, Bắc Mỹ, Nam Mỹ, Châu Úc, diễn xuất hơn 10.000 buổi, được khán giả đón nhận nồng nhiệt, khiến người xem sẽ cảm nhận được hào quang của Thần tính.

“Tựa như thoáng thấy thiên đường”

Ngày 19 tháng 1 năm 2025, ông Thom Russo, nhà sản xuất âm nhạc danh tiếng của Hollywood, từng đoạt 16 giải Grammy, đã đến thưởng thức buổi biểu diễn của Shen Yun và nhận xét: “Đẹp đến mức siêu phàm thoát tục, mọi phương diện đều khiến người ta khó mà tin được.” Ông cảm thấy như “Cảnh tượng như thiên đường, phấn chấn lòng người, rung động tâm can.” Ông cho rằng buổi diễn đã truyền tải nội hàm thần tính, khiến ông cảm thấy được “dẫn dắt và cổ vũ.”

Ngày 27 tháng 4 năm 2024, ông Andreas Pott, tác gia người Đức, người sáng lập kiêm cố vấn của Học viện Akademie des Wissens, đã đến xem diễn xuất của Shen Yun. Tiết mục cuối đã khiến ông ấn tượng sâu sắc: “Khi vị Thần ấy (Sáng Thế Chủ) xuất hiện, hào quang bao trùm tất cả đã chiếu thẳng vào nơi sâu nhất tâm hồn tôi… Cảm nhận này sâu sắc đến mức khiến tôi cảm nhận được 100% nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn.” Từ đó ông lĩnh ngộ rằng, “Nếu như cả đời chúng ta sống theo các giá trị phổ quát, thì sẽ có một ngày, khi chúng ta đến được nơi ấy, và sẽ được đón nhận như thế.”

Ngày 13 tháng 2 năm 2024, bà Donna Bingham, chuyên viên chính phủ bang Alabama, đã đến xem buổi diễn Shen Yun và cho biết bà cảm nhận được “năng lượng bình hòa, hạnh phúc tựa như tia sáng từ sân khấu tuôn chảy vào không trung. Năng lượng tràn ngập trên sân khấu và từ các diễn viên dường như đang tản xạ lên mỗi từng người trong khán giả, thật sự đã tác động đến từng người.”

Tiết mục cuối triển hiện Sáng Thế Chủ hiện thân cứu độ thế nhân, bà Bingham lại lần nữa thấy được năng lượng, “là màu vàng kim”, “ấy là một thông điệp vô cùng mạnh mẽ” — đó là sự từ bi tường hòa với mỗi từng người, thật là an tĩnh bình hòa.“ Bà ấy nói: “Tôi nhìn thấy năng lượng, thấy mỗi từng người trong tình yêu thương ấy đã trở thành nhất thể, tựa như tôi đã thoáng thấy thiên đường vậy.”

“Sáng Thế Chủ đã dành trọn tình yêu thương sâu dày cho tất cả mọi người”

Ngày 7 tháng 4 năm 2024, bà Annette Santrello Exposito, nhà sản xuất điện ảnh, nhà soạn kịch đã đến xem biểu diễn Shen Yun và nhận xét: “Tiết mục rất cảm động”, “Sáng Thế Chủ đã rót tình yêu thương sâu dày vào cho tất cả mọi người”, điều này đã khiến bà cảm động sâu sắc, “vì Ngài là chủ nhân của sinh mệnh của tôi.” Các ca sỹ của Shen Yun đã khiến bà cảm động đến rơi lệ: “Tôi không ngăn được nước mắt tuôn trào. Vì tôi kính yêu sâu sắc Sáng Thế Chủ. Nếu không có Ngài, chúng ta sẽ chẳng là gì, chẳng có gì.”

Ngày 4 tháng 5 năm 2024, nhà sáng lập thương hiệu thời trang mẹ và trẻ em Mini-Boho và nhà thiết kế trang phục Tiffany Ruiz đã đến xem biểu diễn Shen Yun. Cô Tiffany Ruiz nói, các tiết mục mở màn, kết thúc, và những vở diễn khác đã triển hiện Thần Phật, thiên nhân, và các thế giới thiên quốc ngay trước mắt khán giả: “Tiết mục này rõ ràng đã triển hiện sự từ bi của Sáng Thế Chủ, tôi cảm thấy trưởng thành hơn về tinh thần.” Cô Tiffany Ruiz mô tả năng lượng mà cô cảm nhận được “cứ như lưu chuyển không ngừng, một phần tiến nhập vào các diễn viên, sau đó cảm xúc được bộc lộ ra, rồi lại biểu đạt với Sáng Thế Chủ, hơn nữa còn tiếp xúc được với năng lượng của Ngài.” Cô nói tiếp, “Tôi không biết phải diễn đạt thế nào bằng ngôn ngữ, gần như đạt đến trạng thái giác ngộ nào đó. Bạn nhất định là cảm nhận được dòng năng lượng ấy. Bởi vậy, tôi muốn đọc thử các kinh sách Đại Pháp.” Cô nói, bản thân đã mua một cuốn “Chuyển Pháp Luân” rồi.

“Tư thái của nữ thần Hy Lạp cổ đại và các điệu múa của tiên nữ trên thiên quốc trong Shen Yun dường như giống hệt nhau”

Bà Galatier là một học giả múa cổ điển Hy Lạp, đã có nhiều năm nghiên cứu thần thoại Hy Lạp, dạy kỹ thuật múa Hy Lạp cổ đại tại trường Đại học Lynn, đồng thời cũng là nhà thơ và nhà âm nhạc. Xem xong biểu diễn Shen Yun, bà xúc động nói: “Tôi muốn nói với vị giám đốc biên đạo này rằng các điệu múa tiên nữ trên thiên quốc trong Shen Yun quá giống với các nữ thần Hy Lạp cổ đại! Những điệu múa của Shen Yun đã triển hiện được tư thái thần thánh của thiên nhân, diễn viên cũng dùng trình độ vũ đạo cao nhất để biểu đạt ra. Tư thái của các nữ thần Hy Lạp cổ và các điệu múa của tiên nữ trên thiên quốc trong Shen Yun gần như giống hệt nhau”.

Bà Galatier giới thiệu về nghề nghiệp của mình: “Tôi chuyên nghiên cứu múa cổ điển qua các bức điêu khắc của Hy Lạp cổ, nghiên cứu điệu múa của nữ thần cổ đại trong các viện bảo tàng, có thể nói tôi chính là nhà khảo cổ học trong nghệ thuật múa. Phát hiện quan trọng hôm nay của tôi là: Thì ra hình tượng thiên nhân thần thánh được Shen Yun phản ánh ra, dù là ở thời Hy Lạp cổ, hay là Trung Quốc cổ đại thì đều như nhau!”

Ngày 16 tháng 1 năm 2024, sau khi xem biểu diễn Shen Yun tại Osaka, bà Triệu, một khán giả người Hoa, đã thể hiện sự vui vẻ, đây tuyệt đối không phải là điều mà người phàm trong nhân loại có thể diễn ra được.” Trên sân khấu đều là tiên tử và tiên nữ, ca khúc ấy hẳn là có trên thiên thượng, điệu múa ấy cũng là có trên thiên thượng, đằng sau họ nhất định có Thần đang gia trì.“

“Thuyết vô thần và thuyết tiến hóa chính là dối trá và lừa gạt”

Tối ngày 26 tháng 12 năm 2024, ông Jeffrey Palermo, chủ tịch của một công ty kỹ thuật phần mềm, đã đến xem biểu diễn Shen Yun, “Điều khiến tôi ấn tượng sâu sắc nhất là lời dạy của Sáng Thế Chủ đã sáng tạo ra thế giới này, và rằng thuyết vô thần và thuyết tiến hóa chính là dối trá, lừa gạt. Đây là một chủ đề rất quan trọng mà ai cũng cần phải nghe.” Ông giải thích: “Quan trọng vì theo lý luận của thuyết tiến hóa, sự xuất hiện của chúng ta chỉ là một cơ hội ngẫu nhiên, chứ không hề có Sáng Thế Chủ. Đó là dối trá, còn sự thật là thế giới này là được (Sáng Thế Chủ) sáng tạo ra, chúng ta là được sáng tạo ra theo hình tượng của Sáng Thế Chủ, và Ngài sẽ quay trở lại thế giới này để cứu chúng ta.”

Xuyên suốt cả chương trình, từ cảnh tượng thiên quốc thù thắng khi tấm màn sân khấu mở ra, đến chúng Thần theo Sáng Thế Chủ hạ thế sáng lập kỷ nguyên mới, đến ngày mạt hậu cuối cùng khi Sáng Thế Chủ đến cứu độ nhân loại, ông Palermo lĩnh hội được rằng, Shen Yun đang giúp mọi người “học theo tri thức của Sáng Thế Chủ và đi theo Ngài.”

“Đời người đâu có nhiều khoảnh khắc chấn động như thế”

Ngày 16 tháng 1 năm 2025, ông Umezawa Akinobu, quan chức quản lý quốc phòng Nhật Bản, đã thưởng thức biểu diễn Shen Yun và cho biết: “Khoảnh khắc tấm màn được mở ra, tôi đã rơi lệ.” Ông Umezawa Akinobu đã chấn động khôn nguôi, “Quả là một kiệt tác, thật cảm động. Đời người đâu có nhiều khoảnh khắc chấn động như thế, hôm nay tôi đã bị chấn động.” Ông biểu đạt sự biết ơn từ tận đáy lòng tới giám đốc nghệ thuật của Shen Yun: “Thật vui mừng vì Ngài đã đến nhân gian, nếu Ngài không đến nhân gian, tôi của hôm nay đã không được xem Shen Yun rồi. Từ tận đáy lòng, tôi muốn biểu đạt sự cảm kích, muốn nói một tiếng: Cảm ơn Ngài.”

Ngày 6 tháng 4 năm 2024, ngôi sao điện ảnh Michael Reventar đã đến xem buổi diễn của Đoàn Nghệ thuật Shen Yun tại Toronto, Canada. Anh cho hay, “Một từ có thể miêu tả Shen Yun rõ nhất chính là ‘tao nhã’, Shen Yun có được sự tao nhã mà xã hội ngày nay đang thiếu. Tôi tin rằng nhà nghệ thuật đích thực là bí mật (sứ giả) ẩn trong thế gian con người, chúng ta cần nhiều nhà nghệ thuật như thế hơn nữa.”

“Vũ đài này thật sự có thể cứu vãn nhân loại”

Ngày 22 tháng 1 năm 2025, bà Nishide Hiroko, giáo viên dạy lễ nghi nổi tiếng Nhật Bản, đã thưởng thức buổi biểu diễn của Shen Yun. Bà nói, “Thế giới hiện nay, vũ đài này thật sự có thể cứu vãn nhân loại. Sau khi nhân loại được cứu vớt, thì động thực vật, thậm chí đại tự nhiên cũng sẽ được cứu. Tôi thật lòng hy vọng rằng thông qua buổi diễn này, trái đất này, thậm chí là vũ trụ này có thể khôi phục diện mạo tốt đẹp vốn có.”

Ngày 25 tháng 12 năm 2024, ông Suzuki Sachiyo, chủ doanh nghiệp, đã thưởng thức buổi biểu diễn Shen Yun, và nhận định rằng, trong xã hội hiện đại phong phú về vật chất này, mọi người đã dần quên mất sự tồn tại của Thần, nhưng sự tồn tại của Thần là vô cùng quan trọng đối với con người. Ông hy vọng Shen Yun có thể giúp khôi phục lại niềm tin của con người vào Thần.

Thần đã trở lại

Ngày 3 tháng 1 năm 2025, cô Izabela Julia Czechowska, từng là nhà ngoại giao Ba Lan tại Trung Quốc, cùng mẹ cô đến xem buổi diễn Shen Yun. Cô cảm thấy diễn xuất toát ra năng lượng lớn mạnh, nguồn năng lượng này mang lại sự ấm áp và làm rung động tâm hồn. Cô giải thích: “Năng lượng trên sân khấu ngập tràn toàn bộ không gian (nhà hát), thậm chí thông thấu thân thể tôi.”

Cô đặc biệt nhắc đến, Shen Yun đã đem đến cho người Châu Âu một trải nghiệm thần thánh hiếm thấy, “tôi rất cảm động. Ở Ba Lan, thậm chí khắp cả Châu Âu, mọi người cũng tin Thần, nhưng chưa từng dùng phương thức này để biểu đạt ra. Năng lượng thần thánh mà Shen Yun thể hiện thật quá mỹ hảo! Thần là có tồn tại. Chỉ là ở Tây Âu ngày nay, mọi người đã dần rời xa Thần, điều này khiến người ta thấy đáng tiếc. Thế nên, công việc của các bạn thật đúng là ý nghĩa phi phàm! Tôi vẫn luôn tin là có Thần, hơn nữa Ngài sẽ sớm trở lại, hoặc Ngài đã dùng cách này để trở lại.”

Cô Czechowska còn muốn bày tỏ lòng cảm ơn với giám đốc nghệ thuật của Shen Yun: “Tôi muốn cảm ơn sự phó xuất cực kỳ lớn của Ngài, và buổi biểu diễn đặc sắc vô song này, không khí của buổi biểu diễn này đã đi vào sâu thâm tâm tôi, và cả mẹ tôi nữa, tôi đã thấy những giọt lệ trong mắt mẹ.”

Khi tìm về nguồn gốc của nghệ thuật, người ta sẽ phát hiện ra rằng, sức sống của nghệ thuật nằm ở nội hàm thần tính của nghệ thuật. Trong loạn thế thời hiện đại, rất nhiều người trong tâm vẫn đong đầy hy vọng, mà chỉ có nghệ thuật vĩ đại mới có thể giúp người ta tìm lại được truyền thống và nội hàm thần tính đã đánh mất. Đoàn Nghệ thuật Shen Yun ngập tràn thần tính, vun bồi thần tính của mọi người, và dẫn dắt mọi người quay trở về với truyền thống và đạo đức.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/9/490419.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/11/225439.html

Đăng ngày 18-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Thần tính của Shen Yun first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Vẻ đẹp của Shen Yun – cho mọi người thấy Trung Quốc trước thời cộng sảnhttps://vn.minghui.org/news/279916-ve-dep-cua-shen-yun-cho-moi-nguoi-thay-trung-quoc-truoc-thoi-cong-san.htmlSat, 15 Feb 2025 16:20:42 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=279916[MINH HUỆ 05-02-2025] Trung Quốc còn được mệnh danh là mảnh đất Thần Châu (vùng đất của Thần), với nền văn minh 5.000 năm rực rỡ. Từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế khai sáng nền văn minh Hoa Hạ, đến triều đại nhà Hán, nhà Đường đã có truyền […]

The post Vẻ đẹp của Shen Yun – cho mọi người thấy Trung Quốc trước thời cộng sản first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Văn Dĩ Minh

[MINH HUỆ 05-02-2025] Trung Quốc còn được mệnh danh là mảnh đất Thần Châu (vùng đất của Thần), với nền văn minh 5.000 năm rực rỡ. Từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế khai sáng nền văn minh Hoa Hạ, đến triều đại nhà Hán, nhà Đường đã có truyền thống về anh hùng, trung nghĩa, thiện lương và những phẩm chất đạo đức khiến người ta cảm động.

Sự hài hòa giữa Thiên-Địa-Nhân là chủ đề xuyên suốt trong văn hóa Trung Quốc cổ đại. Mọi thứ đều tuân theo quy luật của tự nhiên, mọi ngành nghề đều coi trọng việc tu tâm dưỡng tính, tĩnh tâm điều tức. Trong văn học, âm nhạc, y học, thư pháp, trang phục, kiến ​​trúc… đều xem trọng sự hài hòa. Cân bằng âm-dương cũng thể hiện giữa người nam, người nữ cũng như trong mọi khía cạnh của xã hội.

Lịch sử lâu đời và văn hóa phong phú của Trung Hoa đã cộng hưởng với người dân trên toàn thế giới. Ví dụ, Kitô giáo đã được Hoàng đế Đường Thái Tông chào đón. Giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và phương Tây đã có từ lâu. Ông Will Durant, nhà sử học, triết gia cũng như tác giả bộ sách 11 tập Lịch sử Văn minh Thế giới, đã ca ngợi thơ ca Trung Quốc trầm tĩnh, súc tích nhưng ẩn chứa đầy nét thanh cao. Ông nói rằng người Trung Quốc đắm mình trong thế giới chưa từng có về vẻ đẹp và tình yêu dành cho nghệ thuật.

Trong Thuyết văn giải tự (Giải thích chữ Hán và phân tích ký tự), từ điển tiếng Hán cổ nhất, hai chữ “mỹ” và “thiện” đều bắt nguồn từ cùng một từ. Nghệ thuật ưu mỹ và thanh cao đến từ nền văn hóa kính Trời, kính Thần.

Đại văn hào người Pháp Voltaire ngưỡng mộ văn hóa Trung Quốc và ca ngợi những triết lý của Nho gia về đạo đức và văn minh phổ quát. Nhà bác học người Đức Johann Wolfgang von Goethe đắm mình trong nền văn hóa Trung Hoa bất tận đến nỗi ông đã quyết định nghiên cứu về chúng.

Ngược lại, hệ tư tưởng Cộng sản xuất hiện vào thế kỷ 20 chống lại các giá trị truyền thống. Từ Liên Xô đến Cộng sản Trung Quốc, nó như một bóng ma gieo rắc cho con người lòng thù hận, bạo lực và dối trá. Ngoài bức hại và giết hại những người vô tội, cộng sản cũng phá hủy một cách có hệ thống các giá trị truyền thống.

Đoàn Nghệ thuật Shen Yun được thành lập tại New York vào năm 2006 với sứ mệnh hồi sinh văn hóa truyền thống Trung Hoa. Đến nay, Shen Yun đã lưu diễn tại hơn 200 thành phố ở Châu Á, Châu Âu, Bắc Mỹ, Nam Mỹ, Úc, với hơn 10.000 buổi biểu diễn và nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của khán giả. Với mong muốn được thấy “Trung Quốc trước thời cộng sản”, khán giả lại một lần nữa được cảm nhận sự tao nhã và vẻ đẹp của nền văn hóa Thần truyền qua các buổi biểu diễn Shen Yun.

Đơm hoa kết trái sau hàng nghìn năm

Sau khi thưởng thức Shen Yun vào tháng 4 năm 2024, ông Ron Barmes, quản lý Không quân Hoa Kỳ, cho biết vợ ông là người Hàn Quốc, vậy nên gia đình ông tràn ngập bầu không khí truyền thống Á Đông. Tuy nhiên, Shen Yun mang đến cho ông một cảm nhận độc đáo khác, “So với Trung Quốc hiện tại, Trung Quốc thời đó thật đẹp. Đối với tôi mà nói, thời đó [Trung Quốc cổ đại được thể hiện trong buổi biểu diễn] lạc quan hơn, yên bình hơn, sâu sắc hơn, vô cùng tốt đẹp.”

Ông Kobori Osamu, chủ tịch một tổ chức phi lợi nhuận, đã ngạc nhiên sau khi xem buổi biểu diễn Shen Yun hồi tháng 1 năm 2024. “Nền văn hóa tích lũy qua hàng nghìn năm đã đơm hoa kết trái trên sân khấu của Shen Yun”, ông cho biết. “Thật thú vị! Mỗi nghệ sỹ múa đều có trình độ nghệ thuật cực cao. Hẳn là họ đã phải trải qua quá trình đạo tạo rất nghiêm ngặt.”

“Cả thiết kế trang phục và biên đạo múa đều thể hiện trình độ cao siêu. Tôi tò mò không biết ai là người đã thiết kế tài tình đến vậy”, ông tiếp tục. “Những trang phục được thiết kế khéo léo đầy ấn tượng! Tôi nghĩ đây là thiết kế mới của thế kỷ 21.”

Tầm quan trọng của việc khơi dậy các giá trị tinh thần

“Âm nhạc và vũ đạo thật xuất sắc! Tôi thực sự thích vẻ đẹp đồng điệu của vũ đạo, và sự tương tác với phông nền tạo hiệu ứng biểu diễn cao. Màn trình diễn làm tôi rất xúc động”, ông Warabi Kazuo, cựu thị trưởng thành phố Sakura ở tỉnh Chiba, Nhật Bản, cho biết sau khi xem buổi biểu diễn của Shen Yun vào tháng 1 năm 2025. “Thời Đường là triều đại tôi yêu mến nhất bởi đây là thời kỳ hoàng kim của văn hóa Trung Hoa. Tôi rất vui khi được xem chương trình có nội dung về thời kỳ này.”

“Thông điệp về đức tin khiến tôi rất cảm động. Sau khi Phật giáo du nhập vào Nhật Bản, tín ngưỡng đóng vai trò quan trọng trong việc ổn định đạo đức xã hội”, ông cho biết thêm. “Với sự phát triển nhanh chóng của AI và công nghệ thông tin, con người càng ngày càng khó thấu hiểu nhau hơn. Việc khơi dậy các giá trị tinh thần, như đạo đức chẳng hạn, là điều rất quan trọng.”

Ông Lawrence Golomb, một phi công thương mại, xem biểu diễn Shen Yun cùng với vợ ông. Đây là lần thứ hai họ xem chương trình này. “Lần trước, chúng tôi đã rất say mê sắc màu, những câu chuyện, âm nhạc và vũ đạo của Shen Yun. Còn lần này, tôi cảm thấy Trung Quốc trước thời cộng sản thật đẹp!” Ông Lawrence rất ấn tượng với cảnh các vị Thần giáng thế cứu độ con người được mô tả trong các truyền thuyết Trung Quốc. “Tôi nhận thấy rất nhiều điểm tương đồng giữa Cơ đốc giáo và một số tín ngưỡng được đề cập trong chương trình, bởi vậy tôi cảm thấy thật thú vị.” Ông trân trọng lịch sử và văn hóa lâu đời của Trung Quốc cho dù bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đàn áp. “Tôi rất hoan nghênh [nền văn hóa này]. Tôi nghĩ không ai đáng bị bức hại theo cách không cho phép họ thể hiện họ là ai”, ông cho biết. “Tôi e rằng trong nước chúng ta cũng phần nào có yếu tố này, khi người ta sợ nói lên con người thật của mình bởi vì họ biết sẽ đụng chạm đến ai đó.”

Nhớ về truyền thống

Ông Joseph Petty, Thị trưởng thành phố Worcester, Massachusetts, đã thưởng thức buổi biểu diễn Shen Yun vào tháng 1 năm 2024 và trao tặng một tuyên bố. Ông cho biết: “Tôi rất ấn tượng với nghệ thuật biểu diễn Shen Yun. Thật cảm động… buổi biểu diễn tuyệt hay.” Ông cũng ca ngợi sứ mệnh của Shen Yun: “Bảo tồn tinh hoa 5.000 năm của Trung Quốc và chia sẻ với thế giới hiện đại những gì thuần khiết và đẹp đẽ nhất.”

“Tôi ủng hộ nghệ thuật và văn hóa của chương trình này, họ [Shen Yun] đã tái hiện phần nào lịch sử tốt đẹp của Trung Quốc và những gì đang diễn ra ngày nay, đồng thời phơi bày một số thách thức nảy sinh khi nó [văn hóa truyền thống] bị đàn áp”, ông giải thích. “Tôi nghĩ điều quan trọng là mỗi nền văn hóa đều nên nhớ về khởi nguồn của nó. Hãy nhớ về truyền thống của mình, và Sáng Thế Chủ sẽ luôn ở bên các bạn.”

“Trung Quốc sẽ ra sao nếu không có Đảng Cộng sản Trung Quốc“

Nhà văn Laura Ainsworth và Pat Reeder đã xem buổi biểu diễn Shen Yun ở Dallas, Texa, vào tháng 1 năm 2025. “Chúng tôi yêu thích mọi thứ trong chương trình, từ âm nhạc, vũ đạo, trang phục, màu sắc, đến phông nền, đặc biệt là hiệu ứng, thật ấn tượng! Tất cả hòa quyện với nhau”, bà Reeder cho biết.

“Thực ra đây là truyền thống đã được gìn giữ qua nhiều thế kỷ và nếu không có Shen Yun, nó có thể bị mai một. Vậy mà chúng ta có thể chiêm ngưỡng nó ngay tại đây. Tôi rất biết ơn về điều này”, bà Ainsworth tiếp lời.

Ông Robert Spalding, chuẩn tướng không quân đã nghỉ hưu, là một chuyên gia về quan hệ Mỹ-Trung. Sau khi xem buổi biểu diễn Shen Yun vào tháng 2 năm 2024, ông cho biết: “Tôi thử hình dung trong đầu mình Trung Quốc sẽ như thế nào nếu không có Đảng Cộng sản Trung Quốc. Và chương trình này đã hé lộ phần nào nền văn hóa bị thất truyền do sự hủy hoại của ĐCSTQ.”

“Tôi nghĩ, được ngồi đây và thực sự chiêm ngưỡng nền văn hóa Trung Quốc chưa bị ĐCSTQ phá hoại là điều quan trọng nhất đối với tôi. Tôi hình dung đại loại là, nếu tôi có thể đến Trung Quốc khi không có ĐCSTQ, thì có lẽ nó sẽ giống như thế”, ông nói thêm.

William Shakespeare từng nói, đại ý rằng chân lý mang đến ánh sáng cho cuộc sống, còn dối trá chỉ gây ra sự bất ổn. Khi có nhiều người hơn trân trọng những điều mình đang có, thì tình hình sẽ thay đổi.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/5/490398.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/7/225361.html

Đăng ngày 15-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Vẻ đẹp của Shen Yun – cho mọi người thấy Trung Quốc trước thời cộng sản first appeared on Minh Huệ Net.

]]>