Một thanh niên thoát khỏi chứng nghiện trò chơi điện tử và tìm thấy sức sống mới
Một thanh niên thoát khỏi chứng nghiện trò chơi điện tử và tìm thấy sức sống mới
Lần đầu tiên tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân là hồi học tiểu học ở Trung Quốc. Mặc dù tôi đã nhận biết hết mặt chữ, nhưng tôi không có khái niệm gì về tu luyện. Mặc dù vậy, nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn đã bén rễ sâu trong tâm tôi.
Ở trường, tôi không bao giờ ức hiếp các bạn yếu thế như những đứa trẻ khác, mà hay giúp đỡ họ. Tôi cũng không tham gia vào các cuộc tán gẫu. Mặc dù kết quả học tập của tôi chỉ ở mức trung bình, nhưng ở lớp, tôi luôn là người hoà đồng, bạn bè của tôi đều là những người tử tế và trung thực.
Tìm thấy hy vọng trước những cám dỗ
Sau khi tới Canada học trung học, do ảnh hưởng của xã hội, tôi bắt đầu chơi điện tử và xem phim hoạt hình. Tôi cũng thức suốt đêm để lướt Internet.
Chẳng trách tôi luôn cảm thấy uể oải và thiếu năng lượng. Trong những cuộc tụ tập với bạn bè, mặc dù rất vui vẻ, nhưng tôi vẫn cảm thấy trống rỗng. Sau đó tôi có bạn gái, và cuộc chia tay khiến tôi tổn thương sâu sắc.
Trong thâm tâm, tôi biết Đại Pháp có thể giúp tôi. Chứng kiến mẹ tôi tu luyện tinh tấn, tôi muốn cũng tu luyện. Một buổi tối, sau khi đọc bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, trong tâm tôi trào lên một cảm xúc khó tả - Sư phụ đã thức tỉnh tôi.
Đêm đó, tôi đã khóc rất nhiều, nằm trên giường miệng vẫn lẩm bẩm: Mấy năm qua rốt cuộc mình đã làm gì?
Tôi quyết tâm sẽ bù đắp cho thời gian đã mất.
Kiểm soát thói quen
Tôi đã xóa tất cả trò chơi điện tử và phim hoạt hình. Thậm chí tôi còn bán máy chơi game và xóa những bản nhạc hiện đại trên điện thoại.
Mặc dù biết đây là việc nên làm, nhưng tôi phải quyết tâm rất lớn mới thực hiện được. Những quan niệm tiêu cực tìm cách ngăn cản tôi, tôi biết nếu không triệt để dứt bỏ những thứ đó, sẽ không đạt được tiêu chuẩn của người tu luyện Đại Pháp.
Tôi vừa niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân, Thiện, Nhẫn hảo”, vừa gỡ bỏ trò chơi khỏi máy, tôi cảm thấy từng tế bào đều chấn động. Mỗi khi hạ quyết tâm xóa bỏ những thứ đó, tôi đều bị nôn, thổ ra một thứ chất lỏng sền sệt. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa cho tôi.
Tôi nhớ mẹ tôi từng tịch thu điện thoại và máy tính để ngăn tôi chơi điện tử. Nhưng như thế cũng chẳng làm tôi thay đổi. Vậy mà, sau khi tu luyện, tôi đã có thể tự kiểm soát bản thân mình.
Mỗi khi nổi lên ý nghĩ muốn chơi điện tử, tôi lại kiên quyết phản đối nó vì đó không phải là suy nghĩ của tôi. Kể từ đó, tôi không còn chơi trò chơi điện tử nữa.
Thể lực và tinh thần đều cải biến
Vào Lễ Giáng sinh, tôi tới nhà một người bạn và đã sốc khi thấy trạng thái của bạn bè, lẽ ra tuổi trẻ phải tràn đầy sức sống nhưng ai nấy đều ngồi trên ghế sofa, mắt dán vào điện thoại hoặc TV, giữa ban ngày vẫn ngáp liên tục như chưa tỉnh ngủ. Họ đã thức đến 4 hay 5 giờ sáng chơi điện tử, mà giờ vẫn nói về trò chơi điện tử, phim hoạt hình và những thứ dơ bẩn khác.
Ngẫm lại, tôi nhận ra trước khi tu luyện, tôi cũng giống họ, đầu óc cứ mụ mị, lúc rảnh rỗi nếu không xem điện thoại thì chơi điện tử. Mặc dù biết sống như thế là không đúng và muốn thay đổi, nhưng chúng tôi không có quyết tâm.
Sau khi bắt đầu tu luyện, thể lực của tôi tốt lên từng ngày, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng. Tôi làm công việc bán thời gian ở siêu thị. Có lần, các đồng nghiệp và tôi bốc dỡ năm công-ten-nơ hàng hóa, họ đều thấy mệt rã rời và bực bội. Còn tôi không mệt, cũng không một lời than vãn. Một đồng nghiệp hỏi tôi: “Cậu lúc nào cũng tươi cười. Đi làm vui vậy sao?”
Chỉ trong bốn tháng tu luyện Đại Pháp, tôi đã trải qua một thay đổi lớn. Tôi sẽ tiếp tục tu luyện tinh tấn và xả bỏ các loại chấp trước, kể cả sự ích kỷ.