Pháp Luân Đại Pháp qua cái nhìn của một người Tây phương
Pháp Luân Đại Pháp qua cái nhìn của một người Tây phương
Cách đây hơn mười năm, tôi được một người quen giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp. Khi nghe cô ấy nói, tôi thấy chấn động trước pháp lý căn bản của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi liền muốn học các bài công pháp. Trong khi luyện công, tôi cảm nhận được một lực xoay tròn mạnh mẽ ở cánh tay và nhiều cảm giác khác đúng như những gì được mô tả trong sách mà tôi đọc sau này. Thật là thần kỳ!
Trước đây, tôi không biết chút gì về những điều mà các học viên có thể trải nghiệm khi tu luyện. Đến khi đọc những điều đó trong cuốn sách, tôi mới hiểu rõ rằng đó không phải là mình tưởng tượng, nhất là không thể cụ thể như thế được!
Trải nghiệm ấy là động lực đầu tiên thúc đẩy tôi tiếp tục luyện công và đọc cuốn Chuyển Pháp Luân – đó là một bước tiến nhỏ.
Nói một chút về bản thân. Tôi sinh ra trong một quốc gia cộng hòa xã hội chủ nghĩa cũ ở châu Âu. Trong quá trình học đại học, công tác và du lịch, tôi đã được đi rất nhiều nơi trên thế giới, và tôi lấy làm thích thú khi tự coi mình là một công dân toàn cầu. Hiện tôi đã hơn 30 tuổi và đang sống ở phương Tây.
Thành thật mà nói, ban đầu, tôi cảm thấy hơi khó hiểu ý nghĩa bề mặt của nhiều điều được đề cập trong cuốn sách, nhưng trực giác mách bảo tôi cứ đọc tiếp và không cần phân tích tiểu tiết hay phán xét trước khi đọc hết cuốn sách.
Trong quá trình đọc sách, tôi thấy vô cùng an bình. Lúc nhìn ảnh chân dung của Sư phụ Lý Hồng Chí, tôi có cảm giác tôn kính sâu sắc. Trực giác mách bảo tôi rằng: “Đây là điều thực sự tốt!”
Tôi từng bị đau nửa đầu mấy năm liền, nhưng mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được vài tháng, bạn bè đã hỏi tôi tại sao không thấy tôi kêu ca về chứng đau nửa đầu nữa. Đến lúc đó, tôi mới nhận ra là mình không còn bị bệnh đó nữa. Khi mọi thứ diễn ra thuận lợi, con người ta rất dễ coi đó là điều nghiễm nhiên. Tôi thì vô cùng cảm ân.
Tự nhiên tôi không muốn uống rượu nữa. Ban đầu, trong những buổi tụ tập, bạn bè và đồng nghiệp của tôi thấy lạ. Thực ra, tôi không cần dùng chất kích thích nào để bản thân thấy dễ chịu. Trở thành một học viên cho tôi cảm giác tuyệt vời và tôi không muốn mất đi cảm giác này khi dùng bất kỳ chất kích thích nào. Khi mọi người thấy tôi không gắng gượng hay phải giả bộ không muốn uống, họ cũng không ép tôi nữa.
Nhiều bệnh tật trước đây của tôi, kể cả chứng trầm cảm, đã đỡ rất nhiều nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tu luyện là quá trình tự xét bản thân, tự ước thúc bản thân làm điều tốt chiểu theo những nguyên lý có tác dụng tốt cho tinh thần, trí óc cũng như mọi người xung quanh. Trước đây, tôi đã tập và tìm hiểu một số pháp môn, nhưng Chuyển Pháp Luân là cuốn sách toàn diện và dễ hiểu nhất. Tôi đã trở thành một học viên một cách rất tự nhiên. Theo tôi, Đại Pháp là của cả thế giới, chứ không chỉ dành cho người Trung Quốc.
Mấy năm qua, công việc và những chuyến du lịch đã cho tôi cơ hội tiếp xúc với nhiều người Trung Quốc. Tôi hết sức ngạc nhiên khi thấy nhiều người trong số họ có thái độ tiêu cực đến vậy với pháp môn mà tôi thấy là giàu triết lý nhân sinh uyên thâm nhất, một pháp môn đã cho tôi trí huệ và sự tĩnh tại trong tâm hồn.
Tôi thấy nhiều người Trung Quốc mà tôi nói chuyện ngạc nhiên khi biết tôi có học thức cao, có công việc tốt và được đi khắp nơi trên thế giới, lại hòa đồng, cởi mở trong giao tiếp. Trong con mắt của họ, các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người “đầu óc không bình thường”, “nghèo túng” và “lạc hậu”.
Kỳ thực, tôi càng tu luyện tâm tính tốt hơn thì công việc lại càng hiệu quả hơn, ngay cả tình trạng tài chính của tôi cũng được cải thiện đáng kể. Tôi đã tự hỏi: “Tại sao họ cứ giữ cái nhìn tiêu cực đến thế về các học viên Pháp Luân Đại Pháp trong khi thực tế lại hoàn toàn ngược lại?”
Tôi dạy cho các sinh viên cao học về tư duy phản biện và nghiên cứu sâu rộng, vì vậy bản thân tôi cũng nghiên cứu sâu về Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và chính sách bức hại Pháp Luân Công. Khi có quan điểm hoàn toàn đối lập như vậy về một vấn đề lớn liên quan đến hàng triệu người thì cần phải tìm hiểu kỹ.
Sau khi nghiên cứu và đã có nhận định của riêng mình, tôi đã hỏi nhiều người Trung Quốc mà tôi tiếp xúc để hiểu chính xác nguyên nhân khiến họ giữ thái độ tiêu cực đối với Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, không ai có câu trả lời mạch lạc nào bằng tư duy của bản thân họ. Không một ai.
Họ chỉ nhắc đi nhắc lại những thông tin sai lệch mà tôi biết là do truyền thông của ĐCSTQ tuyên truyền hoặc những điều được tô vẽ bởi hệ tư tưởng Mác-xit. Nhưng hệ tư tưởng đó chỉ là một trong rất nhiều hệ tư tưởng trong lịch sử nhân loại. Tại sao họ lại sợ tìm hiểu sâu hơn? Đó có đúng là nắm vững thông tin chăng?
Nhiều người Trung Quốc trò chuyện với tôi ngạc nhiên khi tôi nói với họ rằng nhiều người phương Tây chúng tôi hết sức ấn tượng với Pháp Luân Đại Pháp, chính nhờ vào Pháp Luân Đại Pháp mà chúng tôi mới quan tâm Trung Quốc, còn có nhiều người học tiếng Trung nữa. Cũng có trường hợp không tin tôi. Tôi tự hỏi rốt cuộc điều gì đang ngăn trở họ?
Tất nhiên, sau khi trò chuyện với tôi, nhiều người có động lực tự tìm hiểu thêm. Thật tuyệt! Là một người phương Tây, tôi tin rằng giáo dục là quan trọng nhất, vậy nên tôi rất mong người Trung Quốc và mọi người trên thế giới hãy tự tìm hiểu và nhận định về Pháp Luân Đại Pháp.
Đừng nên chỉ dựa vào những gì tôi hay bất cứ ai nói. Không ai có thể ép người khác tin vào bất cứ điều gì. Hãy dành chút thời gian để đọc, cố gắng đừng tranh luận hay vội đưa ra kết luận về những gì bạn đang đọc. Hãy dành thời gian đọc xong cuốn sách, tìm hiểu những sự kiện trước đây từ nhiều góc độ, xem xét những bằng chứng hiện có, tìm một học viên để trò chuyện cởi mở rồi tự mình nhận định.
Tôi có cảm giác nhiều người lo ngại rằng nếu họ bàn sâu vào đề tài này thì họ sẽ phải trở thành học viên. Pháp Luân Đại Pháp không có hội viên, không thu phí, cũng không ghi danh. Hãy tự mình tìm hiểu về điều được nhiều người cho là phong trào tinh thần lớn nhất của thời đại chúng ta, hãy tìm hiểu về cuộc bức hại ở Trung Quốc, tìm các bộ phim tài liệu về chủ đề này, để xem sau khi tìm hiểu xong, bạn sẽ hiểu thế nào.
11 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi nhiều trải nghiệm, đó là quá trình xây dựng khả năng tư duy chủ động, hình thành nhân cách và tiến bộ nhanh trên con đường trở thành một thành viên có trách nhiệm và tích cực của xã hội, và tất nhiên là của cả gia đình tôi nữa.
Thế giới cần Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi chắc chắn ai cũng đồng ý với điều này. Pháp Luân Đại Pháp là nơi chúng ta có thể tìm thấy điều đó.