Hành trình tu luyện - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Mon, 06 Jan 2025 08:02:37 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.3Giữ vững thiện lương khi đối mặt với khổ nạn có thể cứu bạnhttps://vn.minghui.org/news/276217-giu-vung-thien-luong-khi-doi-mat-voi-kho-nan-co-the-cuu-ban.htmlMon, 06 Jan 2025 08:02:37 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276217[MINH HUỆ 10-12-2024] Trong hơn 18 năm biểu diễn của Thần Vận, phản hồi của khán giả từ khắp nơi trên thế giới bắt đầu từ lời khen ngợi dành cho diễn xuất nghệ thuật đỉnh cao của Thần Vận, cho đến […]

The post Giữ vững thiện lương khi đối mặt với khổ nạn có thể cứu bạn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan

[MINH HUỆ 10-12-2024] Trong hơn 18 năm biểu diễn của Thần Vận, phản hồi của khán giả từ khắp nơi trên thế giới bắt đầu từ lời khen ngợi dành cho diễn xuất nghệ thuật đỉnh cao của Thần Vận, cho đến nhiệt thành tán thưởng giá trị của văn hoá truyền thống Trung Hoa, lòng ngưỡng mộ trước sự kiên định vào đức tin và trải nghiệm nguồn cảm hứng cũng như trường năng lượng tích cực. Thần Vận còn mang đến niềm hy vọng vào Thần Phật và truyền tải thông điệp hãy biết ơn đối với sự cứu độ của Sáng Thế Chủ.

Sư phụ đã dạy chúng ta rằng:

“Có hai bước Chính Pháp và Pháp Chính Nhân Gian là vậy; bước tiếp trong tương lai là [nhắm vào] con người nơi đây; [tôi sẽ] giảng một cách toàn diện về tam giới, nhân loại, quan hệ giữa [các] hành tinh và địa cầu, giữa [các] sinh mệnh và [thân] thể người, mục đích của từng bước trong sự phát triển của xã hội nhân loại — đó là lịch sử chân thực của nhân loại — Thần tạo ra con người, v. v. Vậy nên các sự việc của nhân loại đều sẽ cần phải giảng, hết thảy những gì con người không tin đều sẽ triển hiện.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003”, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Năm ngoái, Sư phụ đã công bố hai bài Kinh văn “Vì sao có nhân loại” và “Tại sao cần phải cứu độ chúng sinh”. Năm nay, Ngài đã công bố Kinh văn “Vì sao xã hội nhân loại là mê?”. Chúng ta biết rằng Pháp Chính Nhân Gian đang bắt đầu rồi!

Sư phụ đã đề cập trong Kinh văn gần đây nhất rằng:

 

“Mạt hậu vừa tới, Sáng Thế Chủ đã cho phép nhiều thần, vương, chủ và các đại thần, đại giác vĩ đại hơn nữa cai quản những vùng lớn trong thiên thể, hạ thế chuyển sinh thành người. Họ bị phong bế trí tuệ và năng lực, trong tối khổ, vô năng lực nhất, vô minh nhất, hoàn toàn phong bế trong thân người mà chịu khổ, tiêu nghiệp. Trong khổ dựa vào chính niệm giữ vững bản tính thiện lương, mới có thể được chư thần và Sáng Thế Chủ nhìn nhận, mới có thể được tương lai thừa nhận.” (Vì sao xã hội nhân loại là mê?)

Tôi hiểu rằng đây là những lời từ bi của Sư phụ dành cho tất cả thế nhân, ám chỉ đến thảm hoạ toàn cầu sắp tới, nói với cả thế giới rằng “nếu chư vị giữ vững thiện lương khi đối mặt với khổ nạn, thì chư vị sẽ được cứu”. Nhưng cụ thể là thế nào?

Vở kịch của Thần Vận có tên “Sức mạnh của thiện lương” kể về câu chuyện của các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã mạo hiểm tính mạng của mình để cứu những cảnh sát bức hại họ. Dưới sức mạnh của thiện lương, cảnh sát đã dần từ bỏ lối hành ác của mình, bắt đầu tin vào Thần và cuối cùng nhận được sự cứu độ của Thần Phật. Hành động “lấy thiện lương đối đãi với tà ác” của các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã gây chấn động và khiến khán giả toàn cầu rơi nước mắt!

“Câu chuyện về hai nhà hàng” ban đầu là nói về hai nhà hàng cạnh tranh với nhau. Một nhà hàng trong đó đột nhiên bị cháy. Thay vì hả hê trước vận rủi của họ, nhà hàng kia đã cố gắng hết sức giúp dập tắt ngọn lửa, thể hiện tinh thần “hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau”. Sự thiện lương của họ toả sáng rực rỡ. Cuối cùng, hai nhà hàng buông bỏ ân oán trong quá khứ và sống yên bình hoà hợp với nhau.

Qua nhiều năm, trong các vở kịch mô tả việc phản bức hại, gia đình của các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã qua đời do cuộc bức hại đều không trả thù cảnh sát. Tuy nhiên, những học viên còn sống sót đều đau đớn trước sự ra đi của thân nhân của mình. Hầu hết là những thủ phạm bức hại đều run sợ trước sức mạnh của Thần.

Cuối cùng, niềm tin kiên định của người tu luyện đã được Thần Phật ban phúc và người ấy được thăng lên thiên thượng hoặc được hồi sinh sau khi chết. Nhiều khán giả nói rằng họ cảm nhận được sự từ bi của Sáng Thế Chủ và tìm thấy ánh sáng cũng như hy vọng trong nỗi đau và cơn tuyệt vọng của mình.

Những câu chuyện này được trình diễn với hình thức nghệ thuật chất lượng đỉnh cao, vận dụng tinh hoa của văn hoá Trung Hoa 5.000 năm để truyền tải đến khán giả cách giữ vững thiện lương bất chấp khổ nạn. Đức tin vào Thần, sự hy sinh bản thân và lấy ân báo oán chính là tinh hoa của văn hoá truyền thống Trung Quốc.

Tình hình thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Dịch bệnh liên tục xảy ra và một cuộc chiến tranh quy mô lớn đang đến gần. Khó khăn là không thể tránh khỏi. Rất nhiều phương tiện truyền thông đã bàn luận sôi nổi về những dự ngôn của thiên tai nhân hoạ vào thời mạt hậu.

Sư phụ cũng giảng rằng:

“Trả nghiệp tất nhiên sẽ rất đau khổ, nghiệp lực sẽ khiến con người tranh đấu, xảy ra chiến tranh, bệnh tật, lao khổ, đói khát, bần cùng, từ đó mà thống khổ. Tội nghiệp đương nhiên có lớn có nhỏ, cũng chính vì có nghiệp lớn nghiệp nhỏ, nhân sinh mới có khác biệt giàu nghèo. Người ở trong mê giữ vững thiện lương sẽ ít tạo nghiệp! Ít chịu khổ!” (Vì sao xã hội nhân loại là mê?)

Sau khi xem Thần Vận, một số khán giả nói rằng họ muốn đề cao và trở thành một người tốt hơn. Tôi nhận ra rằng Thần Vận đang truyền tải một thông điệp quan trọng, rằng, trước những khổ nạn và loạn tượng, hãy giữ vững thiện lương, tin vào Thần Phật, và người đó cuối cùng sẽ được Sáng Thế Chủ cứu độ.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/10/485950.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/18/222121.html

Đăng ngày 06-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Giữ vững thiện lương khi đối mặt với khổ nạn có thể cứu bạn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Những trải nghiệm của tôi khi bị giam giữ trong trại lao động cưỡng bứchttps://vn.minghui.org/news/276215-nhung-trai-nghiem-cua-toi-khi-bi-giam-giu-trong-trai-lao-dong-cuong-buc.htmlMon, 06 Jan 2025 08:02:18 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276215[MINH HUỆ 29-11-2024] Vào năm 2008, tôi bị đưa đến Trại Lao động Cưỡng bức Vương Thôn vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đã gặp nhiều đồng tu tinh tấn ở đó. Nội tâm của họ sáng […]

The post Những trải nghiệm của tôi khi bị giam giữ trong trại lao động cưỡng bức first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-11-2024] Vào năm 2008, tôi bị đưa đến Trại Lao động Cưỡng bức Vương Thôn vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đã gặp nhiều đồng tu tinh tấn ở đó. Nội tâm của họ sáng ngời như vàng, họ đã truyền cảm hứng cho tôi và giúp tôi đề cao trong tu luyện.

Lúc đó, trước khi đèn tắt vào mỗi buổi tối, chúng tôi đã cùng nhau học thuộc Pháp. Có hai học viên có thể đọc thuộc Chuyển Pháp Luân. Một học viên từ phòng giam khác đến phòng chúng tôi và đọc thuộc Pháp với học viên trẻ tuổi nhất trong nhóm chúng tôi. Họ thay phiên nhau đọc thuộc Pháp trong khi những học viên còn lại chăm chú lắng nghe. Đôi khi tôi tham gia cùng họ và đọc thuộc những phần tôi nhớ được.

Khi đó, tâm tôi rất thanh tịnh và tĩnh lặng, và tôi hoàn toàn đắm chìm trong Pháp. Tôi có thể cảm nhận được ánh quang rực rỡ như vàng ròng tỏa sáng từ nội tâm của các học viên. Mỗi đêm, tôi đều học thuộc bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân trước khi đi ngủ. Cơ thể và tâm trí tôi đã trải qua những thay đổi to lớn, và đôi khi tôi cảm thấy mình to lớn như một ngọn núi vậy.

Có một học viên lớn tuổi đã làm việc với tôi trong xưởng của trại lao động. Trí nhớ của ông ấy khá kém, vì vậy ông đã nhờ tôi giúp ông học thuộc bài giảng ngắn nhất trong các bài giảng của Sư phụ. Tôi chia sẻ với ông một trong những bài thơ ngắn của Sư phụ, và ông đọc nó mỗi ngày:

Tinh tấn chính ngộ

“Học Pháp bất đãi biến tại kỳ trung
Kiên tín bất động quả chính liên thành”

(Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

Tinh tấn chính ngộ

Học Pháp không chểnh mảng, biến hoá đều trong đó cả
Lòng tin kiên định không lung lay; chính quả, hoa sen kết thành

(Hồng Ngâm II)

Khi ấy, học viên Nhậm Hoài Cường bị một số quản giáo trại lao động theo dõi và ngược đãi. Ông biết tôi là người mới trong trại lao động. Một ngày nọ, ông ngồi sau tôi và nhờ tôi đọc bài giảng mới nhất của Sư phụ. Một quản giáo ngồi cạnh ông đã nhìn chúng tôi, nhưng không nói gì cả.

Học viên Vương Triệu Hoa cũng bị giám sát nghiêm ngặt. Ông thường xuyên phải chịu hình phạt thể xác tàn bạo, bị cấm ngủ, hoặc bị bắt nhịn ăn trong thời gian dài. Tôi có 100 nhân dân tệ và đã mua một miếng xúc xích giăm bông. Tôi cắt nó thành từng miếng nhỏ và đưa cho ông. Trưởng cai ngục Trịnh Vạn Tín ngồi trước mặt ông, anh ta có thể đã nhìn thấy hoặc không thể thấy những gì tôi đã làm.

Dường như không ai dám chạm tới mặt thuần khiết và thiện lương của các đệ tử Đại Pháp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/29/485410.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/14/222070.html

Đăng ngày 06-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Những trải nghiệm của tôi khi bị giam giữ trong trại lao động cưỡng bức first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Ba “tảng băng” đã tan chảyhttps://vn.minghui.org/news/276213-ba-tang-bang-da-tan-chay.htmlMon, 06 Jan 2025 08:01:40 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276213[MINH HUỆ 29-11-2024] Trước đây, ba người trong gia đình tôi gồm: chồng tôi, con dâu tôi, và bà của con dâu tôi, từng gây cho tôi nhiều khó khăn trong cuộc sống và khiến tôi muốn tránh xa họ, nhưng giờ đây […]

The post Ba “tảng băng” đã tan chảy first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-11-2024] Trước đây, ba người trong gia đình tôi gồm: chồng tôi, con dâu tôi, và bà của con dâu tôi, từng gây cho tôi nhiều khó khăn trong cuộc sống và khiến tôi muốn tránh xa họ, nhưng giờ đây họ đã trở thành những người mà tôi yêu quý. Sự chuyển biến này là nhờ vào sự đề cao của tôi trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Vào năm 1997, tất cả các bệnh tật của tôi đã được chữa khỏi ngay sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và chồng tôi ủng hộ việc tu luyện của tôi. Tôi trở nên tràn đầy năng lượng và dồi dào sức sống. Tôi cũng đề cao tâm tính của mình bằng cách nghiêm khắc với bản thân và quan tâm đến người khác. Mọi người xung quanh nhận thấy những thay đổi của tôi, đặc biệt là sự phục hồi sức khỏe kỳ ​​diệu. Một số người đã đến nhà tôi để tìm hiểu về pháp môn tu luyện này và tôi đã vui vẻ hướng dẫn cho họ.

Tuy nhiên, vào tháng 7 năm 1999, khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, môi trường tu luyện của tôi đã thay đổi. Giống như hàng triệu học viên ở Trung Quốc, tôi phải đối mặt với áp lực khủng khiếp. Cán bộ làng thường xuyên đến gây rối và cố gắng ép buộc tôi từ bỏ đức tin của mình, khiến cuộc sống gia đình tôi không còn bình yên. Chồng tôi vốn là người có bản tính nhút nhát, anh đã lo lắng cho sự an toàn của chúng tôi và thường xuyên trút cơn giận lên tôi qua những lời mắng chửi, thậm chỉ dùng cả bạo lực. Mặc dù chịu áp lực lớn, tôi vẫn vững tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và tiếp tục kiên định trên con đường tu luyện của mình.

Khi con trai tôi kết hôn, con dâu tôi và bà ngoại của cháu đã trở thành các thành viên trong gia đình chúng tôi. Đáng tiếc thay, cả hai đều phản đối việc tu luyện của tôi, vì sợ rằng điều đó sẽ gây rắc rối cho họ. Họ bảo tôi im lặng bất cứ khi nào tôi cố gắng nói về sự tốt đẹp của Đại Pháp. Con dâu tôi đã đập vỡ đầu đĩa DVD của tôi, cắt đường dây điện thoại và lấy đi máy MP4 của tôi. Cháu thường nói năng thô lỗ với tôi và đôi lúc còn xô đẩy tôi. Bà của cháu thì nói xấu sau lưng tôi và cố gắng tránh mặt tôi.

Tôi phát triển tâm oán hận

Lúc đầu, tôi đã không giữ được tâm thái của một người tu luyện khi đối mặt với những mâu thuẫn này, và tôi oán trách cách mà họ đối xử với tôi. Theo thời gian, điều này làm ảnh hưởng đến sức khỏe của tôi. Tôi bắt đầu nôn ra máu, cơ thể yếu ớt và gầy gò khiến cả gia đình hốt hoảng. Họ mời bác sỹ đến, và bác sỹ kết luận rằng tôi bị thủng dạ dày. Tôi đã được đưa vào bệnh viện để phẫu thuật khẩn cấp.

Tôi nhận ra rằng mình đã không hướng nội và tu luyện bản thân trong những mâu thuẫn này, và đây chính là nguyên nhân gốc rễ của nghiệp bệnh. Đức tin của tôi vào Đại Pháp vẫn kiên định và tôi quyết tâm sẽ làm tốt hơn. Trong thời gian hồi phục tại bệnh viện, tôi đã tận dụng cơ hội để giảng chân tướng cho những người xung quanh về Đại Pháp và về cuộc đàn áp vẫn đang tiếp diễn.

Sau khi trở về nhà, tôi đã tích cực giảng chân tướng về Đại Pháp. Tôi đạp xe đến các ngôi làng gần đó và nói chuyện với mọi người ở từng nhà một. Vào dịp Tết, tôi đã phát lịch có thông tin về Đại Pháp. Tôi thậm chí còn dùng phấn để viết câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lên các bức tường, và những dòng chữ ấy vẫn tồn tại trong nhiều ngày, khi tôi làm điều này với một nội tâm thanh tịnh và không hề sợ hãi.

Tôi cũng chú trọng đề cao việc tu luyện của mình. Tôi nhớ lại lời Sư phụ đã giảng: “Một cái bất động sẽ ức chế vạn động!” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Trung Mỹ Quốc). Tôi không còn tranh luận với người trong gia đình mà tập trung vào việc buông bỏ tâm oán hận. Tôi cố gắng thông cảm với họ và luôn nghĩ đến nhu cầu của họ trước. Dần dần, “ba tảng băng” trong gia đình tôi bắt đầu tan chảy.

Nhiều năm qua, tôi đã làm tất cả các công việc nhà, như việc nấu ăn, dọn dẹp và giặt giũ. Tôi cũng chăm sóc cho bà của con dâu như thể tôi là con gái bà. Một ngày nọ, bà cảm động nói với tôi: “Cháu đối xử với bác tốt quá, còn tốt hơn cả gia đình bác nữa. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thực sự là những người tốt. Nếu không phải vì tuổi già, bác cũng sẽ tu luyện”. Tôi khuyên bà hãy niệm những câu chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, và bà đã niệm như vậy mỗi ngày. Tôi cũng mua cho bà một máy nghe nhạc nhỏ để bà có thể nghe các bài giảng của Sư phụ.

Một ngày nọ, bà đứng trước ảnh Sư phụ, thành tâm hối lỗi vì những lỗi lầm trước đây và bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc với Sư phụ vì đã ban cho bà sức khỏe tốt. Bây giờ, bà đã ngoài chín mươi tuổi mà vẫn khỏe mạnh và tràn đầy sức sống.

Con dâu tôi cũng bắt đầu thấy được sự tốt đẹp của Đại Pháp và đối xử với tôi tốt hơn. Cháu thậm chí còn mua bút và sách cho tôi để tôi có thể chép Pháp, và cháu cũng hỗ trợ tôi những công việc liên quan đến Đại Pháp. Thái độ của cháu đã dịu dàng hơn và cháu trông đẹp hơn bao giờ hết.

Chồng tôi cũng đã ủng hộ tôi trở lại. Khi ông chủ của anh ấy đe dọa sẽ giữ lại lương của anh nếu tôi không từ bỏ Đại Pháp, anh ấy nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt”. Khi một đồng tu đến nhà chúng tôi lắp đặt một chảo vệ tinh để chúng tôi có thể xem các chương trình phát sóng của Đài truyền hình Tân Đường Nhân, chồng tôi đã nhiệt tình giúp đỡ, điều này khiến đồng tu rất ngạc nhiên vì anh ấy còn nhớ rằng lần trước đây, chồng tôi đã đe dọa sẽ vứt chảo vệ tinh đi.

Tôi nhận ra rằng sự thay đổi của gia đình mình bắt nguồn từ sự chuyển biến của chính tôi thông qua tu luyện. Khi tôi buông bỏ tâm ích kỷ, có thể lấy khổ làm vui và đồng hóa với các nguyên lý của tân vũ trụ, mọi thứ xung quanh tôi đều thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn.

Con xin cảm tạ Sư phụ vì sự từ bi cứu độ của Ngài.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/29/483500.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/14/222069.html

Đăng ngày 06-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Ba “tảng băng” đã tan chảy first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Một số suy nghĩ về cách sử dụng nhân lực một cách phù hợphttps://vn.minghui.org/news/276211-mot-so-suy-nghi-ve-cach-su-dung-nhan-luc-mot-cach-phu-hop.htmlMon, 06 Jan 2025 08:01:03 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276211[MINH HUỆ 03-12-2024] Trong những năm đầu, khi chúng ta không có đủ nhân lực cho các hạng mục khác nhau, chúng ta chủ yếu sử dụng bất kỳ học viên nào sẵn sàng làm việc, bất kể họ có đáp ứng tiêu chuẩn […]

The post Một số suy nghĩ về cách sử dụng nhân lực một cách phù hợp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Middletown, New York

[MINH HUỆ 03-12-2024] Trong những năm đầu, khi chúng ta không có đủ nhân lực cho các hạng mục khác nhau, chúng ta chủ yếu sử dụng bất kỳ học viên nào sẵn sàng làm việc, bất kể họ có đáp ứng tiêu chuẩn hay không. Giờ đây, khi số lượng học viên đã tăng lên, và tôi cảm thấy đã đến lúc cần chú trọng hơn vào việc chọn những người phù hợp nhất để mang lại hiệu quả tốt hơn. Một vấn đề mà tôi nhận thấy là đôi khi các học viên sử dụng mối quan hệ cá nhân làm tiêu chí để chọn người cho các nhiệm vụ.

Nhiều năm trước, mặc dù thiếu nhân lực cho những hạng mục, các học viên đều phối hợp tốt với nhau bằng một tâm thái thuần tịnh để trợ Sư chính Pháp. Khi đó, mâu thuẫn chủ yếu là do sự khác biệt trong nhận thức về Pháp. Tuy nhiên, cùng với sự gia tăng số lượng học viên ở bên ngoài Trung Quốc, tôi nhận thấy một số hạng mục của chúng ta đã bị ảnh hưởng bởi tư tưởng người thường và mối quan hệ cá nhân. Hầu hết chúng ta không nhận ra rằng nhiều cách làm của chúng ta đã tụt hậu so với tiêu chuẩn của các công ty người thường. Một điều đáng chú ý là khi ai đó đảm nhận vai trò điều phối, gia đình của họ lại có xu hướng tự xem mình như là “phó điều phối”, và mọi người cũng vô thức hành xử theo như vậy.

Trong lịch sử Trung Quốc cổ đại, khi một người được bổ nhiệm làm quan Đại Thần, thì các quan lại khác sẽ không tuân theo mệnh lệnh của phu nhân vị ấy như thể bà cũng đang nắm quyền. Tuy nhiên, hiện tượng này lại khá phổ biến trong các hạng mục của chúng ta, đặc biệt là hạng mục có sự tham gia của nhiều người. Ví dụ, khi có vấn đề xảy ra, một số học viên thường liên hệ với thành viên gia đình của người điều phối. Điều này dù có vẻ thuận tiện lúc đó, nhưng nó không chỉ là cách làm không phù hợp mà còn có thể dẫn đến những hậu quả tiêu cực.

Những năm trước, các điều phối viên lựa chọn nhân sự chủ yếu dựa trên thể ngộ về Pháp và trạng thái tu luyện của các học viên. Ngày nay, những quyết định như vậy thường bị ảnh hưởng bởi các mối quan hệ cá nhân. Hành vi này không chỉ sai lệch mà còn có thể khiến mâu thuẫn ngày càng nghiêm trọng hơn theo thời gian. Kết quả là, chúng ta phải tiêu tốn thời gian và năng lượng vào việc giải quyết các mối quan hệ, thay vì tập trung nâng cao hiệu quả trong việc cứu người.

Chỉ khi chúng ta có thể giải quyết các vấn đề nhân sự một cách lý trí, thay vì cố gắng giành được một vị trí quan trọng để có thể gặp Sư phụ và nghe giảng Pháp trong phạm vi nhỏ, thì chúng ta mới có thể khôi phục được phương thức tuyển dụng hợp lý và hiệu quả, nhằm đảm bảo kết quả tốt hơn cho hạng mục và tránh những sơ hở phát sinh trong quá trình làm việc.

Hiện tượng nêu trên có thể liên quan nhiều đến văn hóa Đảng, vốn vẫn còn ăn sâu trong nhiều học viên đến từ Trung Quốc đại lục, với lối suy nghĩ chỉ muốn giành lấy những gì có lợi cho bản thân, bất kể hậu quả ra sao đối với người khác. Một số điều phối viên thậm chí còn hành xử theo cách đó. Từ một góc độ khác, chẳng phải đây là chiến thuật mà các đặc vụ ĐCSTQ áp dụng, nhằm kiểm soát các nguồn lực và vị trí quan trọng để đẩy các học viên khác ra ngoài hay sao? Một trong những lý do họ làm được điều này là vì họ đã lợi dụng chấp trước vào các mối quan hệ cá nhân mà các học viên vẫn chưa buông bỏ.

Rốt cuộc, liệu chúng ta có thể hoàn thành sứ mệnh trợ Sư chính Pháp hay không? Có bao nhiêu trong số đó chưa được hoàn thành? Chúng ta sẽ báo cáo thế nào với Sư phụ và những chúng sinh mà chúng ta phải chịu trách nhiệm?

Những bài giao lưu lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi bản quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/3/485660.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/13/222063.html

Đăng ngày 06-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Một số suy nghĩ về cách sử dụng nhân lực một cách phù hợp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Tu bỏ [tâm] oán trách, tu xuất thiện niệm và yêu thươnghttps://vn.minghui.org/news/276209-tu-bo-tam-oan-trach-tu-xuat-thien-niem-va-yeu-thuong.htmlMon, 06 Jan 2025 08:00:47 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276209[MINH HUỆ 15-10-2024] Bài chia sẻ này là thể hội tu luyện về quá trình địa phương chúng tôi xin phép nhà hát cho Shen Yun biểu diễn. 1. Một chút nhận thức về tâm oán trách Tôi tự hỏi: Là […]

The post Tu bỏ [tâm] oán trách, tu xuất thiện niệm và yêu thương first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở bên ngoài Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 15-10-2024] Bài chia sẻ này là thể hội tu luyện về quá trình địa phương chúng tôi xin phép nhà hát cho Shen Yun biểu diễn.

1. Một chút nhận thức về tâm oán trách

Tôi tự hỏi: Là đệ tử Đại Pháp, trạng thái phản ánh ra từ trong sinh mệnh của mình đã đạt đến từ bi hay chưa? Nếu vẫn chưa đạt đến từ bi, thì ít nhất thể hiện ra ở xã hội người thường là có thiện ý và yêu thương, vậy tôi đã có thiện ý và yêu thương nên có chưa? Đối chiếu với Pháp của Sư tôn, [tôi] biết trạng thái tu luyện của mình còn cách xa lắm so với thiện ý, yêu thương, và cả từ bi mà Sư tôn yêu cầu. Đối với đệ tử Đại Pháp tu Thiện mà nói, tâm oán trách và oán hận là những thứ cần phải tu bỏ một cách nghiêm túc.

Chúng ta biết “Kẻ ác do tâm tật đố sai khiến” (Cảnh giới, Tinh Tấn Yếu Chỉ). Tâm tật đố là ác, tâm oán hận cũng là ác, đều là những biểu hiện của không tu Thiện. Biểu hiện của tâm tật đố [là] nhìn thấy người khác tốt, trong tâm phẫn nộ bất bình, không cho phép người khác vượt qua mình; còn tâm oán hận nhiều khi đều liên quan đến lợi ích của bản thân, hoặc là lời nói và hành vi của người khác không phù hợp với quan niệm của mình thì sinh ra oán và hận, trong tâm không thoải mái, không cân bằng và không phục.

Khi trong tâm oán hận, do rời xa thiện ý và yêu thương, nên không thể xuất ra tâm từ bi. Vì trong tâm oán trách và oán hận, thiếu thiện ý và từ bi, [nên] không những không thể cứu người, mà còn có thể đẩy người khác ra ngoài.

Dùng Pháp để đối chiếu, nếu biết sai, thì phải nhanh chóng sửa sai, quy chính theo Pháp.

2. Hoang mang

Gần thành phố chúng tôi có một nhà hát khác, đã từng biểu diễn Shen Yun, nghe nói nhà hát đó là một trong những nhà hát khá phù hợp với yêu cầu của buổi biểu diễn Shen Yun. Trước đó, bên nhà hát có một số việc không được xử lý tốt, mang đến sự bất tiện cho buổi biểu diễn Shen Yun. Sau đó, các đồng tu nỗ lực giảng chân tướng cho nhân viên cấp quản lý của nhà hát, và đã đạt được một số nhận thức chung.

Nhà hát có một vị giám đốc cấp trung, không thân thiện với Shen Yun, dùng lời của đồng tu mà nói, [ông] thậm chí còn hơi thù ghét, [và] rất hống hách. Sau đó, vị giám đốc này phủ nhận các điều kiện mà chúng tôi đã đạt được với cấp quản lý, từ trong cản trở, đến mức Shen Yun không thể trở lại nhà hát này biểu diễn.

Trong quãng thời gian đó, nghe đồng tu nói, phẩm cách của vị giám đốc này có vấn đề, về việc đã thảo luận rồi, [ông] nói một đằng làm một nẻo, hơn nữa còn lạm quyền. Có đồng tu cho rằng ông đang ngăn cản Shen Yun cứu người, nên viết thư cho ban giám đốc của nhà hát, oán trách ông, yêu cầu ông rời khỏi nhà hát này. Có đồng tu muốn mọi người phát chính niệm, khiến vị giám đốc này rời đi. Nhưng sau một quãng thời gian, kết quả nghe nói là, vị giám đốc này không những không rời khỏi nhà hát, mà trái lại quyền lực [của ông] còn lớn hơn, còn được thăng chức, có một quãng thời gian, [ông] gần như thay cấp trên giải quyết các việc của nhà hát.

Trong kinh văn “Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003”, Sư phụ giảng:

“Chư vị hãy nhớ kỹ, ở đâu xuất hiện vấn đề, ở đó chính là cần tới giảng chân tướng.”

Giờ đây ở vị giám đốc cấp trung của nhà hát này xuất hiện vấn đề, đó chẳng phải là nên giảng chân tướng cho vị giám đốc này, thông qua giảng chân tướng để giải quyết khó khăn gặp phải hay sao? [Nhưng] đồng tu lại nói: Có giảng chân tướng cho cấp quản lý của ông rồi, hơn nữa còn đạt được một số nhận thức chung! Nhưng chính vị giám đốc này làm việc xấu, [ông] đang ngăn cản. Vì vậy, [chúng ta] phải phát chính niệm khiến ông rời đi, đừng để ông tạo nghiệp, đừng để ông ngăn cản Shen Yun cứu người. Mặc dù khi đó tôi cảm thấy vẫn nên giảng chân tướng và hướng nội tìm, đặt công phu vào việc tu bản thân, nhưng vì khi ấy tôi không trực tiếp tham gia thảo luận với nhà hát, [cảm thấy] dường như không liên quan đến mình lắm, nên [tôi] cũng bỏ mặc, mà không suy nghĩ sâu hơn cụ thể là sai ở đâu.

Bây giờ nghĩ lại, khi nghe thấy đồng tu nói, có giảng chân tướng rồi, vị giám đốc này thường rất đồng thuận ở trước mặt, [nhưng] đến hôm sau ông lại thay đổi, nếu đã giảng chân tướng, mà hiệu quả lại như vậy, thì đây có phải là một tấm gương không? Có phải là phản ánh của trường không gian của chính người tu luyện chúng ta không? Để tôi nghe được, phải chăng trong đó có nhân tố mà tôi phải tu? Có phải là nên hướng nội tìm vấn đề ở tâm tính của chính mình không? Ông bất thiện và thù ghét, phải chăng là nhắc nhở tôi nên tìm xem trong hành vi và cuộc sống thường nhật đã làm được Thiện cơ bản trong “Chân-Thiện-Nhẫn” chưa? Ông nói một đằng làm một nẻo, phải chăng là nhắc nhở tôi nên tìm xem mình có làm trái với Chân cơ bản trong “Chân-Thiện-Nhẫn” không? Ông lạm quyền can thiệp, phải chăng là phản ánh ra trong biểu hiện và hành vi thường nhật của tôi, có làm được dung nhẫn cơ bản trong “Chân-Thiện-Nhẫn” chưa? Nếu cứ oán trách phẩm cách người khác không tốt, coi thường, ghét bỏ ông ta, sau đó còn lấy lý do không để ông tạo nghiệp và cản trở việc cứu người, “phát chính niệm” khiến ông rời khỏi [nhà hát], thì kiểu phát chính niệm này sẽ mang đến hiệu quả ngược lại, điều đó cũng không có gì lạ.

Tôi thường thấy bài chia sẻ như thế này trên Minh Huệ Net, đồng tu ở Trung Quốc Đại lục ôm giữ tâm đại Thiện đại Nhẫn cứu người, đã khiến công an cai ngục cảm động, đến cả công an cai ngục cũng không muốn tiếp tục hành ác. Công an cai ngục đã động thiện niệm, sau đó được điều ra khỏi vị trí này, và làm công việc không liên quan đến việc bức hại Đại Pháp.

Cá nhân [tôi] lý giải rằng, tâm đại Thiện đại Nhẫn cứu người này của đồng tu ở Trung Quốc Đại lục là một loại cảnh giới, loại cảnh giới cao này đã khiến công an hành ác động thiện niệm bỏ ác theo thiện, cho đến khi thành công, [người đó] được điều ra khỏi vị trí bức hại. Điều này và việc chúng tôi than phiền với ban giám đốc [nhà hát] về [vị giám đốc] người thường này, hy vọng rằng ban giám đốc sẽ đuổi việc ông, khiến ông từ chức, rồi lại lấy lý do ông cản trở việc cứu người để “phát chính niệm” khiến ông từ chức, chẳng phải là khác nhau về bản chất hay sao?

Trong quá trình gọi điện thoại giảng chân tướng và khuyên tam thoái, vẫn luôn có đồng tu giao lưu rằng, biểu hiện của chúng sinh chính là phản ánh trường không gian của người tu luyện chúng ta. Khi chúng sinh nhận cuộc gọi đề nghị chúng ta cho họ tiền thì họ mới làm tam thoái, đồng tu sẽ lập tức coi họ là một tấm gương, nhìn lại chính mình, hướng nội tìm xem mình có tâm [chấp trước] vào tiền tài và lợi ích hay không? Và phải nhanh chóng tu bỏ. Khi chúng sinh nói phải kiếm vợ cho ông, thì ông mới suy nghĩ về tam thoái, đồng tu sẽ lập tức tìm xem mình có tâm sắc dục tiềm ẩn hay không? Khi chúng sinh tranh cãi mà không nghe chân tướng, nhục mạ và bảo vệ tà đảng, [đồng tu] sẽ lập tức nhận thấy mình còn có nhân tố của tâm tranh đấu và dùng văn hóa Đảng để nhận thức tà đảng, và tu bỏ nó. Chứ không phải là thể hiện đủ loại chấp trước của con người như tự cao tự đại, lấy “tôi là đến cứu bạn nhé” làm lý do, oán trách chúng sinh ngộ tính thấp, phẩm hạnh kém, thậm chí là coi thường họ, từ đó bỏ lỡ cơ hội tự mình hướng nội tìm vô điều kiện. Tự mình không tu bỏ chấp trước, tâm tính không đề cao, công lực của người tu luyện không tăng lên, nên cũng có thể hình dung hiệu quả cứu người [sẽ như thế nào].

Vị giám đốc người thường ở nhà hát đó thể hiện ra không thân thiện, hoặc thù ghét, tính cách không trung thực, lạm quyền v.v., nếu chúng ta dùng [những biểu hiện này] để soi lại chính mình, mượn đó để tu bỏ các phương diện không phù hợp với “Chân-Thiện-Nhẫn” của mình, thật sự đề cao trong tu luyện, thì cựu thế lực sẽ cảm thấy an bài vai diễn này như vậy không có ý nghĩa khảo nghiệm đối với đệ tử Đại Pháp, có lẽ ông ta nên đi thì sẽ đi, nên bị điều đến nơi khác thì sẽ bị điều đi. Nhưng kết quả này không phải đạt được dựa vào việc chúng ta oán trách, mà là đạt được trong quá trình đệ tử Đại Pháp thật sự đồng hóa với “Chân-Thiện-Nhẫn”, hướng nội tìm bản thân, [và] đề cao tâm tính.

Ở tầng con người, oán trách là trạng thái ban đầu của tâm oán hận, người ta thường nói “ngưỡng mộ, tật đố, hận”, tâm oán hận xuất phát từ [tâm thái] “không cân bằng”, xuất phát từ tranh đấu, xuất phát từ “tự cho mình là cao” v.v. Tâm oán hận còn có thể dẫn đến đủ thứ tâm bất hảo. “Phát chính niệm” với tâm thái oán trách, điều này cách xa nhường nào so với mục đích ban đầu mà đệ tử Đại Pháp đồng hóa với “Chân-Thiện-Nhẫn”, [và] phụ trách hết thảy nhân tố chính trong vũ trụ?

Huống chi, [chúng ta] thử nghĩ một chút, nếu vị giám đốc nhà hát này biết được chúng ta phàn nàn với cấp trên của ông, đề nghị cho ông rời khỏi đó, hoặc là [tâm] oán trách của chúng ta thật sự dẫn đến người thường này bị mất việc, vậy thì cái oán này chẳng phải kết oán quá sâu rồi sao? Nếu không thể hóa giải, thì còn nói cứu độ gì nữa?

Khi chúng ta phàn nàn với ban giám đốc về ông, ở đây chẳng phải còn có tâm tranh đấu rất mạnh của con người, còn có nhân tố lấy ác trị ác của văn hóa Đảng hay sao?

Về vị giám đốc này, bất kể chúng ta cho rằng ông bất hảo đến thế nào, nhưng ông vẫn là sinh mệnh mà Sư tôn muốn cứu độ. Chúng ta oán trách ông, còn yêu cầu điều ông rời khỏi [nhà hát], như vậy chẳng phải [chúng ta] đã biến người mà Sư tôn muốn cứu độ thành người đối lập, hoặc là trở thành kẻ địch, đẩy người ta sang phía đối lập rồi sao?

Sư tôn giảng:

“đã là đệ tử Đại Pháp mà xét, đã là một người tu luyện mà xét, tôi nói rằng người tu luyện là không có kẻ địch; chư vị chỉ có vai trò độ nhân, không có vai trò dùng phương cách của con người và dùng cái lý của con người để trừng trị con người cũng như phán quyết con người. Đó là vấn đề căn bản.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago, Giảng Pháp tại các nơi VII)

3. Cảnh tỉnh

Chớp mắt đã đến tháng 7 năm ngoái, đồng tu hy vọng rằng tôi có thể liên lạc với vị giám đốc nhà hát này. Tôi đã nhiều lần gửi mail, gọi điện thoại để lại lời nhắn, hy vọng rằng có thể trò chuyện với ông, yêu cầu được gặp mặt nói chuyện, tất nhiên xuất phát điểm là hy vọng rằng có thể giảng chân tướng cho vị giám đốc này, nhưng [tôi] không nhận được lời hồi đáp.

Nhìn lại bản thân khi đó làm việc này, [tôi] viết mail và gọi điện thoại với tâm thái gì? [Tôi] đã bị dùi vào sơ hở ở chỗ nào? [Sau khi] suy nghĩ kỹ càng, tôi phát hiện khi đó mình vẫn chưa hoàn toàn phá trừ ấn tượng phụ diện bất hảo về vị giám đốc này, không dùng từ bi có thể làm tan chảy gang thép để phát nguyện phải cứu ông, câu thông với phía minh bạch trong sinh mệnh của ông, tâm từ bi không đủ.

Sau đó, đồng tu yêu cầu tôi viết thư gửi cho thị trưởng, [để] tăng thêm áp lực cho ông, và tôi đã đề nghị không làm như vậy có được không? Ở đây không phải nói rằng viết thư cho thị trưởng là không đúng, mà là nghĩ lại xuất phát điểm viết thư cho thị trưởng khi đó vẫn không thoát ly khỏi nhân tố oán trách, vẫn hy vọng rằng mượn áp lực [từ] thị trưởng để khiến người này thay đổi, chứ không phải xuất phát từ người tu luyện tu Thiện, hướng nội tìm, từ căn bản tu bỏ [tâm] oán hận và bất mãn đối với người khác, từ đó tăng cường ý nguyện từ bi cứu độ ông ta.

Cuối cùng, sau khi gửi mail cho thị trưởng, chúng tôi đã nhận được lời hồi đáp, e-mail này được gửi cho tổng giám đốc tạm thời của nhà hát. Có lẽ là vì chúng tôi không có thành kiến với vị tổng giám đốc tạm thời này, nên tâm thái giảng chân tướng coi như thuần tịnh, và chúng tôi có cơ hội hẹn gặp vị tổng giám đốc tạm thời này để giảng chân tướng. Vào ngày [diễn ra] cuộc họp, chúng tôi đã giảng chân tướng cho vị tổng giám đốc tạm thời này và phụ tá của ông. Nhưng vị giám đốc có khúc mắc trong lòng kia đã không đến, và [chúng tôi] vẫn chưa có cơ hội giải khai chướng ngại ở phía ông, biểu hiện ở tầng con người này là vẫn còn rất nhiều khó khăn về mặt khách quan không thể khắc phục. Có lẽ, vấn đề vẫn cần người tạo thành vấn đề đi giải quyết. Những tư tưởng và nhân tâm không dựa trên Pháp đó thật sự phải nghiêm túc tu bỏ thì mới được.

Giữa đệ tử Đại Pháp chúng ta và người thường chỉ có thể là mối quan hệ giữa người cứu độ và người được cứu độ. Chúng ta thật sự không nên oán trách người thường. Khi chúng ta oán trách người khác, chúng ta đã để mình giáng hạ đến tầng thứ đó của người thường rồi, giống như giữa khí với khí thì không có tác dụng chế ước, giáng hạ đến tầng người thường này, thì làm sao có thể cứu người được?

Tâm oán hận là điều cấm kỵ lớn của người tu luyện, người tu luyện cần phải tu bỏ [nó], mang theo tâm oán hận này sẽ tu không thành. Bởi vì đệ tử Đại Pháp là tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Còn cái tâm đó là thứ tương phản với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn.

Tất cả chúng ta đều là sinh mệnh vị tha mà Đại Pháp tạo nên, từ bi giảng chân tướng cho chúng sinh, giúp họ được cứu là trách nhiệm của chúng ta, chúng ta không có tư cách coi thường và thù ghét [chúng sinh]. Con người rất yếu nhược, rất dễ bị nhân tố bất hảo ở không gian khác khống chế. Chúng ta chỉ có thể khuyến Thiện, không thể cải biến người khác, mà chỉ có thể yêu cầu chính mình giữ vững sự thiện lương trong tâm, không ngừng đề cao tâm tính, nỗ lực làm người có thiện ý và yêu thương, cuối cùng mới có thể đạt đến trạng thái mà đệ tử Đại Pháp phản ánh ra từ trong sinh mệnh─người tu luyện có tâm từ bi.

Nếu có chỗ nào chưa phù hợp, thì mong quý đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hoa: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/10/15/修去抱怨-修出善意與愛心-480577.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/28/221854.html

Đăng ngày 06-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Tu bỏ [tâm] oán trách, tu xuất thiện niệm và yêu thương first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Có được công việc mới sau khi nói sự thật về vụ “tự thiêu” dàn dựnghttps://vn.minghui.org/news/276184-co-duoc-cong-viec-moi-sau-khi-noi-su-that-ve-vu-tu-thieu-dan-dung.htmlSun, 05 Jan 2025 11:06:35 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276184[MINH HUỆ 25-04-2024] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm. Khi nhìn lại, tôi vô cùng biết ơn sự bảo hộ của Sư phụ. Tôi đã không thể tiến về phía trước nếu không có sự dẫn dắt […]

The post Có được công việc mới sau khi nói sự thật về vụ “tự thiêu” dàn dựng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-04-2024] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm. Khi nhìn lại, tôi vô cùng biết ơn sự bảo hộ của Sư phụ. Tôi đã không thể tiến về phía trước nếu không có sự dẫn dắt của Sư phụ.

Trước khi về hưu, tôi làm việc tại bộ phận tiếp thị của một doanh nghiệp nhà nước. Khi tôi thông báo trở lại làm việc sau một thời gian nghỉ phép vào năm 2000, lãnh đạo của tôi quyết định điều tôi đến một địa điểm khác để phát triển thị trường mới. Ngay khi tôi chuẩn bị chuyển đến văn phòng ở địa điểm mới, tôi được thông báo rằng cuộc hẹn của tôi đã bị hủy, lý do là vì tôi từng là một điều phối viên của trung tâm hỗ trợ Pháp Luân Đại Pháp địa phương và là mục tiêu chính mà cảnh sát giám sát.

Dưới áp lực của cảnh sát, công ty tôi không sắp xếp công việc khác cho tôi trong một thời gian dài. Gia đình tôi phải sống dựa vào tiền lương của vợ tôi.

Vạch trần vụ “tự thiêu” được dàn dựng

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, cảnh sát bảo tôi từ bỏ tu luyện và đến một đài truyền hình địa phương, nơi họ sắp xếp để quay phim tôi phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp bằng cách đọc kịch bản mà họ đã chuẩn bị. Tôi đã kiên quyết từ chối.

Vào đêm giao thừa năm 2001, ĐCSTQ đã dàn dựng một vụ “tự thiêu” tại Quảng trường Thiên An Môn để kích động mọi người thù hận Pháp Luân Đại Pháp. Vài ngày sau, cảnh sát ra lệnh cho bí thư đảng của công ty tôi và ba lãnh đạo từ công ty của vợ tôi đến gặp tôi tại nơi làm việc của vợ tôi. Họ đe dọa tôi và ra lệnh cho tôi lên truyền hình để bày tỏ quan điểm về vụ “tự thiêu”.

Vào thời điểm đó, cuộc bức hại Đại Pháp diễn ra tồi tệ nhất. Đó cũng là một khảo nghiệm căn bản đối với mỗi người tu luyện chân chính để xem liệu họ có thể buông bỏ sinh tử và kiên định duy hộ Đại Pháp hay không. Đối mặt với những khổ nạn này, tôi liên tục nhẩm đọc bài thơ của Sư phụ để giữ vững bản thân:

“Kiên tu Đại Pháp tâm bất động

Đề cao tầng thứ thị căn bản

Khảo nghiệm diện tiền kiến chân tính

Công thành viên mãn Phật Đạo Thần”. (“Kiến chân tính”, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Tôi tự nhắc nhở mình: “Tôi là một đệ tử Đại Pháp, tôi phải duy hộ sự tôn nghiêm của Đại Pháp. Tôi không bao giờ thỏa hiệp với tà ác, phản bội Sư phụ, hay để lại vết nhơ trên con đường tu luyện của mình. Tôi phải buông bỏ tâm sợ hãi và chứng minh tín ngưỡng kiên định của mình vào Đại Pháp!”

Tôi nói với họ rằng, “Không có học viên Pháp Luân Công nào lại làm những điều mà những người đó đã làm trong vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn. Trước hết, Vương Tiến Đông không ngồi xếp bằng như một học viên. Các học viên ngồi xếp bằng ở tư thế liên hoa hoặc ít ra là ở tư thế đơn bàn. Truyền hình mô tả ông Vương Tiến Đông là một học viên lâu năm, nhưng chân ông ta lại ngồi xếp chéo một cách thoải mái. Thứ hai, tư thế tay của ông ta trong thế kết ấn hoàn toàn khác với thế tay của một học viên. Thứ ba, Sư phụ Lý Hồng Chí đã tuyên bố rõ ràng trong Chuyển Pháp Luân rằng các học viên không được sát sinh và cũng tuyên bố trong kinh văn ‘Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996]’ rằng ‘… tự sát là có tội’.

“Chúng tôi đều biết rằng tự sát là có tội, vậy thì người tự thiêu sao có thể là học viên Pháp Luân Công được?”

Khi nghe vậy, bí thư Đảng đã đe dọa tôi rằng: “Anh không biết gì về tình hình hiện tại. Sao anh dám tuyên bố như vậy chứ? Anh không nghĩ đến hậu quả sao? Anh không nghĩ đến sự an toàn của bản thân anh sao?”

Tôi trả lời: “Anh có bảo tôi không được bày tỏ ý kiến của mình ​​sao? Tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn, vì vậy tôi nói sự thật, không nói dối.

Nhiều người đã thay nhau đe dọa tôi, sử dụng cả chiến thuật mềm mỏng và cứng rắn, để buộc tôi phải tuân thủ. Nhưng tôi quyết tâm duy hộ Đại Pháp và sẽ không để họ được như ý. Tôi biết rằng Pháp thân của Sư phụ ở bên cạnh tôi, dõi theo tôi và tôi biết mình sẽ vượt qua được khảo nghiệm này.

Bí thư Đảng tiếp tục đe dọa tôi: “Chỉ cần anh hứa không tu luyện Pháp Luân Công và hợp tác với chúng tôi trên truyền hình, thì công ty sẽ lập tức sắp xếp cho anh một công việc mới, và gia đình anh sẽ được an toàn và hạnh phúc. Anh đừng cố chấp, nếu không chúng tôi sẽ không thể tìm được việc làm cho anh. Đừng chống lại chính quyền – trứng không thể chọi đá được đâu”.

Tôi không hề lay chuyển và nói, “Tự do tín ngưỡng là quyền được Hiến pháp trao cho mọi công dân. Nếu tôi tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt, thì tôi đã phạm tội gì? Chẳng phải trước đây anh đã khen ngợi công việc của tôi sao? Nếu công ty tôi không thể sắp xếp việc làm cho tôi vì áp lực từ cấp trên, thì tôi sẽ không làm khó anh và có thể từ chức.”

Bí thư Đảng uỷ đồng ý ngay và bảo tôi báo cáo với công ty và nộp đơn từ chức. Tôi biết anh ta muốn được vô tội trong tương lai. Tuy nhiên, lãnh đạo cấp cao nơi vợ tôi làm việc đã phản đối, nói rằng nếu tôi từ chức, thì công ty của họ sẽ phải chịu trách nhiệm.

Ngôi nhà chúng tôi sống thuộc công ty của vợ tôi. Bộ phận an ninh và người gác cổng ở đó theo dõi mọi hành động của chúng tôi khi ra vào. Họ ghi lại xem tôi rẽ trái hay rẽ phải khi ra ngoài, tôi đi tay không hay xách túi, tôi đi xe đạp hay đi bộ. Rõ ràng là họ đã để mọi người tham gia bức hại chúng tôi.

Cuối cùng tôi nói với bí thư Đảng uỷ rằng tôi cần thời gian để đưa ra quyết định. Nếu tôi quyết định từ chức, thì tôi sẽ làm theo đúng thủ tục. Kết quả cuối cùng là cảnh sát không thể khiến công ty ép tôi xuất hiện trên truyền hình.

Sau khi về nhà, tôi nói với vợ về việc tôi đã quyết định – rằng tôi thà mất việc còn hơn từ bỏ tu luyện. Vợ tôi bày tỏ sự ủng hộ và an ủi tôi, cô ấy nói rằng có rất nhiều người không có việc làm ổn định: “Người ta vẫn sống được. Chúng ta có thể trang trải được cuộc sống miễn là chúng ta làm việc chăm chỉ và chịu đựng gian khổ”.

Ngày hôm sau, tôi đang trên đường đến công ty để xin từ chức thì tình cờ gặp được người phó giám đốc cũ của công ty, hiện là giám đốc điều hành của một công ty khác. Khi biết tôi sẽ xin từ chức, anh ấy lập tức phản đối: “Làm việc ở đó lâu như vậy mà anh lại xin từ chức sao? Nghe lời tôi khuyên: Đừng bốc đồng, hãy bình tĩnh và đừng làm chuyện thiếu sáng suốt. Tôi sẽ viết thư cho các lãnh đạo đơn vị của anh để nhờ họ cố gắng sắp xếp công việc cho anh. Tôi không tin rằng một công ty lớn như vậy lại không thể sắp xếp cho anh!” Tôi rất cảm động trước lòng tốt của anh ấy.

Trên đường về nhà, tôi liên tục hướng nội. Trên bề mặt, dường như việc tôi sẵn sàng từ chức là đặt tu luyện lên hàng đầu và công việc ở vị trí thứ hai, điều này là hợp lý. Tuy nhiên, có một ẩn ý vi tế trong tiềm thức của tôi rằng họ sẽ không bức hại tôi nữa nếu tôi rời khỏi công ty. Thực ra, suy nghĩ này là một hữu lậu trong tu luyện của tôi.

Cựu lãnh đạo của ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã áp dụng chính sách tiêu diệt đối với các đệ tử Đại Pháp: “Bôi nhọ danh dự, vắt kiệt tài chính, và hủy hoại thân thể”. Để bức hại chúng tôi về mặt tài chính, họ sa thải chúng tôi khỏi các chức vụ công, hủy bỏ an sinh xã hội, giữ lại lương hưu của chúng tôi, áp dụng các khoản tiền phạt lớn, và không cho chúng tôi làm việc.

Tôi cảm thấy mình đã không cố gắng hết sức để giảng chân tướng cho các lãnh đạo ở đơn vị công tác của mình để họ có thể hiểu được hậu quả nghiêm trọng của việc tham gia vào cuộc bức hại và việc đối xử tử tế với các học viên Pháp Luân Công quan trọng như thế nào. Thay vào đó, tôi muốn tự nguyện từ chức. Chẳng phải cựu thế lực muốn tôi từ chức hay sao? Vậy chẳng phải tôi đã vô tình hợp tác với cuộc bức hại sao? Tôi tự trách mình vì hành vi thiếu lý tính của mình, đồng thời, tôi cũng nhận thức rõ hơn về sự nghiêm túc của việc tu luyện.

Sau đó, tôi nhận ra rằng việc tôi gặp lại lãnh đạo cũ không phải là ngẫu nhiên. Chắc hẳn Sư phụ đã nhìn thấy những thiếu sót trong quá trình tu luyện của tôi và điểm ngộ cho tôi thông qua những lời của anh ấy. Vì vậy, tôi quyết định không từ chức.

Hãy tưởng tượng nếu một học viên phải chạy đi khắp nơi và lo lắng về việc kiếm sống mỗi ngày. Làm sao anh ta có thể toàn tâm toàn ý đặt tâm vào việc giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh? Là đệ tử Đại Pháp, làm sao chúng ta có thể hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình như thế được? Bằng cách đề nghị từ chức, chẳng phải tôi đang tự tạo ra chướng ngại cho mình hay sao? Sự an bài của Sư phụ là để tôi có việc làm, chứ không phải bị mất việc.

Cảm tạ Sư phụ đã điểm ngộ cho con! Sư phụ đã giúp tôi thức tỉnh kịp thời và tránh đi đường vòng trong tu luyện.

Thật kỳ diệu, có người tuyển tôi vào làm

Sau khi tôi ở nhà chờ hơn một tháng để công ty giao việc cho tôi, thì một người quản lý tốt bụng nói với tôi rằng công ty dự định đưa tôi đến một buổi tẩy não. Tôi biết điều này là do tôi không đồng ý lên truyền hình để bôi nhọ Đại Pháp. Tôi quyết định rời khỏi nhà để tránh điều này. Vì điện thoại của tôi bị theo dõi, nên tôi đã thỏa thuận với vợ mình là sẽ liên lạc với cô ấy qua điện thoại công cộng vào một ngày cụ thể.

Vài ngày sau, chính quyền biết được tôi đã rời khỏi nhà. Họ hỏi vợ tôi tại sao tôi bỏ trốn, tôi đã đi đâu, và tại sao tôi không đến đồn cảnh sát. Vợ tôi nói với họ rằng tôi phải ra khỏi thị trấn để tìm việc vì họ không sắp xếp việc làm cho tôi. Cô ấy nói rằng cô ấy không biết tôi ở đâu. Cảnh sát bảo cô ấy báo cáo với họ ngay khi cô ấy nghe được bất cứ tin tức gì từ tôi.

Để ngăn cản chúng tôi đến Bắc Kinh thỉnh nguyện với chính quyền, các đặc vụ của ĐCSTQ đã đe dọa sẽ đuổi việc viên chức địa phương cấp cao nếu có bất cứ học viên nào trong khu vực của họ đến Bắc Kinh. Khi cảnh sát không thể tìm được tôi đã đi đâu, họ mù quáng cử một đội đến Bắc Kinh và một đội đến thủ phủ tỉnh để tìm tôi. Họ vẫn không thể tìm thấy tôi.

Sau đó, người lãnh đạo cũ nói với vợ tôi rằng anh ấy đã nói chuyện với bộ phận an ninh nội địa và bảo đảm anh ấy sẽ chịu trách nhiệm về tôi. Anh ấy đã sắp xếp cho tôi làm việc tại công ty của anh ấy và yêu cầu tôi quay lại ngay lập tức. Tôi biết Sư phụ đã an bài việc này. Sự bảo vệ của anh ấy đã giúp tôi thoát khỏi nguy hiểm; tất cả đều là sự an bài của Sư phụ. Quá trình này cho thấy rằng những người khác nhau có những nhận thức và thái độ khác nhau về Đại Pháp. Điều đó cũng phản ánh xem họ là người tốt hay người xấu.

Vào ngày đầu tiên làm việc tại công ty mới, Phó chủ tịch công ty nói với tôi rằng, “Chúng tôi không có quyền can thiệp vào tín ngưỡng của anh. Hãy cho tôi biết nếu anh gặp bất cứ khó khăn nào trong công việc và tôi sẽ cố gắng hết sức để giải quyết”. Tôi cảm thấy mừng cho anh ấy, vì anh ấy đã đặt định vị trí của mình. Tôi đã làm việc ở đó cho đến khi về hưu.

Tôi là người lớn tuổi nhất trong phòng. Ngoài việc làm công việc của mình, tôi còn dọn dẹp văn phòng, hành lang, và phòng tắm. Do tính chất đặc biệt của công việc, nên tôi thường phải làm thêm giờ vào các ngày lễ. Tôi không nghỉ bù, cũng không yêu cầu trả thêm tiền làm thêm giờ.

Vì tôi nghiêm túc chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, nên không có người nào phân biệt đối xử với tôi vì tín ngưỡng của tôi. Họ tôn trọng tôi và chọn tôi làm nhân viên gương mẫu trong phòng.

Khi tôi được chọn là nhân viên gương mẫu một năm, tôi đã yêu cầu người quản lý trao giải thưởng cho một người khác trong phòng. Quản lý nói: “Không phải chúng tôi thiên vị anh, mà anh là người làm tốt nhất”. Tôi nhớ Phó chủ tịch từng nói trước mọi người rằng nếu tôi là người xấu, thì sẽ không còn người tốt nào trên thế giới này nữa.

Trong bầu không khí công ty tốt đẹp đó, tôi có thể học Pháp ở văn phòng sau giờ làm. Vì tôi rất coi trọng việc học Pháp và làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu nên việc tu luyện của tôi diễn ra tốt đẹp. Tôi cho các đồng nghiệp mượn sách Chuyển Pháp Luân để đọc, và một số người trong số họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ sau khi biết được sự thật.

Tôi cũng đã phát tài liệu giảng chân tướng cho những người ở các phòng ban khác. Sau khi đọc bài viết “Một chút cảm tưởng của tôi” (Tinh Tấn Yếu Chỉ II)của Sư phụ, một kỹ sư cao cấp đã nói, “Sư phụ của các vị thật tuyệt vời, và bài viết của Ngài thật cao siêu!”

Để có thể bảo trì chính niệm và phong thái khi đối mặt với nhiều khó khăn và khảo nghiệm khác nhau, thì trước tiên một người tu luyện phải thấu hiểu Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp tối cao trong vũ trụ, rằng Pháp môn này là bất phá, và rằng Sư phụ có Pháp lực vô biên. Chúng ta cần phải buông bỏ chấp trước vào sinh tử trong cuộc bức hại tà ác này. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể bảo trì chính niệm mạnh mẽ và bước đi trên con đường tu luyện chân chính.

Trên đây là những kinh nghiệm và thể ngộ cá nhân. Nếu có bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp, xin vui lòng chỉ chính.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/25/465192.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/20/219119.html

Đăng ngày 05-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Có được công việc mới sau khi nói sự thật về vụ “tự thiêu” dàn dựng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Một lần nữa trao đổi với đồng tu về vấn đề sát sinhhttps://vn.minghui.org/news/276182-mot-lan-nua-trao-doi-voi-dong-tu-ve-van-de-sat-sinh.htmlSun, 05 Jan 2025 11:06:15 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276182[MINH HUỆ 07-06-2024] Tôi sống ở một thành phố ven biển, nơi có nhiều loại hải sản nhỏ sinh sống. Đối với những người lớn lên bên bờ biển thường có cảm tình đặc biệt với hải sản. Hải sản […]

The post Một lần nữa trao đổi với đồng tu về vấn đề sát sinh first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-06-2024] Tôi sống ở một thành phố ven biển, nơi có nhiều loại hải sản nhỏ sinh sống. Đối với những người lớn lên bên bờ biển thường có cảm tình đặc biệt với hải sản. Hải sản là món ăn ưa thích của người dân địa phương, đặc biệt là các loại động vật có vỏ, nếu ăn thì phải ăn đồ tươi sống, để chết đi sẽ mất đi hương vị.

Đối với người bình thường, họ thích ăn gì thì ăn nấy, điều này không có gì để bàn cãi. Nhưng ở đây có nhiều đệ tử Đại Pháp đã tu luyện trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, trong đó có một số người khá tinh tấn, nhưng vẫn không thể phóng hạ được chấp trước vào việc nấu và ăn hải sản tươi sống.

Quá khứ một khi hòa thượng xuất gia phải ngay lập tức đoạn dứt chấp trước vào việc ăn uống và chuyển sang ăn chay. Ngày nay khi Đại Pháp được hồng truyền, Sư phụ không yêu cầu chúng ta ăn chay. Có nhiều loại thực phẩm ngon và đa dạng, bao gồm cả hải sản đông lạnh. Vậy tại sao chúng ta lại nấu và ăn hải sản sống?

Có những học viên đi vào các khu chợ để giảng chân tướng, trên đường về nhà cũng mua một ít hải sản tươi sống. Vào mùa thu, tôm ở đây rất béo và tươi ngon. Khi một học viên mua vài cân về nhà để ăn, một học viên bên cạnh hỏi: “Bạn mua tôm sống à?” Học viên kia đáp: “Đúng vậy, tôm tươi ăn ngon hơn”. Học viên này sống cùng con trai và cô ấy phụ trách nấu ăn cho gia đình, nhưng tôi không chắc hải sản mua về có phải do cô ấy nấu không. Thực ra, tôm chết bán ở chợ cũng thường là mới chết không lâu, mua về xào với rau ăn cũng khá ngon.

Còn có học viên mua các loại sò về nhà ăn và bàn luận về độ béo của chúng. Thậm chí còn có học viên tự mình ra biển nhặt hàu, ốc, bởi vì đi nhặt về thì không tốn tiền mua nhưng vì một miếng ăn mà họ lại chấp trước đến mức này.

Sư phụ dạy chúng ta buông bỏ chấp trước, chứ không phải để chúng ta gia tăng chấp trước! Những học viên này còn biện minh rằng điều này phù hợp với trạng thái của xã hội người thường, nếu không thì người thường không lý giải được. Còn có những người khuyên đồng tu từ bỏ chấp trước, nhưng bản thân họ lại tự tìm trong Pháp những lý do để biện minh cho chấp trước của mình, hoàn toàn hiểu sai Pháp mà Sư phụ đã giảng.

Tôi nhớ cách đây nhiều năm, một học viên ở địa phương trong lúc nấu hải sản ở nhà, không may bị nước sôi bắn vào cánh tay. Cô ấy lập tức ngộ ra rằng không thể tiếp tục sát sinh nữa. Chỉ một giọt nước sôi bắn vào cánh tay đã đau như thế, vậy thì những hải sản bị luộc sống kia sẽ phải chịu thống khổ đến mức nào! Kể từ đó, học viên này không còn sát sinh nữa, nhưng ở địa phương chúng tôi vẫn còn nhiều học viên vì chấp trước vào việc ăn đồ tươi sống mà tiếp tục sát sinh. Sư phụ giúp chúng ta tịnh hóa thân thể, tại sao chúng ta lại vẫn cứ liên tục tạo nghiệp từ việc sát sinh!

Người tu luyện cần tu bỏ rất nhiều nhân tâm, sát sinh chỉ là một trong số đó. Sau nhiều năm tu luyện Đại Pháp, tôi vẫn thấy và nghe xung quanh còn nhiều đồng tu tiếp tục sát sinh, vì vậy tôi mới viết ra bài này. Đây không phải là phê bình đồng tu, mà là hy vọng mọi người có thể đề cao trong Pháp, không cô phụ Sư phụ từ bi đã cứu độ chúng ta.

Bản quyền © 2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/7/478423.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/19/219106.html

Đăng ngày 05-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Một lần nữa trao đổi với đồng tu về vấn đề sát sinh first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Hàng ngày tôi đều lên Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/news/276156-hang-ngay-toi-deu-len-minh-hue-net.htmlSat, 04 Jan 2025 12:58:18 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276156[MINH HUỆ 10-11-2024] Hàng ngày tôi đều lên Minh Huệ Net, ngay cả những ngày mà tà đảng gọi là ngày nhạy cảm, tôi còn có thể đột phá phong tỏa internet để lên mạng bất cứ lúc nào. Mặc dù một số […]

The post Hàng ngày tôi đều lên Minh Huệ Net first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 10-11-2024] Hàng ngày tôi đều lên Minh Huệ Net, ngay cả những ngày mà tà đảng gọi là ngày nhạy cảm, tôi còn có thể đột phá phong tỏa internet để lên mạng bất cứ lúc nào. Mặc dù một số đồng tu xung quanh tôi luôn nói không thể lên mạng, thậm chí có người còn đổi máy tính [và] router, nhưng họ vẫn không thể lên mạng. Cũng có người lên được, nhưng rất nhanh bị rớt mạng. Vì vậy, có đồng tu nhờ tôi tải giúp “Tập san Minh Huệ”, tuần báo và Phát thanh Minh Huệ v.v. Đôi khi đồng tu họ hàng của tôi mang máy tính của chị đến nhà tôi, nói rằng router của nhà tôi là 5g, tiên tiến và lên mạng rất nhanh. Nhưng có khi chị lên được, và nhiều khi vẫn không thể lên.

Tôi phát hiện nếu muốn lên mạng nhanh, suôn sẻ và không rớt mạng, thì tâm tính rất quan trọng. Cá nhân tôi cho rằng, đó là trong tâm bớt những thứ về phương diện lợi ích, bớt tính toán, bớt đi đường vòng, tư tưởng đơn giản một chút. Trước khi tu luyện Đại Pháp, ở trong người thường, tôi thuộc loại người khôn khéo; sau này thông qua học Pháp và học thuộc Pháp, [tôi] mới minh bạch lợi ích là tử quan của con người, và cũng là thứ con người không thể buông bỏ nhất. Nhưng là người tu luyện, thì phải xem nhẹ và xả bỏ nó. Vì vậy, tôi thường phát chính niệm để thanh trừ những thứ này.

Một lần nọ, một đồng tu nói với tôi: Con người chị không có tâm nhãn. Sau khi nghe xong, trong tâm tôi rất khó chịu, khi đó cảm thấy mình bị người khác coi thường, thấy hơi bất bình. Đồng tu họ hàng của tôi cũng có một lần nói tôi không có tâm nhãn. Khi đó, tôi hỏi ngược lại chị: Tâm nhãn này đại diện cho điều gì? Đại diện cho khôn và khéo, là thứ mà người tu luyện nên trừ bỏ! Kỳ thực, khi đó [tôi] mang theo tâm tranh đấu rất nặng mà mỉa mai chị. Thông qua học Pháp, tôi đã minh bạch mình cần phải thực tu, thì mới có thể trừ bỏ những thứ mà người thường cho là đúng và có vẻ tốt nhưng trên thực tế là xấu xa.

Còn một điều nữa, tu khẩu rất quan trọng. Tôi phát hiện nếu ngày nào mình bàn luận sau lưng người khác, nói một số thứ không phù hợp với yêu cầu của tu luyện, thì ngày đó [tôi] lên mạng khá vất vả, phải kết nối trình duyệt nhiều lần, hoặc phải rút dây cắm router, thì mới có thể đột phá phong tỏa internet để lên mạng. Còn có việc mua sắm, bất kể là mua sắm trên mạng hay ở cửa hàng, chỉ cần đó là chấp trước, thì [tôi] lên mạng sẽ hơi vất vả. Nhưng cuối cùng tôi vẫn có thể lên được.

Còn nữa, phát chính niệm cũng rất quan trọng. Khi không có tình huống đặc thù, hàng ngày tôi đều phát chính niệm sáu lần, [trong đó] có năm lần phát chính niệm nhắm thẳng vào máy tính và mạng internet. Lại thêm trong tâm thuần tịnh một chút, thì hiệu quả rất tốt, trong chốc lát là có thể lên mạng.

Một khoảng thời gian trước, tôi lại có thêm một chiếc máy tính, là đồng tu mang đến. Bây giờ, hàng ngày tôi đều dùng chiếc máy tính đó để lên mạng, rất hiếm khi rớt mạng, có một lần xuất hiện bảy máy chủ, thông thường đều duy trì từ năm đến sáu máy chủ, hơn nữa rất ổn định. Đôi khi một máy tính lên mạng hơi chậm, nên tôi mở máy tính còn lại để kết nối trình duyệt Firefox, thông thường hai máy tính cùng lúc kết nối mạng sẽ thành công. Lúc này, vì để an toàn, tôi sẽ tắt ngay một máy tính.

Tôi có thể ngộ sâu sắc rằng đọc bài viết trên Minh Huệ Net rất quan trọng. Bởi vì tôi phát hiện mỗi khi tâm chấp trước của mình rất nặng, Sư phụ sẽ điểm hóa cho đệ tử thông qua bài viết trên Minh Huệ Net. Đương nhiên, học Pháp tốt là tiền đề. Tôi còn phát hiện đồng tu xung quanh không lên Minh Huệ Net có một số nhân tâm căn bản không trừ bỏ. Thông qua học Pháp [và] đọc bài chia sẻ trên Minh Huệ Net, có rất nhiều chấp trước và nhận thức mà bản thân không nhận ra sẽ được phát hiện và quy chính kịp thời, thực sự trợ giúp tôi và mẹ tôi rất nhiều. Cảm ân Sư phụ! Cảm ơn Minh Huệ Net!

Do tâm an dật của bản thân, nên tôi viết bài chia sẻ này trong nhiều ngày mới xong. Nếu có chỗ nào không phù hợp, thì mong đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/11/10/我每天都上明慧網-484827.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/7/221972.html

Đăng ngày 04-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Hàng ngày tôi đều lên Minh Huệ Net first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Ca ngợi Shen Yunhttps://vn.minghui.org/news/276154-ca-ngoi-shen-yun.htmlSat, 04 Jan 2025 12:57:25 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276154[MINH HUỆ 07-12-2024] Vì những [bài] công kích của tờ báo The New York Times nhằm vào Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun và Pháp Luân Công, một nhóm tín ngưỡng đã đang trường kỳ bị Đảng Cộng sản Trung […]

The post Ca ngợi Shen Yun first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 07-12-2024] Vì những [bài] công kích của tờ báo The New York Times nhằm vào Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun và Pháp Luân Công, một nhóm tín ngưỡng đã đang trường kỳ bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại tàn bạo, nên chúng tôi thấy có bổn phận phải chia sẻ những lý giải của mình về sứ mệnh của Shen Yun và những cống hiến của đoàn nghệ thuật này cho xã hội.

Hầu hết chúng tôi đều là công dân Hoa Kỳ, và chúng tôi là những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi phải chịu cuộc bức hại tín ngưỡng tàn khốc nhất trong lịch sử nhân loại, chúng tôi thấy rõ bản chất của ĐCSTQ, cũng như mối nguy hiểm và sự độc hại mà ĐCSTQ mang đến cho Hoa Kỳ và cho thế giới. Ngay cả khi đối diện với những tình huống khó khăn nhất, chúng tôi vẫn cố gắng hết sức để giúp đỡ đất nước của mình và người dân trên toàn thế giới.

Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun có trụ sở tại Hoa Kỳ gồm các nghệ sỹ [là người tu luyện] Pháp Luân Công đã đang khiến người dân của mọi dân tộc ấn tượng với vẻ đẹp mang tính nghệ thuật vô song và văn hóa Thần truyền của mình, đồng thời Shen Yun cũng đánh thức mọi người ngưỡng vọng về Thần và Thiên đường.

Shen Yun là phúc lành lớn nhất mà Thần ban cho.

1. Vì sao mọi người nên ủng hộ Shen Yun

a. Tự do tín ngưỡng là nguyên do mà Hoa Kỳ được ban phúc. Văn hóa và các giá trị truyền thống là những nguyên tắc cơ bản được Thần lưu lại cho người dân Mỹ.

b. Hoa Kỳ được các Tổ phụ Lập quốc thành lập với tư cách là một quốc gia của những người dân có đạo đức dưới [sự chỉ dẫn của] Chúa, chống lại sự chuyên chế, và để “tự do lên tiếng.” Đây là lý do vì sao Hoa Kỳ vẫn là quốc gia hùng mạnh nhất và được tôn trọng nhất trên thế giới.

c. Trong 19 năm, các buổi biểu diễn Shen Yun là hiện thân của các giá trị truyền thống mà nhiều người Mỹ đã đang chiến đấu và hy sinh. Thông qua loại hình nghệ thuật mỹ hảo và bình hòa, Shen Yun giúp mọi người thấy rõ và cự tuyệt sự xâm nhập của hệ tư tưởng ĐCSTQ.

d. Tất cả người dân trên thế giới đều có vai trò trong cuộc chiến chống lại ĐCSTQ vì các giá trị phổ quát (cuộc chiến chính-tà), chứ không chỉ có Shen Yun và các học viên Pháp Luân Công.

2. Mục đích của ĐCSTQ là thống trị thế giới

2.1. Sự trưởng thành qua hai thế kỷ

Sự phát triển qua 200 năm của nòi giống cộng sản đã lộ diện dưới hình thức ĐCSTQ vốn thừa hưởng di sản của Marx:

Giai đoạn 1 (200 năm trước – Đệ nhất Thế chiến): Cuối Đệ nhất Thế chiến, thế giới đã bị bỏ lại với Liên Xô và các đảng cộng sản ở những quốc gia khác.

Giai đoạn 2 (Đệ nhất Thế chiến – Đệ nhị Thế chiến): Sau Đệ nhị Thế chiến, Khối Cộng sản được thành lập ở châu Âu, ĐCSTQ nắm quyền ở Trung Quốc, và các chế độ cộng sản cai trị ở những quốc gia khác.

Giai đoạn 3 (Đệ nhị Thế chiến – Chiến tranh lạnh): Chiến tranh lạnh kết thúc với chủ nghĩa cộng sản bị tiêu diệt ở châu Âu. Dường như không gì có thể ngăn cản thế giới bước vào kỷ nguyên thoát khỏi chủ nghĩa cộng sản. Tuy nhiên, thế giới đã cho tàn dư của [chủ nghĩa cộng sản], ĐCSTQ, tính hợp pháp.

Giai đoạn 4 (Chiến tranh lạnh – Hiện tại): ĐCSTQ thừa hưởng di sản của Marx và bành trướng quyền lực của nó ra khắp thế giới. Thế giới tự do không thể chống lại sự cám dỗ của lợi ích tài chính ngắn hạn do ĐCSTQ đưa ra, và chế độ này đã đang trở thành mối đe dọa nghiêm trọng đối với cộng đồng quốc tế.

2.2. Các mặt trận toàn cầu của ĐCSTQ

a. ĐCSTQ theo đuổi việc thành lập trật tự quốc tế mới xoay quanh chính nó thông qua sáng kiến “Cộng đồng chung vận mệnh nhân loại” và “Một vành đai, một con đường.”

b. ĐCSTQ đã đang thu hẹp lỗ hổng về sức mạnh quân sự của nó so với Hoa Kỳ bằng chiến lược “vượt qua bằng đường vòng.” Trong khi đó, những kế hoạch “Sản xuất tại Trung Quốc 2025, 2035, và 2050” của nó nhắm đến việc dẫn đầu trong các ngành công nghiệp công nghệ cao, như mạng internet, trí tuệ nhân tạo, không gian, vũ khí siêu thanh, và công nghệ hạt nhân.

c. ĐCSTQ đã đang móc nối chặt chẽ những lợi ích chính trị, kinh tế, và tài chính của nó với của những quốc gia khác. Sự hội nhập này cấp cho ĐCSTQ lớp bảo vệ tốt nhất chống lại sự sụp đổ, và ĐCSTQ là kẻ hưởng lợi nhiều nhất [trong] tình trạng hỗn loạn toàn cầu.

d. ĐCSTQ nỗ lực khống chế cuộc đàm phán quốc tế thông qua chiến lược “đưa văn hóa ra toàn cầu.”

3. Để kiểm soát thế giới, trước tiên ĐCSTQ phải khống chế Hoa Kỳ

ĐCSTQ đã đang tiến hành “cuộc chiến không giới hạn” nhằm vào Hoa Kỳ suốt nhiều năm, và nó đã thành công trên nhiều mặt trận. Nhiều vấn đề an ninh quốc gia vẫn chưa được Hoa Kỳ hiểu sâu, chẳng hạn như những [vấn đề] được thảo luận sau đây.

3.1. Xây dựng một hệ thống thâm nhập bên trong Hoa Kỳ

a. Thao túng các quy trình xây dựng chính sách quốc gia bằng cách ép buộc hoặc lôi kéo những cá nhân và tổ chức có ảnh hưởng.

b. Tham gia vào các lĩnh vực mà chính phủ liên bang ít can dự, trong đó có Phố Wall, thương nghiệp, học thuật, bầu cử, và truyền thông.

c. Lách qua các điều lệ an ninh quốc gia để xâm nhập và phá hủy cơ sở hạ tầng của Mỹ quốc.

d. Qua mặt chính phủ liên bang để trực tiếp gây ảnh hưởng và can thiệp vào các quyết định của [cơ quan] chính phủ cấp dưới.

3.2. Các chính sách của ĐCSTQ không thay đổi, trong khi đó các chính phủ [theo nhiệm kỳ của] Hoa Kỳ đến rồi đi

Hoa Kỳ là pháo đài cuối cùng mà ĐCSTQ muốn chinh phục. Nếu Hoa Kỳ thất thủ, thì thế giới sẽ không còn hy vọng.

ĐCSTQ có một chính sách lâu dài và nhất quán nhắm vào Hoa Kỳ, trong khi đó các chính phủ theo nhiệm kỳ tổng thống của Mỹ quốc kết thúc sau bốn năm đến tám năm. Sự chuyển tiếp thường xuyên này cung cấp một loạt cơ hội mà ĐCSTQ có thể khai thác để thực hiện các mục tiêu của nó.

a. Ngoại giao

ĐCSTQ tham gia vào “ngoại giao đại cường quốc”, tìm cách chia rẽ Hoa Kỳ và các đồng minh Âu Châu của [Hoa Kỳ]. [ĐCSTQ] khống chế những quốc gia khác thông qua chương trình “Một vành đai, một con đường” của nó và cố gắng gây ảnh hưởng mạnh mẽ lên các tổ chức quốc tế, như Liên Hiệp Quốc, Tổ chức Thương mại Thế giới, và Tổ chức Y tế Thế giới.

b. Kinh tế và Công nghệ

Trong khi chuyển ưu thế của Hoa Kỳ thành lợi thế của chính nó, ĐCSTQ kiếm tiền từ người Mỹ thông qua ngành sản xuất giá thấp của Trung Quốc.

c. Quân sự

ĐCSTQ không chỉ đánh cắp và làm nhái kỹ thuật quân sự từ Hoa Kỳ, mà nó còn sử dụng chiến lược “dung hợp quân sự-dân sự” để thích ứng nghiên cứu dân sự cho mục đích quân sự.

d. Tài chính

ĐCSTQ sử dụng nguồn quỹ khổng lồ được lấy từ các thị trường tài chính của Mỹ quốc để phát triển khả năng quân sự của nó. [ĐCSTQ] còn khiến nền kinh tế Trung Quốc “lớn đến mức không thể đổ,” bắt cả thế giới chống đỡ cho Trung Quốc và ngăn chặn sự sụp đổ của đảng này.

3.3. ĐCSTQ luôn xem Hoa Kỳ là kẻ thù lớn nhất của nó

a. ĐCSTQ đã đang trường kỳ truyền bá cho người dân Trung Quốc chống lại “các thế lực thù địch,” ấy là “các thế lực thù địch Tây phương do Hoa Kỳ dẫn đầu.” Mặc dù ĐCSTQ tránh đối đầu quân sự trực tiếp với Hoa Kỳ, nhưng nó cho rằng “Hoa Kỳ là bạn bè giả và là kẻ thù thật,” và rằng “cuộc chiến giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ sẽ diễn ra dù sớm hay muộn”.

b. ĐCSTQ đã đang chủ trương “hấp thụ dinh dưỡng của chủ nghĩa tư bản để nuôi lớn cơ thể chủ nghĩa xã hội của chúng ta” và nói rằng “tại thời điểm thích hợp trong tương lai, chúng ta sẽ tái tạo hệ tư tưởng [của] thế giới,” ví như, đồng hóa thế giới vào hệ tư tưởng của ĐCSTQ, hoặc “Hình mẫu Trung Quốc”.

c. Bằng cách lợi dụng lòng tham của con người, ĐCSTQ dụ dỗ và ăn mòn các tập đoàn tài chính Tây phương, các chính phủ, các trụ sở cơ quan để [họ] từ bỏ nguyên tắc đạo đức và thay thế bằng lợi ích ngắn hạn. Một số người ở phương Tây còn tin rằng cuối cùng “Hình mẫu Trung Quốc” của chủ nghĩa cộng sản sẽ thắng thế.

d. ĐCSTQ phản đối các giá trị Tây phương và không ngừng liên kết với các quốc gia thù địch với Hoa Kỳ.

4. Vì sao Shen Yun đáng ca ngợi

Nếu nền văn minh lâu đời nhất, [cũng là] nền văn hóa truyền thống Trung Hoa đã bị ĐCSTQ phá hoại được khôi phục; nếu các giá trị truyền thống có thể hoán tỉnh ký ức của mọi người về ân điển của Sáng Thế Chủ; nếu những buổi biểu diễn nghệ thuật mỹ hảo có thể truyền cảm hứng về hy vọng và nâng cao đạo đức; nếu các giá trị truyền thống có thể kết nối nhân loại với Thần lần nữa, thì không gì có thể ngăn cản nhân loại trở về với con đường mà Thần đã an bài dẫn đến tương lai xán lạn.

a. Đây là sự cống hiến vô tư của Shen Yun cho nhân loại, [cũng là] thành tựu huy hoàng và siêu phàm của Shen Yun trong 19 năm qua.

b. Bất kể cuộc bức hại tàn bạo đến thế nào, các nghệ sỹ [tu luyện] Pháp Luân Công vẫn cố gắng hết sức để giúp đỡ người khác. Họ hành xử vô tư, không truy cầu danh lợi cá nhân, và không ngại khó khăn. Những đức tính cao quý này đã đang khiến họ được nhiều người ca ngợi và tiếp tục thành công.

c. Đây là phép mầu mà Shen Yun tạo nên, không cần nguồn quỹ chính phủ hoặc sự trợ giúp từ bất cứ công ty hay tổ chức nào.

d. Đó cũng là nguyên do tối hậu mà chúng tôi, các học viên Pháp Luân Công ở Hoa Kỳ, quan tâm và ủng hộ Shen Yun từ tận đáy lòng của mình.

4.1. Các giá trị truyền thống mà Shen Yun triển hiện

1) Nhân loại được Thần tạo ra. Giữa thế giới hỗn loạn, nhân loại có hy vọng được cứu độ miễn là họ kiên định đức tin của mình và [hướng] thiện

2) Các giá trị cơ bản Chân-Thiện-Nhẫn

3) Nhân loại nên sống hài hòa với trời đất

4) Giàu mà có đức

5) Tu nội mà an ngoại

6) Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo

7) Những người tốt được phúc báo và được Thần bảo hộ trước đại nạn

4.2. Shen Yun tạo nên ảnh hưởng lớn

Shen Yun khôi phục nền văn hóa Trung Hoa tồn tại trước khi Đảng cộng sản xâm nhập và khống chế Trung Quốc Đại lục. Nền văn hóa này trực tiếp gắn liền với vận mệnh của hơn 1 tỷ người dân Trung Quốc, và nó cũng quyết định tương lai của thế giới liên quan đến Trung Quốc.

a. Đạo đức của nhân loại bắt nguồn từ các giá trị truyền thống. Sự thăng hoa và trượt dốc của đạo đức cá nhân là cuộc giao tranh chính-tà, dẫn đến sự cứu độ của Thần hay sự hủy diệt nhân loại của các thế lực ma quỷ và chủ nghĩa cộng sản. Các giá trị truyền thống trải đường cho một thế giới tốt đẹp hơn và cho việc trở về thiên đường.

b. Shen Yun hoán tỉnh những ký ức tốt đẹp nhất về Thần trong bản tính của nhân loại, đối với mọi quốc gia và mọi người, [Shen Yun] chỉ có ích lợi, không hề có hại. Bất cứ nền văn minh nào mà không chú trọng các giá trị truyền thống thì đều không thể tránh khỏi đi đến hủy diệt.

c. Shen Yun lựa chọn nơi thành lập ở Hoa Kỳ và lưu diễn toàn cầu, đó là một cống hiến vĩ đại cho Hoa Kỳ.

4.3. Shen Yun là đại sứ văn hóa Mỹ

Với những chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới thường niên của mình, Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun đã đang trở thành đại sứ văn hóa Mỹ.

a. Nền tự do ở Hoa Kỳ đảm bảo rằng Shen Yun có thể hoàn thành sứ mệnh khôi phục 5.000 năm văn hóa truyền thống Trung Hoa của mình.

b. Shen Yun đã đang biểu diễn tại hơn 200 thành phố thuộc 36 quốc gia ở Bắc Mỹ, châu Âu, châu Á, châu Úc, và châu Mỹ Latin. Công ty có 8 đoàn lưu diễn trên thế giới, thu hút hàng triệu khán giả mỗi năm.

c. Shen Yun khiến việc giao lưu văn hóa Mỹ và ngoại giao đạt được lý tưởng. Tính nghệ thuật và tinh thần của Shen Yun khiến mọi người ủng hộ các giá trị truyền thống trên toàn thế giới đồng cảm.

d. Nhân tâm rất khó thay đổi. Vẻ đẹp của Shen Yun truyền cảm hứng về sự thiện lương, khiến mọi người khao khát một thế giới mỹ diệu hơn, và tràn đầy hy vọng. Tuy rằng không có chính phủ nào có thể đạt được tầm ảnh hưởng như vậy, nhưng tất cả họ đều trân quý những cống hiến này.

4.4. Shen Yun làm thế nào để giải thể các nhân tố của ĐCSTQ, cũng như tầm quan trọng của việc phân biệt rõ giữa ĐCSTQ và người dân Trung Quốc

a. ĐCSTQ là lưu manh. Nó sẽ ký bất cứ hiệp ước nào, nhưng nó sẽ không bao giờ thực hiện. Nó lừa bịp kẻ mạnh và ức hiếp kẻ yếu. Nó không có tiêu chuẩn đạo đức, không tuân theo quy luật, và cũng chẳng sợ ai, bởi vì không ai có thể đánh bại ma quỷ.

b. Shen Yun chỉ là một đoàn nghệ thuật biểu diễn, và Pháp Luân Công chỉ là một nhóm người thực hành tu luyện bản thân. Vì sao ĐCSTQ lại sợ Shen Yun và Pháp Luân Công? Nó không quan tâm nếu ai đó nguyền rủa Đảng, tuy nhiên người đó không được nhắc đến Pháp Luân Công, bởi vì các học viên Pháp Luân Công như chúng tôi hiểu rõ bản chất của ĐCSTQ. Chân tướng mà chúng tôi chia sẻ có thể giải thể ĐCSTQ, và những người tu luyện biết làm thế nào để chống lại ĐCSTQ từ căn bản.

c. ĐCSTQ đã đang lừa dối người dân Trung Quốc [để họ] tin rằng ĐCSTQ là Trung Quốc. Nếu Shen Yun có thể đến Trung Quốc biểu diễn, thì người dân ở đó sẽ thấy những gì Shen Yun thể hiện mới là Trung Quốc đích thực và là nền văn hóa của chính họ. Người dân sẽ nhận ra nền văn hóa của chính mình đã bị ĐCSTQ phá hoại. Cuối cùng, dân chúng sẽ muốn có nền văn hóa Trung Hoa chân chính này, và tính hợp pháp của ĐCSTQ sẽ bị giải thể trong tâm của mọi người.

d. ĐCSTQ đã đang lừa bịp thế giới tin rằng ĐCSTQ là Trung Quốc. Khi khán giả trên toàn thế giới thưởng thức Shen Yun, họ sẽ nhận ra Trung Quốc mà Shen Yun triển hiện mới là Trung Quốc đích thực và rằng họ sẽ chào đón Trung Quốc đích thực này. Cuối cùng, ĐCSTQ sẽ mất tính hợp pháp của nó trong cộng đồng quốc tế.

5. Vì sao chúng tôi rất quan tâm [đến Shen Yun]

Vì sao các học viên Pháp Luân Công hết sức quan tâm và nỗ lực ủng hộ Shen Yun?

5.1. ĐCSTQ ở đây là để hại người, và chúng tôi không thể nhắm mắt làm ngơ

Mỗi cuộc bức hại tín ngưỡng trên diện rộng trong lịch sử đều dẫn đến tai họa to lớn. Khi lựa chọn những sinh mệnh được bảo hộ hay bị đào thải, chư Thần sẽ đánh giá [dựa trên] tiêu chuẩn đạo đức của con người. Khi tiêu chuẩn đạo đức của con người bại hoại đến mức Thần không còn xem họ là người nữa, nhân loại sẽ đối diện với mối nguy hiểm cực lớn. Không phải ai cũng tin đạo lý này, nhưng chúng tôi tin. Xuất phát từ sự cấp bách này, chúng tôi đã đang kiên trì giảng chân tướng cho thế giới trong 25 năm qua. Các buổi biểu diễn của Shen Yun đã đang cứu độ nhiều người và sẽ tiếp tục cứu nhiều người hơn nữa.

Trong bảy năm từ năm 1992 đến năm 1999, nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công đã truyền cảm hứng cho 100 triệu người Trung Quốc nỗ lực trong việc đề cao đạo đức. Đây là câu chuyện thành công nổi tiếng thế giới.

5.2. Bản chất của việc ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công

Cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công nhắm vào tín ngưỡng của hơn 100 triệu người tu luyện. Gia đình, bạn bè, và người quen của [các học viên] đã phải kìm nén sự ủng hộ của mình đối với đức tin của các học viên và những theo đuổi tâm linh của riêng mình. Một số người thậm chí còn bị ép buộc hoặc bị tiền thưởng cám dỗ mà tham gia vào cuộc bức hại và cuối cùng phạm tội nghiêm trọng.

Đối với người dân trên thế giới, cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công là một cuộc tấn công vào lương tri của nhân loại. Thái độ của mỗi người đối với cuộc bức hại tín ngưỡng tàn bạo nhất này rất quan trọng.

Bất chấp [mọi khó khăn] mà các học viên Pháp Luân Công chịu đựng hơn 25 năm qua, họ đã đang hoàn thành thệ nguyện của mình đối với Thần, cho thế giới thấy hình mẫu về việc đề cao đạo đức chân chính, và mang đến cho mọi người hy vọng trở về với truyền thống.

5.3. Các bạn có thể giúp đỡ Shen Yun như thế nào

1) Những người thiện lương nên phối hợp với nhau để bảo vệ quyền tự do và quyền lợi biểu diễn trên toàn thế giới của Shen Yun.

2) Phối hợp với nhau để bài trừ can nhiễu của ĐCSTQ. ĐCSTQ đã đang huy động quyền lực nhà nước của nó, trong đó có quân đội, công an, đặc vụ, nhân viên ngoại giao, những người đại diện ở ngoại quốc có ghi danh và ẩn danh để phá hoại các buổi biểu diễn của Shen Yun trên toàn thế giới bằng mọi giá.

3) Lan tỏa thông điệp cho nhiều người hơn để họ có cơ hội thưởng thức vẻ đẹp của Shen Yun, trở về với truyền thống Thần truyền, và nghênh đón tương lai tốt đẹp.

[Chúng tôi] gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến Hoa Kỳ và người dân Mỹ!
[Chúng tôi] gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến người dân Trung Quốc!
[Chúng tôi] gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến toàn thể những người lương thiện trên thế giới!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/12/6/為甚麼人要讚美神韻(譯文)-485841.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/7/221986.html

Đăng ngày 04-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Ca ngợi Shen Yun first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Chân chính đối tốt với người kháchttps://vn.minghui.org/news/276150-chan-chinh-doi-tot-voi-nguoi-khac.htmlSat, 04 Jan 2025 12:56:49 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276150[MINH HUỆ 30-06-2024] Tôi từ nhỏ đã được cha mẹ mẫu mực bảo ban, nên có tính cách cương trực, không bắt nạt người, không lợi dụng ai, cảm thông với kẻ yếu, những người quen biết tôi đều nói rằng tôi là […]

The post Chân chính đối tốt với người khác first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-06-2024]

Tôi từ nhỏ đã được cha mẹ mẫu mực bảo ban, nên có tính cách cương trực, không bắt nạt người, không lợi dụng ai, cảm thông với kẻ yếu, những người quen biết tôi đều nói rằng tôi là một người tốt. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cũng cho rằng bản thân là một người tốt. Nhưng sau khi tu luyện, tôi phát hiện mình còn cách quá xa so với tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Vậy nên trong tu luyện, tôi chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp, gặp việc gì cũng nghĩ cho người khác nhiều hơn, thấu hiểu và thiện đãi người khác, bắt đầu từ việc thực sự làm một người tốt, không ngừng thăng hoa trở thành một người tốt hơn nữa.

1. Chân thành đối đãi với mẹ chồng

Ở nhà chồng tôi là dâu trưởng, còn ở nhà mình thì tôi là trưởng nữ. Trong nhiều năm qua, tôi hiếu kính người già, tận lực giúp đỡ anh chị em giải quyết khó khăn, được cả hai bên gia đình đồng thuận tôn trọng. Sau khi tôi kết hôn được 12 năm, cha chồng tôi vì ốm bệnh qua đời, lúc đó mẹ chồng ngoài 60 tuổi, sống một mình trong ngôi nhà ở nông thôn. Vợ chồng tôi làm việc ở thành phố cách nhà hơn 20 km. Cả hai vợ chồng đều làm công ty, thu nhập không nhiều, hơn nữa còn nuôi con nhỏ nên cuộc sống không mấy thoải mái. Nhưng việc đối đãi cha mẹ hai bên, dù là cơm ăn, áo mặc hay tiền bạc, tôi đều không so đo. Số tiền đưa cho mẹ chồng hàng năm nhiều hơn số tiền quy định trong gia đình.

Khi mẹ chồng tôi còn sống, tôi thường mang biếu bà những đồ ngon vật tốt, hơn hẳn đồ tôi đem cho nhà ngoại. Tôi nghĩ bố mẹ chồng lớn tuổi hơn bố mẹ tôi, điều kiện nhà chồng lại kém hơn nhà ngoại nên về phương diện tiền tài tôi thiên vị nhà chồng hơn. Mỗi lần về nhà, chúng tôi đều mời cả nhà chú hai sang ăn cơm. Nhiều năm qua, các chị em dâu và mấy chị em chồng đều đối xử với tôi như chị em ruột, chúng tôi chưa bao giờ xích mích hay tranh chấp. Mọi người trong làng đều ngưỡng mộ và khen ngợi chúng tôi là một gia đình tốt. Trong 5 năm cuối mẹ chồng lâm bệnh, tôi coi bà như mẹ đẻ và chân thành chăm sóc bà, mẹ chồng qua đời ở tuổi 87, và tôi không để lại điều gì phải hối hận. Vị bác sỹ từng chữa bệnh cho mẹ chồng tôi nhiều lần nói với dân làng: “Tôi hành nghề y hơn 30 năm rồi, hiếm có gia đình nào chăm sóc người già tốt như gia đình này. Không chỉ có con đẻ tốt mà con dâu cũng rất tốt.”

Gia đình dù hòa thuận đến đâu cũng sẽ có lúc xuất hiện mâu thuẫn, và tôi đều dùng tâm thái của một người tu luyện để hóa giải. Có lần tôi về nhà mẹ chồng, em dâu không vui nói với tôi: “Mỗi khi chị cả về nhà và chuẩn bị đi, mẹ chồng đều cho chị ấy thứ gì đó. Chúng em biếu bà thứ gì, bà lại đưa cho con gái bà.” Tôi bình tĩnh nhẹ nhàng nói: “Những thứ chúng ta biếu bà, thì là của bà rồi. Bà muốn cho ai thì cho, miễn bà vui là được, cũng đâu có cho người ngoài. Có khi nhà chị cả không có, chứ có rồi thì sẽ không nhận đâu. Người một nhà không nên quá so đo, hòa thuận là tốt nhất.” Em dâu không nói gì, từ đó về sau cũng không nói những lời như vậy nữa.

Một lần, mẹ chồng tức giận nói với tôi: “Mẹ mang bánh bao sang cho nhà em chồng chị, thấy trong nồi có một đống bánh cá mới chiên. Thế mà lúc mẹ về, em dâu chị không mời được cái nào.” Tôi nói: “Không nhất định là nhà cô chú ấy tự chiên đâu mẹ. Nhà cô chú làm nông bận thế, chắc gì có thời gian làm, có thể là người khác cho, để trong nồi mà quên không mời mẹ. Cuộc sống hàng ngày của nhà chú ấy cũng không dễ dàng gì, mẹ không nên giận dỗi các em, Nếu mẹ muốn ăn, lần sau về con sẽ mua cho mẹ.” Mẹ chồng nói: “Không phải là mẹ tham, chỉ là cảm thấy trong lòng không thoải mái thôi.” Tôi nói: “Mẹ, người ta làm việc đều sẽ có lúc nghĩ không hết, không tính toán sẽ không tức giận. Tâm lý thoải mái, gia đình hòa thuận thì sẽ ít sinh bệnh mẹ à”.

Mẹ chồng lại nói với tôi: “Bao năm qua, mẹ đối với gia đình nó hơn nhà con rất nhiều. Nhà nó làm nhà, mua máy kéo, xe máy và các vật dụng lớn khác, mẹ đều cho vài trăm nghìn tệ. Còn nhà con mẹ chưa cho được đồng nào, toàn là các con cho mẹ.” Tôi nói: “Mẹ à, chỗ tiền đó trước mắt mẹ không dùng, đúng lúc nhà chú ấy cần tiền, mẹ cứ đưa cho chú ấy dùng đi, cũng không cần phải nói với con, tiền của mẹ, mẹ thích cho ai thì cứ cho người đó. Con và con trai mẹ đều kiếm được tiền, mẹ không cần lo cho bọn con, cũng không cần bận tâm về sau không có tiền tiêu, chúng con có thì mẹ cũng có.” Gương mặt mẹ chồng tôi liền nở nụ cười.

Sau này về nhà, em dâu cho thứ gì đó, tôi đều nói với cô ấy: “Em không cần lo cho anh chị, có đồ ăn ngon cứ mang cho bà là được rồi. Bà cao tuổi rồi, anh chị vẫn còn trẻ mà.” Về sau quan hệ của họ đều rất tốt.

Hai năm đầu khi Trung cộng bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tôi đến Bắc Kinh ba lần để thỉnh nguyện, thì hai lần bị bắt cóc. Hai cái Tết đó đều qua trong nhà giam. Năm đầu tiên là khi tôi bị giam giữ phi pháp trong một trại tạm giam cùng hai cô em chồng cũng tu luyện Đại Pháp. Mẹ chồng bởi vì thụ nhận dối trá bịa đặt trên truyền hình của Trung cộng, hơn nữa ba nữ nhân trong nhà cùng nhau bị bắt, thái độ của bà đối với tôi cũng thay đổi, bà hai lần bảo chồng tôi chuyển thư, nói nếu như tôi vẫn muốn luyện Pháp Luân Công, thì đừng có bước qua cửa nhà bà nữa. Tôi nghe xong liền rất tức giận, thầm nghĩ: “Tôi đối đãi nhà họ cũng không tệ, tôi bị bức hại vô cớ, mẹ không quan tâm và thông cảm, ngược lại còn đứng về phía tà ác. Tôi sẽ không từ bỏ Đại Pháp, không cho tôi về nhà thì tôi sẽ không về.”

Có quãng thời gian ba tháng, tôi không đến nhà mẹ chồng. Sau đó tôi nhận ra mình đã sai, mẹ chồng không hiểu là vì Trung Cộng gây ra. Ba người con đồng thời bị bắt giam, bà đã chịu đựng thống khổ lớn nhường nào. Mẹ chồng có tâm thiện lương, nói không để tôi bước qua cửa là lời lúc tức giận. Tôi là người tu luyện, làm sao có thể tức giận với người già đây. Tôi phải quan tâm lý giải được bà, từ đó tôi đối xử với bà càng tốt hơn.

Về sau tôi lại bị bắt cóc lần nữa và bị khai trừ công chức phi pháp vì không từ bỏ tu luyện. Lúc đó con trai tôi đang học đại học, đơn vị của chồng thì làm ăn sa sút, liên tiếp mấy tháng không có lương, trong nhà cũng không có tiền tiết kiệm, cuộc sống trở nên khó khăn. Tất cả là nhờ mẹ và các em trai em gái tôi giúp đỡ, mới khiến chúng tôi vượt qua khó khăn. Cô em chồng kể với mẹ chồng về tình cảnh gia đình chúng tôi, khi tôi về nhà mẹ chồng, mẹ chồng hai lần lấy ra sổ tiết kiệm có kỳ hạn ra cho tôi xem từng trang, từng trang xem đã đến kỳ hạn chưa, để tôi rút ra trợ giúp gia đình. Bà rất thật tâm, trong lòng tôi cũng rất cảm động, không cầm được nước mắt. Tôi chân thành nói với bà: “Mẹ à, con làm sao có thể tiêu tiền của mẹ đây? Tâm ý của mẹ con xin nhận. Mẹ đem tiền cất đi, con có tiền mà, mẹ không cần lo cho chúng con đâu.” Tôi thấy mắt mẹ chồng cũng ngấn lệ.

Tôi chân thành đối xử với mẹ chồng, mẹ chồng cũng chân thành với tôi, có chuyện gì cũng vui lòng kể cho tôi, và coi tôi như con ruột của bà. Hàng xóm cũng nhiều lần nói với tôi: “Mẹ chồng cô thường hay khen cô tính tình rất tốt, nói rằng bà có một cô con dâu tốt.” Tôi nói: “Bởi vì cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên mới làm được như vậy. Sư phụ cháu dạy đối với ai cũng tốt, bà là mẹ chồng của cháu, cháu đương nhiên là phải đối xử tốt với bà.”

2. Thiện tâm đối đãi với hàng xóm

Tôi sống trong tòa nhà dành cho nhân viên của đơn vị. Sau này, nhiều gia đình lần lượt chuyển đi và một số người lạ chuyển đến. Bất kể họ là người trong đơn vị của tôi hay người ngoài, tôi luôn ghi nhớ lời dạy của Sư phụ và đối xử tốt với họ. Mỗi lần gặp hàng xóm, tôi luôn niềm nở chào hỏi họ. Có những người lúc đầu thấy lạ thậm chí không muốn ngẩng đầu lên, nhưng đã nhanh chóng chào tôi. Một số người vừa trông thấy tôi liền bảo con cháu chào tôi bằng “bà”, còn những người trẻ gọi tôi bằng “dì”. Tất cả họ đều tôn trọng tôi, khi tôi giảng chân tướng cho họ về cơ bản họ đều tiếp nhận.

Có một cặp vợ chồng già tầm 80 tuổi sống ở tầng dưới. Họ thích chiếm không gian, tầng dưới và tầng trên, miễn là có không gian họ liền chiếm dụng, vì thế họ đã cãi nhau với nhiều hàng xóm về vấn đề này. Mọi người trong tòa nhà đều không muốn nói chuyện với họ. Tôi tôn trọng họ và đã chung sống hòa thuận với họ trong nhiều năm qua.

Cách đây vài năm, con trai tôi lấy vợ. Đống đồ đạc họ chất đống ở hành lang lầu dưới đã rất lâu không bị động tới. Một ngày nọ, tôi đến nhà ông ấy, bà cụ nhiệt tình chào hỏi tôi và hỏi: “Có chuyện gì vậy?” Tôi nói: “Cô ơi, cháu muốn thưa với cô một chuyện. Mấy ngày tới con trai cháu sẽ về nhà để cưới xin. Những thứ đồ để ở hành lang tầng trên có phải là của nhà cô không ạ? Có thể chuyển chúng đi chỗ khác để cháu dọn vệ sinh được không?” Bà vừa nghe liền lập tức nói: “Tôi không biết, cô hỏi ông ấy xem.” Tôi liền tiến đến hỏi: “Chú ơi, đồ chú để ở lầu trên còn dùng được không? Chú có thể chuyển nó sang chỗ khác một chút được không? Con trai cháu sắp cưới rồi, để đồ ở đó không tiện lắm ạ.” Ông lão nghe vậy, sắc mặt đột nhiên sầm xuống, nói: “Vẫn còn dùng được! Làm gì có chỗ nào để chuyển.” Sau đó, ông ấy không nói chuyện với tôi nữa. Tôi không còn gì để nói đành phải ra về.

Hai ngày sau, chổi, ván và những vật dụng khác để ở hành lang đều được rời đi nhưng một bọc lớn vẫn còn đó. Tôi mở ra xem thì thấy bên trong là vôi đã để lâu không dùng được nữa và một ít đồ bỏ đi đầy bụi. Hôm trước ngày cưới của con trai tôi, một người họ hàng đã giúp quét dọn sạch sẽ cầu thang. Một hôm, bà lão ở lầu dưới nhìn thấy tôi lạnh lùng nói: “Không biết ai đã đem đồ của nhà tôi vứt đi rồi.” Lúc đó tôi mới để ý bọc rác không thấy nữa. Tôi nói: “Cô à, có lẽ là người đến giúp nhà cháu làm rồi. Nếu như vẫn còn hữu dụng, cháu sẽ đền bù thiệt hại cho cô.” Bà ấy nói: “Cũng không có gì quan trọng cả, tiện thì tôi hỏi thôi.” Để tiêu trừ sự không thoải mái của hai vợ chồng họ, không để họ sản sinh suy nghĩ phụ diện về Đại Pháp, vài ngày sau nghe nói bà lão đó bị ốm, tôi liền mua thịt bò, hoa quả và các thứ khác đến thăm bà, hai ông bà rất cảm động. Về sau, bà nhiều lần khen tôi luyện Pháp Luân Công tâm tính tốt trước mặt người khác. Một lần, bà lão nhìn thấy dưới lầu có mấy cảnh sát, nói là đến bắt tôi, bà vội vàng chạy lên lầu gọi cửa, báo cho tôi: “Công an muốn đến bắt cô đấy, cô nhất định không được ra khỏi cửa nhé, cần thứ gì tôi mua giúp cho.” Tôi rất cảm động cảm ơn bà! Nhờ có sự giúp đỡ của bà lão ấy, tôi đã tránh được một cuộc bức hại phát sinh.

Hàng xóm ở lầu trên nhà tôi mới chuyển đến vài năm trước, là người có phần tự đại ngạo mạn, không quan tâm đến người khác, hàng xóm đều không có hảo cảm với cô ấy. Tôi là người tu luyện, không được coi thường bất cứ người nào. Mỗi lần gặp cô ấy, tôi đều niềm nở chào hỏi cô ấy trước. Lúc đầu cô ấy tỏ ra thờ ơ, không lâu sau, thái độ với tôi liền thay đổi. Vừa gặp mặt, cô ấy chủ động mở lời chào tôi là chị.

Năm đó, để chuẩn bị cho đám cưới của con trai, chúng tôi đã sửa sang lại nhà cửa, dán lại giấy dán tường rất đẹp. Nhưng vừa dán được vài hôm, tôi liền phát hiện bức tường gần nhà vệ sinh bị ngấm nước, đổi sang màu đen. Cô ấy đến nhà tôi vừa nhìn thấy, liền nói xin lỗi với tôi: “Chị ơi, thật sự xin lỗi chị, có thể là con gái em buổi tối gội đầu, không chú ý để tóc làm tắc ống thoát nước nhà vệ sinh rồi. Chị cứ mua vật liệu, hết bao nhiêu tiền nhà em sẽ gửi.” Tôi nói: “Nhà cô cũng không cố ý, không cần áy náy quá đâu, nhà chị tự bỏ tiền sửa là được rồi.”

Chúng tôi đã chi gần 300 nhân dân tệ cho tiền công và vật liệu, không cần hàng xóm phải trả tiền. Tôi nói với chồng: “Anh em xa không bằng láng giềng gần, người ta đâu có cố ý. Tiền không mua được tình thân, chúng ta không nên lấy tiền của họ”. Chồng tôi đồng ý. Từ đó về sau, mỗi lần gặp tôi thái độ của cô ấy lại càng tốt hơn. Có lần, tôi nghe thấy cô ấy nói chuyện với một người bạn ở ngoài cửa nhà tôi: “Nhà chị này luyện Pháp Luân Công, chị ấy là một người rất tốt. Những lời tuyên truyền về Pháp Luân Công trên TV đều là lừa dối mọi người. Không nên tin.”

3. Ngăn chn sự phm ti với Đại Pháp

Trong những năm qua, mỗi khi gặp ai đó phỉ báng Đại Pháp, tôi đều nghiêm khắc ngăn cản họ. Một mặt, duy hộ Đại Pháp là trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp; mặt khác, đó cũng là ngăn họ phạm tội với Đại Pháp, điều này thực sự là vì tốt cho họ.

Một lần khi đang ở trên một con đường lớn ở một thành phố, tôi gặp lại một người bạn cấp ba rất thân thiết trước đây nhưng đã mất liên lạc nhiều năm, cô ấy ở vùng khác. Cô ấy nắm tay tôi hào hứng nói: “Nhiều năm qua không gặp mặt, mình rất nhớ bạn.” Tôi nói: “Tớ cũng rất nhớ bạn!” Sau khi chúng tôi hỏi thăm một số sự tình, tôi liền chuyển sang vấn đề chính là giảng chân tướng: “Mình luôn băn khoăn, không biết bạn đã minh bạch được chân tướng về Pháp Luân Công chưa?” Cô ấy vừa nghe liền biến sắc, tức giận nói lớn: “Đừng nói với mình về Pháp Luân Công, mình không muốn nghe.” Sau đó, không ngờ cô ấy lăng mạ Đại Pháp, khiến người đi đường dừng lại xem. Tôi không để cho cô ấy nói lời hồ đồ, tuy không nói lớn, nhưng với giọng điệu nghiêm nghị bảo cô ấy: “Bạn đừng nói nữa! Bạn không được phép nói năng xằng bậy! Chỉ khi bạn trả lời hai câu hỏi của mình, bạn mới có tư cách bình luận Pháp Luân Công như thế nào!” Cô ấy im lặng không nói nữa.

Tôi hỏi cô ấy: “Bạn đã luyện Pháp Luân Công bao giờ chưa?” Cô ấy trả lời ngay lập tức: “Mình không thèm luyện!” Tôi lại hỏi: “Pháp Luân Công đã gây hại gì cho bạn và gia đình vậy? Gây ra nhiều tổn thất thế nào?” Cô ấy chớp mắt, không trả lời ngay được. Dừng một lúc, cô ấy hạ giọng nói:“Cũng không phải gây ra điều gì không tốt, với nhà mình thì không có vấn đề gì.” Tôi nghiêm nghị nói: “Bạn chưa bao giờ luyện Pháp Luân Công, môn này cũng không gây hại gì cho bạn, vậy tại sao bạn lại thù hận Pháp Luân Công đến vậy?” Cô ấy dừng một lúc rồi nói: “Mình đều là nghe trên TV nói, người luyện Pháp Luân Công đi đến Thiên An Môn tự thiêu để viên mãn.” Tôi nói: “Bạn là người có đầu óc, sao trên TV nói thế nào bạn liền tin như thế? Sao bạn không tự suy xét một chút? Bạn nghĩ xem, quần áo và mặt của người ‘tự thiêu’ đó hoàn toàn bị đốt biến dạng, nhưng tóc và chai nhựa đựng xăng để giữa hai chân của anh ta lại hoàn toàn không bị làm sao? Còn cô bé bị cắt khí quản kia, hai ngày sau lúc ký giả phỏng vấn, lại có thể nói và hát? Quảng trường Thiên An Môn từ trước đến giờ có bao giờ thấy cảnh sát trang bị sẵn bình chữa cháy đi tuần tra, vậy mà lửa cháy chưa được hai phút, hơn chục bình cứu hỏa đã có mặt kịp thời. Nếu không phải là sự việc được chuẩn bị trước, thì có thể thế không? Còn rất nhiều điểm đáng nghi ngờ nữa. Đây là Trung Cộng muốn giá họa cho Pháp Luân Công, kích động dân chúng thù hận Pháp Luân Công, mới cố ý dàn dựng vụ ‘tự thiêu trên Thiên An Môn’.” Tôi còn giảng thêm những chân tướng khác, cô ấy nghe minh bạch rồi, ngại ngùng nói với tôi: “Bạn cũ à, mình xin lỗi nhé, vừa nãy mình không nên nói những lời kia. Pháp Luân Công là tốt, mình không nên lại bị lừa gạt. Bạn giúp mình thoái Đoàn đi. Bản thân bạn cũng cần chú ý an toàn nhé.” Tôi nói: “Cảm ơn bạn đã quan tâm.”

Một hôm có người nói với tôi: “Ai đó không luyện Pháp Luân Công nữa, còn lăng mạ Pháp Luân Công.” Nghe thấy điều này, hôm sau tôi liền đi đến chỗ làm của người đó. Vừa nhìn thấy tôi, anh ấy lịch sự mời tôi ngồi xuống và hỏi có vấn đề gì. Tôi tâm tình bình tĩnh, nhưng khẩu khí nghiêm nghị nói với anh ấy: “Quả thực hôm nay tôi có chuyện rất quan trọng nên mới đến tìm anh.” Anh ấy nói: “Chị nói đi.” Tôi nói: “Nghe nói anh không luyện Pháp Luân Công nữa à?” Anh ấy nói: “Tôi không luyện nữa.” Tôi nói: “Luyện hay không luyện là chuyện của cá nhân anh, không ai cưỡng ép anh cả. Nhưng tôi nghe có người nói rằng anh nói với người khác những lời không tốt về Đại Pháp và bất kính với Sư phụ, có thật như vậy không?” Anh ấy đỏ mặt, lắp bắp không nói được gì.

Tôi nói: “Xem ra người ta đồn không sai. Chúng ta cùng nhau học Pháp nhóm hơn ba năm, tôi thấy anh là một người thiện lương, làm sao có thể làm ra những việc trái với lương tâm như vậy? Lúc đầu chính miệng anh nói với mọi người rằng tầng tầng phù hiệu chữ vạn (卍) vô lượng vô tế hiển hiện trước mắt anh; anh cũng từng nói “Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt”! Nhưng khi Đại Pháp gặp phải bức hại vô cớ, là một người được thụ ích từ Đại Pháp, anh không thể đứng ra nói lời công đạo cho Đại Pháp, ngược lại còn giậu đổ bìm leo, đứng sang phía tà ác, xúc phạm Đại Pháp và Sư phụ, anh làm như vậy có đúng không? Anh không cảm thấy hổ thẹn trong tâm sao? Anh không thấy có lỗi với Sư phụ đã phó xuất biết bao tâm huyết để khổ độ anh sao? Làm người không nên như thế! Anh không cảm ân, thì cũng không thể lấy oán báo ân! Người bức hại Đại Pháp đều không có kết cục tốt đẹp. Hy vọng anh thanh tỉnh lại, ngàn vạn lần không được làm những điều bất lợi cho Đại Pháp và Sư phụ, anh cần phải có trách nhiệm với chính sinh mệnh của mình.”

Nghe những lời tôi nói, anh ấy cúi đầu, tâm trạng nặng nề nói: “Tôi sai rồi, thực sự không được nói những lời vô lương tâm đó. Từ nay về sau, tôi tuyệt không nói nữa, xin hãy tin tôi.” Tôi nói: “Tôi tin anh có thể làm được, nhưng anh cũng cần thành tâm sám hối với Sư phụ. Nhanh chóng tìm đến những người từng nghe những lời anh nói xấu về Đại Pháp, trừ bỏ những hiểu lầm trong tâm của họ đối với Đại Pháp, thành tâm bù đắp sai lầm. Sư phụ nhìn thấy chân tâm của anh, sẽ tha thứ cho anh.” Anh ấy không nói gì, chỉ gật đầu. Về sau, tôi không nghe thấy anh ấy nói xấu về Đại Pháp nữa.

Một ngày mười năm trước, tôi định đến nhà mẹ đẻ thì bị bốn cảnh sát chờ ở lầu dưới bắt cóc đến trại tẩy não ở vùng khác. Trên đường ra khỏi thành phố, tôi hỏi viên cảnh sát tà ác có tiếng ở địa phương ngồi bên phải tôi: “Các anh đưa tôi đi đâu thế?” Anh ta nói: “Đến nơi thì chị khắc biết.” Nhìn thấy bộ dạng dương dương tự đắc của anh ta, tôi nghĩ: Người này lòng dạ độc ác, những năm qua bức hại vô số đệ tử Đại Pháp. Anh ta bởi vì nỗ lực bức hại Pháp Luân Công, đã được thăng chức từ một cảnh sát bình thường lên trưởng phòng an ninh chính trị. Vì để leo cao hơn, anh ta càng lộng hành hơn. Không ít đồng tu đã giảng chân tướng cho anh ta, tôi cũng đã từng giảng cho anh ấy, nhưng anh ấy không có chút nào hối cải. Đại Pháp từ bi nhưng cũng uy nghiêm! Nếu như anh ta không nghe những lời khuyên chân thành, lần này tôi sẽ dùng chùy đánh vào chỗ đau của anh ta, ngăn chặn anh ta hành ác.

Tôi nhìn chằm chằm vào mắt anh ấy, khẩu khí rất nghiêm nghị nói: “Này anh, hôm nay tôi nói với anh mấy lời mà anh có thể không muốn nghe, nhưng đối với anh và người nhà có lợi chứ không hề có hại.” Anh ta nhìn tôi một lúc rồi không nói gì. Tôi nói: “Nếu một ngày nào đó anh bị mưu hại hoặc bị đánh chết, có lẽ khó mà tìm được thủ phạm.” Anh ta chấn động toàn thân, sắc mặt trắng bệch, giọng nói có phần run rẩy: “Chị nói lời này là có ý gì?” Tôi nói: “Ba người họ nghe không hiểu đã đành, chẳng nhẽ đến anh cũng không hiểu sao? Anh hẳn phải rất rõ chứ.” Anh ta vẫn nói: “Tôi thực sự không hiểu lời chị nói là có ý gì.” Tôi nói: “Anh thật sự không biết, vậy tôi sẽ nói cho anh biết. Những năm qua anh đều làm những việc gì? Làm biết bao việc nhẫn tâm vô đạo đức? Bao lần bắt giữ học viên Pháp Luân Công trong toàn thành phố, có lần nào mà không có mặt anh? Có người nào mà anh chưa từng động thủ đánh đập? Không kể già trẻ anh đều tàn nhẫn xuống tay. Những điều này anh đều quên rồi sao? Anh quên rồi, nhưng ông trời không có quên đâu, người nhà của học viên Pháp Luân Công cũng không quên, đều ghi nhớ anh! Học viên Pháp Luân Công có thể làm được đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu, nhưng người nhà không tu luyện. Anh đánh đến chết, đánh đến tàn phế, bức hại người thân của họ, bọn họ có thể đều ôm hận trong lòng, nói không chừng một lúc nào đó có thể báo thù anh.” Anh ta hai tay run rẩy, mồ hôi vã ra, sắc mặt càng khó coi hơn. Ba người cảnh sát đều im lặng lắng nghe.

Tôi nói tiếp: “Các học viên Pháp Luân Công đối với anh không oán không thù, anh làm sao có thể tàn ác đến vậy? Tương lai anh làm sao đối mặt với những người tốt bị chính tay anh đưa vào lao ngục, trại cải tạo, lớp tẩy não, trại tạm giam, bị anh đánh đập dã man? Anh đã nghĩ qua những việc đó chưa?! Anh không suy nghĩ cho bản thân, thì cũng nên vì người nhà mà suy nghĩ! Anh là tay cảnh sát tà ác nổi tiếng ở thành phố này, bọn họ làm sao mà ngẩng cao đầu làm người đây?” Anh ta cúi đầu, mất tự tin nói: “Tôi cũng là vì không có cách nào khác, cấp trên yêu cầu tôi làm.” Tôi nói: “Anh là đang viện cớ! Cấp trên có văn kiện chỉ thị anh hành hung không? Ai chịu trách nhiệm thay anh? Tương lai lúc tính sổ, cấp trên nào có thể bảo hộ cho anh? Trung Cộng trước giờ đều qua cầu rút ván, mỗi lần vận động những kẻ đi đầu đều là bia đỡ đạn, chết thay cho nó. Sao anh lại ngốc như vậy? Anh không có bản lĩnh thực sự, muốn bắt cóc bức hại Pháp Luân Công để leo cao, thì chỉ có thể ngã nhào thịt nát xương tan, để lại tiếng xấu mà thôi! Một niệm thiện đãi Đại Pháp, sẽ được Trời ban hạnh phúc bình an! Hy vọng những lời này của tôi anh để trong tâm, ngay lập tức dừng lại việc hành ác bức hại đệ tử Đại Pháp. Tôi làm điều này là vì tốt cho anh và người nhà anh.” Sau khi tôi nói xong, suốt đoạn đường bốn người bọn họ không nói câu gì. Đến lớp tẩy não, anh ta vội vàng xuống xe đi có việc, ba cảnh sát còn lại đối xử rất hòa nhã với tôi.

Mấy ngày sau, người đứng đầu lớp tẩy não nói với tôi: “Ai đó (chỉ viên cảnh sát kia) dặn tôi cần đặc biệt đối đãi tốt với chị.” Về sau, tôi không còn nghe thấy việc người đó đánh người hành hung nữa. Sau này, tôi còn nghe nói anh ta được điều xuống làm ở đồn cảnh sát cấp dưới.

(Phụ trách biên tập: Lâm Hiểu)

Bản quyền © 2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/30/468237.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/29/219728.html

Đăng ngày 04-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Chân chính đối tốt với người khác first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Pháp nạn là nhằm vào Đại Pháp ── sao có thể không liên quan gì đến tôi?https://vn.minghui.org/news/276142-phap-nan-la-nham-vao-dai-phap-sao-co-the-khong-lien-quan-gi-den-toi.htmlSat, 04 Jan 2025 12:55:30 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=276142[MINH HUỆ 02-01-2025] Pháp nạn này bắt đầu vào năm 1999, Trung Cộng kéo dài đến hôm nay cũng gần 26 năm rồi mà cuộc bức hại ở đại lục vẫn chưa dừng lại, còn gây chuyện ở nước ngoài. Hôm nay, các […]

The post Pháp nạn là nhằm vào Đại Pháp ── sao có thể không liên quan gì đến tôi? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-01-2025] Pháp nạn này bắt đầu vào năm 1999, Trung Cộng kéo dài đến hôm nay cũng gần 26 năm rồi mà cuộc bức hại ở đại lục vẫn chưa dừng lại, còn gây chuyện ở nước ngoài. Hôm nay, các đồng tu nơi khác đến chỗ chúng tôi chia sẻ về các vụ kiện gần đây nhắm vào Sư phụ và Shen Yun ở Hoa Kỳ. Tà ác công khai làm ra cái nạn nhắm vào Sư phụ và Đại Pháp. Chúng ta nên làm gì? Làm thế nào để phối hợp với các đệ tử Đại Pháp nước ngoài để hình thành chỉnh thể?

Tôi đã xem tin tức về sự việc này trên Đài Truyền hình NTD, và cho rằng nó xảy ra ở Hoa Kỳ thôi, chẳng có gì cả. Mấy ngày qua, tôi đã đọc nhiều bài chia sẻ của các đồng tu về vấn đề này trên trang Minh Huệ, nhưng không để ý mấy ─tôi nghĩ chủ thể của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục, nên đại lục mới là chiến trường chính trong cuộc đại chiến chính tà này, hơn nữa bức hại cực kỳ tàn khốc. Xét cho cùng, Hoa Kỳ là quốc gia dân chủ, có thủ tục tư pháp bình thường, truyền thông, truyền hình, đài phát thanh, tin tức công khai, tự do ngôn luận, còn có Sư phụ trấn nhiếp. Mấy kẻ xấu sao có thể dậy lên sóng lớn được, vài ngày nữa rồi sẽ ổn thôi, thế nên tôi cũng không xem là việc gì cả.

Hôm nay, tôi đã chia sẻ, giao lưu vấn đề này với các đồng tu, tôi thấy thật hổ thẹn: Trước việc Sư phụ chịu đựng lớn vậy cho đệ tử mà không biết cảm ân, còn cho rằng sự việc này không liên quan gì nhiều tới mình, chỉ cần mỗi ngày làm tốt những việc cần làm là được rồi, cứ từng bước cần làm gì thì làm nấy là được. Giờ đây, tôi mới nhận thức được rằng cho dù trong nước hay ngoài nước, đệ tử Đại Pháp là một chỉnh thể, việc của bạn là việc của mình, hơn nữa, đây là bức hại nhắm vào Sư phụ. Là đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, sứ mệnh của tôi là trợ Sư chính Pháp, sự việc lớn như thế này mà tôi lại thờ ơ, đúng là thật hổ thẹn.

Những đồng tu có cùng nhận thức như tôi, xin hãy nhanh chóng chuyển biến quan niệm, quy chính từng tư từng niệm của bản thân, bắt kịp tiến trình Chính Pháp. Từ nay trở đi, chúng ta cần hợp thành một chỉnh thể với các đệ tử Đại Pháp trên toàn cầu, phát ra chính niệm cường đại. Dưới tác dụng của chính niệm, mặt giác ngộ của mỗi chúng ta sẽ tự biết chính Pháp, Thần hộ Pháp của chúng ta và các chính Thần cũng sẽ làm những gì cần làm.

Bản quyền © 1999-2025 thuộc Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/1/2/法難是針對大法的-怎會與我無關-487805.html

Đăng ngày 04-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Pháp nạn là nhằm vào Đại Pháp ── sao có thể không liên quan gì đến tôi? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Chú ý an toàn cũng là quá trình buông bỏ tự ngãhttps://vn.minghui.org/news/275731-chu-y-an-toan-cung-la-qua-trinh-buong-bo-tu-nga.htmlThu, 02 Jan 2025 16:50:16 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=275731[MINH HUỆ 14-11-2024] Cho đến nay, vẫn có thể thấy trong các học viên có hiện tượng không chú ý đến các vấn đề an toàn một cách xác đáng. Về vấn đề này, tôi muốn chia sẻ một chút về quan điểm của mình, nếu […]

The post Chú ý an toàn cũng là quá trình buông bỏ tự ngã first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp Đại lục

[MINH HUỆ 14-11-2024] Cho đến nay, vẫn có thể thấy trong các học viên có hiện tượng không chú ý đến các vấn đề an toàn một cách xác đáng. Về vấn đề này, tôi muốn chia sẻ một chút về quan điểm của mình, nếu có chỗ nào chưa phù hợp, mong các đồng tu chỉ ra.

Cách đây hơn chục năm, tôi chỉ biết sơ sơ về việc nghe lén điện thoại, nghe nói điện thoại bàn thì cần rút dây điện thoại ra, nhưng chúng ta lại lầm tưởng rằng chỉ cần tắt nguồn điện thoại di động thì sẽ không bị người khác nghe lén.

Một lần gặp phải tình huống khẩn cấp, tôi buộc phải đi tìm một đồng tu đã mấy năm không liên hệ. Sau khi gặp mặt, đồng tu hỏi tôi có mang theo điện thoại không, tôi nói đã tắt máy lâu rồi. Đồng tu bảo tôi gỡ pin ra, trong lòng tôi có chút miễn cưỡng, nhưng vẫn lập tức làm theo. Sau này, khi đã hiểu sâu hơn về vấn đề bảo mật, cộng thêm việc tiếp xúc với cảnh sát và được nghe kể việc giám sát dễ dàng như thế nào, bản thân lại còn tận mắt chứng kiến điện thoại bị tà ác điều khiển từ xa, tôi càng không dám lơ là trong việc chú ý an toàn. Sau khi học kinh văn của Sư phụ giảng về vấn đề an toàn điện thoại, tôi có thể đối đãi với vấn đề an toàn một cách lý tính và nghiêm túc hơn, hiểu rõ ơn rằng mình nên làm thế nào.

Hiện tại nghĩ lại, lần đó tôi mang theo điện thoại đi tìm đồng tu và đây rõ ràng là vấn đề an toàn, nguyên nhân là do tôi không biết điều này. Nhưng sau khi biết, khi cần chú ý, trong tâm tôi lại xuất hiện sự miễn cưỡng. Nhìn kỹ vào sự “miễn cưỡng” đó, hóa ra là do tôi cảm thấy tháo pin điện thoại rất phiền hà nên không muốn làm, rồi cả quan niệm sai lầm đã hình thành là “chỉ cần tắt máy là ổn rồi” khiến tôi cảm thấy việc này thật thừa thãi, căn bản là không cần thiết, vì thế mà thấy phản cảm và phản đối yêu cầu của đồng tu về việc thực hiện công đoạn đó. Mà đằng sau điều này thực chất là: “Tôi cho là an toàn thì mới là an toàn, tôi cho rằng không an toàn thì là không an toàn”, thực ra là đang cố chấp vào nhận thức của bản thân.

Nhìn lại biểu hiện của các đồng tu xung quanh tôi khi không chú ý an toàn: Chẳng hạn như có đồng tu cao tuổi ban đầu không coi trọng việc nghe lén điện thoại, sau khi bị bức hại, dù trong trường hợp điện thoại không bị nghe lén cũng rất cảnh giác, thế nhưng khi hoàn cảnh nới lỏng, lại bắt đầu không chú ý an toàn điện thoại, ngay cả khi nói những điều nhạy cảm bên cạnh điện thoại cũng chẳng hề để ý. Lại có những đồng tu cao tuổi khi nói chuyện qua điện thoại vẫn đề cập đến những nội dung mẫn cảm, lại khăng khăng cho rằng tà ác sẽ hiểu ra ý khác; hoặc là một số hành vi cử chỉ khi ra ngoài làm việc cứu người, chưa nói đến chuyện để những người chuyên tham gia bức hại nhìn thấy, mà ngay cả người thường nhìn vào cũng cảm thấy hành vi bất thường, sẽ khiến họ sinh nghi, thế mà bản thân đồng tu lại không nhận ra.

Đằng sau những điều này cũng là cái “tôi cho rằng thế nào thì là thế ấy, tôi cho là cần làm thì làm, không cần thì không làm”. Đối chiếu với Pháp, tôi nhận ra rằng đằng sau việc không chú ý đến các vấn đề an toàn một cách rõ ràng, có hai nguyên nhân chủ yếu. Một là do “tình”, làm việc xuất phát từ tình của con người, tôi muốn làm điều này, không muốn làm điều kia, tôi muốn làm như thế này, không muốn làm như thế kia… cùng với các chủng tâm chấp trước nảy sinh từ tình, dưới sự thúc đẩy của những nhân tâm này, bị chấp trước dẫn dắt làm việc này, việc kia, thành ra trong vấn đề an toàn không lấy Pháp làm tiêu chuẩn để đo lường nên làm thế nào, mà lại dùng tình, chấp trước của nhân tâm để phán đoán và quyết định.

Tiếp theo là bảo thủ tự ngã, lấy tự ngã làm trung tâm, lấy nhận thức hoặc tưởng tượng của bản thân làm tiêu chuẩn, chỉ cần tôi cho rằng làm như vậy không có vấn đề an toàn thì chính là không có vấn đề an toàn, dẫn đến khi đối đãi với vấn đề an toàn không lý tính dựa trên tình huống thực tế, mà là làm theo hướng bản thân biết hoặc tưởng tượng ra. Ví dụ: khi không biết điện thoại di động và các phần mềm như WeChat có thể bị tà ác giám sát dễ như trở bàn tay, hoặc không tin rằng có chuyện đó, thì ắt sẽ nghĩ rằng dùng điện thoại di động hay ứng dụng điện thoại để liên lạc với đồng tu không tồn tại vấn đề bảo mật, từ đó mới dám làm liều như vậy. Nếu như tự cho rằng tà ác hoàn toàn không hiểu được bộ “tiếng lóng” của mình, hoặc tự tưởng tượng rằng tà ác sẽ lý giải hành vi biểu hiện của mình như thế nào, dù trên thực tế bộ “tiếng lóng” đó nó rõ ràng đến mức tà ác vừa nghe đã biết là gì, dù cho những hành vi biểu hiện đó tà ác vừa nhìn là biết đang trao đổi tài liệu chân tướng, vẫn cứ cho rằng tà ác ngu ngơ về những gì mình nói cũng như đang làm, bản thân an toàn lắm.

Hai nguyên nhân này sẽ khiến người ta khi đối mặt với các vấn đề an toàn thích đáng, cho rằng đây không phải là vấn đề, từ đó không chú ý, lúc này, để che đậy nguyên nhân đằng sau, lại thường dùng cách nói “chính niệm mạnh”. Thế nhưng, chính niệm bắt nguồn từ Đại Pháp, không nghe lời Sư phụ, không chiểu theo yêu cầu của Pháp, vậy có còn là chính niệm không? Điều này khiến tôi nhớ đến câu chuyện cổ tích “Bộ quần áo mới của hoàng đế”, hoàng đế trong câu chuyện tự cho mình đang mặc bộ quần áo mới lộng lẫy, đang thể hiện ra sự cao quý và uy nghiêm của mình. Thế nhưng trong mắt mọi người xung quanh lại là một cảnh tượng khác, tình huống thực tế hoàn toàn trái ngược với cảm nhận của vị hoàng đế đó. Thực ra, khi học viên không chú ý đến vấn đề an toàn thích đáng, thì có thể cảm thấy mình không có tâm sợ hãi, chính niệm mạnh, nhưng các học viên Đại Pháp khác khi đo lường dựa trên Pháp, có thể thấy rõ sự thiếu lý tính và không dựa trên Pháp của bạn. Ngay cả những người tham gia bức hại khi nhìn thấy, cũng sẽ ngấm ngầm cười nhạo. Cho nên mới nói, học viên Đại Pháp trong vấn đề an toàn không thể dựa vào sự tưởng tượng của bản thân, tưởng tượng của bản thân không thể nào bằng tình huống thực tế, nhận thức của “tự ngã” cũng không khởi bất kỳ tác dụng gì đối với tà ác, chỉ có lý trí đối đãi dựa trên Pháp, mới có thể chân chính bảo đảm an toàn cho bản thân và đồng tu, mới là thực sự có trách nhiệm với bản thân, với đồng tu, với chúng sinh.

Những năm qua trong quá trình chú ý an toàn, tôi còn thể hội được rằng, chú ý vấn đề an toàn tuy có vẻ như là đang làm một số hành vi bề mặt, nhưng thực ra cũng có quan hệ đến tu luyện. Ví dụ như phải tháo pin điện thoại, hoặc nghĩ cách để điện thoại ở chỗ khác để tránh bị nghe lén, so với việc không quan tâm đến điện thoại chắc chắn sẽ tốn công nhọc sức hơn, đằng sau đó chính là tâm an dật, tâm sợ phiền phức, văn hóa Đảng “làm qua loa”. Nếu như: Đến điểm tài liệu mà không mang theo điện thoại, thì lo lắng người nhà không lý giải được, đủ loại lo toan khác, đằng sau những điều này đều là nhân tình và lý của người thường.

Nói cách khác, khi đối mặt với vấn đề an toàn, sẽ phản ánh ra nhân tâm đằng sau, lúc này là nghe theo tâm người thường, hay là vứt bỏ tâm người thường mà nghe theo lời Sư phụ, là lựa chọn chấp vào nhận thức của bản thân, hay là lựa chọn buông bỏ “tự ngã”, mà nhận thức một cách lý tính trên Pháp, đây đều là quá trình tu bản thân.

(Phụ trách biên tập: Lý Minh)

Bản quyền © 2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/14/485007.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/24/222206.htm

Đăng ngày 02-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Chú ý an toàn cũng là quá trình buông bỏ tự ngã first appeared on Minh Huệ Net.

]]>