Hành trình tu luyện - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Wed, 26 Mar 2025 18:46:28 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.3Lấy Pháp tượng của Sư phụ làm dây chuyền hộ mệnh là hành vi loạn Pháphttps://vn.minghui.org/news/281171-lay-phap-tuong-cua-su-phu-lam-day-chuyen-ho-menh-la-hanh-vi-loan-phap.htmlWed, 26 Mar 2025 15:40:04 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281171[MINH HUỆ 22-03-2025] Gần đây, tại địa phương tôi ở Bản Khê, Liêu Ninh đã lưu truyền một kiểu dây chuyền hộ mệnh, trên đó có hình Pháp tượng của Sư phụ. Thông thường, tài liệu chân tướng do các đệ tử Đại Pháp làm ra […]

The post Lấy Pháp tượng của Sư phụ làm dây chuyền hộ mệnh là hành vi loạn Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp Thẩm Dương

[MINH HUỆ 22-03-2025] Gần đây, tại địa phương tôi ở Bản Khê, Liêu Ninh đã lưu truyền một kiểu dây chuyền hộ mệnh, trên đó có hình Pháp tượng của Sư phụ. Thông thường, tài liệu chân tướng do các đệ tử Đại Pháp làm ra đều được công bố qua Minh Huệ Net, rồi mới cung cấp cho các đệ tử Đại Pháp Đại Lục sử dụng. Dây chuyền hộ mệnh này chưa được công bố trên Minh Huệ Net, cũng chưa được Sư phụ trao quyền, vậy nên, xét ở tầng người thường thì đây là hành vi xâm phạm quyền tác giả, còn ở tầng diện tu luyện thì là phá hoại Đại Pháp nghiêm trọng.

Đối với kinh sách mà Sư phụ công bố và Pháp tượng của Sư phụ, là người tu luyện thì đều nên trân quý, tôn kính. Việc đem Pháp tượng của Sư phụ làm thành dây chuyền, tùy tiện đeo lên, nào đâu phải thể hiện sự tôn kính đối với Đại Pháp của một người chân tu!

Nếu là do địa phương Bản Khê, Liêu Ninh làm ra, thì hãy lập tức dừng lại, đồng thời thu hồi những sợi dây chuyền hộ mệnh đã phát ra. Nếu không phải do Bản Khê, Liêu Ninh chế tác, thì hãy truy tìm nguồn gốc, chặn đứng loại hành vi loạn Pháp này. Hết thảy những việc làm sai trái của người tu luyện hôm nay, nếu không kịp thời tu chính, sẽ trở thành chướng ngại cực lớn cho việc tu luyện viên mãn. Hy vọng các đồng tu liên quan hãy có trách nhiệm với bản thân, có trách nhiệm với Đại Pháp, đi tốt con đường tu luyện, quy chính hành vi loạn Pháp này.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/22/491886.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/24/225966.html

Đăng ngày 26-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Lấy Pháp tượng của Sư phụ làm dây chuyền hộ mệnh là hành vi loạn Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Thản nhiên đối mặt với cô đơnhttps://vn.minghui.org/news/281157-than-nhien-doi-mat-voi-co-don.htmlTue, 25 Mar 2025 14:40:51 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281157[MINH HUỆ 10-02-2025] Cô đơn thực sự là một đại quan trong tu luyện. Trước đây, tôi luôn cảm thấy quan này quá lớn, việc đối mặt với cô đơn thật quá khó khăn. Tôi không dám nhìn thẳng vào nó, vậy […]

The post Thản nhiên đối mặt với cô đơn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-02-2025] Cô đơn thực sự là một đại quan trong tu luyện. Trước đây, tôi luôn cảm thấy quan này quá lớn, việc đối mặt với cô đơn thật quá khó khăn. Tôi không dám nhìn thẳng vào nó, vậy nên tôi cũng chưa bao giờ vượt được quan này. Mãi đến khi cảnh sát đến gõ cửa nhà tôi, tôi mới nhìn rõ ra quan ải này.

Năm 2011, sau khi tôi từ hang ổ hắc ám trở về, người từ ủy ban khu phố nói với người nhà tôi: “Người ấy (ám chỉ tôi) đừng nên sống ở nhà nữa, như thế sẽ gây phiền phức cho các vị, và gây phiền cho cả chúng tôi”. Bởi vậy, trong suốt những năm qua, tôi đã không ở cùng gia đình, đồn cảnh sát và ủy ban khu phố cũng không tìm kiếm tôi nữa.

Năm 2024, đồn cảnh sát gọi cho tôi mấy lần, yêu cầu tôi đến chụp ảnh, nhưng tôi không hợp tác với họ. Cuối năm đó, cảnh sát đã đến gõ cửa nhà tôi (có lẽ là qua định vị ở điện thoại di động của tôi) để chụp ảnh. Lúc đó trong nhà có các tài liệu chân tướng Đại Pháp, vì vậy tôi đã không mở cửa. Hơn nữa, tôi cũng không thể nào phối hợp với các nhân tố tà ác. Nhưng phản ứng đầu tiên của tôi là sợ hãi, lúc đó tôi cũng không xác định được cụ thể là mình đang sợ hãi điều gì. Hai ngày sau, tôi nhận ra chính là tâm an dật đã khiến tôi sợ. Biểu hiện là tôi thường xem điện thoại di động và tivi để chống lại sự cô đơn.

Nhận ra rồi, tôi liền tắt điện thoại và ti vi. Tâm tôi dần dần an tĩnh trở lại, và tất nhiên tôi cũng đang dần buông bỏ những thứ ấy. Sau đó, tôi đã có thể tĩnh lại khi luyện công. Tuy rằng chưa thể nhập định, nhưng tôi đã thực sự nhập tĩnh. Khi phát chính niệm tôi cũng tĩnh lại được, và thậm chí có thể thức dậy vào lúc 12 giờ đêm để phát chính niệm. Hơn nữa, năm nay tôi đã xem và hiểu được Shen Yun. Mấy năm trước, mỗi khi xem, tôi chỉ cảm thấy buổi biểu diễn rất hay. Còn năm nay, tôi hiểu được rằng diễn xuất Shen Yun chính là tái hiện lịch sử Trung Hoa, là văn hóa Thần truyền, là cứu độ chúng sinh. Tôi cũng cảm nhận được lòng từ bi – từ bi của Sư phụ và từ bi của các đệ tử Đại Pháp.

Sau đó, tôi tự hỏi liệu mình có thể ngừng xem điện thoại và ti vi không. Ngay cả đến khi không còn bức hại, tôi cũng sẽ không xem chúng nữa. Trong quá trình này, tôi cũng minh bạch ra câu: “Sao người tu luyện lại cứ xem những thứ của người thường?” mà trước đây tôi không lý giải được.

Sư phụ giảng:

“nhưng tu âm thầm trong tịch mịch một cách vô vọng, không nhìn thấy hy vọng, đó là khó nhất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York năm 2009)

Giờ đây tôi hiểu “tu âm thầm trong tịch mịch” chính là chấp nhận sự cô đơn, đối mặt với nó, không kháng cự, cứ bình thản mà tu từng chút, làm từng chút. Vì cô đơn là quan ải tất yếu phải vượt qua trong quá trình tu luyện, là con đường mà người tu luyện phải đi, nên cần phải nhìn thẳng vào nó và không được sợ nó. Trong đó còn có vấn đề về khả năng chịu khổ của người tu luyện.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/10/490551.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/24/225963.html

Đăng ngày 25-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Thản nhiên đối mặt với cô đơn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
“Chuyển Pháp Luân” giúp tôi tìm thấy con đường tu luyện chân chínhhttps://vn.minghui.org/news/281155-chuyen-phap-luan-giup-toi-tim-thay-con-duong-tu-luyen-chan-chinh.htmlTue, 25 Mar 2025 14:40:37 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281155[MINH HUỆ 22-02-2025] Năm nay đánh dấu kỷ niệm 30 năm xuất bản cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”. Nhìn lại hành trình tu luyện của mình, lòng cảm ơn dâng tràn trong tôi. Biết ơn Sư phụ đã từ bi cứu độ […]

The post “Chuyển Pháp Luân” giúp tôi tìm thấy con đường tu luyện chân chính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-02-2025] Năm nay đánh dấu kỷ niệm 30 năm xuất bản cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”. Nhìn lại hành trình tu luyện của mình, lòng cảm ơn dâng tràn trong tôi. Biết ơn Sư phụ đã từ bi cứu độ tôi và hàng ngàn vạn đệ tử khác, cũng như biết ơn người đồng tu đã tặng tôi cuốn bảo thư “Chuyển Pháp Luân” tại Khu phố Tàu khi đó. Thời khắc ấy, tôi may mắn kết duyên với Đại Pháp, và cuộc đời tôi từ đó đã bước sang một con đường hoàn toàn mới.

Tìm kiếm trong mơ hồ

Hồi còn ở Trung Quốc, tôi từng đến một ngôi chùa Phật giáo Tây Tạng gần nhà, quy y và trở thành một Phật tử tại gia. Tôi khao khát tu Phật, hy vọng đời này có thể đắc đạo viên mãn. Tuy nhiên, thời gian trôi qua, vẫn không có ai chỉ dẫn tôi, nên tôi dần cảm thấy mông lung, mơ hồ. Mặc dù một tâm hướng Phật và chỉ đọc kinh sách Phật giáo, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình vẫn chưa tìm được cánh cửa để bước vào. Tôi vẫn luôn không thể tìm thấy một pháp môn nào có thể thực sự chỉ dẫn tôi tu luyện lên cao tầng.

Tôi cũng từng luyện vài môn khí công khác, nhưng phần lớn những môn này không chú trọng đến đức mà chỉ rèn luyện thân thể, vậy làm sao có thể giúp con người đạt đến cảnh giới của Phật? Tôi dần nhận ra rằng, muốn tu thành chỉ trong một đời với những phương pháp tu luyện này thì gần như là không thể.

Sau khi ra nước ngoài, khao khát tìm kiếm một môn tu luyện chân chính của tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, nhiều phương pháp tu luyện của phương Tây chỉ là tín ngưỡng tôn giáo mang tính hình thức, tôi không không cảm thấy những phương pháp đó có thể đưa tôi lên cảnh giới cao hơn. Tôi biết tu luyện không chỉ là nghi thức bề ngoài, mà là sự đề cao nội tâm và thực tu.

May mắn đắc Đại Pháp, bước vào chính đạo

Mãi đến năm 2010, tại Khu phố Tàu ở Luân Đôn (nước Anh), một người phụ nữ đã giúp tôi thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Cô ấy đã đưa cho tôi cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”. Lần đầu tiên khi mở cuốn sách ra, tôi vô cùng ngạc nhiên vì chữ trong sách rất lớn và Pháp lý vừa thâm sâu vừa dễ hiểu, khác hẳn các cuốn sách tu luyện khó hiểu mà tôi từng đọc trước đây. Tôi xúc động: Đây chính là thứ tôi đang tìm kiếm! Đây mới chính là Đại Pháp có thể chân chính dẫn con người tu luyện đến viên mãn!

Pháp lý trong “Chuyển Pháp Luân” không chỉ rộng lớn thâm sâu, mà còn được giải thích rất chi tiết và sinh động, giúp tôi thực sự hiểu được nội hàm và phương pháp tu luyện. Điều quan trọng nhất là, lần này vô cùng khác biệt, vì tôi có Sư phụ, Ngài coi tôi như một đệ tử mà dẫn dắt! Đây không phải là một phương thức tu hành thông thường, mà là con đường tu luyện chính Pháp. Tu luyện dựa trên đặc tính của vũ trụ–Chân-Thiện-Nhẫn–là con đường để một người có thể thật sự phản bổn quy chân.

Lần này, tôi không còn là người tu luyện tự mò mẫm trong mơ hồ nữa, tôi có Sư phụ rồi! Đây là điều mà bất kỳ môn tu luyện tiểu đạo nào cũng không thể so sánh, bất kỳ môn khí công nào mà tôi đã luyện tập trước kia cũng không thể so sánh. Trước đây, tôi nghĩ rằng tu luyện cần phải trải qua vài kiếp, thậm chí hàng chục kiếp nỗ lực mới có thể tu thành, nhưng “Chuyển Pháp Luân” đã cho tôi thấy rằng, tu luyện Đại Pháp chân chính yêu cầu phải đề cao tâm tính. Đây là một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân của Phật gia và có thể viên mãn trong một đời.

Tôi vô cùng hạnh phúc, cuối cùng tôi đã tìm được con đường tu luyện chân chính và trong tâm tràn đầy hy vọng. Từ đó, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, qua từng lần thực tu, tôi tự mình chứng kiến sự thù thắng và siêu thường của Đại Pháp. Dù là khi vượt quan nghiệp bệnh hay trong tu luyện hàng ngày, tôi đều nhận thức sâu sắc rằng chỉ có Sư phụ mới có thể dẫn tôi trở về với bản ngã chân chính của mình.

Kỳ tích trong khi vượt qua nghiệp bệnh

Tôi đã trải nghiệm nhiều thay đổi phi thường, đặc biệt là khi tôi vượt qua được căn bệnh nghiêm trọng bốn năm trước, thứ đã khiến tôi càng quyết tâm tu luyện Đại Pháp.

Trong quá trình tu luyện, tôi đã trải qua nhiều sự biến hoá thần kỳ, đặc biệt là trong một lần vượt quan nghiệp bệnh nghiêm trọng cách đây bốn năm, khiến tôi càng kiên định niềm tin vào Đại Pháp.

Lần đó, tôi đột nhiên sốt cao, toàn thân đau nhức, thậm chí ăn cháo cũng cảm thấy khó khăn. Ban đầu tôi nghĩ chịu đựng một chút sẽ ổn thôi, nhưng ba ngày trôi qua, triệu chứng không hề thuyên giảm. Tôi dần nhận ra, đây không phải là quan nghiệp bệnh thông thường, mà là khảo nghiệm.

Tôi chợt ngộ ra: “Mình là đệ tử của Sư phụ, chỉ có Sư phụ an bài thì mới tính, mọi an bài của cựu thế lực tôi đều không thừa nhận!“. Tôi tiếp tục kiên định phát chính niệm: “Mình là đệ tử Đại Pháp, mình không thể cứ nằm ở đây như thế này được, mình phải ra ngoài và làm những việc cần làm!” Tôi hướng nội và tìm những thiếu sót của mình ví dụ như tâm cầu sự thoải mái và xin Sư phụ cho tôi cơ hội để quy chính lại. Ngay khi tôi có suy nghĩ này, kỳ tích đã xảy ra.

Tôi cảm nhận một luồng năng lượng mạnh mẽ tràn vào cơ thể và tôi đã có thể ngồi dậy. Tôi ngay lập tức ngồi song bàn và lập chưởng phát chính niệm. Tôi phát hiện cơn đau đã hoàn toàn biến mất! Trong tích tắc đó, một năng lượng vô cùng áp và từ bi vô tỷ bao trùm lấy tôi và như thể đang nâng tôi lên, khiến tôi cảm thấy an toàn và thư thái hơn bao giờ hết. Tôi biết tôi đã được cứu và Sư đang gia trì cho tôi.

Lúc này, tôi thấy thân thể của mình ở không gian khác trở lên vô cùng to lớn. Ở phía xa trong bụng có một vật thể giống như quả cầu len màu đen, xấu xí và đang không ngừng ngọ nguậy. Tôi lập tức nhớ đến lời Sư phụ đã giảng: “Nguyên nhân căn bản làm cho người ta có bệnh hoặc bất hạnh [chính] là nghiệp lực, trường nghiệp lực vật chất màu đen.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)Tôi hiểu rằng quả cầu nghiệp lực màu đen này là nguồn gốc gây ra sự thống khổ của tôi.

Tôi ngay lập tức phát chính niệm và giải thể nó hoàn toàn. Trong chớp mắt, một chùm ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ cơ thể tôi và đánh thẳng vào quả cầu nghiệp lực màu đen ấy, nó nổ tung tức thì, biến thành bụi rồi tiêu biến. Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, mọi khó chịu đều biến mất– tôi đã hoàn toàn hồi phục.

Đến ngày thứ tư của quan nghiệp bệnh, vốn lúc đầu nghĩ rằng mình không thể dậy nổi, thế nhưng tôi đã hoàn toàn hồi phục! Nếu không có Sư phụ, làm sao tôi có thể phục hồi nhanh như vậy được! Tôi phấn khích chạy xuống cầu thang và nói với mẹ: “Sư phụ đã giúp con loại bỏ nó rồi! Thứ xấu xa đó đã bị giải thể rồi mẹ ạ!” Mẹ thấy sắc mặt của tôi đã tốt hơn. Cả hai chúng tôi đồng thanh nói: “Cảm tạ Sư phụ!”

Kể từ đó, tôi gần như không bao giờ trải qua trạng thái nghiệp bệnh nữa và tôi càng trân trọng mỗi ngày tu luyện hơn.

“Chuyển Pháp Luân” đồng hành cùng tôi trên con đường tu luyện

Khi tôi bước ra và nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, tôi luôn để vào túi xách cuốn “Chuyển Pháp Luân” và mang theo bên mình. Bởi tôi học Pháp mỗi ngày, mỗi thời khắc đều có Pháp ở bên, nên tôi có thể duy trì chính niệm. Tôi đã nhiều lần phát nguyện rằng tôi sẽ học thuộc nội dung cuốn sách, nhưng vẫn chưa thể làm được. Năm nay, tôi một lần nữa quyết tâm thực hiện được nguyện vọng này.

Tôi thật vô cùng may mắn khi đắc Đại Pháp và từ đó đến nay, tôi vẫn luôn kiên định tu luyện. Cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” không những giúp tôi tìm ra con đường tu luyện chân chính mà còn giúp tôi được thụ ích cả tâm lẫn thân và giúp tôi tìm thấy ý nghĩa chân chính của cuộc đời–trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh.

Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính. Đệ tử nhất định trân quý cơ duyên tu luyện này, tinh tấn thực tu và hoàn thành sứ mệnh của mình.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/22/490906.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/24/225612.html

Đăng ngày 25-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post “Chuyển Pháp Luân” giúp tôi tìm thấy con đường tu luyện chân chính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Điều tôi ngộ ra khi tu khứ chấp trước vào điện thoại di độnghttps://vn.minghui.org/news/281128-dieu-toi-ngo-ra-khi-tu-khu-chap-truoc-vao-dien-thoai-di-dong.htmlMon, 24 Mar 2025 14:07:27 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281128[MINH HUỆ 07-02-2025] Hiện tại đã có hơn 20 bài chia sẻ được đăng trên trang Minh Huệ về việc tu khứ chấp trước vào nghiện điện thoại di động và khôi phục lại trạng thái tu luyện tốt nhất của chúng […]

The post Điều tôi ngộ ra khi tu khứ chấp trước vào điện thoại di động first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-02-2025] Hiện tại đã có hơn 20 bài chia sẻ được đăng trên trang Minh Huệ về việc tu khứ chấp trước vào nghiện điện thoại di động và khôi phục lại trạng thái tu luyện tốt nhất của chúng ta. Trong những bài chia sẻ đó, dựa trên lý giải về Pháp của mình, các đồng tu đã giải thích rõ ràng về sự nguy hại của việc nghiện máy tính, truyền hình và điện thoại di động. Tôi tin rằng họ đã giúp đỡ các đồng tu khác nhận diện được chấp trước của mình trên phương diện này.

Chỉ đến sau khi đọc những bài chia sẻ này một cách cẩn thận, tôi mới nhận thức đầy đủ rằng nghiện công nghệ là một hình thức bức hại của tà ác. Tôi nhận thấy rằng các đồng tu mà tôi quen biết đang bị mắc kẹt trong cái gọi là “Tam động quỷ thời hiện đại” và không thể giải thoát bản thân khỏi đó. Vì vậy, tôi cảm thấy mình cần phải đề xuất rằng tất cả các đồng tu ở Đại lục nghiêm túc đọc những bài chia sẻ này. Những ai không đọc Minh Huệ thường xuyên hoặc không truy cập trang Minh Huệ được thì có thể đọc mục tổng hợp các bài chia sẻ đó trong Tuần báo Minh Huệ để thấu hiểu rõ ràng về sự nguy hại của thứ tà ác công nghệ này. Chúng ta đã đối mặt với cuộc bức hại tàn khốc như vậy do cựu thế lực và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) gây ra. Chúng ta đã đi được đến mức này, vì thế chúng ta không nên vấp ngã vào phút cuối cùng và lãng phí những thành tựu đã đạt được trong tu luyện.

Tôi xin chia sẻ trải nghiệm gần đây của mình.

Năm 2017, do công tác nên tôi phải cài đặt WeChat trên điện thoại di động. Tôi biết rằng nó không tốt, tuy nhiên tôi đã không hoàn toàn hiểu rõ rằng nó nguy hại đến mức nào. Ban đầu, tôi có thể khống chế bản thân và không xem bất cứ thứ gì ngoài nhiệm vụ cần làm trong công tác. Nhưng dần dần, tôi bắt đầu xem tin tức về sự tham nhũng của chính quyền cộng sản Trung Quốc và ngày càng trở nên ít cảnh giác hơn. Tôi thậm chí còn biện hộ cho bản thân: mình chỉ đang thu thập tin tức về tham nhũng vì mình cho rằng nó sẽ giúp ích khi giảng chân tướng cho người dân.

Sau một thời gian, hàng ngày tôi đều phải tìm kiếm một số tin tức để đăng trên WeChat, và tôi cũng tương tác với bạn bè người thường mà tôi cho là có tinh thần chính nghĩa. Điều mà tôi không ngờ chính là, trong vài năm gần đây, việc này đã đạt đến mức độ tôi không thể sống thiếu điện thoại di động. Tôi bị nghiện xem tin tức và mua sắm trực tuyến. Tôi còn mắc phải một số vấn đề về thể chất: ho, giảm thị lực và thính lực, học Pháp khó khăn, và ngủ thiếp đi trong lúc phát chính niệm. Mặc dù vậy, tôi đã không nhận ra đó là sự bức hại đến từ việc nghiện điện thoại đi động. Tôi đã nhiều lần cố gắng từ bỏ chứng nghiện điện thoại, nhưng một cách không tự biết, tôi luôn tìm ra lý do để cầm điện thoại lên xem.

Một hôm, tôi bị đau dữ dội ở tim và cảm thấy chóng mặt. Gia đình đã đưa tôi đến bệnh viện. Sau một loạt xét nghiệm, bác sỹ đã nói với gia đình tôi rằng: “Ông ấy lớn tuổi rồi nhưng vẫn còn mạnh khoẻ và không có bệnh nền nào. Tất cả kết quả xét nghiệm của ông ấy đều tốt. Làm thế nào mà ông ấy vẫn bị nhiễm trùng và sốt?” Tôi chợt ngộ ra rằng Sư phụ đang điểm hoá cho tôi rằng đây không phải là nơi tôi nên ở.

Tôi đã nói với gia đình: “Hãy về nhà thôi.”

Sau khi tôi được xuất viện, rất nhiều đồng tu đã gửi cho tôi một bản sao của Tuần báo Minh Huệ có chứa mục tổng hợp các bài chia sẻ về việc nghiện điện thoại. Tôi cảm thấy xấu hổ khi đọc chúng! Nhiều đồng tu đã minh bạch tường tận về vấn đề đó, và họ vẫn luôn cảnh báo người khác thông qua việc viết những bài chia sẻ này! Cơn nghiện này còn mạnh hơn ma tuý nữa! Ma tuý là thứ mà bạn biết rõ là ma tuý, là thứ bạn không thể động vào, tuy nhiên chứng nghiện điện thoại này lại dẫn dụ bạn dưới mọi hình thức! Nó là một con quỷ đội lốt! Thật kinh khủng!

Gần đây, rất nhiều đồng tu trong khu vực chúng tôi đã bị liệt. Tôi tin rằng việc nghiện đọc tiểu thuyết trực tuyến và WeChat của họ có thể là nguyên nhân. Tôi tin rằng một số đồng tu đã qua đời và gặp quan nghiệp bệnh nghiêm trọng là do họ nghiện tiểu thuyết. Tất cả đều biết rằng việc ấy là do nghiện điện thoại di động gây ra, nhưng họ lại không cai bỏ được.

Thực ra, nếu như tôi suy xét một cách nghiêm túc thì sẽ thấy: hết thảy mọi thứ trong thiên thể và vũ trụ này là do Đại Pháp tạo ra, Tam giới và con người tất cả đều được sáng tạo ra vì Chính Pháp. Thời khắc này vô cùng quý giá. Mục đích chúng ta ở đây là gì? Và thật vinh dự biết bao khi chúng ta có thể trở thành một đệ tử Đại Pháp! Tôi đã vượt qua cơn bão tà ác kia. Tôi gần như đã gục ngã và thật sự cảm thấy rất hổ thẹn.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/7/488064.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/2/225690.html

Đăng ngày 24-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Điều tôi ngộ ra khi tu khứ chấp trước vào điện thoại di động first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Trong sóng gió nhìn xem chúng ta lộ ra những nhân tâm nào?https://vn.minghui.org/news/281127-trong-song-gio-nhin-xem-chung-ta-lo-ra-nhung-nhan-tam-nao.htmlMon, 24 Mar 2025 14:07:14 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281127[MINH HUỆ 12-02-2025] Đọc bài chia sẻ của một đồng tu ở hải ngoại, trong đó viết: “Ngay khi kinh văn ‘Thời khắc then chốt xem nhân tâm‘ của Sư phụ được công bố, những làn sóng xung quanh truyền thông liền đột […]

The post Trong sóng gió nhìn xem chúng ta lộ ra những nhân tâm nào? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>

Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 12-02-2025] Đọc bài chia sẻ của một đồng tu ở hải ngoại, trong đó viết: “Ngay khi kinh văn ‘Thời khắc then chốt xem nhân tâm‘ của Sư phụ được công bố, những làn sóng xung quanh truyền thông liền đột nhiên im bặt.” Cụ thể thế nào thì chúng ta không rõ, nhưng điều đó không quan trọng, chỉ biết nó đã gây ra sóng trong chỉnh thể học viên là quá đủ rồi.

Tại sao cứ phải ồn ào đến mức Sư phụ phải đích thân ngăn chặn, Ban Biên tập Minh Huệ phải ra thông báo?

Học kinh văn mới “Thời khắc then chốt xem nhân tâm” của Sư phụ, đọc đến Sư phụ giảng: “Không ai được tạo sóng trong môi trường Đại Pháp, đây là loạn Pháp!”, tôi cảm thấy điều này vô cùng nghiêm túc, đồng thời cảm thấy sự việc xảy ra thời gian qua cần Sư phụ đích thân lên tiếng mới có thể ngăn chặn và lắng xuống được, và cho thấy tất cả các đệ tử Đại Pháp liên quan đã bị dẫn động và khuấy động quá mạnh, gây ra hậu quả nghiêm trọng.

Tôi đọc thấy Sư phụ còn giảng:

“Ai đã làm? Người đó vãn hồi! Thời gian không nhiều!” (Thời khắc then chốt xem nhân tâm)

Tôi cảm nhận được sâu sắc lòng từ bi vô lượng của Sư phụ. Hiện giờ chúng ta không biết câu nói này của Sư phụ có sức nặng thế nào, không biết Sư phụ vì chúng ta mà phải gánh chịu và phó xuất bao nhiêu. Nhưng chúng ta cần biết “loạn Pháp” chính là đang phá hoại Đại Pháp tối cao của vũ trụ, tội đó đến mức nào?! Nếu không có sự bảo hộ và gánh chịu của Sư phụ, tất cả sinh mệnh vô tri tham gia vào hành vi loạn Pháp sẽ phải đối mặt với kết cục đáng sợ ra sao? Khi chúng ta lệch khỏi Pháp, hết lần này đến lần khác phạm phải sai lầm, làm việc ngốc nghếch, phạm phải tội lỗi, Sư phụ lại gánh chịu và phó xuất cho chúng ta, cho chúng ta cơ hội sửa đổi, vãn hồi, và làm lại cho tốt, đó là từ bi đến thế nào? Một vị Sư phụ như vậy chúng ta có thể tìm được ở đâu đây? Sư phụ dùng từ bi vô lượng như vậy đối đãi với những học viên kém cỏi như chúng ta, nếu chúng ta không biết trân quý, không biết cảm ân, không biết nắm chắc thời gian sửa sai và làm lại cho tốt, thậm chí còn chống đối không phục, vậy còn có thể cứu được nữa hay không?

Vài ngày sau khi Sư phụ công bố kinh văn, Ban Biên tập Minh Huệ Net đã đăng “Thông báo” phơi bày một số tình huống chân thực mà một học viên nào đó trước đây chưa dám cho các học viên khác biết, để làm rõ sự thật, để các học viên liên quan nâng cao ngộ tính, tìm ra vấn đề tâm tính đã khiến bản thân bị cuốn vào sóng gió, cũng xóa bỏ hình tượng “anh hùng” mà người bị thông báo đã tô vẽ, tuyên truyền nhiều năm qua trong các học viên ở hải ngoại không biết rõ tình hình. Đây là cơ hội cảnh tỉnh đối với chính bản thân người này, cũng là cơ hội cho những người bị người này mê hoặc, lừa dối, để rồi tiếp tay cho người đó, tỉnh ngộ và hướng nội tìm ở bản thân. Tà ác nói rằng chỉ cần bạn có nhu cầu, có ham thích thì nó có thể “khống chế” bạn, vậy hãy phản chiếu lại bản thân xem, bản thân trong sự việc này đang truy cầu điều gì? Nếu vẫn chưa tìm thấy, hoặc không muốn tìm, Sư phụ đã chỉ rõ trong kinh văn:

“Thời khắc then chốt thêm vào bất kỳ tư tâm tư niệm nào đều là đang khởi tác dụng mà tà ác muốn.” (Thời khắc then chốt xem nhân tâm)

Vậy nên, các đồng tu hãy tự tìm xem bản thân đã xen lẫn những tư tâm tư niệm nào. Không thể tiếp tục giữ thói quen hướng ngoại, chỉ nhìn vào người khác, chỉ biết quy chụp người khác – đó không phải là tu luyện, càng không thể nói là “tầng thứ cao”.

Đối với rất nhiều đồng tu chúng ta mà nói, có một vấn đề nghiêm trọng chính là: Sao nhất định phải đợi đến khi Sư phụ công bố kinh văn ngăn chặn, đến khi Ban Biên tập Minh Huệ “vạch trần”, chúng ta mới có thể lý trí? Hành vi loạn Pháp bị dẫn động kia mới có thể dừng lại? Dừng lại rồi mà vẫn không biết hướng nội tìm? Vẫn còn hướng ngoại nhìn? Hướng ngoại cầu?

Điều này quả thực cần chúng ta tự mình phản tỉnh bản thân, thật tâm tìm ra “tư tâm tư niệm” đã bại lộ trong quá trình này. Chiểu theo yêu cầu của Sư phụ mà vãn hồi tổn thất.

Giáo huấn sâu sắc từ các trường hợp “diễn giảng loạn Pháp” ở Trung Quốc Đại lục

Dưới đây là về hiện tượng loạn Pháp, thời gian trở lại đây, tôi nhìn thấy một số vấn đề, có một số suy nghĩ, viết ra đây để các đồng tu tham khảo, hy vọng qua đó có thể thúc đẩy lẫn nhau. Nếu có chỗ nào chưa thoả đáng, mong được từ bi chỉ chính.

Không thanh trừ toàn bộ nhân tố loạn Pháp trong trường không gian của bản thân, thì sớm muộn gì chuyện loạn Pháp cũng sẽ tìm đến bạn. Trong bài ”Tầm quan trọng của Âm đức“ đồng tu có nhắc đến: “Sự việc đã xảy ra rồi, muốn biến chuyện xấu thành chuyện tốt thì nhất định phải đề cao tâm tính, nếu không, gặp phải người hoặc việc tương tự, rất có thể sẽ đi vào vết xe đổ.”

Còn nhớ năm đó ở Trung Quốc Đại lục, rất nhiều học viên tham gia vào diễn giảng loạn Pháp, chấp trước vào các việc “oanh oanh liệt liệt”, làm việc lớn. “Chúng ta là làm những việc lớn”, câu nói này là câu cửa miệng mà tôi nghe được từ rất nhiều người tham dự diễn giảng loạn Pháp.

Dưới danh nghĩa “giúp đỡ dẫn dắt các đồng tu ở khắp nơi hình thành chỉnh thể”, những người diễn giảng loạn Pháp rất thích đi diễn thuyết ở khắp nơi, căn bản là không biết trời cao đất dày là gì. Trong “Thông báo” của Ban Biên tập Minh Huệ có nhắc đến “tự tô vẽ bản thân thành ‘anh hùng’ trong nội bộ học viên, đi khắp nơi tô vẽ hình tượng ‘rực rỡ’ của bản thân, tuyên truyền về ‘sự tích’ chính niệm chính hành của bản thân”, kỳ thực đây chính là trạng thái chung của rất nhiều người diễn giảng loạn Pháp năm đó, đại đồng tiểu dị. Trước mặt các học viên ở địa phương khác không nắm được tình hình, họ tự tô vẽ bản thân thành người hoàn mỹ, được tung hô và sùng bái. Trong quá trình đó, tâm chấp trước của người tham dự đều bộc lộ rõ ràng. Tôi nhìn thấy những người diễn giảng, chủ yếu thể hiện ra chính là tâm cầu danh, cầu lợi, tâm hiển thị, tâm hư vinh, tâm cầu khác người, tự cao tự đại, tự tâm sinh ma; còn những người nghe chủ yếu là tâm sùng bái, tâm tìm kiếm đường tắt trong tu luyện, tâm hiếu kỳ, dùng nhân tình đối đãi với Pháp và đồng tu, tâm chạy theo người khác, tâm học theo người mà không học theo Pháp.

Năm 2013, Ban Biên tập Minh Huệ đã đăng bài ”Diễn giảng loạn Pháp“ nhằm ngăn chặn hiện tượng hỗn loạn này ở Trung Quốc Đại lục lúc bấy giờ. Ngoài mặt diễn giảng loạn Pháp công khai đã không còn, nhưng tôi tiếp xúc với rất nhiều đồng tu đã từng tham dự hồi đó, từ trong nội tâm họ vẫn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng của việc tham gia vào hành vi loạn Pháp này, rất nhiều người đến nay vẫn chưa tin phục, cho rằng bản thân không loạn Pháp, mà là đang giúp đỡ đồng tu, những gì bản thân làm đều có ích cho việc đề cao chỉnh thể, cứu được nhiều người hơn; còn có người thì rất ấm ức, cảm thấy nguyện vọng chủ quan của bản thân là muốn tốt, cũng không làm sai điều gì, tại sao lại bị ‘đánh phủ đầu’ như vậy? Còn rất nhiều đồng tu năm đó tham dự từ các góc độ khác nhau, sau này về cơ bản là không nghĩ đến chuyện này nữa, tâm thái đều là ‘không liên quan đến mình’. Thế nhưng, người diễn giảng, người tham dự, người nghe thấy, người ngoài cuộc mà nghe được chuyện này, đều có chỗ bản thân cần tu, làm sao có thể chỉ là chuyện của người khác được! Đặc biệt là những người trực tiếp giảng, trực tiếp tham dự, trực tiếp nghe, dù đã quên nhưng tà ác không quên, đều ghi chép từng li từng tí một ở đó. Đó đều là cái cớ để cuối cùng nó bức hại bạn (thậm chí còn không chỉ là vào lúc cuối cùng, kỳ thực những người diễn giảng năm đó sau này hầu như đều gặp phải đủ loại ma nạn nghiêm trọng).

Tâm thái bạn vẫn không phục, chống đối, ấm ức chính là “ô bảo hộ” cho tà ma loạn Pháp, chúng mai phục trong tâm trí bạn, chờ khi thời cơ đến sẽ nhảy ra khống chế bạn một lần nữa. Bạn chính là “đối tượng sáng giá” để chúng tạo ra đủ loại hành vi loạn Pháp sau này. Hơn nữa, chúng sẽ cản trở nghiêm trọng việc bạn đồng hóa với Pháp và thực sự dung nhập vào trong Pháp. Những đồng tu trong trạng thái này mà tôi biết, khi học Pháp đều bị can nhiễu và ngăn trở rất lớn, học Pháp không thể nhập tâm trong thời gian dài, không cách nào thể hội được cảm giác mỹ diệu và thù thắng khi học Pháp nhập tâm, đây có thể chính là một nguyên nhân rất lớn.

Tôi biết một số đồng tu Trung Quốc Đại lục có trạng thái này hiện đã đến hải ngoại. Xin nhắc nhở các đồng tu như vậy nhất định phải thận trọng với lời nói và hành động của bản thân. Ở hải ngoại tự do, nếu không triệt để thanh trừ toàn bộ nhân tố loạn Pháp trong trường không gian của bản thân, sớm muộn gì chuyện loạn Pháp cũng sẽ tìm đến. Trừ khi bạn thực sự nhận ra tội lỗi của bản thân trước đây, thật lòng sám hối với Sư phụ, dùng hành động thiết thực vãn hồi tổn thất, kiên định dùng chính niệm thanh trừ tà ma loạn Pháp, chúng mới không có cách nào lợi dụng bạn, hủy bạn được.

Trong bao nhiêu năm qua, đủ loại hiện tượng loạn Pháp ở hải ngoại vẫn không ngừng lại, tôi cảm thấy điều này cũng là đang nhắc nhở ngược lại với các đồng tu ở Trung Quốc Đại lục: Nhận thức của bạn về vấn đề này và tâm tính đã đề cao lên chưa? Bạn đã triệt để cắt đứt với những lời nói và hành vi diễn giảng loạn Pháp trước đây chưa? Bạn đã triệt để thanh trừ toàn bộ tà ma loạn Pháp trong trường không gian của bản thân chưa? Nếu vẫn chưa, thì nhất định phải coi trọng, nếu vào thời khắc cuối cùng viên mãn của bạn, tà ác lại nhân cơ hội này mà ngăn cản bạn, lúc đó hối hận thì đã muộn, phải không?

Tôi viết ra tất cả những điều mà các đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục đã từng trải qua năm đó, cũng là muốn nhắc nhở các đồng tu hải ngoại hiện nay, ngàn vạn lần phải coi trọng việc này, đây thật sự không phải là chuyện nhỏ, bất kể chủ quan của bạn khi làm việc này như thế nào, đã bị dẫn động tham gia, là sự đã rồi, đã ở trong đó rồi, thì đừng cầu may nữa.

Nhất định phải vãn hồi toàn bộ những gì bản thân đã làm theo yêu cầu của Sư phụ, đó là Sư phụ đang cứu bạn.

Tôn trọng và coi trọng Minh Huệ Net, tránh xa loạn Pháp

Trải qua bao nhiêu năm tu luyện Chính Pháp, trải qua vô số giáo huấn, bài học kinh nghiệm, tôi nhận thấy một tình huống: Những khu vực nào không coi trọng và tôn trọng Minh Huệ Net thì dễ xuất hiện hiện tượng loạn Pháp, những ai không coi trọng và tôn trọng Minh Huệ Net thì dễ xuất hiện hành vi loạn Pháp. Quốc nội hay hải ngoại đều như nhau cả, không phải là tuyệt đối, nhưng thường thường là như vậy.

Tôi cảm thấy những người như vậy kỳ thực đều đang ở trong ma nạn ở các mức độ khác nhau, bởi vì đằng sau biểu hiện không coi trọng và tôn trọng Minh Huệ Net là rất nhiều tâm chấp trước, như tâm tự đại, tự ngã mãnh liệt, tâm đố kỵ, tâm tranh đấu, tự tâm sinh ma v.v.. Ngay cả Minh Huệ Net mà Sư phụ nhiều lần khẳng định cũng không coi trọng và không tôn trọng, tâm chấp trước thể hiện mãnh liệt đến vậy, thì chẳng phải là đang ở trong ma nạn hay sao? Thực ra, ở đây còn có vấn đề kính Sư kính Pháp.

Không coi trọng ở đây không phải chỉ những đồng tu ở Trung Quốc Đại lục khách quan không thể lên Minh Huệ Net, mà là lựa chọn chủ quan. Tại sao lại không coi trọng và tôn trọng Minh Huệ Net? Bấy nhiêu năm qua tôi nhìn thấy rất nhiều trường hợp. Dưới đây chỉ nói về một số trường hợp tương đối phổ biến và nổi cộm.

Ở hải ngoại, có một số người là do tự đại và tự ngã quá mạnh. Ví như tôi quen một đồng tu nhiều lần qua hải ngoại nói rằng, ở một quốc gia mà cô ấy đến, một số đồng tu có học vị cao ở đó cho rằng những người gửi bài cho Minh Huệ Net phần lớn là có trình độ văn hóa thấp, ngộ được không cao bằng họ, cho nên họ không truy cập Minh Huệ Net, cũng không đọc Minh Huệ. Đồng thời, các đồng tu hải ngoại không bị phong tỏa mạng, hàng ngày có thể tiếp xúc với quá nhiều phương tiện truyền thông và thông tin khác nhau, xem nhiều thứ khác rồi, thì không còn thời gian vào Minh Huệ Net nữa. Kỳ thực chân tướng của “học vị cao” là gì? Là khoa học hiện đại, khoa học kỹ thuật, nói cách khác, là học được một chút “thuật số” theo cách nói của cổ nhân, mà liền cho rằng bản thân là ghê gớm rồi. Kiếm sống thì cần phù hợp với dòng chảy của xã hội hiện đại, nhưng xét từ góc độ làm người và trạng thái tu luyện theo lý niệm truyền thống, thì có thật sự tài giỏi như vậy không?

Có người lại thích giao lưu trong đủ loại “nhóm” ở hải ngoại hơn, cảm thấy thoải mái hơn, muốn nói gì thì nói, không giống như Minh Huệ Net, gửi bài đi rồi, có được đăng hay không lại là chuyện khác. Có người vì thế mà không coi trọng và tôn trọng Minh Huệ Net. Bản thân tôi có thể hội rất rõ ràng: Minh Huệ Net kiểm soát nghiêm ngặt, kỳ thực đó chính là Sư phụ từ bi bảo hộ chúng ta, bởi vì chúng ta đứng từ góc độ cá nhân, ở cương vị bản thân mà nhìn nhận nhất thời nhất sự, ý nghĩ xuất ra liệu có dựa trên Pháp không, liệu có tạo thành loạn Pháp không, và sẽ gây tác dụng thế nào đối với đại cục. Trong bức hại, đối mặt với vô số khó khăn không thể tưởng tượng nổi, Minh Huệ Net cũng có điều không chuẩn xác, thậm chí có chỗ sai sót, nhưng mấu chốt là, bản thân chúng ta thường không nhìn được mọi thứ một cách “tuyệt đối chính xác”, “tuyệt đối cao minh” như chúng ta nghĩ. Và quan trọng hơn, việc đăng bài viết không phải là để tranh luận hơn kém, đúng sai, không phải để chứng thực bản thân, mà vì đề cao chỉnh thể và cứu được nhiều chúng sinh hơn.

Trong hơn 20 năm phối hợp với Minh Huệ Net, tôi thể hội rất rõ sự thuần chính, nghiêm túc của Minh Huệ Net, đó là điều mà bất kỳ trang web nào khác cũng không thể sánh bằng. Hơn 20 năm qua, tôi nhận thấy những bài viết của bản thân, phàm là những bài có chỗ sai lệch trong nhận thức, đi lệch khỏi Pháp, không phù hợp với yêu cầu Chính Pháp, cực đoan, có nhân tố bất nhị pháp môn, nặng văn hóa Đảng, có khả năng dẫn dắt sai lệch đồng tu… đều không được đăng, ngay lúc ấy tôi chưa nhận ra những vấn đề này, mà về sau mới nhận ra được, hoặc do Sư phụ điểm hóa. Có một số bài viết bản thân nó không có vấn đề gì, nhưng tôi lại xen lẫn tâm chấp trước mãnh liệt khác, thì cũng không được đăng, một khi nhận thức ra, bỏ tâm chấp trước ấy đi rồi, thì về cơ bản là lại được đăng. Cho nên giờ đây chỉ cần thấy bài chia sẻ của mình không được đăng, tôi liền suy nghĩ xem nhận thức của mình sai ở chỗ nào, hoặc hoàn toàn từ bỏ những nhận thức mà trước mắt bản thân cho là đúng. Bởi vì trong tu luyện tôi càng ngày càng ý thức được rằng, trước Đại Pháp vô biên, nhận thức của tôi còn chưa bằng giọt nước trong biển cả, Minh Huệ Net không đăng, nhất định là có nguyên nhân. Kỳ thực, đây chính là đang không ngừng quy chính bản thân.

Bài viết không phù hợp, Minh Huệ Net không đăng, là Sư phụ đang bảo hộ chúng ta. Chúng ta nhất định phải từ góc độ tu luyện, dùng chính niệm mà nhìn nhận Minh Huệ Net, vấn đề trọng đại nhất định phải xem thái độ của Minh Huệ Net, chứ không phải là đi xem thái độ của một “anh hùng” nào đó trong một nhóm nào đó, hoặc thái độ của một bình luận trên một phương tiện truyền thông nào đó hướng đến người thường.

Tôi nghĩ, chúng ta có tâm thái như vậy, thì còn xuất hiện đủ loại hiện tượng loạn Pháp như bấy lâu nay không? Ví như Minh Huệ Net có bảo chúng ta đi bắt đặc vụ, gây đấu tranh không? Những đồng tu thật sự tôn trọng và coi trọng Minh Huệ Net có bị những lời nói và hành vi loạn Pháp của một số người dẫn động hay không? Có tiếp tay cho họ hay không? Có thể phân biệt được hay không?

Bấy nhiêu năm qua, trong mắt những đệ tử Đại Pháp tôn trọng và coi trọng Minh Huệ Net, những lời nói và hành động loạn Pháp, đi lệch khỏi Pháp xuất hiện ở các nơi về cơ bản đều là kém nhận thức, hoang đường và nực cười, rõ ràng đi lệch khỏi Pháp như vậy, tại sao những người đó vẫn bị lôi kéo và tham gia? Cũng như vậy, ngày thường không dụng tâm tu luyện, khi gặp mâu thuẫn chỉ xem như người ngoài cuộc, thậm chí là không thèm để ý, không tu bản thân, vậy thì lần này đến lượt bản thân rồi, cảnh giới của bản thân có thật sự cao như vậy không? Có thật sự tu luyện dựa trên Pháp không? Lần này bản thân làm rốt cuộc là như thế nào? Hậu quả của tự cao tự đại, ngạo mạn chẳng phải rất đáng cười, đáng buồn hay sao?

Kỳ thực Đại Pháp vẫn luôn thông qua Minh Huệ Net để gia tăng trí huệ cho chúng ta, thúc đẩy chúng ta tỷ học tỷ tu, đề cao chỉnh thể.

Cá nhân tôi ngộ ra rằng, Minh Huệ Net chính là bàn tay mà Sư phụ dang ra cho chúng ta, dẫn dắt chúng ta vững vàng đi về phía trước trên con đường chân chính. Nếu có người thật sự bị tự ngã và đủ loại tâm chấp trước ngăn cản, cuối cùng vẫn không thể coi trọng Minh Huệ Net, đến ngày nào đó tỉnh ngộ ra, người đó mới phát hiện bản thân đã ngốc đến nhường nào. Lấy ví dụ, giống như có người có cây cầu bằng phẳng rộng rãi bắc qua sông mà không đi, cứ khăng khăng muốn tự mình mò mẫm từng tảng đá trong dòng nước chảy xiết để qua sông, vậy nói xem người này có cố chấp không? Có ngốc không?

Tôi mong rằng đệ tử Đại Pháp trên toàn thế giới đều có thể tôn trọng và coi trọng Minh Huệ Net, ngày ngày lên môi trường giao lưu lớn nhất, thuần chính nhất của đệ tử Đại Pháp để gột rửa bản thân, nắm lấy tay nhau cùng bước đi cho tốt, đi cho chính con đường tu luyện Chính Pháp của chúng ta, cùng nhau theo Sư phụ trở về nhà.

“Bắt đặc vụ”, gây chia rẽ là điều mà tà ác cầu mà không được

Tôi nhớ rằng trong các bài giảng của Sư phụ, Ngài luôn dạy chúng ta cách tu bỏ nhân tâm, chứ chưa bao giờ bảo chúng ta đi bắt đặc vụ. Tôi mới nghĩ, làm sao để nhận diện đặc vụ đây? Từ tầng diện con người quả không dễ nhận ra, có thể có một số đệ tử Đại Pháp bị đầu độc bởi văn hóa Đảng quá sâu, hoặc tâm chấp trước biểu hiện quá nặng, nhìn bề ngoài giống như đặc vụ; còn đặc vụ thực sự thì đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, ngụy trang rất kỹ, che giấu rất sâu, nhìn thế nào cũng không giống đặc vụ. Với lại trước khi lựa chọn ai đó làm đặc vụ, Đảng Cộng sản tà ác nhắm đến những người có kỹ năng chuyên môn nhất định trong người thường. Nói không chừng những người như vậy hiện vẫn đang đảm nhiệm vai diễn quan trọng nào đó trong một số hạng mục của chúng ta, hoặc ở trong tầng lớp quản lý nào đó, còn được những học viên có tâm chấp trước nặng nề sùng bái. Chúng ta thấy hiện tượng này trong các bài viết ở hải ngoại không phải là không có.

Nếu chúng ta dồn tâm sức vào việc bắt đặc vụ, tự mình gây rối, chuyển dời sự chú ý và mục tiêu nỗ lực của đệ tử Đại Pháp trong hạng mục, vậy chẳng phải là trúng kế ly gián của tà ác, làm chậm trễ việc tu luyện và cứu người của đệ tử Đại Pháp sao? Bạn nói xem trong trường hợp này, ai là vui mừng nhất? Cho dù đặc vụ có thực sự bị vạch trần, bị thanh trừ, hoặc tự họ không thể ở lại được nữa mà rời đi, thì sự phá hoại đối với môi trường Đại Pháp và tổn thất trong cứu người đã là sự thật đã rồi, thời gian đã mất cũng không thể lấy lại được, mà đó lại do tự mình gây ra trong nội bộ hạng mục. Làm sao để vãn hồi? Đến lúc đại thẩm phán bạn muốn món nợ này tính thế nào? Bạn nói xem có tính được không?

Sư phụ điều gì cũng biết, đặc vụ nào có thể che giấu được Sư phụ? Các đệ tử Đại Pháp chân chính thực tu đều có thể cảm nhận được sự bảo hộ và điểm hóa của Pháp thân Sư phụ. Những đệ tử Đại Pháp khai mở thiên mục, hoặc ở trong trạng thái tiệm ngộ khác nhau, nhìn thấy Pháp thân Sư phụ không phải ít. Sư phụ nhìn thấy căn nguyên và bản chất của mọi vấn đề, Ngài bảo chúng ta phải thực tu, tu bỏ các loại nhân tâm. Cá nhân tôi lý giải rằng, sở dĩ đặc vụ có thể ẩn náu và tồn tại lâu dài trong nội bộ đệ tử Đại Pháp chúng ta, là bởi vì tâm chấp trước của chúng ta đã tạo điều kiện cho họ ẩn náu, nhân tâm của chúng ta không thể khiến họ phát sinh chuyển biến căn bản. Đây mới là bản chất của vấn đề.

Là tâm chấp trước gì? Ví như coi trọng tự ngã, coi trọng nhân tình, muốn nghe lời hay ý đẹp, thích được tâng bốc, sùng bái kỹ năng và tiểu năng tiểu thuật, đố kỵ, oán hận, không coi trọng Minh Huệ Net, không coi trọng phát chính niệm, hoặc không phát chính niệm cho tốt.

Chúng ta là đoàn thể tu luyện, không phải là tổ chức chính trị của người thường, tu luyện chính là tu bỏ nhân tâm, tất cả ma nạn và phiền phức đều do nhân tâm của chúng ta gây ra, khi chúng ta tu bỏ nhân tâm, tất cả hiện tượng hỗn loạn sẽ đều biến mất.

Các đệ tử Đại Pháp chân chính có năng lực siêu thường mà người thường không có. Khi chúng ta tu bỏ nhân tâm, chính niệm cường đại, thì trường năng lượng từ bi thuần chính đó sẽ giải thể tà ác đang khống chế con người, đặc vụ không dám ở lại đó nữa hoặc trở nên tốt hơn, thật sự bắt đầu tu luyện. Trong tu luyện chúng ta đạt đến tiêu chuẩn, Pháp thân Sư phụ và chư Thần cũng không cho phép đặc vụ tiếp tục tồn tại, sẽ thanh trừ họ. Vậy nên chúng ta nhất định phải tu tốt bản thân, làm tốt ba việc mà Sư phụ yêu cầu. Hoàn toàn phóng hạ tâm sợ tà ác gây chuyện, bất cứ vấn đề gì cũng nhìn nhận từ góc độ tu luyện.

Chúng ta hãy cùng ghi nhớ lời giảng của Sư phụ:

“Tại thời khắc lịch sử trọng đại này, lúc mạt hậu chính Pháp cứu người càng cần lấy tâm thái của người tu luyện để đối đãi với tất cả các vấn đề xuất hiện, dĩ Pháp vi đại, duy hộ tốt hạng mục Đại Pháp để phát huy tốt tác dụng cứu người là việc duy nhất cần nghĩ, cần làm.” (Thời khắc then chốt xem nhân tâm)

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/12/490652.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/20/225558.html

Đăng ngày 24-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Trong sóng gió nhìn xem chúng ta lộ ra những nhân tâm nào? first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Trở thành một đệ tử Đại Pháp đường đường chính chínhhttps://vn.minghui.org/news/281097-tro-thanh-mot-de-tu-dai-phap-duong-duong-chinh-chinh.htmlSun, 23 Mar 2025 12:51:22 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281097[MINH HUỆ 21-12-2024] Tôi từng có thời gian ở trong trạng thái hoảng loạn và lo lắng bất an triền miên khi cuộc bức hại tàn khốc của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên Pháp Luân Đại […]

The post Trở thành một đệ tử Đại Pháp đường đường chính chính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-12-2024] Tôi từng có thời gian ở trong trạng thái hoảng loạn và lo lắng bất an triền miên khi cuộc bức hại tàn khốc của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Vì vậy, tôi luôn tránh né việc giảng chân tướng công khai về Pháp Luân Đại Pháp.

Tuy vậy, trong nhiều năm, tâm tôi vẫn luôn day dứt và hối hận vì bao năm qua đã không giúp thế nhân hiểu rõ chân tướng cuộc bức hại. Cảm giác đó giống như một ngọn núi lớn đang đè lên tôi, khiến tôi thường xuyên cảm thấy tức ngực, thở dốc và bước đi khó nhọc như thể cột sống đang bị lệch. Có lần, khi tôi đang ngồi một mình ở công ty thì một đồng nghiệp bước đến từ phía sau và la toáng lên: “Sao lại cúi gằm cả người xuống thế này? Chị phải ngồi thẳng lưng lên chứ!“

Trong cuộc bức hại, ĐCSTQ đã phát động cái gọi là chiến dịch “Xoá sổ”. Họ lợi dụng các nhân viên chính quyền, cán bộ địa phương và cảnh sát để sách nhiễu các học viên, sa thải và đe doạ huỷ hoại tiền đồ trong tương lai của con cái họ, nhằm cưỡng ép các học viên ký tên vào “bản cam kết” từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi cảm thấy trạng thái tu luyện của mình đã rơi vào giai đoạn bế tắc. May mắn thay, với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ và chỉ dẫn của Đại Pháp, cùng sự hỗ trợ của các đồng tu, tôi từng bước củng cố chính niệm, dần dần trở nên thành thục hơn và đã có thể duỗi thẳng lưng.

Lúc đợt sách nhiễu đầu tiên xảy ra với tôi, bí thư Đảng và các đảng viên khác tại nơi làm việc của tôi đã liên tục gây áp lực để khiến tôi từ bỏ Đại Pháp. Phòng 610 và các viên chức cán bộ địa phương cũng liên tục sách nhiễu tôi và thậm chí còn lừa tôi tham gia một lớp tẩy não.

Vì bị sách nhiễu, tôi xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh: ho dai dẳng, không ăn không ngủ, thường xuyên căng thẳng lo âu, tiêu chảy và bụng dưới của tôi nóng rát. Tôi cũng thiếu sức mạnh ý chí, đầu óc trở nên mơ hồ và chỉ có thể dùng ý chí của người thường để gắng gượng. Không giống như trước đây, dù ở trong hoành cảnh gian nan thế nào, thì tôi vẫn luôn giữ vững được chính niệm và đầu óc thanh tỉnh của một người tu luyện.

Trong suốt quãng thời gian đó, gia đình tôi và các đồng tu đã ở bên cạnh tôi để cùng học Pháp, phát chính niệm và chia sẻ thể hội tu luyện. Nhờ kiên trì học Pháp, từng tầng Pháp lý đã được khai mở cho tôi.

Khi bí thư chi bộ nơi tôi công tác hối thúc tôi đến lớp tẩy não. Ban đầu tôi chọn cách không đi làm nữa, nhưng rồi tôi nhanh chóng nhận ra rằng mình cần phải giảng rõ chân tướng cho người phụ trách cao nhất của cơ quan. Ông ấy cũng là một sinh mệnh đang đợi tôi giúp thoát khỏi những lời dối trá của ĐCSTQ và giúp ông ấy tự lựa chọn một con đường thiện lương. Các đồng tu hỗ trợ phát chính niệm cho tôi và tôi cũng phát chính niệm khi trên đường đi gặp ông ấy. Tôi thanh lý trường không gian của bản thân và diệt trừ tất cả các nhân tố tà ác đang ngăn cản chúng sinh được đắc cứu.

Khi tôi bắt đầu giảng chân tướng cho người phụ trách, ban đầu ông ấy rất thô lỗ và thậm chí còn lăng mạ Sư phụ. Tôi có thể cảm nhận được tà linh cộng sản đang khống chế ông ấy và lòng từ bi của tôi đối với ông ấy đã trỗi dậy. Trong chớp mắt, tôi như thấy lại cảnh tượng của mình trong tiền kiếp, khi ấy tôi đã thệ ước sẽ cứu ông ấy. Thế nhưng, dù đã cùng nhau làm việc suốt bao nhiêm năm, tôi lại vì sợ hãi mà chưa từng chủ động tiếp cận để giảng chân tướng cho ông ấy. Khoảnh khắc đó, Phật tính của tôi chợt khởi lên và tôi cần phải thực hiện lời hứa giúp ông ấy minh bạch chân tướng Đại Pháp. Tôi phải buông xuống hết thảy, kể cả công việc, kể cả sống chết, nhất định phải hoàn thành thệ ước xa xưa, tuyệt đối không để tà ác tiếp tục bức hại chúng sinh.

Ngay sau đó, tôi cảm thấy được gia tăng trí huệ, ngữ điệu của tôi cũng trở nên ôn hoà và từ ái. Tôi giảng chân tướng Đại Pháp và nói rằng lý do tôi từ chối đi làm không phải vì tôi không coi trọng công việc này mà là để tránh bị bức hại. Tôi nói với ông ấy rằng tôi đang mạo hiểm sự an nguy của bản thân chỉ vì muốn ông ấy minh bạch chân tướng, nhìn thấy rõ con đường phía trước và lựa chọn một tương lai tươi sáng cho bản thân và gia đình. Ông ấy lắng nghe chăm chú và cuối cùng còn cảm ơn tôi. Tôi thầm cảm ơn Sư phụ vì đã dùng năng lượng từ bi để thanh trừ các nhân tố tà ác đang ngăn cản ông ấy được cứu. Sau khi rời khỏi văn phòng của người phụ trách, tôi cảm thấy cuối cùng mình đã có thể duỗi thẳng lưng, ngẩng cao đầu và đường đường chính chính làm một đệ tử Đại Pháp.

Sau đó, người phụ trách đơn vị của chúng tôi thay đổi. Ông ấy là người tàn nhẫn và cứng rắn. Ông ấy thường triệu tập trưởng phòng và bí thư chi bộ nơi tôi công tác, và tuyên bố rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp không được phép làm việc trong cục và học viên nào từ chối ký tên vào “bản cam kết [từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công]” đều sẽ bị sa thải.

Trước Tết Nguyên đán, trưởng phòng và bí thư đã nài nỉ tôi ký tên vào bản cam kết, nếu không họ cũng sẽ bị trách phạt. Ban lãnh đạo cũng tổ chức một cuộc họp với tôi và mời người của Uỷ ban Chính trị và Pháp luật (UBCTPL) địa phương tham dự. Tôi không chỉ từ chối ký tên mà còn nói về việc tôi đã được thụ ích cả tâm lẫn thân như thế nào khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã cố gắng hết sức để trở thành một người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn.

Bí thư thông báo cho tôi rằng ban lãnh đạo cấp cao hơn dự định sẽ sa thải tôi vì không ký tên vào bản cam kết. Ông ấy cũng nói rằng ông ấy đã nói với UBCTPL rằng tôi là nhân viên giỏi nhất trong công ty và thuyết phục họ đừng sa thải tôi. Tôi bày tỏ lòng biết ơn và sự cảm thông của mình, nhưng vẫn kiên quyết không ký tên vào bản cam kết.

UBCTPL tiếp tục gây sức ép hòng ép tôi từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Họ cùng các cán bộ ở khu phố địa phương đã gây áp lực cho gia đình tôi nhằm ép tôi ký tên vào cam kết. Tuy nhiên, chúng tôi khích lệ lẫn nhau và quyết tâm cùng nhau bước qua cuộc bức hại này. Lần này, tôi thật sự cảm thấy rằng niềm tin kiên định vào Đại Pháp của tôi có thể đứng vững trước tất cả. Thông qua học Pháp và tu luyện tốt bản thân, tôi có thể kiên định tu luyện. Tôi ngẩng cao đầu làm một đệ tử Đại Pháp chân chính, không bị vướng vào các chấp trước của con người.

Không lâu sau, doanh nghiệp mà đơn vị của tôi trực thuộc đã tiến hành một cuộc điều tra quy mô lớn và sau đó đã có những thay đổi lớn: người quản lý cấp cao từng đe doạ sa thải tôi đã bị luân chuyển đi nơi khác trong chưa đầy 100 ngày nhậm chức; vị trưởng phòng đối xử tốt với tôi thì đã nghỉ hưu; bí thư Đảng đối xử tốt với tôi được thăng chức và tăng lương; và con của một trưởng phòng khác từng đối xử tốt với tôi đã đạt kết quả xuất sắc trong kỳ thi tuyển sinh đại học và được nhận vào một trường đại học hàng đầu. Đây thực sự là một minh chứng rằng những người thiện đãi Đại Pháp sẽ được Trời ban phước lành.

Nhờ có sự cứu độ từ bi của Sư phụ, tôi từng bước trưởng thành trong tu luyện, tu bỏ các chấp trước và quan niệm của con người. Ngọn núi lớn đè nặng lên tôi đã thu nhỏ lại chỉ còn bằng một bức tường nhỏ. Và một ngày nào đó, bức tường này sẽ sụp đổ. Khi tâm tính của tôi đề cao lên, cột sống bị cong của tôi cuối cùng cũng được thẳng trở lại. Một lần nữa, tôi lại trở thành một đệ tử Đại Pháp đường đường chính chính!

Con xin cảm ơn Sư phụ vì sự cứu độ từ bi của Ngài!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/21/483689.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/28/225674.html

Đăng ngày 23-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Trở thành một đệ tử Đại Pháp đường đường chính chính first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Đến đồn cảnh sát để giảng chân tướng bằng chính niệmhttps://vn.minghui.org/news/281095-den-don-canh-sat-de-giang-chan-tuong-bang-chinh-niem.htmlSun, 23 Mar 2025 12:51:03 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281095[MINH HUỆ 18-12-2024] Một buổi sáng tháng 3 năm 2021, tôi trở về nhà sau khi ra ngoài để giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Chồng tôi nói rằng hai […]

The post Đến đồn cảnh sát để giảng chân tướng bằng chính niệm first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-12-2024] Một buổi sáng tháng 3 năm 2021, tôi trở về nhà sau khi ra ngoài để giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Chồng tôi nói rằng hai cảnh sát từ đồn công an đã đến. Tôi hỏi: “Họ đến làm gì? Sao anh lại để họ vào nhà?” Anh ấy nói rằng anh định ra ngoài mua đồ tạp hóa nhưng khi vừa mở cửa, có hai người đàn ông đang đứng đó đợi. Họ nhanh chóng bước vào nhà và nói rằng họ đến từ đồn công an. Chồng tôi yêu cầu họ xuất trình giấy tờ tùy thân, và một người trong đó, trông lớn tuổi hơn một chút và có vẻ lịch sự, đã đưa ra giấy tờ. Đó đúng là thẻ ngành cảnh sát thật.

Người cảnh sát trẻ tuổi hơn hỏi chồng tôi rằng tôi có tu luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) hay không. Chồng tôi không trả lời trực tiếp mà hỏi lại: “Làm sao các anh biết điều đó?” Người cảnh sát trả lời rằng họ sẽ bắt tôi nếu tôi không “hợp tác với họ”. Chồng tôi không sợ và tranh luận với họ. Người cảnh sát lớn tuổi hơn, có thể là đội trưởng, lịch sự nói với chồng tôi: “Chúng ta có thể nói chuyện”. Sau đó, ông ta yêu cầu chồng tôi gọi tôi về. Chồng tôi nói với họ rằng tôi không mang điện thoại theo. Họ không muốn đợi tôi về nhà mà chỉ bảo chồng tôi nói lại với tôi rằng tôi phải đến đồn cảnh sát để ký một văn bản.

Sau khi nghe xong, tôi nói với chồng: “Đừng lo. Em là người tốt, tu luyện theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp là Chân-Thiện-Nhẫn. Em không làm gì sai trái cả. Có gì mà phải ký văn bản chứ? Em sẽ không đến đồn cảnh sát”.

Chồng tôi trả lời: “Ký một tờ giấy thì có hại gì? Sau khi ký, em có thể tiếp tục công việc của mình như bình thường”.

Tôi nói với anh ấy: “Anh không hiểu đâu. Chữ ký đó là để cam kết không tu luyện Đại Pháp nữa. Em không thể nói dối. Nếu ký vào đó, em sẽ phản bội Sư phụ”. Anh ấy không nói gì thêm nữa.

Tôi nghĩ rằng mình cần phát chính niệm để thanh lý trường không gian của bản thân và tiêu diệt cựu thế lực đang thao túng những cảnh sát đó. Tôi không thể để họ tiếp tục phạm tội thêm nữa. Thế là tôi ngồi xuống và phát chính niệm trong nửa giờ. Tôi cảm thấy tâm mình vững vàng và không còn dao động như lúc mới về nhà nữa.

Vào giờ ăn trưa, tôi đến nhà một học viên trong cùng khu dân cư để hỏi về tình hình. Cả hai vợ chồng cô ấy đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy nói rằng cảnh sát đã đến nhà họ trước và yêu cầu chồng cô ấy đến ký một văn bản. Cô ấy khẩn thiết dặn tôi: “Chị tuyệt đối không được ký! Đừng đi! Nếu họ đến nhà chị, hãy giảng chân tướng cho họ. Đừng hợp tác dưới bất kỳ hình thức nào!”

Ngày hôm sau, tôi đã thảo luận vấn đề này với một học viên khác và cô ấy cũng đồng ý rằng chúng tôi không nên tuân theo hay ký bất cứ thứ gì.

Vài ngày sau, cảnh sát lại gọi cho chồng tôi. Lần này tôi ở nhà và nghe thấy chồng tôi nói: “Cô ấy không có ở nhà. Hôm đó, khi tôi nói với cô ấy về việc ký giấy tờ, chúng tôi đã cãi nhau, và cô ấy đã về nhà bố mẹ đẻ rồi”. Tôi không nghe được phía bên kia nói gì, nhưng tôi nghe chồng tôi đáp: “Đúng vậy, cô ấy vẫn chưa về. Tôi không biết khi nào cô ấy sẽ về”.

Sau khi anh ấy cúp máy, anh xác nhận rằng mình vừa nói chuyện với cảnh sát. Tôi hỏi: “Sao anh lại nói dối họ?” Chồng tôi đáp rằng nếu anh ấy không nói dối, họ sẽ tiếp tục hỏi về tôi. Tôi nói với anh ấy: “Em sẽ xử lý chuyện này. Anh cũng không được thay em ký bất cứ thứ gì. Bất kỳ ai ký chính là đang hại bản thân. Đó là phản bội Sư phụ. Chúng ta phải biết ơn và hành động ngay chính”. Mặc dù chồng tôi không tu luyện Đại Pháp, nhưng anh ấy chưa bao giờ phản đối tôi tu luyện, và trong nhiều tình huống, anh đã giúp tôi rất nhiều.

Sau đó, tôi cứ nghĩ rằng mình không thể trốn tránh mãi được. Những cảnh sát đó không thật sự hiểu chân tướng về Đại Pháp. Vì tuân lệnh cấp trên và để hoàn thành nhiệm vụ, họ mù quáng phạm những tội ác gây hại cho người khác và cả chính họ. Nếu chúng ta không giảng chân tướng cho họ, họ sẽ không bao giờ hiểu ra. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sẽ loại bỏ những người không còn giá trị sử dụng. Họ sẽ không có kết cục tốt đẹp. Họ thực sự là những người đáng thương nhất.

Tôi chia sẻ suy nghĩ của mình với một học viên khác. Cô ấy nói: “Nếu cảnh sát đến nhà chị, hãy giảng chân tướng cho họ bằng tâm từ bi. Tuy nhiên, nếu chị muốn đến đồn cảnh sát để giảng chân tướng, thì chị phải có chính niệm mạnh mẽ và giữ vững tâm tính”.

Hai ngày sau, khi tôi đang cố mở khóa xe đạp, chìa khóa bị kẹt và tôi không thể rút nó ra. Sau một hồi loay hoay, tôi đã lấy được chìa khóa ra, nhưng lại không thể mở khóa xe đạp. Đúng lúc đó, một câu trong bài “Tế Thế” trong Hồng Ngâm III của Sư phụ đột nhiên hiện lên trong đầu tôi,

“Yết xuyên hoang ngôn
Giải khai tâm tỏa
Bất tín lương tri hoán bất hồi”

Tạm diễn nghĩa:

Vạch trần vu khống
Cởi khoá trong tâm
Không tin rằng không gọi lương tri trở lại được”

Ngay lập tức, chính niệm trong tôi dâng lên, và tôi quyết định đến đồn cảnh sát để giảng chân tướng cho các cảnh sát.

Vào buổi sáng, sau khi hoàn thành các bài công pháp, tôi phát chính niệm theo khung giờ toàn cầu, học thuộc một số bài giảng Pháp, rồi phát chính niệm hướng về đồn cảnh sát trong nửa giờ. Trước khi rời đi, tôi nói với chồng về kế hoạch của mình. Trong thâm tâm, tôi liên tục nhẩm: “Mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp”.

Không lâu sau khi tôi đến sân đồn cảnh sát và đang cân nhắc xem nên vào tòa nhà nào, tôi nhìn thấy có người trong xe cảnh sát gần đó. Tôi bước lại gần. Cửa xe mở ra và một cảnh sát hỏi tôi với vẻ hoảng hốt: “Chị cần gì?” Tôi nhớ lại khuôn mặt anh ta từ vài năm trước và xác định rằng anh ta là một trong hai cảnh sát từng đến tìm tôi. Vì vậy, tôi mỉm cười và nói tên mình. Thái độ của người cảnh sát dịu lại, anh ta bước ra khỏi xe, mỉm cười nói: “Ồ, chị mới đến à? Vào trong đi”. Anh ta nói với tôi rằng anh ta là cảnh sát Vương.

Khi chúng tôi bước vào đồn cảnh sát, anh ta gọi một cảnh sát trẻ hơn đến. Sau đó, cả ba chúng tôi đi vào một văn phòng bên trong. Cảnh sát Vương ra hiệu cho tôi ngồi xuống ghế sofa. Trong lòng, tôi thầm cầu xin Sư phụ giúp đỡ: “Xin hãy giúp con để con có thể giảng chân tướng cho họ một cách thấu đáo nhất có thể”. Tôi nghĩ rằng mình không nên đợi họ đặt câu hỏi. Thay vào đó, tôi phải chủ động nói trước.

Tôi bắt đầu bằng cách hỏi tại sao họ cứ tìm tôi mãi. Cảnh sát Vương trả lời: “Cũng không có gì, chỉ muốn tìm hiểu tình hình thôi”. Vừa nói, anh ta vừa bước ra ngoài, rồi quay lại ngay sau đó. Tôi nhận thấy có thứ gì đó được kẹp vào túi áo anh ta, và nó đang nhấp nháy đèn đỏ. Tôi nhớ đã đọc trong các bài chia sẻ kinh nghiệm của những học viên khác rằng đây là một thiết bị ghi âm.

Tôi lập tức yêu cầu anh ta: “Anh hãy tắt nó trước đã. Nếu không, chúng ta không có gì để nói”. Anh ấy nói đó chỉ là thứ phục vụ công việc. Tôi kiên quyết yêu cầu anh ta tắt nó và mang ra ngoài. Anh ta bước ra ngoài một lát, và quay lại mà không có thiết bị đó nữa.

Tôi bắt đầu giải thích lý do vì sao tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với họ rằng tôi từng mắc nhiều loại bệnh, bao gồm chứng đau nửa đầu và đau lưng, và thuốc men không thể chữa khỏi. Tuy nhiên, thông qua việc học các bài giảng của Đại Pháp và luyện các bài công pháp, tôi đã hoàn toàn khỏi bệnh. Nhưng điều quan trọng là tôi phải tuân theo các nguyên lý Chân, Thiện và Nhẫn, luôn cố gắng trung thực, tử tế và khoan dung trong mọi tình huống. Sư phụ của Đại Pháp dạy các học viên phải luôn nghĩ đến người khác trước và hướng nội khi xảy ra mâu thuẫn.

Viên cảnh sát trẻ đang ghi chép lại và thậm chí còn hỏi cách viết chữ “Thiện” trong tiếng Trung. Cảnh sát Vương do dự rồi nói với anh ta: “Giờ anh hỏi, tôi cũng không nhớ rõ nữa”.

Tôi mỉm cười: “Anh thấy đấy, các anh đang đi ngược lại với Chân, Thiện và Nhẫn. Hãy tưởng tượng xã hội sẽ tốt đẹp biết bao nếu mọi người đều tuân theo những nguyên lý này!”

Sau đó, tôi giải thích rằng Hiến pháp Trung Quốc đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng của công dân và việc tu luyện Pháp Luân Công là hợp pháp. Tôi đề cập rằng vào ngày 1 tháng 3 năm 2011, Tổng cục Báo chí và Xuất bản Trung Quốc đã ban hành Lệnh số 50, chính thức bãi bỏ hai văn bản mà Giang Trạch Dân đã sử dụng vào năm 1999 để cấm xuất bản các tài liệu Pháp Luân Công. Họ dường như không biết về điều này và chỉ lắng nghe một cách chăm chú.

Tôi cũng nói với họ về chế độ chịu trách nhiệm suốt đời đối với quan chức chính phủ ở Trung Quốc, giải thích rằng các hành động của họ có thể bị điều tra trong tương lai. Tôi đưa cho họ một ví dụ: Sau Cách mạng Văn hóa, một số cảnh sát thực hiện các mệnh lệnh đàn áp của ĐCSTQ trong chiến dịch này đã bị bí mật hành quyết ở tỉnh Vân Nam. Gia đình của họ chỉ nhận được một thông báo rằng họ đã “hy sinh khi làm nhiệm vụ”.

Cuối cùng, tôi nói: “Dù các anh có tin hay không, đây đều là sự thật. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều là những người tốt. Các anh sẽ không bao giờ thấy chúng tôi tham gia vào cờ bạc, ma túy hay mại dâm. Chúng tôi không gian lận, trộm cắp hay lừa dối người khác. Chúng tôi thậm chí còn không ngồi lê đôi mách trong các cuộc trò chuyện”. Tôi đứng dậy và kết luận: “Tôi đã nói tất cả những gì cần nói. Tôi hy vọng rằng các anh sẽ nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, giữ vững lương tri của mình và đừng quấy rối các học viên Đại Pháp trong tương lai nữa”.

Cuối cùng, cảnh sát Vương cố thuyết phục tôi ký vào một văn bản. Tôi kiên quyết nói: “Tôi sẽ không ký, và tôi thậm chí cũng không cần nhìn xem nó viết gì”. Anh ta đồng ý với việc tôi không ký.

Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, tôi đến nhà một học viên khác để chia sẻ trải nghiệm của mình. Cô ấy nói: “Chị nên thông báo cho chúng tôi để chúng tôi có thể giúp phát chính niệm”.

Tôi đáp: “Tôi không muốn cô lo lắng, nên quyết định đi một mình. Thực ra, trong suốt quá trình ấy, tôi cảm nhận rằng Sư phụ đã gia trì chính niệm và bảo hộ tôi, vì thế tôi không hề cảm thấy sợ hãi”.

Khi bàn về việc cảnh sát không biết viết chữ “Thiện”, tôi chợt nhận ra rằng điều đó phản ánh sự thiếu từ bi của chính tôi. Dù tôi đã giảng chân tướng cho họ, nhưng tôi vẫn còn mang tâm tranh đấu khi làm điều này. Tôi hiểu rằng mình phải thực sự tu xuất tâm từ bi.

Con xin cảm tạ Sư phụ!

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/18/485633.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/24/225607.html

Đăng ngày 23-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Đến đồn cảnh sát để giảng chân tướng bằng chính niệm first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Dung luyện trong Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/281067-dung-luyen-trong-dai-phap.htmlSat, 22 Mar 2025 10:36:05 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281067[MINH HUỆ 13-02-2025] Tôi xin chia sẻ về quá trình tu luyện và đề cao tâm tính của bản thân trong Đại Pháp thời gian gần đây. 1. Tu bản thân trong công việc Tôi làm công việc thiết kế. Hạng mục công việc này trong […]

The post Dung luyện trong Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 13-02-2025] Tôi xin chia sẻ về quá trình tu luyện và đề cao tâm tính của bản thân trong Đại Pháp thời gian gần đây.

1. Tu bản thân trong công việc

Tôi làm công việc thiết kế. Hạng mục công việc này trong mắt người ta được xem rất sáng sủa, hơn nữa thu nhập lại cao. Bản thân tôi cũng thường được người xung quanh khen ngợi, ngưỡng mộ, nghe nhiều rồi cũng tự cho mình là người đặc biệt, từ dáng vẻ bề ngoài cũng muốn khác biệt, thậm chí vật dụng hằng ngày cũng phải độc đáo để hiển thị mình có con mắt thẩm mỹ đặc biệt. Nói chuyện với người ta cũng thỉnh thoảng bình phẩm từ đầu đến chân vẻ bề ngoài, trang sức, túi xách, còn ý kiến này nọ, hiển thị là mình chuyên nghiệp, đồng thời để được người khác phản hồi bằng sự tán thưởng. Trong quan hệ với người cùng ngành, thấy ai đó không phù hợp tiêu chuẩn thẩm mỹ của mình, tôi lại không tự chủ mà bình luận một hồi, ba hoa mình nghĩ thế này thế kia. Những điều này cho thấy rõ là nhân tâm hình thành từ lâu đã thành tự nhiên mà không tự biết.

Mãi đến một hôm, người nhà nói răng cửa của tôi đột nhiên bị biến dạng. Tôi mới tỉnh ngộ, ngộ ra rằng Sư phụ đang điểm hóa tôi phải chú ý tu khẩu. Thế là tôi bèn tĩnh tâm lại hướng nội tìm xem phương diện nào không phù hợp với Đại Pháp. Tôi đã tìm ra tâm hiển thị, tâm tự cho mình mạnh hơn người khác, tâm nhìn người khác không thuận mắt, tâm thích lên mặt dạy đời, tâm đặt mình cao hơn người khác, trong tiềm ý thức còn có tâm cầu danh, tâm muốn được công nhận, hướng nội sâu hơn nữa thì phát hiện ẩn giấu sâu trong ấy là tâm thấy mình khác biệt, tâm chứng thực tự ngã — là tâm vị tư, nó là lý của cựu vũ trụ. Tôi muốn mình là người tu luyện, là sinh mệnh của vũ trụ mới, là sinh mệnh vị tha. Chức vụ là để chứng thực Đại Pháp, là dùng để kết duyên hơn nữa và để cứu người, chứ không phải dùng để chứng thực bản thân. Vậy là, tôi đã phát ra chính niệm mạnh mẽ: Chân ngã kiên quyết không cần chúng, triệt để thanh trừ sạch sẽ.

2. Tu bản thân trong gia đình

Khi cùng vợ bàn một việc nọ, tôi thường vì cô ấy không tán đồng quan điểm của tôi mà bực bội, thậm chí đến mức tranh cãi to tiếng, còn tiếp diễn một thời gian rất dài. Tôi nghĩ mình là người tu luyện, trong tu luyện không có chuyện ngẫu nhiên, có thể là tôi cần đề cao tâm tính. Tôi tĩnh tâm lại hướng nội tìm xem phương diện nào của bản thân không phù hợp với đặc tính vũ trụ, phát hiện trong tiềm ý thức của mình có tâm xem thường vợ, vợ tôi chính là chiếc gương, biểu hiện của cô ấy chính là phản ánh nhân tâm của tôi. Vợ tôi ở nhà đã lâu, ít ra ngoài, nên tôi cho rằng cô ấy kiến thức hạn hẹp, tin tức có được cũng chỉ là những điều nhặt nhạnh từ các video trên điện thoại, chứ không tự suy ngẫm, không chân thực. Có khi cô ấy còn góp ý cho các thiết kế của tôi, tôi liền nói vợ không chuyên nghiệp, trong tâm thấy phản cảm với kiểu chỉ trỏ của cô ấy, nên bài xích, phản đối, không tiếp nhận ý kiến, v.v. Tôi tự cho rằng mình ra ngoài nên có kiến thức rộng, chuyên nghiệp hơn, không công nhận cô ấy. Sự việc này đã bộc lộ tôi có tâm xem thường người khác, tâm duy hộ tự ngã hậu thiên, giận cô ấy có tâm tranh đấu cũng là chưa làm được nhẫn, càng không thể nói đến thiện! Tôi nhận ra mình đã sai, chứ không phải vợ có ý gì xấu, mà là vì để công việc của tôi hoàn thiện hơn nữa, là đang thành tựu tôi về mặt tu luyện, tôi phải cảm ơn cô ấy! Vậy nên tôi đã trực tiếp xin lỗi cô ấy: “Xin lỗi! Là anh sai rồi! Cảm ơn em đã giúp anh thành tựu!”

Trong quá trình viết bài chia sẻ này, vợ tôi lại chỉ ra tâm ngạo mạn của tôi, còn nói vì sâu trong nội tâm tôi còn tồn tại cái “tiêu chuẩn”, luôn dùng cái tiêu chuẩn này để đánh giá người khác. Tôi đã hiểu ra vì sao bao lâu nay, tôi cứ vì người khác và việc của người ta không phù hợp với với tiêu chuẩn do mình đặt ra (hình thành) mà sinh ra đủ loại nhân tâm, nhân niệm của mình, như phiền não, bất mãn, nóng vội, oán giận, chỉ trích, tranh đấu…, chính là do vị tư vị ngã, nó là lý của cựu vũ trụ. Tôi là người tu luyện, Chân-Thiện-Nhẫn mới là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định tốt và xấu trong vũ trụ. Tôi ngộ ra rồi, tôi hiện giờ cần triệt để buông bỏ cái tiêu chuẩn tự ngã được hình thành hậu thiên đang can nhiễu tôi tu luyện cứu người ấy, đồng hóa với đặc tính vũ trụ, lập tức quy chính bản thân trong Pháp! Tôi dặn bản thân từ nay trở đi, cần dùng Chân-Thiện-Nhẫn là tiêu chuẩn đánh giá duy nhất.

3. Tu bản thân trong phản bức hại

Vì năm 2021, tôi bị kẻ xấu ở tỉnh theo dõi, dần dần các tâm sợ hãi, tâm lo sợ càng nặng, kéo dài suốt mấy năm, cứ bị những nhân tâm này vây khốn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến làm ba việc; thậm chí trong mơ thường thấy xuất hiện cảnh bị theo dõi phi pháp, cảnh tượng bị bắt giữ phi pháp; lúc ra khỏi cửa hay về nhà, thỉnh thoảng lại canh chừng xem hoàn cảnh xung quanh có an toàn không; đi công tác cũng không dám ngồi máy bay, tàu cao tốc, tàu hỏa, không dám ở khách sạn, khiến tâm sức mệt lả, thậm chí bất lực. Tôi cũng biết trạng thái này không phù hợp với tiêu chuẩn của người tu luyện, cũng tĩnh tâm xuống hướng nội tìm ra các tâm chấp trước, thì tốt hơn một chút, cũng bình tĩnh một chút được vài ngày, nhưng không lâu sau, tâm sợ hãi lại nổi lên trở lại.

Tôi nghĩ, là người tu luyện mà cứ có trạng thái như vậy cũng không ổn, không phù hợp với tiêu chuẩn của Đại Pháp. Tôi phải tìm ra cái gốc của tâm sợ hãi kia để trừ bỏ nó, mới có thể thăng hoa lên trên. Ngẫm nghĩ vì sao tôi lại sợ, tâm sợ này đến từ đâu? Là vì từng trải qua bức hại, trải qua việc làm mình sợ hãi, sợ bản thân lại lần nữa bị thương tổn, sợ mất đi thân người, tự do, sợ bị bức hại mà mất cơ duyên tu luyện, sợ mất tất cả mọi thứ trong người thường… đều là những niệm đầu vị tư. Tôi ngộ ra rằng tâm sợ hãi, tâm lo lắng là một loại vật chất, là có sinh mệnh, là cựu thế lực đang cưỡng chế ép nhập vào trong trường không gian của tôi, sau đó tà ác lại lợi dụng thao túng những thế nhân chưa minh bạch chân tướng đến can nhiễu bức hại tôi, ngăn trở tôi tu luyện lên trên, đồng thời khiến chúng sinh phạm tội với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp để hủy diệt chúng sinh, thật là quá tà ác! Tôi là đệ tử Đại Pháp, con đường của tôi là do Sư phụ an bài, là để tu tốt bản thân đồng thời cứu người. An bài tà ác của cựu thế lực thì tôi đều không muốn, cũng không thừa nhận, triệt để trả lại tâm sợ hãi, tâm lo lắng này cho cựu thế lực, triệt để giải thể chúng, thanh trừ chúng! Để cho Chân-Thiện-Nhẫn tràn đầy tư tưởng và trường không gian của tôi! Tôi sẽ bước trên con đường mà Sư phụ an bài cho đệ tử, giữ vững chân ngã, không bị bên ngoài lay động.

Trên đây là thể ngộ tại tầng thứ hiện tại, nếu có chỗ nào không phù hợp với Đại Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ ra và chỉnh sửa!

Cảm tạ Sư tôn từ bi cứu độ!
Cảm ơn sự động viên và giúp đỡ của đồng tu!

Hợp thập!

(Phụ trách biên tập: Nhậm Gia)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/13/490303.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/10/225791.html

Đăng ngày 22-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Dung luyện trong Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sư phụ an bài người hữu duyên đến với chúng tahttps://vn.minghui.org/news/281023-su-phu-an-bai-nguoi-huu-duyen-den-voi-chung-ta.htmlThu, 20 Mar 2025 13:37:50 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281023[MINH HUỆ 27-12-2024] Trong quá trình giảng chân tướng những năm qua, tôi thể hội sâu sắc rằng, chỉ cần chúng ta có tâm cứu người, Sư phụ sẽ an bài những người hữu duyên đến với chúng ta. Dưới đây tôi xin […]

The post Sư phụ an bài người hữu duyên đến với chúng ta first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-12-2024] Trong quá trình giảng chân tướng những năm qua, tôi thể hội sâu sắc rằng, chỉ cần chúng ta có tâm cứu người, Sư phụ sẽ an bài những người hữu duyên đến với chúng ta. Dưới đây tôi xin kể một vài ví dụ gần đây trong quá trình giảng chân tướng của mình.

Một lần, tôi và đồng tu ra ngoài giảng chân tướng, chúng tôi thấy một người đàn ông đứng cạnh một chiếc xe đạp điện bên ngoài một siêu thị. Trông ông có vẻ lo lắng nên tôi đã tới hỏi thăm: “Sao bác lại đứng đây? Bác đang đợi ai hay sao ạ?”

Ông nói xe ông không thể đẩy đi được, tôi bèn hỏi: “Sao lại không đẩy được ạ? Bác đã mở khóa chưa?” Ông trả lời: “Sau khi đi mua sắm về, tôi đã mở khóa rồi nhưng giờ có đẩy thế nào cũng không tài nào đẩy đi được”.

Tôi nghĩ: “Nếu đã mở khóa rồi, sao lại không đẩy đi được nhỉ?” Tôi giúp ông ấy gắng hết sức để đẩy chiếc xe nhưng quả thực là không thể đẩy đi được.

Lúc đó, trong tâm tôi nghĩ: “Mình gặp phải vấn đề gì thì đều không ngẫu nhiên. Mình không biết đi xe đạp điện và cũng không biết gì về loại xe này cả. Mình chỉ có thể giảng chân tướng, vậy trước tiên mình cứ giảng chân tướng cho ông ấy đã”.

Tôi liền nói: “Bác à, bác có biết Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân-Thiện-Nhẫn hảo không?” Ông trả lời: “Tôi biết, tôi biết”. Sau đó, tôi lại hỏi: Vậy bác đã từng làm tam thoái chưa? Ông hỏi: Thoái gì cơ? Tôi nói: đó là thoái các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông nói: tôi không phải là Đảng viên, cũng không phải là Đoàn viên. Tôi liền nói: hồi nhỏ khi đi học bác từng gia nhập Đội, vậy cũng cần phải thoái xuất để khi Trời diệt Trung Cộng sẽ không liên lụy. Nghe xong, ông rất vui vẻ đồng ý nói: “được”. Sau đó, tôi tặng ông một hóa danh để thoái Đội.

Ngay khi ông đồng ý thoái xuất, trong lúc lơ đãng tôi tiện tay đẩy thử chiếc xe, kết quả chiếc xe bỗng dưng lại có thể đẩy được. Tôi mừng rỡ nói với ông: “Xe của bác đi được rồi này!”

Trông ông có vẻ không tin lắm nên đẩy chiếc xe một lần nữa và thấy đúng là nó đã hoạt động trở lại. Ông nói đầy vẻ khó tin: “Thật kỳ lạ!” Tôi nói: “Là do bác đã minh bạch chân tướng Đại Pháp, lại thành tâm thoái xuất tổ chức của tà Đảng. Bác mau lên xe về nhà đi”. Ông lên xe, quay đầu lại nhìn tôi và nói: “Thật kỳ lạ!” Tôi mỉm cười nói: “Bác hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ nhé”.

Một lần khác, tôi ra ngoài và nhặt được một chiếc ví, trong ví có bốn tờ tiền mới mệnh giá 100 Nhân dân tệ và chứng minh thư của một cô gái. Tôi nhìn xung quanh, mọi người đều đang đi về phía trước, không ai để ý. Tôi nghĩ cô gái làm mất ví hẳn là rất lo lắng và việc tôi nhặt được chiếc ví không phải là ngẫu nhiên, cô gái này nhất định là một người hữu duyên (vì trước đây tôi cũng từng gặp chuyện như vậy). Do đó, tôi đã quyết định đợi ở đó một lúc.

Không lâu sau, có hai cô gái trẻ đi tới, tôi nhìn thì thấy một người trong đó trông giống cô gái trên chứng minh thư. Hai cô gái nhìn xung quanh như đang đi tìm đồ. Tôi bước đến hỏi cô gái trông giống người trên chứng minh thư: “Cháu à, các cháu có chuyện gì đó?” Cô gái nghe xong, nhìn tôi và không nói gì. Sau đó, cô ấy quay đi và không để ý đến tôi. Cô gái kia bước đến chỗ tôi, nói: “Bác à, chuyện là thế này, chúng cháu bị mất ví và quay lại tìm ạ”.

Tôi chỉ vào cô gái đã phớt lờ tôi và nói: “Có phải cô ấy là người bị mất ví không?” Khi nghe thấy tôi nói vậy, cô gái đó vội quay đầu lại, nói: “Sao bác biết vậy?” Tôi hỏi: trong ví của cháu có những gì? Cô gái vội đáp: “Có bốn tờ 100 tệ tiền mới, một chứng minh thư, một thẻ VIP và còn có chìa khóa nhà cháu”.

Tôi nghe thấy khớp thông tin, liền lấy chiếc ví ra đưa cho cô gái. Cô ấy nhận ví và vội vàng mở ra xem, mọi thứ vẫn còn nguyên. Cả hai cô gái không ngừng cảm ơn tôi. Tôi nói: “Không cần cảm ơn bác. Bác là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Các cháu có biết Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân-Thiện-Nhẫn hảo không?”

Họ cùng trả lời: “Vâng, chúng cháu biết ạ”. Tôi lại hỏi: vậy các cháu đã tam thoái để bảo bình an chưa? Họ đều trả lời chưa thoái.

Tôi hỏi vậy hai cháu đều là Đoàn viên phải không? Hai cô gái trả lời: vâng, chúng cháu đều là Đoàn viên. Tôi tiếp tục: “Trong các cuộc vận động trước đây, Trung Cộng đã hại chết bao nhiêu người, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Trời sẽ diệt Trung Cộng, vì vậy, các cháu hãy mau thoái xuất khỏi các tổ chức của tà Đảng, đừng để bị chôn cùng nó”.

Cả hai nghe xong thậm chí còn dùng tên thật của mình để thoái Đoàn. Khi hai cô gái mỉm cười và cảm ơn tôi lần nữa, tôi đã nói với họ: “Không cần cảm ơn bác! Hãy luôn nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!’ nhé”.

Tôi cảm thấy kiếp này bản thân có thể đắc được Đại Pháp quả thực quá may mắn. Hết thảy những gì chúng ta làm đều là Sư phụ an bài, cấp cho đệ tử cơ hội kiến lập uy đức. Hỡi các đồng tu, hãy mau tinh tấn lên, đừng bỏ lỡ cơ duyên trân quý ngàn năm có một này.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/27/486633.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/2/225689.html

Đăng ngày 20-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sư phụ an bài người hữu duyên đến với chúng ta first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Hiểu Pháp giúp tôi vượt qua nghiệp bệnhhttps://vn.minghui.org/news/281021-hieu-phap-giup-toi-vuot-qua-nghiep-benh.htmlThu, 20 Mar 2025 13:37:33 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281021[MINH HUỆ 25-01-2025] Vào tháng 5 năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và năm nay tôi đã 70 tuổi. Trước Tết Nguyên Đán, cơ thể tôi xuất hiện một số giả tướng nghiệp bệnh. […]

The post Hiểu Pháp giúp tôi vượt qua nghiệp bệnh first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-01-2025] Vào tháng 5 năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và năm nay tôi đã 70 tuổi. Trước Tết Nguyên Đán, cơ thể tôi xuất hiện một số giả tướng nghiệp bệnh.

Gần đây, mẹ tôi bị gãy chân và sắp phải phẫu thuật, nên chị gái tôi và tôi đã bận rộn chăm sóc bà trong bệnh viện. Ngoài ra, tôi cũng phải ở nhà con gái tôi trong hơn một tháng để giúp chăm cháu. Trong thời gian này, tôi đã không làm tốt ba việc.

Trong bệnh viện, tôi cảm thấy chóng mặt và khó ngủ. Chị gái tôi nhận thấy khóe mắt trong của tôi bị thâm đen và chảy máu. Chị nói: “Chúng ta đang ở bệnh viện rồi, em nên đặt lịch khám bác sĩ đi. Biết rõ không có vấn đề gì chẳng phải tốt hơn sao?”

Chính niệm của tôi không mạnh, nên tôi đã đi khám bác sĩ. Bác sĩ kiểm tra và nói rằng tôi bị huyết áp cao và đục thủy tinh thể. Ông ấy cũng muốn lấy máu để kiểm tra lượng đường trong máu của tôi. Tôi đã rất sửng sốt. Trong nhiều năm, điều này chưa bao giờ xảy ra với tôi.

Tôi nghĩ: “Đục thủy tinh thể này chẳng phải là phản ánh chướng ngại trong tâm tôi sao? Đây không phải là trạng thái đúng đắn của một người tu luyện. Mình đã không làm tốt bất kỳ việc nào trong ba việc mà Sư phụ yêu cầu đệ tử Đại Pháp làm”. Tôi cũng nhận ra rằng tôi oán trách mẹ vì bà không nghe theo tôi. Bà đã lớn tuổi, và chúng tôi đã chuẩn bị đủ củi để bà dùng trong bếp củi, nhưng bà vẫn tự chẻ củi. Chẳng phải tai nạn của bà đã gây phiền phức cho con cái sao?

Hướng nội sâu hơn, tôi phát hiện ra rằng mình sợ chịu khổ. Bản thân tôi thường lơ là tu luyện tâm tính của mình, dẫn đến những biểu hiện giả tướng nghiệp bệnh này.

Vào buổi chiều, tôi đã đưa cho bác sĩ xem kết quả xét nghiệm. Ông ấy nói rằng lượng đường trong máu của tôi chỉ hơi cao, vì vậy tôi không cần uống thuốc mà chỉ cần chú ý đến chế độ ăn uống của mình. Huyết áp cao có thể là do tôi chưa nghỉ ngơi đầy đủ. Tôi cũng biết rằng chưa đến lúc tôi phải phẫu thuật đục thủy tinh thể. Tôi tin rằng Sư phụ đã thấy tôi hướng nội và Ngài đã giúp tiêu giảm một phần nghiệp lực cho tôi. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì sự từ bi cứu độ của Ngài.

Mẹ tôi đã xuất viện và đến ở nhà anh trai tôi. Sau khi tôi trở về nhà, tôi đã lần lượt làm ba việc, nhưng thân thể vẫn chưa trở về trạng thái đúng đắn. Tôi cảm thấy khó chịu, đau đầu, chóng mặt và đầu bị sưng lên. Một giọng nói vang lên trong đầu tôi: “Đã nhiều ngày như vậy rồi, hãy đến bệnh viện chụp X-quang đi… có thể là do huyết áp cao gây ra sưng đầu”.

Tôi biết rằng niệm đầu này không phải là tôi, nên tôi đã phát chính niệm để phủ nhận nó, nhưng những niệm đầu này vẫn cứ tiếp diễn và tôi không thể hoàn toàn bài trừ nó được. Khi tôi thắp hương cho Sư phụ vào buổi sáng, tôi thưa với Ngài: “Thưa Sư phụ, ngộ tính của đệ tử không tốt, con nên làm gì bây giờ? Xin Sư phụ khai thị cho con”.

Vừa dứt lời, tôi nghe thấy một giọng nói: “Người tu luyện không có bệnh!” Nước mắt tôi tuôn rơi. Kể từ đó, tôi chăm chỉ học Pháp hơn, biết rằng nhất định là tâm tính mình có vấn đề. Sau đó, tôi tăng thời gian luyện công và phát chính niệm.

Tôi hướng nội và nghĩ rằng mình đã làm khá tốt. Tôi đã làm ba việc, nhưng tôi chỉ tu luyện một cách hời hợt. Tôi chưa thực sự nhận ra rằng tu luyện cá nhân và tu luyện Chính Pháp là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tôi chưa chú trọng đủ đến việc đề cao tâm tính, mà lại coi làm các việc như là tu luyện. Nhiều chấp trước ẩn sâu trong tâm tôi vẫn chưa được loại bỏ.

Sư phụ giảng:

“Cho nên Sư phụ đã lấy tên của các đệ tử Đại Pháp, từ Tam giới, từ nhân gian, từ âm gian, bao gồm địa ngục, xóa tên toàn bộ. Từ đó sinh mệnh của đệ tử Đại Pháp chỉ quy về Đại Pháp quản, không tái nhập luân hồi, có tội lỗi cũng không quy về địa ngục quản.” (“Tu luyện Đại Pháp là nghiêm túc”)

Khi học đến đoạn Pháp này, tôi đột nhiên hiểu ra: “Tôi là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Thân thể của tôi đã được Sư phụ tịnh hóa, và các tế bào trong thân thể đều do vật chất cao năng lượng cấu thành. Tôi tu luyện ở tầng thứ cao, và đã được xóa khỏi sổ sách của Tam Giới; tôi không còn bị ràng buộc bởi những quy luật nơi đây. Mọi thứ của tôi đều nằm trong sự an bài của Sư phụ. Hơn nữa, tôi đang làm những việc thần thánh, đang cứu độ thế nhân và phát chính niệm”. Sự xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh đã tạo cơ hội cho tà ác dùi vào sơ hở của tôi. Thông qua học Pháp và sự điểm hóa của Sư phụ, tôi đã thay đổi quan niệm, chính niệm của tôi trở nên mạnh mẽ hơn, và giả tướng nghiệp bệnh về cơ bản đã biến mất.

Sau khi trải qua giả tướng nghiệp bệnh, tôi ngộ ra rằng, là người tu luyện, chúng ta nên coi những khổ nạn là cơ hội để đề cao tâm tính của mình. Chúng ta không nên mù quáng hướng ngoại, mà phải hướng nội để tìm ra thiếu sót và các quan niệm người thường. Chúng ta cũng phải tín Sư tín Pháp và giao phó hết thảy mọi thứ cho Sư phụ! Khi học Pháp tốt và nhiều hơn, các quan niệm người thường của chúng ta sẽ dần yếu đi và chính niệm của chúng ta sẽ tăng lên. Khi đó, tất cả các trạng thái không đúng đắn sẽ được quy chính.

Nếu có bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ ra.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/25/487827.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/20/225552.html

Đăng ngày 20-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Hiểu Pháp giúp tôi vượt qua nghiệp bệnh first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sinh mệnh được tái sinh trong Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/281017-sinh-menh-duoc-tai-sinh-trong-dai-phap.htmlThu, 20 Mar 2025 13:36:58 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281017[MINH HUỆ 22-10-2024] Khi đang lắng nghe nhạc giao hưởng Shen Yun, tôi vô cùng chấn động, nước mắt rơi như mưa. Tôi phảng phất nhìn thấy thệ ước mình đã ký với Sư phụ: Trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng […]

The post Sinh mệnh được tái sinh trong Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 22-10-2024] Khi đang lắng nghe nhạc giao hưởng Shen Yun, tôi vô cùng chấn động, nước mắt rơi như mưa. Tôi phảng phất nhìn thấy thệ ước mình đã ký với Sư phụ: Trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng sinh, buông bỏ Thần vị, không chút do dự.

Nhìn lại hành trình tu luyện 27 năm, từ sự khao khát mong mỏi lúc mới đắc Pháp đến hiện tại nghiêm chỉnh tuân theo lời dạy của Sư phụ, sự trân quý đối với Pháp đã vượt xa trân quý sinh mệnh của bản thân. Hết thảy mọi thay đổi này đều bắt nguồn từ Pháp, Đại Pháp đã cải biến ngôn hành, tâm thái và tư duy của tôi, biến tôi trở thành một sinh mệnh được tái sinh trong Đại Pháp. Sâu trong tâm tôi chỉ còn đọng lại hai chữ: Cảm ân! Cảm ân Sư tôn đã từ bi cứu độ!

Từ ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Đại Pháp, tôi từng ba lần đến Bắc Kinh để duy hộ Đại Pháp, bước trên quảng trường Thiên An Môn chứng thực Đại Pháp, thực hiện lời thệ ước từ tiền sử. Không lâu sau, tôi đã mất đi công việc tốt cùng môi trường sống thoải mái. Lãnh đạo công ty nóng lòng muốn lập công, đã chỉ đích danh tôi là “nhân vật số một” của công ty để bức hại. Tháng 4 năm 2002, trên đường về nhà, tôi bị bắt cóc đưa đến lớp tẩy não. Ba ngày sau, vì tôi từ chối chuyển hóa, họ trực tiếp kết án tôi 3 năm lao động cải tạo, tôi bị đưa đến trại cải tạo Mã Tam Gia.

Khi bước vào cổng trại lao động, tôi tự hỏi: Mình đến đây để làm gì? Tôi nghe thấy câu trả lời của chính mình: Tôi đến thế gian để tìm con đường của Thần. Khoảnh khắc đó tôi thấy nhẹ nhõm, cảm thấy cách xa với những ràng buộc thế gian, tôi không còn vướng bận về người thân và sự nghiệp.

Một lần, cảnh sát địa phương bất ngờ đến thẩm vấn tôi, hỏi tài liệu Đại Pháp do ai cung cấp. Một học viên bị chuyển hóa ở lớp tẩy não đã khai rằng tôi là người đưa cho họ. Nếu tôi không nói, họ sẽ lập tức đưa tôi đến nhà tù nữ Liêu Ninh. Pháp của Sư phụ hiện lên trong đầu tôi:

“[tại] tương lai của lịch sử, hết thảy những gì thuần chính của chư vị chính là điều bảo đảm cho sự thành trụ bất phá của Đại Khung.” (Lời chúc đến Pháp hội tại New YorkTinh Tấn Yếu Chỉ III)

Trước khí thế hung hãn của họ, tôi nghĩ: Điều mà Đệ tử Đại Pháp thành tựu là vũ trụ mới trong tương lai, sao có thể khuất phục trước lý đã bại hoại của cựu vũ trụ? Tôi phải có trách nhiệm với sự kim cương bất phá của vũ trụ tương lai, cần suy nghĩ đến an nguy của đồng tu. Dù khó khăn lớn đến đâu tôi cũng gánh vác! Tôi chỉ nói: “Tôi không thể để các cô vì tiếp tục phạm tội với đệ tử Đại Pháp mà hủy hoại bản thân, tôi không thể trả lời.” Họ như bị áp chế, khí thế lúc trước lập tức biến mất, lúng túng nói vài câu rồi rời đi.

Những ngày tiếp theo, tình hình ngày càng khó khăn. Cảnh sát tà ác ở trại cải tạo Mã Tam Gia bắt đầu không cho tôi ngủ, họ sai những đồng tu đã bị tà ngộ vây quanh để chuyển hóa tôi. Tôi nói: “Chị muốn tôi chuyển hóa thế nào đây? Máu của tôi, xương của tôi đều do Đại Pháp tạo nên, tôi chuyển đi đâu?” Họ thấy nhẹ nhàng không hiệu quả, bèn xé toạc lớp vỏ bọc nguỵ thiện, bắt đầu dùng hình, nhốt tôi vào phòng giam nhỏ, để tôi trong giá lạnh, treo ngược, không cho ngủ, còn ép tôi lao động khổ sai để họ có thể kiếm tiền mà không mất chi phí nhân công, mưu cầu lợi ích, như vậy họ càng bức hại các đệ tử Đại Pháp mạnh mẽ hơn, vì vậy tôi đã từ chối phối hợp.

Cảnh sát đưa tôi đến văn phòng và nói một cách đạo đức giả: “Chị bị kết án ba năm, một ngày chị không làm việc sẽ bị cộng thêm một ngày, bao giờ mới mãn hạn đây! Con chị còn nhỏ thế, tới khi chị được ra ngoài nó chẳng nhận ra chị nữa.” Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy và nói: “Ba năm, ba mươi năm, hay ba trăm năm thì đã sao? Chỉ như một cái chớp mắt, còn sinh mệnh của tôi sẽ trường tồn cùng vũ trụ.” Khoảnh khắc ấy, tôi thực sự cảm thấy mình đứng hiên ngang giữa trời đất, hết thảy tà ác đều trở nên vô cùng nhỏ bé.

Một lần, chúng tôi bị sắp xếp làm việc bên ngoài trại. Vì lo sợ có người bỏ trốn, họ thường xuyên yêu cầu toàn đội điểm danh. Tôi không phạm pháp, không phải là tù nhân lao động cải tạo, nên tôi không những không làm việc mà còn không điểm danh. Buổi tối trở về, cảnh sát tà ác cho rằng tôi làm cô ấy mất mặt trước các phân đội khác, giận dữ ra lệnh cho học viên đã bị chuyển hóa dùng dây thừng quấn chặt cẳng tay tôi, siết chặt vào thịt, quấn lên đến hai bàn tay, sau đó treo tôi từ phía sau lên tay vịn của giường tầng trên, chỉ để mũi chân chạm đất. Mồ hôi tôi lập tức toát ra, nhỏ giọt xuống sàn. Tôi đau đến hai mắt tối sầm, gần như ngất đi. Nhưng đầu óc tôi lại thanh tỉnh lạ thường. Tôi nghĩ: Nếu tôi khuất phục, những đệ tử Đại Pháp khác từ chối làm việc và từ chối chuyển hóa cũng sẽ đều phải trải qua cực hình này. Tôi không thể để đồng tu gánh chịu thêm nữa, cùng lắm là chết thôi! Vốn ban đầu cảnh sát tà ác ra lệnh treo tôi cả đêm, nhưng nhờ một niệm buông bỏ sinh tử này, đã giải thể các nhân tố tà ác đằng sau cô ấy. Họ thả tôi xuống sau 1 tiếng. Cánh tay của tôi tím đen do bị siết chặt (sau đó ngón áp út đã bị mất cảm giác trong hơn một tháng). Sau đó họ nhốt tôi trong nhà tắm và mặc kệ tôi ở đó. Tôi đã luyện năm bài công pháp.

Trong những năm tháng gian khổ ấy, tôi không ngừng nhẩm thuộc hầu hết các bài kinh văn trong Tinh Tấn Yếu Chỉ II, mỗi ngày đều nhẩm thuộc Hồng Ngâm, kiên định dĩ Pháp vi Sư, bảo vệ sự tôn nghiêm của Đại Pháp. Tôi cảm nhận được sinh mệnh đang được tái sinh trong Đại Pháp.

Để đạt được cái gọi là “tỷ lệ chuyển hóa” 100%, trại cải tạo Mã Tam Gia đã phối hợp với trại cải tạo Trương Sĩ và trại cải tạo Long Sơn cùng bức hại các đệ tử Đại Pháp không chịu chuyển hóa. Họ gọi đó là “tấn công thành kiên cố”. Họ ép tôi ngồi song bàn, kéo chân thật chặt rồi dùng dây thừng trói lại, buộc hai tay tôi ra sau lưng, kéo dây qua vai rồi buộc vào chân, khiến cơ thể tôi không thể ngồi thẳng, bị trói thành một khối. Trong tâm tôi nghĩ: Sư phụ qua tầng tầng chuyển sinh đến kết duyên với chúng sinh, vì truyền Pháp cho chúng ta mà đã chịu đựng hết thảy thống khổ của cả Đại Khung, chút khổ này của tôi thì có đáng kể gì?” Cho dù phía trước là tường đồng vách sắt, tôi cũng phải xuyên qua, đồng hóa với Đại Pháp này, tôi không thể cô phụ sự từ bi khổ độ của Sư phụ. Sư tôn nhìn thấy tâm của tôi, đã thay tôi gánh chịu phần lớn thống khổ, chỉ để lại một phần mà tôi có thể chịu được. Vì vậy, tôi biết mình có thể chịu đựng được; nhưng ở biểu hiện bên ngoài, tôi bắt đầu nôn ra máu. Máu từ trong dạ dày có màu nâu sẫm, tôi nôn suốt nửa đêm. Đến sáng sớm ngày hôm sau, sau hơn 12 tiếng đồng hồ, họ mới tháo dây. Chân tôi đã hoàn toàn không thể đi lại, sưng tấy nghiêm trọng. Sau đó, họ lại treo tôi cả ngày lên móc ống sưởi, mũi chân chạm đất. Lúc ấy mỗi giây trôi qua dài như một năm, hầu như mỗi đêm tôi đều đếm từng giây để vượt qua. Sau khi tôi vượt qua quan này, tà ác đã từ bỏ việc chuyển hóa tôi.

Tiếp đó, cựu thế lực lợi dụng tình cảm thân quyến để bức hại tôi. Khi cha tôi đến thăm tôi, ông nói: “Chồng con có nhân tình ở ngoài rồi, cậu ấy không thể đợi con nữa, con mau viết ‘thư cam kết’ để sớm về đi!” Lúc ấy, tôi thực sự cảm nhận được

“Bách khổ nhất tề giáng” (Khổ Kỳ Tâm Chí, Hồng Ngâm)

Tôi nói với cha: “Nếu thật sự như lời cha nói, hãy để lại đứa con cho con. Nó đến đây để đắc Pháp.”

Mấy ngày sau, tôi viết cho chồng một lá thư: “Em biết cảm giác khi một người phải chịu đựng đến cực hạn là như thế nào. Những gì em phải gánh chịu không biết vượt xa anh bao nhiêu lần, nhưng em đều kiên định vượt qua, bởi vì em biết đây là thời khắc thử thách phẩm chất con người.” Sau này khi trở về, tôi mới biết cha tôi đã tự bịa chuyện, ông muốn dùng cách này để tôi sớm về nhà.

Khi tôi bị bức hại đến ranh giới giữa sự sống và cái chết, tôi đã ngộ ra một tầng ý nghĩa khác của “buông bỏ sinh tử”: Buông bỏ chấp trước vào “sinh” để chứng thực Đại Pháp, chúng ta không sợ chết; đồng thời cũng buông bỏ chấp trước vào “tử” để chứng thực Đại Pháp, chúng ta phải giữ lại nhục thân này, không thể nghĩ chết là xong. Đó thực sự là cảm thụ khắc cốt ghi tâm. Khi ở trong trại lao động, tôi còn chưa biết đến Pháp lý “phủ nhận toàn bộ an bài của cựu thế lực” của Sư tôn, nhưng tôi vẫn tuân theo lời giảng của Sư tôn:

“Lộ mạn mạn dĩ tận,
Vụ mê mê tiệm tản;
Chính niệm hiển Thần uy,
Hồi thiên bất thị phán.” (Lời Sư phụ chúc mừng năm mới, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Tôi ngộ ra rằng: Tôi không thể mặc kệ để tà ác tuỳ ý sắp xếp, bị kết án ba năm thì chấp nhận ở lại ba năm. Tôi phải thoát ra ngoài, cứu độ nhiều người hơn, không thể mất đi tự do, bị tà ác giam cầm ở đây; nếu không sao có thể làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu?

Một đêm tôi không ngủ được, liên tục nhẩm thuộc bài thơ này, cảm giác từng từ từng chữ đều khắc sâu vào tâm trí. Tôi kiên định tin rằng mình có thể dùng chính niệm để thoát ra. Tôi viết tuyên bố gửi đến cảnh sát trại cải tạo: “Từ bây giờ tôi bắt đầu tuyệt thực. Dù tôi không còn gì cả, tôi sẽ dùng trái tim mình để đánh thức lương tri của các bạn, yêu cầu trả tự do cho người vô tội.”

Sau 4 tháng rưỡi dài đằng đẵng chịu đựng đủ loại tra tấn dã man, bị bức thực, tiêm thuốc cùng các loại bức hại, khi chỉ còn hơi thở thoi thóp, cuối cùng tôi đã thoát ra khỏi hang ổ ma quỷ đã bức hại tôi suốt 16 tháng.

Khoảng thời gian này, do chịu đựng thống khổ to lớn cả về thể xác và tinh thần, tôi sinh ra tâm oán hận đối với cảnh sát tà ác. Tôi oán hận họ quá vô nhân tính, họ không thể cứu, hãy mau xuống địa ngục chịu báo ứng đi. Nhưng ngay khi ý niệm này xuất ra, tôi lập tức ý thức điều này không đúng. Đây không phải là điều Sư phụ mong muốn. Sư phụ bảo chúng ta đi cứu độ chúng sinh, còn cựu thế lực muốn hủy hoại chúng sinh, sao tôi lại có suy nghĩ giống với tà ác? Tôi phải từ bi với họ, cho dù họ đã chọn đối địch với Đại Pháp, tôi cũng cần thanh trừ các nhân tố tà ác phía sau họ, để phần con người của họ có thể thanh tỉnh càng nhiều càng tốt. Họ cũng đang chờ được cứu độ, họ là những chúng sinh đáng thương nhất. Khi ngộ ra tầng pháp lý này, trong tâm tôi tràn đầy từ bi và chính niệm mạnh mẽ ấm áp. Tôi hiểu ra trại cải tạo Mã Tam Gia cũng không thể giam cầm tôi. Tôi đã nhảy ra khỏi cảnh giới vị tư vị ngã, trong khoảnh khắc ấy thực sự đạt đến chính giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã.

Khi được cõng ra khỏi trại cải tạo, tôi chỉ còn chưa đến 30 kg, không thể đi lại, giọng nói yếu ớt. Tôi sao có thể để người thường nhìn thấy đệ tử Đại Pháp trong trạng thái sức khoẻ như vậy? Trên đường về nhà, tôi nằm trong xe và không ngừng phát chính niệm. Có một Pháp Luân lớn kích thước bằng cơ thể tôi xoay chuyển mạnh mẽ, xoay chuyển xuôi 9 vòng, xoay chuyển ngược 9 vòng, quy chính lại hết thảy những trạng thái không đúng đắn. Khi về đến nhà, tôi có thể tự mình đi lên tầng 5.

Sau khi trở về, tôi như cây lúa gặp hạn lâu ngày được gặp nước cam lộ, khát khao đối với Pháp lên đến cực điểm, chỉ khi vào nhà vệ sinh mới buông cuốn sách trên tay. Mỗi ngày tôi chỉ ngủ hai tiếng, ngủ dậy lại quỳ gối đọc sách.

Trong vòng 3 ngày, Sư phụ đã giúp tôi đẩy toàn bộ hàng trăm lọ thuốc mà tôi bị tiêm ở trại cải tạo Mã Tam Gia xuất ra ngoài qua da, ngứa ngáy dữ dội không thể tả. Trong một tháng, từ 30 kg tôi đã khôi phục lại thể trọng hơn 40 kg. Từ nay tôi lại hoà vào hồng lưu chứng thực Đại Pháp.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/22/478775.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/12/222053.html

Đăng ngày 20-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sinh mệnh được tái sinh trong Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Đối mặt với một mớ chấp trước —— toàn diện phủ định an bài của cựu thế lựchttps://vn.minghui.org/news/281015-doi-mat-voi-mot-mo-chap-truoc-toan-dien-phu-dinh-an-bai-cua-cuu-the-luc.htmlThu, 20 Mar 2025 13:36:45 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=281015[MINH HUỆ 25-02-2025] Trước khi đàm luận về nhận thức của bản thân, tôi xin đưa ra một vài ví dụ. Tôi thấy đồng tu nói, hướng nội tìm phát hiện bản thân có một số tâm chấp trước, tìm ra được một […]

The post Đối mặt với một mớ chấp trước —— toàn diện phủ định an bài của cựu thế lực first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 25-02-2025] Trước khi đàm luận về nhận thức của bản thân, tôi xin đưa ra một vài ví dụ. Tôi thấy đồng tu nói, hướng nội tìm phát hiện bản thân có một số tâm chấp trước, tìm ra được một mớ chấp trước. Còn có đồng tu nói không thừa nhận bản thân có tâm chấp trước nào cả. Lại có đồng tu nói phát chính niệm thanh trừ tâm chấp trước của bản thân, không thừa nhận chúng, nói những lời kiểu như vậy, v.v.

Đối với vấn đề này, do còn chưa minh tỏ Pháp lý nên tôi cũng không rõ cần tu như thế nào. Nói là không có chấp trước, vậy mà hướng nội tìm lại có thể tìm ra một mớ nhân tâm, như vậy nếu cứ khăng khăng nói không có thì tôi có cảm giác như đang tự lừa mình dối người. Còn như nói là có thì dường như lại thành thừa nhận bản thân là có chấp trước, tôi thấy thật mơ hồ. Vì vậy đối với vấn đề này, tư tưởng của tôi khá mông lung, hiệu quả tu luyện đương nhiên nghĩ là có thể biết được: vì vẫn còn một mớ chấp trước nên khi đả tọa rất ít khi có thể tĩnh lại được, hiệu quả phát chính niệm thì ổn, nhưng tôi cảm thấy nguyên nhân cũng không phải là xuất phát từ phía bản thân, mà chủ yếu là do phát chính niệm sau khi vừa học thuộc Pháp nên vì thế mà có nhân tố của Pháp, đương nhiên lực mạnh mẽ như xẻ núi, nhưng chủ yếu vẫn là lực lượng của Pháp, dựa vào lực lượng bên ngoài từ Sư phụ.

Hôm qua khi phát chính niệm, tôi đột nhiên minh bạch ra được đó là chuyện gì.

Trên thân chúng ta có hai bộ cơ chế, một bộ là những thứ về tu luyện và cơ chế mà Sư phụ cấp cho chúng ta, một bộ khác là những thứ của cựu thế lực như cơ chế và những chiếc đĩa, v.v. Trên con đường tu luyện mà Sư phụ an bài cho chúng ta, chúng ta đã được Sư phụ đẩy đến vị trí cao nhất, hết thảy tâm chấp trước toàn bộ đều đã được trừ bỏ trong Pháp (ngoại trừ học viên mới).

Sư phụ giảng:

“Cựu thế lực đối với tất cả các đệ tử Đại Pháp đều có an bài một bộ những thứ của chúng; nếu đệ tử Đại Pháp không chiểu theo yêu cầu của Sư phụ mà hành xử, thì nhất định đang thực thi chiểu theo an bài của cựu thế lực.” (Thanh tỉnh – Tinh tấn yếu chỉ III)

Cá nhân tôi lý giải rằng trong bộ cơ chế của cựu thế lực có các loại tâm chấp trước, gồm chấp trước căn bản, các loại quan niệm người thường, còn có cơ chế sản sinh ra những chấp trước này. Bởi đó cũng là tồn tại vật chất. Những thứ này tồn tại trong thân thể đệ tử Đại Pháp, nếu chúng không được thanh trừ, đệ tử Đại Pháp sẽ không đạt tiêu chuẩn, bởi vũ trụ mới là thuần tịnh, không cho phép tồn tại những thứ bại vật của cựu vũ trụ. Cho nên đệ tử Đại Pháp trong tu luyện cần thanh trừ những thứ mà cựu thế lực an bài.

Những thứ này tồn tại trong tư tưởng, trong ý thức, quan niệm và thân thể của chúng ta. Hiện tại, tôi đã minh bạch được một tầng hàm nghĩa trong lời giảng của Sư phụ rằng:

“Vào 20 tháng 7 năm 1999 tôi đã đẩy toàn bộ các học viên [theo học Đại Pháp] trước 20 tháng 7 đến vị [trí] rồi” (Giảng Pháp luân lưu ở Bắc Mỹ)

Bộ hệ thống mà Sư phụ an bài là đạt tiêu chuẩn, cho nên chúng ta đã đến đúng vị trí rồi, nhưng bộ những thứ đó của cựu thế lực thì chúng ta chưa thanh trừ, cho nên vẫn còn nhân tâm và chấp trước. Nếu những thứ mà cựu thế lực an bài không được thanh trừ thì những thứ đó cũng được tính là những thứ của bản thân chúng ta, là không đạt tiêu chuẩn của vũ trụ mới, vì vậy chúng ta cần phải nghiêm túc thanh trừ chúng.

Giống như bất nhị pháp môn vậy, nói một cách nghiêm khắc, trên thân chúng ta chỉ có thể có những thứ mà Sư phụ an bài. Nếu cho phép tồn tại những thứ mà cựu thế lực an bài, thì tương đương với việc phạm vào vấn đề bất nhị pháp môn, cuối cùng mọi nỗ lực trước đây của chúng ta sẽ trở nên uổng phí, vì vậy cần phải nghiêm túc thanh trừ chúng. Trên thân có hai bộ các thứ, vậy làm sao có thể tăng công? Tu đến đâu chứ? Chẳng phải là loạn rồi sao?

Khi từ sâu thẳm nội tâm tôi minh bạch được lý này, trong nháy mắt, toàn thân tôi bắt đầu chấn động mạnh mẽ, tôi cảm giác được bộ những thứ mà cựu thế lực an bài trong thân thể mình bắt đầu tan rã. Đồng thời, tôi cảm thấy chính niệm của bản thân ngày càng trở nên mạnh mẽ, vô cùng minh bạch rằng bản thân khi đó không có bất kỳ tâm chấp trước nào (nhưng sau khi bộ phận tu tốt được tách khai thì vẫn sẽ có và vẫn phải tiếp tục thanh trừ). Những chấp trước phản ánh ra là những thứ trong bộ hệ thống của cựu thế lực cưỡng ép lên tôi, tôi quyết không thể thừa nhận, hơn nữa cần lập tức phát chính niệm thanh trừ. Đồng thời, bình thường bản thân tôi cũng không thừa nhận sự tồn tại của các loại tâm chấp trước, chủ động thanh trừ các loại tâm chấp trước bị cưỡng ép thêm vào, chứ không đợi đến lúc phản ánh ra rồi mới thanh trừ, không đợi mâu thuẫn xuất hiện rồi mới hướng nội tìm.

Ở đây tôi muốn nhắc nhở mọi người một chút. Tư duy chính là vật chất, tâm chấp trước cũng là tồn tại vật chất, không phải chỉ nói nhẹ một câu “không thừa nhận” là nó liền không tồn tại nữa. Loại tâm chấp trước đó cũng là vật chất, loại vật chất bất hảo này chúng ta nói một câu không có thì liền không có nữa sao? Cần phải dùng công để thanh trừ, trong khi phát chính niệm điều động công của chúng ta để thanh trừ chúng. Cần đối nội mà thanh trừ tâm chấp trước của bản thân, còn có bộ cơ chế và nhân tố tạo ra chấp trước mà cựu thế an bài.

Hơn nữa, trong khi học Pháp, Pháp của Sư phụ cũng đang giúp chúng ta thanh trừ những thứ đó của cựu thế lực. Vì vậy học Pháp nhất định phải học nhập tâm, phải lý giải được ý nghĩa bề mặt của Pháp, hiểu được ý nghĩa bề mặt của từng câu chữ, học Pháp mà không đắc Pháp thì bằng như uổng công học. Để có thể học Pháp nhập tâm, tốt nhất là học thuộc Pháp, buộc bản thân không được phân tâm, để Pháp trực tiếp in sâu trong tư tưởng chúng ta.

Còn một điểm nữa, có những chấp trước mà cựu thế lực an bài biểu hiện rõ ràng thì có thể tìm ra, có những chấp trước là do quan niệm tạo thành, có những chấp trước tà ác an bài cần chúng ta phải suy xét, vì vậy cần đối chiếu với Pháp mà suy xét.

Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ nhiều lần nhắc “mọi người thử nghĩ xem”. Kỳ thực, không thể đứng từ Pháp mà suy xét thì bản thân loại trạng thái này cũng là an bài của cựu thế lực. Cựu thế lực chính là muốn chúng ta không ở trong Pháp để chúng ta mất đi năng lực phân biệt chính tà, từ đó khiến chúng ta bị tà ác lừa dối. Một số đệ tử Đại Pháp vì có nghiệp lực ở phương diện này mà bị cựu thế lực dùng đủ loại hình thức tới can nhiễu; loại can nhiễu này cũng không thể thừa nhận, cần phát chính niệm thanh trừ nó.

Còn một điểm nữa là cần tránh xa những người tà ngộ và những người loạn Pháp, không thể cấp thị trường cho họ. Vì sao? Đặc biệt là những người tà ngộ, khi nhân tố tà ngộ chưa bị trừ bỏ, trên thân người đó không có cơ chế mà Sư phụ cấp, mà toàn là những chiếc đĩa và cơ chế tà ác của cựu thế lực, nhất ngôn nhất hành của họ mang theo toàn là tà khí.

Có người tà ngộ biểu hiện rất ngụy thiện, miệng nói ra cũng là Pháp của Sư phụ, xem ra rất khuôn mẫu, nhưng là do bị cựu thế lực khống chế. Bề mặt lời nói nghe có vẻ có đạo lý, nhưng nội hàm đằng sau là bất hảo, toàn là nhân tố tà ác, ai nghe xong thì trên thân cũng sẽ bị rót vào những thứ bất hảo đó, sẽ hủy hoại tu luyện của bản thân.

Không phân biệt rõ được thì phải làm sao? Chính là tránh tiếp xúc riêng, không liên hệ cá nhân qua lại, chỉ tiếp xúc trong nhóm học Pháp, như vậy về cơ bản sẽ không xuất hiện vấn đề.

Tôi ngộ rằng hình thức học Pháp tập thể mà Sư phụ lưu lại cho chúng ta giống như vòng tròn mà Tôn Ngộ Không dùng gậy kim cô vẽ cho Đường Tăng trong Tây Du Ký, Đường Tăng không ra khỏi vòng tròn đó thì sẽ không bị yêu quái bắt đi. Chúng ta chính là kiên trì hình thức học Pháp tập thể mà Sư phụ lưu lại, không tách khỏi nhóm, không qua lại giao lưu riêng với những người tà ngộ, lấy học Pháp làm chủ, hạn chế giao lưu, như vậy người có vấn đề sẽ không thể tiến vào được. Nếu có người không muốn tham gia nhóm học Pháp tập thể mà lại thích liên hệ qua lại riêng thì bản thân người này có thể có vấn đề, hoặc rất dễ xuất hiện vấn đề, có khi bị tà ác bức hại rồi mà còn không tự biết.

Đoạn thời gian trước nghe nói các đệ tử Đại Pháp ở hải ngoại bị lôi kéo vào các nhóm lớn, nếu không phải vì sự cần thiết của công việc thì bản thân việc lôi kéo đồng tu vào nhóm chính là hành vi lệch khỏi Pháp. Hãy thử nghĩ xem, hành vi vào nhóm ấy có phải là hình thức tu luyện mà Sư phụ lưu lại cho chúng ta không? Trong Pháp không đề cập đến, vậy thì cứ thẳng thắn không phối hợp là được.

Lại nói thêm một điểm, tôi thấy xung quanh có đồng tu liên tục phải vượt quan gia đình, kỳ thực rất nhiều là do cựu thế lực an bài, cần nghiêm túc thanh trừ hoặc áp dụng phương thức khác ngăn chặn.

Hơn nữa, còn có một số đồng tu gặp vấn đề về phương diện kinh tế, đó cũng là an bài của cựu thế lực. Giang quỷ chính là đại biểu của cựu thế lực ở nhân gian, chẳng phải đã hô hào “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể” của các học viên sao? Kinh tế là trọng điểm bức hại của cựu thế lực, sau khi tôi ý thức được điểm này liền bắt đầu phát chính niệm thanh trừ, hiệu quả rất tốt. Sư phụ đã cấp cho chúng ta các loại công năng, ví như công năng ban vận, thực sự là có, mỗi đệ tử Đại Pháp đều có, chỉ là rất nhiều người không tin, hoặc giả tư tưởng của bản thân bị cựu thế lực can nhiễu nên không tin là có. Giống như Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, chính là dùng các loại công năng để làm các việc. Đệ tử Đại Pháp bị khấu trừ bảo hiểm xã hội, không tìm được việc làm, kênh truyền thông xuất hiện tình trạng khó khăn về kinh tế, cũng có thể phát chính niệm để giải quyết, như vậy những gì thuộc về bản thân có thể sẽ xoay chuyển trở lại, nếu không ngại, mọi người hãy cứ thử xem. Đương nhiên có những thứ phải phát chính niệm nhiều lần mới có tác dụng.

Còn một vấn đề muốn nhắc nhở mọi người, chính là can nhiễu của điện thoại. Thực sự là không thể xem điện thoại nữa, người thường hiện nay, hầu như ai ai cũng mang theo phụ thể, hết thảy mọi thứ trên điện thoại, bất kể là mua sắm, trang web, video, tin tức, tiểu thuyết, bài hát, phim ảnh, đằng sau đều mang theo những thứ đó, xem rồi thì liền bị rót vào những thứ đó.

Sư phụ đã điểm hóa, rất nhiều đệ tử Đại Pháp, do chấp trước vào xem điện thoại mà bị phụ thể cáo, chồn, quỷ, rắn. Biểu hiện ra chính là các loại bệnh nghiệp, nào là tắc nghẽn mạch máu não, bán thân bất toại, v.v., còn có người trực tiếp cảm giác được phụ thể đang chạy loạn trong thân thể, vô cùng khó chịu, đó là biểu hiện rõ ràng.

Còn có đồng tu chơi điện thoại nhưng không cảm thấy thân thể khó chịu, chỉ là không tinh tấn lên được, không cầm sách lên xem được. Đó là cựu thế lực đang đợi thời cơ, đợi đến khi độc tố rót vào thân thể nhiều rồi thì liền lập tức hạ thủ, như vậy rất khó gượng dậy được, rót vào nhiều nghiệp lực và phụ thể như vậy, làm sao có thể thanh trừ hết trong chốc lát, trong tư tưởng muốn thanh trừ những thứ đó cũng rất khó, cần phải phát chính niệm thanh trừ hết tất cả những thứ đã nhìn thấy, gồm cả chữ viết, hình ảnh, video, âm nhạc, toàn bộ thanh trừ hết ra ngoài, thực sự rất khó. Chính niệm không mạnh thì sẽ ngã trong bệnh nghiệp mà qua đời.

Hơn nữa còn cần Sư phụ một lần nữa tịnh hóa thân thể cho chúng ta, Sư phụ điều chỉnh thân thể cho chúng ta cũng rất khó. Đó lại là làm tăng thêm gánh nặng cho Sư phụ.

Hơn nữa nếu là vì công việc mà cần dùng điện thoại, Pháp thân của Sư phụ có thể ngăn chặn, không để phụ thể gắn vào thân thể, nhưng nếu không phải vì nguyên nhân này thì tương đương với việc đệ tử Đại Pháp đang tự mình cầu chúng, Sư phụ không thể quản. Mạng lưới điện thoại là tử quan mà cựu thế lực an bài cho đệ tử Đại Pháp, ngàn vạn lần không thể mắc lừa, không thể động vào, trừ phi là tình huống cực kỳ đặc biệt.

Trong Chuyển Pháp Luân có giảng: “Nghìn năm chẳng được chính Pháp, còn hơn một ngày tu thiền cáo hoang“. Chúng ta tu luyện không hề dễ dàng, muôn vàn gian khổ chúng ta đều đã vượt qua được rồi, không thể đến cuối cùng lại thất bại bởi điện thoại. Nếu là vì công việc cần dùng Wechat, có thể bảo người nhà cài mật khẩu trong “chế độ kiểm soát thanh thiếu niên”, khóa tất cả các chức năng ngoại trừ trò chuyện, trong phần cài đặt điện thoại còn có chức năng “khóa ứng dụng” cho phép các thành viên trong gia đình cài mật khẩu và khóa tất cả các chức năng không cần thiết khác.

Tôi phát hiện, bản thân sinh mệnh điện thoại ấy là có vấn đề, có đồng tu đã nhìn thấy. Lượng lớn sinh mệnh tà ác vì để bức hại đệ tử Đại Pháp do không kịp chuyển sinh thành người nên đã trực tiếp chuyển sinh thành điện thoại (mỗi một đồ vật đều có sinh mệnh làm chủ). Cho nên thứ điện thoại này rất kỳ lạ, chỉ cần không khóa lại là liền muốn mở ra xem, càng xem lại càng muốn xem, giống như có thứ gì đó đang câu dẫn người ta. Nhưng sau khi khóa lại như vậy thì về cơ bản liền biến thành điện thoại cục gạch.

Trên đây là thể ngộ cá nhân, tầng thứ hữu hạn, có chỗ nào không phù hợp mong các đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/25/491080.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/13/225833.html

Đăng ngày 20-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Đối mặt với một mớ chấp trước —— toàn diện phủ định an bài của cựu thế lực first appeared on Minh Huệ Net.

]]>