Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-02-2018] Tôi nhận được trong hòm thư của mình một đĩa DVD về Pháp Luân Đại Pháp năm 2004. Tôi đã khóc sau khi xem. Tôi cảm thấy rằng tôi đã ký thệ ước với Sư phụ trước khi đến thế giới con người, và ngay lập tức quyết định nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Tuy nhiên, chồng tôi đã bị đầu độc bởi những tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về môn tu luyện. Chồng tôi đến gặp nhiều họ hàng của chúng tôi và họ cố gắng ngăn cản tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi lại khóc lần nữa. Bố tôi nói với mẹ tôi rằng ông chưa từng bao giờ thấy tôi khóc như vậy.

Mặc dù tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và thắp hương bái lạy Sư phụ, nhưng tôi không tinh tấn. Mãi cho đến năm 2009 tôi mới học Pháp thường hằng và luyện công cùng các học viên khác. Tôi nhận ra rằng tôi không thể từ bỏ pháp môn tu luyện. Chúng tôi học thuộc Pháp và chia sẻ kinh nghiệm với nhau. Tôi cảm thấy mình đã đề cao đáng kể. Tôi mơ thấy Sư phụ nắm tay tôi, đưa tôi lên những tầng rất cao và tôi đã đột phá qua nhiều tầng thứ tu luyện.

Trong thời gian chưa đầy một tuần, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi. Tôi cảm thấy Ngài đã tháo rời cơ thể tôi rồi lắp chúng trở lại. Trong một giấc mơ, tôi thấy ba thiên thần đang giúp tịnh hóa thân thể tôi và tôi đã bị chảy rất nhiều máu. Họ đảm bảo với tôi rằng nó không phải là một căn bệnh. Khi tôi tỉnh giấc, tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi.

Suy nghĩ tích cực thay đổi thái độ của mọi người đối với Đại Pháp

Một buổi chiều, người hàng xóm gọi cho tôi và nói với tôi rằng có một cảnh sát đang đợi tôi trước cửa và tôi không nên trở về nhà. Tôi đã có một chút sợ hãi và kể với một đồng tu. Đồng tu bảo tôi hãy phủ nhận an bài của cựu thế lực và kiên định tín Sư tín Pháp.

Chúng tôi tới nhà chị dâu tôi để phát chính niệm. Chúng tôi tập trung thanh trừ bức hại của tà ác ở không gian khác. Trong suốt quá trình đó, tôi cảm thấy rằng Sư phụ đang dõi theo và bảo vệ tôi.

Một tuần nữa trôi qua. Tôi đang trên đường tới chợ để giảng chân tướng vào buổi sáng. Người hàng xóm lại gọi cho tôi và bảo tôi rằng chồng tôi nói tôi hãy tới trốn ở nhà bố mẹ tôi. Hai người của tổ dân phố đã tới nhà tôi. Tôi quyết định gặp họ.

Trên đường về nhà, tôi gặp một nữ cảnh sát. Cô ấy có một vẻ mặt tội lỗi. Tôi bình tĩnh hỏi cô ấy liệu có phải cô vừa mới tới nhà tôi không. Tôi nói với cô ấy đừng sách nhiễu tôi nữa, cùng đừng là một thành viên của ĐCSTQ đã bức hại hàng triệu người và Pháp Luân Đại Pháp, mà hãy tìm một lối thoát cho mình. Cô ấy rời đi một cách sợ hãi trước khi tôi kịp nói xong.

Khi tôi tới ủy ban khu phố, người tổ trưởng đã gặp tôi và nói: “Chị đừng đi phát các tài liệu Đại Pháp nữa. Nếu có chuyện xảy ra với chị, chúng tôi không thể bảo vệ chị. Có phải chị cầm đầu mọi người làm việc này không?”

Tôi phản bác và nói với anh ấy bằng một giọng chất vấn: “Tại sao tôi không thể ra ngoài? Tôi không thể ra ngoài mua thực phẩm sao? Tôi phải luyện công tại nhà đúng không? Tại sao anh không đi cùng cảnh sát đến bắt tôi? Tôi đang thức tỉnh lương tâm con người bằng việc phân phát các tờ rơi giảng chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp không có gì là sai trái! Tôi hy vọng anh có thể chấp nhận sự thực về môn tu luyện.”

Một lần tôi gặp hai người đến từ ủy ban khu phố và mời họ tới nhà tôi uống trà. Tôi nói với họ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và về những thay đổi to lớn mà tôi đã trải qua kể từ khi tôi tu luyện Đại Pháp. Tôi bảo họ đừng tin những gì mà ĐCSTQ đã nói, rằng Giang Trạch Dân đã sử dụng hệ thống truyền thông trên toàn quốc để bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp và những người tu luyện, rằng họ Giang và toàn bộ ĐCSTQ sẽ bị trừng phạt. Tôi cũng khuyến khích họ thoái Đảng và các tổ chức của nó.

Một người đã nói: “Tôi định đề nghị chị từ bỏ pháp môn, nhưng hóa ra ngược lại tôi lại bị chị thuyết phục.”

Cuối cùng tu luyện và học Pháp công khai

Chồng tôi là một người tốt và chân thật. Anh làm việc cho ĐCSTQ và biết họ tà ác như thế nào. Từ khi tôi bước vào tu luyện, anh ấy đã nhiều lần cố gắng ngăn cản tôi. Anh xé các tài liệu giảng chân tướng của tôi, hủy các sách Đại Pháp, ảnh Sư phụ và những gì liên quan đến Đại Pháp. Anh nói nhiều điều xấu về pháp môn. Thậm chí anh còn dụ tôi vào một trung tâm tẩy não.

Tôi thường khóc. Tôi buồn đến mức tôi không muốn chung sống cùng anh nữa. Tuy nhiên, Sư phụ đã dạy:

“…đã là đệ tử Đại Pháp mà xét, đã là một người tu luyện mà xét, tôi nói rằng người tu luyện là không có kẻ địch; chư vị chỉ có vai trò độ nhân, không có vai trò dùng phương cách của con người và dùng cái lý của con người để trừng trị con người cũng như phán quyết con người.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago” trong Giảng Pháp tại các nơi VII)

Khi tôi đọc đoạn Pháp này, tôi đã bừng tỉnh. Chồng tôi và tôi có một mối duyên tiền định. Phản ứng của anh là tự nhiên. Anh đã phản ứng như vậy vì sợ ĐCSTQ. Anh là người gẫn gũi với tôi nhất, không phải kẻ thù của tôi. Các học viên không có kẻ thù.

Tôi phớt lờ anh và tức giận với anh, đó là những hành xử người thường. Tôi cũng trừng phạt anh theo cách của người thường. Đó không phải là điều mà một học viên nên làm. Nếu tôi rời bỏ anh, điều đó sẽ càng hằn sâu thêm những hiều lầm của anh về Đại Pháp. Điều đó sẽ hủy hại anh và những người họ hàng cùng bạn bè anh, cũng như sẽ gây nên tác đông tiêu cực trong xã hội. Tôi không thể để điều này xảy ra.

Do đó, tôi đã tiếp tục chăm sóc cho anh. Tôi nấu thức ăn ngon, giặt giũ quần áo và quan tâm đến anh nhiều hơn nữa.

Sư phụ dạy:

“Pháp là từ bi [với] chúng sinh, nhưng đồng [thời] cũng uy nghiêm.” (“Giảng Pháp vào Tết Nguyên tiêu năm 2003”)

Tôi không chỉ chăm sóc cuộc sống hằng ngày của anh mà tôi cũng chỉ ra cho anh những điều hay lẽ phải.

Tôi nói: “Từ tiền sử, người đàn ông đã là tất cả với người phụ nữ. Em đã sinh con và chăm lo nhà cửa cho anh, vì vậy em xứng đáng được anh coi trọng. Chồng của những học viên khác bảo vệ vợ của họ tới cùng khi cảnh sát cố gắng bắt họ.”

Tôi nói tiếp: “Sau khi em tu luyện, anh đã chứng kiến những cải biến về sức khỏe của em. Em có sức khỏe tốt đã giúp anh tiết kiệm nhiều tiền vì không phải lo chi phí y tế. Anh không phải lo cho em. Chúng ta chỉ đơn giản là bảo cho mọi người đừng tin vào những lừa dối của ĐCSTQ.”

Khi anh ấy vui vẻ, tôi sẽ nói nhiều hơn. Nếu anh không vui, tôi nói ít hơn. Tôi cũng lắp đặt vệ tinh truyền hình Tân Đường Nhân trong nhà của chúng tôi. Dần dần, thái độ của anh đối với Đại Pháp đã thay đổi.

Bây giờ, anh không còn làm phiền tôi khi tôi tu luyện ở nhà. Anh còn cho tôi để các tài liệu giảng chân tướng ở nhà. Khi cảnh sát tới, anh chặn họ lại và bảo tôi đi trốn. Cuối cùng anh đã bảo vệ sách Đại Pháp và học viên Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/14/350065.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/19/169422.html

Đăng ngày 24-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share