Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 3-4-2018] Vào năm 2007, trong trạng thái mơ màng nửa mơ nửa tỉnh, tôi đã nhìn thấy một vị Phật màu vàng kim. Tôi mở to mắt và la thật to: “Mình nhìn thấy Phật!” Sau đó tôi đi tìm vị Phật mà mình đã nhìn thấy trong giấc mơ, nhưng không thể tìm thấy Ngài.

Tôi kể cho hai em gái của tôi nghe về chuyện này bởi trước đây cả hai người đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng khi cuộc bức hại bắt đầu, do có tâm sợ hãi nên họ đã ngừng tu luyện. Khi tôi nói với họ rằng tôi muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ đã cười nhạo tôi và tự hỏi làm sao mà tôi có thể tu luyện được trong khi tôi không biết chữ. Nhưng khi thấy quyết tâm tu luyện của tôi, họ đã đưa cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện của Pháp Luân Đại Pháp. Năm 2008, khi mở sách ra, tôi nhìn thấy Sư phụ mỉm cười với mình – Ngài chính là vị Phật mà tôi đã nhìn thấy trong giấc mơ! Nước mắt tôi chảy dài trên mặt.

Khi tôi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân, các chữ viết xuất hiện trước mắt tôi dường như rất quen thuộc, và tôi biết nghĩa của chúng. Trước đây khi học Pháp chung, tôi thường gặp khó khăn khi đọc chữ. Nhưng sau khi đọc sách được một thời gian, việc đọc của tôi đã trở nên tốt hơn, mặc dù tôi không được đi học và không biết chữ. Chứng kiến điều này, cả gia đình tôi đã kinh ngạc: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời!”

Tôi trông giữ hai cháu gái sinh đôi mới được vài tháng tuổi. Việc này đã cho tôi cơ hội để tu luyện. Tôi trân quý cơ hội này, và tận dụng từng thời khắc để học Pháp và luyện công.

Khi mới bước vào tu luyện, tôi gặp phải sự phản đối mạnh mẽ từ chồng, các con trai và con dâu. Thậm chí họ còn đe dọa sẽ tố giác tôi với cảnh sát. Tôi bình tĩnh nói nếu đó là ý định của họ thì họ cứ làm – cuộc đời tôi sẽ vô nghĩa nếu không tu luyện. Thấy tôi quyết tâm như vậy, nên họ đã thôi không can thiệp nữa.

Tôi bị tổn thương từ nhỏ, trong lòng đầy thù hận và chán chường, và cũng là người rất khó gần. Sau khi tu luyện, tính cách đó của tôi đã thay đổi và gia đình tôi đã rất chú ý đến điều này! Bây giờ tôi vui vẻ thoải mái, không oán trách và biết nghĩ cho người khác trước. Tôi đối xử với chồng bằng sự tôn trọng và tử tế.

Trong nhiều năm, tôi đã không nói chuyện với con dâu cả. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi nhận ra mình nên cư xử như một người luyện công. Tôi mang quà đến thăm vợ chồng con trai cả. Tôi cũng đem theo sách Chuyển Pháp Luân để các con xem. Con dâu tôi cũng có sự thay đổi lớn, và cháu đã nói với mọi người rằng Đại Pháp tuyệt vời như thế nào.

Cách đây 12 năm, khi cùng hợp tác làm ăn chung, phía gia đình thông gia của con dâu tôi đã trả cho chúng tôi dư 800 Nhân dân tệ mà không hay biết. Sau khi bắt đầu học Pháp, tôi nhận ra mình đã sai, vì thế tôi trả lại cho họ nhiều hơn số tiền mà họ đã đưa dư. Họ rất ngạc nhiên khi thấy chỉ một cuốn sách mà lại có thể thay đổi tôi nhiều đến như vậy.

Có lần, vợ chồng con trai thứ của tôi cãi nhau và con dâu đã lăng mạ chồng trước mặt tôi. Tôi đã không nói một lời, bởi tôi muốn chiểu theo những điều Sư phụ giảng và không phản ứng lại theo cách của người thường.

Con dâu tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và cháu đã niệm “Chân-Thiện-Nhẫn hảo, Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Một hôm, chồng tôi bị ngã cầu thang và chân của ông bị một vết thương hở và máu không ngừng chảy ra. Tôi nói ông ấy hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Ông ấy đồng ý và máu đã ngưng chảy.

Sau khi bắt đầu tu luyện, các chứng bệnh của tôi như đau lưng và cổ, các vết đốm đen trên mặt, trầm cảm, và những căn bệnh khác đã khỏi hẳn. Người khác nói rằng nhìn tôi trông trẻ ra.

Tôi hạnh phúc và tràn đầy năng lượng. Tôi rất may mắn khi đắc Pháp và vô cùng biết ơn vì đã có cơ hội để tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/3/363670.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/23/169456.html

Đăng ngày 15-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share