Bài viết của Trần Hiểu tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 21-4-2018] Sáng ngày 25 tháng 4 năm 1999, khi học viên Pháp Luân Công Trần Mục đến tham gia luyện công tập thể ở Công viên Hương Sơn, ông nhận thấy có ít người đến hơn so với thường lệ.

Qua hỏi han một học viên khác, ông biết rằng các đồng tu của mình đã đến Văn phòng Kháng cáo Quốc gia bên cạnh Khu Phức hợp của Chính quyền Cộng sản Trung ương ở Bắc Kinh để thỉnh nguyện đòi trả tự do cho 45 đồng tu đang bị bắt giữ bất hợp pháp ở Thiên Tân, một thành phố nằm ở phía Đông Bắc Kinh.

Chính quyền Thiên Tân đã thông báo cho các học viên Pháp Luân Công địa phương rằng, việc này chỉ có thể được giải quyết bởi các quan chức chính phủ cấp cao ở Bắc Kinh. Vì vậy, các học viên đã đi đến Văn phòng Kháng cáo Quốc gia ở Bắc Kinh.

Học viên Trần cũng quyết định tới Văn phòng Kháng cáo. Ông nhớ lại: “Sau khi nghe tin các đồng tu bị bắt giữ, tôi nghĩ rằng mình cần có trách nhiệm lên tiếng.”

Ông đã bắt xe buýt tới phố Phủ Hữu, nơi ông có thể nhìn thấy rất nhiều các học viên Pháp Luân Công đang đứng xếp hàng trật tự dọc hai bên con phố. Ông rất vui khi nhìn thấy nhiều người xếp hàng trật tự như vậy trong một khu vực ồn ào náo nhiệt của Bắc Kinh.

Từ không biết cho tới ngạc nhiên thú vị

Học viên Heidi không tham dự buổi luyện công tập thể vào sáng hôm đó. Một học viên khác đã nói với cô rằng, các học viên Pháp Luân Công ở Thiên Tân đã bị bắt giữ và rằng mọi người nên đến Văn phòng Kháng cáo.

Cô đã đạp xe tới Văn phòng Kháng cáo. Trên đường tới đó, cô phải hỏi đường vì cô không biết chính xác Văn phòng Kháng cáo tọa lạc ở vị trí nào. Cô đến được phố Phủ Hữu vào lúc hơn 7 giờ sáng. Nhiều người đã xếp hàng dọc theo con phố và những người khác vẫn đang tiếp tục tới.

Cô Heidi cho biết: “Lúc đầu, tôi không hề biết họ là các học viên Pháp Luân Công. Tôi không biết một ai trong số họ. Tôi đã đi qua và nhìn khắp xung quanh. Tôi nhìn thấy một vài người đang đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Người ta nói với tôi rằng họ là các học viên Pháp Luân Công.”

Cô cảm thấy ngạc nhiên một cách thú vị khi nhìn thấy có nhiều học viên đến như vậy. Cô mới tốt nghiệp đại học và phân vân rằng liệu mình có nên gặp một nhân viên thuộc Văn phòng Kháng cáo để nói chuyện hay không.

Sau đó, cô đã gặp một học viên ở địa phương. Họ đứng xếp hàng cạnh nhau và chờ đợi.

Học viên mới thụ ích từ tu luyện Pháp Luân Công

Connie là học viên tình nguyện trợ giúp việc mang đài phát nhạc luyện công để luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công cùng với mọi người vào lúc 4 giờ sáng. Vào sáng ngày 25 tháng 4, cô đã nói với các học viên khác về cuộc thỉnh nguyện này.

Sau buổi luyện công tập thể, cô trở về nhà và để lại một lời nhắn cho chồng và con gái của mình vì họ còn đang ngủ. Sau đó, cô đã đến Văn phòng Kháng cáo.

Connie nhìn thấy có nhiều cảnh sát đang đứng ở giao lộ giữa đường Phủ Hữu và đường Trường An. Nhiều học viên đã hỏi đường và cảnh sát dẫn họ tới phố Phủ Hữu, phía Tây của Khu phức hợp Chính quyền Trung ương của Đảng Cộng sản.

Tại thời điểm đó cô đã tập luyện Pháp Luân Công được khoảng 1 năm. Khi ấy cô trong độ tuổi 30 và từng phải chịu đựng nhiều chứng bệnh trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Do sức khỏe kém nên tính tình của cô cũng rất nóng nảy. Cô đã hoàn toàn khỏi bệnh sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Cô cũng bắt đầu chăm lo cho gia đình của mình và làm việc nhà, những công việc mà trước đây chồng cô phải làm vì cô vốn ốm yếu.

thỉnh nguyện ôn hòa

Cô Connie nhớ lại: “Có khoảng 10.000 học viên Pháp Luân Công đứng một cách yên ắng, trật tự trên vỉa hè. Cảnh sát trông rất thoải mái, họ hút thuốc và trò chuyện với nhau. Sau đó, các học viên đã nhặt các đầu mẩu thuốc lá của cảnh sát và và bỏ chúng vào thùng rác.”

Ông Trần Mục nhớ lại: “Tôi đã đứng ở hàng trên cùng trong suốt cả một ngày. Thỉnh thoảng, một học viên đi ngang qua và hỏi liệu chúng tôi có cần đồ ăn hay thức uống gì không. Nếu bất cứ ai ở hàng trên cùng rời đi, những người khác sẽ đến đó tiếp quản.“

“Khi cảnh sát đi vòng xung quanh, các học viên đã cúi chào họ. Cảnh sát cũng hiểu được chúng tôi.”

Cô Heidi nói: “Khi nhìn vào những học viên không quen biết này, tôi cảm thấy chỉnh thể này rất tuyệt vời và tôi tự hào là một trong số họ.”

Họ đứng ở hàng trên cùng và đều biết rằng những ai có mang theo máy quay phim sẽ ghi hình và chụp ảnh hiện trường.

Một vài học viên đại diện đã có cuộc đối thoại với chính phủ, và vấn đề đã được giải quyết một cách ôn hòa. Cảnh sát Thiên Tân đã thả các học viên bị bắt giữ trái phép. Chính quyền trung ương tuyên bố rằng chính phủ không bao giờ can thiệp vào việc tập luyện Pháp Luân Công của công chúng.

Khi nghe tin tốt lành này, các học viên Pháp Luân Công đã trở về nhà.

Nhân chứng

Một ngày sau cuộc thỉnh nguyện 25-4, những ai đã tham gia vào cuộc thỉnh nguyện phải đối mặt với nguy hiểm và áp lực.

Cô Heidi kể lại: “Quản lý của tôi đã hỏi chúng tôi rằng liệu chúng tôi có đến Văn phòng Kháng cáo hay không. Mọi người đều biết những ai trong cơ quan đang tập luyện Pháp Luân Công. Mặc dù phương tiện truyền thông tuyên bố rằng sẽ không hề có sự trả đũa nào, nhưng thực tế áp lực ngày càng gia tăng.”

“Ngày càng có nhiều cảnh sát mặc thường phục bắt đầu theo dõi chúng tôi tại điểm luyện công tập thể. Cuộc kháng nghị an hòa đó đã không làm thay đổi được quyết định đàn áp Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc.” Vào ngày 20 tháng 7, chính quyền Cộng sản đã bắt đầu chiến dịch đàn áp Pháp Luân Công.

Trần Mục là một nghiên cứu sinh thuộc Viện Hàm lâm Khoa học Trung Quốc. Việc ông tham gia cuộc thỉnh nguyện 25-4 đã trở thành một cái cớ cho việc bức hại đối với ông sau ngày 20 tháng 7. Mặc dù ông đã bảo vệ thành công luận án của mình, nhưng Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc đã không cấp bằng tiến sỹ cho ông vì lý do ông đã từ chối từ bỏ đức tin của mình.

Học viên Trần trở về nhà và làm việc trong một trường đại học. Vợ ông đã bị bắt giữ vì gửi các tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Công qua thư điện tử và sau đó bà bị tra tấn đến chết trong trại lao động cưỡng bức. Học viên Trần đã bị quản thúc tại gia trong suốt 7 năm vì đã giải thích về Pháp Luân Công cho các học trò của mình.

Sau đó ông đã di cư sang Mỹ. Sau khi trải qua những thăng trầm trong cuộc sống, cuối cùng ông đã chuyển tới thành phố St. Louis, Missouri sinh sống.

Không lâu sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, cô Heidi đã rời khỏi Trung Quốc và tiếp tục theo học cao học. Cô đã làm việc ở một số thành phố ở Mỹ, cuối cùng cô và chồng mình cũng đã định cư ở thành phố St. Louis.

Cô Connie chưa từng nghĩ về việc đi ra nước ngoài và vẫn sống ở Bắc Kinh sau khi cuộc đàn áp bắt đầu. Cô vẫn tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công mặc dù điều đó có nghĩa rằng cô sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị bắt giữ. Năm 2009, khi phân phát tài liệu Pháp Luân Công, cô đã bị cảnh sát chú ý. Cô đã rời khỏi nhà để không làm liên lụy tới gia đình của mình.

Con gái cô đã không được phép ghi danh vào trường đại học do chịu ảnh hưởng của chính sách liên đới của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Thay vào đó, cháu đã đến Mỹ du học và cũng chuyển tới thành phố St. Louis.

Mười chín năm trước, cả ba học viên này đều không biết nhau khi tham gia sự kiện thỉnh nguyện ngày 25-4. Nhưng sau đó nhiều năm, họ đã gặp nhau ở thành phố St. Louis và kể từ đó, họ đã cùng nhau phối hợp để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc.

Nhắc lại cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4, họ không khỏi bồi hồi xúc động.

Học viên Trần nói: “Đó là một thời khắc lịch sử chỉ xảy ra một lần duy nhất trong cuộc đời của chúng tôi. Trong suốt 19 năm qua, chúng tôi đã phối hợp với nhau để chấm dứt cuộc bức hại này. Tôi nhận ra rằng, cuộc kháng nghị 25 tháng 4 này là cơ hội để Đảng Cộng sản Trung Quốc lựa chọn cho mình một vị trí chính xác. Nhưng chế độ độc ác này đã lựa chọn việc bức hại những người tốt, những người luôn chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.“

“Các học viên Pháp Luân Công đã vạch trần những tuyên truyền dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Ngày càng có nhiều người biết bản chất tà ác của Đảng và sự tàn bạo của cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Ngày tàn của Đảng Cộng sản Trung Quốc đang đến gần.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/21/364365.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/24/169475.html

Đăng ngày 2-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share