Bài viết của Vũ Chân, mộthọc viênPháp Luân Đại Phápở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-3-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp năm 1996 và kể từ đó Đại Pháp đã ba lần cứu mạng tôi.

Khỏi bệnh ung thư tuyến giáp

Khi còn nhỏ tôi thường xuyên đau ốm. Tôi bị đau tim, viêm gan B, u xơ tử cung, viêm khớp cùng nhiều bệnh khác. Mẹ tôi mất vì ung thư phổi khi mới ba mươi còn chị tôi chết vì ung thư vú ở tuổi bốn mươi. Tôi cảm thấy điều này rồi cũng đến lượt tôi, tất cả chỉ còn là vấn đề thời gian.

Ở độ tuổi bốn mươi bác sĩ chẩn đoán tôi bị ung thư tuyến giáp. Gia đình tôi không nói nên lời. Cha tôi khóc hết nước mắt khi nhìn tôi. Đồng nghiệp xót xa cho tôi. Tôi cũng để lại lời dặn dò cho chồng sau khi tôi chết.

Tôi phẫu thuật hai lần và bác sĩ đề nghị tôi dùng hóa trị. Tôi rất sợ hóa trị vì đã chứng kiến cảnh chị gái tôi chịu đựng nó. Chị ấy vô cùng đau đớn nhưng cũng chỉ sống thêm được một năm.

Khi chẳng còn chút hi vọng nào nữa thì dì tôi đến thăm và mang cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đã đọc xong cuốn sách chỉ trong một ngày. Ngạc nhiên thay, hôm ấy tôi không cảm thấy mệt mỏi, đói bụng hay khát nước chút nào. Tôi nhớ tôi nghĩ rằng mình đã tìm kiếm một điều thế này biết bao nhiêu năm. Tôi cảm thấy như cuối cùng tôi đã thức tỉnh khỏi cơn ác mộng của cuộc đời mình.

Hai ngày tiếp theo tôi cảm thấy cơ thể đang được thanh lọc và người nhẹ tênh. Kể từ đó tất cả bệnh tật biến mất mà chẳng cần thuốc thang. Gia đình và đồng nghiệp đều nghĩ rằng Đại Pháp thực sự kì diệu.

U xơ tử cung biến mất

Một hôm khi đang làm việc, cả lưng và dạ dày tôi bắt đầu đau. Tôi về nhà nằm cuộn người trên giường vì đau. Suốt buổi chiều hôm đó, cơn đau cứ cuộn lên theo từng hồi và mỗi lần kéo dài khoảng năm hay mười phút.

Buổi tối tôi đi vệ sinh và một miếng như mô thịt được đẩy ra. Lát sau, một miếng khác ra nữa. Tôi bỏ chúng vào túi và đem đến cho bạn tôi làm việc ở bệnh viện xem. Cô ấy bảo rằng đó là các khối u xơ tử cung và cô nghĩ rằng tôi mới phẫu thuật để lấy chúng ra.

Khi nghe bạn tôi nói thế, tôi đã bật khóc và thầm nói “Đa tạ Sư phụ!”.

Sự việc này đã khiến cho bạn bè và gia đình tôi vô cùng ngạc nhiên. Tất cả đều cho rằng đó quả là kì diệu và một vài người về sau bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sống sót sau một tai nạn xe hơi

Một buổi sáng vào năm 2005, sau khi đã cãi nhau với chồng, tôi giận dữ đạp xe ra khỏi nhà và đã bị một chiếc xe hơi đâm phải. Tôi bất tỉnh và không nhớ điều gì đã diễn ra. Vào chiều hôm đó, tôi thức dậy trong bệnh viện và thấy bác sĩ đang cạo tóc tôi để chuẩn bị tiến hành phẫu thuật não. Tôi bảo con trai là tôi muốn ra ngoài và sau đó lại bất tỉnh.

Kết quả MRI cho thấy có tụ máu trong não và nhiều chỗ vỡ. Bác sĩ đề nghị phẫu thuật não ngay lập tức. Con trai tôi nhớ đến mong muốn của tôi nên không đồng ý để bác sĩ tiến hành phẫu thuật.

Tôi tỉnh lại vào sáng hôm sau và khăng khăng đòi về nhà. Nhưng người tài xế tông tôi rất lo lắng. Ông nói, “Bây giờ, hoặc là cô phải ở lại bệnh viện hoăc tôi sẽ không chịu trách nhiệm nếu như cô xảy ra bất cứ chuyện gì.”

Tôi bảo ông rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không lấy ông ấy một xu nào cả. Nhưng ông khăng khăng yêu cầu có một nhân chứng xác nhận rằng chính tôi muốn được xuất viện. Ba ngày sau tôi được đưa về trên cáng.

Sau khi về nhà, bất cứ khi nào tỉnh lại, tôi lại đọc sách Chuyển Pháp Luân vàngồi luyện tĩnh công. Chỉ trong năm, sáu ngày thì tôi đã có thể đứng lên. Tôi khỏi hẳn sau hai tuần. Sau đó, tôi ghé thăm người tài xế đã tông vào tôi và ông vô cùng ngạc nhiên trước tốc độ bình phục của tôi. Thậm chí mẹ vợ ông đã quyết định học Pháp Luân Đại Pháp sau khi được nghe câu chuyện. Kể từ trải nghiệm ấy, tôi hiểu rằng tu luyện là việc nghiêm túc phi thường. Chúng ta không thể làm chỉ vì mình thích và mọi lúc đều cần cố gắng duy trì chính niệm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/26/363348.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/10/169324.html

Đăng ngày 23-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share