Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-3-2018] [Thời điểm tôi viết bài chia sẻ này thì] rất ít học viên mà tôi biết gửi bài chia sẻ nhân dịp kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế Giới, và hạn nộp bài còn chưa đến ba tuần. Gần đây, tôi nhận được một bài chia sẻ của một học viên cao tuổi. Khi đánh máy bài của bà, tôi nhận ra câu văn của bà không được trôi chảy. Tôi đọc bài chia sẻ vài lần và hiểu đại khái rằng bà đang nói về việc cứu độ chúng sinh và bà biết ơn Sư phụ như thế nào.

Tôi dành thời gian để gặp bà. Tôi đã thấy bà và chồng, cũng là một học viên, đang làm đồ lưu niệm Đại Pháp. Bà nói với tôi rằng bà sẽ tặng cho mỗi người đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) một món quà và bà rất tự tin rằng mình sẽ tặng được hết số quà. Tôi cảm nhận được sự tinh tấn của họ và những kết quả mà họ đạt được trong việc giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh.

Vị học viên này đã 78 tuổi, chồng bà cũng đã 82 tuổi. Họ đã giúp nhiều người thoái ĐCSTQ nhưng không bao giờ đếm số lượng. Họ đã tu luyện được nhiều năm và không bao giờ bỏ lỡ làm ba việc dù chỉ một ngày. Tôi thấy họ đã khóc khi nhắc đến Sư phụ. Họ cảm thấy rằng họ đã không làm tốt, họ đã làm Sư phụ thất vọng và khiến Ngài lo lắng. Bà ấy nói với tôi rằng Sư phụ đã phải gánh chịu quá nhiều.

Sau đó, tôi đề cập đến việc có những chỗ trong bài chia sẻ của bà mà tôi không hiểu. Bà nói rằng: “Tôi không biết viết văn, chữ cũng viết không được đầy đủ, trong lòng minh bạch mà không viết ra được, nhưng vì để chứng thực Đại Pháp, cảm ân Sư phụ, tôi hàng năm đều viết, một lần cũng không bỏ qua! Tôi muốn nghe theo Sư phụ, Sư phụ bảo chúng tôi làm gì chúng tôi liền làm nấy, chúng tôi không biết làm thế nào biểu đạt cảm ân đối với Sư phụ, Sư phụ của chúng ta quá vĩ đại!”

Nghe những gì bà nói trong lòng tôi cảm thấy chua xót. Tấm lòng kính Sư tín Pháp chân thành và thuần tịnh của bà đã khiến tôi rơi lệ, đồng thời cũng giúp tôi thấy được sự chênh lệch giữa tôi và bà.

Khi nói chuyện với các học viên khác về việc gửi bài chia sẻ, hầu hết tôi chỉ nghe được những câu: “Tôi không tu luyện tốt”, “Tôi không biết viết như thế nào”, hoặc “Tôi sẽ lãng phí thời gian của các biên tập viên Minh Huệ.” Tôi nghĩ họ đang nhìn nhận sự kiện này bằng các quan niệm người thường chứ không phải là các Pháp lý.

Tôi đã đọc một bài nói về việc gửi bài chia sẻ nhân dịp kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới. Trong đó viết: “Hai ngày trước khi Sư phụ hoàn thành khóa giảng ở Hắc Long Giang, Ngài yêu cầu tất cả mọi người nộp một bài chia sẻ kinh nghiệm để Ngài có thể thấy được mọi người hiểu Pháp như thế nào. Điều này chưa bao giờ được các khí công sư khác thực hiện. Không ai biết chính xác phải làm gì. Một học viên nộp bài chia sẻ của mình cho Sư phụ và nói: ‘Con sợ bài viết không được tốt.’ Sư phụ vui vẻ nhận bài và nói: ‘Viết khá tốt.’” Điều này khiến tôi xúc động sâu sắc. Điều đó ẩn chứa nhiều kỳ vọng của Sư phụ đối với các đệ tử của Ngài!

Tôi nhớ có lần mình nhận được một bài chia sẻ của một học viên ở Trung Quốc. Chỉ có một vài dòng chữ viết xiêu vẹo. Nội dung đại khái là: “Con chưa từng có đọc qua sách vở, không biết viết chữ, nhưng xin Sư tôn hãy yên tâm, đệ tử nhất định sẽ kiên định tu Đại Pháp đến cùng và theo Sư phụ trở về nhà!” Mấy dòng chữ này khiến tôi không ngừng rơi lệ. Hãy hình dung năng lượng nó mang theo to lớn cỡ nào. Điều Sư phụ muốn thấy là cái tâm chân thành tin tưởng vào Sư phụ và Pháp của chúng ta, và đó là tất cả những gì có ý nghĩa đối với Ngài.

Năm nay, thông tri kêu gọi gửi bài/tác phẩm có sự khác biệt và liệt kê chi tiết nhiều dạng bài có thể gửi đi (Thông tri kêu gọi gửi bài/tác phẩm kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2018).

Thông tri có nội dung: “Thời gian tu luyện càng lâu, chúng ta càng trân quý Pháp Luân Đại Pháp, càng biết ơn sự từ bi cứu độ của Sư phụ và chúng ta mong muốn giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp tới nhiều người hơn nữa để họ cũng được thụ ích từ môn tu luyện này. Do vậy, chúng tôi kêu gọi tất cả các học viên cả trong và ngoài Trung Quốc gửi các bài viết/tác phẩm nhân dịp kỷ niệm này. Bài viết bao gồm chia sẻ về kinh nghiệm tu luyện, các câu chuyện tu luyện, những điều chúng ta đã chứng kiến trong lịch sử, những bình luận và những thông tin liên quan đến Trung Quốc và phương Tây về văn hóa Thần truyền. Chúng tôi cũng hoan nghênh các tác phẩm nghệ thuật như âm nhạc, hội họa, thư pháp,… Tất cả những điều này sẽ là một hồ sơ ghi lại những lợi ích mà Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại cho toàn thế giới và cũng là tư liệu về sự khổ độ từ bi và sự hy sinh của Sư phụ Lý đối với các học viên và người dân toàn thế giới.”

“Cụ thể hơn nữa, như rất nhiều đệ tử Đại Pháp thông qua tu luyện đã có những cải biến về tâm tính và lành bệnh. Những người không phải là học viên hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt cũng đã nhận được phúc báo. Chúng tôi tin rằng mỗi đệ tử Đại Pháp đều có thể viết chi tiết về những điều này.”

Vâng! “Mỗi đệ tử Đại Pháp” đều có thể viết! Hình dung xem Sư phụ đã phó xuất bao nhiêu thời gian và nỗ lực để mỗi học viên có thể bước đi trên con đường của mình cho đến hôm nay! Mọi người đều nhận được rất nhiều lợi ích, từ việc tâm tính được đề cao đến hồi phục bệnh tật. Để bày tỏ cảm ân đối với Sư phụ, tất cả chúng ta nên chứng thực Pháp và đánh thức chúng sinh qua câu chuyện của mình. Đây là cơ hội mà Sư phụ đã cấp cho chúng ta, giúp chúng ta gây dựng uy đức của bản thân.

Tôi hy vọng mọi học viên có thể nhanh chóng bắt đầu viết và gửi bài chia sẻ của mình! Tôi cũng hy vọng rằng những học viên có thể viết sẽ giúp những học viên không biết viết, vì nhiều người trong số họ tu luyện tinh tấn, có rất nhiều câu chuyện hay và thần tích để chia sẻ với chúng ta!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/30/363535.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/6/169287.html

Đăng ngày 14-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share