[MINH HUỆ 03-01-2018] Tôi năm nay 70 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996. Trước khi biết đến Pháp Luân Đại Pháp, tôi mắc nhiều bệnh và đã tìm kiếm đủ cách chữa trị trên khắp Trung Quốc. Tôi đã thử nhiều loại thuốc khác nhau mà không có hiệu quả. Sức khoẻ của tôi thậm chí còn tồi tệ hơn và một bác sĩ đã khuyên tôi thử khí công. Tôi đã học rất nhiều môn khí công nhưng cũng không mang lại hiệu quả. Vào tháng 11 năm 1995, người hàng xóm về hưu đã cho tôi hai tấm vé tham dự lớp học 9 ngày qua video. Tôi đã miễn cưỡng tham dự vì từ khi luyện khí công, chưa có môn nào có tác dụng với tôi. Người hàng xóm thấy tôi do dự nên giải thích: “Đây là môn khí công tu luyện của Phật gia, được gọi là ‘Pháp Luân Đại Pháp’ và nó rất có hiệu quả chữa bệnh. Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đề cao tâm tính của họ và học cách làm người tốt. Chị hãy thử tham dự lớp học và xem có tác dụng không.”

Cô ấy có ý tốt và tôi thì không có gì để mất, vậy nên tôi đã đồng ý tham dự khoá giảng. Sau khi tôi xem video vào ngày đầu tiên, tôi cảm thấy Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp là người tốt. Sư phụ Lý nói rằng những gì ông dạy không phải là khí công thông thường, mà là chân chính đưa con người lên cao tầng.

Sau khoá học 9 ngày, tôi cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp thực sự khác biệt; đây đúng là môn tu luyện chân chính. Mẹ của tôi không biết đọc, nên bà muốn tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp cho bà nghe. Tôi đã học thuộc năm bài công Pháp và dạy lại cho bà, nhưng tôi vẫn chưa đủ kiên định. Sau vài tháng, tôi nhận ra rằng mình nên tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tìm thấy một điểm luyện công gần nhà vào tháng 6 năm 1996, và từ đó tôi trở nên tinh tấn hơn.

Điểm luyện công thuần tịnh

Điểm luyện công của chúng tôi nằm trong khu đô thị của chính phủ. Chúng tôi là một nhóm đa dạng khoảng 30 người. Trong nhóm của chúng tôi hầu hết là các quan chức chính phủ và cựu quan chức, giáo viên, công nhân thủ công, và một số người thất nghiệp. Mỗi buổi sáng, chúng tôi luyện năm bài công pháp lúc 3:50 sáng. Chúng tôi đọc một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân vào buổi tối. Tôi luôn cảm thấy rất tốt khi học Pháp chung với mọi người. Chúng tôi khích lệ lẫn nhau chia sẻ kinh nghiệm tu luyện và hướng nội bất cứ khi nào gặp khó nạn.

Tất cả chúng tôi đã làm tốt và được đề cao như một chỉnh thể. Bất cứ khi nào một học viên gặp rắc rối, mọi người đều giúp đỡ. Khi những Kinh văn và video mới xuất hiện, các học viên làm việc trong chính phủ luôn mua thêm để cung cấp cho các học viên có khó khăn về tài chính. Mọi người đều nghĩ đến việc giúp đỡ người khác. Những tư tưởng trong công ty bình thường, như tranh đấu vì lợi ích hoặc chức vị, hoặc lừa dối người khác, không bao giờ xuất hiện trong nhóm chúng tôi. Chúng tôi chỉ tập trung vào việc tu luyện, và chúng tôi không thảo luận về những gì đang diễn ra trong xã hội người thường. Tất cả chúng tôi đều có mối quan hệ tốt đẹp với nhau, tạo ra môi trường thân thiện và hỗ trợ lẫn nhau. Tôi đã làm việc trong cơ quan nhà nước từ những năm 1970 và hiểu được môi trường làm việc ở Trung Quốc phức tạp như thế nào. Nhưng ở điểm luyện công của chúng tôi, bầu không khí rất thuần tịnh và ôn hoà.

Tôi sẽ không bao giờ được như thế này nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Mỗi tối chúng tôi đều học Pháp trong khoảng hai giờ đồng hồ. Chúng tôi đọc một bài giảng của Chuyển Pháp Luân, mỗi người chúng tôi lần lượt đọc một đoạn. Một số học viên quyết định bắt đầu học thuộc lòng Chuyển Pháp Luân. Thông qua học Pháp, chúng tôi đã ngộ được ý nghĩa thực sự của cuộc sống, bệnh tật thực sự là gì và cách tránh chúng. Chúng tôi đề cao nhanh chóng. Một học viên được đề bạt làm lãnh đạo trong cơ quan của cô. Cô được phân một chiếc xe hơi và một tài xế để đưa đi làm hàng ngày. Khoảng cách giữa nhà và cơ quan của cô không xa, vì vậy cô quyết định đi bộ để đi làm.

Cơ quan của cô cũng xây dựng nhà ở cho nhân viên và lãnh đạo là những người được lựa chọn đầu tiên. Cô đã chọn và trả tiền cho một căn hộ sang trọng. Ngay sau khi cô chuyển vào, cô nghe nói rằng một lãnh đạo về hưu rất thích căn hộ của cô. Cô nghĩ rằng người về hưu đã đóng góp rất nhiều cho cơ quan trong nhiều năm, và cô mới chỉ làm việc ở đó vài năm. Do đó, cô ấy đã dọn ra và để cho người lãnh đạo về hưu mua căn hộ đó.

Một người nói với cô: “Cô thật ngốc. Bây giờ cô là lãnh đạo – tại sao cô lại từ bỏ căn hộ đó?” Cô trả lời: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.” “Sư phụ của chúng tôi yêu cầu chúng tôi luôn nghĩ cho người khác trước.” Người đó trả lời: “Tiêu chuẩn cho các học viên thật là cao. Tôi ngưỡng mộ tất cả các bạn!” Cô ấy nói: “Bạn nên ngưỡng mộ Sư phụ của chúng tôi. Tôi sẽ không được như vậy nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Thể chất và tinh thần được cải thiện

Một số học viên trong nhóm của chúng tôi đã từng tập các môn khí công khác, nhưng không hết bệnh. Sau khi luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh tật của họ đã biến mất mà không tái phát. Một phụ nữ 64 tuổi đã khỏi bệnh lupus và bà ấy không còn nóng nảy nữa. Giờ đây bà ấy luôn vui vẻ và thường xuyên mỉm cười. Một phụ nữ 30 tuổi khác đã không thể có con. Sau khi luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô ấy mang thai và có một bé trai khỏe mạnh. Cô ấy đi xe buýt với con trai của cô ấy và kể cho nhiều người nghe câu chuyện của mình.

Khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, một số người e ngại khi nói chuyện với cô ấy. Cô ấy nói với họ: “Đừng sợ. Ngay cả một cảnh sát trong khu phố của tôi đã nói với tôi, ‘Không có gì sai khi tu luyện Chân – Thiện – Nhẫn. Sớm hay muộn, cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp sẽ phải kết thúc. Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc chỉ biết bắt nạt người tốt. Ông ta không cho phép mọi người tu luyện hoặc kháng nghị cho Pháp Luân Công. Vì vậy, các học viên nói rõ sự thật bằng bất cứ cách nào họ có thể.’” Sau khi nghe điều này, những người trong xe buýt đã không còn sợ nữa.

Đây không phải là một điểm luyện công bình thường

Nhiều người đã được trải nghiệm nhiều điều kỳ diệu tại điểm luyện công của chúng tôi. Tôi xin được chia sẻ một sự việc. Một học viên làm việc trong ngành cảnh sát. Một hôm, anh trai của anh ấy chuyển các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp đên điểm luyện công của chúng tôi. Anh ấy kể lại với chúng tôi rằng anh ấy nhìn thấy ánh sáng màu đỏ chiếu sáng trong hành lang của tòa nhà nơi mà chúng tôi luyện công. Anh ấy nói: “Thật đúng như vậy! Khi tôi đến đó, tôi đã nhìn thấy điều mà Sư phụ đã mô tả:

“…trên không úp trên trường luyện công có Pháp Luân lớn, [và] Pháp thân lớn ở trên nắp trông coi trường này. Trường này không phải là một trường bình thường, không phải là một trường luyện công bình thường, mà là một trường tu luyện. Chúng ta có rất nhiều người có công năng đã thấy được trường này của Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi, che phủ bằng ánh sáng đỏ, toàn là màu đỏ.”(Chuyển Pháp Luân).

Khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, điểm luyện công chung của chúng tôi đã không còn nữa. Ngay sau đó, một số người trong nhóm của chúng tôi đã từ bỏ tu luyện. Những người khác thì vẫn kiên trì cho đến hôm nay. Chúng tôi đã có nhiều trải nghiệm tuyệt vời trong suốt ba năm luyện công chung ở đó. Nơi ấy thực sự là một miền tịnh độ!

Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/30/356858.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/3/167458.html

Đăng ngày 4-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share