Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-2-2018] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được nhiều năm và đang làm công việc giảng chân tướng. Tôi tin mình đang làm tốt.

Tuy nhiên, gần đây tôi không khởi tinh thần lên được, kể cả đối với tu luyện và cuộc sống hàng ngày. Dường như tất cả các công tác và sinh hoạt đều giống như đang uống một loại nước vô vị. Lúc đầu, tôi nghĩ đó là do trạng thái tu luyện của mình phản ánh ra. Sau đó, nhiều lần tôi gần như không thoát khỏi rắc rối trong khi phân phát các tài liệu Đại Pháp. Tôi cảm thấy rằng có điều gì đó không ổn.

Một đêm, tôi tĩnh tâm và hướng nội trong khi ngồi đả tọa. Tôi nhận ra chấp trước vào thời gian của mình đã gây ra những vấn đề đó.

Hồi tưởng lại, kể từ khi cuộc đàn áp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi đã mong mỏi nó chấm dứt. Sau khi nghe những lời tiên tri, tôi đã có những suy nghĩ này, và nó đặc biệt mạnh mẽ ngay trước Đại hội 19 của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tuy nhiên, chính phủ đã không chuyển biến tốt hơn như tôi mong đợi. Tôi cảm thấy mất mát và tự hỏi khi nào sự việc sẽ hoàn toàn kết thúc và rơi vào trạng thái thất vọng.

Sau khi tìm ra chấp trước này, tâm trí tôi lập tức trở nên thanh tỉnh hơn. Đột nhiên, tôi lại tìm được phương hướng và thấy sung mãn.

Giấc mơ đáng sợ

Tôi ngủ thiếp đi sau khi phát chính niệm lúc nửa đêm và mơ một giấc mơ sống động.

Trong giấc mơ, học viên chúng tôi và một số người đã minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp được đặt ở một vị trí rất cao. Chúng tôi ở trên một con thuyền lớn, giống con thuyền Noah. Chúng tôi có thể thấy một vùng rộng lớn và các đô thị lớn trên mặt đất phía dưới. Giống như từ trên máy bay nhìn xuống, các ngôi nhà trông như những chiếc hộp nhỏ.

Bầu không khí rất ảm đạm. Trong thâm tâm, tất cả chúng tôi đều cảm thấy rằng “cuộc đại đào thải” sắp diễn ra. Tất cả chúng tôi đều nhìn chằm chằm xuống mặt đất. Ở đó vô cùng yên ắng. Bầu không khí vẫn ảm đạm, như thể chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào.

Đột nhiên, một tia sét đánh vào một ngọn núi cao ở cách xa, và sấm sét vang lên phá tan sự yên ắng. Một cơn bão lớn kéo đến, và một trận động đất rung chuyển mặt đất. Nước không đến từ biển, không phải do mưa, cũng không phụt lên từ lòng đất; mà nước thẩm thấu từ một không gian khác, vọt lên cao hàng trăm mét và từ mọi hướng.

Tất cả các thành phố đều bị ngập nước và phá hủy chỉ sau vài giây. Nước nuốt trọn cả những ngọn núi cao. Cùng lúc, một số ngọn đồi bị nghiền nát bởi những con sóng khổng lồ. Một luồng không khí mạnh hút xe ô tô và các vật thể lớn khác lên cao trên bầu trời như hút những hạt bụi. Tôi chưa từng nhìn thấy cảnh tượng nào khủng khiếp như vậy kể cả trong phim.

Con trai tôi rất sợ hãi; cháu dựa đầu vào chân tôi và không dám nhìn. Mọi người đều bị sốc trước những gì họ nhìn thấy và cảm thấy thật khủng khiếp. Chúng tôi cảm thấy xót xa, đau đớn vì rất nhiều người đã bị đào thải. Các học viên chúng tôi hối hận và đổ lỗi cho bản thân vì đã không tinh tấn hơn trong việc cứu người.

Giấc mơ của tôi kết thúc. Tâm tôi bị kích động và thấy bất an. Tôi không thể bình tâm và quay trở lại ngủ được.

Thức tỉnh

Tôi nhận ra rằng cái tâm mong đợi cuộc đàn áp sớm kết thúc của bản thân thật xấu tệ và ích kỷ. Đó là một niệm đầu tội lỗi khi không màng đến sống chết của rất nhiều người. Nhìn thấy vô số sinh mệnh bị tiêu hủy, những người còn sống sót cũng không thể hạnh phúc. Tất cả những gì họ có là đau đớn xót xa vô tận. Nhìn thấy nơi mà một người đã từng sống và tu luyện bị phá hủy, chúng tôi hối tiếc trong đau đớn vì đã không làm hết sức mình để cứu người.

Một học viên viết trong bài chia sẻ kinh nghiệm của anh ấy: “Nếu ai đó hỏi tôi liệu có muốn [Chính Pháp] kết thúc bây giờ, tôi nghĩ rằng mình sẽ nói không. Mỗi ngày có khoảng 100.000 người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tỷ lệ này tương đương với khoảng 36 triệu người sau một năm. Nếu Chính Pháp kết thúc bây giờ, tất cả họ sẽ mất cơ hội được cứu.”

Cuộc bức hại diễn ra nghiêm trọng hơn vào năm ngoái. Mặc dù hơn một nghìn học viên đã bị kết án tù và họ phải tiếp tục chịu đựng thống khổ, nhưng đổi lại 36 triệu người đã được cứu sống. Sao chúng ta có thể lựa chọn kết thúc trong thời khắc này của lịch sử?

Thật vậy, nếu ai đó hỏi tôi có muốn cuộc bức hại kết thúc ngay bây giờ, tôi cũng sẽ nói không. Tôi muốn theo sự an bài của Sư phụ và tiếp tục nỗ lực cứu người.

Tôi hy vọng rằng tất cả các học viên sẽ không bị chấp trước vào hình thế xã hội. Các học viên nên khởi lại tinh thần, tinh tấn như thủa đầu, và toàn tâm toàn lực tập trung làm tốt ba việc. Chúng ta cần nỗ lực hết mình để cứu người.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/7/360525.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/20/168817.html]

Đăng ngày 31-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share