Bài viết của một người thân của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-11-2017] Tôi năm nay 45 tuổi, và là một người họ hàng của một học viên Pháp Luân Công. Con gái lớn của tôi đã mất cách đây 7 năm. Tôi và chồng tôi đã vô cùng đau khổ, đặc biệt khi tôi không thể có con nữa vì tôi bị u xơ cổ tử cung.

Em họ và em dâu tôi đều là những học viên Pháp Luân Công. Họ nghe nói về hoàn cảnh của tôi và đến thăm chúng tôi. Họ nói về Pháp Luân Đại Pháp, gồm cả vở kịch tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn được dàn dựng bởi chính người đứng đầu Đảng Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân.

Tôi và chồng tôi tin họ. Họ nói: “Nếu anh chị thật sự tin, anh chị có thể cầu xin Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp giúp, nhưng anh chị phải thật sự chân thành.”

Chúng tôi đã cầu xin Sư phụ Lý: “Sư phụ, con đã mất đi đứa con duy nhất của mình, và con không thể có con được nữa. Ngài là hy vọng duy nhất của con.”

Và sau đó, niềm tin của chúng tôi được chứng minh là đúng, khi tôi có thai một tháng sau đó. Chồng tôi và tôi đã rất vui mừng, cả em họ và em dâu tôi cũng mừng cho chúng tôi.

Nhưng khối u ở tử cung cũng ngày càng to hơn cùng với thai nhi. Thực tế, nó còn to nhanh hơn thai nhi. Khi tôi mang thai được 6 tháng, tôi phải nhập viện và ở cùng phòng với 10 người cũng bị u tử cung. Thật buồn thay, cứ vài ngày lại có một thai nhi chết, cho đến khi chỉ còn hai chúng tôi.

Chồng tôi và tôi bắt đầu mất niềm tin. Bác sĩ cũng thông báo với chúng tôi rằng không có thai nhi nào có thể sống sót trong trường hợp này.

Chồng tôi liên lạc người em họ và hỏi cô ấy nên làm thế nào. Họ ghé thăm tôi hằng ngày để động viên tôi, và khuyên tôi nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Bởi vì tôi hiểu đứa trẻ đến với chúng tôi là nhờ Sư phụ Lý từ bi giúp đỡ, nên tôi không ngừng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tôi cũng bắt đầu nghe các bài giảng của Sư phụ.

Khi thai nhi được 7 tháng, tôi được theo dõi liên tục, các bác sĩ và y tá thường xuyên kiểm tra tình hình sức khỏe của mẹ con tôi.

Sau 7 tháng rưỡi, bác sĩ trưởng khoa hỏi tôi “gia đình chị đã khẩn cầu Thần thánh nào vậy? Trong hoàn cảnh của chị, không thai nhi nào có thể sống được đến bây giờ.”

Tôi e sợ ông ấy phản đối Pháp Luân Đại Pháp, nên tôi đã không nói sự thật với ông. Nhưng ông ấy luôn đến thăm và hỏi tôi: “cô có tin vào Thần Phật không?” Tôi luôn trả lời ông ấy rằng “Có”. Ông ấy muốn tôi mổ đẻ khi thai nhi được 8.5 tháng.

Cuộc phẫu thuật thành công, và tôi hạ sinh được một bé gái khỏe mạnh. Bác sĩ nói với tôi: “Cô đã phá vỡ kỷ lục. Không ai trong tình cảnh này lại có thể mang thai. Cô là người duy nhất trong lịch sử bệnh viện này.” Em gái tôi nói: “Đứa bé này là Sư phụ Lý ban cho chị.”

Với lòng biết ơn Sư phụ sâu sắc, tôi đã đặt tên con gái là “Pháp Bảo” (Bảo vật quý giá của Đại Pháp). Cháu hiện đã 7 tuổi, và rất thông minh. Cháu có thành tích học tập tốt và thích hát những bài hát của học viên Đại Pháp.

Con xin cảm tạ Sư phụ, đã ban cho con một đứa trẻ đáng yêu và một gia đình hạnh phúc. Không có lời nào diễn tả được lòng cảm ân sâu sắc của gia đình con đối với Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/16/356775.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/16/168272.html

Đăng ngày 30-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share