Bài viết của Chánh Tín

[MINH HUỆ 03-03-2018] Vào thời điểm Pháp Luân Công bắt đầu bị cấm ở Trung Quốc năm 1999, hàng triệu học viên từ đủ mọi tầng lớp xã hội đang tu luyện pháp môn này. Trong bài báo dưới đây, chúng tôi điểm lại những câu chuyện của hai vị giáo sư và việc sức khỏe của họ đã được cải thiện như thế nào, công việc của họ xuất sắc ra sao, và lợi ích mà những người khác thu được từ việc tu luyện của họ.

Bài viết này gồm hai phần: Phần 1 và Phần 2.

Gia đình của giáo sư thu được lợi ích từ Pháp Luân Công

Bà Tề Tú Trân, cựu giáo sư Khoa tiếng Anh tại Trường Đại học Công nghệ Cáp Nhĩ Tân, đã từng rất ốm yếu do mắc nhiều bệnh từ khi còn trẻ. Bà chỉ nặng 39kg, kiệt quệ về thể chất và tinh thần, và bị chẩn đoán rối loạn cảm xúc và thần kinh không bình thường, viêm ruột non, bụng khó tiêu, tiền ung thư cổ tử cung, cùng nhiều bệnh tật khác.

Để cải thiện tình trạng sức khỏe của mình, bà đã thử nhiều loại thuốc khác nhau qua nhiều năm. Bà đã uống hơn một ngàn quả táo tầu, một loại quả thuộc họ táo gai, để điều trị bệnh thiếu máu. Bà đã thử các bài vật lý trị liệu, cũng như Thái Cực Quyền và đủ loại khí công, nhưng đều vô ích.

Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 8 năm 1995. Các bệnh mãn tính của bà đều nhanh chóng biến mất và cột sống bị vẹo của bà đã duỗi thẳng ra không lâu sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Kể từ đó, bà trở nên khỏe mạnh và không cần dùng tới bất kỳ loại thuốc hay phương pháp điều trị nào khác.

Đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, khiến bà nhận ra tầm quan trọng của việc làm theo những nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công. Điều này giúp bà hiểu làm người tốt là như thế nào, bà trở nên bao dung hơn và luôn quan tâm tới lợi ích của người khác trước.

Bà làm việc chăm chỉ, trở thành một giảng viên giỏi, và rất tận tâm trong công tác giảng dạy. Bà truyền cảm hứng và tạo ra một môi trường học tập thoải mái giúp sinh viên có cơ hội phát huy khả năng sáng tạo, phân tích độc lập, và dạy họ biết phân biệt thiện – ác, tốt – xấu.

Gia đình bà cũng thu được lợi ích từ việc bà tu luyện Pháp Luân Công. Chồng của bà đã tai qua nạn khỏi sau ba lần đối mặt với sinh tử. Ông không hề bị thương khi bị rơi xuống từ một tầng rất cao, và một lần khác bị rơi xuống một cái hố sâu.

Trong lần tai nạn thứ ba, một cái cưa điện đã bung ra trong khi đang hoạt động, và các mảnh vỡ bay tứ tung khắp nơi, nhưng ông không hề bị thương.

Ông hiểu rằng ông không bị thương là bởi vợ ông tu luyện Pháp Luân Công. Một người tu luyện cả gia đình được thọ ích nên các thành viên trong gia đình của các học viên cũng được hưởng lợi ích từ môn tu luyện này.

Một tiến sỹ được đồng nghiệp, sinh viên ngưỡng mộ

Ông Châu Hướng Dương là giảng viên Trường Đại học Công nghệ Trường Xuân với bằng Tiến sỹ tại Trường Đại học Công nghệ Cáp Nhĩ Tân.

Ông sinh năm 1962 và có tám anh chị em. Cha ông mất khi ông mới ba tuổi. Ông đã mắc một căn bệnh di truyền. Cha ông và người anh trai thứ hai của ông đã mất vì bệnh tim ở tuổi 42 và 49.

Ông có thể trạng yếu và mắc nhiều bệnh bởi chế độ ăn uống nghèo nàn và thiếu dinh dưỡng. Ông thường bị cảm lạnh và bị sốt mỗi khi ông bị kiệt quệ về thể chất và tinh thần. Ông được chẩn đoán viêm ruột non.

Ông lấy bằng Thạc sỹ từ Trường Đại học Công nghệ Trường Xuân vào năm 1992. Ông được mời làm nghiên cứu sinh nhưng do sức khỏe kém, nên ông chấp nhận làm giảng viên tại Trường Đại học Kiến trúc Trường Xuân, thay vì tiếp tục học tập.

Ông bận rộn với việc chuẩn bị tài liệu giảng dạy và chăm sóc con cái. Vì vậy, ông cảm thấp áp lực không ngừng, và đôi khi nhịp tim của ông không ổn định. Ông phải chịu thống khổ vì mắc nhiều loại bệnh và mất ngủ triền miên. Các bài tập vật lý trị liệu và các điều trị y tế đều không mang lại hiệu quả.

Sau đó, ông biết đến Pháp Luân Công vào tháng 9 năm 1995. Chỉ trong vòng một tháng bước vào tu luyện, tất cả các loại bệnh của ông đều biến mất.

Kể từ đó, sức khỏe của ông được cải thiện đáng kể bởi ông luôn tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công. Ông luôn hoàn thành tốt công việc nghiên cứu và làm tốt công tác giảng dạy. Lớp học của ông được đánh giá là có kết quả tốt nhất trong kỳ thi cuối học kỳ năm 1995.

Ông được nhận vào chương trình nghiên cứu sinh Tiến sỹ tại Đại học Kiến trúc Cáp Nhĩ Tân vào tháng 12 năm 1995 và tốt nghiệp vào năm 2000 với bằng Tiến sỹ. Ông là giảng viên đầu tiên lấy bằng Tiến sỹ tại trường Đại học Kiến trúc Trường Xuân.

Mặc dù bằng cấp của ông có thể giúp ông có được một vị trí công việc tốt hơn tại một trường đại học khác, nhưng ông vẫn tiếp tục giảng dạy tại Trường Đại học Kiến trúc Trường Xuân. Trường này cùng với một trường khác hợp nhất vào trường Đại học Công nghệ Trường Xuân. Việc sáp nhập này dẫn đến nhu cầu cần phải có bằng cấp cao hơn, đặc biệt là Tiến sỹ.

Ông coi nhẹ lợi ích cá nhân và vì vậy ông trở lại Trường Xuân và trở thành một giảng viên và nhà nghiên cứu của trường Đại học Công nghệ Trường Xuân. Ông làm rất tốt công việc nghiên cứu của mình, và hoàn thành hai dự án nghiên cứu, một dự án cấp trường và một dự án cấp tỉnh. Nhiều bài báo của ông được đăng trên các tạp chí chuyên ngành uy tín.

Ông giúp những thành viên khác trong khoa thực hiện tốt các dự án nghiên cứu và trong công tác giảng dạy của họ. Hơn nữa, ông cũng tận tâm hướng dẫn sinh viên nghiên cứu và hoàn thành các luận án khác nhau.

Bởi luôn tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công nên trái tim ông luôn rộng mở. Ông luôn được sinh viên, đồng nghiệp và cấp trên ngưỡng mộ.

Bối cảnh

Pháp Luân Công lần đầu tiên được truyền ra công chúng vào năm 1992. Chỉ sau vài năm ngắn ngủi, gần 100 triệu người khắp Trung Quốc đã theo tập Pháp Luân Công bởi những lợi ích to lớn cả về sức khỏe lẫn tinh thần. Giang Trạch Dân, cựu Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), cho rằng sự phổ biến của Pháp Luân Công sẽ là mối đe dọa với chế độ độc tài của ĐCSTQ và đã ban hành lệnh cấm Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Theo Minh Huệ Net, hàng ngàn học viên Pháp Luân Công đã bị bức hại đến chết trong cuộc đàn áp tàn bạo suốt 18 năm qua; con số thực tế được cho là lớn hơn nhiều. Nhiều người bị cầm tù và bị tra tấn bởi đức tin của họ. Nhiều bằng chứng cho thấy ĐCSTQ thu hoạch nội tạng từ những học viên bị cầm tù, họ đã bị giết hại để cung cấp tạng cho nền công nghiệp cấy ghép của Trung Quốc.

Dưới sự chỉ đạo của Giang, ĐCSTQ đã thành lập một cơ quan an ninh ngoài vòng pháp luật, “ Phòng 610”, với quyền hạn vượt trên các lực lượng an ninh, công an và hệ thống tư pháp, và với nhiệm vụ chuyên biệt của nó là tiến hành đàn áp Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/3/362253.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/7/168968.html

Đăng ngày 25-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share