Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp hiện đang sống tại Úc

[MINH HUỆ 15-11-2017] Khi tôi còn làm việc trong Tập đoàn Dệt may len Thiên Sơn ở Khu tự trị Tân Cương, họ đã cử tôi đến làm việc trong hệ thống nhà tù vào năm 1999. Lúc đó tôi phụ trách việc sắp xếp nguyên vật liệu, tính chi phí, và giám sát vận hành.

Khoảng giữa năm 2002 đến năm 2008, tôi đảm nhận vị trí hướng dẫn kỹ thuật cho việc sản xuất áo len ở Nhà tù số 5 Tân Cương, và lúc đó tôi liên hệ với một nhóm người rất đặc biệt – nhóm học viên Pháp Luân Công bị bức hại phi pháp.

Họ luôn tin rằng họ không làm gì sai và lính canh không nên đe doạ họ. Quả thực niềm tin kiên định của họ đã để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc.

Bằng trực giác, tôi nhìn thấy một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ chối mặc đồng phục nhà tù. Sau đó lính canh đã cử bốn tù nhân đến canh chừng anh ấy. Họ không cho anh ấy ăn hoặc ngủ, và lính canh dùng dùi cui điện để đánh đập, nhưng họ không thể đả phá được niềm tin của anh ấy.

Lính canh nói với tôi trong khu biệt giam, họ có một giường gỗ với nhiều vòng kim loại ở bốn góc; và tay chân của nạn nhân sẽ bị trói vào các vòng. Sau đó dùi cui điện treo trên tường được dùng tra tấn các nạn nhân. Lời họ miêu tả khiến tôi rất sợ hãi nhưng các học viên Pháp Luân Đại Pháp thì không hề sợ.

Hiểu nhiều hơn về các học viên Pháp Luân Công trong lúc làm việc với họ

Lúc đó có hơn 200 tù nhân ở nơi tôi làm việc, gồm có bảy hoặc tám học viên Pháp Luân Đại Pháp. Lính canh đã chỉ định một số tù nhân có kiến thức để giúp tôi làm sổ sách. Có một học viên tên là Hồ Kính Nghêu ở trong nhóm đó.

Tôi rất tò mò về các học viên nên đã dành thời gian để trò chuyện và quan sát Hồ Kính Nghêu. Tôi biết anh từng là giáo viên dạy hoá ở trường công nghệ và bị kết án hai năm tù chỉ bởi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ở phiên xử anh đã nói với thẩm phán: “Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không có gì sai và Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt”. Tuy nhiên, thẩm phán đã thêm một năm vào thời hạn tù của anh.

Vợ anh, là một bác sỹ, cũng bị kết án hai năm tù vì tu luyện Đại Pháp.

Tôi thấy anh là một người rất tốt. Anh sống tốt, có học thức và lịch sự. Tôi lặng lẽ quan sát khi anh làm việc và nhận ra các học viên không giống như những người hành xử trong các bài tuyên truyền trên ti vi. Ngược lại họ đều là người rất tốt.

Tôi bắt đầu quan tâm hơn đến môn tu luyện

Khi lính canh không ở đó, Hồ Kính Nghêu đã nói với tôi rất nhiều về Pháp Luân Đại Pháp, khiến tôi dần quan tâm hơn về việc này. Tôi cũng muốn học và những gì được chỉ dẫn nằm trong cuốn sách chính của môn tập, đó là cuốn Chuyển Pháp Luân. Anh đề xuất tôi đến gặp một trong những người bạn của anh. Cuối cùng tôi đã có được một cuốn Chuyển Pháp Luân.

Thông qua việc đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi nhận ra Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta làm việc tốt, trở thành người tốt, nói sự thật và đề cao tâm tính. Tôi hiểu ra Chuyển Pháp Luân thực sự là một cuốn sách tốt.

Thêm nữa, tôi càng ngưỡng mộ các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Nếu càng có nhiều người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và làm theo những gì trong sách, thì chỉ có rất ít người làm những điều trái với lương tâm của họ, và đạo đức xã hội sẽ nâng cao trở lại.

Tôi cũng hiểu ra nguyên nhân các học viên bị giam cầm. Trong tâm của họ đều lưu giữ những pháp lý thần thánh của Pháp Luân Đại Pháp, điều đó giúp cho họ có dũng khí và nhẫn nại. Cuối cùng, mong muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu nhen nhóm trong tôi.

Giúp đỡ các học viên Pháp Luân Công khiến tôi mất việc

Tôi lặng lẽ mang các sách về Pháp Luân Đại Pháp cho các học viên ở trong tù, cho tới khi lính canh dọn dẹp ở trong tù đã tìm ra số sách này. Kết quả là lãnh đạo của nhà tù nghi ngờ tôi là một trong những người mang sách đến nên đã đe doạ tôi. Dù rất sợ nhưng tôi đã không nói gì với họ.

Ngay cả khi bị mất việc và lo lắng lãnh đạo nhà tù sẽ sách nhiễu tôi vì tôi đã chứng kiến cách tra tấn của lính canh, nhưng tôi không hối hận vì đã giúp các học viên. Tôi muốn rời khỏi Trung Quốc để tránh gặp nguy hiểm.

Tôi đến Úc vào năm 2010 để gặp con trai tôi đang học tại đây.

Hướng bản thân theo Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp

Tôi tìm thấy việc làm trong một nhà hàng và làm việc 12 tiếng một ngày để kiếm sống. Hai vai của tôi sưng tấy sau tuần làm việc đầu tiên và cổ tay của tôi đau đến mức tôi còn không thể cầm được một cái đĩa.

Các đồng nghiệp của tôi đều khuyên tôi nên đi khám bệnh. Tôi biết rằng, là một học viên Đại Pháp, tôi phải có chính niệm. Tôi hiểu rằng những gì tôi đang trải qua là để tiêu nghiệp. Và vết thâm tím bắt đầu tiêu đi sau vài ngày, và cổ tay của tôi cũng hết bị đau.

Một lần khác, một khách hàng đã trả cho tôi 30 đô la cho bữa ăn và rời đi. Tôi nhận ra tờ tiền bên dưới tờ 20 đô la không phải là 10 đô la mà là 100 đô la. Tôi vội vã đuổi theo anh ấy và trả lại phần tiền thừa.

Hành động của tôi đã giúp nhiều người biết về Pháp Luân Đại Pháp

Tôi làm việc chăm chỉ ở nhà hàng và luôn xung phong làm những việc nặng nhất và dơ dáy nhất. Vị chủ nhà hàng biết tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Thông qua hành xử của mình, ông dần hiểu về việc tu luyện và nhận ra pháp môn này rất tốt. Ông đã đề bạt tôi lên làm quản lý.

Ở vị trí quản lý, tôi chịu trách nhiệm về việc mua hàng cho nhà hàng. Một số nhà cung cấp muốn hối lộ tôi để tôi mua đồ của họ. Tôi hiểu nguyên lý “Bất thất bất đắc” (Chuyển Pháp Luân) nên đã lịch sự từ chối họ. Gần đây ông chủ cửa hàng còn để tôi phụ trách việc quản lý tiền bạc.

Nhóm học Pháp Luân Đại Pháp ở địa phương chúng tôi thường học Pháp và luyện năm bài công cùng nhau vào các tối thứ Sáu. Ông chủ cửa hàng biết việc tôi muốn đến nhóm học nên thường giúp tôi hoàn thành xong việc để tôi có thể về sớm hơn.

Tinh tấn tu luyện tại chỗ làm

Kinh doanh nhà hàng thì có lúc lên lúc xuống. Khi việc kinh doanh không tốt, tôi gặp nhiều áp lực vì là quản lý. Tôi rất dễ bị kích động và thường nói những lời khó nghe với người khác. Đôi khi tôi còn khiến họ tổn thương.

Khi tôi đề cao, tôi nhận ra mình đã sai và nhanh chóng xin lỗi họ.

Sư phụ giảng:

“Là người luyện công chúng ta sẽ đột nhiên gặp mâu thuẫn. Xử lý thế nào? Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn.“ (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã dần có thể xem xét các vấn đề từ quan điểm của những người khác và tâm tính của tôi cũng được cải thiện. Đồng nghiệp ở nhà hàng cũng hỗ trợ việc tu luyện của tôi. Khi tôi cần thời gian để tham gia các hoạt động của Đại Pháp, nhà hàng vẫn hoạt động bình thường.

Chia sẻ kinh nghiệm với các đồng tu

Sau khi đọc các bài chia sẻ của đồng tu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở trong tù, tôi cũng muốn chia sẻ kinh nghiệm về quá trình bắt đầu tu luyện của mình.

Tôi cảm thấy rất may mắn khi có cơ hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thông qua 14 năm tu luyện của mình, tâm tính tôi được nâng cao dần.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi đã chăm sóc bảo hộ con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/15/356735.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/7/167509.html

Đăng ngày 19-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share