Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 4-2-2018] Tôi bắt đầu ghi nhớ Pháp vào tháng 6 năm 2017. Đến nay, tôi đã có thể nhớ được đến Bài giảng thứ 5 trong cuốn Chuyển Pháp Luân và sau ba lần học thuộc, tôi đã có thể nhớ được bài giảng này.

Việc ghi nhớ Pháp đã giúp tôi hiểu được tầm quan trọng cũng như những lợi ích của việc chân chính thực tu bản thân. Những điều kỳ diệu xảy đến với tôi khiến tôi không thể dùng lời để diễn tả cảm giác của mình. Dưới đây tôi xin chia sẻ một vài trải nghiệm của bản thân và những điều tôi thể ngộ được trong quá trình học thuộc Pháp.

Quy chính bản thân

Khi nhớ đến lời giảng này trong cuốn Chuyển Pháp Luân:

“Vậy sau đó thì sao? Họ ở trong quá trình tu luyện…” (Chuyển Pháp Luân).

Cụm từ “quá trình” lại hiện ra một cách rõ ràng trong tâm trí tôi. Tâm tôi vô cùng xúc động và tôi đã minh bạch được rằng, ở tầng thứ tu luyện của mình, cho dù có bất cứ điều gì xảy ra, dù lớn hay nhỏ, từ khi bắt đầu tu luyện đến khi kết thúc, cũng như mọi biểu hiện trên rất nhiều phương diện khác trong khi tu luyện, đều là một quá trình để chúng ta tu luyện chân chính.

Tôi hiểu được rằng, kết quả mọi việc tôi làm sẽ phản ánh ra trạng thái tu luyện của bản thân trong thế giới này. Dù cho kết quả là gì đi nữa, thì việc chân chính thực tu bản thân mới là điều then chốt nhất. Nếu tôi tu luyện tốt, thì hệ quả mang lại sẽ rất tích cực.

Tôi thường đi ra ngoài để treo bảng giảng chân tướng về Đại Pháp. Khi vừa mới treo một tấm bảng trên một cây cầu vượt dành cho người đi bộ và chuẩn bị bước xuống bậc thang, tôi cảm thấy chân phải của mình đau ghê gớm, tới mức tôi khuỵu chân xuống.

Nhiều người băng qua đường vào thời điểm đó, nên bất chấp cơn đau dữ dội, tôi đã cố gắng vượt sang phía bên kia đường. Chồng tôi, một người thường, đã hỏi tôi rằng có phải chuyện gì không hay xảy ra với tôi không?

Tôi trả lời: “Có thể em bị bong gân hoặc bị trật mắt cá chân.” Sự việc xảy ra quá đột ngột khiến tôi không kịp suy nghĩ để đưa ra lời giải thích tốt hơn. Chân của tôi ngày một đau; tôi không thể duỗi thẳng nó ra. Khi tôi nhấc chân lên, nó sẽ giữ nguyên ở tư thế đấy.

Tôi không biết phải làm gì. Tôi đã đề nghị chồng tôi đi trước để ông ấy không trông thấy cái chân đau của tôi. May mắn thay, lúc đó tôi nhớ rất rõ cần phải dùng chính niệm để nói chuyện với cái chân phải của mình. Tôi là một đệ tử Đại Pháp, cơ thể tôi, bao gồm tất cả các tế bào cũng như tất cả các thể sinh mệnh khác trong thân thể, đều được cấu thành từ vật chất cao năng lượng.

Trong cuốn Chuyển Pháp Luân, Sư phụ đã giảng về “Không trong ngũ hành, ra ngoài tam giới”, do vậy, cơ thể của tôi có thể điều chỉnh lại hết thảy mọi trạng thái không đúng đắn. Tôi nói với cái chân của mình rằng nó cần phải khỏi ngay lập tức vì tôi còn nhiều việc phải hoàn thành trong ngày hôm nay. Ngay lập tức, tôi có thể nhấc chân phải của mình lên và cử động được, mặc dù nó vẫn chưa hoàn toàn bình phục như trước.

Tôi đã học thuộc một đoạn trong bài giảng của Sư phụ:

“Có [hiện diện] của Pháp vĩ đại nhường này, trong chính niệm chư vị là đồng tại với Đại Pháp, đó là sự bảo đảm rất to lớn.” (Giảng Pháp tại Manhattan [2006]).

Tôi tiếp tục đi bộ và treo thêm các tấm bảng giảng chân tướng, và không nghĩ gì đến cái chân của mình nữa. Dần dần, tôi nhận ra nó đã bình phục trở lại.

Sau khi trở về nhà được một giờ đồng hồ, tôi phát hiện rằng, trong khi tôi ra khỏi nhà, hai chiếc điện thoại di động của tôi với các cuộc đàm thoại được ghi âm sẵn đã giúp 5 người thoát xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Tôi rất biết ơn vì Sư phụ luôn bảo hộ và khích lệ tôi tu luyện ngày càng tinh tấn hơn.

Khái niệm “cựu thế lực” không tồn tại trong tâm trí tôi

Tôi kính cẩn ghi nhớ Pháp và nhẩm từng câu, từng đoạn Pháp với một tấm lòng thành kính. Pháp của Sư phụ ngấm vào từng tế bào trong cơ thể tôi và in đậm trong tâm trí tôi. Cơ thể và tâm hồn tôi hòa tan vào trong Pháp.

Sư phụ giảng:

“Những Pháp thân của tôi điều gì cũng biết; chư vị nghĩ gì họ đều biết; điều gì họ cũng có thể làm được. Chư vị không tu luyện thì họ không quản chư vị; [còn nếu] chư vị tu luyện thì [họ] sẽ giúp đến cùng.” (Chuyển Pháp Luân)

Từ việc học thuộc đoạn Pháp trên, tôi có một thể ngộ sâu sắc hơn rằng, tín Sư tín Pháp chính là chìa khóa then chốt cho việc tu luyện của mình. Cho dù có bất kỳ điều gì xảy ra với tôi, tôi chỉ cần hướng nội và tìm ra những điểm mình chưa làm theo Pháp để quy chính bản thân.

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến sự bức hại của cựu thế lực bởi vì Sư phụ không thừa nhận bất kỳ an bài nào của cựu thế lực, cũng như phủ định hoàn toàn sự tồn tại của chúng.

Chúng dám cản trở và can nhiễu tiến trình Chính Pháp của Sư phụ, vì vậy chúng sẽ bị thanh lý triệt để. Cựu thế lực không có quyền khảo nghiệm các đệ tử Đại Pháp. Vì vậy, trong tâm trí tôi, không hề có khái niệm “cựu thế lực” bởi vì Sư phụ đã an bài tất cả mọi thứ cho chúng ta và con đường tu luyện của chúng ta là do Sư phụ định đoạt.

Chúng ta đang đóng vai chính trong vở kịch lịch sử này, và tất cả chúng ta nên thực hiện tốt vai trò của mình trong bất kể hoàn cảnh nào. Chúng ta có sứ mệnh cứu độ chúng sinh và không ai có quyền cản trở và phá hoại việc này. Chúng ta cần có phẩm chất đạo đức tốt và phong thái cao trong khi tu luyện và sinh sống tại xã hội này.

Mục đích ghi nhớ Pháp của tôi không chỉ đơn giản là để nhớ Pháp, mà còn để đo lường trạng thái tu luyện của mình dựa trên các yêu cầu của Pháp và sử dụng Pháp để chỉ đạo cho việc tu luyện của mình, vì thế mà tôi có thể thực sự đồng hóa với Đại Pháp.

Vượt qua khảo nghiệm

Mẹ chồng tôi sắp bước sang tuổi 80 và chồng tôi đã gọi hai người em đến để thảo luận về kế hoạch tổ chức mừng thọ bà. Cả hai người em của chồng tôi đều có vẻ không đồng ý với đề xuất của ông ấy và họ cũng không trả lời rõ ràng rằng họ có tham gia hay không.

Sau cuộc nói chuyện gần đây nhất với họ trên điện thoại, chồng tôi đã nói với tôi rằng, chúng ta nên tổ chức sự kiện này và chi trả mọi thứ. Tôi hiểu rằng, là con trai cả trong gia đình, ông ấy muốn chứng minh cho gia đình và bạn bè thấy rằng, ông ấy là một người con hiếu thảo, vì vậy, tôi đã ủng hộ quyết định này của chồng mà không một chút do dự.

Các anh em của chồng tôi đều vui vẻ đồng ý với kế hoạch của chúng tôi, và mẹ chồng tôi cũng rất mừng khi nghe tin này. Tại bữa tiệc mừng thọ, mẹ chồng tôi đã đưa ra vài lời nhận xét khó chịu đối với tôi. Mặc dù lúc đó tôi không nói gì với bà, nhưng tôi cảm thấy phẫn uất sau khi chúng tôi trở về nhà.

Trong vài ngày tiếp theo, tôi luôn bị động tâm bởi những suy nghĩ tiêu cực đó. Tôi thấy mình không thể tĩnh tâm học Pháp. Sau đó, tình cờ tôi đọc được một số bài chia sẻ của các học viên khiến tôi thực sự xúc động. Mỗi bài chia sẻ đều chạm đến trái tim tôi.

Vì chân chính thực tu nên các học viên đã tu xuất được tâm từ bi, sự kiên nhẫn, lòng trung thực và sự vô tư, vô ngã. Qua họ, tôi có thể nhìn thấy những thiếu sót của bản thân, cùng các loại chấp trước như tâm tranh đấu, tâm oán hận. Tôi phát hiện ra rằng, tôi đã ôm giữ tâm oán hận, thậm chí là tâm coi thường đối với các anh chị em của chồng tôi.

Mặc dù môi trường chính trị ở Trung Quốc không thuận lợi, nhưng chồng tôi vẫn luôn ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp, và ông ấy cũng ủng hộ tôi làm các việc Đại Pháp. Mặc dù tôi đã đồng ý tổ chức sự kiện và chi trả toàn bộ hóa đơn, nhưng tôi vẫn còn tư tâm khi nghĩ rằng: “Tôi muốn chứng minh cho chồng tôi và gia đình ông ấy thấy rằng tôi không còn chấp trước vào tiền bạc hay tài chính.” Tôi đã không hoàn toàn trung thực với họ.

Khi tôi tìm ra những chấp trước này của mình, tâm tôi trở nên minh bạch hơn và quay trở lại trạng thái an hòa. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp tôi loại bỏ đi rất nhiều vật chấu xấu trong cơ thể mình.

Sư phụ, con xin cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/4/360408.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/27/168884.html

Đăng ngày 17-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share