Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-10-2017] Tôi sống ở một khu vực mà cứ mưa to là lụt và người đi bộ rất khó qua lại, vì thế mỗi khi trời mưa thì tôi làm một con đường tạm bằng gạch. Mặc dù dường như đó là một hành động nhỏ thôi nhưng nó đã tác động đến nhiều người và họ nói với tôi rằng tôi là một người đàn ông tốt bụng. Tôi nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta chu đáo với mọi người. Sư phụ giảng: “Luyện công đòi hỏi [coi] trọng đức, làm việc tốt, hành Thiện; ở đâu làm gì đều tự yêu cầu bản thân như vậy.” (Chuyển Pháp Luân)

Sau đó, để giải quyết một vấn đề đã ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của mình, tôi đã thay hệ thống thoát nước ở đoạn đường đó. Không chỉ sửa một chút, vốn cũng đủ cho mục đích của tôi, tôi đã quyết định đào một cái giếng mà giải quyết toàn bộ vấn đề thoát nước. Điều này tạo tác động lớn đối với mọi người sống trong khu dân cư đó.

Khi người cán bộ sống ở tầng một nói với tôi rằng tôi đã làm rất tốt, tôi mỉm cười và nói rằng: “Xin hãy nhớ rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo! Ông sẽ được phúc báo!

Lần này, ông ấy đã lắng nghe tôi nói. Trước đó, khi tôi đang giảng chân tướng thì ông ấy lạnh tanh. Giờ đây ông ấy đã chạy ra để chào tôi.

Khiến cho việc nói về Pháp Luân Đại Pháp dễ dàng hơn

Ngày nay con người rất tự tư và hiếm khi làm điều gì đó vì người khác. Khi bạn làm điều gì đó mà ảnh hưởng đến người khác thì sẽ thu hút sự chú ý từ phía họ. Điều này khiến việc nói về Pháp Luân Đại Pháp dễ dàng hơn nhiều. Tôi không nói về việc ra ngoài đường và tìm kiếm việc thiện để làm, mà tôi đang nói về việc thu hút sự chú ý khi gặp người cần giúp đỡ.

Có một người phụ nữ quét rác. Chị ấy chào tôi mỗi khi nhìn thấy tôi. Chị ấy rất thân thiện vì tôi đã quét phần đường trước cửa tiệm của mình. Tôi nói với chị ấy: “Khi nào chị nhìn thấy những tờ giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp thì đừng vứt đi nhé. Hãy để đâu đó để những người khác cầm lên và đọc chúng.” Chị ấy đã đồng ý sẽ làm như vậy.

Khi tôi giảng chân tướng cho chị ấy và khuyên chị ấy thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc, chị ấy đã rất tiếp thu. Chị ấy nói rằng: “Thấy một người tốt như anh, tôi biết đây hẳn phải là một môn pháp tuyệt vời.”

Tôi bảo chị ấy nói với người thân và bạn bè hãy nhớ rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Một cán bộ về hưu sống trong cùng tòa nhà với tôi, người mà đã từ nhìn tôi lạ lùng và quay đi mỗi khi ông ấy nhìn thấy tôi, đã thay đổi và nói rằng: “Cậu là một người tốt, tôi ngưỡng mộ cậu. Cậu luôn tốt bụng và làm nhiều việc thiện cho người khác. Tôi cũng có thể học Pháp Luân Đại Pháp chứ?”

Hành xử của học viên đại biểu cho Đại Pháp

Tôi là một doanh nhân, tôi thường có lái xe chở hàng cho tôi. Vào mùa hè nóng bức, các nhân viên chở hàng mồ hôi nhễ nhại. Tôi đem cho họ một bình nước. Họ luôn cảm động và chúc cho công việc kinh doanh của tôi được đắt hàng. Tôi thường nhân cơ hội này nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ thoái Đảng. Hầu hết họ đều thoái.

Vài năm trước tôi sống trong một tòa nhà cũ. Ống xả rác thường bị tắc. Những người khác thì lờ đi, nhưng tôi luôn dừng lại và thông cho khỏi tắc. Tôi nghĩ rằng hình thành thói quen nghĩ cho người khác là rất quan trọng.

Mọi người có thể không biết vẻ đẹp của Đại Pháp, nhưng họ nhận ra cách chúng ta hành xử, và cách chúng ta đối xử với họ thế nào. Vì thế, không kể chúng ta ở đâu, khi hành xử của chúng ta cao quý hơn thì nỗ lực giảng chân tướng cũng trở nên dễ dàng hơn.

Một học viên đã nhắc đến một học viên lớn tuổi mua rau ở một chợ rau quả. Ông đã mất nhiều thời gian chỉ để chọn ra những mớ rau tươi ngon. Người bán rau không vui và khi học viên này bảo người bán rau hãy nhớ rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo” thì người bán rau đã xua ông ấy đi. Ông ấy đã không cứu người mà còn đem lại cho họ ấn tượng không tốt về Đại Pháp.

Khi tôi mua rau, tôi không bao giờ mất công lựa những thứ ngon. Những người bán hàng đó đã phải dậy rất sớm và ra về rất muộn. Tôi cảm thấy họ kiếm tiền không dễ. Vì thế tôi chỉ nhặt đại một mớ rau mà không quan tâm mớ rau đó có phải là ngon nhất không. Có một lần khi tôi đi mua khoai tây. Tôi nhặt một củ khoai có một vết đen và cho vào túi của mình. Người bán rau nhìn thấy và bảo tôi không nên nhặt củ đó nhưng tôi nói với bà ấy rằng tôi có thể cắt bỏ phần đó đi. Bà ấy đã có ấn tượng tốt về tôi bởi thái độ và hành xử của tôi. Tôi bảo bà ấy hãy nhớ rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” thì bà sẽ có một cuộc sống tốt. Bà ấy nói rằng bà ấy tin tôi.

Dĩ nhiên, chúng ta không nên đi sang cực đoan và cố tình lựa những sản phẩm xấu hỏng. Nhưng tâm trí của một người không nên nghĩ về được và mất.

Có một cái ổ gà lớn ở trên đường. Nó trở nên ngày càng tệ và không ai quan tâm đến. Sau cơn mưa, người đi bộ sẽ bị hụt chân, giày và quần bị ướt hết. Tôi dành thời gian lấp cái ổ gà đó. Một người bán hoa quả ở vệ đường đã quan sát tôi từ đầu đến cuối. Ông ấy nói rằng tôi là người đàn ông tốt nhất mà ông ấy từng biết.

Tôi nghĩ mình nên chứng thực Pháp thay vì chứng thực bản thân và nói rằng: “Bất cứ ai tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì đều sẽ làm việc mà tôi vừa làm.” Tôi nói với ông ấy thêm về Pháp Luân Đại Pháp và ông ấy gật đầu đồng ý.

Một cảnh sát đến cửa hàng sách nhiễu tôi, tôi nói với anh ta rằng: “Anh cứ thoải mái hỏi bất cứ ai ở đây về tôi đi. Tất cả bọn họ đều tin rằng tôi là một người tốt, luôn giúp đỡ cộng đồng.” Cảnh sát đó đã vội rời đi.

Tôi cảm thấy bình thường khi nghĩ về tất cả những hành động nhỏ tử tế này nhưng nếu mọi người chúng ta có thể thể hiện được giá trị đạo đức cao trong cộng đồng nơi chúng ta sinh sống và công tác thì chúng ta đã có thể khiến mọi người quanh mình vui vẻ hơn và cho mọi người thấy rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/19/355643.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/25/168864.html

Đăng ngày 16-03-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share