Bài viết của Long Diên

[MINH HUỆ 16-12-2017]

Tiếp theo Phần 2

4. Nhân loại bước vào thời kỳ đen tối nhất

Trong quá trình nghiên cứu sâu về lịch sử nhân loại, chúng tôi thấy rõ rằng, lịch sử nhân loại phát triển xoay quanh sự kiện trọng đại là Thần sẽ trở lại cứu con người. Vì Trung Quốc được chọn gánh vác sứ mệnh lịch sử đặc biệt này, nên đã đặt định cơ sở văn hóa một cách có hệ thống để Sáng Thế Chủ truyền Pháp cứu con người.

Một mặt tạo thuận lợi cho Sáng Thế Chủ truyền Pháp và kết duyên, mặt khác để mọi người có thể lý giải và nhận thức Pháp. Sứ mệnh lịch sử vừa đặc biệt lại vừa vĩ đại này đã tạo nên văn hóa truyền thống Trung Quốc bác đại tinh thâm.

Ở bên ngoài Trung Quốc, thế lực tà ác Sa-tăng và tà linh Cộng sản đã ngấm ngầm phát triển trong thời gian dài. Thế lực tà ác này mê hoặc con người, vì để hủy diệt nhân loại mà phá hoại Thần đến cứu người, đã lợi dụng thiện tâm và khát vọng mưu cầu hạnh phúc của con người, bằng lời dối trá và lừa bịp, khiến con người làm các phong trào cách mạng, lừa con người làm ra tà giáo Chủ nghĩa cộng sản (thiên đường chốn nhân gian của Sa-tăng), đã biến Trung Quốc thành quốc gia Chủ nghĩa cộng sản tà ác, hủy hoại văn hóa truyền thống, dùng Thuyết duy vật, Thuyết vô Thần và Thuyết tiến hóa tẩy não mọi người, khiến con người chỉ tin vào đồng tiền, chỉ tin vào lợi ích trước mắt, khiến mọi người không tin sinh mệnh con người còn có ý nghĩa sâu xa, mưu đồ khiến con người mất đi cơ hội được đắc cứu.

Sáng Thế Chủ trở lại cứu con người xuất hiện ở phương Đông, Trung Quốc là vũ đài lớn, là chiến trường chính của Thần trở lại cứu con người. Mục đích của tà linh Cộng sản xâm nhập vào Trung Quốc là không để nhân loại được đắc cứu, từ đó hủy hoại nhân loại. Tà linh Cộng sản thù hận nhân loại, rất khác với các chính đảng bình thường là, sau khi Đảng cộng sản nắm quyền, không để cho mọi người an cư lạc nghiệp, mà không ngừng tiến hành các phong trào chính trị, Cải cách ruộng đất, Chấn phản, Tam phản, Ngũ phản, Phản hữu khuynh, Cách mạng Văn hóa … không ngừng dập vùi bách tính, tàn sát người Trung Quốc, tạo ra không khí khủng bố đe dọa người Trung Quốc. Phản hữu khuynh khiến mọi người mất đi dũng khí và can đảm nói lời chân thật, nhất là sau Cách mạng Văn hóa, tam giáo Nho – Thích – Đạo đều bị diệt, còn muốn “Đập nát thế giới cũ”, “Đánh cho thế giới cũ nát như tương”, nói tinh hoa trong văn hóa truyền thống Trung Quốc là phong kiến mê tín, cặn bã văn hóa để phê phán và công kích, từ đó đã hủy hoại tín ngưỡng của mọi người, hủy hoại văn hóa truyền thống, hủy hoại đạo đức.

Từ tầng sâu lịch sử cho thấy, Cách mạng Văn hóa là cắt đi sinh mệnh của văn hóa truyền thống Trung Quốc, là một đại kiếp nạn văn hóa chân chính, có mục đích vô cùng tà ác. Trải qua đại kiếp nạn Cách mạng Văn hóa, rất nhiều người đã mất đi tín ngưỡng tinh thần, mất đi gốc rễ văn hóa, coi thường đạo đức… Thảm sát Lục Tứ năm 1989 đã đẩy nhanh khoảng trống về tín ngưỡng và khoảng trống về đạo đức của xã hội Trung Quốc. Các phong trào chính trị và tẩy não trường kỳ khiến mọi người mất đi khả năng suy nghĩ độc lập, mù quáng tin vào lời dối trá của Đảng cộng sản Trung Quốc, trong lòng chứa đầy nỗi sợ hãi đối với Đảng cộng sản. Đồng thời Đảng cộng sản có ý dẫn dắt mọi người mọi cái đều nhìn vào đồng tiền, Thuyết vô thần, Thuyết duy vật lan tràn khiến con người trụy lạc, khiến con người bại hoại, khiến đạo đức con người sa đọa, khiến con người đi đến hủy diệt. Đảng cộng sản khiến Trung Quốc thực sự ở trong hắc ám, mọi người mê lạc cũng bị cuốn theo dòng nước, trên con đường hủy diệt càng đi càng xa, càng ngày càng gần với nguy hiểm…

Trong bối cảnh lịch sử như thế này, tháng 5 năm 1992, Pháp Luân Đại Pháp “Chân Thiện Nhẫn” truyền ra công chúng từ thành phố Trường Xuân tỉnh Cát Lâm, từ đó con đường trở về của nhân loại đã xuất hiện, thực hiện lời dự ngôn xa xưa là Thần trở lại cứu con người. Pháp Luân Đại Pháp có công hiệu kỳ diệu chữa bệnh khỏe người, có thể nhanh chóng nâng cao đạo đức mọi người, khiến nhân tâm hướng thiện. Pháp Luân Đại Pháp phá trừ mê hoặc, tiết lộ chân lý của vũ trụ và ý nghĩa chân chính của sinh mệnh, ở xã hội Trung Quốc dưới sự thống trị “giả ác đấu” của Đảng cộng sản, Pháp Luân Đại Pháp đã lan truyền trong dân gian… Đến năm 1999, chỉ trong thời gian 7 năm ngắn ngủi, đã có 70 triệu đến 100 triệu người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công), hàng trăm triệu người đạo đức thăng hoa, đem đến phúc phận và hy vọng to lớn cho người Trung Quốc và nhân loại. Năm 1998, cựu chủ tịch Quốc hội đã chủ trì cuộc điều tra xã hội về Pháp Luân Công ở Bắc Kinh, Quảng Châu, Vũ Hán và Đại Liên, kết quả điều tra đã chuyển lên Bộ chính trị Trung ương Đảng cộng sản Trung Quốc, kết quả điều tra cho thấy Pháp Luân Công có trăm cái lợi không cái hại nào đối với dân với nước.

Mặc dù Pháp Luân Công cống hiến vô tư, dạy con người hướng thiện, không tham gia chính trị, có tác dụng không gì tính đếm nổi đối với việc nâng cao đạo đức xã hội, đối với quốc gia, đối với nhân dân có trăm điều lợi không điều hại nào, nhưng do số lượng người luyện Pháp Luân Công quá nhiều, vượt quá số đảng viên Đảng cộng sản Trung Quốc lúc đó là 66 triệu người, điều này khiến cho tà linh Cộng sản thù hận nhân loại, lấy hủy diệt nhân loại làm mục đích tối hậu, đã không thể nào chịu đựng nổi, khiến cho Giang Trạch Dân, tổng bí thư Đảng cộng sản Trung Quốc lòng dạ hẹp hòi, đố kỵ đến mức mất hết lý trí, thế là ngày 20 tháng 7 năm 1999, cuộc đọ sức lớn giữa “Chân Thiện Nhẫn” và “giả ác đấu” đã bắt đầu.

4.1. Nhân loại bước vào thời kỳ đen tối nhất

Lịch sử nhân loại là có trật tự. Đối với đại sự lớn nhất liên quan đến vận mệnh và tương lai nhân loại, đã có rất nhiều dự ngôn nổi tiếng đưa ra cảnh báo. Ví dụ, Nostradamus người Pháp đã viết trong “Các thế kỷ” dự ngôn nổi tiếng:

Tháng 7 năm 1999,
Để Đại vương Angoulmois phục sinh,
Đại vương Khủng bố sẽ từ trên trời xuống,
Đến thời trước và sau khi Mars thống trị thiên hạ,
Nói là để có cuộc sống hạnh phúc cho mọi người.

Sách dự ngôn đời Đường nổi tiếng Trung Quốc là “Thôi bối đồ”, bức tranh thứ 41 cũng nói rõ ràng: “Năm 1999 trở thành đại sai lầm, kẻ xưng vua chỉ hợp ở Tần Châu”. “Năm 1999 trở thành đại sai lầm” trong “Thôi bối đồ” và “Tháng 7 năm 1999” trong “Các thế kỷ” là chỉ cùng một sự kiện, do đó sự tình này không phải tầm thường.

Dự ngôn thông thường là không nói trực tiếp, nhưng “Các thế kỷ” lại nói thẳng tuột ra “Tháng 7 năm 1999” nhân gian xảy ra đại sự, điều này rất không bình thường. Đại vương khủng bố (tức Ma vương) từ trên trời xuống thống trị thế giới, nhân gian trắng đen đảo lộn, Mars (Max) sẽ thống trị thiên hạ.

Vậy tháng 7 năm 1999 đã xảy ra đại sự gì? Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Tổng bí thư Đảng cộng sản Trung Quốc lúc đó là Giang Trạch Dân dùng quyền lực thay pháp luật đã lợi dụng Đảng cộng sản Trung Quốc khống chế bộ máy quốc gia phát động trấn áp phi pháp toàn diện đối với Pháp Luân Công. Giống như những phong trào chính trị trước đây, đầu tiên là truyền thông bịa đặt, vu cáo, bôi nhọ, chụp mũ, sau đó tiến hành bức hại tàn nhẫn và đẫm máu đối với Pháp Luân Công.

Từ bề ngoài thì thấy, tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân của Đảng cộng sản Trung Quốc bức hại Pháp Luân Công, thực chất đằng sau là tà linh Cộng sản cuồng vọng cắt đứt con đường con người được đắc cứu, từ đó hủy diệt nhân loại. Mọi người bị lời dối trá của Đảng cộng sản Trung Quốc lừa bịp mà thù hận Pháp Luân Công đương nhiên không biết chân tướng đằng sau. Từ đó, nhân loại (nhất là người Trung Quốc) bước vào thời kỳ đen tối nhất.

4.2. Trấn áp phi pháp đẫm máu được mở đường bằng lời dối trá

Pháp Luân Công là tu luyện Phật Pháp, đề xướng Chân Thiện Nhẫn, chữa bệnh khỏe người cho con người, khiến con người nâng cao đạo đức, làm người tốt. Giang Trạch Dân lòng dạ hẹp hòi bức hại Pháp Luân Công không có căn cứ pháp luật, dùng cường quyền thay pháp luật, phá hoại nghiêm trọng quyền hợp pháp tự do tín ngưỡng của công dân được hiến pháp bảo vệ, dẫn đến nền pháp trị Trung Quốc đã thụt lùi lớn. Giang Trạch Dân bí mật ra lệnh, đối với Pháp Luân Công phải “Bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, tiêu diệt thân thể”, hạ lệnh thành lập Phòng “610” – một tổ chức bí mật phi pháp cưỡi lên trên hiến pháp, thực thi một cách có hệ thống mật lệnh của Giang Trạch Dân, trên phạm vi toàn quốc đã tổ chức, lên kế hoạch, phát động, thực hiện toàn bộ quá trình bức hại Pháp Luân Công một cách có hệ thống.

4.2.1. “Bôi nhọ thanh danh”

Giang Trạch Dân lợi dụng 2.000 toà báo, hơn 1.000 tạp chí, mấy trăm đài phát thanh và truyền hình các địa phương do Đảng cộng sản Trung Quốc kiểm soát, rợp trời kín đất, tùy ý bịa đặt, phỉ báng, vu cáo, bôi nhọ Pháp Luân Công. Theo thống kê chưa đầy đủ, bắt đầu từ tháng 7 năm 1999, chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, các bài viết vu cáo, phê phán Pháp Luân Công của truyền thông Đảng cộng sản Trung Quốc ở nước ngoài, đã lên tới hơn 300 nghìn lượt, đã đầu độc làm hại vô số người đời không rõ chân tướng.

Không chỉ như thế, bè lũ Giang Trạch Dân, La Cán đã chế tác ra trò bịp “Tự thiêu ở Thiên An Môn” gây rúng động trong và ngoài nước, dùng để giả tạo tang chứng, bôi nhọ Pháp Luân Công, kích động quần chúng không rõ chân tướng thù hận Pháp Luân Công. Pháp Luân Công nói rõ xác thực rằng, sát nhân, tự sát là có tội, học viên Pháp Luân Công sao lại tự sát hay sát nhân được? Cái gọi là “tự sát” này lộ rõ đầy vô lý, Tổ chức Phát triển giáo dục quốc tế thông qua phân tích video “tự thiêu ở Thiên An Môn” đã chỉ ra, đây là trò bịp mà chính phủ Trung Quốc ngụy tạo. Do sự lũng đoạn và phong tỏa tin tức của Đảng cộng sản Trung Quốc, vụ án giả này vẫn còn lừa bịp được vô số người Trung Quốc. Đảng cộng sản Trung Quốc còn đưa vụ án giả này vào sách giáo khoa tiểu học, để tẩy não các học sinh tiểu học chưa có khả năng phân biệt. Đồng thời với việc tất cả các cơ quan truyền thông đều chế tác lời dối trá tự thiêu, tự sát, sát nhân để bôi nhọ, yêu ma hóa Pháp Luân Công, Đảng cộng sản Trung Quốc cưỡng ép học viên Pháp Luân Công từ bỏ tín ngưỡng, nếu không thì bị mất việc, bị giam giữ, phạt tiền, liên lụy đến người nhà… thậm chí mất mạng.

4.2.2. “Vắt kiệt tài chính”

Ủy ban Chính trị và Pháp luật Đảng cộng sản Trung Quốc và Phòng 610 bức hại Pháp Luân Công bao gồm các phương diện sau:

A – Hạn chế ra ngoài mưu sinh. Các cấp chính quyền địa phương do sợ học viên Pháp Luân Công lên Bắc Kinh khiếu nại, đã cưỡng chế thu chứng minh thư của học viên, khiến học viên Pháp Luân Công không thể ra ngoài mưu sinh.

B – Công an kiếm chác lấy tiền, tài sản. Cảnh sát coi bức hại học viên Pháp Luân Công là thủ đoạn kiếm tiền. Vì bắt học viên Pháp Luân Công, một mặt được cấp trên thưởng, quan trọng nhất là bọn họ còn có thể lợi dụng cơ hội này còn kiếm chác lấy tiền, tài sản của học viên Pháp Luân Công và người nhà của họ, lấy làm của mình.

C – Nông thôn thu hồi đất đai. Để ngăn cản học viên Pháp Luân Công tu luyện, cán bộ hai cấp thôn và xã bất chấp luật đất đai, luật hợp đồng, đã cưỡng chế thu hồi hợp đồng nhận thầu đất đai của các gia đình học viên Pháp Luân Công ở nông thôn đã ký hợp đồng 30 năm không thay đổi, khiến cho học viên Pháp Luân Công mất đi chỗ dựa sinh tồn.

D – Thành thị thu hồi nhà ở. Học viên Pháp Luân Công ở thành thị phải đối diện với sự trừng phạt đơn vị thu hồi nhà ở.

E – Doanh nghiệp chấm dứt hợp đồng lao động. Học viên Pháp Luân Công công tác ở doanh nghiệp bị lãnh đạo đơn vị lấy các lý do phi pháp hoặc lấy cớ để chấm dứt hợp đồng lao động, mất việc, không có nguồn kinh tế.

F – Cơ quan khai trừ công chức. Học viên Pháp Luân Công ở cơ quan nhà nước hoặc các đơn vị hành chính sự nghiệp của chính quyền thì đối mặt với sự trừng phạt khai trừ công chức. Mà theo quy định có liên quan của Đảng cộng sản Trung Quốc, học viên Pháp Luân Công bị khai trừ công chức khi làm các công việc khác sẽ bị rất nhiều hạn chế, tình cảnh các học viên Pháp Luân Công này càng khó khăn hơn so với thôi việc thông thường.

G – Ngừng phát tiền dưỡng lão. Học viên Pháp Luân Công đã nghỉ hưu thì đối mặt với sự trừng phạt dừng phát tiền dưỡng lão.

H – Công ty không thể kinh doanh. Học viên Pháp Luân Công tự mở công ty, người thì bị đóng băng tài khoản công ty một cách phi pháp, người thì bị treo giấy phép kinh doanh một cách phi pháp. Khiến cho doanh nghiệp kinh doanh bình thường bị dồn tới phá sản. Thương gia Hồng Kông Chu Kha vốn là tỷ phú, do ông tố cáo và kiện Giang Trạch Dân ra tòa án tối cao, bị Giang Trạch Dân báo thù, công ty của ông bị đóng cửa.

4.2.3. Hành hạ thể xác cho đến chết

Từ khi bắt đầu cuộc bức hại, Giang Trạch Dân đã hô hào phải “Diệt trừ Pháp Luân Công”. Để đạt được mục đích này, Giang Trạch Dân ra lệnh phải đạt được “tỷ lệ chuyển hóa” 100%. Đối với các học viên Pháp Luân Công kiên trì tín ngưỡng Chân Thiện Nhẫn, Giang Trạch Dân ra mật lệnh: “Đánh chết tính là tự sát”, “Đánh chết không sao, không tra xét nguyên nhân, trực tiếp đem đi thiêu”.

Sự điên cuồng của Giang Trạch Dân và sự tà ác của Đảng cộng sản Trung Quốc, khiến cho rất nhiều người bao gồm cả cảnh sát đã không e dè bức hại Pháp Luân Công, to gan lớn mật, trợn mày trợn mắt bắt học viên Pháp Luân Công một cách phi pháp, đưa các học viên vào trại cải tạo lao động (năm 2013, các trại cải tạo lao động vì tiếng xấu dương danh đã bị giải tán), vào nhà tù và các lớp tẩy não một cách phi pháp. Những viên chức nhà nước và cảnh sát chấp pháp nhưng phạm pháp, dùng nhục hình hành hạ không giới hạn các học viên Pháp Luân Công. Tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân nói rõ với các cảnh sát, chỉ xem kết quả, có thể sử dụng mọi thủ đoạn cưỡng bức các học viên Pháp Luân Công “chuyển hóa”.

Dưới chính sách đàn áp cao độ, những cảnh sát ở nhà tù, trại cải tạo và lớp tẩy não đã không thủ đoạn độc ác nào mà không dùng tới, những nhục hình hành hạ thân thể học viên Pháp Luân Công mà hiện nay đã biết nhiều đến hàng trăm loại, bao gồm: ép cung bức cung, đánh đập trong thời gian dài; liên tục nhiều ngày không cho ngủ; lao động khổ sai thời gian dài; hành xác, đứng, quỳ, đứng tấn mã bộ, ngồi ghế nhỏ trong thời gian dài; nhiều dùi cui điện đồng thời kích điện vào miệng, mặt, ngực, dưới nách, vú, vùng kín trong thời gian dài; dùng tấm thép nung đỏ áp lưng, lửa thiêu, nướng bỏng; dùng gậy đinh, roi dây đồng, dây thép, cảnh tre gai, dây gai đánh; đóng đinh, kim to, thẻ tre cắm đầu ngón tay; ngồi ghế sắt, ghế cọp, nhốt lồng sắt; kìm vặn thịt, nhổ móng tay; ngũ mã phanh thây; mặc áo “ước thúc y” đứt gân gẫy xương; nhốt hầm ngầm địa lao, ngồi chuồng cọp, sàn đất, trói trên giường nhiều ngày không cho cử động; các loại nhục hình treo; bức thực có tính trừng phạt, bức thực nước ớt, nước muối đặc, nước phân; thả côn trùng độc, rắn cắn; mùa đông để lạnh, đổ nước lạnh lên đầu, lột sạch áo để lạnh ngoài trời trong thời gian dài; phơi nắng trong thời gian dài; không cho đại tiểu tiện; tiêm thuốc phá hoại thần kinh trung khu; điện châm cường độ vượt ngưỡng hủy hoại; xâm hại tình dục, kích điện bộ phận sinh dục, dùng tăm, chổi tre đâm bộ phận sinh dục, đập tinh hoàn, bàn chải chải âm đạo, kim châm nhũ hoa, cưỡng hiếp, hiếp tập thể; hành hạ phụ nữ mang thai 7 tháng cho đến xảy thai…

Cho đến nay, ít nhất đã có 4.154 học viên Pháp Luân Công bị đánh chết, bức hại đến chết, con số này không bao gồm số lượng lớn học viên Pháp Luân Công bị mổ sống cướp nội tạng mà chết.

Dưới đây là một trong số các trường hợp bị bức hại đến chết: cảnh sát ưu tú Từ Lãng Chu thành phố Phan Chi Hoa tỉnh Tứ Xuyên bị bức hại đến chết.

Từ Lãng Chu thành phố Phan Chi Hoa tỉnh Tứ Xuyên, cao khoảng 1.78 m, sinh năm 1973, là một cảnh sát ưu tú Đại đội Giao thông số 1 thành phố Phàn Chi Hoa, chuyên xử lý các tai nạn giao thông. Năm 1994, anh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, đã nghiêm khắc chiểu theo Chân Thiện Nhẫn để yêu cầu tư tưởng hành vi bản thân, trong thời gian rất ngắn sau khi luyện công, các bệnh trên người đã biến mất, thân thể mạnh khỏe. Từ Lãng Chu trước đây hút thuốc, uống rượu, đối với các lái xe gây tai nạn bỏ chạy, bắt được liền đánh, mời đi ăn cũng đi, đưa tiền đưa quà cũng lấy, mà sau khi luyện Pháp Luân Công đã từ bỏ được tất cả các tật xấu, không đánh người nữa, mời đi ăn cũng không đi, đưa tiền đưa quà cũng không nhận, hơn nữa làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, thiết thực yêu nghề, xử lý tai nạn giao thông vừa nhanh vừa tốt vừa công chính, năm nào cũng được bình chọn là cảnh sát ưu tú. Sau khi Pháp Luân Công bị bức hại, Từ Lãng Chu kiên trì tu luyện Pháp Luân Công, đồng thời khiếu nại đòi sự công bằng cho Pháp Luân Công, bị khai trừ vô cớ, bắt giam và bức hại.

Năm 2000, Từ Lãng Chu luyện công ở ngoài cửa nhà mình bị bắt cóc bị nhốt vào trại tạm giam Loan Yêu Thụ thành phố Phàn Chi Hoa, bị cảnh sát bức hại “nằm giường nhục hình” liên tục 13 ngày, tay và chân dang hình chữ đại, bị còng tay cố định với giường sắt, phần ngực bị buộc ngang sợi xích sắt to, không động đậy 24/24 giờ, ăn uống đại tiểu tiện tất cả ở trên giường.


Hình vẽ nhục hình: trói trên giường trong thời gian dài

Tháng 3 năm 2000, Từ Lãng Chu bị cải tạo lao động phi pháp 2 năm, bị đưa vào trại cải tạo lao động Tân Hoa thành phố Miên Dương tỉnh Tứ Xuyên, bị cảnh sát dùi cui điện mấy vạn vôn kích điện; cảnh sát cưỡng chế anh trói chặt trên mặt đất, dây trói ăn vào trong thịt, sau khi trói trật cánh khuỷu, để phơi nắng trên đập nước vào ngày nóng nực. Anh còn bị ép đốt gạch trong thời gian dài, nhiệt độ rất cao, gạch vẫn còn lửa đỏ, liền bắt anh nhặt. Gạch nhặt ra để lên đập nước, vẫn còn đốt cháy giấy. Thời gian hai năm hết, vì kiên trì tín ngưỡng không “chuyển hóa”, lại bị kéo dài thời gian phi pháp 1 tháng rồi mới thả về nhà. Vợ anh không chịu nổi áp lực phải ly hôn.

Ngày 9 tháng 4 năm 2004, Từ Lãng Chu trong khi đang làm việc ở nhà máy sơn thì bị đại đội bảo vệ an ninh quốc gia bắt cóc. Hơn chục viên cảnh sát tham gia bắt cóc có Tần Cương, Trâu Dũng Quân v.v.. Tất cả bọn họ đều mặc thường phục, không có bất kỳ thủ tục pháp lý nào, cưỡng chế dùng túi nilon đen chụp kín đầu Từ Lãng Chu, trực tiếp bắt cóc đến phòng họp tầng 2 quán rượu Kim Cốc khu Thành B huyện mới Diêm Biên, dùng bạo lực tra khảo. Các cảnh sát Tần Cương, Trâu Dũng Quân…treo lên bức hại, treo một ngày một đêm, ba ngày hai đêm không cho ngủ. Tần Cương cưỡng ép Từ Lãng Chu ký tên, Từ Lãng Chu không ký, Tần Cương nói: mày không ký, không nhận, tao đánh chết mày! Cảnh sát bảo vệ an ninh quốc gia khi bắt cóc Từ Lãng Chu, lấy đi một cái túi anh đem theo người (sau này chứng thực trong túi có sổ nợ, chứng từ của nhà máy sơn và hơn 3.000 tệ tiền mặt ), nhưng cảnh sát vu cáo hãm hại nói trong túi của anh có tài liệu Pháp Luân Công, và không thừa nhận trong túi có tiền, nhân viên bảo vệ an ninh quốc gia Trâu Dũng Quân còn lừa công nhân nhà máy sơn nơi Từ Lãng Chu làm việc đi làm chứng giả…

Ngày 14 tháng 9 năm 2004, tòa án Diên Biên tiến hành xét xử phi pháp đối với Từ Lãng Chu. Trong phiên tòa, Từ Lãng Chu vạch trần hành vi tàn ác dùng bạo lực tra khảo của cảnh sát, đồng thời tuyên bố những lời nói trong khi bị tra tấn thần trí không thanh tỉnh là vô hiệu. Vì “chứng cứ không đủ”, tòa án do sức ép của quần chúng phẫn nộ nên chưa thể lập tức phán quyết, ngày 1 tháng 11 năm 2004, tòa án Diên Biên mở phiên tòa phi pháp xét xử Từ Lãng Chu lần thứ 2. Trong phiên tòa, thẩm phán trưởng bất chấp sự thực vu cáo hãm hại dùng bạo lực tra khảo lấy cung, trong tình huống không có chứng cứ phạm tội, dùng các tài liệu vu cáo hãm hại của cảnh sát 610 thành phố Phan Chi Hoa, phán quyết phi pháp Từ Lãng Chu án tù 8 năm 6 tháng.

Tháng 1 năm 2005, Từ Lãng Chu bị đưa đến trại giam Quảng Nguyên tỉnh Tứ Xuyên tiếp tục bị bức hại. Sau đó anh bị chuyển đến trại giam Ngũ Mã Bình, Lạc Sơn bị bức hại. Chính vào lúc Từ Lãng Chu sắp hết hạn tù chuẩn bị trở về nhà, trưởng trại giam Ngũ Mã Bình là Chúc Vỹ do anh cự tuyệt bỏ tín ngưỡng “Chân Thiện Nhẫn”, nên đã sai lính ngục treo anh lên đánh 7 ngày 7 đêm, cho đến khi Từ Lãng Chu sinh mệnh nguy cấp, sau đó đưa anh đi đến bệnh viện của cảnh sát tư pháp Thành Đô.


Di ảnh Từ Lãng Chu

Khi người nhà Từ Lãng Chu được thông báo đến bệnh viện, Từ Lãng Chu đã bị bức hại chết vào ngày 18 tháng 3 năm 2012, phần bụng chỗ dạ dày của thi thể có vết dao, phần bụng chỗ eo hai bên có hai lỗ thủng tròn nhỏ, phần ngực hai bên sườn có vết máu tụ lớn. Bị thuốc độc mưu sát hay bị mổ sống cướp nội tạng, bệnh viện và trại giam cho đến nay vẫn không dám cho người nhà Từ Lãng Chu xem báo cáo giám định tử vong, vẫn còn lừa bịp, đe dọa người nhà anh. Di thể Từ Lãng Chu để đông lạnh ở nhà tang lễ Đông Lâm Thành Đô, tháng 1 năm 2017 bị cưỡng chế đem đi thiêu.

Trường hợp bức hại đến chết này chỉ là một góc của tảng băng.

4.3. Mổ cướp nội tạng

Người Trung Quốc xưa nay nói, chết cũng phải toàn thây, do đó người tự nguyện hiến tặng nội tạng rất ít, mà mấy năm nay Trung Quốc đã nhanh chóng trở thành nước lớn cấy ghép tạng chỉ sau Mỹ. Nguyên nhân phát triển nhanh chóng này là gì? Một nguyên nhân then chốt là có tồn tại kho nội tạng sống bí mật khổng lồ. Năm 2006, có người ở nước ngoài lần đầu tiên vạch trần đảng cộng sản Trung Quốc mổ sống cướp nội tạng của học viên Pháp Luân Công, từ đó tấm màn Đảng cộng sản Trung Quốc mổ cướp nội tạng kiếm lợi đã được xé ra một góc.

Tháng 12 năm 2009, một viên công an Liêu Ninh năm đó đã làm cảnh vệ hiện trường mổ sống cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công, đã đích thân gọi điện ra nước ngoài vạch trần một trường hợp mổ sống cướp nội tạng đã xảy ra nhiều năm trước. Anh vạch trần rằng: 5 giờ chiều ngày 9 tháng 4 năm 2002, một văn phòng sở công an Liêu Ninh phái 2 viên quân y đem một học viên Pháp Luân Công nữ khoảng ngoài 30 tuổi chuyển đến một phòng phẫu thuật tầng 15 bệnh viện quân khu Thẩm Dương tiến hành mổ sống cướp nội tạng. Trong tình trạng học viên nữ này hoàn toàn tỉnh táo, không sử dụng bất kỳ thuốc gây mê nào, mổ lấy tim, thận của cô.

Anh vạch trần cụ thể rằng: “Dao phẫu thuật ở ngực, một dao rạch xuống, máu phun tóe lên… đã có một tuần thẩm vấn cô ấy, nhục hình tra tấn, trên thân đã có vô số vết thương, và cả roi điện, cô ấy đã thần trí không tỉnh táo nữa… không tiêm bất kỳ thuốc mê nào, dao trên ngực, bọn họ tay không hề run chút nào, nếu như tôi hạ thủ, tôi nhất định sẽ run rồi… Lấy ra đầu tiên là tim, rồi lại lấy thận. Khi mạch máu tim cắt ra, cô ấy đã co giật, vô cùng đáng sợ, tôi phỏng âm thanh đó cho anh biết, dù sao tôi cũng không phỏng theo được, kiểu như xé đứt vậy, sau đó là a… a… cứ há rộng miệng ra, trừng hai mắt, há rộng miệng. Ối chao ôi… tôi không muốn nói tiếp nữa.”

Vị công an này còn vạch trần rằng, trước khi mổ sống cướp nội tạng cô ấy, bọn ác ôn còn hành hạ cô ấy: “Còn dâm ô đối với cô ấy, cô ấy cũng khá có nhan sắc, khá đẹp, hành hạ cô ấy…”

Hiện nay chúng ta đã biết, mổ sống cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công là Giang Trạch Dân đích thân ra lệnh tiến hành, là chính phủ cộng sản Trung Quốc ủng hộ, do bệnh viện quân đội và bệnh viện cảnh sát vũ trang chủ đạo, cộng thêm rất nhiều bệnh viện địa phương tham gia và cùng tiến hành. Những học viên Pháp Luân Công bị giam phi pháp trở thành kho nội tạng sống khổng lồ, căn cứ vào nhu cầu mà mổ sống cướp nội tạng, kiếm tiền khổng lồ, sau đó đốt xác xóa dấu vết, tiêu hủy chứng cứ phạm tội. Có rất nhiều học viên Pháp Luân Công bị mổ cướp nội tạng mà chết, hiện nay vẫn là con số chưa biết. Hành vi ác ma mổ sống cướp nội tạng của các học viên Pháp Luân Công bị quốc tế gọi là “Tội ác chưa từng có trên tinh cầu này”. Đảng cộng sản Trung Quốc là ác ma chốn nhân gian.

Ở nước ngoài tiết lộ tài liệu, con trai trưởng của Giang Trạch Dân là Giang Miên Hằng đã thay ghép thận ba lần, đã giết người theo nhu cầu, tổng cộng giết năm người. Về thân phận năm người này, hiện nay người ngoài cuộc vẫn chưa được biết.

Ngoài các học viên Pháp Luân Công, còn có những người khác (bao gồm cả trẻ em) và người dân tộc thiểu số trở thành đối tượng bị mổ sống cướp nội tạng, do đó ở Trung Quốc người người đều có thể trở thành nạn nhân nạn mổ sống cướp nội tạng của Đảng cộng sản Trung Quốc, Trung Quốc đang ở trong màn đen khủng bố. Đảng cộng sản Trung Quốc vì để dốc sức che giấu chân tướng nên chủ đề Pháp Luân Công trở thành cấm kỵ của cấm kỵ. Rất nhiều người do sợ hãi Đảng cộng sản Trung Quốc nên đã hết sức tránh chủ đề Pháp Luân Công, hễ nghe thấy Pháp Luân Công, phản ứng có điều kiện trong não đều là những lời dối trá của truyền thông Cộng sản Trung Quốc tuyên truyền, họ hoàn toàn bị những lời dối trá của Đảng cộng sản Trung Quốc che bịt kín.

(Còn tiếp)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/16/357860.html

Đăng ngày 6-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share