Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh

[MINH HUỆ 29-06-2004] Nhiều học viên tại Bắc Kinh đã may mắn có cơ hội được tham gia khóa học do đích thân Sư phụ Lý Hồng Chí giảng Pháp truyền công. Tại các buổi học, các học viên đã được tịnh hoá thân thể và cảnh giới tư tưởng cũng được thăng hoa lên. Chúng tôi cũng được trải nghiệm và nghe được rất nhiều những câu chuyện về Sư phụ, có những câu chuyện kể ra nghe thật giống như truyền thuyết nhưng tất cả đều là sự thật. Và qua đó, chúng tôi cũng cảm nhận được Sư phụ vì để cứu độ chúng ta mà đã phải chịu rất nhiều vất vả, Sư phụ đã phải trải qua rất nhiều ma nạn. Đại ân này, vốn dĩ không có lời nào có thể cảm tạ hết được! Cách duy nhất có thể làm là chúng ta hãy nỗ lực làm tốt trên con đường tu luyện của chính mình, đạt được tiêu chuẩn của đệ tử Đại Pháp, một tâm hướng thiện, đó mới là cách hồi đáp tốt nhất dành cho Sư phụ.

19. Sư phụ đã chịu đựng thay cho học viên

Cuối tháng 7 năm 1994, Sư phụ đã không quản cực nhọc mà đến thành phố Cáp Nhĩ Tân truyền Pháp. Trong buổi giảng Pháp, Sư phụ đã bị ho.

Trên đường trở về kí túc xá, cô Phó nghĩ: “Tại sao Sư phụ lại bị ho nhỉ?”. Một học viên tên Cẩm Dung (hóa danh) ở phòng bên cạnh nghĩ: “Sư phụ cũng có nghiệp lực sao?” Trong buổi học hôm sau, Sư phụ đã tự nhiên trả lời rằng: “Có người nghĩ rằng tôi cũng có nghiệp lực, tôi không có nghiệp lực đâu! Đây đều là những thứ được thêm vào”.

Cô Phó liền hiểu ra ngay, trên lớp Sư phụ đã giảng nghiệp lực của chúng ta quá lớn, nếu mang trên thân quá nhiều nghiệp lực thì không thể tu luyện được. Vì vậy, Sư phụ đã tiêu trừ giúp chúng ta một nửa, còn nửa còn lại thì chúng ta phải tự vượt qua. Sư phụ đã phân chúng tại các tầng thứ khác nhau! Kỳ thực, một nửa nghiệp lực mà Sư phụ tiêu trừ đó đều là tự Sư phụ gánh chịu thay cho chúng ta!

Sau này, thuận theo việc không ngừng tu luyện, đặc biệt là sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, các học viên đều hiểu ra rằng Sư phụ không chỉ gánh chịu một nửa nghiệp lực đó mà ngay cả những phần nghiệp được chia ra đặt tại các tầng thứ trong quá trình tu luyện của chúng ta, chỉ cần tâm tính của chúng ta vượt qua được, thì Sư phụ cũng sẽ gánh chịu thay cho chúng ta.

Thực chất, Sư phụ hồng đại từ bi của chúng ta đã gánh chịu mọi thứ cho chúng ta từ biết bao nhiêu niên đại, bao nhiêu tiền kiếp!

20. “Đó là một cuốn sách giả mà chư vị vẫn mua nó”

Thầy giáo Hoà Triệu dạy ở một trường cấp hai tại quận Thuận Nghĩa, Bắc Kinh trên đường đi đến hội trường khúc côn cầu đã mua cuốn sách “Hoàng đế nội kinh”. Trên lớp học, vừa hay Sư phụ giảng về “Huyền quan thiết vị”, giảng đến đoạn những kinh thư cổ xưa đã rất khó chỉ đạo được người tu luyện, Sư phụ còn giảng: “Hơn nữa hiện tại những cuốn sách này đại đa số đều là giả, cuốn ‘Hoàng đế nội kinh’ đó cũng là giả, mà chư vị vẫn mua nó”. Thầy giáo Hoà cùng với những học viên tại lớp học nghe xong đều vô cùng chấn động, hết giờ học họ còn đến hỏi anh này: “Anh đã giấu cuốn sách ở trong túi rồi mà Sư phụ vẫn biết!”.

Anh này trả lời: “Sư phụ không chỉ nhắc tôi mỗi chuyện này đâu! Trước kia tôi đã luyện môn khác nên đã khai mở được thiên mục, khi Sư phụ giảng “thiên mục”, tôi đã sử dụng phương pháp của công pháp khác để nhìn, thế là Sư phụ lập tức đến trước mặt tôi và nói: “Điều chúng tôi giảng ở đây là Pháp Luân Công, nếu chư vị vẫn muốn luyện môn khác thì chư vị hãy ra ngoài để luyện”.

21. Tại sao lại “thấy chết mà không cứu”?

Trong khoá giảng Pháp tại Cáp Nhĩ Tân đã xuất hiện một vài sự việc ngoài ý muốn. Vào một ngày nọ trước giờ học, có hai người mang một xác chết vào và xin Sư phụ cứu người đó, họ gây rối loạn một lúc lâu mới chịu rời đi. Buổi học ngày hôm đó đã phải hoãn lại, tất cả các học viên đều chứng kiến sự việc này.

Khi đến giờ học, Sư phụ giảng: “Điều tốt chúng ta cũng nói, điều không tốt chúng ta cũng bàn luận một chút ở đây. Vừa rồi có một ông già đã qua đời, là người từ Cẩm Châu đến, vốn dĩ ông ấy mắc bệnh nặng, con rể đưa ông ấy đi bệnh viện nhưng ông ấy không chịu… cứ nhất định muốn đến đây, đi đến nửa đường thì chết. Con rể của ông ấy mang thi thể của ông ấy đến yêu cầu tôi cứu. Nếu như ông ấy còn thở thì tôi có thể trị giúp nhưng ông ấy đã chết một thời gian dài rồi, nếu tôi cứu một người đã chết thì đây chẳng phải là tôi đang phá hoại trạng thái của người thường hay sao? Con rể và con gái của ông ấy cũng là học viên Pháp Luân Công, họ đã tức rồi vứt chiếc huy hiệu Pháp Luân trên áo xuống đất rồi nói: “Khí công sư kiểu gì đây? Thấy chết mà không cứu”. Học viên của tôi lại làm ra chuyện như vậy, tôi thấy thật là đau lòng.

Sau này, một vài tên tiểu nhân vì muốn leo lên chức cao trong chính phủ Trung Quốc mà đã chèn ép Pháp Luân Công. Sự việc này cũng được liệt vào trong 1.400 trường hợp nói là Sư phụ của chúng ta “thấy người chết mà không cứu”. Tuy nhiên chúng tôi là những người trực tiếp chứng kiến sự việc, đó vốn là một xác chết chứ không phải là một người còn sống! Trung Quốc có câu thành ngữ “thấy chết không cứu” có phải nghĩa là “thấy xác chết mà cũng không cứu cho sống lại” không?

Trái lại, trong suốt 5 năm qua, số đệ tử Đại Pháp vì kiên định vào tín ngưỡng của mình mà đã bị tập đoàn Giang Trạch Dân bức hại tàn bạo cả thể xác lẫn tinh thần vốn đã không thể đếm được. Cho dù tên cầm đầu lũ tà ác kia có không ngừng sử dụng những thủ đoạn để cưỡng chế, che đậy tội ác đàn áp Pháp Luân Công của chúng đi nữa thì tin tức về cái chết của hàng nghìn đệ tử Đại Pháp vẫn là tiếng vọng của chính nghĩa truyền ra khắp mọi nơi.

Thậm chí, còn có những cảnh sát tà ác ở các địa khu đánh đập bức hại các đệ tử Đại Pháp xong thản nhiên đưa thẳng họ đến lò hỏa táng. Chúng đã đưa người vẫn còn sống vào lò hoả táng và thiêu sống họ thì sao? Những công chức của quốc gia thấy người chết không cứu mà còn ngang nhiên trắng trợn giết người diệt khẩu!

22. Sư phụ dặn dò các học viên cũ hãy nghĩ cho những học viên mới

Sau khoá giảng Pháp tại Cáp Nhĩ Tân, Sư phụ còn tổ chức một buổi thuyết giảng, rất nhiều học viên cũ cũng mua vé tham dự, Sư phụ nói: “Những học viên cũ đừng đến nữa, chư vị đã nghe giảng rất nhiều rồi, chư vị tiếp tục đi thì sẽ trì hoãn cơ hội đắc Pháp của rất nhiều người”. Vì vậy, có rất nhiều học viên cũ tu luyện hồi đầu đã nhường lại cơ hội cho các học viên mới.

23. Sư phụ làm dịu một trận vũ bão

Cô Huệ Minh (hoá danh) tham gia khóa giảng Pháp của Sư phụ tại Trịnh Châu. Khi Sư phụ đang giảng Pháp, thì đột nhiên bên ngoài nổi cơn giông gió, sấm chớp đùng đùng! Nhiều chỗ trong hội trường bị dột nước, hơn nữa còn bị cúp điện khiến Sư phụ không thể tiếp tục giảng Pháp.

Chỉ nhìn thấy tay Sư phụ làm Đại thủ ấn, 20 phút sau thì mưa tan gió tạnh, điện cũng có lại. Sư phụ nở một nụ cười và tiếp tục giảng Pháp.

Cùng lúc đó, chồng của cô Huệ Minh (cũng là học viên) tại nhà ở Bắc Kinh đã mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ, mộng thấy cảnh Sư phụ đang giao chiến với một con thuỷ quái hắc ám. Thuỷ quái đánh không lại được Sư phụ liền tháo chạy xuống biển. Sư phụ lại đuổi theo nó, một lúc sau Sư phụ đưa con Thuỷ quái vào bờ thì nó đã chết rồi, Sư phụ liền đặt xác nó trên bờ biển.

Sau giờ học, cô Huệ Minh đi từ hội trường ra ngoài thì thấy cảnh tượng bên ngoài bị tàn phá còn nghiêm trọng hơn ở bên phía trong hội trường, nước ở mặt đất chảy xối xả, những gốc cây lớn 1 vòng tay của người bình thường không ôm xuể cũng bị bật gốc, nhưng không có bất cứ khó nạn nào có thể ngăn cản được Sư phụ cứu độ chúng sinh.

Kết luận

Hiện nay, vẫn còn có rất nhiều những học viên lâu năm vẫn trốn ở trong nhà không dám đường đường chính chính bước ra đòi lại công lý cho Đại Pháp, trốn ở trong nhà học Pháp nhưng lại tưởng đây cũng gọi là “kiên định thực tu”. Lẽ nào các vị đã quên những chuyện mà chúng ta đã từng trải qua hay sao? Trước đây, Sư phụ đã phải trải qua biết bao nhiêu nguy hiểm để có thể bảo hộ cho chúng ta. Ma nạn của hiện tại nhìn thì thấy rất lớn, nhưng chỉ cần chúng ta không sợ hãi thì Sư phụ tất yếu sẽ giúp đỡ chúng ta, bảo hộ chúng ta!

Đây mới chính là sự kiên định vững chắc như kim cương vào Sư phụ!

Còn có một số học viên dưới áp lực mà đã nảy sinh những suy nghĩ, hoài nghi Sư phụ, thậm chí còn không tôn trọng Sư phụ. Có thể các bạn chưa từng tham gia khóa giảng Pháp của Sư phụ, vậy thì chúng tôi đưa những câu chuyện thời kỳ đầu Sư phụ giảng Pháp kể ra, đây cũng là chứng thực Pháp cho các bạn, không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả được sự vĩ đại của Sư phụ chúng ta! Những điều Sư phụ giảng trong cuốn “Chuyển Pháp Luân”, từng câu từng câu đều là Chân Pháp.

Sư phụ của chúng ta biết tất cả mọi thứ, có thể làm tất cả mọi điều. Sư phụ của chúng ta có Pháp lực tiêu diệt được tất cả các loại yêu ma và tất cả các chúng Thần trong các thiên thể đều đang tán dương uy đức của Sư phụ! Nếu chúng ta gặp phải quan nạn mà không vượt qua được, thì nhất định phải hướng nội tìm xem bản thân có chỗ nào chưa đáp ứng được yêu cầu của Đại Pháp. Đừng nghe những lời dối trá độc ác của tà đảng và cũng đừng lấy quan niệm của cá nhân mình để đo lường nhân cách cao thượng của Sư phụ! Bất cứ một sinh mệnh nào trong vũ trụ cũng không thể đo lường được đâu! Không ai có thể diễn tả được Sư phụ của chúng ta rốt cuộc rộng lượng đến đâu, vị tha, cao quý đến như thế nào!

Tham chiếu: phần 1, phần 2, phần 3, phần 4, phần 5, phần 6, phần 7.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/6/29/77634.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/7/29/50580p.html

Dịch ngày 20-9-2004, cập nhật 16-6-2021;; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share