Bài viết của một học viên từ tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-12-2017] Một điều thần kỳ đã xảy ra vào đêm ngày 18 tháng 3 năm 2016. Tôi nhận thấy có điều gì đó khác thường khi đi ngủ. Bụng của tôi rất mềm. Tôi sờ vào bụng và thấy khối u mà mình đã mang trong thời gian dài, khiến tôi nhìn như có thai, đã biến mất. Tôi vào phòng vệ sinh để xác nhận lại là bụng mình đã trở lại bình thường, rồi ngay lập tức kể với chồng mình về điều đó. Anh nhìn tôi và bụng tôi một lần nữa và nói rằng “Đại Pháp thật thần kỳ.”

Phủ nhận giả tướng

Tháng 7 năm 2014, tôi và gia đình chồng ăn tối cùng một người họ hàng. Sau bữa tối, bụng của tôi cảm thấy không thoải mái. Tôi phủ nhận điều này, vì tôi từng trải qua các khảo nghiệm về nghiệp bệnh trước đây. Tôi từng cảm thấy bụng trướng lên và sau đó mất cảm giác ăn uống. Mặt tôi trông nhợt nhạt và mọi người đều nói rằng tôi đã giảm cân, nhưng tôi không thừa nhận nó và tiếp tục làm ba việc và công việc thường ngày của mình.

Dường như tình huống tương tự lại lặp lại. Thời gian trôi qua, tôi bị sút cân và bụng trướng to lên. Đến tháng 7 năm 2015, tôi trông như có thai. Các học viên khác nói: “Trạng thái này không đúng. Bạn nên hướng nội.” Một số học viên nói tôi có những chấp trước này, những người khác lại nói tôi có chấp trước kia. Tôi cảm thấy bối rối và không biết phải làm gì.

Sư phụ đã giảng:

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Quốc tế Washington DC 2009)

Các học viên khác muốn giúp tôi thoát khỏi tình trạng này. Nhưng tôi đã nảy sinh suy nghĩ không muốn liên lạc với họ. Chồng tôi lo lắng cho sức khoẻ của tôi, rồi những người thân khác trong gia đình sau đó cũng biết tình trạng của tôi. Một người họ hàng hỏi xem có phải tôi có thai hay không. Tôi nói tôi vẫn bình thường. Một nhà vật lý trị liệu mà tôi quen biết nói rằng tôi có một khối u. Khối u đã hấp thụ dinh dưỡng và khiến tôi trở nên quá gầy. Ông khuyên tôi nên đi gặp bác sĩ ngay.

Tất cả người thân của tôi cũng khuyên tôi đến bệnh viện để kiểm tra. Tôi nghĩ đó không thể là bệnh được; nếu không, tôi không phải là học viên chân chính.

Sư phụ đã giảng:

“Nhưng là người tu luyện chân chính, chư vị mang theo thân thể có bệnh, [thì] chư vị tu luyện không được. Tôi phải giúp chư vị tịnh hoá thân thể. Tịnh hoá thân thể chỉ hạn cuộc cho những ai đến học công chân chính, những ai đến học Pháp chân chính.” (Chuyển Pháp Luân)

Tuy nhiên, tôi đã có nhiều suy nghĩ tiêu cực nảy sinh trong tâm, chẳng hạn như: “Mình có khối u. Mình phải đi viện. Nếu mình không mắc bệnh, thì trở lại tiếp tục tu luyện. Một số học viên khác đã đi viện, không phải họ vẫn đang tu luyện sao?” Tôi dần nhận ra rằng mình không thể để những suy nghĩ đó thao túng tâm trí và tôi nên phủ nhận chúng. Tôi tin vào Sư phụ và Pháp. Vì vậy, mặc dù cảm thấy không khỏe, tôi vẫn tiếp tục làm việc.

Ở khu vực nông thôn của chúng tôi, các học viên khác nhau được giao cho các khu vực khác nhau để giảng chân tướng. Đôi khi chúng tôi phân phát tài liệu vào ban đêm. Tôi không bao giờ bỏ lỡ việc ra ngoài để phân phát tài liệu. Nếu học viên mà tôi thường đi cùng bận, tôi sẽ đi cùng các học viên khác. Đôi khi trời tối và đường trơn trượt mà bụng tôi thì trướng lên, vì vậy tôi vừa phân phát tài liệu vừa phải giữ quần.

Sư phụ đã giảng:

“…không cần quan tâm đến nó” (Giảng Pháp tại Pháp hội Singapore 1998)

Với suy nghĩ đó, tôi đã ra ngoài để làm giảng chân tướng trực diện bất cứ khi nào có thời gian. Tôi kiên trì làm ba việc.

Tôi đã chịu áp lực từ gia đình, xã hội, bạn bè và những người thân khác yêu cầu tôi đến gặp bác sĩ suốt khoảng thời gian đó. Vì vậy, nói chung, tôi đã cố gắng tránh mọi người vào ban ngày vì họ có thể chú ý đến bụng của tôi. Tôi lo lắng rằng nếu mọi người nhìn thấy tôi, họ sẽ hỏi xem liệu tôi bị tiểu đường hay đang mang thai. Và họ sẽ hối thúc tôi đi viện.

Thỉnh thoảng, khi chồng tôi không vui, anh ấy nói: “Em tu luyện như thế này sao?” Một số chấp trước mạnh mẽ của tôi nổi lên và tôi cảm thấy rất khó chịu. Khi quỳ trước ảnh của Sư phụ, tôi đã xin Ngài điểm hóa cho mình.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện chính là hướng nội mà tìm, dù đúng hay sai cũng đều tìm trong bản thân mình; tu chính là tu bỏ cái tâm con người.” (Giảng Pháp tại Thành phố Los Angeles)

Tôi đã hướng nội và buông bỏ bất cứ chấp trước nào mà mình có. Tuy nhiên, vẫn không có thay đổi rõ rệt.

Thay đổi bản thân

Sau dịp Tết năm 2015, tôi cảm thấy không khỏe. Bụng và chân của tôi sưng to. Tôi cảm thấy như có một cái chảo bên trong bụng khiến mình không thể thở được khi cúi gập người. Khi thấy không khỏe về mặt thân thể, thì tôi đủ tỉnh táo để nhận ra rằng mình có tâm sợ chết.

Niệm đầu của tôi là tôi biết mình có Sư phụ, vì vậy tôi không có gì phải sợ. Tôi tin vào Sư phụ và Pháp. Tôi biết chắc chắn mình có thể vượt qua được khổ nạn này.

Tuy nhiên, tôi tự hỏi vấn đề của mình là gì. Tôi hướng nội và thấy mình đã không học Pháp nhiều và không đồng hóa với Pháp. Tôi thấy mình đã xem việc làm một số việc tương đương với đang tu luyện và tôi đã không nhận ra mình đang tự lừa dối bản thân về việc không thực tu. Tôi cũng từng mâu thuẫn với chồng nhiều lần vì tôi muốn thay đổi anh, mà không phải bản thân mình.

Khi có mâu thuẫn, tôi suy luận hời hợt về điều gì là đúng và sai. Tôi cũng chỉ hướng nội vì những lý do cơ bản phía sau những mâu thuẫn, chứ không nhổ được tận gốc chấp trước của người thường. Trong hai năm qua, trạng thái tu luyện của tôi không thay đổi vì tôi đã không nhận ra vấn đề này.

Tín Sư tín Pháp, thần tích triển hiện

Thông qua hướng nội, tôi tìm ra tâm tranh đấu mạnh mẽ của bản thân, chấp trước vào tự ngã, tâm truy cầu lợi ích, tâm oán hận. Nguyên nhân là từ những mâu thuẫn và tranh cãi với chồng tôi về công việc của anh, tôi đã tích lũy oán giận đối với anh, dẫn đến những tư tưởng và trạng thái này. Vì vậy tôi học Pháp nhiều hơn và chú ý đến việc tu luyện tâm tính của mình. Tôi nhận ra rằng mình nên hoàn toàn thay đổi bản thân.

Tôi nhanh chóng ngừng cãi nhau với chồng. Nhờ đặt tâm tu chấp trước này, cũng như tu bỏ nhiều chấp trước khác, tôi đã nhận ra điều thần kỳ lúc đi ngủ vào đêm 18 tháng 3 năm 2016.

Con xin cảm tạ Sư phụ, cảm tạ Đại Pháp. Con vô cùng biết ơn Sư phụ đã từ bi bảo hộ con. Con sẽ tinh tấn và cứu nhiều chúng sinh hơn nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/27/350838.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/5/167828.html

Đăng ngày 16-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share