Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở thành phố Thâm Quyến, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-01-2018] Vào ngày 8 tháng 1 năm 2018, học viên Liêu Đan Ngân đã bị bắt giữ tại cửa khẩu Phúc Điền khi trở về quê nhà ở thành phố Thâm Quyến từ Hồng Kông. Nhân viên hải quan tại cửa khẩu này đã chặn bà lại sau khi phát hiện trong túi bà có hai cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần hiện vẫn đang bị Đảng Cộng sản Trung Quốc đàn áp suốt 19 năm qua.

Đây không phải là lần đầu tiên bà Liêu bị chính quyền bức hại vì đức tin của mình vào Pháp Luân Công. Trước đây, bà đã từng bị bắt giữ nhiều lần và phải chịu án phạt ba năm tù giam trong trại lao động cưỡng bức.

Vài giờ sau khi bị bắt giữ, bà Liêu bị đưa đến Đồn Cảnh sát Phúc Cường thuộc quận Phúc Điền, thành phố Thâm Quyến. Gia đình bà đã có mặt ở đó để giải thoát cho bà nhưng không thành công. Cảnh sát cũng ghi hình toàn bộ quá trình này và dọa sẽ kiện gia đình bà ra tòa.

Ngày hôm sau, 6 cảnh sát đã tới nhà bà Liêu để lục soát. Họ tuyên bố rằng, việc khám xét này chỉ là một phần trong quá trình điều tra của họ và hứa một đến hai ngày tới sẽ thả bà Liêu ra. Vào ngày 10 tháng 1, gia đình bà Liêu đã đến đồn cảnh sát theo hướng dẫn, nhưng chỉ nhận được thông báo rằng, bà Liêu đã được chuyển sang Trại tạm giam Phúc Điền. Gia đình bà từ chối ký vào biên bản thông báo về việc bà bị giam giữ là do phạm tội hình sự, đồng thời thuê luật sư để đòi quyền tự do cho bà.

Vào ngày 12 tháng 1, vị luật sư này đã tới trại giam để gặp bà Liêu và được biết rằng, bà đã bị hành hung vì từ chối hợp tác. Một cảnh sát đã đấm vào mặt bà, trong khi một người khác thì ghìm chặt cổ bà từ phía sau.

Gia đình bà đã đệ đơn tố cáo lên Sở Cảnh sát quận Phúc Điền, nhưng cơ quan này sau khi điều tra lại đưa ra kết luận rằng, không có ai tại đồn cảnh sát đã đánh đập bà Liêu.

Trong khi cảnh sát chuẩn bị ban hành lệnh bắt giữ chính thức đối với bà Liêu, thì con gái bà đã viết một bức thư khẩn yêu cầu cảnh sát trả tự do cho mẹ mình.

Dưới đây là trích đoạn trong bức thư gửi tới Đồn Cảnh sát Phúc Cường và Sở Cảnh sát quận Phúc Điền.

“Mẹ tôi đã tu luyện Pháp Luân Công được gần 20 năm, và chúng tôi luôn được chứng kiến những thay đổi tích cực từ bà. Bà từng bị bệnh hen suyễn và thường xuyên phải sử dụng thuốc. Thậm chí, bà còn phải mặc áo len dày trong suốt mùa hè. Cha tôi thường cảm thấy sợ hãi mỗi khi từ sở làm trở về nhà, phải chứng kiến cảnh người vợ của mình luôn ốm yếu và ủ dột, cũng như không thể nấu ăn hay dọn dẹp nhà cửa.

Thậm chí có lúc mẹ tôi đã nghĩ đến tự sát để giải thoát bản thân. Nhưng mọi việc đã thay đổi kể từ khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công nhiều năm về trước. Bà trở nên khỏe mạnh, lạc quan, chu đáo và điềm tĩnh. Tôi rất vui vì bà lại có thể nấu ăn cho gia đình mình.

Nếu chúng tôi không tận mắt chứng kiến những thay đổi tích cực từ mẹ tôi, có lẽ chúng tôi cũng sẽ bị lừa dối bởi những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công. Tôi không thể hiểu vì sao một người tốt như vậy lại có thể bị giam giữ trong tù.

Vào ngày 12 tháng 1, chúng tôi đã đến trại giam nhưng chỉ có luật sư của chúng tôi mới được phép vào gặp mẹ tôi. Ông ra ngoài và báo tin xấu cho chúng tôi rằng: Mẹ tôi đã bị cảnh sát bức hại vì từ chối cung cấp dấu vân tay và để họ chụp hình.

Có khoảng 5 cảnh sát đã xông vào đánh mẹ tôi. Một cảnh sát trẻ đã đá vào người mẹ tôi, một người nhiều tuổi hơn thì đánh vào mặt bà. Còn người thứ ba thì kẹp chặt cổ bà từ phía sau và xé quần áo của bà.

Tôi khẩn khoản đề nghị các ông hãy dừng ngay việc ngược đãi các học viên Pháp Luân Công. Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Một cảnh sát trẻ mới qua đời chỉ một tháng sau khi hành hung 3 học viên Pháp Luân Công ở độ tuổi 60 tuổi tại địa phương. Tôi không muốn các ông phải chịu chung số phận tương tự.

Tôi mới lên 6 khi lần đầu tiên cảnh sát tới nhà tôi để sách nhiễu mẹ tôi vào năm 1999. Bà bị bắt giữ nhiều lần trong suốt những năm sau đó. Tôi thường khóc để rồi chìm vào giấc ngủ. Tôi yêu cầu các ông thả mẹ tôi ra để gia đình tôi có thể được đón một cái Tết Nguyên đán vui vẻ.

Tôi hy vọng rằng, những cảnh sát đã từng đánh mẹ tôi sẽ xin lỗi bà ấy. Nếu các ông chân thành nhận ra sai sót của mình, tôi sẽ tha thứ cho các ông, bởi vì mẹ tôi luôn dạy tôi trở thành một người tốt và không ghét bỏ bất cứ ai.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/25/360047.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/27/167740.html

Đăng ngày 10-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share