Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-11-2017] Tôi bắt đầu đi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người kể từ khi bắt đầu bước vào tu luyện. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa vứt bỏ được tâm sợ hãi.

Tâm sợ hãi của tôi có thể mạnh lên hay yếu đi, và trong một thời gian dài, tôi luôn cảm thấy sợ hãi và lo lắng. Tôi quên mất rằng là một học viên, hành vi và ý niệm của tôi cần phải được đo lường theo Pháp.

Sư Phụ luôn coi sóc các học viên

Khi thấy một cảnh sát xuất hiện tại khu nhà tôi ở, tôi hỏi và anh ta trả lời rằng anh ta đang đi bắt những kẻ nghiện ma tuý. Nhưng tôi biết không có ai nghiện ma túy trong khu vực tôi ở cả.

Tôi tự hỏi liệu người tôi nhìn thấy là cảnh sát thật hay là một tên trộm. Nếu đó là cảnh sát thì có lẽ người đó đang theo dõi tôi. Bất luận thế nào thì tôi đều thấy sợ. Mặt khác, tôi biết rằng tôi không nên sợ hãi như thế bởi tôi có Sư phụ coi sóc, và tôi nên phủ định mọi an bài của cựu thế lực.

Tuy vậy, tôi đã không ở trong Pháp mà đề cao tâm tính, nhưng dần dần qua thời gian tôi cũng bình tĩnh lại được.

Mấy tháng sau vào lúc nửa đêm, tôi nhìn thấy người tự xưng là cảnh sát đó trong khu nhà của mình. Tôi cố gắng dùng chính niệm để thanh trừ những cảm giác tiêu cực.

Ban đầu, tôi cảm thấy sợ. Cảm giác như từng tế bào trong cơ thể mình đang run lên. Tôi cố hết sức để tiêu diệt tư tưởng đã làm tôi sợ, nhưng tôi vẫn không ngừng nghĩ về việc tại sao cảnh sát lại đến tòa nhà của tôi và tôi nên làm thế nào.

Tôi tự hỏi bản thân tại sao mình lại thấy sợ. Tôi tự hỏi liệu việc tu luyện này có trái pháp luật hay không. Câu trả lời là “không”. Tôi tự hỏi xem mình có làm gì phi pháp không. Câu trả lời là “không”. Sau đó, tôi tự hỏi đi hỏi lại bản thân tại sao mình thấy sợ hãi.

Tuy nhiên, tôi đã không hướng nội và hỏi tại sao mình lại có chấp trước ấy. Tôi đã làm rất nhiều việc chứng thực Pháp, và một số việc tôi làm dường như rất quan trọng. Tuy nhiên, tôi vẫn thấy sợ.

Tôi nhận thấy rằng xuất phát điểm của tôi là làm việc để chứng thực Pháp, nhưng tôi lại không tin tưởng vững chắc vào Pháp. Tôi thấy sợ đến nỗi không thể bình tĩnh lại để học Pháp hay phát chính niệm. Việc duy nhất tôi có thể làm là cầu xin Sư phụ bảo hộ và tôi tự trấn an mình rằng: “Người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không nên có tâm sợ hãi.”

Cuối cùng, tôi cũng bình tĩnh lại được và biết Sư Phụ đã gia trì chính niệm cho tôi. Tu luyện Đại Pháp, chứng thực Pháp là lựa chọn của bản thân tôi, vì thế tôi không nên có tâm sợ hãi, phải hành xử như một người tu luyện chân chính và phủ nhận mọi sự an bài của cựu thế lực

Tôi bình tâm lại và đi ngủ sau khi phát chính niệm. Tôi không còn thấy cảnh sát nào đến khu nhà tôi. Đây là bước ngoặt để tôi loại bỏ tâm chấp trước sợ hãi của mình.

Phủ định an bài của cựu thế lực

Tôi đã không biết phủ định những an bài của cựu thế lực mà chỉ đi tìm những sơ hở của bản thân. Tôi nghĩ rằng bất kể chúng ta có bao nhiêu sơ hở thì cựu thế lực cũng không được phép an bài khảo nghiệm, bởi họ sẽ bị đào thải trong quá trình Chính Pháp.

Chấp trước sợ hãi của tôi đã tăng trưởng mạnh trong khoảng thời gian đó. Là một học viên, tôi cảm thấy mình như đang rơi xuống vực thẳm. Tôi thường xuyên mơ thấy mình đang vẫy vùng trên biển băng lạnh giá và không thể nào bò lên thuyền được. Cảm giác tội lỗi khiến tôi thấy sợ cựu thế lực và cảm thấy vô vọng.

Tôi không muốn làm những việc không phù hợp với tiêu chuẩn người tu luyện và đã cố gắng phủ định những an bài đó, nhưng tôi vẫn không thể làm được.

Tâm trí tôi tràn đầy sự ăn năn. Tôi nghĩ rằng tôi không thể để cựu thế lực hủy hoại và rằng tôi đến đây để trợ Sư chính Pháp. Tôi đã cầu xin Sư Phụ giúp đỡ, và sau đó, mọi thứ đã thay đổi.

Quan niệm người thường nuôi dưỡng các chấp trước

Vấn đề lớn trong tu luyện của tôi là chấp trước vào dục vọng, và tâm sợ hãi của tôi đã tăng trưởng theo chấp trước dục vọng đó.

Một vấn đề nghiêm trọng hơn là khi chấp trước dục vọng lên tới đỉnh điểm, tôi đã nghĩ rằng mình tốt hơn những người thường. Đó là bởi vì tôi đã dùng quan niệm người thường lệch lạc thay vì lấy Pháp để đối chiếu. Đặc biệt, trong năm 2016, tôi đã để cảm xúc của mình điều khiển hành vi, và dục vọng đã tăng lên rất cao.

Tôi rất thất vọng vì bản thân, và tự hỏi có phải những ham muốn dục vọng của tôi to lớn đến thế không? Có phải tiêu chuẩn đạo đức của tôi quá thấp không? Câu trả lời của tôi là “Không”.

Sau đó tôi hiểu ra rằng tất cả những chấp trước đó chính là “món quà” của cựu thế lực. Tôi phát chính niệm để thanh trừ tà ác đang bức hại tôi và cảm thấy chấp trước dục vọng của tôi biến mất.

Lý do tôi không thể từ bỏ chấp trước dục vọng là bởi tôi không nhận rõ ra rằng, ẩn đằng sau chấp trước đó chính là an bài của cựu thế lực.

Tôi nhận ra rằng tu luyện là từ tầng vi quan cho đến bề mặt con người, do đó trước khi chúng ta viên mãn, vẫn còn tồn tại dục vọng ở mức độ nhất định. Là một học viên, thông qua tu luyện chúng ta có thể tìm ra những chấp trước và loại bỏ chúng.

cựu thế lực đã dùng cách làm của vũ trụ cũ để khảo nghiệm các học viên. Chúng khuếch đại những chấp trước của chúng ta và an bài nhiều khổ nạn mà Sư Phụ không thừa nhận. Các học viên sẽ rất khó trừ bỏ chấp trước nếu chỉ hướng nội từ cơ điểm tu luyện cá nhân.

Do đó, chúng ta chỉ có thể phủ định sự an bài của cựu thế lực một cách căn bản từ cơ điểm của Chính Pháp. Cựu thế lực sẽ bức hại các học viên khi họ không tu tốt. Thực ra, chỉ có Sư Phụ mới có thể khảo nghiệm học viên.

Tôi phát chính niệm để thanh trừ tất cả an bài mà cựu thế lực đã áp đặt lên tôi, và trong tâm tôi nói với Sư Phụ rằng tôi không muốn đóng vai phản diện. Tôi muốn đóng vai chính diện và thực sự chứng thực Pháp.

Tôi cảm thấy việc tu luyện thật sự của mình chỉ mới bắt đầu, và tâm tính tôi đã đề cao lên rất nhiều. Môi trường xung quanh tôi cũng tốt hơn, và các chấp trước của tôi đã dần yếu đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/13/355410.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/10/166344.html

Đăng ngày 13-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share