Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trương Gia Khẩu, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-11-2017] Chồng tôi bị một cơn nhồi máu cơ tim cấp tính vào ngày 6 tháng 2 năm 2017, và được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện thành phố. Bác sĩ nói với chúng tôi rằng ông ấy cần phải làm phẫu thuật bắc cầu mạch vành, với chi phí vào khoảng 60 nghìn nhân dân tệ.

Chúng tôi vừa mới chi 60 nghìn nhân dân tệ để giúp con gái đang gặp khó khăn tài chính, nên tôi không biết phải lấy đâu số tiền đó để làm phẫu thuật.

Cuối cùng, chúng tôi quyết định thực hiện điều trị bảo tồn trước để trì hoãn cuộc phẫu thuật cho tới khi có thể vay đủ tiền.

Chồng tôi miễn cưỡng phải ra viện 10 ngày sau đó.

Về đến nhà, tôi bảo ông ấy hãy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Nhưng ông ấy vẫn lo lắng về tình trạng của mình và yêu cầu được làm phẫu thuật. Ông ấy ăn không ngon, ngủ không yên và lo lắng rằng mình sẽ ra đi trong khi ngủ.

Nhìn thấy những gì chồng phải chịu đựng, tôi đã rất đau khổ. Tôi nhớ lại lời Sư phụ giảng:

Làm việc thì nghĩ đến người khác, gặp mâu thuẫn thì nghĩ đến bản thân mình; (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)

Tôi bắt đầu nhìn nhận vấn đề trên cơ điểm của chồng mình. Tại sao tôi không mau chóng đi mượn tiền để ông ấy sớm được phẫu thuật? Tại sao tôi có thể gom đủ số tiền cho con gái mượn, nhưng lại miễn cưỡng khi làm điều tương tự cho chồng mình? Tôi nhận ra đó là vì tôi đã ôm giữ tâm oán hận với chồng vì ông ấy đam mê chơi cờ bạc cả ngày mà không đi làm kiếm tiền.

Trước khi chồng tôi bị lên cơn đau, ông ấy suốt ngày chơi mạt chược. Ông ấy cãi nhau với tôi nếu tôi không cho ông ấy tiền để chơi. Con gái tôi nhiều lần thúc giục tôi ly hôn, nhưng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nghe theo lời Sư phụ và đã không làm như vậy.

Sư phụ giảng:

Khi người tu luyện xuất hiện phiền phức gì nhất định là có nguyên nhân. (Giảng Pháp tại Pháp hội Houston [1996])

Lời giảng của Sư phụ khiến tôi hiểu ra tôi nên đối xử từ bi với chồng mình, cho dù ông ấy có cư xử tồi tệ thế nào, huống hồ ông ấy lại đang ủng hộ Đại Pháp.

Tôi nói với con gái rằng: “Mẹ quyết định sẽ đi vay tiền cho bố con phẫu thuật.” Con gái tôi có chút ngạc nhiên và nói rằng cháu sẽ giúp tôi vay tiền.

Mẹ con tôi nhanh chóng gom được 36 nghìn nhân dân tệ từ bạn bè và người thân, trong đó có 20 nghìn từ người cho vay trên mạng.

Tôi gọi điện cho bác sĩ và nói chuyện với ông về cuộc phẫu thuật và kế hoạch chi trả viện phí. Bác sĩ đồng ý cho thanh toán lần đầu 36 nghìn nhân dân tệ và lên lịch phẫu thuật vào 9h30 sáng ngày 4 tháng 3 năm 2017.

Vào ngày phẫu thuật, tôi cùng một đồng nghiệp của chồng ngồi chờ ngoài phòng mổ. Bác sĩ nói với chúng tôi rằng cuộc phẫu thuật sẽ kéo dài trong vòng một giờ đồng hồ.

40 phút sau, người y tá gọi cho tôi. Bác sĩ cười và chúc mừng tôi: “Tin tốt, không cần phải phẫu thuật nữa vì các mạch của ông ấy không bị tắc nghẽn nữa.”

Tôi không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Tôi đi vào phòng phẫu thuật và thấy chồng mình đang cười rất tươi. Tôi gọi điện cho con gái báo tin mừng. Cháu đã sớm trả lại khoản tiền vay. Tất cả chúng tôi đều hiểu rằng Sư phụ đã cứu sống chồng tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/15/355460.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/21/166475.html

Đăng ngày 12-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share