Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-11-2017] Tôi may mắn được quay lại với Pháp Luân Đại Pháp sau mười năm ngừng tu luyện. Tôi rất hối tiếc khoảng thời gian đã lãng phí và quyết tâm sẽ tu luyện tinh tấn.

Vào mùa hè năm 1996, một người bạn đã rủ tôi cùng đi xem một băng video về khí công. Tôi không ngần ngại tham gia và hoá ra đó là Chín bài giảng Pháp Luân Đại Pháp. Nhà sáng lập, người thầy của Pháp Luân Đại Pháp – Sư phụ Lý – khuyến khích chúng tôi xem băng video, mỗi ngày một bài giảng trong chín ngày liên tiếp.

Tôi đã xem chín bài giảng và học năm bài công pháp, nhưng vẫn chưa thật sự hiểu về tu luyện. Tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân và nghĩ rằng đó chỉ là cuốn sách dạy người ta làm người tốt. Tôi không lĩnh hội được những nội hàm khác.

Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu tuyên truyền rộng rãi các thông tin phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp trên truyền hình. Tôi theo dõi các thông tin rất sát sao. Sâu trong tâm, tôi không tin những điều đó, nhưng tôi đã ngừng tu luyện. Tôi không dám nói đến Pháp Luân Đại Pháp từ khi cuộc đàn áp bắt đầu – cho đến 10 năm sau.

Quay trở lại tu luyện Đại Pháp

Có một phụ nữ đã đến cửa hàng nhỏ của tôi vào một ngày tháng 4 năm 2011. Bà nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, và về vụ tự thiêu hoàn toàn là trò lừa bịp. Bà còn nói thêm rằng vì ĐCSTQ tin vào thuyết vô thần nên mới dám làm ra những tội ác khủng khiếp như vậy.

Bà cũng nói với tôi về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ để được bình an. Lúc đầu, tôi không rõ lắm về những gì bà ấy nói, nhưng bà giải thích để tôi hiểu rằng tôi tin ai thì sẽ thuộc về người đó quản. Và điều đó sẽ quyết định tương lai của tôi.

Khi còn trẻ, chúng ta không hiểu sự nguy hiểm của việc phát lời thề gắn sinh mệnh của mình với ĐCSTQ. Các học viên giờ đã hiểu rằng con người là do Thần tạo ra, người nào hành xử theo Pháp của thiên thượng sẽ được phúc báo, nếu chống lại các tiêu chuẩn của Thần sẽ phải nhận quả báo. Tôi đã không những thoái xuất khỏi ĐCSTQ mà còn quay lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hối tiếc vì đã đánh mất quá nhiều thời gian.

Tôi kiếm một cuốn Chuyển Pháp Luân và đọc một mạch từ đầu đến cuối. Sau đó, thân thể tôi xuất hiện những triệu chứng bị sốt, thấy lạnh, buồn ngủ, nôn mửa và tiêu chảy. Tôi đang được tịnh hoá.

Một học viên khác tới gặp tôi vào ngày hôm sau. Cô ấy dành một đêm cùng tôi học Pháp và phát chính niệm. Tôi không bị dao động bởi những giả tướng nghiệp bệnh, và biết rằng điều đó xảy ra để tôi tiêu nghiệp.

Hôm sau nữa, chị gái tôi đến thăm tôi. Chị ấy mua cho tôi ít thuốc. Tôi đã không dùng viên nào nhưng không nói với chị về chuyện đó. Sau khi chị ấy rời đi, tôi bắt đầu thấy đỡ hơn và nhanh chóng khoẻ lại. Sáu năm nay, tôi không phải dùng thuốc. Tôi học Pháp, luyện công và nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.

Khách hàng của tôi

Là một học viên, tôi giữ cho lời nói và hành động của mình luôn tuân theo tiêu chuẩn của người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đối xử với mọi người trung thực và tử tế. Các học viên không thể bị chấp trước dẫn động. Bằng cách đề cao tâm tính và tấm lòng trở nên thoáng đãng, tâm trạng hàng ngày của tôi rất tốt. Do đó, việc kinh doanh của tôi cũng tốt theo.

Tôi để khách hàng trả lại hàng nếu họ không hài lòng về chúng. Do vậy, họ trở thành những khách hàng trung thành của cửa hàng tôi và thường xuyên quay lại. Họ biết tôi là người trung thực, và giá tôi bán rất hợp lý.

Quan trọng nhất là tôi có thể giảng chân tướng cho những người đến cửa hàng. Nhiều người đã hiểu được sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bảo họ hàng ngày hãy nhẩm câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Một khách hàng phải vịn tay vào một người bạn khi tới cửa hàng của tôi do thị lực kém. Cô ấy ăn mặc xuềnh xoàng và trông rất nhợt nhạt. Tôi tặng cô ấy một huy hiệu Đại Pháp và khuyên cô ấy hàng ngày hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”. Lúc đầu, cô ấy lưỡng lự nhưng sau đó cũng nhận huy hiệu và làm theo lời khuyên của tôi.

Sáu tháng sau, có một nhóm bốn phụ nữ đến cửa hàng của tôi. Một trong số họ hỏi xem tôi có nhớ cô ấy không. Lúc đầu, tôi không nhận ra đó chính là cô gái mắt kém kia. Tôi rất ngạc nhiên bởi cô ấy trông tốt hơn nhiều. Cô ấy có thể đi lại mà không cần ai giúp, mắt cũng tốt hơn. Cô ấy ăn mặc chỉn chu và đầu tóc được uốn tạo kiểu. Cô ấy nói rằng mọi sự thay đổi ấy đều là nhờ hàng ngày cô đã niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Dù cho cô ấy hàng ngày có niệm chín chữ đó hay không, cô ấy cũng sẽ được phúc báo bởi cô đã có những suy nghĩ tốt và ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp. Tôi mừng cho cô và cho những người tôi có thể giúp đỡ. Tôi tặng các bạn cô ấy mỗi người một huy hiệu, và chúng tôi nói chuyện nhiều hơn về sức mạnh kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp.

Một phụ nữ trung tuổi đến cửa hàng của tôi. Bà ấy phải đeo kính bảo vệ mắt để tránh tiếp xúc với ánh nắng. Tôi bảo bà nhẩm câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Bà tiếp nhận và lấy một số tài liệu giảng chân tướng về nhà.

Hai tháng sau, bà quay lại cửa hàng tôi và không cần phải đeo kính nữa. Bà nói rằng mắt mình đã tốt lên nhiều. Sau đó, tôi động viên bà thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Bà đồng ý và xin thêm một số tài liệu. Điều này đã củng cố thêm tín tâm của tôi vào sức mạnh của Đại Pháp và cổ vũ tôi tiếp tục nói cho nhiều người hơn nữa về những gì họ có thể thụ ích từ Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/29/小店里的回头客-349827.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/10/166342.html

Đăng ngày 11-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share