Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-10-2017] Nói cho mọi người chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp là một trong những hoạt động quan trọng nhất của các học viên.

Không làm tốt khi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp

Vợ chồng tôi đến thăm một người họ hàng của mình. Khi trở về nhà, xe buýt đã không đến đúng giờ. Tôi nghĩ rằng đây là một dấu hiệu cho thấy mình đã không làm tốt ba việc. Dù sao, tôi đã làm việc cả đêm và muốn về nhà để ngủ một chút. Tôi đã lo lắng và thiếu chính niệm.

Tôi cố gắng nói chuyện với một ông lão về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng ông không quan tâm. Tôi chỉ nói với ông vài chân tướng cơ bản về Đại Pháp nhưng lại không đề cập đến việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trước khi ông ấy lên xe buýt.

Có những người khác nữa, nhưng tôi không có cơ hội để nói chuyện với họ về Đại Pháp, vì họ lên xe buýt, hoặc không quan tâm lắng nghe tôi.

Sau đó, một phụ nữ lớn tuổi đi xe đạp đến. Bà dừng lại và chồng tôi nói nhỏ rằng bà ấy là một học viên. Bà bắt đầu nói với chúng tôi về việc thoái Đảng và chúng tôi nói với bà ấy rằng mình cũng là học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi khuyến khích bà ấy nói chuyện với một cô gái đang nghe nhạc bằng tai nghe, nhưng việc này không hiệu quả. Sau đó, bà đã nói chuyện với một người phụ nữ lớn tuổi, nhưng cũng không tốt lắm.

Chúng tôi lên xe buýt, và tôi cảm thấy bị say xe, hiện tượng tôi thường gặp từ trước khi tu luyện. Ngay lập tức, tôi phủ nhận suy nghĩ này và đọc Luận Ngữ.

Sau khi cảm thấy đỡ hơn một chút, tôi tự hỏi tại sao chúng tôi lại gặp khó khăn khi giảng chân tướng. Tôi nghĩ rằng có rất nhiều học viên đã nói chuyện với mọi người về Đại Pháp và phân phát các tờ rơi. Vì vậy, đáng lẽ phải có nhiều người trong khu vực này biết được chân tướng.

Mọi người không hiểu rõ chân tướng Đại Pháp

Tuy nhiên, cá nhân tôi cảm thấy rằng những người thực sự minh bạch chân tướng, hiểu và ủng hộ Đại Pháp là rất ít. Ngay cả một số thành viên trong gia đình tôi cũng không hiểu được chân tướng về Đại Pháp. Ngoài ra, nhiều người dân địa phương có thái độ tiêu cực đối với các học viên và rất khó chịu khi một học viên cố gắng nói chuyện với họ.

Nhiều lần tôi nghe người thường phàn nàn về việc các học viên khuyên họ thoái Đảng. Chị dâu tôi đã gặp một học viên như vậy. Chị ngại đề cập đến vợ chồng tôi cũng như việc đã thoái Đảng rồi. Vì vậy, học viên này theo chị ấy rất lâu từ xe buýt tới trung tâm mua sắm. Chị dâu tôi rất tức giận. Chị ấy đã bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, nhưng sau sự việc đó, chị đã trả lại sách và nói nhiều điều tiêu cực về các học viên.

Sau đó, tôi tình cờ nghe được hai người phụ nữ nói rằng họ thường gặp những người phụ nữ trẻ hoặc lớn tuổi ở các bến xe buýt cố gắng giúp họ thoái Đảng. Họ tự hỏi tại sao những người này có quá nhiều thời gian rảnh rỗi đến vậy? Tôi nói với họ rằng nhiều người trong gia đình và bạn bè của tôi được thụ ích qua việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng họ chuyển chủ đề và không quan tâm đến tôi.

Suy ngẫm về nỗ lực giảng chân tướng

Tôi tự hỏi tại sao có rất ít người thực sự minh bạch chân tướng về Đại Pháp, mặc dù các học viên đã nỗ lực rất nhiều, và đã tặng rất nhiều tài liệu về Đại Pháp.

Sau đó, tôi nhớ lại một sự việc xảy ra cách đây vài năm. Nhà vệ sinh tại hội chợ địa phương lớn nhất rất bẩn và anh trai của một học viên nói với anh ấy rằng các học viên nên lau dọn nó. Mặc dù các học viên cảm thấy rằng làm điều này sẽ tốt cho việc giảng chân tướng nhưng không ai muốn bẩn tay của mình.

Sư phụ đã dạy chúng ta nghĩ cho người khác trước. Tôi có chiểu theo lời dạy của Sư phụ không? Đột nhiên, tôi nhận ra tại sao mọi người không hiểu chúng tôi, hoặc thậm chí cảm thấy khó chịu vì chúng tôi. Chúng tôi đã không đạt được tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Sao họ có thể tin chúng tôi được?

Hành động mạnh hơn lời nói

Sau đó, tôi nhớ đến một việc đã xảy ra. Một thanh niên đang bán mũ tại một hội chợ địa phương. Tôi cố tình mua một chiếc mũ, và cũng giảng chân tướng cho cậu thanh niên trẻ tuổi, nhưng không tìm ra được cách để mở lời. Một học viên khác đã mua một chiếc mũ 15 nhân dân tệ và đưa 20 nhân dân tệ cho cậu ấy, và tôi bảo cậu đừng nhầm lẫn và trả đúng tiền thừa.

Cậu ấy nói: “Nhầm lẫn à. Năm ngoái, cháu có một lần nhầm và đưa gần 100 nhân dân tệ cho một khách hàng. Nhưng thật may mắn, anh ấy là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy đã trở lại và trả tiền cho cháu.”

Tôi trả lời: “Còn có ai khác trả lại tiền cho cậu không? Họ thậm chí còn cười nhạo sự nhầm lẫn của cậu ý chứ.” Cậu ấy nói: “Đúng vậy. Cháu có thể nói Pháp Luân Đại Pháp rất tuyệt vời.”

Một năm sau, chúng tôi lại trở lại giảng chân tướng tại hội chợ đó. Vào cuối hội chợ, tôi muốn mua một chiếc mũ và dừng lại tại một gian hàng. Khi đang quyết định, tôi đã làm một chiếc mũ bị bẩn. Tôi nói với người bán hàng rằng mình sẽ trả tiền cho cho chiếc mũ vì tôi tu luyện Đại Pháp. Sau đó tôi nhận ra cậu ấy là cậu thanh niên từng chứng kiến một hành động tốt của một học viên.

Tôi đưa cho cậu ấy một cuốn tài liệu nhỏ về Đại Pháp. Cậu nói thích đọc Tuần báo Minh Huệ. Con gái cậu ấy đã xé mất một trang và cậu rất không vui. Cậu ấy muốn có nhiều hơn và tôi hứa sẽ mang nó vào lần tới. Điều này cho tôi thấy sự tốt đẹp của Đại Pháp được thể hiện qua hành động đẹp của học viên.

Có những trải nghiệm tương tự. Vợ chồng tôi nhận một công việc mới. Chúng tôi đã giúp các đồng nghiệp dọn dẹp. Một số người trong số họ ít được học hành, do đó không biết làm thế nào để viết báo cáo. Vì vậy, chúng tôi đã giúp họ và không phàn nàn về những người khác lợi dụng mình, hoặc về phân công nhiệm vụ không công bằng.

Chúng tôi hòa hợp với những người khác và chia sẻ với họ về Đại Pháp. Họ đã dừng việc phản đối Đại Pháp vì họ thấy các học viên rất khác so với những gì các phương tiện truyền thông đưa tin.

Một đồng nghiệp nói: “Bạn rất khác với những người khác ở đây.” Tôi nói với anh ấy rằng chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, môn tu luyện dạy mọi người làm người tốt.

Kiên định tu luyện

Sư phụ yêu cầu chúng ta kiên định tu luyện. Các bạn đồng tu, chúng ta có thực sự tu luyện kiên định chưa? Trong tâm trí tôi, cuộc sống hàng ngày là một phần của tu luyện và không phải tu luyện là một phần của cuộc sống hàng ngày. Sư phụ đã giảng: “…[hãy] tu thật tốt thật thiết thực chính mình…” (Gửi Pháp hội tại Pháp [2017]). Đây là điều chỉnh thể chúng ta nên tập trung.

Tôi không định chỉ trích bất kỳ ai vì tôi cũng còn thiếu sót trên con đường tu luyện của mình. Tôi chưa bao giờ có thể chia sẻ những suy nghĩ này với các học viên địa phương. Tôi nghĩ rằng mình đã không làm tốt. Vì vậy, tôi không có can đảm để chỉ ra những vấn đề mà mình nhìn thấy ở các học viên khác và cả nhóm.

Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng mình nên buông bỏ tâm sợ hãi này. Bất kể ở tầng thứ nào, tôi là một lạp tử của Đại Pháp. Tôi có trách nhiệm chỉ ra những gì mình nhìn thấy. Đó không phải là một câu khẩu hiệu mà là chúng ta cần phải tu tốt và đề cao chỉnh thể.

Sư phụ giảng:

“Tại thời khắc cuối cùng của Chính Pháp, [hãy] tu thật tốt thật thiết thực chính mình, hoàn thành tốt sứ mệnh cứu người; chúc Pháp hội của chư vị [thành công] viên mãn.” (Gửi Pháp hội tại Pháp [2017])


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/10/355292.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/15/166752.html

Đăng ngày 26-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share