Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-09-2017] Gần đây, một số học viên ở khu vực của chúng tôi đã bị bắt. Hầu hết họ đều tuân theo mệnh lệnh của cảnh sát và đã ký tên hoặc điểm chỉ vào văn bản thẩm vấn. Họ không nhận ra rằng làm như vậy cũng có nghĩa là thừa nhận bức hại.

Đa số thừa nhận rằng tâm sợ hãi đã khiến họ làm trái với lương tâm và đã nhân nhượng với những yêu cầu của cảnh sát. Tệ hơn, một số học viên còn sai lầm cho rằng tuân theo mệnh lệnh của cảnh sát đồng nghĩa với từ bi.

Với nhận thức sai lầm như vậy, một học viên bị bắt đã cho phép cảnh sát chụp hình cô, mà bức hình đó sau này đã trở thành một phần của “bằng chứng tội phạm”. Mặc dù cô đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công, nhưng cô vẫn có nhận thức sai lầm rằng không gây khó dễ cho cảnh sát là biểu hiện của từ bi. Cảnh sát thậm chí đã khen ngợi cô vì đã hợp tác với họ.

Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta cần nhận thức rằng, giảng chân tướng với tâm từ bi không hề mâu thuẫn với việc phản bức hại bằng chính niệm.

Thực sự giúp cảnh sát

Bắt giữ các học viên Pháp Luân Công là hành động trái với luật pháp và vi phạm Hiến Pháp của Trung Quốc, bởi luật pháp của Trung Quốc không có điều nào quy định rằng tu luyện Pháp Luân Công là phạm pháp.

Trước tiên chúng ta cần nói rõ với cảnh sát rằng, bắt các học viên Pháp Luân Công là hành vi phạm pháp, đồng thời cần ngăn chặn hành vi đó của họ. Đó mới là từ bi thực sự! Chúng ta không được mượn cớ từ bi để hợp pháp hóa những hành động của họ.

Hợp tác với cảnh sát và thừa nhận bức hại đồng nghĩa với việc trợ giúp họ bắt giữ nhiều học viên một cách thuận lợi hơn và khuyến khích họ sử dụng các phương thức nhất định để bức hại triệt để các đệ tử Đại Pháp.

Hợp tác với cảnh sát chỉ làm cho cuộc bức hại trở nên tồi tệ hơn

Năm ngoái, một học viên bị giam giữ chỉ vì cô đã tố cáo Giang Trạch Dân. Vào đêm bị giam giữ đầu tiên, cai ngục đã tát cô ba cái khi cô từ chối tuân theo yêu cầu của anh ta. Sau đó cô vẫn tiếp tục phản kháng. Cai ngục liền gọi lính canh đến và bắt cô mặc một chiếc áo co rút (đây là một loại áo khoác dùng để tra tấn, nếu người mặc càng rẫy rụa thì áo càng co rút nhanh khiến họ không thể hít thở).

Tuy nhiên, ngày hôm sau, sau khi nghe nói rằng quản lý của trại tạm giam là bạn cùng lớp với người nhà của cô, cai ngục đã ra lệnh cho lính canh đối xử tốt với cô.

Lập tức, cai ngục đã viết một báo cáo khẳng định rằng chính hành động của người học viên đã khiến anh ta phải sử dụng áo co rút. Anh ta đã yêu cầu cô ký vào báo cáo để giúp anh ta tránh khỏi rắc rối. Cô đã đồng ý vì nghĩ rằng không gây khó dễ cho anh ta là một hành động từ bi.

Cô đã không nhận ra rằng hành động của mình chính là nối giáo cho giặc và thừa nhận an bài của cựu thế lực.

Hơn hết, nhiều tình huống đã chỉ ra rằng khi các học viên nhân nhượng trong việc phản bức hại, thì hành vi của cảnh sát lại càng tồi tệ hơn. Chỉ cần các học viên phản kháng lại bất kỳ hành động nào của họ, họ sẽ lập tức sử dụng các biện pháp tra tấn.

Hợp tác và hòa hoãn với cảnh sát phạm pháp chính là phạm tội với chúng sinh và Đại Pháp, là hành vi che giấu tâm sợ hãi và nối giáo cho giặc. Chúng ta phải thực sự lưu ý điều này bởi vì trong tu luyện không có điều nhỏ nhặt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/26/354140.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/27/166193.html

Đăng ngày 9-12-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share