Bài viết của Giác Duyên, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Đường Sơn, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 20-6-2017] Có vài học viên ở địa phương chúng tôi vừa qua đời. Trên bề mặt thì họ mắc các bệnh khác nhau, nhưng sâu bên trong họ đều có những chấp trước căn bản. Đây là một bài học nghiêm túc. Không phải là tôi chỉ trích các bạn đồng tu, tôi chỉ muốn nhắc nhở rằng cựu thế lực sẽ lợi dụng những sơ hở của chúng ta.

Trong những học viên này có người không chú ý đến tiểu tiết trong cuộc sống thường ngày, có người không tu luyện vững chắc, có người lại không hướng nội khi gặp mâu thuẫn, và không đối đãi với mọi vấn đề dựa trên Pháp. Có những người không thể coi những khổ nạn trong cuộc sống như là hảo sự, có người không thể buông bỏ những quan niệm của người thường, hoặc không có nhận thức rõ ràng về việc “bất nhị pháp môn” (Chuyển Pháp Luân). Cũng có những người đã từng ký thệ ước với cựu thế lực, và không kịp thời phủ định nó, đã bước theo an bài của cựu thế lực.

Hơn nữa, một số học viên đã không tu luyện nghiêm túc. Họ sử dụng khoảng thời gian mà Sư phụ đang kéo dài thêm để truy cầu những hưởng thụ cá nhân.

Đi theo sự an bài của cựu thế lực

Vấn đề chính là các học viên này không thật sự tín Sư tín Pháp. Họ nói rằng tín Sư tín Pháp, nhưng trong tâm lại có những hoài nghi. Họ không thể tu luyện vững chắc, nên vào những thời khắc then chốt mới dễ bị cự thế lực đoạt lấy sinh mệnh.

Ví dụ có một điều phối ở địa phương, bình thường vẫn làm tốt ba việc, chính niệm cũng mạnh. Một đêm, cô ấy nghe thấy một giọng nói: “Hãy theo ta”. Cô ấy không hiểu điều gì xảy ra, nên đã không phủ định nó. Kết quả là mấy hôm sau bị ngã trong nhà vệ sinh, khi có người phát hiện ra thì đã bị cựu thế lực lấy đi sinh mệnh rồi.

Một học viên khác cũng nghe thấy tiếng nói: “Ngươi đã đạt tới viên mãn rồi. Nên theo ta rời đi.” Cô ấy trả lời: “Tôi chưa sẵn sàng. Hãy để tôi về nhà và hoàn tất một số việc. Rồi tôi sẽ đi theo.” Cô ấy kể cho một học viên khác về những gì mình nghe thấy và câu trả lời. Nhưng người học viên kia cũng không nhận ra đó là an bài của cựu thế lực, nên cô ấy về nhà và làm nốt việc cá nhân của mình. Hai giờ sau, cô ấy qua đời.

Ngược lại, có một học viên khác nghe thấy tiếng nói trong giấc mơ: “Bây giờ ngươi nên đi theo ta.” Cô ấy trả lời: “Ta không đi theo ngươi. Ta chỉ đi theo Sư phụ của ta.” Vài ngày sau đó, giọng nói ấy lại gọi cô. Cô ấy trả lời: “Ta không đi theo ngươi. Ta theo Sư phụ. Ngươi đi chết đi!” Đó là lần cuối cùng cô ấy nghe thấy giọng nói đó.

Các học viên này có lẽ đã ký thệ ước với cựu thế lực, nên cựu thế lực mới thừa dịp họ đang ngủ hoặc lúc chủ ý thức không thanh tỉnh mà ra tay. Nếu như cơ sở tu luyện không vững chắc, không kịp thời phủ định, bước theo con đường do cựu thế lực an bài thì sẽ bị cựu thế lực đào thải.

Sư phụ đã giảng:

“Tâm không chính là gì? Đó là [người mà] họ cứ mãi không tự coi mình là người luyện công.” (Chuyển Pháp Luân)

Một vài học viên lâu năm, trước khi bắt đầu tu luyện đã từng đi xem bói hoặc đã từng đi gặp thầy cúng để chữa bệnh và họ tin theo những người ấy. Sau khi họ bước vào tu luyện, những thứ đó vẫn quanh quẩn trong đầu họ, họ không thể tự coi mình là người tu luyện. Họ thường nghĩ: “Có phải sẽ xuất hiện kiếp nạn không, có phải thiên mệnh của mình đã đến rồi không”.

Chấp trước vào quan niệm người thường

Một vài học viên có chấp trước vào những quan niệm người thường, ví dụ chấp trước vào gen di truyền của tổ tiên.

Ví dụ có một vị học viên hơn 40 tuổi, vẫn đang kiên trì làm tốt ba việc, biểu hiện khá tinh tấn. Một ngày nọ anh ấy nói: “Đàn ông trong gia đình tôi không có ai sống thọ. Có lẽ đó là gen di truyền. Trước khi tôi tu luyện, sức khoẻ của tôi không tốt, nên tôi thường nghĩ rằng mình không thể sống lâu được.”

“Tổ tiên và họ hàng của anh chết trẻ là chuyện trong quá khứ.” Tôi nói. “Con đường của chúng ta đã được Sư phụ an bài lại. Chúng ta sống để tu luyện và không có gì liên quan đến an bài của cựu thế lực. Anh cần phủ nhận những tư tưởng đó ngay.”

Bởi vì anh ấy thường xuyên nghĩ đến nó, quan niệm đó càng trở nên mạnh mẽ. Hơn nữa, anh ấy đã không phủ nhận những niệm đầu đó, đồng nghĩa với việc thừa nhận an bài của cựu thế lực. Cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của anh ấy. Anh ấy bị đột quỵ rồi qua đời.

Tín Sư tín Pháp sẽ mang lại kết quả khác

Giữa các đồng tu, mức độ tín Sư tín Pháp không giống nhau, biểu hiện không giống nhau, kết quả cũng sẽ không giống nhau.

Một học viên 60 tuổi có triệu chứng bị ung thư gan. Ông ấy bị bất tỉnh tại nhà. Gia đình đưa ông vào bệnh viện, ông ở trong tình trạng hôn mê và nằm tại phòng chăm sóc đặc biệt trong ba ngày. Khi tỉnh lại, câu đầu tiên ông ấy nói là: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Ông ấy tin tưởng chắc chắn rằng:

“Người chân tu là không có bệnh, Pháp thân của tôi đều gỡ bỏ cho chư vị rồi” (Giảng Pháp cho các phụ đạo viên Pháp Luân Đại Pháp Trường Xuân [1994])

Vì vậy ông ấy vẫn được sống.

Trái lại, có một học viên 40 tuổi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi. Một học viên lâu năm đã đề nghị cô ấy đến ở cùng. Họ cùng nhau học Pháp, luyện công, phát chính niệm và chia sẻ nhận thức. Một tuần sau, cô ấy cảm thấy khá hơn. Khi Sư phụ đang thanh lý thân thể cho cô ấy, chúng tôi có thể ngửi thấy những mùi hôi thối rất nặng. Nếu cô ấy có thể hoàn toàn tín Sư tín Pháp, cô ấy có thể sống sót vượt qua khổ nạn này.

Tuy nhiên, gia đình hối thúc cô tới bệnh viên. Cô ấy đã lựa chọn cách của người thường và bỏ cuộc.

Sư phụ đã giảng:

“[nên] khi chư vị không ngừng tu luyện, thì sinh mệnh không ngừng được kéo dài; chư vị không ngừng luyện, nó không ngừng kéo dài; nếu người cao tuổi có căn cơ tốt, chư vị vẫn có thể đủ thời gian luyện công. Nhưng có một tiêu chuẩn: khi vượt qua tiến trình sinh mệnh thiên định ban đầu, [thì] sinh mệnh được kéo dài thêm kia, hoàn toàn chỉ để cho chư vị dùng để tu luyện; chư vị suy nghĩ chỉ chệch đi chút xíu, là sinh mệnh gặp nguy hiểm ngay; bởi vì quá trình sinh mệnh của chư vị đã qua lâu rồi.” (Chuyển Pháp Luân)

Cô ấy đã chọn con đường do cựu thế lực an bài và từ bỏ tu luyện. Sư phụ chỉ coi sóc cho người tu luyện. Hai tuần sau khi tới bệnh viện, cô ấy qua đời.

Nhận thức Pháp không đầy đủ

Một nữ học viên 59 tuổi, oán ghét chồng mình vì những sự việc nhỏ. Đây là cơ hội để bà đề cao, nhưng bà lại nghĩ rằng điều này thật bất công. Chúng tôi đã nói chuyện với bà, bà nói rằng bà hiểu, nhưng từ sâu trong tâm, bà không có nhận thức tốt về Pháp. Do đó, bà nói sẽ ngừng than vãn những chỉ vài phút sau, bà lại tiếp tục than vãn về chồng mình.

Sự oán hận của bà quá to lớn, và cựu thế lực đã nhìn thấy thiếu sót đó – bà không thể đối đãi với vấn đề dựa trên Pháp. Bà mắc ung thư vú và qua đời.

Không vượt qua được khảo nghiệm

Một nam học viên 60 tuổi có chấp trước mạnh mẽ vào tiền bạc. Ông dành nhiều thời gian để kiếm tiền và dành ít thời gian để học Pháp. Trong cuộc sống hàng ngày, ông không chú trọng đến việc tu luyện tâm tính. Các khảo nghiệm lớn nhỏ ông đều không vượt qua, và chúng tích tụ lại.

Sư phụ giảng:

“Cũng có một số việc rất nhỏ nhặt, không đáng kể trong tu luyện, [nhưng] kết quả xuất hiện vấn đề lớn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)

Cuối cùng, ông mắc bệnh ung thư máu. Khi các bác sĩ lắc đầu, ông chợt nhớ đến và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tuy nhiên, đó là do mong muốn được sống của ông thúc đẩy, chứ không phải để tu luyện. Một tuần sau, ông qua đời.

Tu luyện một cách kiên định

Bởi vì chúng ta tu luyện trong người thường, đôi khi chúng ta vẫn có những quan niệm người thường. Nếu chúng ta để những quan niệm đó phát triển và không buông bỏ chúng, chúng sẽ trở nên mạnh hơn và trở thành chấp trước lớn. Rồi cựu thế lực sẽ nhìn thấy chúng, khuếch đại chúng, lợi dụng chúng. Cựu thế lực sẽ an bài những khổ nạn khiến chúng ta trượt ngã, thậm chí bị đào thải

Mục đích của cựu thế lực là huỷ hoại chúng ta, trong khi an bài của Sư phụ là đưa chúng ta tới viên mãn đối ngược với những an bài của cựu thế lực. Nếu chúng ta có thể tu luyện vững chắc và tuân theo Pháp một cách nghiêm khắc, chúng ta có thể phủ định những an bài của cựu thế lực và đi trên con đường mà Sư phụ đã sắp đặt.

Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta cần hiểu rằng tu luyện Đại Pháp không có nghĩa là không thể chết. Chúng ta không thể phá được cái mê trong xã hội người thường, không thể phá hỏng trạng thái xã hội người thường.

Từ trong Pháp chúng ta biết rằng thế giới nhân loại nên bị huỷ diệt từ năm 1999. Vì có Chính Pháp nên Sư phụ đã kéo dài cuộc sống của chúng ta, nhờ đó chúng ta có thể cứu độ chúng sinh. Chúng ta sống trong xã hội người thường. Nếu bạn theo những quan niệm của người thường và làm những việc người thường làm, thì bạn chính là người thường. Mà người thường tất nhiên sẽ có sinh – lão – bệnh – tử.

Chỉ khi chúng ta liên tục tu chính bản thân trong Pháp, chúng ta mới được gọi là người tu luyện. Chỉ khi chúng ta đạt được những tiêu chuẩn của Pháp, Sư phụ mới có thể bảo hộ và kéo dài sinh mệnh cho chúng ta. Sư phụ chỉ bảo hộ những người tu luyện, chứ không phải người thường.

Do đó, chúng ta phải nhận thức được rằng nếu đi lệch khỏi tu luyện Đại Pháp thì sẽ gặp nguy hiểm.

Do tầng thứ hữu hạn, nếu có chỗ nào chưa phù hợp, xin các đồng tu từ bi chỉ ra.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/20/对同修过世的一点反思-349601.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/12/165379.html

Đăng ngày 3-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share