Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-10-2017] Khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi thường buồn bã, bi quan và chán nản, chủ yếu là vì tâm sắc dục. Ngay cả tu luyện cũng không tạo nên nhiều khác biệt mặc dù tôi đã nghĩ nhiều cách để ngăn cản những cảm xúc về sắc dục.

Tôi thường tự nhủ: “Mình vẫn là một học viên Đại Pháp chứ? Mình vẫn đang tu luyện chứ? Mình nên làm gì?”

Khi tôi hỏi một học viên khác ở nhóm học Pháp rằng làm thế nào để có thể loại bỏ tâm sắc dục. Thay vì giúp tôi tìm câu trả lời, học viên ấy chỉ mỉm cười.

Một buổi sáng sớm, tôi thức dậy và đột nhiên nhận ra cách học viên này vứt bỏ tâm sắc dục. Giải pháp chính là tuân theo các Pháp lý và đào tận gốc rễ nguyên nhân gây ra tâm sắc dục.

Thực tế, gốc rễ tâm sắc dục của tôi là do ham muốn thể xác. Nó là hậu quả của việc tích lũy những quan niệm và vật chất xấu mà tôi tiếp thụ sau khi sinh ra, tôi không nhận thức được việc chúng đã liên tục được tăng cường như thế nào.

Chấp trước vào những cảm giác như thế không phải là chân ngã của tôi. Nó được hình thành hậu thiên và là một loại vật chất, một sinh mệnh, một loại nghiệp tư tưởng, giống như phụ thể.

Sư phụ đã giảng:

“Như thế thân thể người cấp thấp đến thế, không có năng lực gì cả, cảnh giới tư tưởng của chư vị phù hợp điều gì, thì điều ấy chi phối chư vị. Nói cách khác, khi sinh mệnh các tầng thứ khác nhau phát hiện chư vị muốn gì, chấp trước điều chi, quả nhiên phù hợp với chúng, thì chúng khởi tác dụng, thậm chí chủ đạo chư vị. Khi con người không lý trí, phát tiết bực bội, thì nhân tố phụ diện sẽ khởi tác dụng. Cái gì cũng là sinh mệnh, chúng là ác, chúng là dục vọng, chúng là hận, chúng chính là những thứ khác nhau, chúng sẽ tự nhiên khởi tác dụng.” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp, Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011)

Học Pháp tinh tấn

Tĩnh tâm học Pháp giúp tôi nhận ra rằng sắc dục không phải là bản thân tôi. Tôi là một học viên và đến thế gian này để trợ Sư Chính Pháp. Chân ngã của tôi là đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn, do đó nó vô cùng thuần tịnh. Sao tôi có thể bị những vật chất dơ bẩn đó thao túng được?

Nhục thân của tôi là để tu luyện và cứu chúng sinh, không phải để thỏa mãn những cảm giác về thể xác và tình cảm. Nhục thân của tôi phải được chân ngã của tôi làm chủ tể, nó giống như một tải thể khi tôi sống trong thế giới vật chất này.

Cách mà những vị Thần Phật nhìn nhận vấn đề này chính là cách mà chân ngã của tôi nên nhìn nhận. Đó là nhảy ra khỏi cảnh giới người thường. Khi đứng ở cảnh giới của một vị Thần, việc nhìn nhận vấn đề này và giải quyết nó sẽ không còn khó khăn nữa.

Tôi ngộ ra nguyên lý này và nghĩ: “Mình là một học viên Đại Pháp. Nhục thân của mình nên được chân ngã của mình làm chủ tể và đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn. Thân thể luôn mong được thỏa mãn không phải là tôi và nó nên bị loại bỏ. Con xin Sư phụ gia trì chính niệm cho con. Con sẽ chỉ bước trên con đường mà Sư phụ đã an bài.”

Trường không gian của tôi trở nên thuần tịnh và tâm trí tôi trở nên tỉnh táo.

Sư phụ giảng:

“Kỳ thực hết thảy những gì không phù hợp với Đại Pháp và chính niệm của đệ tử Đại Pháp đều là [do] cựu thế lực tham dự tạo thành, kể cả hết thảy những nhân tố bất chính nơi tự thân, chính vì thế mà tôi đặt việc phát chính niệm là một trong ba việc lớn của đệ tử Đại Pháp [cần] làm.” (Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần)

Những lời giảng của Sư phụ đã giúp tôi thêm chính niệm, nhắc tôi rằng cần đặt tâm học Pháp và dùng Pháp để chính lại từng suy nghĩ của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/9/355263.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/25/166166.html

Đăng ngày 6-11-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share