Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-10-2017] Một ngày, nhà trường cử tôi dự tiết học của một giáo viên mẫu. Sau khi đọc một bài luận ngắn, giáo viên này nhìn quanh phòng và nói: “Ai cảm thấy có thể đọc thuộc bài luận này thì hãy giơ tay.”

Có khoảng 85% học sinh giơ tay. Khi giáo viên yêu cầu hai học sinh đọc thuộc bài luận, họ đã có thể làm được như vậy. Sau đó giáo viên mỉm cười và hỏi: “Bây giờ các em hãy cho tôi biết ý chính của bài luận này?” Một học sinh có thể nói được, trong khi học sinh còn lại thì không.

Khi hồi tưởng lại tiết học này, tôi đột nhiên nhớ đến một đoạn trong một bài chia sẻ trên Minh Huệ. Trong bài chia sẻ này, ba học viên vừa đọc xong phần “quán đỉnh” trong bài giảng thứ tư của Chuyển Pháp Luân.

Một học viên quay sang hỏi người bên trái: “Quán đỉnh là gì?” Người kia nói: “Tôi không biết.” Sau đó học viên này hỏi người bên phải cũng với câu hỏi tương tự. Người học viên bên phải trả lời: “Quán đỉnh là làm tăng công.” Đây không phải câu trả lời chính xác.

Tôi biết một số học viên lâu năm đã đọc sách Chuyển Pháp Luân hàng trăm hay thậm chí hàng nghìn lần. Tuy nhiên, thậm chí chỉ là ý nghĩa bề mặt của Chuyển Pháp Luân thì họ hiểu được bao nhiêu?

Quán đỉnh là gì? Nguyên nhân tại sao một số học viên không tăng công? Quá trình chuyển hóa giữa vật chất màu trắng và vật chất màu đen là gì?

Tôi thấy điều bắt buộc là chúng ta phải hiểu những gì mình đang đọc. Tôi đã học thuộc Pháp một vài năm. Tôi hiểu rằng việc đọc, chép lại và học thuộc, tất cả chỉ là “các hình thức” của học Pháp. Điều quan trọng nhất là hiểu Pháp thông qua những hình thức đó.

Mặc dù một học sinh ở ví dụ trên có thể đọc thuộc bài luận, nhưng cậu ấy không hiểu ý nghĩa của nó. Điều này chẳng phải phải giống với hai học viên đọc về quán đỉnh nhưng lại không hiểu nghĩa của nó là gì sao?

Sư phụ giảng:

“Chúng ta không thể chỉ coi công cụ bề ngoài, mà cần coi hiệu quả thực tế.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi tin rằng chúng ta không nên chỉ chú trọng vào việc đọc và ghi nhớ Pháp (“những hình thức”) mà phải thực sự tập trung vào hiểu Pháp. Như vậy “hiệu quả” sẽ khác biệt.

Trong một vài năm qua, tôi đã học thuộc Pháp bằng cách đọc từng câu và xem liệu tôi có hiểu hàm nghĩa của câu trong ngữ cảnh của đoạn mà tôi đang đọc không. Tôi nhận ra rằng, khi làm thế chỉ một vài lần, tôi có thể học thuộc toàn bộ đoạn đó.

Học thuộc Pháp phải dựa trên cơ sở hiểu nội dung mà chúng ta đang học thuộc, đó không chỉ đơn thuần là một bài tập về trí nhớ. Thực sự, học thuộc Pháp chỉ là một trong nhiều hình thức của tu luyện. Phương diện quan trọng nhất của học thuộc Pháp là mức độ hiểu Pháp của chúng ta.

Bây giờ khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân và những bài chia sẻ của các đồng tu hay khi gặp phải mâu thuẫn, các Pháp lý lập tức xuất hiện trong tâm trí tôi. Bằng cách này, Pháp đã dạy tôi và chỉ đạo tôi trong cuộc sống hàng ngày.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/14/355438.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/24/166158.html

Đăng ngày 6-11-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share