Bài của học viên Trữ Phong từ Đài Loan

[MINH HUỆ 21-03-2007] Phần “Nhận xét của Ban biên tập Minh Huệ Hán ngữ” đã được thêm vào bài viết: “Tôi giải vấn đề hôn nhân gia đình của mình như thế nào” đăng trên website Minh Huệ vào ngày 02-01-2008. Ban biên tập viết:

Nhìn từ một góc độ khác, phần đã tu xong của học viên tu lâu là rất mạnh mẽ và có thể đã đạt đến tầng rất cao. Thân thể cũng đã được tịnh hoá đến trạng thái rất cao rồi. Trong khi đó thân thể của học viên mới tu chưa thể đạt đến trạng thái như vậy, nhất là người thường mới bước vào cửa tu luyện một thời gian ngắn. Còn bao nhiêu nghiệp lực cùng các thứ dơ bẩn ở đó nữa. Chúng ta, những người tu luyện giữa cõi người thường, thì phải suy xét và an bài các quan hệ người thường cho hợp lý và phù hợp lối sống của người thường, làm như thế là đúng. Nhưng chúng ta là người tu luyện, vậy nên nhìn nhận và giải quyết vấn đề là phải từ góc độ người tu, của chư Thần, chứ không thể nhìn nhận vấn đề bằng con mắt người thường, rồi đi giải quyết vấn đề theo cách người thường. Chư Thần là từ bi với người thường, nhưng chư Thần không bao giờ tự coi mình là người thường cả. Khi một học viên tu lâu, nhất là đã đến tầng không còn chút gì tâm sắc dục nữa, mà lại kết hôn với một học viên mới tu, hoặc kết hôn với một người thường, thì chẳng phải đó là tự kết thêm một ràng buộc nữa sao? Một ràng buộc giữa Thần và người thường! Điều đó hoàn toàn không hợp Pháp Lý ở cao tầng. Chúng ta từ bi, nhưng cũng cần phải lý trí khi giải quyết việc này. Chúng ta đang đi trên chặng đường cuối cùng trong Chính Pháp, và chúng ta hãy cùng bước những bước cuối cùng thật tốt hơn nữa.”

Dựa vào những gì đã viết ở trên, tôi muốn bổ sung thêm hiểu biết của mình liên quan tới những gì mà tôi đã nhìn thấy tại không gian khác. Trong nửa cuối năm ngoái, tôi đã trải qua những khổ ải về tình cảm mà tôi chưa từng phải đối mặt từ khi bắt đầu tu luyện. Ba người “cả học viên và không phải học viên” đã cho tôi những điểm hóa về việc phát hiện mối quan hệ giữa chúng tôi thành quan hệ nam nữ. Tôi thường nhận được điểm hóa trong các giấc mơ, và chúng đã giúp tôi hiểu được vấn đề này. Trong phần viết dưới đây, tôi muốn chia sẻ với các bạn về hai giấc mơ mà tôi nhớ rõ nhất.

I. Chấp trước mạnh mẽ vào tình, người ta phải chịu đựng đau khổ đến hết đời

Trong giấc mơ của tôi, xuất hiện một cảnh tượng đẹp đẽ với những ngọn núi và hồ nước với một thứ nước đặc biệt “có màu hồng và rất đặc”. Trong giấc mơ, tôi hiểu rõ ràng rằng thứ nước đó chính là ‘tình.’ Hồ nước mênh mông, và nhiều người đang cố gắng hết sức để di chuyển trong thứ nước đó, giống như trong một cuộc thi đi bộ. Tuy nhiên, thật là khó để đi về phía trước, có lẽ bởi vì thứ nước đó quá đặc. Nhiều người bị chìm nghỉm khi họ cố gắng bước đi. Có một người toàn thân bị vỡ ra thành từng mảnh khi anh ta di chuyển. Phần ý thức còn lại duy nhất gắn vào một mảnh thân thể này vẫn muốn thấy người mà anh yêu thương. Với suy nghĩ ấy, phần thân thể đó bay tới chỗ người mà anh yêu thương và ngắm nhìn cô ấy. Kết quả là, anh ta bị ghim chặt vào một ngọn núi lớn và mất đi cơ hội để tu luyện lại lần nữa.

Tôi có một đôi cánh và đang bay lượn trên bầu trời. Khi tôi nhìn thấy điều đã xảy ra với người bị ngấm trong tình kia, tôi sợ quá và tỉnh giấc. Tôi tự nói với chính mình hết lần này tới lần khác rằng tôi sẽ không như thế nữa.

II. Người thường bị bao phủ bởi nghiệp, như bám đầy bùn dơ

Cảnh tượng trong giấc mơ này của tôi cũng có một cái ao tương tự, chứa đầy nước màu hồng. Chúng tôi đều bị ngâm trong thứ nước này tới phân nửa người, và đó là ‘tình.’ Người đứng gần tôi nhất là một người thường, người kế tiếp là một học viên, và đó là người đứng xa nhất. Khoảng cách từ tôi tới họ tương ứng với mức độ mà tôi thích họ. Tôi cầm một sợi dây thừng trong tay. Đầu kia của sợi dây được cột vào một chiếc thuyền. Tôi đã ngốc nghếch đến mức tôi bước đi dưới nước thay vì trèo lên trên thuyền. Khi tôi nhìn thấy người thường mà tôi thích nhất, tôi gần như phát sợ khi đi sau anh ấy. Thân thể anh ấy bị phủ kín bởi nghiệp, giống như vừa được kéo lên từ đám bùn lầy. Anh bị bao phủ hoàn toàn bởi thứ bùn dơ màu đen, đặc quánh. Khi tôi đi tới người học viên lâu năm, thân thể anh ấy sáng trắng, nhưng anh vẫn bị ngâm trong nước. Sau một vài khổ nạn, tôi cuối cùng đã nhận ra rằng tôi nên ngồi trên chiếc thuyền và dứt khỏi thứ nước ‘tình’ này. Điều kỳ diệu đã xảy ra sau khi tôi bước lên chiếc thuyền nhỏ làm bằng tre này. Nó nhỏ nhưng có thể di chuyển rất nhanh về phía trước.

Tôi hiếm khi chia sẻ những kinh nghiệm tại không gian khác của tôi lên Internet. Một mặt, tôi lo ngại người khác sẽ nghĩ rằng tôi đang hiển thị; mặt khác tôi lo lắng về tầng thứ hữu hạn của tôi, và tôi biết rằng điều mà tôi thấy không phải là toàn bộ tình huống.

Từ năm 2007, Chính Pháp đã bước sang một giai đoạn mới. Sư Phụ đã điểm hóa cho tôi trong không gian khác rằng tôi nên thức tỉnh những người bị tụt lại đằng sau, những người vẫn chưa đạt đến tầng thứ đã định trước.

Tôi đã nói với những học viên mà tôi gặp trong không gian khác rằng thời gian không chờ đợi ai cả và hãy bắt kịp tiến trình Chính Pháp! Tuy nhiên, họ không để ý lắm và đã làm ngơ trước những điều căn bản trong tu luyện. Do đó, tôi đã quyết định viết ra những gì mà tôi đã thấy để chia sẻ với các đồng tu, với hy vọng rằng tất cả chúng ta có thể tu luyện tinh tấn và cùng nhau thăng tiến.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/3/21/151183.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/4/9/84381.html
Đăng ngày 04-08-2009; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share