Bài viết của một tiểu đệ tử 12 tuổi tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-9-2017] Cha tôi là một đệ tử Đại Pháp. Trước năm 2016, vì nguyên nhân kinh tế nên cha tôi phải đi làm xa nhà. Đầu năm nay, cha tôi mới trở về nhà, và chính thức hướng dẫn tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp kể từ đó.

Thời kỳ đầu, tôi thường không tự chủ được việc tiểu tiện mỗi khi ngồi đả tọa, do vậy mẹ tôi không cho phép tôi luyện công. Cha nói với tôi: “Thận của con có vấn đề, chỉ cần con kiên định tu Đại Pháp thì nhất định mọi việc sẽ tốt.” Tôi nghe cha nói vậy, nên hàng ngày đều kiên trì cùng cha học Pháp và luyện công. Thật là thần kỳ, hiện tượng són tiểu mỗi khi ngồi đả tọa đã biến mất từ lúc nào mà tôi không hay biết.

Từ sau khi bắt đầu học Đại Pháp, mỗi khi thấy ai đó có khổ nạn là tôi lại có cảm giác như muốn rơi lệ. Cha tôi nói rằng đó là vì tôi đã tu xuất tâm từ bi.

Tháng 4 năm 2017, cha tôi vui mừng gặp lại đồng tu A đã thất lạc lâu năm. Cha kể cho tôi nghe rất nhiều câu chuyện tốt đẹp khi họ cùng tu luyện trước đây. Cha nói: “Thứ Bảy tới con được nghỉ học, cha sẽ đưa con tới nhà cô A học Pháp, luyện công.” Tôi nghe cha nói vậy nên rất cao hứng, cứ mong ngóng đến ngày đó.

Đến thứ Bảy, cô A thấy hai cha con tôi đến thì vui mừng cười rạng rỡ. Sau khi học Pháp và luyện công xong, cô A nói với tôi: “Đệ tử Đại Pháp là không có bệnh, cháu phải tin tưởng Sư phụ, tin tưởng Đại Pháp, hãy dũng cảm bỏ kính cận xuống.” Trước đây tôi phải đeo kính cận hơn 3 đi-ốp. Nghe cô A nói vậy nên tôi quả quyết bỏ kính ra. Đại Pháp thật quá thần kỳ! Thị lực của tôi lập tức trở lại bình thường!

Ngày 13 tháng 5, tôi dậy sớm luyện bốn bài công pháp đầu tiên, và sau đó phát chính niệm cùng cha trong một tiếng rưỡi. Sau 30 phút, chân tôi bắt đầu đau và bàn tay lập chưởng của tôi bắt đầu run lên.

Cha tôi nhận thấy trạng thái này của tôi và nói: “Đây là can nhiễu của tà ác và lạn quỷ từ các không gian khác. Hãy dùng chính niệm mạnh mẽ để tiêu hủy chúng!” Cha tôi tiếp tục động viên tôi: “Hôm nay là ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và cũng là ngày sinh nhật của Sư phụ. Tu luyện tốt nhất trong khả năng của chúng ta là món quà sinh nhật quý giá nhất mà chúng ta có thể gửi tặng Sư phụ.” Những lời nói của cha đã củng cố quyết tâm kiên trì của tôi.

Một giờ đồng hồ trôi qua, chân tôi đau như muốn gãy ra, và hai bàn tay tôi đang ở vị trí liên hoa run lên một cách dữ dội. Cha nhận thấy tôi đang run rẩy nên đã khuyên tôi: “Nếu bị tà ác can nhiễu quá mạnh, con có thể cầu xin Sư phụ trợ giúp chúng ta tiêu hủy chúng.”

Thật ngạc nhiên là hai bàn tay tôi đã ngừng run rẩy ngay sau khi tôi thầm cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tuy nhiên, tà ác đã không chịu thừa nhận thất bại nên đã gia tăng mức độ can nhiễu. Chưa đến nửa phút sau, bàn tay tôi lại bắt đầu run lên mạnh đến nỗi tôi không thể giữ vững lòng bàn tay và các ngón tay.

Với sự khích lệ của cha, tôi tiếp tục cầu xin Sư phụ giúp đỡ trong khi phát chính niệm. Giữa lúc này, tôi đã nhìn thấy rất nhiều người ngồi trong thế liên hoa trên không trung đang quan sát tôi một cách rất nghiêm túc. Tôi cũng nghe thấy một giọng nói đáng thương đang gọi tên tôi và cầu xin tôi không phát chính niệm nữa.

Tôi cố gắng kiên trì cho đến khi một tiếng rưỡi đồng hồ trôi qua. Vào lúc đó, tay tôi đột nhiên ngừng run rẩy, cơn đau ở chân cũng không còn và Sư phụ đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi, vui vẻ gọi tên và nói: “Vậy mới tốt!”

Sư phụ tiếp tục khai mở thiên mục và thiên nhĩ cho tôi, cho phép tôi có thể nghe và nhìn được nhiều âm thanh và cảnh tượng trong các không gian khác. Sư phụ cũng gia trì cho tôi khả năng tiêu trừ tà ác và tịnh hóa thân thể tôi. Từ đó trở đi, tôi bắt đầu gặp các khảo nghiệm tâm tính trong khi ngồi luyện bài công pháp thứ năm.

Một lần, trong khi đang ngồi thiền, tôi đã lên đến một tầng thứ cao phi thường và nhìn thấy cảnh tượng tráng lệ của Sư phụ, Ngài mỉm cười với tôi trong khi ngồi trang nghiêm trên một tòa sen. Đúng lúc tôi đang vui thích nhìn ngắm cảnh tượng này, đột nhiên tôi bị kéo xuống đứng trước một vị Thần cao lớn. Vị Thần này đã nói với tôi: “Ngươi theo ta học đi. Ngươi thấy ta vừa cao vừa lớn, khẳng định là chính Thần… Ngươi theo ta học đi.” Ngay lập tức, tôi cảm thấy một điều gì đó không bình thường và nhớ lại lời giảng của Sư phụ:

“Đột nhiên một hôm, chư vị thấy một vị Đại Thần Tiên vừa cao vừa lớn đến. Đại Thần Tiên này khen chư vị hai câu, rồi dạy chư vị vài thứ; nếu chư vị cũng nhận, thì công của chư vị đã bị loạn mất rồi. (Chuyển Pháp Luân)

Suy nghĩ như vậy trong tâm, tôi đã nói với con ma kia: “Ta sẽ không học gì từ ngươi. Ta sẽ chỉ tu luyện theo Pháp Luân Đại Pháp. Đừng nghĩ rằng ngươi có thể dọa nạt được ta với sự to lớn đó. Ta chỉ là chưa xuất công năng, một khi công năng của ta xuất hiện, thì chắc chắn ta sẽ lớn hơn ngươi.”

Ngay khi những lời này vừa thốt ra, tôi bỗng nhiên trở nên to lớn như một vũ trụ. Con ma đó thậm chí còn nhỏ hơn cả một tế bào! Vào lúc đó, Sư phụ đã xuất hiện trước mặt tôi và cười vui vẻ.

Một lần khác, khi tôi đang ngồi đả tọa, ba cô gái xinh đẹp hiện ra trước mắt tôi và bắt đầu nhảy múa. Tôi ngay lập tức nhớ lời Sư phụ dạy:

“Tôi không phải người bình thường, tôi là người luyện công; các vị chớ đối xử với tôi như thế; tôi là [người] tu Pháp Luân Đại Pháp” (Chuyển Pháp Luân)

Ngay tức thì, ba người phụ nữ xinh đẹp kia biến thành những con quỷ đáng sợ và tiến về phía tôi một cách đầy hăm dọa. Tôi bất động tâm và suy nghĩ một cách vững chắc: “Ta là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Ta không sợ các ngươi.” Lúc đó, một con quỷ cố gắng đánh vào đầu tôi bằng cây gậy của nó. Tôi vẫn kiên định chính niệm, không nhúc nhích. Thật là thần kỳ, cây gậy kia cách đầu tôi chưa đến một tấc thì bị định trụ lại. Tôi biết đó là Sư phụ đã bảo hộ tôi. Tôi nghĩ những con quỷ này không ngừng hại người, không nên nhân nhượng chúng, do đó tôi đã phát chính niệm tiêu trừ chúng. Chính niệm vừa xuất khởi, lập tức mặt đất nứt mở ra, phía dưới lửa cháy bừng bừng. Ba con quỷ rơi vào hố lửa và biến thành tro tàn trong tức khắc! Khi nhìn thấy điều này, không biết sao tôi đã bật khóc.

Sau khi thiên mục được khai mở, hầu như mỗi lần đả tọa tôi đều gặp các quan khảo nghiệm tâm tính. Tôi luôn kiên định chính niệm, giữ vững tâm tính để vượt qua ma nạn. Tôi thật may mắn vì đã có cơ hội trở thành một đệ tử Đại Pháp.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã thanh lý thân thể cho con, gia trì chính niệm và an bài một con đường tu luyện tốt đẹp cho con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/26/350163.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/15/166065.html

Đăng ngày 23-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share