Bài viết của Cao Duyên, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 2-7-2017] Tôi là một bác sĩ và là học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc. Khi tôi cùng bạn bè nói chuyện về bệnh tật và sức khoẻ, tôi luôn dùng những trải nghiệm của mình để nói cho mọi người biết rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là cách tốt nhất để có được thân thể thực sự khoẻ mạnh. Qua những trải nghiệm của bản thân, tôi hiểu được rằng đạo đức và vật chất là thống nhất. Chiểu theo Chân, Thiện, Nhẫn đề cao tiêu chuẩn đạo đức, thân thể cũng sẽ theo đó mà cải thiện. Dưới đây là những trải nghiệm của tôi.

Lớn lên trong thùng thuốc nhuộm của quân đội Đảng Cộng sản Trung Quốc

Bố tôi làm việc trong quân đội của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Năm ba tuổi tôi vào học ở trường mẫu giáo của quân khu. Mặc dù vào thời đó hầu như mọi người không đủ ăn (trong nạn đói lớn), chúng tôi trong trường mẫu giáo vẫn có bánh mỳ và sữa. Khi còn trẻ tôi thích khiêu vũ và hát. Mọi người nói rằng tôi là một cô bé xinh xắn dễ thương.

Tôi trở thành ca sĩ trong một đoàn văn nghệ của quân đội, trong khi hầu hết các học sinh tốt nghiệp trung học bị chuyển tới các vùng nông thôn để trải nghiệm cuộc sống ngoài thành thị. Cá nhân tôi đã chứng kiến những bại hoại trong quân đội của ĐCSTQ và cách mà ĐCSTQ tẩy não người dân với thuyết vô thần. Mọi người mất đi sự kính ngưỡng đối với thiên lý và không còn tin rằng thiện ác hữu báo. Tiền và quyền lực trở thành thứ được ưu tiên, còn đạo đức thì trượt dốc.

Tôi thường đến Bắc Kinh để tham gia các buổi biểu diễn và các cuộc thi ca nhạc, tôi có cơ hội tiếp xúc với nhiều lãnh đạo trong quân đội, lãnh đạo thành phố, các đạo diễn phim và doanh nhân. Tôi cảm thấy như mình đang sống trong một thùng thuốc nhuộm lớn. Lúc đầu, tôi nghĩ đến việc kiếm được nhiều tiền và trở nên nổi tiếng, nhưng tôi nhận ra rằng điều đó không đúng vì con đường đen tối ấy sẽ dẫn tới sự buông thả. Tôi đã từ chối kiếm tiền theo cách đó.

Khi phục viên trở về địa phương, tôi phải đi tìm việc. Một vị trưởng phòng trong quân đội đã bảy lần đến tìm tôi và cố gắng tìm cho tôi một công việc tốt. Ông ấy nói thẳng: “Tôi có thể tìm cho cô một công việc tốt ở văn phòng cảnh sát thành phố, nhưng để đổi lại cô phải kết hôn với con trai tôi.” Ông ấy không phải là người duy nhất. Một vài sĩ quan quân đội cũng muốn tìm cho tôi một công việc tốt dựa trên những mối quan hệ của họ, nhưng đổi lại là tôi phải cưới con trai họ. Tôi đã từ chối tất cả.

Tôi tình cờ gặp một người bạn cũ thời trung học. Nghe nói tôi đang tìm việc, cô ấy nói: “Bố tôi quản lý một xưởng sản xuất quân dụng. Tôi có thể nhờ ông kiếm công việc cho bạn, nhưng có lẽ bạn phải làm dưới danh nghĩa là con dâu ông.” Tôi cân nhắc kỹ lưỡng lựa chọn này. Người bạn học của tôi và gia đình cô ấy là những người tốt. Tôi biết anh trai cô ấy là người rất tuyệt vời. Xưởng sản xuất ấy nằm ngay đối diện nhà mẹ tôi. Sức khoẻ bà rất yếu và cần sự chăm sóc của tôi. Cuối cùng tôi đã đồng ý. Bởi vì tôi đã từng làm việc ở bệnh viện dã chiến trong quân đội, tôi được giao việc trong phòng khám của nhà máy. Tôi tiếp tục học theo ngành y và trở thành một bác sĩ.

Mặc dù tôi không hoàn toàn bị tuột dốc sau khi sống trong thùng thuốc nhuộm lớn của ĐCSTQ, tôi vẫn không biết vì sao con người lại đến thế giới này.

Tìm được ý nghĩa của sinh mệnh

Mùa xuân năm 1998, tôi nhận được một cuốn Chuyển Pháp Luân từ người đồng nghiệp. Nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn đã khiến tâm tôi chấn động. Tôi nghĩ: “Trong xã hội hiện nay, ai dám nói lời chân thật? Những người làm vậy đều bị trả thù. Nhiều người đã bị giết trong các phong trào chính trị của ĐCSTQ chỉ vì nói ra sự thật! Nói về thiện, những người lương thiện không có cơ hội kiếm tiền. Nếu ai đó tuân theo nhẫn, người đó sẽ bị bắt nạt, ngược đãi. Cuốn sách này đề cao Chân – Thiện – Nhẫn! Quả là chân chính!”

Sau khi đọc cuốn sách thêm một vài lần, tôi minh bạch được rằng sự bại hoại của đạo đức nhân loại chính là vì không còn tâm pháp để ước thúc, Chân – Thiện – Nhẫn mới là tiêu chí để đo lường giữa tốt và xấu. Tôi cảm thấy đột nhiên những quan niệm của tôi được chính lại. Tôi thấy buồn và cũng bàng hoàng trước những suy đồi của đạo đức xã hội. Pháp Luân Đại Pháp dạy người tu luyện trở thành người tốt và đặt người khác lên trước bản thân mình. Thiện tính của tôi được đánh thức! Tôi quyết tâm tuân theo Chân – Thiện – Nhẫn. Đó chính là ý nghĩa sinh mệnh của tôi! Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp từ đó.

Quy chính ngôn hành của bản thân

Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã trải nghiệm việc phải ứng phó với những người không chính trực. Giám đốc phòng khám của tôi yêu cầu các nhân viên nữ gần gũi với ông ta để được thưởng và tăng lương. Ông ta trả đũa những người từ chối. Mọi người đều nói: Ông ấy đã công khai những mối quan hệ bất chính, không biết thế nào là liêm sỉ. Một lần ông ta nói với tôi: “Hãy ở lại sau giờ làm”. Tôi nói “Tôi không thể làm vậy”. Tôi từ chối ông ta. Ông ta bắt đầu trả thù tôi bằng cách không thưởng cho tôi và giao cho tôi công việc nhiều gấp ba lần người khác.

Cuối cùng thì quản lý cấp trên cũng biết được hành vi vô đạo đức của ông ấy. Ông ấy bị giáng chức và bị kỷ luật. Sau đó ông ấy chết vì bệnh ung thư. Vợ của ông ấy là một người tốt và thành thực. Tôi thường nói chuyện với bà ấy về chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp. Bà nói với tôi: “Tôi ngưỡng mộ sự chính trực của cô. Pháp Luân Đại Pháp thật sự có thể cải biến con người theo Chân – Thiện – Nhẫn.”

Tôi cũng đã quy chính rất nhiều tư tưởng biến dị. Trưởng phòng khám thường xuyên tán tỉnh và tìm cách trục lợi từ các nhân viên nữ. Tôi đã không cự tuyệt một cách quyết liệt vì tôi không muốn đắc tội với bất cứ ai. Sau khi tu luyện, tôi nhận ra rằng mọi suy nghĩ và hành vi của mình cần tuân theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi cần quy chính những quan niệm đã tha hoá của mình về các mối quan hệ. Trưởng phòng khám đã nói với tôi: “Cô đã thay đổi rồi.” Tôi trả lời rằng: “Tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tu Phật phải bắt đầu bằng việc làm một người ngay chính. Tôi tuyệt đối sẽ không cho phép những việc như thế xảy ra.”

Bệnh tật biến mất

Sau khi sinh con, tôi mắc nhiều bệnh tật, bao gồm viêm khớp dạng thấp, suy nhược thần kinh, các vấn đề liên quan đến hệ thống miễn dịch và hệ thống tiêu hoá, liệt cơ mặt, và nhiều bệnh khác. Do căn bệnh thấp khớp, tôi gần như đã trở thành người tàn tật. Tôi đã dùng các loại thuốc Tây y và Đông y, châm cứu, thuốc giảm đau, nhưng chẳng loại nào có tác dụng. Có những khi tôi không thể cử động trong suốt nửa ngày.

Sau khi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân và quy chính các hành vi của mình, sức khoẻ của tôi đã có sự thay đổi lớn. Buổi tối sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi đã có thể ngủ ngon giấc. Trong vòng một tháng, tất cả bệnh tật của tôi biến mất. Tôi đã trở thành một người hoàn toàn khoẻ mạnh.

Sư phụ đã tịnh hoá cả thân và tâm của tôi, dẫn tôi đi trên còn đường phản bổn quy chân. Không lời nào có thể diễn tả được lòng biết ơn của tôi với Sư ân hạo đãng! Tất cả những gì tôi có thể làm là nói cho mọi người về những việc tôi trải nghiệm, và hy vọng thêm nhiều người hơn nữa được thụ ích từ Đại Pháp. Hầu hết các đồng nghiệp của tôi đã được biết chân tướng của Đại Pháp. Hơn 1.000 người trong số họ đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/2/回归-350502.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/9/164960.html

Đăng ngày 22-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share