Bài viết của Vũ Minh từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-7-2017] Tôi là con út trong gia đình. Tôi có tính cách nhẹ nhàng và không hay lo nghĩ về cuộc sống. Tuy nhiên, tất cả đã thay đổi khi tôi kết hôn với một người đàn ông nghèo ở vùng nông thôn.

Chồng tôi làm việc cả ngày, khi về nhà anh chỉ ăn hoặc ngủ. Anh ấy không làm bất cứ việc nhà nào.

Anh ấy ít khi để tâm đến tôi, cũng không phải là người chu đáo. Sự oán giận của tôi đối với chồng lớn lên hàng ngày, và kỹ năng quản lý gia đình của tôi cũng tăng lên như thế, để bù lại phần anh ấy đã không giúp đỡ tôi.

Tôi vẫn dịu dàng và bình tĩnh vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi lo toan tất cả các công việc trong gia đình. Sau đó, tôi mua một căn nhà và lại chịu trách nhiệm cho tất cả các công việc chuyển nhà.

Sư phụ đã giảng rằng:

“Do đó sau này khi gặp mâu thuẫn, chư vị không được coi đó là ngẫu nhiên” (Chuyển Pháp Luân)

Khi nhìn lại, những kinh nghiệm này thực sự đã thiết lập nền tảng tốt để tôi có thể đảm nhận tất cả các công tác kỹ thuật của Đại Pháp, nhưng tôi vẫn còn oán giận chồng mình.

Anh ấy có thái độ tiêu cực đối với Đại Pháp, điều đó khiến tôi giận anh ấy hơn. Tôi biết mình phải loại bỏ tâm oán giận này, nhưng tôi vẫn cảm thấy không thoải mái trong tâm.

Con đã giúp tôi bỏ được chấp trước ngoan cố

Chúng tôi đã kết hôn được nhiều năm, nhưng không có con. Chị chồng tôi tìm một bé trai sơ sinh để chúng tôi nhận làm con nuôi.

Tôi rất miễn cưỡng chấp nhận đứa trẻ vì tôi phụ trách rất nhiều hạng mục Đại Pháp và không có thời gian để nuôi dạy con. Nhưng chồng tôi nài nỉ, vì vậy chúng tôi đã đưa cháu bé về.

Mặc dù chúng tôi nhận nuôi đứa trẻ là vì mong muốn của chồng tôi, nhưng mọi thứ lại trở thành trách nhiệm của tôi. Tâm oán giận của tôi đối với chồng lại tiếp tục tăng lên.

Mẹ chồng tôi trông nom cháu bé ban ngày, nhưng không thể giúp chúng tôi chút việc nhà nào. Các vấn đề về sức khoẻ của bà cũng là một thách thức. Khi đi làm về, tôi thường phải chăm sóc cho bà và cháu bé.

Các hạng mục Đại Pháp đôi khi bị trì hoãn, và khối lượng công việc tăng thêm cũng làm giảm thời gian tôi học Pháp và luyện công.

Căng thẳng gia tăng khiến tóc tôi ngả bạc và tôi trông già hơn nhiều.

Tôi không thể tiếp tục trong trạng thái này. Tôi phải thay đổi và vui vẻ lên. Nhờ học viên khác giúp đỡ, tôi đã học cách buông bỏ chấp trước vào thời gian, học Pháp và luyện công bất cứ khi nào có thể. Ngay cả khi tỉnh dậy vào lúc một hoặc hai giờ sáng, tôi sẽ dậy để học Pháp hoặc luyện công nếu tôi không quá buồn ngủ.

Tâm oán giận của tôi dần nhẹ đi.

Sư phụ đã giảng:

“Cần làm cho chư vị vứt bỏ những tâm nào mà chưa vứt bỏ được ở nơi người thường. Tất cả các tâm chấp trước, miễn là chư vị có, thì cần phải vứt bỏ tại các chủng hoàn cảnh [khác nhau].“ (Chuyển Pháp Luân)

Tôi tự hỏi liệu tâm oán giận của mình có bị mất đi nếu tôi ở trong một môi trường sống khác? Nếu tôi kết hôn với một người chồng chăm sóc tốt hơn cho tôi và là người cho tôi nhiều hơn, liệu những chấp trước của tôi có nhẹ đi?

Nhận ra những điều này, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tâm tĩnh lại. Nỗi oán giận chồng và những suy nghĩ tiêu cực đã phiền lòng tôi trong hơn 10 năm đã biến mất không dấu vết nhờ Pháp Luân Đại Pháp.

Tình trạng của con phản ánh trạng thái tu luyện của tôi

Mặc dù cháu bé không phải là con đẻ của tôi, nhưng trạng thái tâm tính của tôi thường ảnh hưởng đến cháu. Cháu ngủ cùng tôi và tôi lo gần như mọi vấn đề cuộc sống của cháu. Khi dạ dày của tôi bất ổn, cháu bị tiêu chảy. Khi tâm tôi không ở trong Pháp, cháu sẽ khóc không dứt.

Khi những điều này xảy ra, tôi ngay lập tức hướng nội để tìm xem mình có gì sai hay chấp trước điều gì. Tôi chính lại càng sớm, thì con trai tôi càng sớm ổn định lại.

Khi tôi đưa cháu đến nhà trẻ, cháu đã khóc và không muốn cho tôi đi. Tôi đã không nhận ra rằng cái tình của tôi đối với cháu rất mạnh. Tôi nghĩ rằng cháu hành động như vậy là vì cháu còn quá nhỏ.

Cháu vẫn không muốn đi đến nhà trẻ dù đã qua bốn ngày. Tôi thắc mắc vì sao cháu vẫn khóc, vì tôi đã xin Sư phụ giúp đỡ về vấn đề này. Một hôm cô giáo của cháu ở nhà trẻ nói: “Bây giờ cháu rất vui vẻ khi ở trên lớp. Cháu hành động như thể cháu không muốn đến đây vì cô không muốn bỏ cháu ở lại.”

Một giáo viên khác đã nhận xét tương tự. Chồng tôi cũng hối thúc tôi đưa con đến nhà trẻ. Phải chăng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi thông qua miệng người khác?

Tôi bình tĩnh và hướng nội sâu. Tôi nhận ra rằng con tôi khóc là do tôi nghĩ rằng: Con vẫn còn nhỏ và tôi thực sự không muốn nó đến nhà trẻ.

Chính cái tình của tôi đã gây ra đau khổ cho con tôi. Khi tôi đã quyết định trong tâm, cháu đỡ khóc rất nhiều và đã chịu đến nhà trẻ hơn.

Cựu thế lực dùng lời của trẻ nhỏ để can nhiễu các học viên

cựu thế lực có thể dùng lời của một đứa bé để kéo một học viên xuống nếu người học viên không hiểu điều gì đang xảy ra. Sư phụ đã giảng cho chúng ta rằng:

“Khống chế đại não của một người thường thật là việc quá dễ dàng.” (Chuyển Pháp Luân)

Con tôi bây giờ đã nói chuyện được trôi chảy và đôi khi cháu hỏi xem cháu có thể uống một ít bia không. Câu trả lời ngay lập tức của tôi luôn là “Không”. Sau đó cháu lại cầu xin tôi điều đó, nhưng tôi vẫn trả lời “Không”.

Tôi biết rằng đây không chỉ là trò đùa vui của trẻ nhỏ. Con tôi đang muốn làm tôi nghĩ về rượu. Khi tôi nghe cháu nói những lời trái với những nguyên tắc của một học viên, tôi sẽ luôn trả lời đúng theo các Pháp lý.

Cách đây vài năm, cháu gái của một người cao tuổi đã khóc và cầu xin bà đừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vị học viên cố gắng an ủi cháu gái của bà, vì vậy bà nói: “Bà ngoại không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà ngoại không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Vài ngày sau, vị học viên này bắt đầu cảm thấy không khoẻ. Con trai bà đưa bà đến bệnh viện để kiểm tra và bác sĩ nói với bà rằng bà bị ung thư tuyến tụy. Mặc dù các học viên khác đã phát chính niệm, học Pháp và giúp bà tìm ra những chấp trước khác nhau, nhưng sau đó bà đã qua đời.

Các học viên, đừng để cái tình lừa gạt. Cựu thế lực đang chăm chú tìm những thiếu sót của bạn.

Kết luận

Nhờ Sư phụ quản, tôi đã vứt bỏ được chấp trước người thường ngoan cố trong môi trường này.

Sư phụ đã giảng:

“..chỉ có ở chỗ quần thể con người phức tạp đến thế, ở hoàn cảnh phức tạp nhất mới có thể tu lên cao công…” (Chuyển Pháp Luân)

Các học viên đang sống trong nhiều môi trường phức tạp khác nhau, hãy trân quý môi trường của bạn và cảm ơn những người đã tạo ra môi trường như vậy. Những tình huống này đang giúp chúng ta vứt bỏ tất cả các chấp trước của con người, để chúng ta có thể trở thành những vị Thần Phật được Đại Pháp hun đúc thành.

Các bạn đồng tu, xin hãy trân quý thời gian, làm việc chăm chỉ và tu luyện tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/22/351394.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/27/165563.html

Đăng ngày 11-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share