Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-7-2017] Vợ chồng tôi ly dị khi con tôi lên bốn tuổi. Gia đình chồng được trao quyền nuôi cháu, và tôi không được phép gặp con mình. Không bao lâu sau chồng cũ tái hôn, và con trai tôi được gửi về sinh sống cùng ông bà nội cháu.

Cháu bị tổn thương tinh thần sau cuộc ly hôn của chúng tôi và bắt đầu lao vào trò chơi điện tử. Ông bà nội cháu nhận ra rằng họ không thể giám sát nổi những việc cháu làm ở độ tuổi này. Họ không biết rằng cháu đã dùng tiền ăn trưa của mình để chơi điện tử trong khi học ở trường cấp một.

Khi học cấp hai, cháu còn nghiện game nặng hơn và thường bỏ học. Cha cháu và ông bà không sao đưa cháu vào quy củ được.

Thụ ích từ Đại Pháp

Sau khi ly hôn, tôi về sống cùng mẹ đẻ. Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996. Không bao lâu sau khi bước vào tu luyện, mọi bệnh tật của mẹ biến mất. Tôi cũng bước vào tu luyện khi chứng kiến những cải biến sức khỏe của mẹ.

Sau khi chính quyền cộng sản phát động bức hại Pháp Luân Công tháng 7 năm 1999, tôi bị kết án lao động cưỡng bức ba năm vì không từ bỏ tu luyện.

Một hôm mẹ tôi nhìn thấy con trai tôi đang đi lang thang và bà đưa cháu về nhà. Mẹ tôi hỏi có phải cháu vẫn thường xuyên lui tới các quán game và các quán cà phê internet hay không. Cháu thừa nhận rằng cháu không thể khống chế được bản thân ngừng tới đó. Mẹ tôi nói với cháu về cuộc bức hại mà chúng tôi đang phải đối mặt chỉ vì chúng tôi kiên định tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Bà khuyên con trai tôi rằng nếu khi nào cháu thấy rất muốn đến các quán game hoặc cà phê internet thì hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và xin Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, giúp đỡ.

Kể từ đó, hễ có thời gian rảnh cháu liền tới thăm bà ngoại. Cháu thường lắng nghe bà đọc sách Đại Pháp, và nhiều lần cháu đã giúp bà phân phát tài liệu và nói với người khác về chân tướng cuộc bức hại.

Trong suốt năm thứ hai của bậc học trung học cơ sở, con trai tôi đã không còn thường xuyên đến thăm bà ngoại nữa. Khi bà gặp cháu, cháu nói: “Ngoại ơi, con đã không còn lui tới mấy quán game và internet ấy nữa. Khi con thấy muốn đến mấy chỗ đó, con liền niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Con đã từng lãng phí thời gian vào trò chơi điện tử trên máy tính và bỏ lỡ nhiều chương trình học. Giờ con đang tập trung học tập siêng năng, và đó là lý do tại sao con không có nhiều thời gian để đến thăm ngoại nữa.”

Ông bà nội và cha cháu vô cùng ngạc nhiên và vui mừng trước sự biến đổi của cháu. Mẹ tôi đã nhân cơ hội này giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho họ, và giờ đây họ đã tin rằng pháp môn là tốt. Họ không còn ngăn cản tôi và mẹ gặp con trai tôi nữa.

Việc học tập của cháu cũng thu được kết quả xứng đáng, và cháu đã được nhận vào một trường trung học tốt. Ở trường cháu luôn là một học sinh siêng năng và cháu dự định sẽ theo học đại học ngành công nghệ thông tin.

Khi tham gia kỳ thị tuyển sinh đại học, cháu luôn niệm câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong khi kiểm tra lại các câu trả lời của mình. Cuối cùng, cháu đã đạt được 30 điểm và trúng tuyển vào một trường đại học hàng đầu Nhật Bản.

Cháu đã tự học tiếng Nhật, bởi vậy cháu có thể nghiên cứu sau đại học ở quốc gia này. Gia đình và họ hàng đã tổ chức một bữa tiệc chia tay trước khi cháu lên đường đến tới Nhật Bản. Mọi người đều ca ngợi cháu vì đã có thành công vang dội.

Trước khi kết thúc tiệc chia tay, con trai tôi nói: “Con có được kết quả như ngày hôm này là nhờ Pháp Luân Đại Páp!” Cháu cững cảm ơn gia đình và hứa rằng sẽ học tập thật chăm chỉ trong thời gian du học ở nước ngoài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/13/351016.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/28/164812.html

Đăng ngày 16-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share