Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-07-2017] Trước khi bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có một cuộc sống gia đình hạnh phúc và thu nhập cao. Tuy nhiên, đơn vị công tác đã sa thải tôi ngay sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999.

Tôi bị giam trong một bệnh viện tâm thần, nhà tù, trung tâm tẩy não và đã trở thành người vô gia cư trong suốt 18 năm qua. Tuy nhiên, không khó khăn hay khổ nạn nào có thể ngăn trở được tôi tu luyện.

Em trai tôi đã tình nguyện viên phân phát đĩa USB có nội dung về Đại Pháp

Nhà tù đã thả tôi ra theo diện bảo lãnh vào năm 2009 do huyết áp cao. Toàn thể gia đình, ngoại trừ em trai tôi, đều mừng cho tôi.

Chồng tôi buộc phải ly hôn với tôi. Tôi không đòi hỏi bất cứ thứ gì và đã để lại cho anh ấy căn nhà do anh ấy đã phải chịu đựng rất nhiều vì cuộc bức hại. Vì tôi là người vô gia cư, em gái và anh trai tôi đã để lại cho tôi căn hộ của bố tôi.

Tuy nhiên, em trai tôi đã sống trong căn hộ của bố tôi kể từ khi công ty cũ của cậu ấy bị phá sản vào năm trước. Một học viên Đại Pháp nên nghĩ cho người khác trước và vô ngã, vì vậy tôi đã để cho em trai tôi ở trong căn hộ của bố tôi. Anh chị em tôi đều ca ngợi tôi hết lời và thừa nhận rằng các học viên không giống như những người thường.

Em trai tôi đã rất tôn trọng tôi vì những gì tôi đã làm cho cậu ấy và tình nguyện đưa cho bạn bè của mình các đĩa USB có nội dung thông tin về Pháp Luân Đại Pháp.

Một người hàng xóm ủng hộ học viên

Chị gái tôi đã mua một căn hộ cũ ở ngoại ô bằng số tiền mà chúng tôi được thừa kế từ mẹ. Sau khi tôi bị bức hại, chị ấy chuyển tất cả đồ đạc của tôi đến căn hộ này.

Vì nó không được sử dụng trong một thời gian dài, nên cần dọn dẹp sạch sẽ cẩn thận. Khi tôi đang dọn dẹp, một người đàn ông trung niên gõ cửa và yêu cầu bồi thường cho thiệt hại về nước ở căn hộ của anh ta.

Thay vì tranh cãi, tôi hỏi xem anh ấy đã từng nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp hay chưa và sau đó nói với anh ấy rằng tôi tu luyện pháp môn này. Anh ấy có vẻ hơi bối rối, vì vậy tôi đã nói với anh ấy về Đại Pháp và cuộc bức hại. Anh ấy chăm chú lắng nghe và liên tục gật đầu.

Sau đó tôi đã nói với anh ta rằng tôi vừa mới được thả ra khỏi tù sau thời hạn 10 năm. Tôi cũng nói với anh ta rằng tôi đã bị sa thải và bị tra tấn trong tù. Tôi giải thích rằng anh trai và chị gái của tôi đã mua căn hộ này cho tôi được một thời gian, tôi không có tiền, vì vậy tôi không thể đền bù cho anh được. Nhưng, anh ấy có thể lấy bất cứ thứ gì mình muốn từ căn hộ. Tôi nói với anh ta rằng chiếc két là đồ có giá trị nhất, và có một máy in điện tử. Anh ta đã bình tĩnh lại và lặng lẽ rời đi.

Khi tôi được thả ra khỏi trại giam khác, anh ta đã đến thăm và nói: “Chế độ cộng sản chỉ có thể giam người thường, chứ không giam được các vị Thần. Hãy quên khoản bồi thường đi. Xin lỗi, tôi đã không nói với chị sớm hơn. Chị đã làm những việc tốt, còn tôi không nên làm một việc xấu.”

Công an và phòng 610 đã cử người theo dõi tôi vào những ngày nhạy cảm. Người hàng xóm này đã lớn tiếng khiển trách những người này. Anh ấy yêu cầu họ rời đi ngay lập tức, nếu không anh ấy sẽ gọi cho công an. Đồn công an cũng như Phòng 610 không thể xử lý anh ấy, vì vậy họ đã dừng theo dõi tôi.

Đối xử tốt với công an

Hai học viên mới và tôi đã bị giam trong một trại tạm giam vào năm 2014. Tôi bị đưa đến bệnh viện vì huyết áp cao. Tôi từ chối không dùng bất cứ loại thuốc nào nhưng đã nói với họ rằng tôi muốn luyện các bài công Pháp.

Tôi luyện công, phát chính niệm và học thuộc Pháp hàng ngày. Tôi đã giảng chân tướng cho người thường về Pháp Luân Đại Pháp bất cứ khi nào có cơ hội. Huyết áp của tôi đã trở lại bình thường, và các bác sĩ rất ngạc nhiên.

Sau đó, nhiều bác sĩ, công an, và nhân viên an ninh tại bệnh viện muốn tôi giảng chân tướng cho họ về Đại Pháp.

Khi nhiệt độ giảm, gió thổi mạnh, tôi nhận thấy rằng người lính canh bị lạnh. Tôi đề nghị anh ta vào phòng tôi để sưởi ấm. Anh ta nói với tôi rằng có khoảng 30 người đang theo dõi tôi, 10 người ở cầu thang, 10 người bên ngoài tòa nhà và 10 người khác ở cổng bệnh viện. Tôi nói với anh rằng tôi muốn nói chuyện với lãnh đạo của anh.

Một viên sĩ quan đi đến và tôi yêu cầu anh ta hãy để cho những người này rời đi, “Trời rất lạnh và gió. Là một học viên, tôi không thể chịu đựng được khi nhìn thấy họ phải chịu khổ như thế.“ Thật không may, anh ấy không có quyền quyết định, vì vậy tôi đã yêu cầu anh ta chuyển thông điệp của tôi tới bất cứ ai phụ trách.

Những người theo dõi tôi đã được cho phép ra về, và tôi trở về nhà. Sau đó, khi những người này nhìn thấy tôi, họ hô lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Trân quý mối quan hệ nhân duyên và trở nên bao dung

Con trai tôi và vợ của cháu nói với tôi rằng chúng muốn ly dị vào năm 2015. Tôi đã bị sốc. Hôn nhân là được Thần, Phật an bài. Sao chúng lại có thể muốn ly hôn?

Nhiều sự việc đã tái hiện trong tâm tôi. Tôi hướng nội và quyết định mình nên nói chuyện với chúng để chính lại cách hành xử và nâng cao giá trị đạo đức.

Tôi nói với chúng rằng hôn nhân là do tiền định và đã được các vị Thần, Phật an bài. Trước kia trong nghi lễ cưới hỏi, hai vợ chồng phải khấu đầu bái thiên địa, tổ tiên và sau đó là phu thê giao bái. Đó là một nghi lễ linh thiêng.Tôi bảo chúng trân quý mối quan hệ của mình, hãy khoan dung và đối xử tử tế với nhau.

“Điều này đã cho mẹ cơ hội để cho con biết làm sao cha của con đã buộc phải ly dị mẹ” tôi nói. “Khi cán bộ Phòng 610 ép buộc mẹ phải từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp, mẹ đã từ chối, vì vậy họ đã bức hại cha con. Họ đe dọa sẽ đuổi cha con nếu cha không ly dị mẹ. Vì lo rằng con sẽ sớm vào đại học, cha con nên có một công việc ổn định, và bà của con không thể sống khi cha thất nghiệp, mẹ đã đồng ý ly hôn. Cha con đã lặng lẽ khóc và nhìn mẹ. Nhiều đêm cha đã mất ngủ và mái tóc của cha đã ngả bạc.”

“Mẹ nhận ra rằng mình đã ích kỷ trong suốt 17 năm qua. Mẹ đã không nghĩ vấn đề từ quan điểm của cha con. Mẹ không cân nhắc xem liệu mình có làm tổn thương cha hay không, hay liệu cha có thể chịu đựng được điều đó hay không. Mẹ nghĩ mình đã đúng và rất chính. Thực ra, mẹ nên ở lại với cha của con, và chúng ta có thể cùng nhau đối mặt với vấn đề này. Bất cứ khi nào mẹ có mâu thuẫn với cha con, cha con luôn xin lỗi mẹ, mà mẹ không bao giờ xin lỗi ông ấy. Nếu mẹ có thể làm lại một lần nữa, mẹ sẽ giải quyết mọi chuyện theo một cách khác và rất có thể sẽ trải nghiệm ít khó nạn hơn”.

Con dâu và con trai tôi nói với tôi rằng bây giờ chúng đã hiểu vấn đề và cảm ơn tôi. Chúng hứa sẽ sống tốt hơn trong tương lai. Con dâu tôi đã trở thành một học viên. Bố mẹ của cháu đã biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Họ thường nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và ” Chân- Thiện – Nhẫn hảo“. Họ đã được thụ ích từ Đại Pháp.


Bản tiếng Trung:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/11/350741.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/25/165159.html

Đăng ngày 12-09-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share