Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-5-2017] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tôi ở trong tình trạng bất hạnh, mất phương hướng và rất đau khổ. Thậm chí tôi còn có ý nghĩ tự tử sau khi tốt nghiệp đại học. Tôi muốn biết tại sao mình lại phải trải qua tất cả những điều này.

Tôi rất thích các kinh điển Phật giáo và đã gia nhập một nhóm các Phật tử ở địa phương qua mạng WeChat, một mạng xã hội ở Trung Quốc. Sau đó, một ngày vào năm 2012, tôi nhận được một email có thông tin về các sách của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đọc hết cuốn sách Chuyển Pháp Luân trong một lần và tin rằng nếu thực sự có một con đường tu luyện chân chính trên thế gian, thì đó chính là Pháp Luân Đại Pháp.

Trải nghiệm kỳ diệu

Tôi thường gặp ác mộng và bị bóng đè, nhưng sau khi đắc Pháp, tôi luôn có một niệm trong tiềm thức: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Ngay lập tức, tôi cảm thấy một tiếng nổ “bùm” phía sau đầu mình. Tôi tỉnh dậy và có thể cử động trở lại. Trải nghiệm này đã tăng cường tín tâm của tôi vào môn tu luyện.

Gần đây, trong lúc ngủ chủ nguyên thần của tôi đã rời khỏi thân thể và bay lên, không trọng lượng. Tôi thấy mình đang ngồi trong tư thế bán kiết già và bay lên rất nhanh. Tôi rất vui mừng, nhưng vẫn e sợ. Tôi đã bay lên cao đến mức nhìn thấy cả mặt trăng. Ở bên dưới mặt trăng là một cung điện Trung Hoa cổ đại. Tôi cũng thấy một kiến trúc giống chiếc lều tỏa sáng trên đỉnh một đám mây.

Khi tỉnh dậy, tôi biết rằng điều này đã chứng thực sự tồn tại của chủ nguyên thần, các chiều không gian khác và cung điện trong các không gian khác. Sự việc đó cũng thúc đẩy tôi viết bài chia sẻ này.

Đề cao tâm tính

Tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm tâm tính kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Một lần, con trai đồng nghiệp đến văn phòng của tôi. Cậu bé rất tinh nghịch. Trong khi tôi đang ngồi trên ghế văn phòng, cậu bé đã đổ nước vào đầu tôi. Tôi không bị xung động chút nào. Một đồng nghiệp khác nhìn thấy chuyện xảy ra và nói: “Chị tốt tính thật!”

Tôi từng có tâm tự mãn rất mạnh. Nếu cảm thấy ai đó cười đùa quá mức hoặc xem thường mình, tôi sẽ nổi nóng, thậm chí ném cả ghế quanh phòng. Tôi hầu như không nghĩ đến hành động thô lỗ của mình và luôn cảm thấy rằng việc tôi tức giận là đúng và người khác có lỗi chứ không phải mình. Tuy nhiên, kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn nghĩ như vậy nữa.

Một lần, sau khi đi mua sắm trở về nhà, tôi nhận ra mình đã mang về một vài đôi tất mà chưa trả tiền. Khi trở lại trung tâm mua sắm để trả tiền cho họ, nhân viên đã rất ngạc nhiên, và nói: “Xã hội hiện nay không có ai giống chị cả.”

Tôi từng làm việc ở một cơ quan chính quyền thị trấn và đoạt giải nhất trong một cuộc thi bóng bàn. Giải thưởng là một bộ ga trải giường đắt tiền. Tôi nhớ lại ví dụ được giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, đoạn con trai của một học viên Đại Pháp trúng xổ số và vị học viên đó đã gửi lại phần thưởng cho công ty của mình. Tôi không cho rằng việc lấy phần thưởng quá đắt tiền đó là đúng, nhưng tôi cũng không muốn làm mất lòng những người tổ chức sự kiện, vì vậy tôi đã chấp nhận lấy một chiếc khăn tắm thay thế.

Khi chuyển đến chỗ làm việc hiện tại, quản lý đã hứa rằng tôi sẽ có một chỗ tá túc ở nơi làm việc, nhưng tôi lại không nhận được. Tôi không hề than phiền và tự thuê một căn nhà để ở. Ngoài ra, khi đi xe buýt trong những chuyến công tác, tôi không yêu cầu được thanh toán chi phí đi lại, mặc dù các đồng nghiệp của tôi vẫn làm như vậy và đó là chuyện bình thường. Tất cả điều này là vì tôi đã đề cao tâm tính qua việc học Pháp.

Giúp mọi người biết đến Pháp Luân Đại Pháp

Tôi từng mua một chiếc lò sưởi qua mạng Internet. Tôi đã đặt mua một chiếc màu trắng, nhưng lại nhận được một chiếc màu vàng. Khi gọi điện thoại cho nhà cung cấp để thông báo về sự nhầm lẫn này, tôi đã tận dụng cơ hội để xem người nhân viên có biết gì về Pháp Luân Đại Pháp không. Tôi nói: “Anh biết đấy, tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Môn tập không giống như những gì Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nói. Pháp Luân Đại Pháp giảng Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi không cần sản phẩm thay thế hay đòi bồi thường. Tôi chỉ muốn anh biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt.”

Tôi làm việc cùng một học viên khác hồi còn công tác tại cơ quan chính quyền thị trấn, nhiều đồng nghiệp biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bao gồm cả bí thư Đảng ủy thành phố. Một hôm, ông gặp tôi và hỏi: “Tại sao chị lại học Pháp Luân Đại Pháp chứ không phải Phật giáo hay chủ nghĩa Mác?”

Tôi đáp: “Người ta đi chùa để cầu giàu sang và bình an; chủ nghĩa Mác thì không nói đến vì hãy nhìn cách nó dạy người ta hành xử. Đó đều không phải là điều tôi muốn. Chân-Thiện-Nhẫn mới là điều tôi muốn.”

Là một học viên, tôi biết mình phải giúp mọi người biết về Đại Pháp, vì vậy tôi bắt đầu nói chuyện với mọi người qua Internet. Lúc đầu tôi khá lúng túng và có tâm sợ hãi.

Tôi dần minh bạch rằng uy đức của chúng ta không phải là từ việc chịu đựng bức hại của ĐCSTQ, mà là từ những hành động phản bức hại của chúng ta.

Tôi vẫn nói chuyện với mọi người qua Internet và bây giờ đã tự lập một điểm sản sản xuất tài liệu. Tôi mua một chiếc máy in và ổ ghi CD để tự làm tài liệu giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại rồi tự đi phân phát chúng.

Tôi cũng bắt đầu liên lạc với những học viên ở các khu vực gần đó và nói chuyện với bạn bè đồng nghiệp về tầm quan trọng của việc làm Tam thoái.

Tôi biết rằng những gì mình làm được vẫn còn xa với kỳ vọng của Sư phụ. Tôi đã giúp được một vài người thoái Đảng, nhưng tôi vẫn còn một số chấp trước chưa buông bỏ được. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ hơn để đề cao.

Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã từ bi cứu độ và gánh chịu cho chúng sinh!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/27/348765.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/25/164780.html

Đăng ngày 23-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share