Bài viết của Jing Jing, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-5-2017] Tình trạng tu luyện của tôi gần đây rơi vào trạng thái không tốt khi xảy ra mâu thuẫn giữa tôi và học viên Z. Với sự giúp đỡ của các học viên khác và sau khi hướng nội tìm, trạng thái tu tu luyện của tôi đã có chuyển biến tốt đẹp.

Chấp trước vào sự thoải mái

Học viên Z tiếp cận tôi và nhờ tôi giúp đỡ làm tài liệu giảng chân tướng. Tôi miễn cưỡng giúp, vì tôi không muốn làm những công việc tẻ nhạt và gây thêm rắc rối cho bản thân. Tôi từ chối yêu cầu của học viên này với cái cớ là Minh Huệ yêu cầu cá nhân không nên sản xuất tài liệu giảng chân tướng theo ý mình.

Tuy nhiên, anh ấy cứ quả quyết rằng tài liệu này sẽ mang lại hiệu quả và anh đã dùng rồi, đã thuyết phục được khá nhiều cảnh sát rồi. Tôi yêu cầu anh đọc lại thông cáo trên Minh Huệ và đề nghị các học viên khác trong nhóm học Pháp khu vực chúng tôi cũng đọc lại bài đó. Tôi muốn chứng minh rằng tôi đã đúng. Cuối cùng, học viên Z và tôi đã có một cuộc tranh luận nảy lửa.

Một số học viên nói từ khi cứu độ chúng sinh trở thành nhiệm vụ cấp bách thì mọi cuộc cãi vã sẽ khiến chúng ta rơi vào cái bẫy của cựu thế lực và lãng phí thời gian quý báu của chúng ta. Họ cũng đề nghị tôi giúp đỡ học viên Z nếu tài liệu đó có tác dụng.

Tôi nhận ra mình có vấn đề về tâm tính. Tôi thấy không chỉ học viên Z có tâm tranh đấu mà bản thân tôi cũng vậy. Khi tôi cố gắng loại bỏ chấp trước này, Z và tôi hợp tác với nhau tốt hơn.

Thiếu tôn trọng người khác

Trong quá trình chỉnh sửa, nhận thấy bản gốc không hợp lý nên tôi bắt đầu sắp xếp lại nội dung dựa trên sự hiểu biết của bản thân. Z ngăn tôi lại và bảo tôi lúc nào cũng có vấn đề này. Anh ấy nói rằng tôi chỉnh sửa bài viết nhiều đến nỗi nó không còn là chia sẻ thể ngộ ban đầu của học viên nữa. Và vì vấn đề này, theo Z, mà các bài chia sẻ này không được Minh Huệ chọn đăng.

Nhận định của Z khiến tôi ngạc nhiên. Tôi cứ nghĩ rằng một số học viên nhiều tuổi và không được học cao sẽ khó có thể hiểu được Pháp một cách thấu đáo và không thể trình bày rõ những suy nghĩ của họ. Do đó, tôi tự sửa đổi bài chia sẻ của họ trong khi đánh máy. Khi thời hạn nộp bài đến gần, tôi vội vã gửi chúng đi mà không để các học viên xem lại nội dung đã sửa.

Sau đó, tôi đã tìm ra nguyên nhân gốc rễ của sai lầm này. Tôi luôn nghĩ mình có khả năng viết và chỉnh sửa bài tốt. Tôi cũng nghĩ mình có khả năng hơn người khác. Tôi biết ơn học viên Z đã chỉ ra chấp trước của tôi. Vì mỗi học viên ở những tầng thứ khác nhau lại có thể ngộ riêng; do đó, tôi không nên thay đổi những chia sẻ của họ. Thay vào đó, tôi chỉ nên chỉnh sửa những thứ bề mặt như ngữ pháp, văn phong hay chính tả. Tôi phải tôn trọng quan điểm và ý tưởng của tác giả.

Ngay sau khi tôi chính lại bản thân, học viên Z đã trở nên thoải mái hơn khi tôi giải thích những gì cần phải chỉnh sửa và tại sao tôi nghĩ như vậy. Cuối cùng, chúng tôi đã cùng nhau phối hợp để làm ra một sản phẩm có chất lượng tốt hơn.

Hiểu được ý nghĩa của phối hợp

Chúng tôi đã gửi tài liệu giảng chân tướng cho Minh Huệ để xét duyệt. Tuy nhiên, Minh Huệ không khuyến khích sử dụng tài liệu này dưới dạng bản in hoặc phân phát trên diện rộng, mà chỉ nên chia sẻ trong nội bộ như là một tài liệu tham khảo cho các học viên.

Học viên Z lập luận rằng mặc dù Minh Huệ không xét duyệt nhưng cũng không cấm in ấn và phân phối tài liệu này. Anh ấy đề nghị chúng tôi in nó ra để phát tại địa phương. Tôi không đồng ý, và cho rằng nó có thể ảnh hưởng tiêu cực đến việc tu luyện của bản thân. Thấy tôi từ chối, học viên Z vẫn khăng khăng mang tài liệu đó đến các điểm sản xuất khác; thậm chí anh ấy còn tự mua máy in để sản xuất. Anh ấy còn cho rằng những quan niệm người thường của tôi sẽ có ảnh hưởng tiêu cực đến việc cứu độ chúng sinh. Điều phối viên tại địa phương chúng tôi cũng thúc giục tôi hỗ trợ anh ấy.

Khi phải đối mặt với tất cả những mâu thuẫn và lời chỉ trích ấy, tôi thấy mình bị đối xử bất công. Tôi đã cố gắng hướng nội tìm, nhưng chỉ nhìn thấy lỗi của học viên Z. Trong tâm trí tôi, ý kiến của anh ấy không hợp lý, trong khi tôi đã cố gắng viên dung và không ngừng cải thiện tâm tính bản thân.

Vào lúc đó, một học viên khác chia sẻ thể ngộ của cô ấy về tình huống này. Cô ấy kể rằng học viên Z đã từng trải qua rất nhiều khổ nạn trong cuộc sống. Anh ấy đã đặt hết cả tâm trí của mình vào việc sản xuất tài liệu giảng chân tướng, và chúng tôi nên nhìn vào những mặt tích cực của anh, và phối hợp cho tốt. Nếu chúng ta từ chối phối hợp, thì rất có thể anh ấy sẽ làm điều gì đó gây tổn hại đến sự an toàn của nhóm hoặc can nhiễu đến việc tu luyện của chính anh ấy và đẩy anh ấy rời xa Đại Pháp.

Tôi chợt tỉnh ngộ sau lời chia sẻ của đồng tu. Tôi xem lại đoạn video về bài giảng Pháp của Sư phụ cho các học viên ở Úc châu. Mỗi lời giảng của Sư phụ đều như đang nhắm đến trường hợp của tôi. Tôi cảm thấy mình cần phải hướng nội tìm để loại bỏ những chấp trước của người thường, và sau đó bình tĩnh chỉ ra vấn đề của Z, cuối cùng đi đến một sự đồng thuận thông qua một cuộc thảo luận nghiêm túc, chứ không phải là chỉ trích và áp đặt ý kiến của tôi lên anh ấy.

Tôi cũng đã học cách trân quý người học viên này, thông cảm với những khó khăn và quan điểm của anh ấy. Sau đó, tôi nhận thấy mình nên ủng hộ anh và những nỗ lực của anh. Tôi cũng nói với anh về quan niệm và khiếm khuyết của tôi. Tôi cũng chia sẻ sự hiểu biết của tôi về lý do tại sao các tài liệu này không nên được in và phân phát trên quy mô lớn. Nhưng tôi không áp đặt suy nghĩ của mình lên anh. Đồng thời, tôi cũng chia sẻ với anh về việc học Pháp và tu luyện cá nhân. Sự không tin tưởng và bất đồng quan điểm giữa chúng tôi đã biến mất.

Phá vỡ các chướng ngại

Điều phối viên tại địa phương chúng tôi rất ủng hộ Z, vì mặc dù phải sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng anh ấy vẫn hết sức nhiệt tình đóng góp cho các công việc Đại Pháp. Cô ấy đã thấy chúng tôi tranh luận với nhau. Mặc dù cô ấy không nghe được chính xác những gì chúng tôi nói do thính giác kém, nhưng cô ấy vẫn cảm nhận được rằng tôi đang cản trở nỗ lực của Z.

Tôi nhận ra tình huống này ngày càng trở nên nghiêm trọng và tôi cần phải đập tan nỗ lực của cựu thế lực nhằm gây gián cách giữa các học viên. Tôi nhận thấy người điều phối đã để cảm xúc người thường chi phối khi đề cập đến Z, điều này có thể dẫn đến những vấn đề nghiêm trọng hơn cho chỉnh thể khu vực chúng tôi. Tôi cũng muốn chia sẻ điều này với cô ấy từ lâu rồi, nhưng lại không thể bình tâm nói chuyện cụ thể với cô ấy.

Sau đó, trong một buổi học Pháp nhóm, con trai của người điều phối bước vào phòng và quát chúng tôi. Sau vụ việc này, cô ấy quyết định đi khỏi thị trấn trong một tháng, như vậy nghĩa là nhóm học Pháp của chúng tôi sẽ phải chuyển đến một địa điểm tạm thời. Tôi hiểu rằng điều này không tốt cho việc tu luyện của cô ấy khi cô ấy dừng tu luyện trong một thời gian như vậy. Mặt khác, tôi cũng hiểu được những áp lực mà cô ấy phải chịu từ gia đình, và cô ấy đang tìm cách giải quyết để có được môi trường học Pháp nhóm ổn định cho các học viên.

Sự can nhiễu này dường như là do sự thiếu tôn trọng và hiểu lầm của con trai cô ấy đối với Đại Pháp và các học viên. Tôi nhận thấy rằng cựu thế lực đang cố tình lợi dụng những sơ hở trong tu luyện của chúng tôi để gây ra sự gián cách. Vì vậy, tôi đã quyết định chia sẻ thể ngộ và kinh nghiệm tu luyện của tôi với cô ấy.

Sau khi hướng nội tìm, tôi đã phát hiện ra lý do tại sao cô ấy không sẵn lòng tiếp nhận khi tôi chỉ ra các vấn đề của cô ấy. Đó là vì tôi có tâm sợ hãi, ích kỷ và chấp trước vào việc bảo vệ bản thân.

Tôi đã viết ra những suy nghĩ của mình để gửi cho điều phối viên và dự định đưa trực tiếp cho cô ấy. Khi tôi ra khỏi nhà, tôi vẫn còn lo không biết cô ấy có sẵn lòng nghe tôi nói hay không. Sau đó, tôi bắt đầu nhẩm niệm một bài thơ của Sư phụ trong tập Hồng Ngâm. Tôi đã lấy lại được sự tự tin và chính niệm của mình.

Tôi nói với cô ấy rằng “Tôi thực sự đã nhận ra những vấn đề của mình khi phối hợp với học viên Z trong thời gian qua. Với sự giúp đỡ của các đồng tu và sau khi hướng nội tìm, tôi đã loại bỏ được sự oán hận trong lòng, và tôi có thể nhìn thấy mặt tích cực của các học viên khác”.

Tôi viết tiếp: “Tôi cũng nghe lại bài giảng của Sư phụ giảng cho các đồng tu Úc châu, trong đó Sư phụ không chỉ trích ai, mà Ngài đã kiên nhẫn chỉ ra làm thể nào để xử lý mọi việc tốt hơn. Sư phụ đã giúp tôi nhận ra vấn đề của mình và tôi nên sửa đổi và đề cao tâm tính của bản thân. Tôi nhận ra rằng chúng ta không nên rơi vào cái bẫy do cựu thế lực an bài, rồi theo đó mà tạo ra rào cản và sự gián cách giữa các học viên.”

Cô ấy đã đồng ý với tôi. Nhân cơ hội này, tôi đã chia sẻ một số kinh nghiêm tu luyện của bản thân với cô ấy. Tôi nói với cô ấy rằng cô ấy đã bị ảnh hưởng bởi cảm xúc khi nói đến học viên Z, mà không dựa trên Pháp. Các quyết định của cô ấy có thể dẫn đến những rủi ro về an toàn. Tôi cũng chỉ ra rằng cô ấy đã tức giận với những học viên khác khi họ có ý kiến trái chiều. Cuối cùng, cô ấy đã tiếp nhận những lời chia sẻ chân thành của tôi và nói: “Khi người khác nhìn thấy vấn đề của tôi và chỉ cho tôi biết, có nghĩa là tình huống đó đã thực sự nghiêm trọng và tôi cần phải thực sự hướng nội tìm.”

Sau đó, cô ấy đã chia sẻ với tôi một số bài viết trên Minh Huệ và một số bài cô ấy thu thập được từ Tuần báo Minh Huệ. Tôi có thể nói rằng cô ấy rất vững vàng trong tu luyện cá nhân và học Pháp tốt, và rằng cô ấy muốn giải quyết nhanh chóng những vấn đề phát sinh gần đây. Trong hơn hai tiếng đồng hồ chia sẻ, chúng tôi đã có thể phá trừ rất nhiều xung đột và khó khăn, bất kể mâu thuẫn đó bắt nguồn từ nguyên nhân sâu xa đến đâu.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/17/348257.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/13/164626.html

Đăng ngày 18-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share