Bài viết của Chánh Vũ, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 8-7-2017] Tôi năm nay 42 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Năm 1990, khi tôi đang học lớp 10, mỗi khi tập thể dục mạnh, tôi lại bị đi tiểu ra máu. Cha mẹ tôi rất lo lắng và đã đi xin tư vấn của nhiều bệnh viện khác nhau, nhưng không bác sỹ nào chẩn đoán được nguyên nhân của căn bệnh.

Sống chung với sỏi thận

Tình trạng này kéo dài cho đến tận năm 1995 khi tôi đang học năm thứ hai đại học. Lúc đó, chúng tôi đã xin tư vấn của một bác sỹ chuyên khoa làm việc ở một bệnh viện lớn. Bác sỹ chuyên khoa khẳng định rằng tôi bị sỏi thận và sỏi đã phát triển lớn đến mức điều trị thông thường bằng thuốc uống sẽ không có tác dụng.

Bác sỹ đã cho chúng tôi hai lựa chọn điều trị. Lựa chọn thứ nhất là phẫu thuật để lấy sỏi. Lựa chọn thứ hai là làm thủ thuật tán sỏi, trong đó bác sỹ sẽ sử dụng sóng siêu âm có cường độ cao ở bên ngoài cơ thể để tán nhỏ sỏi trong thận của tôi, sau đó sỏi có thể đi ra theo đường tiểu một cách dễ dàng. Do phẫu thuật có rủi ro cao hơn nên bố mẹ tôi đã lựa chọn phương pháp tán sỏi mà không phải can thiệp bằng phẫu thuật. Năm ấy, tôi đã phải trải qua kỳ nghỉ hè với thủ tục điều trị đắt tiền tại một bệnh viện chuyên khoa của một thành phố xa xôi.

Tuy nhiên, việc điều trị chỉ thành công một phần, chỉ một ít sỏi là thoát được ra theo đường tiểu, trong khi đó, số sỏi còn lại bắt đầu nhân lên nhanh chóng. Bác sỹ đã tiến hành các xét nghiệm toàn diện hơn. Cuối cùng, ông kết luận rằng cơ địa của tôi thuận lợi cho việc tạo sỏi canxi oxalat, tuy nhiên, không có phương pháp điều trị nào có thể giải quyết vấn đề này một cách hiệu quả.

Sau đó, bác sỹ đã khuyên chúng tôi dùng thuốc Trung y để làm chậm quá trình phát triển của sỏi. Từ đó, cuộc sống đại học của tôi bắt đầu gắn liền với việc sắc và uống thuốc Trung y.

Trong suốt thời gian này, tôi cảm thấy sức khỏe của mình càng ngày càng yếu đi. Có lẽ sóng siêu âm sử dụng trong quá trình điều trị tán sỏi đã gây tổn thương chủ mô thận của tôi. Vì vậy, việc đi bộ cũng khiến tôi mệt mỏi, hơn nữa, tôi còn bị mất ngủ trầm trọng. Sức khỏe yếu khiến tôi không thể tập trung vào việc học nên điểm số của tôi càng ngày càng kém.

Gặp giả khí công và tự vấn về kiếp nhân sinh

Vì mong muốn thoát khỏi bệnh tật nên tôi đã tìm kiếm đủ loại phương thức trị bệnh, thậm chí tôi còn gặp các khí công sư và tập các loại khí công. Tuy nhiên, tôi đã tốn không ít tiền mà những thứ ấy cũng không đem lại kết quả gì.

Một lần, tôi gặp một khí công sư. Ông ta rất tự tin đảm bảo với tôi rằng ông ta có thể chữa khỏi bệnh cho tôi. Vì vậy, tôi đã để ông trị bệnh và trả cho ông 300 nhân dân tệ. Tuy nhiên, kết quả kiểm tra của bệnh viện cho thấy sỏi của tôi vẫn còn nguyên. Tôi đã mang phim chụp đến gặp ông để nghe giải thích, nhưng ông ta đã tức giận nói: “Kết quả khám bệnh sai rồi. Sỏi đã hoàn toàn không còn nữa! Tôi sẽ không trả lại anh một xu nào hết!” Tôi đã rất sốc khi nghe ông nói những lời vô lý như vậy.

Trong khi tìm kiếm các phương pháp trị bệnh thay thế, tôi bắt đầu tự hỏi về ý nghĩa của kiếp nhân sinh. Trong cuộc tìm kiếm câu trả lời, tôi đã tìm đọc nhiều sách và tham dự nhiều buổi thuyết giảng của các học giả chuyên gia, nhưng không ai có thể cung cấp cho tôi một câu trả lời thuyết phục. Phiêu bạt và bất lực, tôi bắt đầu rơi vào trạng thái trầm cảm.

Bước ngoặt

Vào năm thứ ba đại học, trong lớp tôi xuất hiện một nữ sinh dự thính. Cô ấy là người ít nói, tế nhị, và ít khi nói chuyện với người khác. Tuy nhiên, một hôm, tôi nghe các bạn cùng lớp nói rằng cô ấy đang luyện khí công. Điều ấy khiến tôi rất hứng thú và tò mò, cho nên tôi đã tìm gặp cô sau giờ tan học để hỏi cô việc này. Cô nói với tôi rằng cô đang tập Pháp Luân Công. Khi nghe cô nói ba chữ “Pháp Luân Công”, trong lòng tôi rất chấn động. Tôi lập tức hỏi: “Tôi cũng muốn học, bạn có thể dạy tôi không?” Cô liền chỉ cho tôi đường đến một điểm luyện công và hẹn tôi đến luyện vào tối hôm đó. Tôi thuận miệng hỏi: “Học phí là bao nhiêu ?” Cô khẽ mỉm cười và đáp: “Không thu học phí bạn ạ.” Tôi rất ngạc nhiên khi nghe cô trả lời như vậy.

Tối hôm đó, tôi đến điểm luyện công và thấy khoảng 20 người ở độ tuổi và nghề nghiệp khác nhau đang luyện công. Mặc dù tôi là một người hoàn toàn xa lạ, nhưng những học viên ở đây đối xử rất tốt với tôi và còn kiên nhẫn dạy tôi từng động tác. Một bác lớn tuổi thậm chí còn cho tôi mượn chiếc thảm ngồi của bác và dạy tôi cách ngồi thiền.

Cảm kích bởi những hành động vô tư và lương thiện của họ, tôi quyết định tiếp tục tham gia luyện công với họ hàng tối. Luyện được mười ngày, tôi bắt đầu cảm thấy một luồng khí lạnh chạy qua thận của mình từng đợt từng đợt. Tôi liền hỏi các học viên cũ giải thích cho tôi về chuyện này. Họ nói, nếu trước đây tôi từng mắc bệnh thận, thì đây là dấu hiệu Sư phụ đang chữa lành bệnh cho tôi. Cảm thấy hoài nghi, ngày hôm sau, tôi liền đến bệnh viện để kiểm tra. Các bác sỹ xem phim chụp của tôi và khẳng định rằng sỏi thận của tôi đã hoàn toàn biến mất. Tôi vô cùng vui sướng.

Tối hôm đó, tôi hào hứng kể lại cho các đồng tu nghe về sự hồi phục kỳ diệu của mình. “Cháu không làm bất kỳ phẫu thuật nào, cũng không thấy viên sỏi nào thoát ra ngoài cơ thể. Làm thế nào mà chúng biến mất được?” Một sinh viên chuyên khoa tự nhiên nói với tôi rằng ở không gian khác Sư phụ đã lấy sỏi ra cho tôi. Thấy vẻ mặt khó hiểu của tôi, anh đã khuyên tôi đọc kỹ cuốn Chuyển Pháp Luân từ đầu đến cuối và nói với tôi rằng: “Bạn sẽ tìm thấy câu trả lời rõ ràng ở trong đó.”

Khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi đã tìm thấy mọi lời giải đáp, kể cả ý nghĩa chân chính của kiếp nhân sinh. Tôi đã hiểu rõ về nguồn gốc của con người, lý do chúng ta tồn tại, và mục đích chân chính của con người tại thế gian. Đại Pháp đã ban cho tôi sức khỏe, sự lạc quan, hạnh phúc, và trí huệ. Những nhân tố ấy đã giúp tôi có kết quả ưu tú nhất khi tốt nghiệp đại học.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/8/350721.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/2/164875.html

Đăng ngày 15-8-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share