Bài của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 8-7-2017] Tôi từng bị cầm tù nhiều năm vì không từ bỏ tín ngưỡng vào Pháp Luân Công. Năm 2005, một phạm nhân ưa bạo lực tên là Hiểu Bình (bí danh) được đưa đến phòng giam của tôi. Cô ấy và tôi ở cùng một chiếc giường tầng.

Một lính canh đã minh bạch chân tướng Pháp Luân Công, tên là Vương Long (bí danh), chỉ vào tôi và bảo cô ấy rằng: “Cô nên học hỏi bà ấy; Bà ấy có thể dạy cô cách để làm người tốt.” Tôi lập tức nghĩ: “Hiểu Bình hẳn phải có nhân duyên tiền định với mình!”

Hiểu Bình có tính khí nóng nảy và cư xử thô bạo, đó là lý do tại sao không ai thích cô. Cô cũng nói to và gào thét bất cứ khi nào phải đối mặt với tình huống khó chịu. Tôi thắc mắc liệu cô ấy có thể học Pháp Luân Công hay không.

Đôi lúc tôi nói chuyện với cô ấy về việc tu luyện, tuy nhiên, cô cảm thấy rất bồn chồn và khó lắng nghe. Rồi một ngày cô hỏi: “Bà có thể dạy tôi tu luyện Pháp Luân Công không?”

Sau đó, tôi giải thích cho cô hiểu Pháp Luân Công là gì và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bức hại môn tu luyện như thế nào. Tôi cũng đã chép lại Luận ngữ của Sư phụ và một vài kinh văn ngắn, rồi khuyên cô đọc.

Một vài ngày sau tôi hỏi: “Cô có hiểu những gì Sư phụ giảng không?” Cô trả lời: “Có. Tôi hiểu.” Sau đó tôi bảo cô chia sẻ cho tôi những gì cô hiểu.

Khi cô chia sẻ với tôi, tôi thấy ngộ tính của cô rất tốt. Sau đó, tôi chia sẻ với cô rằng Sư phụ yêu cầu các đệ tử của Ngài phải làm người tốt và tu luyện tâm tính. Cô lắng nghe rất cẩn thận.

Vì tất cả các tù nhân buộc phải nghe tuyên truyền của ĐCSTQ một tiếng mỗi ngày, nên tôi đã dạy cô cách phát chính niệm và giải thích nguyên lý phía sau.

Không lâu sau khi phát chính niệm lần đầu tiên, cô thốt lên: “Tôi cảm thấy rất thoải mái! Tôi cảm thấy như được một luồng năng lượng bao quanh và cơ thể bất động. Tôi cũng thấy cây cối, nước và những đám mây đầy màu sắc!”

Tôi bảo cô ấy rằng Sư phụ đã khai mở thiên mục cho cô để khích lệ cô. Từ ngày đó, chúng tôi phát chính niệm mỗi khi chúng tôi bị bắt nghe tuyên truyền.

Khi gặp phải vấn đề, Hiểu Bình luôn nói: “Ồ, đây là cơ hội giúp mình tu bỏ tâm thiếu kiên nhẫn.”

Mặc dù cô làm việc rất nhanh nhẹn và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác, nhưng hiếm khi cô được đánh giá cao. Cô nói với tôi rằng: “Tất cả điều này là giúp tôi tiêu nghiệp.”

Môi trường trong tù rất khắc nghiệt. Một lính canh đã đối xử với Hiểu Bình rất hà khắc và thường dùng từ ngữ xúc phạm để chửi bới cô. Ngoài ra, anh ta còn đánh Hiểu Bình và bắt cô đứng bất động trong khoảng thời gian dài.

Hiểu Bình đã cư xử như một học viên Pháp Luân Công chân chính và giữ tâm bất động. Cô biết cô đang được trả nghiệp.

Hiểu Bình đã từng kể với tôi rằng vì cô ấy rất ốm và không thể thực hiện những nhiệm vụ được giao, nên các lính canh đã từ chối việc giảm án tù của cô trong hai năm.

Cô ấy nói với tôi rằng cô nhận thức rất rõ rằng mình đang hoàn trả nợ nghiệp đã gây ra trong quá khứ.

Mong muốn duy nhất của cô sau khi được tự do là tìm một học viên Pháp Luân Công để giúp cô tiếp tục tu luyện.

Tôi đã ra tù được 10 năm rồi, và Hiểu Bình vẫn không ngừng tu luyện Pháp Luân Công.

Giờ đây cô được mọi người trong tù khen ngợi, giống như tôi khi còn ở đó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/8/350794.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/18/164699.html

Đăng ngày 8-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share