Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-5-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Hiện tại tôi là giám đốc tài chính của một công ty con trong một tập đoàn lớn gồm khoảng hơn 700 công ty trực thuộc. Công ty chúng tôi trực thuộc sự quản lý của khu vực miền Trung của Trung Quốc. Khu vực miền Trung có gần 60 công ty con.

Cuối mỗi năm tài chính, các giám đốc tài chính của công ty con đều phải nộp báo cáo công việc. Tháng 5 vừa qua, tôi được khu vực miền Trung thông báo về việc viết báo cáo. Tôi không muốn viết, bởi vì là một học viên Đại Pháp, tôi không muốn nói về việc tôi đã làm tốt như thế nào, nhưng đó là đặc trưng của những báo cáo kiểu này.

Do tâm lý miễn cưỡng, tôi đã không làm theo đề cương của những báo cáo tiêu biểu, vốn tập trung vào việc liệt kê những thành quả của cá nhân. Tôi chỉ tập trung vào những vấn đề bao quát, các biện pháp giải quyết, kế hoạch và mục tiêu cho năm tới.

Ước nguyện thuần khiết cứu độ chúng sinh

Ngày đầu tiên của buổi họp khu vực, khi bước vào hội trường, tôi trông thấy hơn 70 người ở đó, đều là những người quản lý tài chính và lãnh đạo công ty. Tôi đã cố gắng nghĩ cách để nói cho họ biết về Đại Pháp, và tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Tôi thuộc nhóm người đầu tiên trình bày báo cáo, tôi nhận thấy các báo cáo của họ rất chi tiết và đầy đủ, trong khi đó báo cáo của tôi ngắn hơn rất nhiều. Tôi nghĩ, trong một sự kiện nghiêm túc như thế này, nếu ai bị phê bình về báo cáo của mình thì thực sự là quá xấu hổ.

Tôi vẫn muốn cứu chúng sinh ở đó. Tôi nghĩ, hiện tại không thuận tiện để giảng chân tướng, trước tiên tôi cần phải phát chính niệm. Tôi tiếp tục cầu xin Sư phụ giúp đỡ để triệt để giải thể tà linh cộng sản, đám hắc thủ lạn quỷ, cựu thế lực, hết thảy sinh mệnh tà ác và các nhân tố tà ác trong các không gian khác.

Tôi đã hình dung sự phóng đại của chữ Mie (diệt) lớn như cả thiên thể vũ trụ, và đặt chính niệm của mình vào tầng vi quan nhất của các sinh mệnh của họ. Trong ý niệm, tôi cũng dùng uy lực chính niệm của mình bao lấy toàn bộ nơi diễn ra sự kiện.

Bài trình bày “xuất sắc”

Tôi là người đầu tiên phát biểu tại buổi họp vào ngày hôm sau. Tôi đã trình bày báo cáo của mình, trong khi nói thì tâm tôi rất bình tĩnh, tôi cảm giác cả hội trường cũng rất tĩnh, mọi người đều chú ý lắng nghe. Không giống những người khác, tôi không hề liệt kê chi tiết công việc của mình, cũng không giới hạn chủ đề trong công ty của chúng tôi.

Tôi nói về các vấn đề tồn tại, các giải pháp và phương hướng phát triển và cấu trúc của cả tập đoàn. Tôi nói về những điều này từ quan điểm của một người quản lý tài chính, một thanh tra tài chính, và thậm chí đứng trên góc độ của cả tập đoàn.

Sau hội nghị, một vị giám đốc tài chính đã nói rằng bài phát biểu của tôi khá là mới mẻ và khác với tất cả những người khác. Tôi biết rằng sự thành công của bài phát biểu của tôi là do trí huệ tôi thu được từ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Vị Giám đốc Tài chính của khu vực miền Trung đã đọc một diễn văn bế mạc hội nghị. Ông ấy đã ca ngợi báo cáo của tôi, và tôi là người duy nhất được ông ấy đề cập tới.

Tiếp theo, vị Tổng Giám đốc Tài chính kiêm trợ lý của Chủ tịch Tập đoàn đã đứng lên phát biểu. Ông ấy đã ca ngợi tôi, và nói rằng bài phát biểu của tôi ở một đẳng cấp cao. Ông ấy trực tiếp đề nghị khu vực miền Trung thăng chức cho tôi.

Từ việc sợ bị phê bình, cho tới việc được ca ngợi và đề nghị thăng chức, đó quả là một sự chuyển biến đột ngột mà tôi đã trải qua. Tuy nhiên, việc này chỉ có thể xảy ra bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đại Pháp đã ban cấp cho tôi trí huệ để làm điều tốt nhất cho công ty.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/27/348759.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/3/164505.html

Đăng ngày 29-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share