Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 5-5-2017] Trong rất nhiều năm, tôi đã bị mắc kẹt vào các trò chơi điện tử trên máy tính. Chấp trước này của tôi mạnh tới mức thậm chí sau khi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công rồi mà tôi vẫn không thể buông bỏ được nó.

Bất cứ khi nào tôi học Pháp xong, thì ý niệm đầu tiên tôi nghĩ đó là nghỉ giải lao và chơi điện tử một chút. Tuy nhiên, khi đã bắt đầu chơi, tôi không thể dừng lại mà cứ chơi đến vài giờ. Sau đó tôi đã bị kiệt sức và muốn đi ngủ.

Theo chiều hướng này, tôi đã lãng phí cả ngày. Đôi khi tôi tự nhủ rằng mình không có thời gian để học Pháp nhưng lại lãng phí thời gian để chơi điện tử trước khi đi ngủ.

Ngày qua ngày, tôi đã bị mê lạc trong thế giới ảo, mà không nghĩ được ra điều này là sai.

Một hôm trong lúc đang chơi điện tử, tôi đột nhiên bị đau dạ dày. Vì bị đau tôi đã buộc phải nghỉ một lúc. Ngay lập tức cơn đau thuyên giảm. Sau một lúc nghỉ ngơi, tôi lại dậy chơi tiếp. Tuy nhiên ngay khi tôi bật máy tính lên, tôi cảm thấy như thể có ai đó đang đấm rất mạnh vào dạ dày của mình vậy và cơn đau lại quay trở lại. Tôi đã đi ngủ một lúc. Khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy đỡ hơn và lại nhìn vào chiếc máy tính. Ngay khi tôi vừa có ý định chơi điện tử, thì sự khó chịu đó lại quay trở lại.

Điều này cứ tiếp diễn trong vài tuần. Cuối cùng, tôi đã đến bệnh viện để kiểm tra nhưng tôi không bị làm sao cả. Tuy nhiên tôi vẫn cảm thấy khó chịu. Điều đó có nghĩa là tôi phải dừng chơi điện tử lại. Tôi đã không còn cảm thấy có sự thôi thúc chơi điện tử mạnh mẽ nữa. Thay vì chơi điện tử, tôi đã xem các bài giảng Pháp của Sư phụ. Tôi đã khóc trong lúc xem các bài giảng. Sự từ bi của Sư phụ đã khiến tôi nhận ra được tu luyện là nghiêm túc đến nhường nào. Cuối cùng tôi đã ngộ ra rằng Sư phụ đang cố gắng giúp tôi thoát khỏi cơn nghiện trò chơi điện tử của mình.

Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân rằng:

“Cần làm cho chư vị vứt bỏ những tâm nào mà chưa vứt bỏ được ở nơi người thường. Tất cả các tâm chấp trước, miễn là chư vị có, thì cần phải vứt bỏ tại các chủng hoàn cảnh [khác nhau]. [Sẽ] làm cho chư vị trượt ngã, từ đó mà ngộ Đạo; tu luyện là như thế.”

Tôi thấy mình thật ngu ngốc và bướng bỉnh khi ôm giữ chấp trước này của mình!

Ngày hôm đó, tôi đã quyết tâm thoát khỏi cơn nghiện chơi điện tử. Tuy nhiên, nói thì dễ hơn là làm. Thời gian trôi đi, tôi lại cảm thấy bị thôi thúc chơi điện tử. Một giọng nói đã cất lên: “Cậu không muốn vào chơi sao? Cậu vẫn chưa cài trò mới nào cả. Để ta bảo cậu lấy chúng ở đâu nhé…” Tôi đã nói với nó: “Hãy để ta yên! Ta không cần ngươi!” Tôi đã quyết định xóa tất cả các trò chơi trên máy tính của mình. Ngay khi tôi vừa xóa xong, tâm tôi đã tĩnh được xuống.

Tôi biết rằng tôi đã giành phần thắng trong cuộc chiến này. Tôi đã dùng thời gian mình chơi game trước đây để học Pháp. Được Pháp thanh lọc, dần dần sự thôi thúc chơi điện tử của tôi đã biết mất. Hàng ngày, học Pháp tôi đều lĩnh hội được sâu sắc. Khi đề cao trong tu luyện, các chấp trước của tôi đã ít dần đi. Ham muốn chơi điện tử của tôi đã biến mất và không còn thôi thúc tôi mạnh như trước nữa. Thật là một cảm giác tuyệt vời!

Các bạn tôi đã mời tôi chơi điện tử với họ và đã hỏi tôi kinh nghiệm và thủ thuật để chơi game. Tôi đã [từ chối] trả lời các câu hỏi của họ một cách lịch sự và tự nhủ trong tâm: “Giờ mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Mình không thể lãng phí thời gian của mình vào trò này nữa.” Sau một lúc, họ đã rời đi để tôi một mình.

Khi nhìn lại, tôi cảm thất rằng thật may khi tôi buông bỏ được cơn nghiện [game] lớn như vậy. Sư phụ đã giảng:

“Con đường của chư vị — tôi nghĩ rằng mọi người đều đã [nhận] thấy rồi — thực ra rất hẹp. Hễ chư vị bước chệch ra một chút, thì chư vị không còn phù hợp với tiêu chuẩn đệ tử Đại Pháp nữa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York [2003])

Tôi tự hỏi liệu có phải con đường của chúng ta trở nên chật hẹp vì có rất nhiều chấp trước mà chúng ta cố tình che giấu và từ chối buông bỏ nó? Nếu chúng ta buông bỏ chúng đi, chẳng phải con đường của chúng ta sẽ rộng mở hơn sao? Sư phụ giảng:

“Vạn sự vô chấp trước

Cước hạ lộ tự thông.”

Tạm dịch:

“Vạn sự không chấp trước

Đường dưới chân tự thông.” (Vô trở, Hồng Ngâm II)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/5/346742.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/31/164072.html

Đăng ngày 24-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share