Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-5-2017] Sức khỏe của một phụ nữ đã bình phục trở lại và cô không còn ốm nữa sau khi cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tính cách của cô còn ảnh hưởng đến hàng xóm của cô, họ đã dừng gây gổ và trộm đồ của nhau. Không chỉ vậy, họ còn cố gắng ngăn viên chức chính quyền đàn áp Pháp Luân Đại Pháp và một số người còn bắt đầu tu luyện.

Pháp Luân Đại Pháp thực sự rất tốt

Tôi sống ở một thôn nghèo và tại đây việc mọi người lấy cắp thóc gạo hay đồ thực phẩm sống của nhau xảy ra như cơm bữa. Một ngày nọ, tôi nghi ngờ hàng xóm của tôi đã ăn trộm đống gỗ của tôi nên đã mắng anh ấy. Kết quả là người hàng xóm giận dữ này đã chạy đến và đánh tôi. Chồng tôi vì sợ hãi nên đã trốn ở trong nhà. Hành vi của anh ấy khiến tôi rất giận dữ.

Tài chính của gia đình tôi cũng rất hạn hẹp. Bởi chúng tôi không có đủ đất để làm nông nghiệp, nhưng chúng tôi vẫn phải đóng nhiều khoản thuế và bị phạt vì đã vi phạm chính sách một con. Chúng tôi không bao giờ có đủ tiền đến cuối năm. Kết quả của những mệt mỏi này, sức khỏe của tôi xuống cấp. Tôi không thể làm việc và điều này khiến tình hình còn tệ hơn, sau đó tôi còn bị tai nạn ô tô. Cuối cùng, tính tình của tôi trở nên tệ hơn nữa. Chính vì thể trạng sức khỏe và tình trạng tài chính của gia đình tôi, mọi người trong thôn đều muốn xa lánh tôi.

Em trai tôi và gia đình cậu ấy đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi từng gây khó dễ nếu họ nói với tôi về lợi ích của môn tu luyện. Một ngày nọ, chồng tôi bị đau dạ dày và điều này khiến anh ấy không làm việc được. Điều này đã thúc đẩy chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi không phản đối vì tôi muốn anh ấy tiếp tục làm việc. Sau khi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, dạ dày của anh đã được chữa khỏi. Điều này đã khiến tôi muốn học các động tác với anh ấy và các học viên khác. Chỉ trong năm ngày, những vấn đề về sức khỏe của tôi như xương sống, viêm phế quản, ho và mất thị lực đã biến mất. Với gia đình tôi, Pháp Luân Đại Pháp thực sự quá đỗi tốt lành. Việc tu luyện còn dễ hơn là đến bệnh viện, thêm nữa lại miễn phí.

Tôi có đọc được một đoạn trong sách Chuyển Pháp Luân:

“Trong tu luyện, khi đối xử với các mâu thuẫn cụ thể, khi người khác đối xử với chư vị không tốt, có thể có tồn tại hai loại tình huống: một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.”

Kể từ đó, tôi đã không còn ghét bỏ chồng tôi nữa.

Bí thư thôn truyền tải thông điệp “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Cả hai vợ chồng tôi đều chiểu theo tiêu chuẩn “Chân – Thiện – Nhẫn” vào công việc hàng ngày. Chúng tôi là những người đầu tiên chuyển ngũ cốc cho chính phủ mỗi năm trong khi những người khác không làm, bất kể việc cán bộ ở thôn gây áp lực như thế nào. Cuối cùng vị bí thư tại thôn đã truyền tải thông điệp qua loa phát thanh thôn: “Pháp Luân Đại Pháp quả thực tốt. Nếu mọi người đều tu luyện môn này, tôi không cần phải làm việc vất vả.”

Khi mọi người hỏi tôi tại sao tôi lại tình nguyện nộp ngũ cốc, tôi nói với họ về các nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” của Pháp Luân Đại Pháp. Và những người tôi nói đã nhanh chóng trả lại những gì họ nợ.

Một trong những người hàng xóm của tôi đang xây nhà khi chúng tôi không ở nhà, và họ đã không hỏi ý kiến chúng tôi trước khi tận dụng một diện tích lớn trên đất của chúng tôi. Những người khác đã cảnh báo anh ấy và dự tính sẽ có một trận đánh nhau lớn khi chúng tôi trở về. Ngay sau khi về nhà, hàng xóm nói với tôi rằng anh ấy đã dùng đất của chúng tôi để xây một kho thóc. Chúng tôi đã nói anh ấy cứ xây thôi, và điều này đã khiến cho nhiều người nghĩ rằng chúng tôi sẽ đánh nhau phải kinh ngạc.

Mọi người ở trong thôn cũng nhận thấy tôi không còn mắng chửi và nói xấu mọi người nữa. Họ đều nói tôi đã thay đổi tốt lên nhờ Pháp Luân Đại Pháp.

“Chỉ có học viên Pháp Luân Đại Pháp mới tốt như vậy”

Một người trong thôn có họ là Vương bị ốm trong mùa đông lạnh giá vì vợ ông ấy đã bỏ đi. Anh chị em của ông không muốn chăm sóc ông vì ông rất bạo lực. Thêm nữa, không người nào ở thôn giúp ông vì cha ông từng hiếp đáp mọi người. Ông bị bỏ mặc ở nhà không có đồ ăn, nước, hay lò sưởi.

Tôi đã nhờ chồng tôi mang cho ông Vương ít đồ ăn. Khi chồng tôi tới đó, ông Vương không thể dậy được. Chồng tôi đã nhóm lửa và nấu cho ông ấy ít mỳ. Sau đó chồng tôi cố gắng gọi ông Vương dậy, nhưng không thấy ông dậy. Lúc đó chồng tôi rất lo lắng và cố gắng giúp ông Vương. Chồng tôi đã hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” nhiều lần. Cuối cùng ông Vương cũng tỉnh giấc, và bật khóc. Ông ấy đã làm đổ chỗ đồ ăn mà chồng tôi chuẩn bị và nói lại “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Chồng tôi đã nhóm lửa để sưởi ấm giường cho ông Vương, sửa lại cửa sổ và cửa ra vào, và hàng ngày mang củi và đồ ăn cho ông ấy trong ba tháng. Ông Vương rất cảm kích chúng tôi và mọi người trong thôn đều vui mừng khi chuyện này có kết cục tốt đẹp. Họ nói chỉ có học viên Pháp Luân Đại Pháp mới tốt như vậy.

Hàng ngày ông Vương tu luyện Pháp Luân Đại Pháp với chúng tôi và bệnh của ông đã biến mất. Sau đó ông đã có thể sống cùng em trai mà không có vấn đề.

Một người đàn ông đã mất cả hai chân vào lúc 20 tuổi và không có ai trong gia đình chăm sóc. Chồng tôi đã mang cho ông ấy củi và thức ăn, giúp ông ấy dọn sạch giường. Khi mùa đông kết thúc, người mẹ già của ông từ bên ngoài trở về đã đến gặp chúng tôi để cám ơn.

Người dân sống theo các tiêu chuẩn của Pháp Luân Đại Pháp

Một ngày kia có một kẻ trộm đã trộm thực phẩm sống của một đôi vợ chồng và đầu độc đàn lợn của họ. Tôi đã đến gặp họ và nói với họ những gì Sư phụ dạy trong sách Chuyển Pháp Luân:

“… cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.”

“Trong vũ trụ này có một [Pháp] lý, gọi là ‘bất thất giả bất đắc, đắc tựu đắc thất’.”

Tôi đã giải thích cho họ về việc họ có thể tích được “đức”, là thứ vô giá có thể đạt được qua chịu khổ. Tôi cũng gợi ý việc họ không nên trả thù, vì họ sẽ mất “đức” đã đạt được. Cuối cùng họ rất vui vẻ để mọi chuyện trôi qua.

Trong gia đình này, mọi người đều biết cô vợ là người hay ngược đãi bố mẹ chồng. Tôi đã gợi ý cô mua cho họ quà trong kỳ nghỉ lễ vì đó là cơ hội tốt mà cô không thể bỏ qua. Sau đó cô ấy bắt đầu đối xử tốt với bố mẹ chồng mà không cần đền đáp. Kết quả là một người chị/em dâu khác của cô cũng bắt đầu làm tương tự. Cuối cùng mọi người trong gia đình đều đối xử tốt với nhau.

Bên cạnh việc khuyên nhủ mọi người bỏ đi nỗi ám ảnh muốn đi tìm lại những tài sản bị đánh cắp, tôi cũng nói chuyện với những kẻ trộm. Có lần tôi đến gặp một cặp đôi bị nghi ngờ là kẻ trộm. Tôi đã nói với họ về nguyên lý của được và mất: “Nếu bạn muốn mất toàn bộ đức của bạn, bạn sẽ không có được gì hết. Bạn sẽ không có gì ngay cả muốn xin ăn ở trên phố.” Điều này khiến họ cảm thấy hổ thẹn và họ đã nói với tôi: “Pháp Luân Đại Pháp quả thực tốt. Nếu ai cũng tu luyện môn này thì thôn này quả thực là nơi đáng sống.”

Có lần khi một đôi vợ chồng khác chuẩn bị ly hôn. Người chồng đã đổ lỗi cho người vợ không nấu ăn hay làm việc nhà. Người vợ thì than phiền người chồng tính nóng nảy. Tôi đã nói với người vợ về nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp và khuyên cô đối xử tốt với gia đình. Tôi đã gợi ý cô có thể nấu ăn và giặt quần áo cho họ.

Cô đã làm theo những gì tôi nói với cô ấy. Bố chồng cô ấy đã hỏi tôi: “Cô đã nói gì với con tôi? Nó không nấu ăn hay giặt đồ từ khi nó tới đây sáu năm trước. Hãy cho tôi mượn sách về Pháp Luân Đại Pháp của cô nhé?” Sau đó hai vợ chồng họ đã ngừng tranh cãi. Họ đã trở thành học viên và tu luyện với tôi hàng ngày.

Người dân ở thôn biết “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Lúc này không còn tình trạng trộm cắp và tranh cãi, đánh nhau ở thôn nữa. Mọi người trong thôn đều biết đến Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, viên chức chính quyền đã đến kiểm tra thôn của tôi. Họ đã nhìn thấy những thông điệp “Pháp Luân Đại Pháp hảo” ở khắp mọi nơi. Khi họ yêu cầu trưởng thôn gỡ bỏ những thông điệp này xuống, ông đã từ chối. Khi công an và viên chức Phòng 610 cố gắng gỡ những thứ này xuống, người dân ở thôn đã phản đối và ngăn họ lại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/9/346787.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/20/163919.html

Đăng ngày 23-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share