Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trùng Khánh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-4-2017] Trước đây, tôi không minh bạch các Pháp lý. Tôi có nhiều chấp trước của người thường, điếu đó khiến cựu thế lực có cơ hội dùi vào những sơ hở của tôi và kết quả là “nghiệp bệnh” nặng xuất hiện.

Nhờ điểm hóa của Sư phụ và hỗ trợ của các học viên, cuối cùng tôi đã chính lại bản thân mình. Ở đây, tôi viết ra toàn bộ quá trình đó, đây có thể là lời nhắc nhở cho các học viên vẫn đang bị “nghiệp bệnh”.

Chấp trước người thường

Tôi bắt đầu tu Đại Pháp vì tôi cho rằng môn tu luyện có thể giúp tôi khỏi bệnh. Tuy nhiên, sau hơn 20 năm tu luyện, tôi vẫn không nhận ra chấp trước căn bản này, chứ chưa nói đến buông bỏ nó. Chấp trước này đã bị cựu thế lực lợi dụng, cùng với một chấp trước khác. Tôi đã quá quan tâm đến bệnh tật sau khi bị bắt và bị đưa đến trung tâm tẩy não.

Những chấp trước này dẫn đến triệu chứng tiêu chảy và nôn mửa. Tôi nghĩ rằng đây là vì thỉnh thoảng tôi có xem một số chương trình truyền hình. Tôi kiên trì phát chính niệm suốt cả đêm và luyện công. Tôi bỏ xem truyền hình và sau một vài ngày thì tình trạng trở nên tốt hơn. Sau đó, tôi cũng không suy nghĩ nhiều.

Sau đó, tôi đến thăm một học viên cũ nhân dịp năm mới để thuyết phục cô quay lại tu luyện Đại Pháp. Cả người tôi rét run sau khi vào nhà cô một lúc, nên tôi đã quyết định rời đi.

Khi tôi rời đi, cô nói với tôi rằng hiện cô tu Phật giáo và đã đi thăm gần như tất cả các đền thờ ở Trung Quốc Đại lục và Đài Loan. Tôi đã không có chính niệm khi nghe được điều này. Tôi tự nhủ: “Không có gì lạ khi mình cảm thấy lạnh. Cô ấy đi khắp nơi cầu nguyện. Hẳn là phải có nhiều thứ bất hảo và vật chất đen trên thân thể cô ấy.”

Trước đây, tôi đã nghe một học viên khác nói rằng mắt cô bị sưng nặng sau khi cô nói chuyện hơn một giờ đồng hồ để cố thuyết phục một học viên bị tà ngộ quay trở lại tu luyện Đại Pháp. Trong không gian khác, cô đã nhìn thấy có rất nhiều ma quỷ tụ tập xung quanh họ. Chúng nói với cô rằng, nếu cô can thiệp, chúng sẽ quyết chiến. Sự việc này đã khiến tôi bị ấn tượng sâu sắc và sợ hãi.

Đêm hôm đó, tôi bị tiêu chảy và nôn. Tôi cảm thấy rất lạnh và không thể ăn hay ngủ. Tôi kiên trì học Pháp, phát chính miệm và luyện công.

6 giờ sáng ngày hôm sau, tôi đã có thể ngủ được một lúc. Tôi mơ thấy mình đang leo lên một ngọn núi dốc. Tôi quá mệt mỏi đến mức không thể tiếp tục. Sau đó, tôi nghe một giọng nói từ bên dưới, bảo tôi leo lên. Cuối cùng, tôi cũng leo lến đến đỉnh, tôi bắt đầu về nhà và gặp một người nói với tôi rằng tôi vẫn cần phải khoan chín cái lỗ.

Khi tỉnh dậy, tôi nghĩ rằng vì đã leo lên đến đỉnh núi nên tôi đã vượt qua khảo nghiệm. Đối với chín cái lỗ, tôi nghĩ rằng mình có thêm chín khảo nghiệm cần vượt qua. Tôi nghiến răng và vất vả vượt qua mấy ngày đó. Nhớ lại điều này, tôi nhận ra rằng đó thực sự là cái bẫy do cựu thế lực đặt ra để muốn tôi thừa nhận khổ nạn.

Sau khi trạng thái tốt hơn, tôi ra ngoài giảng chân tướng và thuyết phục mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản. Tuy nhiên, hai ngày sau, những triệu chứng bất thường lại xuất hiện trên cơ thể. Tôi bị đau khi đi tiểu và đi ra máu. Tôi đã không đối đãi với vấn đề này bằng chính niệm. Tôi nghĩ rằng Sư phụ đang tiêu trừ nghiệp lực cho mình và thầm cảm ơn Sư phụ.

Tôi chịu đựng điều này suốt hơn 20 tiếng, rồi ngủ thiếp đi và mơ thấy mình về nhà. Có một bức tường rộng và cao cản trở tôi. Tôi dùng tay để leo lên. Khi lên đến đỉnh, tôi lại bị chặn lại, lần này là do một cây trúc đào. Tôi nhìn thấy một cái lỗ nhỏ ở bên trái và trườn qua đó. Tôi đã rất vui mừng khi tỉnh dậy, nghĩ rằng giấc mơ này ngụ ý rằng tôi đã vượt qua khảo nghiệm này.

Tuy nhiên, Sư phụ đã giảng rằng:

“Can nhiễu của nhân tố tà ác thông thường đều là thuận theo chấp trước của chư vị, tâm hoan hỷ của chư vị, tâm hỷ hảo, các loại nhân tâm mà giả điểm hoá, [điểm hoá] xong thì chư vị cao hứng hơn, chấp trước hơn, bị dẫn lạc đường, lại còn nói là Sư phụ bảo làm; thông thường là vậy. Thực ra thì, vậy phân biệt thế nào? Có người nói ‘tôi là dựa vào mộng dẫn dắt tu luyện’, tôi nói rằng đó là nói bậy. (mọi người cười) Chấp trước vào điểm hoá trong mộng không phải là tu luyện, là nhập tà đạo. Đệ tử Đại Pháp là tuân theo bộ sách Đại Pháp này, lấy Pháp làm chuẩn. Chư vị ở trong mộng cảnh cũng vậy, mà trong hoàn cảnh nào cũng vậy đều phải dùng Pháp này để đo lường đúng-sai, thì mới không bị can nhiễu.“ (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York năm 2009)

Hiểu sai các Pháp lý

Khi trạng thái tốt hơn, tôi lại ra ngoài giảng chân tướng và gặp một học viên mới. Cô hỏi tôi liệu nghiệp bệnh có còn xuất hiện ở các học viên lâu năm hay không. Do tâm hiển thị và hoan hỷ, tôi đã nói với cô thể ngộ của mình qua đoạn Pháp mà Sư phụ giảng trong “Giảng Pháp vào ngày kỷ niệm 20 năm truyền Pháp”:

“Mà chư vị gánh chịu lớn đến thế là vì điều gì? Cũng có người hỏi tôi, rằng vì sao họ bị bức hại nghiêm trọng đến thế? Cũng có thể đó là đang gánh chịu cho rất nhiều sinh mệnh sau lưng họ, quá nhiều quá lớn [sinh mệnh] họ cần bảo hộ, họ cần cứu, cũng có thể là vì nhân tố của bản thân họ và nhân tố của sinh mệnh mà họ cần cứu độ gây ra, nghiệp lực hoặc nhân tố lịch sử [mà họ] phải gánh vác là quá nhiều, cũng có thể là vì những oán tích lại là giải không được, còn có những nút chết mà hoàn toàn không mở ra được, có những cái là chỉ có thể lấy sinh mệnh con người để hoán đổi, do đó mới tạo thành hình thức hết sức phức tạp trong bức hại.” (Giảng Pháp vào ngày Kỷ niệm 20 năm truyền Pháp)

Tôi đã không chú ý đến từ “có thể” và “cũng có thể” mà Sư phụ đã dùng. Tôi thậm chí còn quên cả câu mà Sư phụ đã giảng như sau:

“Có một số là do cựu thế lực làm, trong khi bị can nhiễu thì Sư phụ cũng là tương kế tựu kế, vô luận là thế nào Sư phụ là có tiêu chuẩn của Sư phụ, những gì cựu thế lực làm thì đều phải bồi thường.” (Giảng Pháp vào ngày kỷ niệm 20 năm truyền Pháp)

Trong thời gian dài, có một hiện tượng kỳ lạ trong khu vực tôi: một số học viên lớn tuổi vẫn kiên trì giảng chân tướng trực diện mỗi ngày và cứu được rất nhiều người. Tuy nhiên, họ vẫn tiếp tục bị nghiệp bệnh trong thời gian dài. Mọi người đều rất bối rối.

Tôi đã gặp một học viên lớn tuổi và chia sẻ điều này với bà. Bà nói rằng vì chúng ta đã cứu độ quá nhiều chúng sinh, nên chúng ta phải gánh chịu nghiệp thay cho họ. Tôi tin bà ấy. Khi tôi đọc đoạn Pháp trên, tôi thậm chí còn bị thuyết phục hơn. Tôi truyền bá “cái ngộ” này cho các học viên khác, đó cũng là lý do tại sao nhiều học viên trong khu vực của tôi đã ngộ theo cách này và chịu đựng nghiệp bệnh.

Sau chia sẻ thể ngộ này với một học viên mới, tôi đã bị nghiệp bệnh tối hôm đó và thậm chí còn tệ hơn trước.

Chiều hôm sau, một học viên đến thăm tôi và thấy tôi không khỏe. Cô hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra. Tôi bảo cô rằng tôi bị nghiệp bệnh. Cô đã phủ nhận ngay lập tức và nói với tôi rằng chính cựu thế lực đang bức hại tôi. Tôi nói thêm rằng đó là vì mình đã không làm tốt khi ở trong trung tâm tẩy não, khiến độ khó của khổ nạn này tăng lên. Cô lại tiếp tục phủ nhận điều đó và nói rằng Sư phụ đã giảng rằng chính cựu thế lực đã làm gia tăng khổ nạn, chứ không phải Sư phụ.

Tiếp theo, tôi kể lại cho cô ấy việc mình đã ngộ đoạn Pháp trong “Giảng Pháp vào ngày Kỷ niệm 20 năm truyền Pháp” như thế nào. Cô ấy đề nghị học lại đoạn Pháp đó ngay lập tức và chỉ cho tôi thấy tôi đã “đoạn chương thủ nghĩa.” Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều vào ngày hôm đó, chia sẻ xem làm thế nào để tĩnh tâm học Pháp cũng như cách để phủ nhận an bài của cựu thế lực.

Tôi quyết định tĩnh tâm học Pháp để chính lại bản thân mình. Ngay khi tôi muốn chính lại bản thân, cựu thế lực lại tiếp tục tăng cường bức hại. Trong thời gian ngắn, tôi cảm thấy rất lạnh và mất hết sức lực. Tôi đã dùng phương pháp rửa chân bằng nước nóng và trùm một tấm chăn để giữ ấm của người thường. Những phương pháp này đã không giải quyết được vấn đề ở các không gian khác. Tôi không thể ăn uống được và nôn mửa liên tục.

Tôi không có chút sức lực nào và không thể học Pháp. Gia đình tôi đã đọc Pháp và mở băng ghi âm bài giảng Pháp của Sư phụ cho tôi nghe, nhưng tôi không thể hiểu được bất cứ điều gì. Không còn lựa chọn nào khác, tôi nói: “Mọi chuyện xin theo an bài của Sư phụ.”

Khi không thể chịu đựng thêm nữa, tôi đã gọi cho học viên kia vào khoảng gần 10 giờ tối. Khi biết chuyện đang xảy ra với tôi, cô đã bảo hai học viên khác đến. Khi họ tới đã 11 giờ tối.

Chủ ý thức của tôi rất yếu khi họ đề nghị tôi đọc kinh văn “Nói về Pháp.” Họ hỏi thể ngộ của tôi là gì, sau khi tôi nỗ lực đọc nhiều lần. Tôi nói rằng tà ác đã dùi vào sơ hở của tôi và nói với họ nhận thức của tôi về toàn bộ bức hại này.

Trong quá trình chia sẻ, họ đã không chỉ trích hoặc ép buộc suy nghĩ của mình lên tôi. Thay vào đó, họ nói về việc họ sẽ ngộ và xử lý tình huống này theo Pháp như thế nào.

Một học viên đã chỉ ra rằng ý nghĩ “phó thác mọi thứ để Sư phụ quyết định” có vẻ là chính niệm nhưng thực ra là sai lầm vì Sư phụ đã giảng:

“các đệ tử trong thời kỳ Chính Pháp cần phải đến khi Chính Pháp kết thúc thì mới có thể rời đi.”(Đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, Tinh tấn yếu chỉ II)

Sư phụ đã giảng:

“Đặc biệt là bây giờ giảng chân tướng cần người [làm], cần có nhiều người hơn nữa tham gia giảng chân tướng cứu chúng sinh, nhiều người hơn nữa tham gia các hạng mục [công việc] phá trừ bức hại của tà ác; như vậy thiếu đi một người là thiếu đi một lực lượng rất lớn, thêm một người là thêm một lực lượng rất lớn; do đó tôi không muốn rơi rụng một ai cả, cũng không muốn mất, [hoặc] mới sớm đã để họ rời đi nữa. Viên mãn của đệ tử Đại Pháp là không có vấn đề nữa rồi; nhưng chư vị mới sớm đã rời đi, cũng là tạo thành tổn thất cho [việc] đệ tử Đại Pháp làm các việc, cũng là bị cựu thế lực dùi vào sơ hở. Hiện nay cần người [làm], không được tạo thành tổn thất. Tôi muốn mọi người tận lực làm cho tốt, chính niệm đầy đủ hơn, tránh tổn thất.” (Giảng Pháp tại Manhattan [2006])

Đây mới là an bài của Sư phụ. Sư phụ không an bài để các đệ tử rời đi trong thời kỳ Chính Pháp. Thật là một cú sốc đối với tôi, vì những suy nghĩ của tôi đã phù hợp với an bài của cựu thế lực.

Trong quá trình chia sẻ, chủ ý thức của tôi dần mạnh lên và tôi trở nên tỉnh táo hơn. Chia sẻ kết thúc lúc 2 giờ sáng.

Ngày hôm sau, tôi đã có thể ngồi dậy và học Pháp. Lần này, tôi thực sự có thể bình tâm khi học Pháp. Bây giờ tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân và các bài giảng khác mỗi ngày. Tôi yêu cầu bản thân phải chú tâm thay vì đọc cho nhanh.

Ban đầu, có những can nhiễu lớn như những lời chửi thề và bài hát của ĐCSTQ xuất hiện trong đầu tôi. Tôi phát chính niệm để tiêu diệt chúng và tiếp tục học Pháp. Can nhiễu giảm dần sau vài ngày. Can nhiễu cũng mạnh mẽ khi tôi luyện công. Bất cứ khi nào khó tiếp tục, tôi lại xin Sư phụ gia trì và lời dạy của Sư phụ lại hiện lên trong tâm tôi:

“Đại giác bất uý khổ

Ý chí kim cương chú

Sinh tử vô chấp trước

Thản đãng Chính Pháp lộ”

(Chính Niệm Chính Hành, Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

“Bậc Đại Giác không e ngại khổ

Ý chí vốn hun đúc bằng kim cương

Không có chấp trước vào sống và chết

Đi trên con đường Chính Pháp một cách ung dung thanh thản”

Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh vô biên từ Pháp của Sư phụ.

Tôi đã vượt qua được sự khổ nạn này và trở lại trạng thái tu luyện bình thường, làm ba việc. Nhớ lại toàn bộ quá trình, tôi hiểu rằng lý do chính mình bị bức hại là do không minh bạch các Pháp lý; tôi đã thừa nhận sự an bài của cựu thế lực bằng cách chịu đựng khổ nạn.

Tôi mong rằng khi các học viên giúp các học viên khác vượt qua nghiệp bệnh, họ cũng nên giúp học viên đó chính lại nhận thức về Pháp. Nếu họ không minh bạch Pháp lý, sức mạnh của họ sẽ bị hạn chế hoặc thậm chí bị chặn lại khi phát chính niệm.

Để vượt qua giả tướng “nghiệp bệnh” này, chúng ta phải tiếp tục học Pháp, loại bỏ những tư tưởng không chính và chính lại bản thân mình. Tôi có thể vượt qua điều này là nhờ các học viên khác đã nhắc nhở tôi nghiêm túc tìm ra tư tưởng không phù hợp với Pháp. Bất kỳ tư tưởng sai lầm nào cũng phải bị loại bỏ.

Cuối cùng, tôi muốn chia sẻ đoạn Pháp của Sư phụ:

“Nhất là bây giờ đang thời kỳ Chính Pháp, nghiệp lực của các đệ tử Đại Pháp không còn là vấn đề nữa. Cần phải nhận thức một cách tỉnh táo rõ ràng sự bức hại của các sinh mệnh tà ác, chúng thực sự đang làm điều xấu. Tốt nhất là các đệ tử Đại Pháp tiến bước trên đường của mình cho chính, chớ để tà ác vin được cớ gì để bức hại nữa.” (Giảng Pháp luân lưu tại Bắc Mỹ)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/20/345835.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/9/164194.html

Đăng ngày 13-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share