Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-4-2017] Năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong quá trình tu luyện của mình, tôi không chỉ chứng kiến rất nhiều triển hiện thần kỳ của Đại Pháp mà còn nhận ra đây là cơ hội quý giá để tu luyện.

Sức mạnh của chính niệm

Khi cảnh sát, do Phòng 610 chỉ đạo, đến bắt giữ tôi, tôi nghĩ: “Sư phụ, xin Ngài hãy bảo vệ tất cả các sách Đại Pháp của con, xin đừng để họ nhìn thấy sách.”

Họ đã không nhìn thấy các cuốn sách Đại Pháp và chỉ tìm được một tờ Tuần báo Minh Huệ cùng một tờ rơi giảng chân tướng. Tuy nhiên, họ đã tịch thu hai máy tính xách tay của tôi.

Tôi không sợ và cảm thấy mình sẽ nhanh lấy lại được đồ của mình, vì tôi chỉ nghe lời Sư phụ chứ không phải những người bức hại, vậy nên tôi đã từ chối hợp tác với họ.

Mặc dù họ đã hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, nhưng tôi chỉ nói cho họ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và không ký bất kỳ một giấy tờ nào. Khoảng hai giờ đồng hồ sau, tôi được thả. Ngày hôm sau, tôi đến đồn cảnh sát để hỏi về máy tính xách tay của mình. Họ bảo rằng họ đang tìm thông tin về Pháp Luân Đại Pháp.

Trước khi phát chính niệm vào buổi tối hôm đó, tôi đã hướng nội để tìm ra nguyên nhân xem mình đã không tu tốt ở điểm nào mà cựu thế lực có thể lợi dụng để thao túng mọi người, trong trường hợp này là khiến các nhân viên hành pháp phạm tội đối với Pháp Luân Đại Pháp. Tôi phát một niệm mạnh mẽ rằng họ phải trả lại máy tính xách tay cho tôi. Tôi cũng cầu xin Sư phụ gia trì.

Tôi nghĩ rằng: “Mình sẽ lấy lại được máy tính dựa trên uy lực mà Đại Pháp cấp cho mình. Nếu những gì con đang nghĩ là chính, xin Sư phụ hãy gia trì cho con.”

Tôi phát chính niệm và cảm thấy quanh mình có một trường năng lượng mạnh mẽ bao quanh. Thông qua thiên mục, tôi có thể nhìn thấy công của mình đang truy tìm ở một không gian khác. Tôi biết được máy tính của mình vẫn còn ở đồn cảnh sát, vì thế tôi tập trung tư tưởng vào đồn cảnh sát. Công của tôi lấp kín sở cảnh sát như làn khói trong suốt.

Trong vòng 10 phút, chuông điện thoại của chồng tôi reo lên. Anh nói rằng họ mới bảo anh đến đồn cảnh sát để lấy máy tính về.

Loại bỏ can nhiễu

Mẹ tôi, vốn là một người tàn tật, bị sốt. Khi tắm cho bà, tôi lo bà có thể bị cảm lạnh, nên đã nhờ con gái của mình mua cho bà một ít thuốc.

Nhiệt độ của mẹ tôi vẫn tiếp tục tăng cao và tôi cảm thấy thật bất lực. Khi phát chính niệm tối hôm đó, tôi nhận ra rằng có cái gì đó không đúng.

Sư phụ giảng:

“hễ chư vị động đến chữ “bệnh” là tôi không muốn nghe.” (Chuyển Pháp Luân)

Người thường sẽ coi cơn sốt của mẹ tôi là bệnh, nhưng một người tu luyện nên suy xét việc này từ tầng thứ cao hơn. Đây không phải là bệnh mà là nghiệp lực hoặc can nhiễu từ bên ngoài.

Con gái của tôi, cũng là học viên, đã xuất một niệm rằng: “Dù ở bất kỳ tình huống nào, chúng ta cũng không cho phép tà ác dùng nghiệp lực của người thường can nhiễu đến việc Chính Pháp.”

Sáng ngày hôm sau, thân nhiệt của mẹ tôi đã trở lại bình thường và bà đã bình phục mà không tốn một viên thuốc nào.

Uy lực của từ bi

Sau đó, khi chia sẻ về một học viên khác bị nghiệp bệnh, tôi nhận thấy mình không đủ nhẫn. Sau khi về nhà, tôi bắt đầu xuất hiện trạng thái tiêu nghiệp. Tôi tự hỏi liệu điều mình nói có phải đã làm tổn thương vị học viên kia, điều đó nhắc tôi phải hướng nội.

Tôi tự nhủ: “Làm thế nào để mình có thể trở nên từ bi? Từ bi thật sự là như thế nào? Và làm thế nào để người khác hiểu mình thực sự tốt với họ?“

Tối hôm đó, tôi đã có một giấc mơ rất rõ ràng. Mẹ tôi đưa cho tôi một lá thư của cha tôi, ông đã qua đời cách đây nhiều năm. Bà bảo rằng các bạn học của tôi, những người có vấn đề tương tự tôi, đã đọc lá thư rồi.

Tôi đã nổi giận và rất vô lễ với bà. Trong mơ tôi thấy mình vô cùng tức giận, oán hận, bất bình và đố kỵ.

Tôi cư xử như một đứa trẻ hư và cái tình của tôi bị phơi bày. Thay vì trả lời, mẹ tôi lại nhẹ nhàng ôm và hôn lên trán tôi.

Tôi đột nhiên cảm thấy một tình yêu vô hạn. Tôi không nghĩ gì và chỉ thấy toàn thân mình được bọc trong một trường năng lượng mạnh mẽ. Tảng băng hình thành từ cơn giận, nỗi oán hận, bất bình và đố kỵ đột nhiên tan biến. Tôi trở nên tỉnh táo và cảm thấy vô cùng xấu hổ. Tôi đã xin lỗi mẹ mình.

Sau khi thức dậy, tôi chắc chắn rằng người trong giấc mơ không phải là mẹ mình. Tôi nghĩ rằng người đó hẳn phải là Sư phụ. Sư phụ đã để tôi trải nghiệm thế nào là từ bi chân chính và uy lực của từ bi có thể làm được gì.

Tôi không thể hiểu được trọn vẹn ý nghĩa của từ bi, nhưng tôi có thể nhìn thấy rằng không có sự ích kỷ hay oán giận trong từ bi. Giờ tôi mới nhận ra rằng không tha thứ cho những thiếu sót của người khác cũng là không từ bi.

Từ bi là một hình thức biểu hiện của Thiện, có thể khiến chúng ta nhìn thấu mọi chuyện và vô tư bao dung người khác. Uy lực này có thể làm tan chảy mọi thứ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/16/345699.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/6/164155.html

Đăng ngày 12-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share