Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-6-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 4 năm 1996. Chỉ vài ngày sau, Sư phụ đã điều chỉnh thân thể cho tôi. Tôi có thể cảm nhận thấy Pháp Luân đang xoay chuyển khắp cơ thể tôi, và lần đầu tiên trong đời tôi không còn cảm giác đau ốm nữa.

Khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999, nhiều học viên đã từ bỏ niềm tin của họ, nhưng tôi đã nghĩ rằng dù thế nào thì tôi vẫn sẽ kiên định thực tu.

Cảm nhận được uy lực của Đại Pháp

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, con dâu tôi không cho phép con trai tôi tu luyện Đại Pháp. Cô ấy đập cửa mỗi khi con trai tôi thức dậy để luyện công vào ban đêm. Hàng xóm đã phàn nàn về tiếng đập cửa ồn ào này. Sau này, con trai tôi bị bắt và bị bức hại đến chết.

Cái chết của con trai khiến trái tim tôi tan vỡ. Tôi luôn nghĩ về con, thậm chí tôi còn gọi cháu trai của tôi bằng tên của con trai. Mỗi khi tôi làm việc, con trai tôi đều xuất hiện trước mắt tôi và khiến cuộc sống của tôi đảo lộn. Thông qua học Pháp, tôi đã dần dần buông bỏ chấp trước vào tình đối với con trai. Tôi rất biết ơn Sư phụ vì Ngài đã khích lệ tôi và giúp tôi vượt qua chấp trước này.

Chồng tôi và con dâu đã đổ lỗi cho tôi vì cái chết của con trai tôi, cô ấy dọa sẽ báo cáo tôi với chính quyền nếu tôi tiếp tục luyện công. Chồng tôi cũng không cho phép tôi học Pháp và luyện công. Họ cũng từ chối lắng nghe tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Vì nhớ thương con trai, sức khoẻ của chồng tôi ngày một xấu đi. Khi đó, tôi quá bận rộn với việc chăm sóc người chồng đau yếu và cháu trai còn nhỏ tuổi tới mức nhiều lúc tôi đã không có thời gian để luyện công. Tuy nhiên, khi tôi ngủ, tôi cảm thấy như mình đang nằm trên một Pháp Luân, và Pháp Luân cũng đang xoay chuyển trong cơ thể tôi. Cảm giác đó thật mỹ hảo và thù thắng!

Vượt quan nghiệp bệnh

Năm ngoái, tôi nói với con gái tôi rằng tôi có thể ăn tất cả mọi thứ, dù nóng hay lạnh. Con gái tôi đã nhắc nhở tôi cần cẩn thận với những suy nghĩ này, nhưng tôi đã không để tâm.

Tối hôm sau, tôi bị đau bụng đến mức không ngủ được. Tôi nghĩ tôi không quan tâm đến nó nữa, tôi cần đi ngủ để ngày mai còn đi ra ngoài giảng chân tướng cứu người. Tuy nhiên, các triệu chứng nghiệp bệnh ngày càng tồi tệ hơn, và cả đêm tôi liên tục bị nôn. Tôi hướng nội và nhận ra rằng mình có tâm hiển thị, vì vậy tôi đã phát chính niệm để loại bỏ nó.

Thế nhưng tôi vẫn còn các triệu chứng nghiệp bệnh, thậm chí chúng còn đau hơn. Đột nhiên, tâm trí tôi xuất hiện cụm từ “thủng dạ dày”. Điều này cảnh báo tôi rằng tôi đang bị cựu thế lực bức hại và tôi cần phải phát chính niệm mạnh mẽ.

Tôi thầm nghĩ: “Ta là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ta có chấp trước nhưng điều này sẽ được quy chính trong Đại Pháp. Cựu thế lực các ngươi không được phép bức hại ta. Ta có Sư phụ quản và ta chỉ thừa nhận những gì Sư phụ an bài cho ta. Bất cứ ai bức hại ta đều là phạm tội và sẽ bị thanh trừ.”

Sau đó, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp tôi vì tôi cần phải ra ngoài để giảng thanh chân tướng về Đại Pháp. Sau khi phát chính niệm, tôi ngủ thiếp đi. Hai ngày sau, tôi đã có thể đi ra ngoài để nói chuyện với mọi người về Đại Pháp. Cháu gái tôi đã nói: “Bà thật tuyệt vời! Bà bị đau cả đêm như vậy mà sáng nay bà vẫn có thể đi ra ngoài.”

Sẵn sàng lắng nghe sự thật về Pháp Luân Đại Pháp

Tôi cảm thấy thất vọng sau khi đã đi bộ vài dặm mà tôi chỉ thuyết phục được ba người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Tôi nghĩ rằng tôi là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp và tôi cần phải thuyết phục nhiều người thoái đảng hơn nữa.

Tôi đi ngang qua một thanh niên trước một nhà hàng nhỏ, nhưng tôi bỗng thay đổi quyết định và quay lại giảng chân tướng cho cậu ấy. Ban đầu cậu ấy không muốn nghe và yêu cầu tôi rời đi.

Tôi nói: “Chàng trai trẻ, tôi chưa muốn đi. Hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ nhé! Chúng ta đã gia nhập ĐCSTQ và tuyên thệ nguyện dâng hiến cả cuộc đời của chúng ta cho nó. Nếu cậu là một thành viên của nó, khi nó sụp đổ thì cậu sẽ bị liên đới với những tội ác mà nó gây ra, và cậu cũng phải gánh chịu hậu quả tương ứng.”

Người thanh niên cúi đầu xuống và khóc nức nở. Sau đó, tôi gợi ý cho cậu ấy một hoá danh để thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Cậu ấy nói lời cảm ơn tôi. Tôi khuyên cậu ấy hãy thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện Nhẫn hảo” bất cứ khi nào cậu gặp khó khăn.

Sĩ quan cảnh sát thoái xuất khỏi ĐCSTQ

Tôi thấy một người đàn ông đang ngồi ở phía trước một cửa hàng. Anh ấy nói với tôi rằng mình là một sĩ quan cảnh sát, và tôi nên rời khỏi nơi đó vì anh ấy không muốn bắt tôi.

Sau một hồi do dự, tôi quyết định mạo hiểm và nói chuyện nhiều hơn với viên cảnh sát đó về Đại Pháp và về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Sư phụ giảng:

“Không nhìn vào công tác của người ta, Đại Pháp hồng truyền là không nhìn vào công tác của người ta, không nhắm vào đoàn thể, chỉ nhắm vào nhân tâm! Dù chư vị làm gì, thì tư tưởng là bản thân chư vị, nhân tâm là bản thân chư vị, lựa chọn tương lai là bản thân chư vị. Đều cấp cơ duyên cho chúng sinh.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

Sau khi nghe tôi nói chuyện, anh ấy đã nói: “Tốt. Tôi sẽ thoái đảng. Tuy nhiên, chị không nên nói chuyện với người khác về điều này. Nếu chị bị bắt, chị sẽ bị bức hại đến chết.”

Tôi nói: “Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi chúc anh bình an hạnh phúc! Anh hãy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện Nhẫn hảo”, anh sẽ được phúc báo.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/16/344306.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/16/164285.html

Đăng ngày 7-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share